Đọc Chiến Tranh Và Hòa Bình Của Lev Tolstoy Đỉnh núi Elbrus trầm tư trong cơn siêu bão xoáy ngôn từ Tâm hồn bạch dương Nga lấp lánh thiên tài Tôi thấy cụ già cầm sách lang thang trên cánh đồng lúa mì Đọc những dòng chiến tranh đã thấy nước mắt hòa bình Đọc từng trang hòa bình lại nghe nghèn nghẹn tiếng khóc chiến tranh. 2024 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ viết theo thể thơ 1-2-3, đã đăng trên trang thơ Văn Chương Phương Nam của Hội nhà văn TP. HCM, ngày 12-9-2024.
Nhớ Phan Rí Đã lâu lắm anh không về Phan Rí Chạy theo em những tối bắt còng Đuốc lấp loáng trên triền cát ướt Soi gió lùa lạnh buốt mùa đông. Em mười sáu mắt xinh tròn lúng liếng Thả hồn anh đắm đuối những bãi bờ Gã còng nhỏ vung đôi càng lớ ngớ Ngo ngoe nhìn gắp vụng hạt sương mơ. Biển một bên - dập dềnh chao sóng Em một bên - tóc lộng mây trời Còng trên cát anh vồ cứ trượt Kỷ niệm cười lấp lánh ánh sao rơi. Bên bếp lửa đôi mình ngồi nấu cháo Nước chợt sôi lúng búng những nỗi niềm Anh thêm củi chỉ thêm vào bối rối Khói cay nồng đặc quánh bóng biển đêm. Tô cháo ấy em rắc đầy hành lá Còng ngọt đậm đà, gạch đỏ hơn son Anh húp mãi cạn cùng nỗi nhớ Đến bây giờ vị đầu lưỡi còn ngon! Anh đi xa nhớ miền quê biển Nhớ mắt em xưa, nhớ món cháo còng Gió du lãng trải tháng ngày phiêu bạt Bỗng lặng lờ neo nhớ bến mong... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Ngày xưa, có một lần tôi theo một người bạn về làng chài Phan Rí chơi. Tối đó có một cô gái rủ tôi theo cô và các bạn cô đi bắt còng. Lần đầu tiên tôi được tham gia trò vui cầm đuốc bắt còng trong đêm, rồi ăn món cháo còng dân dã miền biển... Sau này khi tôi trở lại Phan Rí thì được tin cô gái đã theo chồng về xứ xa... Bài thơ đã đăng trên Tạp chí hải ngoại Ngôn ngữ tháng 9 (phát hành tại Việt Nam - Hoa Kỳ - Canada - Pháp - Đức - Úc).
Sài Gòn Tháng Chín Sài Gòn tháng chín Mùa bướm trắng về rợp phố Những tà áo thân thương Phơ phất Những tiếng cười xinh xinh rạng rỡ Vọng tiếng trống khai trường. Sài Gòn tháng chín Trời hưng hửng nắng Hoa cúc hưng hửng vàng Má em hưng hửng đỏ Thời gian hưng hửng tím Dìu chiếc lá lang thang. Sài Gòn tháng chín Ào ào cơn mưa Rơi hợp khúc đàn dây Đường phố trăn trở Muôn ngàn giọt nhớ vỡ Muôn ngàn sợi thương bay. Sài Gòn tháng chín Những trái me cong cong nâu sẫm Loẳng ngoẳng thả ngang trời Ai về qua lối đó Nụ cười trên môi? Sài Gòn tháng chín Một đóa hồng lại nở Một chùm bong bóng lại bay Những con tàu ra khơi lấp lánh Dòng sông xanh màu mây. Thanh Trắc Nguyễn Văn - Nguyễn Văn Tạo Lời tác giả: Vô cùng cảm ơn nhà thơ Đặng Toán, đã chụp ảnh và gửi tặng bài thơ của tác giả, ký tên Nguyễn Văn Tạo, đăng trên báo Giáo Dục Và Thời Đại. Bài thơ viết tặng cô Vũ Vương Anh Đào, giáo viên sử trường THPT Võ Thị Sáu. Trong một ngày lễ khai giảng, tác giả nhìn thấy cô Anh Đào bận áo dài, tay cầm hoa cúc cùng các em học trò vây quanh thả bong bóng bay chụp ảnh. Tác giả đã xúc động viết bài thơ này....
Nghe Tiếng Đàn Nguyệt Đêm Mưa Đàn em gảy tiếng mưa rơi Nửa đêm thổn thức đất trời so dây. Sợi thương Sợi nhớ Tìm bay. Gió tương tư thổi Khuyết Gầy Đàn trăng. 2007 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên tạp chí Văn hóa Nghệ thuật
Hương Trà (Viết tặng cô giáo Hương Trà) Em có biết không mùa thu vừa thở nhẹ? Đêm trở mình thoang thoảng hương trà xưa Pleiku tháng này ít nắng nhiều mưa Mưa âm ỉ Mưa lành lạnh như môi hồng em ngày ấy. Em có về không? Cho áo dài đỏ gầy qua lối nhỏ Cho gót giày giẫm sỏi cát không đau Cô giáo xa ta sao năm tháng vẫn ngọt ngào Kỷ niệm cũ sóng sánh đầy ly cà phê đắng... Pleiku ơi! Thành phố lung linh màu sương trắng Gió thầm thì từng con sóng nhỏ hồ Tơ Nưng Ta quên Người nên chiếc lá rụng quay lưng Đàn chim kơ púc cũng ngập ngừng bay không muốn hót. Ta nhận diện lại ta trên dòng sông Đak Rong Ta đi tìm lại ta trên đỉnh núi Chư H'Đrong Xin tạ lỗi ánh trăng Tây Nguyên thanh khiết Ta buông thả thời gian Bụi bặm bám linh hồn... Rồi ta sẽ mang hương trà trong túi áo Cùng mùa thu em rong ruổi khắp nẻo đường Xuống Quy Nhơn biển xanh Lên Sa Pa tuyết trắng Vẫn đậm đà vị đất đỏ Gia Lai... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Vô cùng cảm ơn nhà thơ Đặng Toán, đã chụp ảnh và gửi tặng bài thơ của tác giả, ký tên Nguyễn Văn Tạo, đăng trên báo Giáo Dục Và Thời Đại. Bài thơ viết tặng cô Hương Trà, giáo viên dạy vật lí trường THPT Võ Thị Sáu.
Yêu Người Áo Tím Kim Long ngược gió đêm rằm Lắng nghe câu hát lạc nhầm bến mơ Áo dài tím Nón bài thơ Trăng soi lúng liếng chợt ngơ ngẩn tình... Hương Giang sóng vỗ chùng chình Dây đàn nguyệt gảy lung linh câu hò Sông sâu quyết vượt chẳng dò Tìm em tôi gọi: Ơi đò! Đò ơi! Đường ra đất Huế xa xôi Qua đèo dắt bạn "ớ"... rồi kêu ai? Xin đừng "chi rứa" phôi phai Lý Hoài Nam hát thêm dài sợi thương... Lên chùa Thiên Mụ nghe chuông Tìm đâu cành trúc trong sương la đà? Huế thơm giọng nói, tách trà Nụ cười say tím Đậm đà sắc hương... 2020 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ viết tặng cô Hương Liên, giáo viên văn trường THPT Võ Thị Sáu, đã về hưu. Cô là người gốc Huế, sinh ở làng Kim Long, một ngôi làng nổi tiếng có rất nhiều người đẹp. Cô Hương Liên đạt danh hiệu Hoa khôi ngành Giáo dục TP.HCM khoảng năm 1994. Bài thơ đã đăng trên báo hải ngoại Người Việt.
Hoàng Hôn Quê Nội Vẫn còn đó những vui buồn Mây chiều rụng xuống đám chuồn chuồn bay Ra đồng vấp ngọn cỏ may Lên đồi vấp mảnh trăng gầy diều thu. Sen tàn giận gió đi tu Cơn mưa ướt nhớ ươm u ám về Vác cần vấp dốc chân đê Thả dây cá cắn câu thề đứt đôi.. Vẫn còn đó lục bình trôi Con bìm bịp gọi bỗng bồi hồi đau Con thuyền vẫn chở ca dao Cánh cò vẫn chở ngọt ngào lời ru. Đồng xa vẫn tiếng chim gù Đoàn người gánh nắng bội thu thóc vàng Đàn trâu nện móng đường làng Có con nghé ngọ lạc đàn ngô nghê. Vẫn còn đó giọng cười quê Câu hò lảnh lót nghe mê mẩn người Nhà ai bếp đỏ hồng tươi Lửa reo lách tách vọng lời hư không.. Nội đâu còn nữa mà trông Lũy tre cong, dáng lưng còng thân thương Người về hạt lệ như sương Ngồi nghe mạch đất quê hương thì thầm.. 2024 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ được viết sau khi tác giả về quê nội của một người bạn ở An Giang. Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn hóa Nghệ thuật.
Mưa Chiều Xứ Huế Mưa chiều xứ Huế Rào rào hạt vui Ta qua Đập Đá Sao mưa ngùi ngùi? Đâu đò Đông Ba Đâu vườn Vỹ Dạ? Mưa xanh đầy lá Mưa xám mù trời. Mưa chiều xứ Huế Áo tím về đâu Ta cầm qua đó Nụ buồn xanh xao. Mưa ngàn dấu hỏi Hỏi người sao xa? Giọt rơi thành cỏ Giọt vỡ thành hoa. Mưa chiều xứ Huế Một mình mình đi Mưa mềm môi mặn Mưa lạnh tràn mi. Mưa ngàn dấu thương Thương trường xưa vắng Giọt tan màu nắng Giọt bám màu sương. Mưa chiều xứ Huế Một thời phiêu diêu Yêu người không nói Nói người không yêu! Chỉ còn mưa trắng Trắng tuổi dại khờ Chỉ còn giọt trắng Trắng màu xa mơ. Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên báo Đắk Lắk cuối tuần với tựa đề Tháng Mười mưa Huế
Trăng Ngày về tìm vớt mảnh trăng Thấy ai thấp thoáng ngỡ Hằng Nga rơi Giơ tay tưởng níu bóng người Lơ ngơ chạm vỡ tiếng cười trăng tan. Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên báo Làm bạn với máy vi tính