Công đức này, tôi muốn!
Tác giả: Miêu Dữ Hỏa Oa
Editor: GiangNgan
Tác giả: Miêu Dữ Hỏa Oa
Editor: GiangNgan
Chương 241:
Đồng tử của nam nhân run lên, đoán chừng thật sự không nghĩ tới bí mật của mình bị người biết.
- Không biết vị tiểu tỷ tỷ kia có nhìn thấy hay không, nếu có tôi khuyên cô nên đi ngân hàng điều tra rõ ràng chi tiết, đến lúc đó cô sẽ phát hiện mỗi tuần thẻ ngân hàng của cô hoặc là cách hai ba ngày sẽ có chuyển khoản, mỗi lần phỏng chừng chỉ một hai trăm, không nhiều lắm, nhưng số lần chuyển khoản càng nhiều thì cộng lại cũng hơn mười ngàn.
Vừa dứt lời, màn ảnh đối diện liền đen – người nọ lui trực tiếp.
Hắn chạy trốn!
-? Xin hỏi đây là.. có ý tứ gì? Chột dạ sao?
- Không phải? Hắn nói là thật sao? Sao tôi không tin được đây?
- Giả đi? Đây là kẻ lừa đảo?
- Các người tin liền choáng váng! Đây rõ ràng là bị thuê đóng kịch! Lạc Tu Trúc không phải muốn nói cho chúng ta biết hắn biết tướng số đi?
Thiếu niên xuy cười một tiếng:
- Thầy tướng số? Tôi cũng không phải thầy tướng số.
- Nếu các ngươi nói là thuê người diễn kịch..
Hắn vừa nói tới đây, liền chứng kiến trên màn đạn xuất hiện nhiều tài khoản mang theo danh nghĩa fan trung thành của Lạc Trấn Tinh, trong đó có một người còn rất kích động phát sóng vài bình luận.
- Tôi là bạn gái cũ của tên cẩu nam nhân kia! Con bà nó! Lại trộm tiền của tôi!
- Em trai! Cậu nói là thật sao? Hắn thật sự mỗi tuần đều trộm chuyển tiền của tôi?
- Sao hắn phải làm như vậy?
Lạc Tu Trúc bất đắc dĩ:
- Cô có thể liên tục bị trộm suốt ba năm.. cũng thật sự là tâm lớn, cô không hề có chút nghi hoặc nào sao?
Đối phương tựa hồ có chút ngượng ngùng, phát ra tiếng cười hắc hắc.
Những người khác nhìn thấy hai người nói chuyện, cảm thấy chỉ là diễn kịch mà thôi.
- Không tin cũng không sao, đợi hắn cũng sẽ bị sét đánh vậy! Được rồi, hiện tại hoan nghênh vị thứ hai!
Lời của Lạc Tu Trúc chấn kinh không ít người, cái gì đợi sẽ bị sét đánh?
Bình luận chà một loạt dấu chấm hỏi, hi vọng Lạc Tu Trúc giải thích một chút.
Đúng lúc này có người thứ hai kết nối, khuôn mặt hơi có chút vặn vẹo xuất hiện trên màn ảnh.
Nữ sinh giống như trải qua một hồi nổ mạnh, tóc dựng đứng, vẻ mặt thống khổ vô tận:
- Anh nói bị sét đánh đều là bởi vì anh? Có phải hay không! Có phải là anh làm hay không!
Thanh âm của nàng vô cùng bén nhọn, kích thích Lạc Tu Trúc phải ngửa đầu ra sau.
Nữ sinh cảm xúc càng thêm kích động:
- Anh lui cái gì! Có phải anh làm hay không! Tôi hỏi có phải anh đem tôi hại thành như vậy?
Lúc này bên cạnh vươn ra một đôi tay bưng kín lỗ tai Lạc Tu Trúc.
Lạc Tu Trúc nheo mắt lại, nhìn chằm chằm nữ sinh, theo sau đặt ngón tay lên môi:
- Hư, đừng ồn, lại tới nữa rồi.
Cái gì lại tới nữa?
Hắn mới vừa nói xong, chỉ thấy trên đầu nữ sinh trước màn ảnh xuất hiện một đạo lôi điện màu tím, theo sau oanh một tiếng, cả người nữ sinh run rẩy lên té xuống đất.
- Trong lòng cô mắng được càng nhiều, sẽ liên tục không ngừng bị sét đánh, nhưng cứ yên tâm..
Hắn chỉ chỉ đỉnh đầu:
- Vị kia sẽ khống chế tốt lực đạo, như thế nào cũng chừa cho cô khí lực gọi điện thoại cấp cứu, nhưng mà cảm giác đau đớn sao..
Thiếu niên nhún vai, ánh mắt tràn đầy vẻ hài hước.
- Tiện.. tiện nhân!
Còn chưa dứt lời, lại có lôi điện đánh xuống, không bao lâu trước màn ảnh vang lên tiếng khóc hỏng mất của nữ sinh.
- Ai, đã nói đừng mắng, xem đi, bị trừng phạt rồi chứ?
Khóe môi Lạc Tu Trúc tươi cười, tựa hồ thật hưởng thụ tiếng khóc của nữ sinh.
- Thể nghiệm này có phải thật mới lạ hay không, dù sao trước kia khi cô bá lăng người khác, cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp phải trừng phạt. Cô đem con gái nhà người ta bắt lên sân thượng, xé áo của nàng lộ ra nửa thân trên, ngay lúc đó cô khoái trá hưởng thụ đối phương kêu thảm thiết. Bởi vì cô ghen tỵ người ta xinh đẹp, buộc người ta quỳ dưới đất học tiếng chó sủa. Còn cảm thấy được học bá là giả bộ thanh cao, cho nên tìm mấy tiểu lưu manh dâm loạn nàng, vài đạo sét đánh này đã xem như còn nhẹ.
Vừa dứt lời, lại có lôi điện màu tím bổ xuống, tiếng khóc của nữ sinh nghe càng thêm thê thảm.
-!
- Vocal! Kẻ bá lăng? Làm được xinh đẹp! Lại bổ thêm vài lần cảm ơn!
- Kẻ bá lăng thỉnh đi chết đi, cảm ơn!
- Không phải? Các vị lại thật sự tin lời Lạc Tu Trúc? Hắn nói là kẻ bá lăng thì các vị lại tin sao?
- Nàng đích xác là kẻ bá lăng, tôi có thể cam đoan lời của Lạc Tu Trúc nói đúng.
- Cô dựa vào cái gì cam đoan?
- Bởi vì tôi từng là nạn nhân của nàng, lúc trước toàn bộ trung học Hoa Dương đều biết nàng bá lăng người khác, nhưng bởi vì nàng là em gái của hiệu trưởng, cho nên không có giáo viên nào dám nói gì.
Lúc này có rất nhiều người tìm kiếm bốn chữ « trung học Hoa Dương ».
- Tôi cũng là trung học Hoa Dương, tôi có thể làm chứng, đây là giấy chứng nhận tốt nghiệp của tôi.
Hoặc là chứng kiến kẻ bá lăng bị sét đánh không ngừng, oán hận trong lòng bọn họ nháy mắt bị phóng thích.
Nhìn thấy một xấp bằng tốt nghiệp, khán giả cũng đã tin.
- Yên tâm đi, báo ứng của nàng chỉ mới bắt đầu đâu, anh trai của nàng tham ô hối lộ vượt qua một triệu, nhất định là kết cục ngồi tù, đợi anh của nàng ngã, nàng làm đồng lõa cũng cần bị ngồi tù.
Ngồi tù đâu, có vui vẻ hay không? Kinh ngạc không? Ngoài ý muốn không?
Vẻ cười sáng lạn trên mặt thiếu niên làm ánh mắt nữ sinh thật sâu đau đớn, nàng giống như phát điên liều mạng mắng đối phương.
Nhưng nàng mắng được càng nhiều, lôi điện bổ lên người nàng càng nhiều.
Nhưng lúc nàng thừa nhận những thống khổ này, nàng vẫn thanh tỉnh.
Dù nàng bị sét đánh cảm giác toàn thân đều cháy sém, nhưng vẫn còn có chút khí lực đi gọi điện thoại.
Nhưng đây cũng là điều làm kẻ khác sợ hãi.
Muốn ngất cũng không được, muốn chết cũng không xong.
Trong màn đạn xuất hiện học sinh trung học Hoa Dương, cùng với phản ứng của nữ sinh, đều không ngoại lệ nói rõ lời của Lạc Tu Trúc đều thật sự.
Nếu Lạc Tu Trúc nói mình không phải thầy tướng số, thì hắn làm sao mà biết được việc này?
Nữ sinh kia hoàn toàn tan vỡ, vội vàng gọi điện cấp cứu đồng thời lui trực tiếp.
Lạc Tu Trúc gõ bàn, trạng thái tinh thần thật phấn khởi:
- Đến, cho tôi nhìn xem là ai liên lụy người nhà của tôi, là ai mắng Tinh Tinh ra cửa bị xe đụng chết? Đến nha, cho tôi xem là người nào chính nghĩa đang duy trì chính nghĩa!
Lạc Trấn Tinh cùng nhị ca nhìn dáng vẻ của hắn, biết hắn đang giận điên lên.
Nhưng lúc này không còn ai dám ra mặt, thiên lôi liên tiếp giáng xuống, dù người không tham dự võng bạo đều nghe được tiếng sấm nổ vang cách nhà mình không xa.
Nghĩ tới những kẻ bới móc nếu không phải đang bị sét đánh, thì đã bị sét đánh ngu ngốc đưa vào bệnh viện, căn bản không còn ai dám bới móc Lạc Tu Trúc.
- Không có ai sao không có ai sao? Thật sự không có ai sao? Đi ra cùng tôi giằng co a.
Lạc Tu Trúc nhàm chán nói.
- Sẽ không phải mọi người đều bị sét đánh ngu ngốc hết rồi đi.
Trong miệng hắn nói thầm một tiếng, hai người bên cạnh khóe môi co rút.
Không phải không có người sinh lòng nghi hoặc, cũng không phải không ai nghi ngờ cách thực hiện của Lạc Tu Trúc, nhưng bọn hắn tận mắt chứng kiến thật sự có lôi điện giáng xuống, thậm chí đài truyền hình cũng thông báo ảnh chụp do vệ tinh truyền về - cả Hoa Hạ đều bị mây đen bao trùm, lôi điện cũng không giống như khí tượng tự nhiên bình thường.
Có người vẫn nhịn không được hỏi ra:
- Đây rốt cục là chuyện gì xảy ra?
- Việc này sao, chỉ là thiên đạo cảm thấy được chút người nào quá mức đáng giận, võng bạo thành phong trào, cho nên cho bọn hắn một sự giáo huấn mà thôi.
- Vì sao chỉ có Hoa Hạ có?
- Bởi vì.. thiên đạo đang thay tôi trút giận nha.
Lạc Tu Trúc nhìn chăm chú vào màn ảnh trước mặt, không ít người bị nụ cười sáng lạn của hắn làm hốt hoảng.
- Tôi muốn nói một việc..
Biểu tình Lạc Tu Trúc đột nhiên nghiêm túc lên, đôi mắt sắc bén như thanh đao nhọn thẳng cắm vào tim mọi người.
- Không biết vị tiểu tỷ tỷ kia có nhìn thấy hay không, nếu có tôi khuyên cô nên đi ngân hàng điều tra rõ ràng chi tiết, đến lúc đó cô sẽ phát hiện mỗi tuần thẻ ngân hàng của cô hoặc là cách hai ba ngày sẽ có chuyển khoản, mỗi lần phỏng chừng chỉ một hai trăm, không nhiều lắm, nhưng số lần chuyển khoản càng nhiều thì cộng lại cũng hơn mười ngàn.
Vừa dứt lời, màn ảnh đối diện liền đen – người nọ lui trực tiếp.
Hắn chạy trốn!
-? Xin hỏi đây là.. có ý tứ gì? Chột dạ sao?
- Không phải? Hắn nói là thật sao? Sao tôi không tin được đây?
- Giả đi? Đây là kẻ lừa đảo?
- Các người tin liền choáng váng! Đây rõ ràng là bị thuê đóng kịch! Lạc Tu Trúc không phải muốn nói cho chúng ta biết hắn biết tướng số đi?
Thiếu niên xuy cười một tiếng:
- Thầy tướng số? Tôi cũng không phải thầy tướng số.
- Nếu các ngươi nói là thuê người diễn kịch..
Hắn vừa nói tới đây, liền chứng kiến trên màn đạn xuất hiện nhiều tài khoản mang theo danh nghĩa fan trung thành của Lạc Trấn Tinh, trong đó có một người còn rất kích động phát sóng vài bình luận.
- Tôi là bạn gái cũ của tên cẩu nam nhân kia! Con bà nó! Lại trộm tiền của tôi!
- Em trai! Cậu nói là thật sao? Hắn thật sự mỗi tuần đều trộm chuyển tiền của tôi?
- Sao hắn phải làm như vậy?
Lạc Tu Trúc bất đắc dĩ:
- Cô có thể liên tục bị trộm suốt ba năm.. cũng thật sự là tâm lớn, cô không hề có chút nghi hoặc nào sao?
Đối phương tựa hồ có chút ngượng ngùng, phát ra tiếng cười hắc hắc.
Những người khác nhìn thấy hai người nói chuyện, cảm thấy chỉ là diễn kịch mà thôi.
- Không tin cũng không sao, đợi hắn cũng sẽ bị sét đánh vậy! Được rồi, hiện tại hoan nghênh vị thứ hai!
Lời của Lạc Tu Trúc chấn kinh không ít người, cái gì đợi sẽ bị sét đánh?
Bình luận chà một loạt dấu chấm hỏi, hi vọng Lạc Tu Trúc giải thích một chút.
Đúng lúc này có người thứ hai kết nối, khuôn mặt hơi có chút vặn vẹo xuất hiện trên màn ảnh.
Nữ sinh giống như trải qua một hồi nổ mạnh, tóc dựng đứng, vẻ mặt thống khổ vô tận:
- Anh nói bị sét đánh đều là bởi vì anh? Có phải hay không! Có phải là anh làm hay không!
Thanh âm của nàng vô cùng bén nhọn, kích thích Lạc Tu Trúc phải ngửa đầu ra sau.
Nữ sinh cảm xúc càng thêm kích động:
- Anh lui cái gì! Có phải anh làm hay không! Tôi hỏi có phải anh đem tôi hại thành như vậy?
Lúc này bên cạnh vươn ra một đôi tay bưng kín lỗ tai Lạc Tu Trúc.
Lạc Tu Trúc nheo mắt lại, nhìn chằm chằm nữ sinh, theo sau đặt ngón tay lên môi:
- Hư, đừng ồn, lại tới nữa rồi.
Cái gì lại tới nữa?
Hắn mới vừa nói xong, chỉ thấy trên đầu nữ sinh trước màn ảnh xuất hiện một đạo lôi điện màu tím, theo sau oanh một tiếng, cả người nữ sinh run rẩy lên té xuống đất.
- Trong lòng cô mắng được càng nhiều, sẽ liên tục không ngừng bị sét đánh, nhưng cứ yên tâm..
Hắn chỉ chỉ đỉnh đầu:
- Vị kia sẽ khống chế tốt lực đạo, như thế nào cũng chừa cho cô khí lực gọi điện thoại cấp cứu, nhưng mà cảm giác đau đớn sao..
Thiếu niên nhún vai, ánh mắt tràn đầy vẻ hài hước.
- Tiện.. tiện nhân!
Còn chưa dứt lời, lại có lôi điện đánh xuống, không bao lâu trước màn ảnh vang lên tiếng khóc hỏng mất của nữ sinh.
- Ai, đã nói đừng mắng, xem đi, bị trừng phạt rồi chứ?
Khóe môi Lạc Tu Trúc tươi cười, tựa hồ thật hưởng thụ tiếng khóc của nữ sinh.
- Thể nghiệm này có phải thật mới lạ hay không, dù sao trước kia khi cô bá lăng người khác, cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp phải trừng phạt. Cô đem con gái nhà người ta bắt lên sân thượng, xé áo của nàng lộ ra nửa thân trên, ngay lúc đó cô khoái trá hưởng thụ đối phương kêu thảm thiết. Bởi vì cô ghen tỵ người ta xinh đẹp, buộc người ta quỳ dưới đất học tiếng chó sủa. Còn cảm thấy được học bá là giả bộ thanh cao, cho nên tìm mấy tiểu lưu manh dâm loạn nàng, vài đạo sét đánh này đã xem như còn nhẹ.
Vừa dứt lời, lại có lôi điện màu tím bổ xuống, tiếng khóc của nữ sinh nghe càng thêm thê thảm.
-!
- Vocal! Kẻ bá lăng? Làm được xinh đẹp! Lại bổ thêm vài lần cảm ơn!
- Kẻ bá lăng thỉnh đi chết đi, cảm ơn!
- Không phải? Các vị lại thật sự tin lời Lạc Tu Trúc? Hắn nói là kẻ bá lăng thì các vị lại tin sao?
- Nàng đích xác là kẻ bá lăng, tôi có thể cam đoan lời của Lạc Tu Trúc nói đúng.
- Cô dựa vào cái gì cam đoan?
- Bởi vì tôi từng là nạn nhân của nàng, lúc trước toàn bộ trung học Hoa Dương đều biết nàng bá lăng người khác, nhưng bởi vì nàng là em gái của hiệu trưởng, cho nên không có giáo viên nào dám nói gì.
Lúc này có rất nhiều người tìm kiếm bốn chữ « trung học Hoa Dương ».
- Tôi cũng là trung học Hoa Dương, tôi có thể làm chứng, đây là giấy chứng nhận tốt nghiệp của tôi.
Hoặc là chứng kiến kẻ bá lăng bị sét đánh không ngừng, oán hận trong lòng bọn họ nháy mắt bị phóng thích.
Nhìn thấy một xấp bằng tốt nghiệp, khán giả cũng đã tin.
- Yên tâm đi, báo ứng của nàng chỉ mới bắt đầu đâu, anh trai của nàng tham ô hối lộ vượt qua một triệu, nhất định là kết cục ngồi tù, đợi anh của nàng ngã, nàng làm đồng lõa cũng cần bị ngồi tù.
Ngồi tù đâu, có vui vẻ hay không? Kinh ngạc không? Ngoài ý muốn không?
Vẻ cười sáng lạn trên mặt thiếu niên làm ánh mắt nữ sinh thật sâu đau đớn, nàng giống như phát điên liều mạng mắng đối phương.
Nhưng nàng mắng được càng nhiều, lôi điện bổ lên người nàng càng nhiều.
Nhưng lúc nàng thừa nhận những thống khổ này, nàng vẫn thanh tỉnh.
Dù nàng bị sét đánh cảm giác toàn thân đều cháy sém, nhưng vẫn còn có chút khí lực đi gọi điện thoại.
Nhưng đây cũng là điều làm kẻ khác sợ hãi.
Muốn ngất cũng không được, muốn chết cũng không xong.
Trong màn đạn xuất hiện học sinh trung học Hoa Dương, cùng với phản ứng của nữ sinh, đều không ngoại lệ nói rõ lời của Lạc Tu Trúc đều thật sự.
Nếu Lạc Tu Trúc nói mình không phải thầy tướng số, thì hắn làm sao mà biết được việc này?
Nữ sinh kia hoàn toàn tan vỡ, vội vàng gọi điện cấp cứu đồng thời lui trực tiếp.
Lạc Tu Trúc gõ bàn, trạng thái tinh thần thật phấn khởi:
- Đến, cho tôi nhìn xem là ai liên lụy người nhà của tôi, là ai mắng Tinh Tinh ra cửa bị xe đụng chết? Đến nha, cho tôi xem là người nào chính nghĩa đang duy trì chính nghĩa!
Lạc Trấn Tinh cùng nhị ca nhìn dáng vẻ của hắn, biết hắn đang giận điên lên.
Nhưng lúc này không còn ai dám ra mặt, thiên lôi liên tiếp giáng xuống, dù người không tham dự võng bạo đều nghe được tiếng sấm nổ vang cách nhà mình không xa.
Nghĩ tới những kẻ bới móc nếu không phải đang bị sét đánh, thì đã bị sét đánh ngu ngốc đưa vào bệnh viện, căn bản không còn ai dám bới móc Lạc Tu Trúc.
- Không có ai sao không có ai sao? Thật sự không có ai sao? Đi ra cùng tôi giằng co a.
Lạc Tu Trúc nhàm chán nói.
- Sẽ không phải mọi người đều bị sét đánh ngu ngốc hết rồi đi.
Trong miệng hắn nói thầm một tiếng, hai người bên cạnh khóe môi co rút.
Không phải không có người sinh lòng nghi hoặc, cũng không phải không ai nghi ngờ cách thực hiện của Lạc Tu Trúc, nhưng bọn hắn tận mắt chứng kiến thật sự có lôi điện giáng xuống, thậm chí đài truyền hình cũng thông báo ảnh chụp do vệ tinh truyền về - cả Hoa Hạ đều bị mây đen bao trùm, lôi điện cũng không giống như khí tượng tự nhiên bình thường.
Có người vẫn nhịn không được hỏi ra:
- Đây rốt cục là chuyện gì xảy ra?
- Việc này sao, chỉ là thiên đạo cảm thấy được chút người nào quá mức đáng giận, võng bạo thành phong trào, cho nên cho bọn hắn một sự giáo huấn mà thôi.
- Vì sao chỉ có Hoa Hạ có?
- Bởi vì.. thiên đạo đang thay tôi trút giận nha.
Lạc Tu Trúc nhìn chăm chú vào màn ảnh trước mặt, không ít người bị nụ cười sáng lạn của hắn làm hốt hoảng.
- Tôi muốn nói một việc..
Biểu tình Lạc Tu Trúc đột nhiên nghiêm túc lên, đôi mắt sắc bén như thanh đao nhọn thẳng cắm vào tim mọi người.