Hát Với Trống Cơm "Tình bằng có cái trống cơm" Yêu nhau ta đốt khói rơm bắc cầu Bến tình chẳng quản nông sâu Ném đau theo gió, quẳng sầu lên mây. Tang bồng duyên nợ cầm tay Một bầy con xít lội ngày lội đêm Cùng cười vỗ trống bồng bênh Trăng thanh cũng rụng xuống thềm lim dim. Lim dim con mắt đi tìm Thấy thương với nhớ té chìm biển yêu Đường trần mù mịt phong rêu Thả trăm con nhện cuối chiều giăng tơ. Tình bằng vỗ trống à ơ Hát câu quan họ ỡm ờ làm duyên Hoa thơm bướm lượn xuống thuyền Sóng to bão dữ xin nguyền có nhau. Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên báo Bà Rịa - Vũng Tàu .
Ước Mơ Xưa Ngày xưa mười tám Em, con bé ngơ ngáo có mái tóc dài với chiếc nơ màu tím Anh, thằng con trai lặng lẽ cùng những bài thơ ngô nghê cất sâu trong cặp Đứa thích thành cô giáo nhạc Đứa mơ làm thầy giáo văn. Cổng trường khép lại Đường đời mở ra... Toàn những gương mặt bịt khẩu trang kín mít Toàn những bánh xe đầy bụi khói lăn vòng đen kịt Không còn những bài thơ lấp lánh Không còn những nốt nhạc long lanh Chỉ còn những đồng tiền nổi trôi, xuôi ngược. Em so đo Anh tính toán Em theo chồng hối hả Anh buông thả những giấc mơ Mình lạc nhau giữa dòng thời gian mờ hun hút... Rồi một ngày gặp lại trên con đường đầy những mảnh đá đau thương vụn vỡ Nắng chiều thu bạc phết nửa mái đầu Có phải là em Con chim vàng anh trong lồng son sặc sỡ? Có phải là anh Gã đàn ông hãnh tiến Mang chiếc mặt nạ có nụ cười rạng rỡ? Ta nhớ lắm Cùng quay về trường cũ Những cành phượng hồng Vẫn còn treo trên đó Đỏ rực những ước mơ... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ viết từ tâm sự của hai em học sinh lớp 12 trường Võ Thị Sáu đã ra trường, lớp tác giả chủ nhiệm ngày xưa. Bài thơ đã đăng trên trang thơ hải ngoại The Rhythm of Viet Nam, tháng 6-2024.
Câu Hát Quan Họ Em về múa với trống cơm Thương bầy con xít bám rơm rạ chiều Trăng nghiêng biêng biếc cánh diều Đêm nghiêng tim tím mái rêu cổng đình. Ta về tìm lại trúc xinh Cây đa, bến nước lung linh bóng đò Hoa mơ vẫn trắng dại khờ Mướp xanh vẫn đắng, vẫn chờ đợi nhau. Quê mình vẫn cháo, vẫn rau Lời dân ca vẫn ngọt ngào nghĩa nhân Bao năm bươn bả phong trần Chạm câu quan họ bâng khuâng chín chiều... 2022 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Ngày 30 tháng 9 năm 2009, Dân ca quan họ Bắc Ninh đã được UNESCO ghi danh là di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại. Bài thơ viết tặng một cô bạn quê ở Bắc Ninh. Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn hóa Nghệ thuật .
Đêm Huế Có tiếng gọi như là của gió Ta nhìn lên: bàng bạc tiếng chuông Tiếng chuông rơi ta còn mảnh vỡ Sông Hương buồn rơi mảnh trăng suông. Có tiếng gọi như là của lá Ta nhìn lên: tim tím trời thu Thu chợt đến như ta vừa đến Phố trở mình lằng lặng ưu tư. Có tiếng gọi như là của khói Ta nhìn lên: biêng biếc sương đầy Xa đất nước, xa mùa thu ấy Nhớ chưa cầm đã rụng trên tay. Có tiếng gọi như là của Huế Ta tìm em vời vợi mong chờ! Người viễn xứ mang buồn xa xứ Để bây giờ bật khóc trong mơ. Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên báo điện tử Văn nghệ trẻ. Bài thơ được viết trong một đêm khi tác giả, lúc đó vẫn còn trẻ, cùng các bạn nam (Sài Gòn) đi hái me trên đường phố Huế với các bạn nữ (Huế). Cô gái Huế có tên là Hương Thu..
Nỗi Niềm Quê Cũ Người trai Việt tìm về đất Việt Nhớ quê hương cây khế, vườn cà Nhớ con đường khói rơm đi học Ngày xa trường đỏ một mùa hoa. Ta còn lại sỏi mòn ghế đá Lá bàng bay man mác nỗi buồn Kỉ niệm cũ chìm sâu trong cỏ Nhặt lên cầm chỉ thấy mưa tuôn. Ta gọi mãi mùa thu đã mất Đâu học trò áo trắng tinh khôi? Bến sông đó chiều vàng cỏ biếc Thương bóng đò biền biệt xa xôi. Người lại đi như thuyền ra biển Lạy bóng tre, hương lúa, gốc tràm Đêm tuyết lạnh vành trăng chợt thức Tiếng ai hò nhớ nắng Phương Nam? Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ viết tặng thầy Huỳnh Long Hà, giáo viên thể dục, đã đăng trong Tình Thơ Mùa Thu, đặc san của tạp chí hải ngoại Ngôn ngữ (phát hành tại Việt Nam - Hoa Kỳ - Canada - Pháp - Đức - Úc).
Vô Tình Vô tình gặp Vô tình thương. Nửa đêm dông bão... Vấn vương vô tình. Người đi Táo rụng sân đình. Duyên vô tình Đợi Vô tình Trăm năm... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trong Tình Thơ Mùa Thu, đặc san của tạp chí hải ngoại Ngôn ngữ (phát hành tại Việt Nam - Hoa Kỳ - Canada - Pháp - Đức - Úc).
Một Thoáng Thu Yêu chưa... Thu đã lạnh rồi? Gió heo may thổi cuối trời hoàng hôn. Yêu chưa... Trái thị đầu thôn? Hẹn thành cô Tấm để còn đợi nhau. Yêu chưa... Hương cốm ngọt ngào? Lá sen đợi gói ôm vào nhớ thương. Yêu chưa... Hoa giấy sau tường? Ao bèo đã sáng trăng đường làng xưa. Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trong Tình Thơ Mùa Thu, đặc san của tạp chí hải ngoại Ngôn ngữ (phát hành tại Việt Nam - Hoa Kỳ - Canada - Pháp - Đức - Úc).
Đêm Tân Hôn Hôn em từ ngực Lên đầu... Nụ hôn trên đỉnh ngọt ngào phù vân. Hôn em từ trán xuống chân Động đào nguyên mở Hỏi gần Hay xa? Yêu em Dưới ánh đèn hoa Ôm vào hương tóc lượt là giai nhân. Yêu em da ngọc trắng ngần Cởi ra Lấp lánh Một vầng trăng tiên... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trong Tình Thơ Mùa Thu, đặc san của tạp chí hải ngoại Ngôn ngữ (phát hành tại Việt Nam - Hoa Kỳ - Canada - Pháp - Đức - Úc).
Mưa Đầu Mùa Ngoài hiên quán có bước chân người đi như chạy Có tiếng gọi nhau í ới Vội vã Mưa! Mưa đầu mùa! Thời gian bốc hơi trên ly cà phê nóng Con rắn quá khứ hình khói trườn về Ngo ngoe trong căn phòng đầy ứ tiếng nhạc buồn Trong ánh sáng quán chập chờn những gam màu tiếc nuối Nhấm nháp từng giọt thơm thơm sóng sánh đen nâu Lời ngọt lịm đầu môi Tình yêu nghẹn đắng cuối đường hầm... Những hạt mưa bay bay lấp lánh đầu mùa Những sợi đàn dây tha thướt đầu mùa Những nốt nhạc vỡ trắng bọt đầu mùa Những nhịp gõ lanh canh hối hả đầu mùa. Tôi xô bàn đứng dậy Khoác vội áo mưa Ra đường... Tìm lại ngày xưa Một ánh mắt đầu mùa... 2020 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trong Tình Thơ Mùa Thu, đặc san của tạp chí hải ngoại Ngôn ngữ (phát hành tại Việt Nam - Hoa Kỳ - Canada - Pháp - Đức - Úc).