Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Discussion in 'Đã Hoàn' started by thuynga0203, Sep 5, 2020.

  1. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1431: Trang viên Tạ Gia (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong đầu Tư Đồ Trung nhanh chóng phân tích tình huống trước mắt.

    Sau đó dò hỏi Hall tiên sinh cùng Địch Quân Thịnh, "Không biết vị tiên sinh này, ngài cùng Địch tiên sinh tới trang viên này là vì chuyện gì vậy?"

    Tư Đồ Trung không ngốc, sẽ không cảm thấy Địch Quân Thịnh bọn họ xuất hiện ở chỗ này là một loại trùng hợp, chỉ sợ cũng tới là vì bảo tàng mà Tạ gia giấu đi.

    Hall tiên sinh ôn tồn lễ độ, nho nhã trả lời, "Tôi cũng không rõ ràng lắm, tôi chỉ là đến đây cùng bạn cũ ôn chuyện. Đến nỗi bạn của tôi vì sao muốn chọn ở chỗ này, đó là tự do của cậu ấy, tôi nguyện ý vì bạn của tôi chạy đến nơi này một chuyến."

    Tư Đồ Trung chửi thầm, cái vị gia tộc Habsburg này nói như vậy không phải liền đang nói cho hắn biết, Địch Quân Thịnh ở trong cảm nhận của vị này có địa vị rất cao sao?

    A, đây là lấy gia tộc Habsburg tới hù dọa hắn sao!

    Trên mặt Tư Đồ Trung treo lên nụ cười, hài hòa nói, "Vị tiên sinh này, ngài muốn gặp bạn của ngài tôi không có ý kiến, nhưng mà nơi này chúng tôi đang làm việc, không có thuận tiện để tiếp đón các người."

    Tư Đồ Trung bày ra tư thái của chủ nhà, muốn làm cho Địch Quân Thịnh Giản Nhất Lăng còn có người của gia tộc Habsburg chướng mắt rời đi.

    Hall tiên sinh ngẩng đầu nhìn thoáng qua bốn phía, "Nếu tôi không có nhớ lầm, chủ nhân của tòa trang viên này hẳn không phải là các người đi?"

    "Đúng vậy, chủ nhân trang viên này họ Tạ, rất nhiều năm trước toàn bộ người của Tạ gia cũng đã qua đời, chúng tôi là thế giao với Tạ gia, cũng coi như là thân nhân trên thế giới này của Tạ gia." Tư Đồ Trung trả lời.

    Bọn họ cùng Tạ gia đều là thành viên Cửu Long Hội, cùng Tạ gia có giao tình không nhỏ.

    Sau đó Tư Đồ Trung lại nói với Địch Quân Thịnh, "Địch thiếu gia nếu chỉ là tới du ngoạn, có thể đổi một địa phương khác, trang viên tư nhân, xin thứ lỗi không tiếp khách."

    "Gia chính là không đi, thì sao?" Địch Quân Thịnh cười một chút, ánh mắt sắc bén, khóe miệng hơi hơi giơ lên mang theo một sự mỉa mai.

    "Địch gia thiếu gia, cho xem ở mặt mũi của gia tộc Habsburg mới ở chỗ này nói chuyện với cậu, cậu nhưng đừng được một tấc lại muốn tiến một thước!" Tư Đồ Trung cảnh cáo Địch Quân Thịnh.

    "Có phải được một tấc lại muốn tiến một thước hay không, còn muốn xem thêm mới biết được."

    Bộ dáng Địch Quân Thịnh khí định thần nhàn thực sự làm cho Tư Đồ Trung không quen nhìn.

    Hall tiên sinh nói, "Cho tôi nói thẳng, tuy rằng các người là người quen cũ của Tạ gia, nhưng mà quyền sở hữu trang viên này trước sau không về các người, các người cũng không có tư cách lấy thân phận chủ nhân tự cho mình là đúng."

    Tư Đồ Trung biện giải, "Chúng tôi xác thật không phải chủ nhân của tòa trang viên này, nhưng mà chúng tôi cùng Tạ gia chủ nhân tòa trang viên này là có quan hệ minh hữu, mà Cửu Long Hội chúng tôi năm đó là có hiệp nghị còn hiệu lực, dưới tình huống Tạ gia không có người thừa kế, Cửu Long Hội chúng tôi tương ứng là có tư cách kế thừa di sản Tạ gia. Đến nỗi những người không liên quan muốn đi vào tòa trang viên này, chúng tôi không chào đón, tự nhiên muốn thay thế gia chủ tiễn khách."

    Tư Đồ Trung tự tin mười phần, nghiễm nhiên cho mình đã là chủ nhân của trang viên Tạ Gia.

    Cái gọi là hiệp nghị đương nhiên là Tư Đồ Trung tự nghĩ ra.

    Hiện tại danh dự của tám đại gia tộc của Cửu Long Hội đều là ở trên một mặt trận thống nhất, rốt cuộc giữa Tạ gia cùng Cửu Long Hội từng có cái hiệp nghị gì, còn không phải bọn họ định đoạt sao?

    Cho nên bọn họ có thân phận có lập trường, trừ phi người của Tạ gia từ phần mộ bò ra tới, bằng không ai cũng đừng nghĩ đem bọn họ từ trong trang viên Tạ Gia xua đuổi đi ra ngoài.

    Đương nhiên đã sớm tử tuyệt, xương cốt khả năng đều đã không có, người của Tạ gia là không có khả năng từ phần mộ bò ra tới.

    Dựa theo ý của Tư Đồ Trung, Cửu Long Hội bọn họ có quyền kế thừa trang viên của Tạ gia ở nước M, trở thành chủ nhân hợp pháp của trang viên.
     
  2. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1432: Hậu nhân Tạ gia (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hall tiên sinh hơi hơi mỉm cười, quay đầu hỏi Địch Quân Thịnh, "Địch tiên sinh hiện tại tính toán làm sao bây giờ?"

    "Mấy vị khách không mời mà đến xâm nhập vào nhà dân, tôi muốn báo cảnh sát xử lý." Địch Quân Thịnh trả lời.

    Chuyện chính mình không cần động thủ, liền không cần chính mình động thủ.

    Tuy rằng thật lâu không có hoạt động gân cốt, Địch Quân Thịnh cũng không tính toán ở trước mặt Giản Nhất Lăng còn có Nhị Đản nhà hắn đánh nhau.

    Bởi vì đây là chuyện mà lão nhân phiền phức trong nhà đã dặn dò, nói là sợ đứa bé từ nhỏ xem nhiều cảnh bạo lực đẫm máu, về sau tính tình trở nên táo bạo.

    Tuy rằng Địch Quân Thịnh là không tin, nhưng vì tránh cho lão nhân phiền phức kia không ngừng cằn nhằn mình, anh ấy vẫn là cần chú ý một chút.

    "Báo cảnh sát?" Tư Đồ Trung nghe thấy thế liền cười, "Địch Quân Thịnh, Giản Nhất Lăng, các người cho rằng các người là ai? Các người báo cảnh sát nước M, cảnh sát liền sẽ thụ lí sao? Lập trường đâu? Nguyên nhân đâu? Nói chúng ta là xâm nhập vào nhà dân? Hay là nói các người muốn xâm nhập vào nhà dân nhưng lại bị chúng ta giành trước, cho nên các người không cam lòng?"

    Tư Đồ Trung hiện tại xem như hiểu rõ, Địch Quân Thịnh bọn họ cũng là vì tin tức bảo tàng ở trang viên Tạ Gia mà đến.

    Cũng không biết bọn họ là từ đâu được đến tin tức này.

    Còn muốn chạy theo chân bọn họ đến tranh nơi này.

    Chỉ tiếc, bọn họ còn chưa đủ tư cách này.

    Địch Quân Thịnh đạm nhiên mà nói, "Chỉ sợ người không đủ tư cách, không phải là tôi, mà là ông."

    "Cậu nói ta không đủ tư cách? A, buồn cười." Đây là câu nói mà Tư Đồ Trung nghe thấy buồn cười nhất trong năm nay.

    Hoàng mao tiểu tử, không biết trời cao đất dày!

    Bị Địch gia sủng mấy năm, liền không biết trời cao đất rộng.

    Thời điểm Cửu Long Hội bọn họ nắm giữ mạch máu quốc gia, Địch gia bọn họ chẳng qua chỉ là một nhà thương nhân phổ phổ thông thông mà thôi, trừ bỏ sẽ làm buôn bán, còn có thể làm gì?

    Trương Tin vẫn luôn trầm mặc không nói, trong lòng đã có sự tính kế nhỏ.

    Hắn vốn dĩ liền tồn tại lòng muốn trả thù Giản Nhất Lăng, vốn dĩ tưởng sau khi chờ bắt được bảo tàng lại làm tính toán.

    Hiện tại Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh chính mình đưa tới cửa, hắn chẳng lẽ không nên nắm chắc cơ hội tốt này sao?

    Hiện tại bọn họ thân ở nước M, ở bên trong cái trang viên hoang phế hẻo lánh ít dấu chân người, bọn họ người đông thế mạnh, đúng là thời cơ tốt để đối phó với Giản Nhất Lăng.

    Hơn nữa chuyện này có Tư Đồ Trung xuất đầu, cho dù thật sự náo loạn ra chuyện gì, cũng đã có thể Tư Đồ Trung chịu trách nhiệm.

    Trương Tin đang tính toán, bỗng nhiên bụi bặm bay lên ở phía xa.

    Dưới lớp bụi bặm, một số lượng xe việt dã lớn xuất hiện, đoàn xe rất dài, nhìn nửa ngày cũng không có nhìn thấy đuôi.

    Này lại là tình huống như thế nào?

    Tư Đồ Trung không biết những xe đó là từ đâu tới.

    Nhưng mà giác quan thứ sáu nói cho Tư Đồ Trung biết, những người này có lai lịch không nhỏ.

    Trương Tin hỏi Tư Đồ Trung, "Đó là người của chúng ta sao?"

    "Không phải." Đưa ra cậu trả lời phủ định, đồng thời, sắc mặt Tư Đồ Trung trở nên phá lệ khó coi.

    Sắc mặt Trương Tin cũng trở nên khó coi lên.

    Đơn giản là người tới thật sự quá nhiều.

    Đội hình to lớn như vậy, người tới rốt cuộc là nhân vật nào?

    Sau khi Tư Đồ Trung phản ứng lại, hắn đã triệu tập nhân mã của chính mình tập hợp lại, sẵn sàng trận địa đón quân địch.

    Không bao lâu, lượng lớn xe việt dã đã ngừng lại trước thảm cỏ đằng trước cổng lớn.

    Bởi vì quá nhiều xe, còn có nhiều chiếc xe ngừng bốn phía trước hồ đằng trước cổng lớn.

    Lúc này, từ trên xe từng người từng người đi xuống.

    Thuần một gương mặt phương tây.

    Dưới sự bảo vệ xung quanh của cấp dưới, sắc mặt Tư Đồ Trung càng trở nên cực độ khó coi.

    Bọn họ tuy rằng ngày thường tị thế không ra ngoài, nhưng mà đối với thế giới bên ngoài vẫn có sự hiểu biết thật sự rõ ràng.

    Bọn họ biết những người này, đều là đại lão tiếng tăm lừng lẫy ở nước M.
     
  3. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1433: Hậu nhân Tạ gia (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Có nam có nữ, có béo có gầy, có người đã có tuổi, cũng có người hơi trẻ tuổi.

    Nhưng đều không ngoại lệ, đều là người có địa vị cao tiếng tăm lừng lẫy trong các đại gia tộc đại tập đoàn.

    Nơi này tùy tiện lấy ra tới một người, dậm một chân, đều có thể ở nước M nhấc lên sóng to gió lớn.

    Nhiều người có địa vị hiển hách đồng thời xuất hiện như vậy! Đây là có chuyện đại sự gì đã xảy ra sao?

    Hall tiên sinh cũng có vẻ mặt kinh ngạc, ông ấy kinh ngạc dò hỏi Địch Quân Thịnh, "Địch tiên sinh, những người này đến đây cùng với các người có quan hệ sao?"

    Sự kinh ngạc làm ông ấy mất đi sự thân sĩ ưu nhã.

    "Đại khái." Địch Quân Thịnh cho câu trả lời mơ hồ, tựa hồ không quá xác định, nhưng tựa hồ đã biết nguyên nhân.

    Trương Tin vội hỏi Tư Đồ Trung, "Hiện tại làm sao bây giờ?"

    Bọn họ mang theo hơn một ngàn người ở chỗ này, nhưng mà cùng nhân mã ở trước mặt so sánh thì vẫn là quá ít.

    Hơn nữa nơi này là nước M, là địa bàn của những người này.

    "Ta làm sao biết?"

    Trong lòng Tư Đồ Trung cũng bồn chồn.

    Cùng những người này so sánh với, Địch Quân Thịnh bọn họ chính là tép riu.

    Tư Đồ Trung hoàn toàn không để ý tới Địch Quân Thịnh Giản Nhất Lăng bọn họ, tất cả lực chú ý đều đặt ở một chúng đại lão trước mặt.

    Tư Đồ Trung lấy lòng gương mặt nịnh nọt tươi cười, nghênh đón các đại lão thanh danh hiển hách, "Vài vị, không biết các vị là.."

    "Không cần, chúng ta là vì Tạ gia mà đến."

    Trong đó một lão nhân gia có hình thể phúc hậu, vóc người trung đẳng, khuôn mặt hiền từ, một đầu tóc bạc trực tiếp cho thấy ý đồ đến.

    Lão nhân gia nói chính là tiếng Anh, một nam sĩ mặc tây trang trẻ tuổi ở bên cạnh giúp ông ấy làm phiên dịch.

    Lão nhân gia có diện mạo điển hình của người da trắng, ước chừng hơn 80 tuổi, tay phải chống quải trượng, đi đường cũng không phải thực vững vàng, người ở bên cạnh ông ấy cẩn thận mà che chở.

    Tuy rằng lão nhân gia nhìn hòa ái dễ gần, nhưng thân phận thật sự của ông ấy là đương gia của gia tộc lớn nhất nước M.

    Tạ gia?

    "Lão tiên sinh là cùng Tạ gia có quen biết sao?" Tư Đồ Trung vội vàng hỏi.

    "Tạ gia gia chủ từng là bạn thân của ta." Lão giả trả lời.

    Vừa nghe lời này, Tư Đồ Trung lập tức thả lỏng, hắn gấp gáp giới thiệu thân phận của mình cho lão giả, "Thật trùng hợp, chúng tôi cùng Tạ gia đều là thành viên của Cửu Long Hội, lão tiên sinh nhưng có từ ngày xưa ở trong miệng của gia chủ Tạ gia nghe nói qua chuyện của Cửu Long Hội chúng tôi không?"

    "Nghe qua." Lão nhân gia đưa ra câu trả lời khẳng định.

    Tư Đồ Trung hoàn toàn yên tâm xuống dưới.

    Nghĩ đến bọn họ nếu đều là cùng Tạ gia có quan hệ, lão nhân gia nhiều ít sẽ cho chính mình vài phần thể diện.

    Tư Đồ Trung lại cười khanh khách hỏi những người khác, phát hiện những người này đều là cùng Tạ gia có quan hệ.

    Có trưởng bối chịu qua ân huệ của Tạ gia.

    Có những người là đến vì Tạ gia có gửi đồ vật ở ngân hàng của bọn họ.

    Còn có là bạn cũ của Tạ gia.

    Xem ra năm đó Tạ gia ở nước M có lực ảnh hưởng xác thật rất lớn.

    Thế cho nên người của Tạ gia biến mất nhiều năm như vậy, còn có nhiều người như vậy vì Tạ gia mà đến.

    "Không biết lão tiên sinh còn có chư vị hôm nay tới trang viên của Tạ Gia là vì chuyện gì? Hay là hôm nay là một ngày đặc biệt?" Tư Đồ Trung lại cẩn thận mà dò hỏi.

    "Vấn đề này còn không tới phiên ngươi tới hỏi chúng ta, chúng ta là tới gặp hậu nhân Tạ gia, không phải tới gặp ngươi, ngươi không phải chủ nhân nơi này, không tới phiên ngươi tới tiếp đón khách nhân chúng ta." Lão nhân gia căn bản coi thường Tư Đồ Trung.

    Ánh mắt ông ấy nhìn một vòng, cuối cùng rơi xuống trên người Giản Nhất Lăng.

    "Cô chính là Giản Nhất Lăng?" Lão nhân gia hỏi.

    Giản Nhất Lăng gật đầu một cái.

    Sau đó lão nhân gia cùng những người khác đều đánh giá Giản Nhất Lăng, tựa hồ đang cân nhắc cái gì.
     
  4. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1434: Hậu nhân Tạ gia (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tư Đồ Trung cùng Trương Tin ngây dại.

    Đây.. Là chuyện gì xảy ra?

    Những đại lão này đều biết Giản Nhất Lăng sao?

    Bởi vì cô ta là viện trưởng của Lạc Hải Sâm sao?

    Hiện tại Lạc Hải Sâm đã phát triển đến mức như vậy sao?

    "Thay ta gửi lời hỏi thăm đến bà của cô." Lão nhân gia nói.

    "Vâng." Giản Nhất Lăng trả lời.

    "Con rệp nơi này chúng ta giúp cô rửa sạch rớt đi, coi như hạ lễ cô lần đầu tiên đến trang viên Tạ Gia." Lão nhân gia lại nói.

    "Cảm ơn."

    Tư Đồ Trung cùng Trương Tin hoàn toàn nhìn trợn tròn mắt.

    Đây là tình huống như thế nào a?

    Tư Đồ Trung vội vàng dò hỏi lão nhân gia, "Lão tiên sinh, đây là chuyện gì xảy ra? Chúng tôi cùng Tạ gia đều là thành viên Cửu Long Hội, liền tính ngài cùng Giản viện trưởng có giao tình, cũng không nên đem người có quan hệ như chúng tôi đuổi ra ngoài chứ?"

    Tư Đồ Trung đã xem như trang viên Tạ Gia là vật sở hữu của bọn họ.

    Rốt cuộc trừ bỏ người của Cửu Long Hội bọn họ, đã không ai có thể tới kế thừa trang viên Tạ Gia.

    "Trang viên của các người? Trang viên Tạ Gia khi nào thành trang viên của các ngươi?" Khuôn mặt lão nhân gia hiền từ như cũ, nhưng mà ánh mắt lạnh thấu xương, cho người ta cảm giác cường đại áp bách.

    "Không phải, lão tiên sinh, tôi, chúng tôi là anh em kết bái với Tạ gia, chúng tôi cùng Tạ gia tình như thủ túc.." Tư Đồ Trung biện giải.

    "Đúng vậy." Trương Tin nói, "Lão tiên sinh, Tạ gia không có hậu nhân, chúng tôi giúp Tạ gia xử lý trang viên của bọn họ, này không có vấn đề đi?"

    "Ai nói cho các ngươi Tạ gia không có hậu nhân?" Ngữ khí lão nhân gia bằng phẳng, trong đó lại chứa một tia trào phúng cùng khinh thường.

    "Tạ gia có hậu nhân sao?" Khuôn mặt Tư Đồ Trung đầy sự nghi hoặc, "Không có khả năng, Tạ gia nếu còn có người, sao nhiều năm như vậy, vì cái gì đều không thấy bọn họ lộ mặt qua? Nhiều công ty và gia sản của Tạ gia đều bị.."

    Bị bọn họ nuốt lấy.

    Trước trang viên Tạ Gia, phần lớn công việc làm ăn của Tạ gia đều bị các gia tộc thành viên khác của Cửu Long Hội nuốt lấy.

    Phàm là người nào của Tạ gia còn sống ở trên thế giới này, liền không khả năng làm chuyện như vậy phát sinh.

    Đây cũng là nguyên nhân quan trọng Tư Đồ Trung cùng những người khác của Cửu Long Hội chắc chắn Tạ gia đã không có một người nào.

    "Nhìn dáng vẻ, các ngươi cũng là kẻ cắp chuyên nghiệp."

    Đại khái là trang viên Tạ Gia ở nước M, hơn nữa là thứ không mang đến lợi ích, những người này mới chậm chạp không có duỗi tay tới.

    Những sản nghiệp thuộc về Tạ gia, bọn họ đã sớm như tằm ăn lên sạch sẽ.

    Cho nên bọn họ chiếm hữu trang viên Tạ Gia mới có thể đương nhiên như vậy.

    Bị lão tiên sinh châm chọc, sắc mặt Tư Đồ Trung cùng Trương Tin khó coi, lại không có biện pháp,

    Trương Tin đột nhiên nghĩ tới cái gì, hắn dùng ánh mắt khiếp sợ mà nhìn về phía Giản Nhất Lăng, "Chẳng lẽ.. Giản Nhất Lăng.."

    Vừa mới vị đại lão đức cao vọng trọng có tầm ảnh hưởng lớn ở nước M này thăm hỏi riêng bà của Giản Nhất Lăng.

    "Giản lão phu nhân hình như là họ Tạ. Nhưng mà nghe nói là xuất thân từ một Tạ gia có dòng dõi thư hương, như thế nào sẽ là.."

    Người họ Tạ không ít, nào có trùng hợp như vậy, Tạ gia này chính là Ta gia năm đó danh chấn một phương sao?

    Lão tiên sinh trực tiếp nói cho Tư Đồ Trung cùng Trương Tin, "Chúng ta chính là biết được trang viên Tạ Gia đang xử lý thủ tục sang tên mới lại đây."

    Hiện tại tòa trang viên này ở trên pháp luật chính là thuộc về Giản Nhất Lăng.

    Tư Đồ Trung Trương Tin bọn họ không trải qua Giản Nhất Lăng đồng ý liền ở bên trong trang viên hoạt động, chính là tự ý xâm nhập vào nhà dân.

    Vừa mới bọn họ cư nhiên còn không biết xấu hổ nói muốn đuổi khách, đuổi Giản Nhất Lăng bọn họ đi.

    Địch Quân Thịnh cười nhạo nói, "Các ngươi sẽ không cho rằng trang viên đã nhiều năm như vậy đều ở trong trạng thái vô chủ chứ? Hãy đọc cho kỹ pháp luật của nước M, đừng có tự ý xâm nhập nhà dân lại còn nói đến đúng lý hợp tình như vậy, gia thấy đều cảm thấy buồn cười."
     
  5. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1435: Xin lỗi hậu nhân Tạ gia

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vẻ mặt Tư Đồ Trung cùng Trương Tin biến đổi.

    Bọn họ như thế nào cũng chưa từng nghĩ đến, Giản Nhất Lăng sẽ cùng Tạ gia năm đó nhấc lên quan hệ.

    Càng thêm không nghĩ tới, Tạ gia năm đó còn có hậu nhân trên thế giới này.

    Nhân gia là chủ nhân trên pháp luật của trang viên, nếu bọn họ còn không đi, Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh là thật sự có thể lựa chọn báo cảnh sát.

    Hơn nữa trước mắt các vị đại lão của nước M, Tư Đồ Trung cùng Trương Tin căn bản không có đường sống để lựa chọn.

    "Cái kia.. Cái kia chúng tôi không biết háo ra Tạ gia còn có hậu nhân, nếu biết chúng tôi nhất định sẽ không tùy tiện đến đây." Tư Đồ Trung vội vàng giải thích, sau đó bắt đầu nói chuyện với Giản Nhất Lăng, "Bác sĩ Giản, chúng ta cũng coi như là không đánh không quen nhau, không nghĩ tới bà của cô thế nhưng là người của Tạ gia, Tạ gia cùng chúng tôi là thế giao, Cửu Long Hội chúng ta đồng khí liên chi, tình cảm giống như người một nhà vậy."

    Địch Quân Thịnh trả lời, "Đừng loạn làm thân thích, chưa thấy qua thân thích không trải qua sự đồng ý của chủ nhân liền đi vào trong nhà họ dọn đồ vật, có thân thích như vậy cũng đã sớm cắt đứt quan hệ."

    Sắc mặt Tư Đồ Trung cùng Trương Tin lại khó coi vài phần.

    Lại nhìn về phía các vị đại lão của nước M, những người này đều là bộ dáng phải vì Giản Nhất Lăng làm chủ, làm Tư Đồ Trung cùng Trương Tin đều không khỏi khiếp đảm lên.

    Tư Đồ Trung chỉ có thể không tình nguyện xin lỗi Giản Nhất Lăng.

    "Bác sĩ Giản, thực xin lỗi, chúng tôi trước đó không có biết rõ ràng, không nên tùy tiện đi vào nhà cô, nhưng mà chúng tôi chỉ là muốn trợ giúp Tạ gia quét tước trang viên một chút mà thôi, còn mong cô tha thứ."

    Tư Đồ Trung đương nhiên không thể thừa nhận mình là tới tìm đồ vật.

    Đặc biệt là chuyện về tờ giấy, hắn tuyệt đối không thể làm Giản Nhất Lăng bọn họ biết.

    Vẻ mặt Giản Nhất Lăng bình tĩnh, trong bình tĩnh lộ ra ngoan ngoãn.

    Cho dù đã làm mẹ, cô ấy vẫn còn một bộ dáng non mềm dễ bị ăn hiếp.

    Thoạt nhìn vẫn là thực dễ khi dễ thực dễ nói chuyện.

    Địch Quân Thịnh cười lạnh, "Quét tước trang viên? Ngươi nói cái loại hành vi này của ngươi gọi là quét tước trang viên sao? Ngươi cảm thấy gia bị mù sao?"

    Chuyện Giản Nhất Lăng không quá am hiểu, đều có Địch Quân Thịnh giúp cô ấy ra mặt.

    Đừng có xem thỏ con nhà hắn thật sự nhuyễn manh dễ khi dễ, tùy tiện nói vài lời nói dối liền muốn lừa dối quá quan, không có cửa đâu.

    Tư Đồ Trung âm thầm cắn khẩn răng hàm, tâm bất cam tình bất nguyện mà lại lần nữa xin lỗi, lúc này đây thái độ rõ ràng muốn thành khẩn rất nhiều.

    "Thực xin lỗi, chúng tôi xác thật không đúng, cho rằng Tạ gia không có hậu nhân, liền xem trang viên này như nhà mình, là chúng tôi sai rồi, còn hy vọng Giản tiểu thư có thể vì giao tình trước đây của các gia tộc chúng ta, mà tha thứ hành vi lỗ mãng này của chúng tôi."

    Địch Quân Thịnh không nói chuyện, ánh mắt dừng ở trên người Trương Tin.

    Lòng tự trọng của Trương Tin rất mạnh, muốn hắn xin lỗi cùng với việc bẻ tay chân hắn không có gì khác nhau.

    Hắn không muốn xin lỗi, Tư Đồ Trung dùng khuỷu tay đẩy hắn một chút, ý bảo hắn nhanh chóng làm theo.

    Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.

    Đừng vì một chút vấn đề tôn nghiêm, đem chính mình đặt vào nơi nguy hiểm.

    Hai tay Trương Tin nắm chặt, sau khi nội tâm giãy giụa thật lâu, rốt cuộc vẫn là thỏa hiệp.

    "Thực xin lỗi, chúng tôi sai rồi."

    Sau khi nói xin lỗi xong, Tư Đồ Trung cười làm lành, "Có bác sĩ Giản chăm sóc trang viên chúng tôi cũng liền an tâm rồi, chúng tôi sẽ không tiếp tục vướng bận, chúng tôi đi trước."

    Tư Đồ Trung tính toán rút lui.

    Tư Đồ Trung mới vừa đi một bước, trước mặt đã bị vài người vệ sĩ da trắng cao lớn ngăn cản đường đi.

    "Đến nhà người khác cướp đoạt một hồi, liền muốn đi như vậy sao?" Lão nhân gia hỏi.

    Thời điểm Tư Đồ Trung cùng Trương Tin dẫn người đến lục lọi trang viên Tạ Gia, không biết bọn họ đã lấy bao nhiêu đồ vật ở đó.
     
  6. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1436: Phải bồi thường thêm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tuy rằng không có tìm được đồ vật bọn họ muốn tìm, nhưng nhìn thấy những thứ đáng giá bọn họ cũng không có buông tha.

    Tư Đồ Trung nghĩ cứ như vậy lừa dối quá quan là không có khả năng.

    Sắc mặt Tư Đồ Trung khó coi tới cực điểm.

    Bị nói ra trước mặt mọi người, mặt mũi của hắn ta đều không còn.

    Quan trọng nhất chính là muốn đem những đồ vật đã tới tay lại đều giao đi ra.

    Vốn dĩ nghĩ cho dù tìm không thấy tờ giấy, ở trang viên trong cướp đoạt tới những món đồ cổ cũng có thể bán không ít tiền.

    "Như thế nào, còn muốn chúng ta động thủ sao?" Lão nhân gia nói chuyện tốc độ thong thả, từ từ nói.

    "Tôi.. Tôi đã biết."

    Tình huống hiện tại buộc cho Tư Đồ Trung cúi đầu.

    Dưới tình huống không có lựa chọn, Tư Đồ Trung cùng Trương Tin mệnh lệnh thuộc hạ đem những thứ lấy được trong trang viên Tạ Gia đều giao ra đây.

    Từng cái từng cái rương đồ cổ được đặt ở trước mặt.

    Bọn họ ở ngay tại chỗ tìm kiếm, liền dùng những chiếc rương cổ tìm được trong trang viên để chứa những đồ vật đáng giá.

    Một rương lại một rương, cũng hơn hai mươi chiếc rương.

    Mà này còn không phải toàn bộ, nếu Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh không có tới, bọn họ tiếp tục tìm, còn có thể tìm ra không ít.

    "Đều ở chỗ này." Tư Đồ Trung nói.

    "Còn ổ khóa mà các người đã phá đâu? Đều là đồ cổ, ít nhất cũng có bảy tám chục năm lịch sử, vậy nó sẽ đáng giá bao nhiêu tiền đây?" Địch Quân Thịnh nói.

    Chỉ cần biết thời gian xây dựng trang viên Tạ Gia, cũng đã biết nó là một trang viên cổ như thế nào.

    Ý tứ của Địch Quân Thịnh là, trừ bỏ trả lại những thứ bị bọn họ lấy đi, bọn họ còn phải bồi thường thêm.

    Tư Đồ Trung cắn răng, trong lòng là thực không tình nguyện, nhưng mà nhìn thoáng qua nhóm các đại lão nước M trước mặt, lại hiểu rõ chính mình hôm nay không cho Giản Nhất Lăng bọn họ vừa lòng là không có khả năng toàn thân mà lui, phỏng chừng cổng cái trang viên này cũng đều không thể đi ra, càng đừng nói bình an mà rời khỏi nước M.

    Tư Đồ Trung nói, "Địch thiếu gia, nói như thế nào Cửu Long Hội chúng tôi cùng Tạ gia cũng có quan hệ sâu xa, chuyện lần này cũng vì nguyên nhân chúng tôi không biết tình huống rõ ràng, cũng không phải ác ý, các người không cần tuyệt tình như vậy chứ?"

    Địch Quân Thịnh mỉm cười trả lời, "Tổ tiên các người cùng tổ tiên Tạ gia có giao tình, lại không phải tôi cùng phu nhân của tôi cùng các người có giao tình, dựa theo lý luận của các người, nhân loại mấy vạn năm trước vẫn là cùng một tổ tông, vậy gia có phải muốn cùng người trên toàn thế giới làm bạn hay không?"

    Tư Đồ Trung cùng Trương Tin bị Địch Quân Thịnh nói lời không lưu tình này tức giận đến không nhẹ.

    Nề hà có một đám đại lão nước M che chở, bọn họ tức giận bao nhiêu đều chỉ có thể hướng nuốt vào trong bụng.

    Tư Đồ Trung hỏi Địch Quân Thịnh, "Vậy ý của Địch thiếu gia là, chúng tôi còn cần bồi thường bao nhiêu tiền?"

    Địch Quân Thịnh nói, "Nhiều đồ vật có lịch sử bị các người phá hủy, về sau cho dù muốn sửa, cũng không tốt bằng trước kia, đặc biệt đây là lão tổ tông của Tạ gia để lại cho phu nhân của tôi, như vậy có về ý nghĩa các người đã phá hủy, thương tổn không chỉ là bản thân vật kiến trúc, mà còn là trái tim của phu nhân tôi."

    Bản lĩnh nói bậy bạ của Địch Quân Thịnh quả thực có thể chọc giận Tư Đồ Trung cùng Trương Tin.

    "Vậy người muốn nhiều ít?" Tư Đồ Trung hỏi.

    "Một trăm triệu." Địch Quân Thịnh trả lời.

    "Ngươi nói cái gì?" Tư Đồ Trung không tự chủ được mà cất cao tiếng nói.

    Một trăm triệu? Hắn điên rồi sao?

    Muốn tiền muốn điên rồi, mấy cái này muốn hắn ta bồi thường một trăm triệu?

    "Không bồi thường, vậy tôi đành phải báo cảnh sát. Các người đến lúc đó liền cùng cảnh sát nước M đi giải thích về hành vi đi ăn trộm của các người đi." Trên mặt Địch Quân Thịnh mang theo nụ cười, tà khí mười phần, "Đúng rồi, để tôi nhìn xem, mấy thứ này có giá trị bao nhiêu đây? Ăn trộm bao nhiêu thì phải chịu trách nhiệm hình sự đây?"
     
  7. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1437: Tiền không đủ thì ký giấy vay nợ

    Giản Nhất Lăng hỗ trợ giải đáp, "Ăn trộm tài sản công và tư có giá trị 30 vạn đến 50 vạn nhân dân tệ trở lên, bị tù có thời hạn từ 10 năm trở lên hoặc là ở tù chung thân, cũng xử phạt tiền hoặc là tịch thu tài sản."

    Những thứ trước mặt này nhưng không chỉ có 50 vạn.

    Hơn nữa đây là phạm tội mang tính tổ chức, có tình tiết nghiêm trọng.

    Bản án nếu phán định là rất nghiêm trọng.

    Một bản án nặng đó là bọn họ phải ở tù chung thân, nửa cuộc đời sau này của bọn họ đều vượt qua ở trong ngục giam.

    Mặc kệ là về mặt pháp luật, hay là trước lực áp bách của một chúng đại lão, đều làm cho Tư Đồ Trung cùng Trương Tin không có sự lựa chọn.

    Tư Đồ Trung thử nói chuyện cùng Giản Nhất Lăng, "Bác sĩ Giản, nói như thế nào Tạ gia cùng Cửu Long Hội chúng ta cũng có mối quan hệ thân mật không thể chia lìa, chuyện ngày hôm nay chúng tôi đã nhận lỗi sai, cô đuổi tận giết tuyệt như vậy, đối với mọi người chúng ta đều không có chỗ tốt gì."

    "Không cảm thấy." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Một câu trực tiếp làm Tư Đồ Trung nghẹn chết.

    "Cô.." Tư Đồ Trung có một bụng lời nói cũng không biết nên nói như thế nào.

    Địch Quân Thịnh trào phúng nói, "Thời điểm lấy đồ vật của nhà người khác đều không màng đến tình bạn cũ, khi muốn đối phương tha thứ thật ra lại nhớ tới tình cảm trước kia, tiêu chuẩn kép của ông làm gia thật là bội phục."

    Tư Đồ Trung bị Địch Quân Thịnh nói đến một câu phản bác cũng đều nói không nên lời, khuôn mặt lúc xanh lúc trắng, trông rất đẹp mắt.

    Địch Quân Thịnh bổ sung, "Nhanh chóng đưa ra quyết định đi, giải quyết công hay giải quyết tư chọn một cái, vợ chồng tôi đều rất bận, không có quá nhiều thời giờ cùng ông chơi, nếu lại do dự, chúng ta còn phải tính thêm chi phí của việc mất thời gian nữa."

    Thời gian của Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng đều thực quý giá, lại tiếp tục như vậy, không chỉ có một trăm triệu.

    Tư Đồ Trung quả thực muốn hộc máu.

    Trương Tin cũng là nghẹn một cổ oán khí không biết nên làm gì với Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng.

    "Nhưng mà chúng tôi hiện tại không có nhiều tiền như vậy." Tư Đồ Trung trả lời.

    "Vậy có bao nhiêu đưa bấy nhiêu, dư lại thì ký giấy nợ, dù sao ở nơi này chúng tôi cũng có luật sư." Địch Quân Thịnh thập phần hào phóng mà trả lời.

    Luật sư là vì lần này đến đây làm thủ tục thuận tiện mang theo, vừa vặn có tác dụng.

    Tư Đồ Trung cảm giác ngực của mình khí huyết quay cuồng.

    Trương Tin tức giận đến túm chặt nắm tay.

    Cảm giác hai người đều đã cắn một phải một cục đá, tức giận đến mũi đều muốn méo.

    Nhưng cuối cùng vẫn là không thể không khuất phục với Địch Quân Thịnh, Giản Nhất Lăng cùng một chúng đại lão nước M.

    "Được, được, tôi ký giấy vay nợ, tôi ký!"

    Giọng nói là từ giữa khe hở hàm răng của Tư Đồ Trung phát ra tới.

    Địch Quân Thịnh mỉm cười làm luật sư làm một phần giấy vay nợ, sau đó đưa cho Tư Đồ Trung cùng Trương Tin ký tên và đóng dấu vân tay.

    Địch Quân Thịnh cười thân thiết mà nhắc nhở Tư Đồ Trung cùng Trương Tin, "Hy vọng các người có thể đúng hạn thanh toán tiền, bằng không dựa theo giấy nội dung vay nợ viết, chúng tôi khởi tố lên tòa án, tài sản danh nghĩa của các người sẽ bị đóng băng lại."

    "Hừ!"

    Tư Đồ Trung tràn đầy phẫn hận mà hừ một tiếng, sau đó quay đầu liền đi, một khắc đều không nghĩ muốn ở lại, liếc mắt một cái đều không nghĩ nhìn thấy hai gương mặt đáng giận của Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng.

    Sau khi người của rời đi, Địch Quân Thịnh nói lời cám ơn đối với các vị đại lão.

    "Xin cám ơn các vị đã hỗ trợ."

    "Không cần khách khí, chúng ta là bạn cũ của Tạ gia, cũng vô cùng vui mừng khi nhìn thấy hậu nhân Tạ gia đã trở về." Khuôn mặt lão nhân gia hiền từ, mỉm cười trả lời.

    Những người khác cùng lão nhân gia là cũng có ý từ này.

    Năm đó Tạ gia ở nước M đã có hành động trượng nghĩa, luôn thích giúp đỡ mọi người, bởi vậy đã gặp được vô số thiện duyên.

    Mặc dù nhiều năm đi qua như vậy, vẫn có nhiều người nguyện ý đứng ra trợ giúp hậu nhân Tạ gia như cũ.
     
  8. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1438: Không cam lòng bị mất đi bảo tàng như vậy

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tư Đồ Trung cùng Trương Tin sau khi trở về càng nghĩ càng bực bội, càng nghĩ càng không thể bình tĩnh.

    Tư Đồ Trung mắng, "Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng đáng chết, phá hư chuyện tốt của chúng ta!"

    Trương Tin nói, "Tôi đã sớm nói với ngài, Giản Nhất Lăng nữ nhân này thoạt nhìn phúc hậu và vô hại, trên thực tế rất âm hiểm."

    "Ai có thể nghĩ tiểu tiện nhân đó lại là hậu nhân của Tạ gia chứ?"

    Tư Đồ Trung ngàn tính vạn tính, cũng không thể tính đến việc Tạ gia còn sẽ có hậu nhân, hơn nữa người này chính là Giản Nhất Lăng cái người đã khuấy động phong vân cả kinh thành!

    Hiện tại toàn bộ kế hoạch của bọn họ đều bị phá hủy.

    Trang viên Tạ Gia đã là thuộc quyền sở hữu của Giản Nhất Lăng, bọn họ không có cách nào lại tìm kiếm được tờ giấy kia nữa.

    Tư Đồ Trung không phải là người dễ dàng chịu thua, hắn tự cho mình rất cao, luôn luôn khinh thường Địch gia Giản gia loại gia tộc thương nhân mới phát này.

    Huống chi cái bảo tàng kia cho tới nay đều là bọn họ đang truy tìm, nghe nói nó cất giấu một thiên đại bí mật về tài phú siêu việt, hắn quyết không thể cứ như vậy mà từ bỏ được.

    "Không thể tưởng được cô ta chính là chủ trang viên, hiện tại chúng ta không thể lại đi vào đó, tờ giấy cũng không biết được đặt ở nơi nào." Vẻ mặt Trương Tin thất vọng.

    Ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.

    Không chỉ không thể tìm được manh mối về bảo tàng, trái lại còn mất thêm một trăm triệu.

    Việc này sẽ kết thúc như thế nào.

    Phải tìm cách giải quyết mới được.

    Tư Đồ Trung suy tư nói, "Tổ mẫu của tiểu tiện nhân kia là người của Tạ gia, vậy hơn phân nửa cô ta sẽ biết tờ giấy kia được cất giấu ở đâu, đem bắt tiểu tiện nhân lại, bắt tổ mẫu của cô ta đem tờ giấy giao ra, so với chúng ta tự mình đi tìm muốn bớt được rất nhiều việc."

    "Ngài điên rồi? Hiện tại là xã hội pháp trị, không phải những năm trước kia, ngươi còn tưởng bắt người *** một khi không làm tốt là sẽ đưa cả chính mình đi vào!" Trương Tin cảm thấy cái ý tưởng này quá nguy hiểm.

    "Phú quý hiểm trung cầu, sợ hãi rụt rè, làm sao làm được đại sự tình? Không phải bắt một người thôi sao? Nhìn xem đã đem ngươi dọa thành thế này, lá gan này của ngươi, còn không bằng những tên lưu manh đầu đường xó chợ."

    "Cho dù ngài nguyện ý mạo hiểm, bên người Giản Nhất Lăng có nhiều vệ sĩ như vậy, sao ngài có thể hạ thủ được? Địch gia cùng Giản gia phái bao nhiêu người trong tối ngoài sáng che chở bảo bối cục cưng của bọn họ, ngài chỉ cần hỏi thăm một chút sẽ biết. Càng đừng nói bản thân Địch Quân Thịnh chính là nhân vật thái sơn bắc đẩu trong giới võ học, ngài lấy cái gì để đi bắt cô ta?"

    Muốn đối phó với Giản Nhất Lăng sao? Quả thực là thiên phương dạ đàm.

    Trương Tin lúc ấy giở trò cũng chỉ có thể động vào số liệu nghiên cứu của Giản Nhất Lăng, không có cách nào xuống tay đối với Giản Nhất Lăng.

    Sắc mặt Tư Đồ Trung trầm xuống dưới.

    Thực hiển nhiên hắn cũng biết lời Trương Tin nói chính là sự thật.

    Tuy rằng hắn chướng mắt Giản gia Địch gia những hào môn mới nổi như vậy, nhưng không thể không thừa nhận, hiện tại muốn cùng bọn họ chính diện cứng đối cứng, hắn quả thực là có hại.

    Tư Đồ Trung suy tư một hồi lâu sau nói, "Không bắt Giản Nhất Lăng, bắt người bên người cô ta chắc có thể đi, cũng không tin người bên người cô ta cũng cùng cô ta giống nhau, được nhiều vệ sĩ như vậy đi theo."

    Trương Tin nói, "Mấy người anh trai kia của Giản Nhất Lăng cũng đều không phải ăn chay, trong đó có một người có thể so với Địch Quân Thịnh. Trong đó có cũng chị dâu cũng là người có võ, có thể quật ngã vài tên vệ sĩ bình thường căn bản không nói chơi. Mấy trưởng bối của Giản gia đều không ra khỏi cửa, so với Giản Nhất Lăng còn khó xuống tay."

    Nếu có thể trực tiếp đối với Giản lão phu nhân xuống tay, kia còn cần tìm Giản Nhất Lăng làm gì?

    "Nói nữa, nếu chuyện Giản lão phu nhân là người của Tạ gia đã bị chúng ta biết, vậy xung quanh Giản gia khẳng định sẽ có rất nhiều người bảo hộ, ngài muốn tìm cơ hội xuống tay ở nơi nào?"

    Muốn xuống tay đối với những người Giản Nhất Lăng nói thì dễ dàng, trên thực tế căn bản không thể nào xuống tay.
     
  9. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1439: Mục tiêu: Long Nguyệt Thiên

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Vậy thì đối phó với những người không phải của Địch gia và Giản gia!" Tư Đồ Trung vẫn như cũ chưa từ bỏ ý định.

    Hắn cho người đem các tư liệu về những người có liên quan đến Giản Nhất Lăng đưa lại đây, tiến hành cẩn thận kỹ càng tỉ mỉ tìm tòi.

    Sau khi trải qua một cuộc sàng chọn, Tư Đồ Trung đem ánh mắt tỏa định lên trên người Long Nguyệt Thiên.

    Long Nguyệt Thiên cùng Giản Nhất Lăng có quan hệ cũng không đơn giản, không đơn giản là bạn của Giản Nhất Lăng, còn là đối tác trong kinh doanh với Giản Nhất Lăng, giữa hai người có một lượng lớn công việc cần phải lui tới, Long Nguyệt Thiên còn giúp Giản Nhất Lăng xử lý công việc của công ty về đầu tư của cô ấy, nói cô là phụ tá đắc lực của Giản Nhất Lăng đều không nói quá.

    Giản Nhất Lăng hẳn sẽ không trơ mắt mà nhìn phụ tá đắc lực của mình bị chặt đứt.

    Hơn nữa hắn sau nghiên cứu tư liệu phát hiện, Long Nguyệt Thiên này rõ ràng tương đối ngạo mạn tự đại, đi ra ngoài đều là một người, chưa bao giờ mang theo vệ sĩ.

    Ăn, mặc, ở, đi lại, đều chính mình một người hoàn thành, không thích một đống người đi theo.

    Thực tốt, chính là cô ta.

    Sau khi xác định mục tiêu, Tư Đồ Trung nhanh chóng hành động.

    Hắn liên lạc với các thành viên khác của Cửu Long Hội ở trong nước, muốn bọn họ bắt đầu bố trí hành động bắt cóc Long Nguyệt Thiên.

    Giờ phút này ở trong nước Long Nguyệt Thiên đang cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện phiếm qua video.

    "Đại khả ái, mau cho chị nhìn xem tiểu khả ái của em đi!"

    Trước mặt máy tính, Long Nguyệt Thiên chăm chú mà nhìn.

    Chỉ một Giản Nhất Lăng đã không thể thỏa mãn cô ấy.

    Cô còn muốn xem đứa nhỏ mà Giản Nhất Lăng sinh hạ kia.

    Giản Nhất Lăng tắt video, sau đó chụp một tấm hình tiểu gia hỏa đang hô hô ngủ.

    Tiểu gia hỏa mới vừa bú sữa xong, chính là đang hô hô ngủ.

    Khuôn mặt nhỏ trắng nõn hai má ú nần, chỉ nhìn thôi là đã muốn hôn lên hai cái.

    "Tiểu khả ái hiện tại bú sữa của em sao?" Long Nguyệt Thiên đối với chuyện có quan hệ đến đứa bé đều rất là tò mò.

    "Không phải." A Thịnh không cho.

    "Vậy uống sữa bột sao?"

    "Không có." Ông nội Địch nói uống sữa mẹ mới tốt, uống sữa bột sợ dinh dưỡng không đủ.

    Địch gia thật là nhiều năm rồi mới có thêm một người, ông nội Địch cùng Địch nhị gia đều xem như là bảo bối, đồ ăn của tiểu Thịnh cần thiết chuẩn bị chu toàn.

    "Không uống sữa mẹ lại không uống sữa bột, kia nó uống cái gì?"

    "Tìm vú em."

    "Tư bản chủ nghĩa ác độc, đều đã là niên đại này, vậy mà còn có vú em."

    Long Nguyệt Thiên khả năng đã quên, chính mình cũng là nhà tư bản độc ác.

    "Đúng rồi, chú hai của chồng em.. anh ấy gần nhất ở đâu?" Long Nguyệt Thiên cùng Giản Nhất Lăng dò hỏi hướng đi của Địch nhị gia.

    Cô ấy đã thật lâu chưa thấy được Địch nhị gia.

    Hành tung của Địch nhị gia vẫn luôn thực bí ẩn, người bên ngoài rất khó biết được hành tung của ông ấy.

    Chẳng sợ hiện tại công ty của Long Nguyệt Thiên cùng tập đoàn Thiên Hưng của Địch nhị gia có hợp tác, cô như cũ cũng không biết được hướng đi của Địch nhị gia.

    Long Nguyệt Thiên cảm thấy chính mình gần đây có chút khuynh hướng hội chứng M, lúc nhìn thấy Địch nhị gia trong lòng hoảng hoảng, nhưng khi không thấy được, lại mạc danh mà tò mò ông ấy đã đi đâu.

    "Chú hai chắc đang chuẩn bị cầu hôn." Giản Nhất Lăng trả lời.

    "Em nói cái gì?" Khuôn mặt Long Nguyệt Thiên đầy sự khiếp sợ, tiếng nói không chịu khống chế mà cất cao tám độ.

    Thiếu chút nữa liền đem tiểu Thịnh bên kia Giản Nhất Lăng đánh thức.

    Cầu hôn?

    Địch nhị gia muốn cầu hôn?

    Cầu hôn ai? Chuyện khi nào?

    "Chú hai chuẩn bị cầu hôn."

    Cho rằng Long Nguyệt Thiên không có nghe rõ, Nhất Lăng lại lặp lại lời nói một lần nữa.

    "Anh, anh ấy.. chuyện khi nào?"

    "Mấy ngày gần nhất." Giản Nhất Lăng đúng sự thật trả lời.

    Giản Nhất Lăng là nghe Địch Quân Thịnh nói, lúc Địch Quân Thịnh nói khóe miệng ngậm cười, bộ dáng giống như thật vui vẻ.
     
  10. thuynga0203

    Messages:
    720
    Chương 1440: Địch nhị gia anh hùng cứu mỹ nhân (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mấy ngày gần nhất..

    Long Nguyệt Thiên đột nhiên cảm giác được một trận cô đơn.

    Cô ấy cũng không nói lên được là làm sao vậy.

    Cô ấy cùng Địch nhị gia cũng chỉ là hẹn hò một lần, sau đó ông ấy đưa cô về nhà vài lần, cùng nhau ăn cơm, từng có hạng mục hợp tác, sau đó chính là..

    Ngày đó ở văn phòng..

    Bọn họ đều là người trưởng thành, như vậy cũng coi như không có chuyện gì.

    Hiện tại tình một đêm ở người trưởng thành đều nhiều như vậy, mà bọn họ chỉ là.. Chỉ là như vậy một chút, liền tình một đêm cũng đều không tính.

    "Anh ấy.. Chuẩn bị cầu hôn ngày nào?" Long Nguyệt Thiên hỏi.

    Vừa dứt lời, bỗng nhiên toàn bộ mạch điện trong phòng bị cắt đứt, video nói chuyện với Giản Nhất Lăng bị gián đoạn.

    Giản Nhất Lăng sau khi đợi trong chốc lát, lại lần nữa gửi đi cuộc gọi video, Long Nguyệt Thiên không nhận điện thoại, điện thoại không có người nghe máy.

    Giản Nhất Lăng ý thức được có chuyện không đúng, lập tức kêu Địch Quân Thịnh.

    "A Thịnh, A Thịnh!"

    Địch Quân Thịnh đang ở trong thư phòng bên cạnh phòng ngủ làm việc, nghe thấy tiếng kêu của Giản Nhất Lăng lập tức vào cửa.

    "Làm sao vậy?"

    "Nguyệt Thiên giống như xảy ra chuyện, đang nói chuyện video với em mà bị gián đoạn, điện thoại gọi lại không được."

    "Anh gọi cho chú hai."

    Địch nhị gia hiện tại đang ở trong nước, tìm ông ấy so với tìm người của Địch Quân Thịnh còn muốn nhanh hơn nhiều.

    Hơn nữa chuyện của Long Nguyệt Thiên, tìm chú là vẫn thích hợp nhất.

    Địch nhị gia đang ở công ty, sau khi nhận được điện thoại Địch Quân Thịnh, trên mặt trầm ổn có một tia biến hóa, mày rõ ràng nhíu lại.

    "Ta đã biết." Địch nhị gia một bên cùng Địch Quân Thịnh nói chuyện điện thoại, một bên ấn vào điện thoại cố định trên bàn làm việc.

    "Kêu A Bang tiến vào."

    Địch nhị gia yêu cầu thủ hạ trong vòng hai giờ, cần thiết tìm về Long Nguyệt Thiên.

    Hai giờ là thời gian hoàng kim để tìm cách cứu viện người bị bắt cóc.

    ###

    Long Nguyệt Thiên giờ phút này không biết chính mình ở nơi nào, chỉ cảm thấy một mảnh tối đen.

    Vừa mới trong nhà cắt điện, cô còn tưởng rằng là bị đứt cầu dao, đi ra cửa kiểm tra, lại bị người từ phía sau đánh lén.

    Sau đó mất đi ý thức, lúc tỉnh lại trước mặt đã là một mảnh đen nhánh, cũng không biết chính mình ở nơi nào.

    Tay chân đều bị trói, thực rõ ràng mình là bị người bắt cóc.

    Long Nguyệt Thiên bắt đầu ở trong đầu suy nghĩ về thân phận của bọn bắt cóc mình, suy đi nghĩ lại xem gần đây mình đắc tội với người nào, loại trừ từ người một.

    Long Nguyệt Thiên thật đúng là không thể nghĩ ra được bắt cóc chính mình chính là người nào.

    Sau đó Long Nguyệt Thiên lại thử hoạt động thân thể của mình, muốn tìm hiểu hoàn cảnh chung quanh.

    Đối với một người lần đầu tiên bị bắt cóc mà nói, biểu hiện của Long Nguyệt Thiên còn xem như rất bình tĩnh.

    Nhưng mà trước mắt việc cô có thể làm thật sự hữu hạn.

    Cô sẽ không bị giết con tin chứ?

    Cô còn không có chính thức nói qua chuyện yêu đương một lần nào.

    Nụ hôn đầu tiên cũng là trước đó không lâu mới vừa đến.

    Hiện tại cứ như vậy chết đi thật sự quá tiếc nuối.

    Sớm biết rằng như vậy, nên đem những chuyện điên cuồng, ngày thường nghĩ cũng đều không có nghĩ tới đều làm.

    Giống như.. Giống như trong mộng vậy, đem Địch nhị gia ngủ.

    "Long Nguyệt Thiên a Long Nguyệt Thiên, bây giờ đều là khi nào, mày còn nghĩ đến loại chuyện này?" Long Nguyệt Thiên khinh thường chính mình.

    Địch nhị gia người ta đều đã có bạn gái muốn chuẩn bị cầu hôn, mày còn nghĩ đem người ta ngủ, đầu mày chứa đậu à!

    Nghĩ nghĩ, Long Nguyệt Thiên có chút buồn bực, nghĩ đến nụ hôn ngày đó, nghĩ đến khuôn mặt cấm dục kia.

    Còn tưởng rằng ông ấy là một người nam nhân đứng đắn, sẽ không tùy tiện đối với nữ nhân làm loại chuyện này.

    Kết quả còn không phải cùng nam nhân khác giống nhau, dục niệm cùng nhau, liền dựa vào nửa người dưới nói chuyện, căn bản không để bụng đối phương là ai.

    Mà cô cư nhiên còn bởi vì nụ hôn kia, mấy ngày liên tục đều mơ đến những giấc không đứng đắn mộng.
     
Trả lời qua Facebook
Loading...