Bài viết: 1903 



Đọc đoạn trích sau:
Tôi và con trai đi máy bay từ Sài Gòn ra Hà Nội. Chuyến đi máy bay đầu đời của tôi và đương nhiên con tôi cũng thế. Cũng xin nói thêm, đáng lý chúng tôi bay ngày nhưng bay đêm giảm giá, đành vậy.
[..]
- Làm sao con nhìn thấy mây!
Ừ thì tôi cũng như nó, vẫn mong nhìn thấy mây khi chính mình đi xuyên qua. Tôi nói mà thấy mình muốn khóc.
- Chẳng sao đâu con, con vẫn nhìn thấy, có điều chúng đen thui.
8 giờ 30 cất cánh, nhưng mới 5 giờ sân bay đã lố nhố người.
[..]
Tệ thật, những chiếc giỏ xách, chẳng lẽ chúng quan trọng hơn đứa con của mình à? Quan trọng đến nỗi mình ôm chặt giỏ xách mà không thèm ôm đứa con? Tôi chột dạ. Nhưng đó cũng chỉ là ý nghĩ loáng thoáng khi gởi hành lý thôi. Bây giờ tôi đã trống hai tay để mà ôm nó rồi. Cũng may thằng bé không nghĩ đến chuyện này lâu. Nó đang phân vân về chiếc máy bay.
- Con muốn được đi chiếc màu xanh. Nó lại có vẻ to hơn chiếc màu trắng.
- Ừ, bố cũng thấy thế.
[..]
Thằng con tôi nhắm bộ êm êm. Nó êm cũng đúng thôi. Nó mới 10 tuổi làm sao mưu mẹo bằng cái đầu già của thằng cha nó. Làm sao nó có thể hiểu cuộc đời này, nếu không được đi chiếc máy bay màu xanh, thì sẽ có những chiếc màu vàng, màu đỏ thay vào. Hoặc không có máy bay thì người ta đi bằng xe đò, xe máy.. Người ta thay đổi phương tiện cho bằng được để đạt mục đích Sài Gòn - Hà Nội, Hà Nội - Sài Gòn. Người ta thay thế bầu trời bằng mặt đất thì có sao đâu?
[..]
Tôi dợm bước định nhổm dậy thì máy bay chênh vênh rơi vào vùng khí loãng. Bầu trời bên ngoài tối sắc lại. Xa xa nhợt nhạt, tôi nhìn thấy một quầng mây u tối. Trước khi đi, tôi đã từng ao ước nhìn thấy mây. Thế mà bỗng dưng tôi đã quên nó một cách nhanh chóng chỉ vì những thứ tầm phào, những thứ quái đản mà tôi không thể đoán trước. Tôi nhìn ra bầu trời một lần nữa. Chẳng thấy ngôi sao nào. Cũng chẳng nhìn thấy ánh đèn trên mặt đất. Có lẽ chúng tôi đã cách xa nhau lắm rồi, cái mặt đất, cánh đồng, cái chỗ ngồi của tôi. Thế là tôi ở lại.
Đèn máy bay đã giảm. Một vài người thiu thiu ngủ. Thật lạ lùng. Người ta có thể ngủ được khi chính bản thân mình đang được bay lên trên bầu trời ư! Tôi thử nhắm mắt, nhưng không thể nhắm được. Tâm hồn tôi hỗn loạn, chênh vênh như có những tiếng nổ lớn. Tôi bay lên trên cao rồi tôi lại chìm xuống dưới. Tôi chìm sâu vào tâm hồn tôi.
Bất ngờ một bàn tay nhỏ nhắn đập vào vai tôi, nói cái điều mà tôi chẳng muốn:
- Bố, dậy đi. Đã tới nơi rồi.
[..]
Từng đoàn người đã đứng lên chật lối đi. Đã đến lúc dùng dằng thì cũng phải ra về.
- Con có thức từ đầu đến cuối không? Tôi hỏi.
- Có.
- Vậy thì được rồi. Tôi an ủi nó. Con hãy nhìn chiếc máy bay cho kỹ đi. Bởi vì vòng về chúng ta sẽ đi tàu lửa. Và chúng ta cũng chẳng có tiền nhiều để mà đi máy bay lần thứ hai, lần thứ ba. Nhưng dù sao khi cúi xuống ruộng, con vẫn có thể ngẩng đầu lên trời mà nói rằng, con đã từng bay qua cái khoảng trời này. Con đã từng đi trên chiếc máy bay này.
- Chẳng ai tin con đâu.
- Ừ, bố cũng biết thế, làm sao họ có thể tin được.
- Họ lại không có mẹ ở xa.
Thằng con tôi đã vui trở lại. Ngẫm nghĩ một hồi nó lại nói tiếp:
- Và nhất là họ không thể.. tiểu đến chín lần trên bầu trời.
Bên ngoài mặt đất hiền hòa đón lại chúng tôi như thể chúng tôi không thể thoát được chúng.
(Trích Cha và con và.. tàu bay , Nguyễn Ngọc Thuần, NXB Hội nhà văn, 2015)
Phần Trắc nghiệm
Lựa chọn đáp án đúng:
Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là gì?
A. Tự sự
B. Miêu tả
C. Biểu cảm
D. Nghị luận
Câu 2. Văn bản trên thuộc thể loại gì?
A. Tiểu thuyết
B. Truyện ngắn
C. Truyện dài
D. Phóng sự
Câu 3. Văn bản trên được kể theo ngôi kể thứ mấy? Người kể là ai?
A. Ngôi thứ nhất, người kể là tác giả
B. Ngôi thứ nhất, người kể người bố
C. Ngôi thứ hai, người kể là người bố
D. Kết hợp ngôi thứ nhất và thứ ba
Câu 4. Bối cảnh của câu chuyện là gì?
A. Hai bố con đi trên chuyến bay giảm giá, vào ban đêm từ Sài Gòn ra Hà Nội.
B. Hai bố con đi trên chuyến bay vào ban ngày, ra nước ngoài.
C. Hai bố con tưởng tượng là đang cùng được đi máy bay, ngắm mây trắng.
D. Hai bố con với những rắc rối trước khi đi máy bay lần đầu, sân bay đông nghịt, người cha phải ôm chặt lấy con.
Câu 5. Tại sao ngồi trên máy bay, người cha thử nhắm mắt, nhưng không thể nhắm được?
A. Vì người bố muốn cùng con nhìn chiếc máy bay cho kỹ đi. Bởi vì vòng về hai bố con sẽ đi tàu lửa.
B. Vì người bố mải nhìn ra bầu trời để nhìn những ngôi sao nhưng nhìn mãi chẳng thấy ngôi sao nào.
C. Vì lần đầu tiên người bố ngồi trên máy bay, cách mặt đất quá lớn. Máy bay đang lên trên cao rồi đột hạ thấp xuống
D. Vì tâm hồn người cha hỗn loạn, chênh vênh như có những tiếng nổ lớn.
Câu 6. Nhân vật bố cảm thấy như thế nào khi trót ngủ quên trên máy bay?
A. Hạnh phúc, thoải mái
B. Tiếc nuối
C. Vui vẻ
D. Đau khổ
Câu 7. Trong đoạn văn: "Tệ thật, những chiếc giỏ xách, chẳng lẽ chúng quan trọng hơn đứa con của mình à? Quan trọng đến nỗi mình ôm chặt giỏ xách mà không thèm ôm đứa con? Tôi chột dạ", nhân vật người bố được khắc họa ở phương diện nào?
A. Hành động
B. Trang phục
C. Suy nghĩ
D. Lời nói
Câu 8. Câu chuyện cho thấy người bố đã bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời nào?
A. Bố đã không ngắm những ánh đèn trên mặt đất, những cánh đồng cùng những vùng khí loãng, bầu trời đêm bên ngoài.
B . Bố đã không ngắm những ánh đèn trên mặt đất, những cánh đồng cùng những vùng khí loãng, bầu trời đêm và những ngôi sao bên ngoài.
C. Bố đã không thể thực hiện ước mơ được ngắm mây ban ngày, ngủ quên, bỏ qua khoảng khắc tuyệt vời trên máy bay cùng con.
D. Bố đã không thể thực hiện ước mơ được ngắm mây đen, ngủ quên, bỏ qua khoảng khắc tuyệt vời trên máy bay cùng con.
Câu 9. Câu nói: "Vậy thì được rồi. Tôi an ủi nó. Con hãy nhìn chiếc máy bay cho kỹ đi. Bởi vì vòng về chúng ta sẽ đi tàu lửa. Và chúng ta cũng chẳng có tiền nhiều để mà đi máy bay lần thứ hai, lần thứ ba. Nhưng dù sao khi cúi xuống ruộng, con vẫn có thể ngẩng đầu lên trời mà nói rằng, con đã từng bay qua cái khoảng trời này. Con đã từng đi trên chiếc máy bay này" của người bố cho thấy vẻ đẹp nào của nhân vật này?
A. Một ông bố luôn yêu thương con, biết an ủi con, thấu hiểu cảm xúc của con trai.
B. Một ông bố luôn yêu thương con, biết an ủi con, luôn dành cho con những điều tốt đẹp nhất, thấu hiểu cảm xúc của con trai.
C. Một ông bố gia trưởng, kiểm soát mọi suy nghĩ của con.
D. Một ông bố thích khoe khoang, tự mãn.
Câu 10. Trong đoạn văn sau, tác giả sử dụng trợ từ nào?
Đèn máy bay đã giảm. Một vài người thiu thiu ngủ. Thật lạ lùng. Người ta có thể ngủ được khi chính bản thân mình đang được bay lên trên bầu trời ư! Tôi thử nhắm mắt, nhưng không thể nhắm được. Tâm hồn tôi hỗn loạn, chênh vênh như có những tiếng nổ lớn.
A. Đã
B. Khi
C. Chính
D. Như
Câu 11. Từ nào nói đúng nhất tâm trạng của nhân vật được thể hiện trong câu nói: "Vậy thì được rồi. Tôi an ủi nó."?
A. An ủi, khích lệ.
B. Thương cảm, lo lắng
C. Buồn, day dứt
D. Động viên, an ủi
Phần tự luận
Câu 12. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp nghệ thuật đặc sắc nhất trong văn bản?
Câu 13. Chỉ ra và nêu tác dụng của cách kết thúc của văn bản.
Câu 14. Em hãy viết một đoạn văn (khoảng 8 câu), nêu cảm nhận của em về hình ảnh người bố trong đoạn trích trên.
Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là gì?
A. Tự sự
Câu 2. Văn bản trên thuộc thể loại gì?
B. Truyện ngắn
Câu 3. Văn bản trên được kể theo ngôi kể thứ mấy? Người kể là ai?
B. Ngôi thứ nhất, người kể người bố
Câu 4. Bối cảnh của câu chuyện là gì?
A. Hai bố con đi trên chuyến bay giảm giá, vào ban đêm từ Sài Gòn ra Hà Nội.
Câu 5. Tại sao ngồi trên máy bay, người cha thử nhắm mắt, nhưng không thể nhắm được?
D. Vì tâm hồn người cha hỗn loạn, chênh vênh như có những tiếng nổ lớn.
Câu 6. Nhân vật bố cảm thấy như thế nào khi trót ngủ quên trên máy bay?
B. Tiếc nuối
Câu 7. Trong đoạn văn: "Tệ thật, những chiếc giỏ xách, chẳng lẽ chúng quan trọng hơn đứa con của mình à? Quan trọng đến nỗi mình ôm chặt giỏ xách mà không thèm ôm đứa con? Tôi chột dạ", nhân vật người bố được khắc họa ở phương diện nào?
C. Suy nghĩ
Câu 8. Câu chuyện cho thấy người bố đã bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời nào?
C. Bố đã không thể thực hiện ước mơ được ngắm mây ban ngày, ngủ quên, bỏ qua khoảng khắc tuyệt vời trên máy bay cùng con.
Câu 9. Câu nói: "Vậy thì được rồi. Tôi an ủi nó. Con hãy nhìn chiếc máy bay cho kỹ đi. Bởi vì vòng về chúng ta sẽ đi tàu lửa. Và chúng ta cũng chẳng có tiền nhiều để mà đi máy bay lần thứ hai, lần thứ ba. Nhưng dù sao khi cúi xuống ruộng, con vẫn có thể ngẩng đầu lên trời mà nói rằng, con đã từng bay qua cái khoảng trời này. Con đã từng đi trên chiếc máy bay này" của người bố cho thấy vẻ đẹp nào của nhân vật này?
A. Một ông bố luôn yêu thương con, biết an ủi con, thấu hiểu cảm xúc của con trai.
Câu 10. Trong đoạn văn sau, tác giả sử dụng trợ từ nào?
Đèn máy bay đã giảm. Một vài người thiu thiu ngủ. Thật lạ lùng. Người ta có thể ngủ được khi chính bản thân mình đang được bay lên trên bầu trời ư! Tôi thử nhắm mắt, nhưng không thể nhắm được. Tâm hồn tôi hỗn loạn, chênh vênh như có những tiếng nổ lớn.
C. Chính
Câu 11. Từ nào nói đúng nhất tâm trạng của nhân vật được thể hiện trong câu nói: "Vậy thì được rồi. Tôi an ủi nó."?
B. Thương cảm, lo lắng
Phần tự luận
Câu 12. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp nghệ thuật đặc sắc nhất trong văn bản?
[HIDE-THANKS]- Tương phản (từ lâu hai cha con đã ao ước được đi máy bay để được nhìn thấy mây khi chính mình đi xuyên qua – thực tế cha lại chọn chuyến bay đêm giảm giá nên chỉ thấy ngoài trời đen thui; ngồi trên máy bay, mọi người thiu thiu ngủ -người bố tâm hồn tôi hỗn loạn, chênh vênh thử nhắm mắt, nhưng không thể nhắm được; ngồi trên máy bay, bố dự định sẽ thức cùng con nhưng lại ngủ suốt cả hành trình để con một mình thức đầu đến cuối.
- Tác dụng:
+Gây ấn tượng, làm tăng sức gợi hình gợi hình, gợi cảm
+Nhấn mạnh nội dung, thông điệp, ý nghĩa gợi ra từ văn bản qua các sự việc
+ Làm nổi bật hiện thực quen thuộc, dễ bắt gặp với mỗi người: Ước mơ luôn đẹp tuyệt vời nhưng vì cơm áo gạo tiền nên lại dễ dàng từ bỏ mong ước bấy lâu nay
+Làm nổi bật hình ảnh 1 người cha luôn thấu hiểu con, yêu thương, quan tâm, chăm sóc, dạy dỗ con tỉ mỉ.
Câu 13. Chỉ ra và nêu tác dụng của cách kết thúc của văn bản
- Kết thúc truyện bất ngờ: Sau bao nhiêu hào hứng, chờ đợi, mơ ước được cùng con trải qua cảm giác tuyệt vời khi đi máy bay; được tậm mắt ngắm nhìn mây xanh đi đi xuyên qua mây nhưng người bố lại ngủ quên, để con một mình thức suốt hành trình ngồi trên máy bay.
- Tác dụng:
+ Tạo sự cuốn hút, hấp dẫn, bất ngờ cho người đọc
+ Thể hiện được sự nâng niu, trân trọng những ước mơ, khao khát của con và sâu thẳm hơn chính là tình thương yêu, thấu hiểu của người cha dành cho con.
+ Để lại cho người đọc suy ngẫm về cuộc sống và tình cảm gia đình. Qua đó nhắn nhủ bậc làm cha mẹ hãy biết cùng con cái trân trọng, trải qua những khoảnh khắc tuyệt vời trong cuộc sống.
Câu 14 . Từ nội dung văn bản ở phần đọc hiểu trên, em hãy viết một đoạn văn (khoảng 7 – 10 dòng), nêu cảm nhận của em về hình ảnh người bố
Định hướng: Viết 1 đoạn văn, đảm bảo dung lượng và hình thức đoạn văn. Đảm bảo các ý cơ bản sau:
- Người bố luôn nâng niu, trân trọng ước mơ và cảm xúc của con trai.
- Người cha luôn thương yêu, thấu hiểu của người cha dành cho con, luôn quan tâm, chăm sóc con, mong muốn dành mọi thứ tốt đẹp dành cho đứa con của mình.
- Tình cảm cha con cũng luôn thiêng liêng và đáng quý.
- Tuy điều kiện kinh tế không dư dật nhưng cha luôn mong muốn mang đến cho con những điều tốt đẹp nhất, giúp con biết trân trọng những khoảnh khắc đẹp đáng nhớ trong cuộc sống.
- Qua đó khẳng định tình cảm gia đình luôn thiêng liêng và cao quý vô cùng.
Chúc các em học tốt![/HIDE-THANKS]
Tôi và con trai đi máy bay từ Sài Gòn ra Hà Nội. Chuyến đi máy bay đầu đời của tôi và đương nhiên con tôi cũng thế. Cũng xin nói thêm, đáng lý chúng tôi bay ngày nhưng bay đêm giảm giá, đành vậy.
[..]
- Làm sao con nhìn thấy mây!
Ừ thì tôi cũng như nó, vẫn mong nhìn thấy mây khi chính mình đi xuyên qua. Tôi nói mà thấy mình muốn khóc.
- Chẳng sao đâu con, con vẫn nhìn thấy, có điều chúng đen thui.
8 giờ 30 cất cánh, nhưng mới 5 giờ sân bay đã lố nhố người.
[..]

Tệ thật, những chiếc giỏ xách, chẳng lẽ chúng quan trọng hơn đứa con của mình à? Quan trọng đến nỗi mình ôm chặt giỏ xách mà không thèm ôm đứa con? Tôi chột dạ. Nhưng đó cũng chỉ là ý nghĩ loáng thoáng khi gởi hành lý thôi. Bây giờ tôi đã trống hai tay để mà ôm nó rồi. Cũng may thằng bé không nghĩ đến chuyện này lâu. Nó đang phân vân về chiếc máy bay.
- Con muốn được đi chiếc màu xanh. Nó lại có vẻ to hơn chiếc màu trắng.
- Ừ, bố cũng thấy thế.
[..]
Thằng con tôi nhắm bộ êm êm. Nó êm cũng đúng thôi. Nó mới 10 tuổi làm sao mưu mẹo bằng cái đầu già của thằng cha nó. Làm sao nó có thể hiểu cuộc đời này, nếu không được đi chiếc máy bay màu xanh, thì sẽ có những chiếc màu vàng, màu đỏ thay vào. Hoặc không có máy bay thì người ta đi bằng xe đò, xe máy.. Người ta thay đổi phương tiện cho bằng được để đạt mục đích Sài Gòn - Hà Nội, Hà Nội - Sài Gòn. Người ta thay thế bầu trời bằng mặt đất thì có sao đâu?
[..]
Tôi dợm bước định nhổm dậy thì máy bay chênh vênh rơi vào vùng khí loãng. Bầu trời bên ngoài tối sắc lại. Xa xa nhợt nhạt, tôi nhìn thấy một quầng mây u tối. Trước khi đi, tôi đã từng ao ước nhìn thấy mây. Thế mà bỗng dưng tôi đã quên nó một cách nhanh chóng chỉ vì những thứ tầm phào, những thứ quái đản mà tôi không thể đoán trước. Tôi nhìn ra bầu trời một lần nữa. Chẳng thấy ngôi sao nào. Cũng chẳng nhìn thấy ánh đèn trên mặt đất. Có lẽ chúng tôi đã cách xa nhau lắm rồi, cái mặt đất, cánh đồng, cái chỗ ngồi của tôi. Thế là tôi ở lại.
Đèn máy bay đã giảm. Một vài người thiu thiu ngủ. Thật lạ lùng. Người ta có thể ngủ được khi chính bản thân mình đang được bay lên trên bầu trời ư! Tôi thử nhắm mắt, nhưng không thể nhắm được. Tâm hồn tôi hỗn loạn, chênh vênh như có những tiếng nổ lớn. Tôi bay lên trên cao rồi tôi lại chìm xuống dưới. Tôi chìm sâu vào tâm hồn tôi.
Bất ngờ một bàn tay nhỏ nhắn đập vào vai tôi, nói cái điều mà tôi chẳng muốn:
- Bố, dậy đi. Đã tới nơi rồi.
[..]
Từng đoàn người đã đứng lên chật lối đi. Đã đến lúc dùng dằng thì cũng phải ra về.
- Con có thức từ đầu đến cuối không? Tôi hỏi.
- Có.
- Vậy thì được rồi. Tôi an ủi nó. Con hãy nhìn chiếc máy bay cho kỹ đi. Bởi vì vòng về chúng ta sẽ đi tàu lửa. Và chúng ta cũng chẳng có tiền nhiều để mà đi máy bay lần thứ hai, lần thứ ba. Nhưng dù sao khi cúi xuống ruộng, con vẫn có thể ngẩng đầu lên trời mà nói rằng, con đã từng bay qua cái khoảng trời này. Con đã từng đi trên chiếc máy bay này.
- Chẳng ai tin con đâu.
- Ừ, bố cũng biết thế, làm sao họ có thể tin được.
- Họ lại không có mẹ ở xa.
Thằng con tôi đã vui trở lại. Ngẫm nghĩ một hồi nó lại nói tiếp:
- Và nhất là họ không thể.. tiểu đến chín lần trên bầu trời.
Bên ngoài mặt đất hiền hòa đón lại chúng tôi như thể chúng tôi không thể thoát được chúng.
(Trích Cha và con và.. tàu bay , Nguyễn Ngọc Thuần, NXB Hội nhà văn, 2015)

Phần Trắc nghiệm
Lựa chọn đáp án đúng:
Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là gì?
A. Tự sự
B. Miêu tả
C. Biểu cảm
D. Nghị luận
Câu 2. Văn bản trên thuộc thể loại gì?
A. Tiểu thuyết
B. Truyện ngắn
C. Truyện dài
D. Phóng sự
Câu 3. Văn bản trên được kể theo ngôi kể thứ mấy? Người kể là ai?
A. Ngôi thứ nhất, người kể là tác giả
B. Ngôi thứ nhất, người kể người bố
C. Ngôi thứ hai, người kể là người bố
D. Kết hợp ngôi thứ nhất và thứ ba
Câu 4. Bối cảnh của câu chuyện là gì?
A. Hai bố con đi trên chuyến bay giảm giá, vào ban đêm từ Sài Gòn ra Hà Nội.
B. Hai bố con đi trên chuyến bay vào ban ngày, ra nước ngoài.
C. Hai bố con tưởng tượng là đang cùng được đi máy bay, ngắm mây trắng.
D. Hai bố con với những rắc rối trước khi đi máy bay lần đầu, sân bay đông nghịt, người cha phải ôm chặt lấy con.
Câu 5. Tại sao ngồi trên máy bay, người cha thử nhắm mắt, nhưng không thể nhắm được?
A. Vì người bố muốn cùng con nhìn chiếc máy bay cho kỹ đi. Bởi vì vòng về hai bố con sẽ đi tàu lửa.
B. Vì người bố mải nhìn ra bầu trời để nhìn những ngôi sao nhưng nhìn mãi chẳng thấy ngôi sao nào.
C. Vì lần đầu tiên người bố ngồi trên máy bay, cách mặt đất quá lớn. Máy bay đang lên trên cao rồi đột hạ thấp xuống
D. Vì tâm hồn người cha hỗn loạn, chênh vênh như có những tiếng nổ lớn.
Câu 6. Nhân vật bố cảm thấy như thế nào khi trót ngủ quên trên máy bay?
A. Hạnh phúc, thoải mái
B. Tiếc nuối
C. Vui vẻ
D. Đau khổ
Câu 7. Trong đoạn văn: "Tệ thật, những chiếc giỏ xách, chẳng lẽ chúng quan trọng hơn đứa con của mình à? Quan trọng đến nỗi mình ôm chặt giỏ xách mà không thèm ôm đứa con? Tôi chột dạ", nhân vật người bố được khắc họa ở phương diện nào?
A. Hành động
B. Trang phục
C. Suy nghĩ
D. Lời nói
Câu 8. Câu chuyện cho thấy người bố đã bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời nào?
A. Bố đã không ngắm những ánh đèn trên mặt đất, những cánh đồng cùng những vùng khí loãng, bầu trời đêm bên ngoài.
B . Bố đã không ngắm những ánh đèn trên mặt đất, những cánh đồng cùng những vùng khí loãng, bầu trời đêm và những ngôi sao bên ngoài.
C. Bố đã không thể thực hiện ước mơ được ngắm mây ban ngày, ngủ quên, bỏ qua khoảng khắc tuyệt vời trên máy bay cùng con.
D. Bố đã không thể thực hiện ước mơ được ngắm mây đen, ngủ quên, bỏ qua khoảng khắc tuyệt vời trên máy bay cùng con.
Câu 9. Câu nói: "Vậy thì được rồi. Tôi an ủi nó. Con hãy nhìn chiếc máy bay cho kỹ đi. Bởi vì vòng về chúng ta sẽ đi tàu lửa. Và chúng ta cũng chẳng có tiền nhiều để mà đi máy bay lần thứ hai, lần thứ ba. Nhưng dù sao khi cúi xuống ruộng, con vẫn có thể ngẩng đầu lên trời mà nói rằng, con đã từng bay qua cái khoảng trời này. Con đã từng đi trên chiếc máy bay này" của người bố cho thấy vẻ đẹp nào của nhân vật này?
A. Một ông bố luôn yêu thương con, biết an ủi con, thấu hiểu cảm xúc của con trai.
B. Một ông bố luôn yêu thương con, biết an ủi con, luôn dành cho con những điều tốt đẹp nhất, thấu hiểu cảm xúc của con trai.
C. Một ông bố gia trưởng, kiểm soát mọi suy nghĩ của con.
D. Một ông bố thích khoe khoang, tự mãn.
Câu 10. Trong đoạn văn sau, tác giả sử dụng trợ từ nào?
Đèn máy bay đã giảm. Một vài người thiu thiu ngủ. Thật lạ lùng. Người ta có thể ngủ được khi chính bản thân mình đang được bay lên trên bầu trời ư! Tôi thử nhắm mắt, nhưng không thể nhắm được. Tâm hồn tôi hỗn loạn, chênh vênh như có những tiếng nổ lớn.
A. Đã
B. Khi
C. Chính
D. Như
Câu 11. Từ nào nói đúng nhất tâm trạng của nhân vật được thể hiện trong câu nói: "Vậy thì được rồi. Tôi an ủi nó."?
A. An ủi, khích lệ.
B. Thương cảm, lo lắng
C. Buồn, day dứt
D. Động viên, an ủi
Phần tự luận
Câu 12. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp nghệ thuật đặc sắc nhất trong văn bản?
Câu 13. Chỉ ra và nêu tác dụng của cách kết thúc của văn bản.
Câu 14. Em hãy viết một đoạn văn (khoảng 8 câu), nêu cảm nhận của em về hình ảnh người bố trong đoạn trích trên.
Trả lời
Bộ đề kiểm tra môn Ngữ Văn, phần văn bản văn học, Dạng đề Trắc nghiệm - Đọc Hiểu truyện ngắn: Chủ đề tình cảm gia đình, cuộc sống
Bộ đề kiểm tra môn Ngữ Văn, phần văn bản văn học, Dạng đề Trắc nghiệm - Đọc Hiểu truyện ngắn: Chủ đề tình cảm gia đình, cuộc sống
Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là gì?
A. Tự sự
Câu 2. Văn bản trên thuộc thể loại gì?
B. Truyện ngắn
Câu 3. Văn bản trên được kể theo ngôi kể thứ mấy? Người kể là ai?
B. Ngôi thứ nhất, người kể người bố
Câu 4. Bối cảnh của câu chuyện là gì?
A. Hai bố con đi trên chuyến bay giảm giá, vào ban đêm từ Sài Gòn ra Hà Nội.
Câu 5. Tại sao ngồi trên máy bay, người cha thử nhắm mắt, nhưng không thể nhắm được?
D. Vì tâm hồn người cha hỗn loạn, chênh vênh như có những tiếng nổ lớn.
Câu 6. Nhân vật bố cảm thấy như thế nào khi trót ngủ quên trên máy bay?
B. Tiếc nuối
Câu 7. Trong đoạn văn: "Tệ thật, những chiếc giỏ xách, chẳng lẽ chúng quan trọng hơn đứa con của mình à? Quan trọng đến nỗi mình ôm chặt giỏ xách mà không thèm ôm đứa con? Tôi chột dạ", nhân vật người bố được khắc họa ở phương diện nào?
C. Suy nghĩ
Câu 8. Câu chuyện cho thấy người bố đã bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời nào?
C. Bố đã không thể thực hiện ước mơ được ngắm mây ban ngày, ngủ quên, bỏ qua khoảng khắc tuyệt vời trên máy bay cùng con.
Câu 9. Câu nói: "Vậy thì được rồi. Tôi an ủi nó. Con hãy nhìn chiếc máy bay cho kỹ đi. Bởi vì vòng về chúng ta sẽ đi tàu lửa. Và chúng ta cũng chẳng có tiền nhiều để mà đi máy bay lần thứ hai, lần thứ ba. Nhưng dù sao khi cúi xuống ruộng, con vẫn có thể ngẩng đầu lên trời mà nói rằng, con đã từng bay qua cái khoảng trời này. Con đã từng đi trên chiếc máy bay này" của người bố cho thấy vẻ đẹp nào của nhân vật này?
A. Một ông bố luôn yêu thương con, biết an ủi con, thấu hiểu cảm xúc của con trai.
Câu 10. Trong đoạn văn sau, tác giả sử dụng trợ từ nào?
Đèn máy bay đã giảm. Một vài người thiu thiu ngủ. Thật lạ lùng. Người ta có thể ngủ được khi chính bản thân mình đang được bay lên trên bầu trời ư! Tôi thử nhắm mắt, nhưng không thể nhắm được. Tâm hồn tôi hỗn loạn, chênh vênh như có những tiếng nổ lớn.
C. Chính
Câu 11. Từ nào nói đúng nhất tâm trạng của nhân vật được thể hiện trong câu nói: "Vậy thì được rồi. Tôi an ủi nó."?
B. Thương cảm, lo lắng
Phần tự luận
Câu 12. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp nghệ thuật đặc sắc nhất trong văn bản?
[HIDE-THANKS]- Tương phản (từ lâu hai cha con đã ao ước được đi máy bay để được nhìn thấy mây khi chính mình đi xuyên qua – thực tế cha lại chọn chuyến bay đêm giảm giá nên chỉ thấy ngoài trời đen thui; ngồi trên máy bay, mọi người thiu thiu ngủ -người bố tâm hồn tôi hỗn loạn, chênh vênh thử nhắm mắt, nhưng không thể nhắm được; ngồi trên máy bay, bố dự định sẽ thức cùng con nhưng lại ngủ suốt cả hành trình để con một mình thức đầu đến cuối.
- Tác dụng:
+Gây ấn tượng, làm tăng sức gợi hình gợi hình, gợi cảm
+Nhấn mạnh nội dung, thông điệp, ý nghĩa gợi ra từ văn bản qua các sự việc
+ Làm nổi bật hiện thực quen thuộc, dễ bắt gặp với mỗi người: Ước mơ luôn đẹp tuyệt vời nhưng vì cơm áo gạo tiền nên lại dễ dàng từ bỏ mong ước bấy lâu nay
+Làm nổi bật hình ảnh 1 người cha luôn thấu hiểu con, yêu thương, quan tâm, chăm sóc, dạy dỗ con tỉ mỉ.
Câu 13. Chỉ ra và nêu tác dụng của cách kết thúc của văn bản
- Kết thúc truyện bất ngờ: Sau bao nhiêu hào hứng, chờ đợi, mơ ước được cùng con trải qua cảm giác tuyệt vời khi đi máy bay; được tậm mắt ngắm nhìn mây xanh đi đi xuyên qua mây nhưng người bố lại ngủ quên, để con một mình thức suốt hành trình ngồi trên máy bay.
- Tác dụng:
+ Tạo sự cuốn hút, hấp dẫn, bất ngờ cho người đọc
+ Thể hiện được sự nâng niu, trân trọng những ước mơ, khao khát của con và sâu thẳm hơn chính là tình thương yêu, thấu hiểu của người cha dành cho con.
+ Để lại cho người đọc suy ngẫm về cuộc sống và tình cảm gia đình. Qua đó nhắn nhủ bậc làm cha mẹ hãy biết cùng con cái trân trọng, trải qua những khoảnh khắc tuyệt vời trong cuộc sống.
Câu 14 . Từ nội dung văn bản ở phần đọc hiểu trên, em hãy viết một đoạn văn (khoảng 7 – 10 dòng), nêu cảm nhận của em về hình ảnh người bố
Định hướng: Viết 1 đoạn văn, đảm bảo dung lượng và hình thức đoạn văn. Đảm bảo các ý cơ bản sau:
- Người bố luôn nâng niu, trân trọng ước mơ và cảm xúc của con trai.
- Người cha luôn thương yêu, thấu hiểu của người cha dành cho con, luôn quan tâm, chăm sóc con, mong muốn dành mọi thứ tốt đẹp dành cho đứa con của mình.
- Tình cảm cha con cũng luôn thiêng liêng và đáng quý.
- Tuy điều kiện kinh tế không dư dật nhưng cha luôn mong muốn mang đến cho con những điều tốt đẹp nhất, giúp con biết trân trọng những khoảnh khắc đẹp đáng nhớ trong cuộc sống.
- Qua đó khẳng định tình cảm gia đình luôn thiêng liêng và cao quý vô cùng.
Chúc các em học tốt![/HIDE-THANKS]