Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1381: Cứu hay là không cứu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tần Xuyên nhìn Giản Nhất Lăng.

    Nhưng mà thực mau, anh ta liền dời đi ánh mắt.

    Chỉ có một tia ánh sáng cũng tiêu tán.

    Tần Du Phàm nhìn Tần Xuyên trên giường bệnh, trong lúc nhất thời lại thấy bi thương.

    Lúc trước hận anh ta oán anh ta, mắng anh ta nguyền rủa anh ta; nhưng hiện tại nhìn thấy bộ dáng tiều tụy của anh ta, vậy mà lại thấy đau lòng cho anh ta.

    Hai năm ở chung, cô ấy là người, có cảm tình, không có cách nào lại giống như trước kia xem anh ta là một người xa lạ.

    Cô ấy thật sự xem anh ta là anh trai của mình.

    "Anh vì sao sẽ thành cái dạng này?" Tần Du Phàm lại tức bực lại đau lòng.

    Tần Xuyên không có trả lời.

    Hai mắt của mẹ anh ta đỏ bừng, khẩn cầu Giản Nhất Lăng, "Giản tiểu thư, tôi biết tôi không có mặt mũi cầu xin cô bất luận chuyện sự tình, cô đã giúp chúng tôi nhiều rồi, chuyện Tần Xuyên nó làm cũng đích xác không đáng để cô tha thứ nó, nhưng tôi vẫn là da mặt dày cầu cô, cầu cô hãy cứu nó."

    Tần Du Phàm kéo lại tay Giản Nhất Lăng, "Nhất Lăng, xem như tôi thiếu cô có được không? Cô hãy cứu anh ta đi, hiện tại tôi đã cầm quyền tập đoàn Tần thị, tôi có thể cam đoan với cô về sau sẽ không lại để anh ta làm chuyện xấu."

    Giản Nhất Lăng nhìn Tần Xuyên, sau lúc thật lâu.

    Cô ấy xoay người rời khỏi phòng bệnh.

    Mẹ của Tần Xuyên cùng Tần Du Phàm cho rằng Giản Nhất Lăng đây là từ chối hai người thỉnh cầu

    Đây cũng là chuyện tình lý bên trong, không có người có thể không hề khúc mắc mà tha thứ cho một người đã từng có ý đồ thương tổn chính mình.

    Nhưng mà một lát sau, Giản Nhất Lăng lại quay trở lại.

    Đi cùng với cô trở về còn có viện trưởng bệnh viện cùng bác sĩ chủ trị của Tần Xuyên.

    Trên tay Giản Nhất Lăng cầm chuẩn đoán bệnh của Tần Xuyên.

    Nhìn bảng chuẩn đoán, đầu ngón tay Giản Nhất Lăng hơi hơi lành lạnh.

    Trước mắt tình huống của Tần Xuyên đã đến mức cần thiết dùng thuốc đúng giờ để giảm đau.

    Bác sĩ chủ trị là một người trung niên, nhưng mà khi đối mặt với Giản Nhất Lăng vẫn rất cung cung kính kính, "Ca giải phẫu này bệnh viện chúng tôi khẳng định là làm không được, vị trí của ổ bệnh ở chỗ giao nhau của mạch máu khí quản, độ khó khăn của giải phẫu rất lớn. Nhưng mà tôi nghe nói trước đây bác sĩ Giản đã thực hiện cuộc giải phẫu cùng loại, hơn nữa lúc ấy người được giải phẫu vẫn là một vị lão tiên sinh lớn tuổi."

    Không sai, trước mắt ở trong nước có thể thực hiện ca giải phẫu này, còn có xác suất thành công cao, chỉ có Giản Nhất Lăng.

    Mẹ của Tần Xuyên cùng Tần Du Phàm khẩn trương mà nhìn Giản Nhất Lăng.

    Sau một lúc lâu, Giản Nhất Lăng mở miệng, "Mọi người đi ra ngoài một chút, tôi có lời muốn với anh ấy."

    Mọi người không biết Giản Nhất Lăng muốn làm gì.

    Tuy rằng thấp thỏm, nhưng cũng chỉ có thể dựa theo lời nói của cô ấy mà đi làm, để cô ấy cùng Tần Xuyên đơn độc tâm sự.

    Sau khi những người khác đều rời khỏi đây, cửa phòng đóng lại.

    Giản Nhất Lăng đi đến mép giường của Tần Xuyên.

    Tần Xuyên cũng không biết Giản Nhất Lăng muốn nói chuyện gì với mình.

    "Anh chừng nào thì biết mình bị căn bệnh này?"

    Bệnh của Tần Xuyên không phải đột phát, phát triển đến trình độ này, yêu cầu một đoạn thời gian.

    Nhưng mà lúc trước anh ta còn đang theo chân bọn họ đối nghịch.

    Suy tính một chút, thì thấy rõ là anh ta biết rõ mình bị ung thư, nhưng vẫn theo chân bọn họ đối địch, hơn nữa còn vì thế bỏ lỡ thời gian trị liệu tốt nhất.

    "Quan trọng sao?" Tần Xuyên hỏi lại Giản Nhất Lăng.

    "Quan trọng." Giản Nhất Lăng nói, "Bởi vì rất có khả năng tôi là người hại anh biến thành cái dạng này."

    Cô ấy thay đổi kết cục của chính mình, sinh ra hiệu ứng bươm bướm làm thay đổi kết cục của Mạc Thi Vận, cũng thay đổi kết cục của anh ta.

    Mạc Thi Vận sẽ có kết cục như vậy Giản Nhất Lăng cũng không quan tâm, bởi vì đó là do chính cô ta tạo thành.

    Nhưng mà Tần Xuyên không giống nhau.

    "Ba tháng trước." Tần Xuyên trả lời.

    "Vì sao?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    Anh ta biết mình bị ung thư, lại còn muốn cùng bọn họ đối địch.
     
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1382: Tôi không muốn anh biến thành tôi đã từng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Em thì sao? Lúc trước em lại là vì cái gì?" Tần Xuyên hỏi lại Giản Nhất Lăng.

    Tạo hóa trêu người, nguyên bản kết cục thuộc về Giản Nhất Lăng, hiện tại dừng ở trên người Tần Xuyên.

    Tần Xuyên đang trải qua những gì mà Giản Nhất Lăng đã từng trải qua.

    "Tôi không chọn được, anh được." Giản Nhất Lăng nói.

    "Tôi cũng giống nhau không chọn được." Tần Xuyên nói.

    Giản Nhất Lăng hẳn là người duy nhất trên thế giới này có thể lý giải cùng minh bạch Tần Xuyên hiện giờ.

    Tần Xuyên biết, cô ấy có thể hiểu được tâm tình hiện tại của mình.

    Chỉ là một đời này cô ấy lý trí bình tĩnh, đối với anh ta không hề có quyến luyến, cũng liền sẽ không vì anh ta suy xét quá nhiều.

    "Tôi sẽ dùng hết khả năng tôi có để cứu anh." Giản Nhất Lăng nói.

    "Vì sao sẽ muốn cứu tôi?"

    Đôi mắt Tần Xuyên nguyên bản tĩnh mịch bởi vì những lời này của Giản Nhất Lăng có gợn sóng.

    "Tôi không muốn anh biến thành tôi đã từng."

    "Là đồng tình sao?"

    "Không phải." Giản Nhất Lăng phủ định.

    "Đó là vì cái gì?" Tần Xuyên muốn biết đáp án của vấn đề này.

    Giản Nhất Lăng trả lời không được.

    Nhìn cô ấy trầm mặc, trong lòng Tần Xuyên có đáp án, anh ta thật sự không nên có điều chờ mong.

    Tần Xuyên cười khổ một chút, "Nhất Lăng, tôi có ngày hôm nay không phải do em sai, là vận mệnh sai, em không cần vì tôi cảm thấy áy náy."

    "Coi như là vì mẹ anh cùng Du Phàm." Giản Nhất Lăng nói, "Anh nên quý trọng hai người, hai người ấy là thân nhân của anh."

    Tần Xuyên xúc động.

    Nếu nói một đời này có chuyện gì hạnh phúc hơn so với đời trước, đó chính là anh ta có mẹ cùng em gái.

    Anh ta có được thân tình mà đời trước không có.

    Tần Xuyên trầm mặc trong chốc lát sau đó hỏi Giản Nhất Lăng, "Nhất Lăng, nếu một đời này không có Địch Quân Thịnh, em sẽ lại một lần thích anh sao?"

    "Sẽ không." Giản Nhất Lăng không có một lát do dự đã đưa ra câu trả lời của mình.

    Quyết đoán như vậy, quyết tuyệt như vậy.

    Không lưu một chút chút đường sống.

    Tần Xuyên cười, lại so với khóc còn muốn chua xót hơn.

    Anh ta chậm rãi nhắm hai mắt lại.

    Trong phòng bệnh một trận trầm mặc.

    "Anh nghỉ ngơi cho tốt, tôi sẽ mau chóng sắp xếp lịch giải phẫu cho anh."

    Không cho Tần Xuyên có cơ hội cự tuyệt, Giản Nhất Lăng xoay người rời khỏi phòng bệnh.

    Ra khỏi phòng bệnh, mẹ của Tần Xuyên cùng Tần Du Phàm vội vàng xông tới, hai người dùng đồng dạng ánh mắt vội vàng mà nhìn Giản Nhất Lăng, lại không biết như thế nào mở miệng dò hỏi.

    "Tôi sẽ làm phẫu thuật cho anh ấy." Giản Nhất Lăng nói với hai người.

    Mẹ của Tần Xuyên lập tức muốn quỳ xuống lạy Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng ngăn trở bà ấy, "Không cần cảm ơn tôi, hy vọng anh ấy sẽ nguyện ý tiếp nhận giải phẫu."

    Nói xong Giản Nhất Lăng liền cùng viện trưởng, bác sĩ chủ trị đi đến văn phòng.

    Mẹ của Tần Xuyên lập tức trở lại phòng bệnh, bắt đầu khuyên bảo Tần Xuyên tiếp thu Giản Nhất Lăng giải phẫu trị liệu, không cần từ bỏ hy vọng sống.

    Tần Xuyên không đành lòng cự tuyệt mẹ mình, nhưng ánh mắt vẫn u buồn như cũ.

    Tần Du Phàm đi đến trước mặt anh ta, giơ tay, một bạt tai tát lên mặt Tần Xuyên.

    "Bang!"

    Trên lý luận dùng thuốc giảm đau Tần Xuyên sẽ không cảm giác được đau đớn.

    Nhưng mà một bạt tai này, anh ta lại cảm giác thấy đau đớn, một loại đau đớn thâm nhập vào trong lồng ngực.

    Tần Du Phàm mắng Tần Xuyên, "Anh như bây giờ là muốn làm cái gì? Chơi một bộ đau khổ vì tình sao? Còn không phải là yêu mà không được thôi sao? Có thể thế nào? Tôi thích Địch Quân Thịnh tôi phải sao? Tôi thích Giản Dật Thần tôi phải sao? Giống như anh như vậy, thất tình một lần đã muốn từ bỏ sự sống, tôi đây có phải hay không đáng chết vài lần?"

    "Tôi không biết giữa anh cùng Nhất Lăng xảy ra chuyện gì, tôi cũng không biết ở trên người anh đã xảy ra chuyện gì, tôi chỉ biết anh chỉ có sống, mới có hy vọng, mới có tư cách đi đau khô đi yêu có được cũng như mất đi!"
     
    LieuDuong thích bài này.
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1383: A Thịnh sẽ ghen sao?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tần Du Phàm sau khi mắng xong Tần Xuyên thì rời khỏi phòng bệnh, ngồi ở hành lang bên ngoài, cô nhịn không được mà chảy nước mắt.

    Chạy tới bệnh viện đón Giản Nhất Lăng, Giản Dật Thần thấy được cô ấy.

    Sau một chốc lát do dự Giản Dật Thần, anh ấy đi tới, đưa cho cô ấy một gói khăn giấy.

    Tần Du Phàm nhìn thấy khăn giấy, ngẩng đầu, nhìn thấy Giản Dật Thần.

    Giản Dật Thần cũng không biết nên an ủi Tần Du Phàm như thế nào, chỉ có thể yên lặng mà ngồi ở một bên cô.

    Tần Du Phàm qua một hồi lâu mới phục hồi lại tinh thần.

    Sau đó tự giễu cười, "Giản Dật Thần, anh đi làm việc của anh đi, tôi không có việc gì."

    Lúc nói chuyện, Tần Du Phàm đã lau khô khóe mắt, lại một lần bày ra bộ dáng kiên cường.

    Cô ấy biết Giản Dật Thần không thích mình, cô ấy không nghĩ ở trước mặt một người không yêu mình lộ ra một mặt yếu ớt của mình.

    Giản Dật Thần tuy rằng biết Tần Du Phàm là cố nén bi thống nói chính mình không có việc gì, nhưng anh ấy cũng minh bạch chính mình không làm gì khác được, cho nên vẫn là xoay người rời đi.

    Nhìn bóng dáng Giản Dật Thần rời đi, nước mắt Tần Du Phàm ở bên trong hốc mắt cuồn cuộn.

    Cô vẫn là thích anh, chính là lại chú định không có kết quả.

    ###

    Lúc bệnh viện Giản Nhất Lăng quyết định phải xem bệnh cho Tần Xuyên.

    Nhưng mà chuyện này cô còn không có nói với Địch Quân Thịnh.

    A Thịnh sẽ đồng ý sao? Giản Nhất Lăng không biết.

    A Thịnh nói không chừng sẽ ghen.

    Không sai, anh ấy thường xuyên nói anh ấy ghen.

    Nếu không, làm cho anh ấy một chút món ngọt?

    Giản Nhất Lăng đến phòng bếp, Giản Duẫn Náo cùng Giản Vũ Tiệp tả hữu hộ pháp xuất hiện.

    Giản Vũ Tiệp, "Tiểu Lăng, em muốn làm gì?"

    Giản Duẫn Náo, "Đã nói, em không thể nấu cơm."

    Người mang thai, kỵ khói dầu.

    "Làm một chút điểm tâm ngọt, không có khói dầu."

    "Vậy thì được, để hai anh làm trợ thủ cho em." Giản Duẫn Náo nói.

    "Được." Giản Nhất Lăng không từ chối.

    Lúc Địch Quân Thịnh trở về, Giản Nhất Lăng đang mặc tạp dề từ trong phòng bếp đi ra, trên tay bưng một mâm điểm tâm ngọt được chuẩn bị tỉ mỉ.

    Từng cái một, tinh xảo đáng yêu, sắc thái phong phú, nhìn rất muốn ăn.

    Địch Quân Thịnh không thích đồ ngọt, nhưng mà nếu Giản Nhất Lăng làm thì ngoại lệ.

    "Ăn trước một chút, sau đó cùng em nói chuyện."

    Địch Quân Thịnh đang muốn động tay, sau khi nghe thấy những lời này của Giản Nhất Lăng, lập tức dừng lại.

    "Em nói trước đi."

    Vốn dĩ đang tốt đẹp, Giản Nhất Lăng vừa nói như vậy, Địch Quân Thịnh ngược lại có dự cảm không tốt lắm.

    Bên cạnh Giản Vũ Tiệp cùng Giản Duẫn Náo cũng đều thấy khả nghi.

    Em ấy đây là làm sao vậy? Làm điểm tâm ngọt là bởi vì có việc muốn cùng Địch Quân Thịnh thương lượng sao?

    Chẳng lẽ Tiểu Lăng làm chuyện gì chọc Địch Quân Thịnh không vui vậy?

    Hai người ngồi nghiêm chỉnh, sẵn sàng trận địa đón quân địch, dù sao mặc kệ em gái làm cái gì, em gái đều là đúng, nếu Địch Quân Thịnh dám đối với em gái phát giận, hai người bọn họ liền.. liền.. liền ôm chân cậu ta để em gái nhanh chóng chạy..

    Sau đó lại đi cầu cứu anh Dật Hành.

    Giản Nhất Lăng bị ba người nhìn, có chút khẩn trương.

    "Hôm nay em đi gặp Tần Xuyên." Giản Nhất Lăng nói, một đôi mắt sạch sẽ nhìn Địch Quân Thịnh, chú ý biểu tình biến hóa của anh ấy, ý đồ đọc hiểu cảm xúc của anh.

    Ngọa tào, trong lòng Giản Duẫn Náo cùng Giản Vũ Tiệp lập tức nhắc lên.

    Tiểu Lăng sao lại đi tìm Tần Xuyên?

    Tiểu Lăng không có khả năng làm sai, kia nhất định là vấn đề của Tần Xuyên.

    "Tiểu Lăng, có phải Tần Xuyên lừa em đi hay không?" Giản Vũ Tiệp vội hỏi.

    "Đúng đúng đúng, Tiểu Lăng, tên hỗn đản kia có phải làm chuyện gì sai trái nữa hay không? Em nói cho anh, anh giúp em đi tìm hắn ta tính sổ!"

    Giản Duẫn Náo đem tay áo của mình đều xoắn lên.

    "Không phải, là em tự đi." Giản Nhất Lăng giải thích.
     
    LieuDuong thích bài này.
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1384: Đồ ngọt này đủ ngọt sao? (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Duẫn Náo cùng Giản Vũ Tiệp ngây ngẩn cả người.

    Tiểu Lăng tự mình đi sao?

    Đây là có chuyện gì?

    Chẳng lẽ Tiểu Lăng tha thứ cho Tần Xuyên?

    Hay là còn niệm tình xưa với Tần Xuyên?

    Mắt Địch Quân Thịnh đen tối không rõ.

    Chỉ có Tần Xuyên là không giống nhau, bởi vì Giản Nhất Lăng kiếp trước là thích Tần Xuyên.

    Địch Quân Thịnh nhìn Giản Nhất Lăng, sau một lúc lâu không nói chuyện.

    Giản Nhất Lăng bởi vậy khẩn trương lên.

    Anh ấy giống như thật sự tức giận.

    Thấy tình huống như vậy Giản Duẫn Náo cùng Giản Vũ Tiệp phá lệ khẩn trương.

    Giản Vũ Tiệp vội vàng hỏi Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng em đi gặp Tần Xuyên là có nguyên nhân gì sao?"

    "Anh ta bị bệnh." Giản Nhất Lăng nói, "Ung thư phổi thời kì cuối."

    "Cái gì?" Giản Vũ Tiệp rất là kinh ngạc.

    Tần Xuyên vậy mà bị ung thư phổi thời kì cuối?

    Chuyện khi nào?

    Đó có phải hay không anh ta thực sự sắp chết rồi?

    Địch Quân Thịnh híp mắt, một đôi tay cắm ở trong túi quần tây niết đến có chút chặt.

    "Em muốn cứu anh ta?" Địch Quân Thịnh hỏi.

    "Ân." Giản Nhất Lăng gật đầu.

    Anh ấy đoán đúng rồi, cô ấy muốn cứu hắn ta.

    Giản Vũ Tiệp cùng Giản Duẫn Náo đều trầm mặc.

    Giản Nhất Lăng thật cẩn thận mà nhìn Địch Quân Thịnh, nghiêm túc quan sát vẻ mặt của anh, "Anh giận sao? Ghen tị? Không vui?"

    Nói xong Giản Nhất Lăng duỗi tay lôi kéo cánh tay Địch Quân Thịnh, cầm lấy điểm tâm ngọt mình mới làm, "Em làm cho anh điểm tâm ngọt, thực ngọt, anh ăn một chút đi."

    Địch Quân Thịnh không có liếc nhìn điểm tâm ngọt một cái, mà là tiếp tục nhìn Giản Nhất Lăng nói, "Cái này không đủ ngọt, không trung hòa được độ chua của anh."

    "Thực ngọt, anh thử xem." Giản Nhất Lăng đối với điểm tâm ngọt mình làm vẫn là rất có tự tin.

    "Không cần thử, anh thực khẳng định nó không đủ ngọt." Địch Quân Thịnh nói.

    Sau đó quay đầu đi lên lầu.

    Chân dài không một lát liền đã lên lầu.

    Giản Nhất Lăng cầm điểm tâm ngọt trong tay, hỏi hai người anh trai, "Thật sự không đủ ngọt sao?"

    Giản Duẫn Náo cùng Giản Vũ Tiệp nơi nào có thể không biết ý tứ trong lời nói của Địch Quân Thịnh.

    Cậu ấy ghen tị, ăn dấm rất nghiêm trọng, loại dấm này không phải ăn đồ ngọt có thể trung hòa được.

    Giản Vũ Tiệp giải thích cho Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng, em rể ăn dấm, cần em đến trung hòa, đồ ăn không được."

    Giản Nhất Lăng suy tư một chút, "Em giống như hiểu."

    Giản Nhất Lăng buông xuống điểm tâm ngọt trong tay, đi lên lầu.

    Địch Quân Thịnh ở trong phòng làm việc, lúc Giản Nhất Lăng đẩy cửa đi vào, dường như đang bận rộn cái gì.

    Ngay cả khi Giản Nhất Lăng mở cửa đi vào anh ấy cũng đều không có nhìn.

    Giản Nhất Lăng đi tới bên cạnh Địch Quân Thịnh, anh ấy vẫn không có quay đầu nhìn cô.

    Ngày thường, chỉ cần Giản Nhất Lăng vừa tới gần, anh ấy đã nhìn chằm chằm cô ấy, trên mặt treo nụ cười xấu xa, giống như tùy thời đều muốn đem cô ấy ăn luôn.

    Đâu giống hôm nay, nhìn cũng không thèm nhìn cô ấy.

    Giản Nhất Lăng hiện tại thực xác định, anh ấy đích đích xác xác là tức giận hoặc là ghen tị.

    Giản Nhất Lăng ở bên cạnh đứng một hồi lâu, cuối cùng như là hạ cái quyết tâm gì, tiến lên, đôi tay khoanh lại cổ Địch Quân Thịnh, chủ động đưa lên đôi môi kiều nộn đỏ bừng.

    Địch Quân Thịnh nơi nào nghĩ đến Giản Nhất Lăng sẽ làm ra hành động như vậy.

    Khi đôi môi đỏ mọng đụng vào mình, nháy mắt đại não không còn hoạt động.

    Cái gì tức giận, cái gì ghen tuông, trong não chỉ còn tiểu phôi đản trong lòng ngực.

    Giản Nhất Lăng hồn rồi ngồi xuống đùi Địch Quân Thịnh, bị Địch Quân Thịnh toàn bộ ôm ở trong lòng ngực.

    Một hồi lâu sau, Giản Nhất Lăng thở hổn hển.

    Đôi tay còn câu lấy cổ Địch Quân Thịnh, khuôn mặt nhỏ đã đỏ bừng.

    Giản Nhất Lăng sau khi mang thai so với lúc trước còn muốn mẫn cảm hơn một ít, lúc trước còn không có phát hiện.
     
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1385: Đồ ngọt này đủ ngọt sao? (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chỉ một lúc như vậy, thân thể cô ấy theo bản năng hoàn toàn mà bị phóng xuất ra tới.

    Địch Quân Thịnh cúi đầu nhìn xuống thân hình cô gái nhỏ nhắn trong lòng ngực, đầu óc nóng lên, lại đem người ôm lên, đặt ở trên mặt bàn.

    Giản Nhất Lăng mờ mịt mà nhìn Địch Quân Thịnh, theo sát đó từng nụ hôn ngọt ngào liền rơi xuống.

    Bởi vì mang thai, hai người hồi lâu chưa từng thân mật.

    Ngay lúc này, thân thể liền trở nên phá lệ mà khát vọng.

    Lại qua một hồi lâu, Địch Quân Thịnh buông lỏng Giản Nhất Lăng đang quần áo hỗn độn ra.

    Áo của Giản Nhất Lăng có chút lộn xộn, cổ áo lỏng lẻo.

    Áo sơ mi đen của Địch Quân Thịnh không biết khi nào đã bị Giản Nhất Lăng cởi bỏ vài hạt nút.

    Trên vị trí xương quai xanh nhiều thêm một ít vệt đỏ.

    Là vừa mới rồi Giản Nhất Lăng cầm lòng không đậu lưu lại ấn ký.

    Địch Quân Thịnh nhìn bộ dáng hai người, cười, "Đồ ngọt này mới đủ ngọt."

    Giản Nhất Lăng cũng không dám nhìn thẳng Địch Quân Thịnh, "Vậy.. hiện tại còn chua sao?"

    Địch Quân Thịnh vỗ nhẹ cái trán Giản Nhất Lăng, "Vì sao em muốn cứu anh ta?"

    "Không biết." Giản Nhất Lăng cũng không rõ lắm, Tần Du Phàm cùng mẹ của Tần Xuyên cũng chiếm nguyên nhân nhất định, nhưng không phải toàn bộ.

    Sau đó Giản Nhất Lăng lại bổ sung, "Em không phải thích anh ta mới cứu."

    EQ không tốt của Giản Nhất Lăng khó có được một lần cơ trí.

    Biết nguyên nhân Địch Quân Thịnh không vui có thể là sợ cô đối với Tần Xuyên còn có dư tình.

    "Ân." Địch Quân Thịnh sửa sang lại tóc cùng quần áo cho Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng lại nói, "Vậy anh sẽ đồng ý cho em cứu anh ta sao?"

    "Đồng ý." Địch Quân Thịnh trả lời, "Chỉ cần em không thích anh ta, mặt khác làm cái gì đều không có vấn đề."

    Giản Nhất Lăng rốt cuộc yên lòng, lộ ra nụ cười, khóe miệng cong thành vầng trăng non, lộ ra hàm răng trắng tinh đáng yêu.

    Địch Quân Thịnh hôn lên gương mặt của cô, "Lần sau có làm anh ăn dấm nhớ tiếp tục dùng phương thức cho anh ăn đồ ngọt ngày hôm nay, anh lập tức là có thể không thấy chua nữa."

    Thịnh gia xấu xa không biết xấu hổ lại bắt đầu chơi lưu manh.

    Giản Duẫn Náo cùng Giản Vũ Tiệp thấp thỏm bất an bên trong hành lang đứng một hồi lâu.

    Bọn họ biết cởi chuông còn cần người cột chuông, chuyện Địch Quân Thịnh ghen, còn phải dựa tiểu Lăng tự mình đi nói rõ ràng với cậu ấy.

    Nhưng mà bọn họ lại sợ Địch Quân Thịnh nổi nóng sẽ nói ra lời không tốt đối với em gái bọn họ.

    Bọn họ ở ngoài cửa đợi sắp đến hai mươi phút, còn không thấy em gái ra tới.

    Vì thế hai người sau khi thương lượng một phen, quyết định đi vào làm người hòa giải, để ngừa vạn nhất Địch Quân Thịnh phát giận làm em gái thương tâm.

    Hai người không gõ cửa, trực tiếp mở cửa phòng làm việc của Địch Quân Thịnh ra đi vào.

    Giản Nhất Lăng còn ngồi ở trên bàn sách, nghe được động tĩnh quay đầu đi nhìn về phía cửa.

    Giản Duẫn Náo cùng Giản Vũ Tiệp trực tiếp sửng sốt hóa thạch.

    Biết em gái cùng em rể là vợ chồng là một chuyện, tận mắt nhìn thấy đến hình ảnh nào đó lại là một chuyện khác!

    Cầm thú a cầm thú!

    Địch Quân Thịnh này là một tên mặt người dạ thú!

    Ban ngày ban mặt, ở trong phòng làm việc, đối với em gái làm loại chuyện này!

    A a a a a a!

    Nội tâm Giản Duẫn Náo cùng Giản Vũ Tiệp đều vô cùng muốn phát điên.

    Địch Quân Thịnh nhìn Giản Duẫn Náo cùng Giản Vũ Tiệp giống như hận không thể hóa thân thành dã thú đi lên cắn xé mình, thấy hoài nên đã tập thành thói quen.

    Anh bình tĩnh mà cầm nút áo trước ngực mình, cài đến hạt nút cuối cùng cố ý không cài nữa.

    Làm ngực mình lộ ra bên ngoài, để anh em Giản gia có thể nhìn thấy kiệt tác của Giản Nhất Lăng.

    Ý là làm cho anh em Giản gia biết, vừa mới rồi cũng không phải chỉ có mình một người cầm thú, Giản Nhất Lăng cũng là thích thú.

    Anh em Giản gia nhưng không nghĩ như vậy, bọn họ chỉ cảm thấy đây là do tên cầm thú này dạy hư em gái bọn họ, cưỡng bách hoặc là dụ dỗ em gái bọn họ làm!

    Người xấu xa! Biến thái! Cầm thú không bằng!
     
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1386: Trương gia thần y thế gia

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Địch Quân Thịnh có thể cảm nhận được ánh mắt của anh em Giản gia như cơ hồ muốn đem anh moi tim móc phổi.

    Sờ sờ cái mũi, thực hiển nhiên các anh trai Giản gia đều có tâm giết mình.

    Phỏng chừng vào buổi tối bọn họ lại sẽ xúi giục Giản Dật Hành tới tìm mình đánh nhau.

    Giản Vũ Tiệp tiến lên, lôi kéo Giản Nhất Lăng liền đi, "Tiểu Lăng chúng ta đi, người này muốn ghen muốn tức giận đều tùy tiện cậu ta đi! Chúng ta không để ý tới cậu ta!"

    Người nào a, ghen liền ghen, ăn đậu hủ em gái bọn họ là có ý tứ gì?

    Cho dù là vợ chồng hợp pháp, vậy cũng không thể ban ngày ban mặt khi dễ như vậy!

    Em gái bọn họ ngoan ngoãn đáng yêu, cậu ta như thế nào nhẫn tâm dạy hư em ấy chứ?

    Quá đê tiện!

    Trước khi đi, anh em Giản gia còn hung tợn mà trừng hai mắt nhìn Địch Quân Thịnh.

    ###

    Ngày hôm sau, Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng đi đến bệnh viện phụ thuộc đại học Kinh Thành.

    Tuy rằng đồng ý để Giản Nhất Lăng khám bệnh cho Tần Xuyên, nhưng Địch Quân Thịnh vẫn là sẽ không cho Tần Xuyên cùng Giản Nhất Lăng có cơ hội đơn độc ở chung.

    Giản Nhất Lăng không có cái ý tưởng kia, không đại biểu gia hỏa nằm trên giường bệnh kia không có cái ý tưởng này.

    "Thịnh gia, cậu còn tốt chứ?" Vu Hi dọc theo đường đi đều đang quan sát biểu tình của Địch Quân Thịnh, lo lắng Địch Quân Thịnh hào phóng là giả vờ.

    Nhận thức lâu như vậy, Vu Hi rất rõ ràng Địch Quân Thịnh ở chuyện gì hào phóng, chuyện gì lòng dạ hẹp hòi.

    Hơn nữa người này cho dù là lòng dạ hẹp hòi, ghen tị, cũng sẽ không nói ra rõ ràng.

    "Gia có cái gì không tốt sao?"

    "Không có, chính là chuyện Lăng Thần khám bệnh cho Tần Xuyên.."

    "Lương y như từ mẫu."

    Vu Hi thầm nghĩ, Thịnh gia đây là biến tướng mà đang hạ thấp bối phận của Tần Xuyên nha.

    "Không sai không sai, Lăng Thần đối đãi với mỗi người bệnh đều giống nhau! Trừ bỏ Thịnh gia ngài." Vu Hi nhanh chống vuốt mông ngựa.

    Đi đến cửa phòng bệnh vip nằm ở tầng cao nhất của bệnh viện, Địch Quân Thịnh cùng Vu Hi nhìn thấy mấy người ăn mặc có chút kỳ quái đang vây quanh cửa phòng bệnh của Tần Xuyên.

    Mấy người khe khẽ nói nhỏ, như là đang thương lượng chuyện gì.

    Địch Quân Thịnh cùng Vu Hi dừng bước chân.

    Mơ hồ nghe thấy được mấy người nói tới chuyện cứu trị Tần Xuyên, cái gì tương lai minh chủ.

    Tựa hồ Tần Xuyên cùng những người này có quan hệ sâu xa.

    Chờ đến khi mấy người này đi xa, Vu Hi buồn bực nói, "Những người này nhìn sao mà quen mắt như vậy, giống như đã ở nơi nào đó gặp qua bọn họ."

    "Người của lánh đời gia tộc Trương gia." Địch Quân Thịnh giải thích.

    Vừa nghe Địch Quân Thịnh nói như vậy, Vu Hi nghĩ tới, "Đúng đúng đúng, chính là bọn họ!"

    Sau đó Vu Hi lại có nghi hoặc mới, "Vì sao người của Trương gia lại đến thăm Tần Xuyên? Chẳng lẽ là muốn tới xem bệnh cho Tần Xuyên? Không đúng, cho dù là tới gặp mặt, cũng không đáng tới nhiều người như vậy đi?"

    Địch Quân Thịnh cũng không rõ ràng lắm vì sao người của gia tộc lánh đời Trương gia sẽ xuất hiện ở cửa phòng bệnh của Tần Xuyên.

    Trương gia là y dược thế gia, chuyên nghiên cổ y thuật, nghe nói tổ tiên là y thánh Trương Trọng Cảnh, y thuật là đời đời tương truyền, cũng không truyền ra bên ngoài.

    Bắt đầu từ mấy trăm năm trước, Trương gia đã ở ẩn, không dễ dàng giao tiếp cùng người ngoài, càng thêm không dễ dàng chữa bệnh cho người ta.

    Nhưng mà danh vọng của Trương gia vẫn luôn đều ở, trước khi bệnh viện Lạc Hải Sâm phát triển, Trương gia vẫn luôn là rơm rạ cứu mạng cuối cùng trong cảm nhận của các gia tộc quyền quý.

    Nhưng phàm là gặp được bệnh bệnh viện bình thường trị không hết, người giàu có quyền quý đều nghĩ đến đối tượng chính là gia tộc thần y lánh đời Trương gia.

    Nhưng mà sau khi bệnh viện Lạc Hải Sâm xuất hiện, cái cục diện này đã có một ít thay đổi.

    Danh tiếng của Lạc Hải Sâm càng ngày càng vang dội, thì nguyên bản chỉ cầu xin trợ giúp với người của Trương gia ngược lại xin giúp đỡ từ Lạc Hải Sâm.
     
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1387: Lời khiêu chiến đến từ thần y thế gia

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đặc biệt Lạc Hải Sâm ra giá là dựa theo tỉ lệ phần trăm của tài sản bản nhân, một ít người thường cũng có cơ hội tiếp thu Lạc Hải Sâm trị liệu.

    Mà Trương gia chữa bệnh cho người ta phí khám lại là cố định, là người bình thường không đủ sức chi trả.

    Chờ đến sau khi người của Trương gia rời đi, Địch Quân Thịnh cùng Vu Hi vào phòng bệnh của Tần Xuyên.

    Mẹ của Tần Xuyên đang cùng Tần Du Phàm thương lượng nên nhờ Giản Nhất Lăng khám bệnh cho Tần Xuyên hay là nên để cho người của Trương gia khám bệnh cho Tần Xuyên.

    Nhìn thấy Địch Quân Thịnh cùng Vu Hi tiến vào, biểu tình của hai người có chút xấu hổ.

    Mẹ của Tần Xuyên sợ Địch Quân Thịnh tức giận, vội vàng giải thích với Địch Quân Thịnh, "Người của Trương gia quen biết với con trai tôi, cho nên sau khi biết con trai tôi sinh bệnh, liền tới đây hỏi thăm, nói là có thể xem bệnh cho con trai tôi."

    Mẹ của Tần Xuyên sợ Địch Quân Thịnh hiểu lầm là bọn họ không tin tưởng vào y thuật của Giản Nhất Lăng mới đi tìm người của Trương gia rời núi.

    Địch Quân Thịnh nhưng thật ra không thèm để ý, Tần Xuyên không muốn để Giản Nhất Lăng xem bệnh cho anh ta, còn bớt nhiều phiền toái cho Giản Nhất Lăng.

    Xem bệnh làm phẫu thuật đều là chuyện rất mệt, anh còn không bỏ chịu được vợ của mình vì nam nhân khác mà chịu khổ đâu.

    Địch Quân Thịnh nhìn về phía trên giường bệnh Tần Xuyên, không có cười nhạo, không có đắc ý, ánh mắt bình tĩnh, giống như là nhìn một người hoàn toàn không có giao thoa với mình.

    Ánh mắt Tần Xuyên nhìn về phía Địch Quân Thịnh cũng đồng dạng bình tĩnh.

    Không có oán hận, không có không phục.

    Lần trước hai người ở thế bất lưỡng lập, giờ phút này thế nhưng phá lệ mà bình tĩnh.

    Lúc này Giản Nhất Lăng đi vào, đi cùng bác sĩ chủ trị của Tần Xuyên.

    Bọn họ vừa mới đi nghiên cứu và thảo luận bệnh tình của Tần Xuyên, đối với phương án trị liệu cho Tần Xuyên tiến thêm một bước nghiên cứu.

    Giản Nhất Lăng mới vừa tiến vào, người Trương gia mới vừa rời đi không lâu cũng đi vào.

    Người đi đầu chính là một người nam nhân trẻ tuổi, ước chừng 27-28 tuổi, dáng người đĩnh bạt, ước chừng cao 1 mét 8, trên người mặc một bộ đồ thể dục thoải mái, dung mạo cũng không xuất chúng, nhưng khí độ bất phàm.

    "Giản tiểu thư, cửu ngưỡng đại danh. Tôi xin tự giới thiệu một chút, tôi tên là Trương Tin, là truyền nhân đời thứ 128 của Trương gia."

    Nam nhân nở nụ cười, chủ động duỗi tay muốn bắt tay với Giản Nhất Lăng.

    Địch Quân Thịnh trước một bước vươn tay, thay Giản Nhất Lăng bắt tay với Trương Tin.

    Trương Tin cười nói, "Vị này chính là Địch tiên sinh đi? Chuyện của hai người tôi xem qua trên TV, là tôi hâm mộ thần tiên quyến lữ."

    Ngay sau đó Trương Tin lại nói với Giản Nhất Lăng, "Tần tiên sinh cùng Trương gia chúng tôi có chút giao tình, Trương gia chúng tôi nhận ân tình của Tần tiên sinh, cho nên lần này bệnh tình của Tần tiên sinh, tôi muốn cùng bác sĩ Giản hợp tác, không biết bác sĩ Giản có đồng ý hay không?"

    "Tôi là Tây y, anh là trung y, chúng ta nghiên cứu phương hướng cũng không nhất trí." Giản Nhất Lăng bình tĩnh đạm định mà trả lời.

    "Xác thật không phải một cái hệ thống." Nụ cười trên mặt Trương Tin vẫn rất là tươi đẹp lóa mắt, "Nhưng mà không ngại chúng ta cùng nhau vì Tần tiên sinh trị liệu, như vậy chúng ta có lẽ là có thể biết rốt cuộc là bác sĩ Giản càng tốt hơn hay là y thuật Trương gia chúng tôi càng tốt hơn."

    Hóa ra Trương Tin đánh chính là cái chủ ý này.

    Anh ta muốn thông qua bệnh tình của Tần Xuyên để cùng cạnh tranh với Giản Nhất Lăng, một lần nữa đoạt lại địa vị cùng danh vọng của Trương gia bọn họ ở trong giới y thuật, chứng minh Trương gia bọn họ so với bệnh viện Lạc Hải Sâm càng có thực lực.

    Giản Nhất Lăng sau khi nghe ra được ý tứ của Trương Tin, quyết đoán mà từ chối, "Các người muốn chữa trị tôi không ngăn cản, nhưng mà tôi sẽ không lấy người bệnh ra tỷ thí."

    Trương Tin tựa hồ đã dự đoán được Giản Nhất Lăng sẽ nói như vậy, anh ta không nhanh không chậm mà nói, "Nếu bác sĩ Giản không nghĩ so cũng có thể, chỉ cần tuyên bố công khai thừa nhận y thuật không bằng Trương gia chúng tôi là được."
     
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1388: Tiếng xấu của gia rõ ràng, nhiều thêm một chuyện này cũng không sao

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sự hiểu biết của Giản Nhất Lăng đối với gia tộc lánh đời Trương gia là sau khi cô ấy xem xong phần sau của nguyên tác.

    Ở phía sau câu chuyện, gia tộc lánh đời Trương gia có xuất hiện, là một trợ lực lớn cho Tần Xuyên, trợ giúp Tần Xuyên làm không ít chuyện.

    Y thuật của Trương gia vẫn luôn làm cho thế nhân kính ngưỡng, được xem là đứng đầu giới y học đương thời, đoạn sau của nguyên tác còn từng ra mặt giúp Tần Xuyên cứu trị cho một nhân vật mấu chốt đến từ hào môn.

    Nhưng đây là ở trong nguyên tác, hiện tại bởi vì Giản Nhất Lăng xuất hiện, Lạc Hải Sâm xuất hiện, địa vị nguyên bản của Trương gia bị Lạc Hải Sâm thay thế.

    Cứ tưởng rằng người của gia tộc lánh đời sớm đã không để ý đến thanh danh, không nghĩ tới Trương Tin người này lại để ý địa vị của mình ở trong giới y học bị Lạc Hải Sâm cướp đi như vậy.

    Thế cho nên khi biết được Giản Nhất Lăng chữa bệnh cho Tần Xuyên đã đến khiêu chiến Giản Nhất Lăng.

    Tần Xuyên là người nổi tiếng ở kinh thành, chữa bệnh cho anh ta khẳng định sẽ được nhiều người chú ý.

    Thấy Giản Nhất Lăng nửa ngày không có phản ứng, Trương Tin châm chọc nói, "Như thế nào? Bác sĩ Giản là sợ sao? Sợ chính mình thua trận sao?"

    Trương Tin lại nói, "Tôi đã mời các vị tiền bối ở kinh thành tới làm trọng tài cho chúng ta, nếu là bác sĩ Giản không dám tiếp lời khiêu chiến này, hậu quả như thế nào tin tưởng bác sĩ Giản trong lòng hiểu rõ đi?"

    Trương Tin không phải thuận miệng nói, hắn ta vì ganh đua cao thấp với Giản Nhất Lăng đã chuẩn bị đầy đủ.

    Trương Tin đây là đang ép Giản Nhất Lăng cùng hắn ta so đấu.

    Nếu không bức, chẳng khác nào là chính mình nhận thua.

    Trương Tin là có thể đoạt lại địa vị cùng danh dự của Trương gia bọn họ trong y học giới.

    Địch Quân Thịnh vô tình mà cười nhạo Trương Tin, "Thần y thế gia Trương gia cũng chỉ có hư danh, không có tự tin đến mức muốn dựa vào loại thủ đoạn này để tới chứng minh chính mình."

    Bị Địch Quân Thịnh châm chọc, nụ cười trên mặt Trương Tin bị nứt nẻ, "Nam nhân ăn cơm mềm không cần ở nơi này phát biểu ý kiến, ta còn khinh thường cùng phế vật nói nhảm nhiều."

    Trương Tin mới vừa nói xong, cánh tay đã bị Địch Quân Thịnh bẻ quặc ra phía sau.

    Cảm giác đau đớn làm vẻ mặt của hắn ta vặn vẹo.

    "Ngươi muốn làm gì? Ta nói cho ngươi biết họ Địch kia, hiện tại chính là xã hội pháp trị, ngươi nếu dám thương tổn ta, ta lập tức liền đi nghiệm thương rồi tìm cảnh sát bắt lấy ngươi!"

    Trương Tin cũng không tin Địch Quân Thịnh dám ở trường hợp công khai động đến hắn.

    Địch Quân Thịnh câu môi cười, tà khí mười phần.

    Theo sau đó một tiếng "Răng rắc", cánh tay Trương Tin trật khớp.

    Trương Tin chịu đựng đau đớn mắng Địch Quân Thịnh, "Ngươi là tên điên, ngươi thật đúng là động thủ? Ngươi chờ đó cho ta ta nhất định phải làm cho ngươi đẹp mắt!"

    "Tùy ngươi, tiếng xấu của gia rõ ràng, nhiều thêm một chuyện này cũng không sao." Địch Quân Thịnh ở kinh thành ác danh không phải ngày một ngày hai, gần đây càng là bị người ta nói là bại gia tử, cơm mềm nam, căn bản không kém này một cái.

    Nói xong một chân của Địch Quân Thịnh đạp vào phía sau đầu gối của Trương Tin, đầu gối Trương Tin trực tiếp mềm nhũn, quỳ xuống.

    Hắn giãy giụa muốn đứng lên, nhưng bị lực đạo của Địch Quân Thịnh đè nặng, đừng nói đi lên, liền động một chút đều khó.

    Trương Tin lúc trước nghe người ta nói Địch Quân Thịnh thắng Trần Lâm còn không có quá tin tưởng, hiện tại không có lý do để hắn không tin.

    "Ngươi.." Trương Tin nghiến răng nghiến lợi, hắn ngày thường cũng coi như là đi ngang, nhưng mà gặp được Địch Quân Thịnh loại này cũng không có cách nào.

    Giản Nhất Lăng nói với Trương Tin, "Tôi có thể cùng anh so đấu, nhưng mà nội dung tỷ thí không thể là người bệnh."

    Trương Tin cười, "Nhìn không ra tới bác sĩ Giản còn quan tâm đến Tần tiên sinh như vậy, nói vậy trước kia khi ở cùng với Tần tiên sinh thật sự vui vẻ đi?"

    Trương Tin nói xong, còn quay đầu lại nhìn Địch Quân Thịnh, cố ý vô tình mà nói, "Địch tiên sinh đại khái mùa đông không cần lo lắng cái ót mát mẻ."
     
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1389: Nội dung tỷ thí

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Địch Quân Thịnh tăng lớn lực đạo trên tay, "Chuyện của gia không tới lượt ngươi nhọc lòng?"

    Trương Tin đau đến biểu tình càng thêm vặn vẹo.

    Cái tên Địch Quân Thịnh đáng chết này, rốt cuộc từ nơi nào học được bực công phu tốt thế này, làm hắn muốn đánh trả một chút cũng đều không có, bị hắn chèn ép gắt gao.

    Trương Tin hận đến ngứa răng, nhưng chỉ có thể chịu đựng.

    Cho dù hắn lúc sau lại muốn báo cảnh sát, cũng phải chờ ra khỏi cái cửa này lại nói.

    Trương Tin nói với Giản Nhất Lăng, "Có cạnh tranh mới có tiến bộ, tôi và cô so đấu là cứu Tần Xuyên mà nói, chúng ta đều sẽ tìm mọi cách mà đi cứu anh ta, vì cứu mạng anh ta, chuyện này đối với anh ta mà nói là trăm lợi không một hại không phải sao?"

    Bởi vì bị Địch Quân Thịnh giữ chặt tay, Trương Tin nói chuyện thực cố hết sức.

    Trương Tin lại nói, "Nếu chúng ta hiện tại so nội dung khác, liền ý nghĩa chúng ta phải tốn thời gian cùng tinh lực ở trên chuyện khác, cùng với phân tâm đi làm chuyện khác, không bằng chuyên chú toàn bộ lực chú ý ở trên bệnh của Tần tiên sinh. Đến nỗi cô nói tiền đặt cược không thể là vấn đề của người bệnh, nếu không chúng ta liền đổi cái khái niệm, không trực tiếp ở trên người Tần tiên sinh so đấu, vậy thì nghiên cứu bệnh ung thư phổi trên người Tần tiên sinh thế nào? Xem ai nghiên cứu được phương án trị liệu, hoặc là nghiên cứu chế tạo ra tới loại thuốc có hiệu khống chế được bệnh ung thư phổi hơn, cô cảm thấy thế nào?"

    "Có thể." Lời đề nghị này được Giản Nhất Lăng đáp ứng rồi.

    "Vậy cô làm nam nhân của cô buông tôi ra.." Trương Tin đau đến khuôn mặt đỏ bừng, biểu tình dữ tợn.

    "Nhà tôi anh ấy làm chủ, tôi không thể mệnh lệnh anh ấy." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Khuôn mặt nhỏ trắng nõn, đôi mắt trong veo, giọng nói nghiêm túc giống như thật.

    Còn may các anh trai Giản gia không có ở đây, nếu là bọn họ ở đây, phỏng chừng đến đấm ngực dậm chân, em gái Nhất Lăng học được nói dối!

    Trương Tin cắn răng, "Địch Quân Thịnh ngươi đủ rồi không được có, ta phải đi, ngươi buông ta ra!"

    Địch Quân Thịnh sau khi nói một chữ "Lăn", buông ra Trương Tin.

    Trương Tin xoay người liền đi, hỏa tốc rời khỏi phòng bệnh của Tần Xuyên, cách Địch Quân Thịnh rất xa.

    Trương Tin đi rồi, mẹ của Tần Xuyên cùng Giản Nhất Lăng và Địch Quân Thịnh xin lỗi, "Thực xin lỗi, là Tần Xuyên vô ý kết bạn, gây thêm phiền toái cho hai người."

    Mẹ của Tần Xuyên cơ hồ muốn quỳ xuống dập đầu với Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh.

    ###

    Một tuần sau, cuộc tỷ thí của Giản Nhất Lăng cùng Trương Tin chính thức bắt đầu.

    Trương Tin mời đến nhiều nhân vật có danh vọng trong giới y học tới làm trọng tài, giám sát toàn bộ hành trình nghiên cứu của hắn cùng với Giản Nhất Lăng.

    Hắn muốn chính là các vị đồng liêu tin tưởng y thuật của Trương gia bọn họ mới đứng đầu trong ngành, cho nên cần thiết thắng làm cho người tâm phục khẩu phục.

    Được mời tới làm trọng tài có không ít người quen biết Giản Nhất Lăng, đều là lão tiền bối trong giới y học.

    Trong đó cũng bao gồm Vân Tùng.

    Thừa dịp tỷ thí còn không có bắt đầu, Vân Tùng đem Giản Nhất Lăng kéo đến một bên, dò hỏi cô, "Con cùng Trương gia xảy ra chuyện gì? Các ngươi như thế nào lại đối đầu với nhau?"

    Vân Tùng cùng Trương gia cũng là có chút giao thoa, gia chủ đời trước của Trương gia vẫn là một tiền bối Vân Tùng thập phần kính trọng, từng được đối phương chỉ điểm qua.

    "Hắn tìm con."

    "Hắn.." Vân Tùng đối Trương Tin vẫn là có một ít hiểu biết, biết tính tình của hắn, vì thế bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng, "Trương Tin này tuổi trẻ khí thịnh một ít.."

    Nói lên tuổi trẻ, vẫn là trước mặt ông Giản Nhất Lăng càng trẻ tuổi hơn.

    Nhưng mà Giản Nhất Lăng hoàn toàn không có những cái tật xấu đó như Trương Tin.

    Vân Tùng nhắc nhở Giản Nhất Lăng, "Tính cách Trương Tin tuy rằng không phải quá tốt, nhưng mà y thuật của hắn đích đích xác xác là nhận được chân truyền của Trương gia bọn họ, còn giỏi về sáng tạo cùng khai thác, trò giỏi hơn thầy, con trong chốc lát cũng nên cẩn thận."
     
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1390: Tỷ thí bắt đầu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng gật đầu một cái.

    Vân Tùng thấy cô ấy như vậy, lắc lắc đầu, "Biết con không phải là cái người sợ phiền phức, ta tới nhắc nhở con cũng không phải không tin con, chỉ là hy vọng con cẩn thận một chú, Trương Tin cùng bác sĩ bình thường không giống nhau, y thuật của Trương gia truyền thừa mấy trăm năm, có thể được xưng là thần y thế gia, tuyệt đối không chỉ có hư danh."

    "Con sẽ chú ý."

    Giản Nhất Lăng cũng biết Trương Tin tuy rằng tính cách hơi có ngạo mạn, nhưng bản lĩnh là thật sự.

    Vân Tùng nói, "Cho dù thua con cũng không cần có áp lực có gánh nặng, bại bởi một thần y thế gia có lịch sử mấy trăm năm, con cũng không mất mặt."

    "Con không sợ." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Cô ấy không sợ hãi thất bại.

    Thất bại chứng minh cô ấy còn có không gian tiến bộ.

    Hơn nữa Giản Nhất Lăng cũng chưa từng cảm thấy mình trở thành người lợi hại nhất ở một phương diện nào đó.

    Cô chỉ là đang làm chuyện mình cho rằng đúng.

    "Vậy là tốt rồi." Vân Tùng cũng liền an tâm rồi.

    Trở lại phòng họp, Vân Tùng là nhân vật thái sơn bắc đẩu trong giới y học, được đề cử làm chủ trọng tài của trận tỷ thí lần này.

    Ở trong phòng hội nghị, ông ấy tuyên bố quy tắc của trận tỷ thí.

    "Từ hôm nay trở đi, Trương Tin tiên sinh cùng Giản Nhất Lăng nữ sĩ sẽ phân biệt vào ở trong hai phòng nghiên cứu, tất cả các tài liệu, hàng mẫu, đối tượng thực nghiệm đều được viện nghiên cứu cung cấp."

    "Lần này nguyên tắc tỷ thí không có hạn chế thời gian, lấy kết quả của một bên làm tiêu chí kết thúc. Tỷ thí cho phép hai người tự lựa chọn thành viên tổ nghiên cứu, nhưng mà yêu cầu tư liệu của mỗi thành viên đều phải được cung cấp trước, trên nguyên tắc chúng ta không hạn chế nhân số hạn mức cao nhất, nhưng mong rằng tận lực duy trì số lượng thành viên tổ nghiên cứu ở dưới hai mươi người."

    Vân Tùng sau khi nói xong thì hỏi Trương Tin cùng Giản Nhất Lăng, đối với quy tắc tỷ thí như vậy có ý kiến hay không.

    Trương Tin trả lời, "Tôi không có ý kiến."

    Giản Nhất Lăng cũng trả lời không có.

    "Nếu như vậy, trận tỷ thí của hai người chính thức bắt đầu rồi."

    Trương Tin hướng về phía Giản Nhất Lăng nhướng mày, ý vị khiêu khích mười phần.

    Giản Nhất Lăng không có đáp lại hắn, xoay người liền đi tới phòng nghiên cứu bên kia của mình.

    Trương Tin khịt mũi coi thường, chờ xem, Trương gia hắn mấy trăm năm cơ nghiệp, tuyệt đối không sẽ bị một cái bệnh viện Lạc Hải Sâm nho nhỏ được một đứa hoàng mao nha đầu thành lập chỉ có 5 năm đánh bại.

    Thành viên đội nghiên cứu của Giản Nhất Lăng rất đơn giản, cô ấy chính mình, Lưu Đình từ Lạc Hải Sâm được triệu tập lại đây, còn có bạn nối khố Trình Dịch cùng La Tú Ân.

    Vốn dĩ Giản Nhất Lăng là không nghĩ muốn kêu La Tú Ân tới, là La Tú Ân mãnh liệt yêu cầu mình được tham dự hạng mục.

    Mang thai ở nhà đều sắp đem cô ấy buồn hỏng rồi.

    Cô ấy mãnh liệt yêu cầu tuy rằng là thai phụ, nhưng thân thể cô ấy dị thường cường tráng, lên núi đánh chết một con lão hổ cũng đều không phải vấn đề.

    Nếu lại đem cô ấy ở nhà tiếp cô ấy sẽ bị buồn chết.

    Hơn nữa đều là thai phụ Giản Nhất Lăng đang công tác, với thân thể rõ ràng mạnh khỏe hơn Giản Nhất Lăng, La Tú Ân cảm thấy Giản Vũ Mân không có lý do gì không cho cô ấy cùng đi công tác.

    Giản Vũ Mân không có biện pháp, đành phải đồng ý cho La Tú Ân tới tham gia việc nghiên cứu, nhưng mà có một điều kiện, chính là không thể tăng ca, muốn bảo đảm nghỉ ngơi đủ thời gian.

    La Tú Ân chính là nói không chừng, cô ấy là dạng người một khi đắm chìm vào trạng thái làm việc, quên ăn quên ngủ là chuyện thường có.

    Vì thế Giản Vũ Mân không chỉ có mỗi ngày đúng giờ đón đưa La Tú Ân đi làm tan tầm, giữa trưa còn muốn tới phòng nghiên cứu cùng La Tú Ân ăn cơm, đương nhiên tùy tiện cũng muốn cùng Giản Nhất Lăng ăn cơm.

    Đương nhiên là có đồng dạng hành động còn có một người là Địch Quân Thịnh.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...