Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1351: Lúc này đây anh ta sẽ không có may mắn như vậy

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chuyện Tuần Vực muốn trách phát trốn được mùng một không trốn được mười lăm.

    Tiền Phong rốt cuộc giải quyết xong nhiệm vụ mà phía trên giao cho ông ta.

    Lúc này đây bọn họ trực tiếp đi tới tập đoàn Đỉnh Vấn.

    Địch Quân Thịnh đang ở trong phòng hội nghị mở họp.

    Tiền Phong dẫn người hùng hổ mà xông vào.

    Đồng hành còn có Tần Xuyên, Thịnh Oánh Oánh cùng Khúc Chấn.

    Thịnh Oánh Oánh cùng Khúc Chấn đợi mấy ngày, rốt cuộc chờ tới ngày hôm nay, bà ta sẽ không bỏ qua tình cảnh chật vật của Địch Quân Thịnh.

    Bà ta còn muốn chụp được tới, gửi cho Địch gia lão đông tây xem, xem ông ấy còn đắc ý như thế nào.

    Người trong phòng họp thấy tình huống như vậy, trên mặt không hẹn mà cùng mà lộ ra sự kinh ngạc.

    Hình Vĩ "Tạch" mà một chút đứng lên, "Các người muốn làm gì?"

    Tiền Phong làm lơ Hình Vĩ, trên mặt ông ta mang theo nụ cười khinh miệt trào phúng, nói với Địch Quân Thịnh, "Địch Quân Thịnh, trốn được quá mùng một lại trốn không được mười lăm, lần trước là anh may mắn, làm anh chạy thoát, lúc này đây nhìn xem anh còn có thể may mắn như vậy hay không."

    Toàn bộ phòng họp an tĩnh đến có thể nghe được tiếng gió điều hòa.

    Mọi người đến thở mạnh cũng đều không dám, khẩn trương mà nhìn một màn trước mắt này.

    Hàn Mông Dự thật cẩn thận mà đi tới phía sau Địch Quân Thịnh, dò hỏi Địch Quân Thịnh, "Thịnh gia, mấy người này là người nào?"

    "Người của Tuần Vực." Địch Quân Thịnh trả lời.

    "Người của Tuần Vực sao? Bọn họ tới tìm cậu làm cái gì?" Hàn Mông Dự có chút hoảng hốt.

    Tuần Vực anh ấy có biết đến, là một tổ chức nghiên cứu khoa học tự nhiên lớn nhất toàn cầu.

    Kim chủ sau lưng Tuần Vực là bảy vị đại lão thần bí ở các lĩnh vực trên thế giới.

    Là tuyệt đối không thể trêu vào.

    Nghe nói bên trong bảy vị đại lão này có hai vị còn là người của tám đại đỉnh cấp hào môn, thân phận không phải là nhỏ.

    Nó đáng sợ không chỉ là nó có tiền, càng quan trọng là thế lực cường đại sau lưng nó.

    Lúc trước anh ấy có nghe nói công ty bị Tuần Vực xếp vào sổ đen trong một đêm mất đi tất cả các khách hàng cùng đơn đặt hàng, không đến nửa tháng liền đóng cửa, ngay cả chết như thế nào cũng không biết.

    "Hỏi tội."

    "Tội gì?" Không phải là bị Tuần Vực kéo vào sổ đen chứ?

    Đừng nói vậy chứ, Địch gia bị phá sản là kế hoạch của Thịnh gia.

    Nhưng mà tập đoàn Đỉnh Vấn bọn họ không phải.

    Đây là toàn bộ tâm huyết của bọn họ.

    "Cái người tên là Tiền Phong này nói tôi trộm đồ vật trong phòng thí nghiệm của Tuần Vực, ở Tuần Vực đây là tội rất nặng." Địch Quân Thịnh trả lời.

    "Trộm đồ vật sao? Nói tầm bậy cái gì vậy?" Đây rõ ràng là hãm hại, Hàn Mông Dự tức giận hỏi, "Nếu tội danh chứng thực sẽ bị thế nào?"

    "Đại khái là muốn đem công ty chúng ta xếp vào sổ đen, thuận tiện đối với tôi tiến hành một ít xử phạt." Địch Quân Thịnh dùng ngữ khí suy đoán để trả lời.

    "Cái gì?" Hàn Mông Dự không bình tĩnh, "Thịnh gia cậu nói thật sao?"

    Thật là sợ cái gì cái đó tới.

    Tập đoàn Đỉnh Vấn cũng có một phần của anh ấy cùng Hình Vĩ, Hàn Mông Dự đương nhiên lo lắng.

    "Thật sự."

    "Thịnh gia cậu có thể không cần bình tĩnh mà nói như vậy hay không, tôi thực hoảng sợ a, Tuần Vực này không phải chỉ đơn thuần là một tổ chức nghiên cứu khoa học tự nhiên!"

    "Là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi."

    Vẻ mặt Địch Quân Thịnh đạm nhiên.

    Hàn Mông Dự cũng là buồn bực, Thịnh gia sau khi kết hôn như thế nào so với trước kia còn muốn Phật hệ vậy?

    Vậy làm thế nào có thể ăn thịt được vậy?

    Mấu chốt hiện tại không phải thời điểm là Phật hệ a!

    Đây không phải là lúc đùa giỡn!

    Hàn Mông Dự ngẩng đầu nhìn về phía Tần Xuyên cùng nhau tới, anh ấy đã sớm nghe nói Tần Xuyên cùng Tuần Vực có quan hệ không giống tầm thường.

    Ngay cả sinh nhật bạn gái của anh ta người của Tuần Vực cũng đều tới chúc mừng.

    Nói như vậy chuyện ngày hôm nay cũng cùng Tần Xuyên có quan hệ sao?

    Lúc trước Thịnh gia cũng không có nói cho bọn họ, đấu tranh giữa cậu ấy cùng Tần Xuyên sẽ có Tuần Vực nhúng tay.
     
    LieuDuong thích bài này.
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1352: Người của Tuần Vực thế nhưng nghe theo chỉ huy của Địch Quân Thịnh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tuần Vực nếu mà ra tay, chỉ một đòn đánh là bị thua ngay, vậy chơi như thế nào nữa?

    Không khí trong phòng hội nghị càng thêm mà khẩn trương ngưng trọng.

    Tiền Phong theo sát nói, "Địch Quân Thịnh, mặc kệ anh nguyện ý hay không, hiện tại mạch máu tập đoàn Đỉnh Vấn nhéo ở trên tay chúng tôi. Tất cả các hạng mục của tập đoàn Đỉnh Vấn, đặc biệt là mảnh đất của anh ở thành tây kia, dưới sự can thiệp Tuần Vực đều phải dừng lại."

    Hôm nay trước khi tới, Tiền Phong đã thông qua Tuần Vực đối Địch Quân Thịnh cùng tập đoàn Đỉnh Vấn áp dụng một loạt hoạt động chế tài.

    Lời Tiền Phong nói làm khuôn mặt của những người trong phòng hội nghị đều lộ ra vẻ kinh ngạc cùng lo lắng.

    Ánh mắt Tiền Phong đảo qua phòng họp, sau khi nhìn thấy toàn bộ người trong phòng họp đều lộ ra sự hoảng sợ hoảng loạn rất là vừa lòng.

    "Địch Quân Thịnh, cậu so không lại Tần tiên sinh, vĩnh viễn đều so không lại." Thịnh Oánh Oánh có chút đắc ý.

    Địch Quân Thịnh cho rằng cậu ta có thể Đông Sơn tái khởi.

    Lại không nghĩ Tần tiên sinh dùng chút mưu mẹo, toàn bộ nỗ lực của cậu ta đều thành nước chảy về biển đông.

    Thịnh Oánh Oánh ý đồ từ trên mặt Địch Quân Thịnh nhìn thấy một ít vẻ mặt thống khổ, nhưng mà nhìn một hồi lâu đều không có nhìn thấy, không khỏi có chút thất vọng.

    Đều lúc này, họ Địch còn thích phô trương.

    Xem cậu ta còn có thể duy trì cái vẻ mặt này thời gian bao lâu!

    Trên mặt Tần Xuyên không có biểu tình vui vẻ, chỉ là lẳng lặng mà nhìn hết thảy.

    Địch Quân Thịnh thua, nhưng anh ta đồng dạng cũng không có thắng.

    Cho nên, không có gì đáng giá để mà vui vẻ.

    Giờ phút này, không khí trong phòng họp thấp đến đáng sợ, đừng nói công nhân bình thường của công ty, ngay cả Hàn Mông Dự cùng Hình Vĩ đều khẩn trương đến cái trán đều đổ mồ hôi.

    Tình huống trước mắt đối với bọn họ thực bất lợi.

    "Thịnh gia, hiện tại làm sao bây giờ?" Hàn Mông Dự thật cẩn thận hỏi Địch Quân Thịnh.

    "Trộn rau." Địch Quân Thịnh dựa vào ghế, híp nửa mắt, mặc kệ là vẻ mặt vẫn là ngữ khí, đều thực bình tĩnh.

    "Thịnh gia, hiện tại không phải thời điểm trộn rau! Cho dù muốn sụp đổ cũng không thể là bị loại tiểu nhân này thiết kế hãm hại sụp đổ!"

    Hàn Mông Dự không nghĩ tập đoàn Đỉnh Vấn liền như vậy bị Tuần Vực phá đổ.

    "Ân." Địch Quân Thịnh đồng ý mà lên tiếng.

    Sau đó duỗi tay, búng tay một cái.

    Nguyên bản đứng ở phía sau Tiền Phong, những người của bộ phận chấp pháp đột nhiên thay đổi phương hướng từ Địch Quân Thịnh thành hướng về Tiền Phong.

    Thình lình xảy ra biến hóa làm người khác trở tay không kịp.

    Khuôn mặt Tiền Phong đầy sự kinh ngạc, "Có ý gì vậy?"

    Những người này là cấp dưới của ông ta, đúng ra nên nghe theo mệnh lệnh của ông ta.

    Những người này không có trả lời.

    Rõ ràng đã không còn nghe theo chỉ huy của Tiền Phong.

    "Các ngươi có ý gì?" Tiền Phong lớn tiếng chất vấn.

    Mấy người không có trả lời.

    "Lại đây đi." Địch Quân Thịnh mở miệng.

    Mấy người ngay sau đó đi tới phía sau Địch Quân Thịnh, đứng thành một hàng, chỉnh chỉnh tề tề.

    Bọn họ khi nào bị Địch Quân Thịnh thu mua?

    Thịnh Oánh Oánh cùng Khúc Chấn cũng đều là vẻ mặt giật mình.

    Đây là chuyện gì xảy ra? Người của Tuần Vực sao lại nghe Địch Quân Thịnh nói? Địch Quân Thịnh làm cái gì?

    Tần Xuyên nhìn một màn này, phản ứng cũng không có những người khác như vậy mãnh liệt.

    Tiền Phong lại hỏi một lần, "Các ngươi đây là muốn phản bội Tuần Vực sao?"

    Bọn họ là bị điên rồi, phản bội Tuần Vực có kết cục gì chẳng lẽ bọn họ không biết sao?

    "Bọn họ không có phản bội Tuần Vực." Địch Quân Thịnh nói với Tiền Phong.

    "Không có khả năng, nếu bọn họ không có phản bội Tuần Vực, vậy bọn họ hiện tại nghe.."

    Tiền Phong sửng sốt một chút, đột nhiên đã nhận ra cái gì.

    Sau đó vội vàng lấy ra máy tính bảng truy cập vào hệ thống thành viên chuyên môn của Tuần Vực bọn họ, kiểm tra tư liệu của Địch Quân Thịnh.

    Nếu những người này không có phản bội Tuần Vực, chỉ có thể là Địch Quân Thịnh ở Tuần Vực có được quyền hạn vượt qua ông ta.
     
    LieuDuong thích bài này.
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1353: Người sáng lập Tuần Vực họ Địch

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng mà hệ thống biểu hiện Địch Quân Thịnh chỉ là thành viên kỹ thuật bình thường, cũng không có cái gì nơi nào đặc biệt.

    Nhưng mà trước khi rời khỏi trong nháy mắt Tiền Phong đột nhiên nhìn thấy hệ thống đánh dấu biểu hiện Địch Quân Thịnh có được cấp bậc quyền hạn cao nhất ở Tuần Vực.

    Phân cấp chỉ là cấp B bình thường, nhưng mà quyền hạn lại là cấp bậc cao nhất.

    Này quá kỳ quái.

    "Vì sao anh ở bên trong hệ thống Tuần Vực sẽ có được cấp bậc quyền hạn cao nhất?"

    Tiền Phong vội vàng muốn biết đáp án.

    Đó là quyền hạn mà bảy vị cao tầng trong Tuần Vực bọn họ mới có được!

    Địch Quân Thịnh không có khả năng có được!

    Có phải hệ thống bị bug, biểu hiện sai lầm hay không?

    Đôi mắt Tiền Phong mở ra rất to.

    Miệng hơi hơi mở ra, vẻ mặt đều là sự không thể tin tưởng.

    Khuôn mặt Thịnh Oánh Oánh cùng Khúc Chấn đồng dạng đều là sự khiếp sợ.

    Đây là tình huống gì?

    Lúc trước bọn họ không phải đã điều tra nghiên cứu qua, Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng đều chỉ là thành viên bình thường của Tuần Vực.

    Hàn Mông Dự cùng Hình Vĩ cũng đều không biết đã xảy ra chuyện gì.

    Hàn Mông Dự hỏi Địch Quân Thịnh, "Thịnh gia, đây là chuyện gì vậy?"

    Như thế nào liền xoay ngược lại.

    Còn tưởng rằng là người của Tuần Vực tới tìm phiền toái, kết quả hiện tại người của Tuần Vực đứng ở bọn họ bên này.

    Đại chuyển biến180°, xoay chuyển làm đầu óc anh ấy có điểm ong ong.

    Thịnh gia khi nào cõng bọn họ làm sự nghiệp khác vậy?

    Làm anh em tốt như bọn họ vậy mà đối với chuyện này hoàn toàn không biết gì cả.

    Mọi người đồng thời nhìn về phía Địch Quân Thịnh, chờ anh cho mọi người một lời giải thích.

    "Bởi vì người sáng lập Tuần Vực họ Địch."

    Ở cửa truyền đến thanh âm của một người nam nhân.

    Giọng nói to lớn vang dội, khí thế mười phần.

    Nghe được thanh âm, mọi người vội vàng hướng ra cửa nhìn lại.

    Là ai vậy?

    Thanh âm này nghe có chút quen thuộc.

    Người đi vào không phải ai khác, đúng là Địch nhị gia Địch Trọng Thân.

    Áo sơmi màu trắng, quần dài tối mài, tóc ngắn lưu loát, khuôn mặt lạnh lùng.

    Thân cao tới gần 1m9, thân hình gồ ghề, áo sơmi cũng che đậy không được cơ bắp bành trướng, dung mạo cùng với Địch Quân Thịnh có vài phần tương tự, nhưng mà so với Địch Quân Thịnh càng thành thục hơn.

    "Địch nhị gia?"

    Nhận ra người tới, mọi người trong phòng họp đều lộ ra sự kinh ngạc, đặc biệt là Thịnh Oánh Oánh cùng Khúc Chấn.

    Cùng Địch gia làm minh hữu nhiều năm như vậy, không có khả năng không quen biết Địch nhị gia.

    Địch Bá Sâm sau khi chết, Trung Nghĩa Minh vẫn luôn hy vọng Địch nhị gia có thể tiếp nhận chức vụ Địch gia gia chủ.

    Nhưng mà Địch nhị gia kiên định cự tuyệt, cho rằng Địch gia tổ nghiệp là của cháu trai mình, phải đợi Địch Quân Thịnh sau khi lớn lên giao vào tay Địch Quân Thịnh.

    Địch nhị gia lựa chọn tự mình đi ra bên ngoài gây dựng sự nghiệp, dựa vào năng lực của mình dốc sức làm ra một mảnh thiên địa, sáng lập tập đoàn Thiên Hưng.

    Địch nhị gia tuy rằng hàng năm không ở trong nước, nhưng ở kinh thành không có người dám xem thường ông ấy.

    Ông ấy tự mang khí tràng, vừa vào cửa, khiến cho rất nhiều người cảm giác được cảm giác áp bách thật lớn.

    Địch nhị gia nói người sáng lập Tuần Vực họ Địch là có ý tứ gì?

    Chẳng lẽ.. Địch nhị gia là người sáng lập sao?

    Ánh mắt Tần Xuyên thâm thúy, chăm chú nhìn Địch nhị gia.

    Đời trước cùng Địch nhị gia từng giao thủ qua, chưa từng nghe nói Tuần Vực cùng Địch nhị gia có quan hệ gì.

    Thịnh Oánh Oánh kinh ngạc đến nói không ra lời.

    Nếu Tuần Vực là Địch nhị gia sáng chế, vậy nỗ lực của bọn họ trong khoảng thời gian này ở trong mắt người Địch gia chẳng qua là nhảy nhót vai hề đang lung tung nhảy mà thôi.

    Sau một lúc lâu, Tiền Phong mới tìm được giọng nói của chính mình.

    "Ông.. ông là người sáng lập ra Tuần Vực sao?"

    Ông ta hỏi ra điều mọi người đang nghi hoặc.

    "Không phải tôi." Địch Trọng Thân trả lời, "Mà là anh cả của tôi."

    Ba của Địch Quân Thịnh, Địch Bá Sâm đã qua đời mới là người sáng lập Tuần Vực.
     
    LieuDuong thích bài này.
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1354: Xin tha (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hơn hai mươi năm trước, ba của Địch Quân Thịnh là Địch Bá Sâm liên hợp cùng sáu vị bạn tốt của mình cùng nhau sáng lập Tuần Vực.

    Mục đích ban đầu ông ấy sáng lập ra Tuần Vực chính là vì nghiên cứu căn bệnh của vợ ông, hy vọng có thể tìm được phương pháp chữa khỏi bệnh cho vợ mình.

    Thời điểm Địch Bá Sâm qua đời Địch Quân Thịnh còn nhỏ, Địch Trọng Thân liền thay quản lý.

    Thẳng đến trước đó không lâu thân thể Địch Quân Thịnh ổn định mới chuyển giao quyền quản lý Tuần Vực cho Địch Quân Thịnh.

    Dưới sự quản lý thay của Địch Trọng Thân mấy năm nay, Tuần Vực cũng tiếp tục tìm kiếm phương pháp trị liệu cho Địch Quân Thịnh.

    Cho nên lúc trước khi Giản Nhất Lăng tiến vào Tuần Vực, ý đồ từ Tuần Vực tìm được biện pháp cứu Địch Quân Thịnh, Địch Quân Thịnh trực tiếp nói cho Giản Nhất Lăng, Tuần Vực không có đồ vật cô ấy muốn tìm.

    Nếu có, Địch nhị gia đã sớm dùng cho Địch Quân Thịnh.

    Lời Địch nhị gia nói giống như một tiếng sấm sét, làm những người trong phòng hội nghị đều ngây ra như phỗng.

    Đặc biệt là Tiền Phong, Thịnh Oánh Oánh cùng Khúc Chấn.

    Bọn họ tính toán hơn nửa tháng, liền tưởng dựa vào quan hệ với Tuần Vực để đối phó với Địch gia.

    Hiện tại lại nói cho bọn họ người sáng lập Tuần Vực kỳ thật chính là Địch gia?

    Vậy trong khoảng thời gian này bọn họ mưu hoa tính cái gì?

    Quá châm chọc.

    "Không có khả năng." Tiền Phong từ chối tin tưởng lời Địch nhị gia nói, "Người sáng lập Tuần Vực sao có thể là Địch gia các người, chỉ là một cái Địch gia, cùng Tuần Vực chúng ta căn bản không thể đánh đồng."

    Tiền Phong khinh thường Địch gia, khinh thường Địch Quân Thịnh.

    Người ông ta khinh thường, sao có thể là chủ nhân mà ông ta phải phục tùng mệnh lệnh, là ông chủ của ông ta chứ? "

    Vẻ mặt Địch nhị gia bình tĩnh," Tin hay là không tin, ông hẳn là dùng đôi mắt của mình để xem."

    Sự thật đã bãi ở trước mặt, mặc kệ là trên hệ thống biểu hiện quyền hạn, hay là thái độ của các cao thủ của bộ phận chấp pháp Tuần Vực, đều đã rõ ràng mà nói với mọi người, Địch gia đối với Tuần Vực có quyền lãnh đạo tuyệt đối.

    Trên mặt Tiền Phong một chút huyết sắc cuối cùng cũng trút hết.

    Ông ta cảm giác hai chân mình nhũn ra, trước mắt biến thành màu đen.

    Ông ta đã có thể dự kiến kết cục về sau của mình.

    Sắc mặt Thịnh Oánh Oánh không có tốt hơn so với Tiền Phong.

    Còn tưởng rằng Tuần Vực là chỗ dựa của bọn họ, kết quả thành địch nhân.

    Vậy bọn họ còn có phần thắng sao?

    Thịnh Oánh Oánh quay đầu nhìn về phía Tần Xuyên.

    Liền ở vừa mới rồi, bà ta còn cảm thấy Tần Xuyên tuyệt đối thắng Địch Quân Thịnh, không hề trì hoãn.

    Mà hiện thực hung hăng tát cho bà ta một bạt tai.

    Nhìn Địch nhị gia cao lớn cường tráng uy nghiêm trước mặt, cảm giác sợ hãi dần dần mà cắn nuốt bà ta.

    Thịnh Oánh Oánh hoàn toàn luống cuống.

    Từ lúc trước bà ta đã biết Địch gia nhị gia là một nhân vật tàn nhẫn không thể trêu chọc.

    Chỉ là ở thời điểm Địch gia phá sản, Địch nhị gia đều không có ra tới, bà ta liền bắt đầu cảm thấy Địch nhị gia cũng không có lợi hại đáng sợ như trong tưởng tượng như vậy.

    Hàn Mông Dự cùng Hình Vĩ cũng đều sửng sốt một hồi lâu sau mới phản ứng lại đây.

    Nháo nửa ngày Tuần Vực là của Thịnh gia nhà bọn họ?

    Khó trách Thịnh gia vừa rồi một chút cũng không hoảng hốt.

    Hóa ra căn bản là không có cần phải hoảng nha.

    Hại bọn họ tự nhiên lo lắng một hồi.

    Trong phòng họp toàn bộ nhân viên của tập đoàn Đỉnh Vấn cũng được cho uống một liều thuốc trợ tim.

    Từ lúc ban đầu kinh hoảng nghi hoặc, đến bây giờ đẩy ra mây mù thấy trời xanh.

    Hiện tại bọn họ biết, sau lưng tập đoàn Đỉnh Vấn bọn họ là có hậu thuẫn vô cùng cường đại, bọn họ có thể yên tâm lớn mật mà vì công ty làm việc, tiền đồ không thể hạn lượng.

    Tần Xuyên trầm mặc, mọi chuyện không ở trong phán đoán của anh ta.

    Mà sự thật này cũng tuyên bố anh ta thất bại.

    Kế tiếp muốn đối mặt với sự chèn ép to lớn đền từ Tuần Vực, sẽ từ Địch Quân Thịnh biến thành anh ta.

    Hối hận sao?

    Không có.

    Lúc lựa chọn làm như vậy anh ta liền biết chính mình sẽ thất bại.
     
    LieuDuong thích bài này.
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1355: Xin tha (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ánh mắt Địch nhị gia dừng lại ở trên người Tần Xuyên.

    Toàn bộ những người ở đây, trừ bỏ cháu trai của ông, cũng chỉ có Tần Xuyên đáng giá ông lưu ý.

    Địch nhị gia nói với Tần Xuyên, "Cậu xem như là một người có tài năng, gia nhập Tuần Vực mấy năm nay, bằng vào năng lực cùng nhân mạch của chính mình có thể có được địa vị hiện tại, chỉ tiếc cậu quá nóng nảy."

    Địch nhị gia đánh giá thực đúng trọng tâm.

    Nếu dựa theo tiết tấu của Tần Xuyên ở kiếp trước, hiện tại còn không đến thời điểm anh ta khuếch trương thực lực của chính mình.

    Tần Xuyên nói, "Hiện tại ông tính toán xử trí tôi như thế nào?"

    Địch nhị gia nói, "Không phải tính toán, mà là đã, cậu trở về chuẩn bị đi, tất cả các công ty thuộc sở hữu Tần gia, ta đều sẽ làm cho nó sụp đổ, đương nhiên ngoại trừ công ty internet mà Tiểu Lăng đầu tư cho cậu."

    Địch nhị gia không phải là một người lãng phí thời gian.

    Sớm từ lúc Tần Xuyên cùng Tiền Phong cấu kết, muốn lợi dụng thế lực của Tuần Vực đối phó Địch gia, Địch nhị gia cũng đã bắt đầu có hành động.

    Sở dĩ không có lập tức xử trí Tiền Phong, chính là vì làm cho bọn họ thả lỏng cảnh giác.

    Bằng không từ lần đầu Tiền Phong tìm Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng gây phiền toái, đã có thể trực tiếp xử trí ông ta, mà không phải tìm cái lý do đem ông ra rời đi, làm ông ta bận rộn chuyện khác.

    Trong khoảng thời gian Tiền Phong bị rời đi này, hai người Địch nhị gia cùng Địch Quân Thịnh đã bố trí xong.

    Không phải hiện tại mới tính toán muốn phản kích, mà là đã đang phản kích.

    Ánh mắt mọi người nhìn Tần Xuyên từ ban đầu sợ hãi sùng bái biến thành đồng tình.

    Còn tưởng rằng là cái vương giả.

    Lại không nghĩ sinh sôi bị đánh thành đồng thau.

    Anh ta còn ở trên mặt đất, chú cháu Địch gia đã ở trên tầng khí quyển.

    Tất cả hết thảy hành động của bọn đều trong tính toán của chú cháu Địch gia.

    Địch nhị gia lại nhìn thoáng qua Thịnh Oánh Oánh cùng Khúc Chấn, "Các ngươi phản bội Địch gia, phản bội Trung Nghĩa Minh, cũng nên trả giá đại giới, lần này cuộc chiến thương trường, còn sẽ tiếp tục, A Thịnh chuẩn bị tài chính cũng đủ nhiều cùng các ngươi chơi."

    Thịnh Oánh Oánh hoàn toàn đã không có ngạo khí như lúc trước.

    Thịnh Oánh Oánh phóng thấp tư thái, thanh âm nhu hòa không ít, "Địch nhị gia, chúng tôi cùng Địch gia quyết liệt cũng là vì các người đối với chúng tôi không có tín nhiệm, vẫn có chuyện luôn lén gạt chúng tôi, mặc kệ là Địch gia đại gia sáng lập Tuần Vực, hay là chuyện của tập đoàn Đỉnh Vấn, các người đều chưa bao giờ nói với chúng tôi."

    Ngụ ý là do trước đây Địch gia không tín nhiệm các thành viên Trung Nghĩa Minh, cho nên lúc sau mọi người Trung Nghĩa Minh mới phản bội bọn họ.

    Địch nhị gia trả lời, "Ta không thèm để ý là vì nguyên nhân gì mà các người phản bội, sự chịu đựng của Địch gia ta đối với kẻ phản bội là bằng không, đối với người có ý đồ thương tổn người nhà của chúng ta cũng bằng không."

    Thịnh Oánh Oánh bị nói cho đến á khẩu không trả lời được.

    Khúc Chấn cũng theo đó cầu tình, "Nhị gia, chỉ cần ngài đáp ứng lần này buông tha chúng tôi, chúng tôi nguyện ý lại lần nữa thần phục với Địch gia, tiếp tục vì Địch gia làm việc. Tổ tiên chúng ta sáng tạo Trung Nghĩa Minh đã mấy trăm năm, ngài nhẫn tâm nhìn thấy nó bị hủy ở trong tay đồng lứa chúng ta sao?"

    "Nhẫn tâm được, bởi vì thế hệ đời sau chỉ biết thủ tổ nghiệp không biết thay đổi không biết tiến thủ."

    Khúc Chấn đại khái là quên mất, Địch nhị gia năm đó là như thế nào li kinh phản đạo. (*)

    (*) Li kinh phản đạo: Rời xa chuẩn mực, đi ngược lại với đạo lý.

    Ông ấy là người như vậy, tuyệt đối không sẽ chịu giới hạn trong những tư tưởng cũ xưa đó.

    Cái gì tổ nghiệp cái gì truyền thừa ở trong mắt Địch nhị gia chó má cũng không phải.

    Thịnh Oánh Oánh cùng Khúc Chấn hoàn toàn hối hận.

    Bọn họ vì cái gì muốn buông ra bắp đùi Địch gia quay đầu đi ôm cánh tay của Tần Xuyên chứ?

    Chú cháu Địch gia lợi hại như vậy, đi theo bọn họ lăn lộn, bọn họ cần gì phải buồn lo không có chỗ tốt phát triển, cần gì buồn lo kiếm không được tiền chứ?

    Hiện tại không chỉ có ném chỗ dựa lớn này, còn đem chính mình đẩy đến tình cảnh nguy hiểm nhất.
     
    LieuDuong thích bài này.
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1356: Xin tha (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thịnh Oánh Oánh hối hận đến mặt đều phải xanh.

    Nếu mà thời gian có thể chảy ngược, lúc ấy bà ta tuyệt đối sẽ không phạm cái chuyện hồ đồ này!

    Lúc này, điện thoại Thịnh Oánh Oánh vang lên, là quản lý cấp cao của công ty mình gọi lại đây.

    Tiếp xong điện thoại, Thịnh Oánh Oánh lung lay sắp đổ.

    Công ty xảy ra vấn đề.

    Là chú cháu Địch gia làm.

    Sau khi tiếp xong điện thoại, mặt Thịnh Oánh Oánh xám như tro tàn.

    Công ty nhà bà ta muốn xong rồi..

    Thịnh Oánh Oánh rốt cuộc banh không được, vội vàng cùng Địch nhị gia cùng Địch Quân Thịnh xin nhận lỗi sai, "Nhị gia, Thịnh gia, tôi sai rồi, tôi biết sai rồi, tôi không nên nghe lão Khúc nói, phản bội Địch gia! Cầu nhị gia cùng Địch thiếu gia cho tôi một cơ hội sửa đổi!"

    Vì công ty nhà mình không bị bẻ ngã, Thịnh Oánh Oánh bỏ xuống ngạo khí trước giờ của mình.

    "Bà Thịnh, bà nói bậy gì đó? Cái gì kêu không nên nghe theo lời tôi nói?" Khúc Chấn nghe được lời này sắc mặt đột biến, Thịnh Oánh Oánh đây là đem ông ta đẩy vào hố lửa, làm chú cháu Địch gia cho rằng ông ta là người khởi xướng.

    "Lúc trước chính là ông xúi giục chúng tôi đi theo Tần Xuyên, ông nói với chúng tôi Tần Xuyên so với Địch thiếu gia càng có bản lĩnh đối với chúng tôi trợ giúp lớn hơn nữa!"

    "Bà nói hươu nói vượn! Ngậm máu phun người! Lúc trước rõ ràng là mọi người cùng ngồi lại thương nghị, lúc ấy chính bà cũng ủng hộ Tần Xuyên rất nhiều!" Khúc Chấn tuyệt đối không thừa nhận.

    Vì thế hai người bắt đầu cãi nhau.

    "Chó cắn chó." Địch nhị gia nhàn nhạt mà đánh giá một câu.

    So với việc Khúc Chấn cùng Thịnh Oánh Oánh đẩy tội lẫn nhau, Địch nhị gia ngược lại là càng thưởng thức Tần Xuyên một ít.

    A Thịnh phán đoán quả nhiên không có sai, những người Trung Nghĩa Minh này không phải hủ bại cố hóa, chính là thành sâu mọt, Địch gia tiếp tục cùng bọn họ ở bên nhau, chỉ biết bị bọn họ làm cho liên lụy.

    Địch nhị gia không có đem Khúc Chấn cùng Thịnh Oánh Oánh để vào mắt.

    Ông ấy phất tay một cái, làm cho vệ sĩ của mình tiến vào đem hai người này mời đi ra ngoài.

    Thịnh Oánh Oánh cùng Khúc Chấn tức khắc không cãi nhau nữa, tranh thủ thời gian cùng Địch nhị gia cùng Địch Quân Thịnh xin tha tội.

    "Nhị gia, cầu xin các người tha thứ cho chúng tôi lần này!"

    "Thịnh gia, tôi biết sai rồi, tôi biết sai rồi.."

    Không có người phản ứng bọn họ, bọn họ trực tiếp bị mời ra khỏi tòa nhà tập đoàn Đỉnh Vấn.

    Chờ đợi bọn họ sẽ là khốn cảnh công ty phá sản, xí nghiệp đóng cửa.

    Trong phòng hội nghị khôi phục yên lặng, Địch nhị gia hỏi Địch Quân Thịnh, "Mọi chuyện con đều làm xong, còn gọi chú trở về làm cái gì?"

    Địch nhị gia hôm nay đến đây cũng liền nói nói mấy câu, phiền toái chủ yếu Địch Quân Thịnh đều đã xử lý tốt.

    "Nhất Lăng mang thai, con muốn ở bên cô ấy nhiều một chút."

    "Cho nên con kêu chú về, không phải vì xử lý mấy người kia, mà là muốn chú giúp con xử lý công ty một đoạn thời gian sao?"

    "Chính là vậy."

    "Con tiểu tử này." Địch nhị gia bật cười, bất đắc dĩ lại sủng nịch, "Cũng được, nếu là ở bên Tiểu Lăng, chú cũng không có biện pháp từ chối con."

    Lý do khác Địch nhị gia còn có thể từ chối, cái lý do này ông ấy thật đúng là không có cách nào cự tuyệt.

    ###

    Địch nhị gia khó có được trở về nhà cũ Địch gia, vừa vào cửa đã bị Địch lão gia tử quát lớn, "Còn biết chính mình có một cái nhà sao?"

    Địch nhị gia ở bên ngoài sấm rền gió cuốn như thế nào, ở trước mặt Địch lão gia tử, trước sau đều là một đứa con bất hiếu không nghe lời.

    "Ba, con trở về nhìn xem Tiểu Lăng, A Thịnh nói con bé mang thai."

    Quả nhiên Địch nhị gia cùng Địch lão gia tử giống nhau, thập phần coi trọng cái thai trong bụng Giản Nhất Lăng.

    Địch gia bọn họ thật sự quá thiếu người.

    Bọn họ quá chờ mong một sinh mệnh mới ra đời.

    "Con xem cháu trai con đều chuẩn bị sinh ra, vợ con khi nào tìm?" Địch lão gia tử ba câu nói không rời khỏi chuyện thúc giục kết hôn.
     
    LieuDuong thích bài này.
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1357: Địch nhị gia lại lại lại bị thúc giục kết hôn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi xử lý xong mọi chuyện, Địch Quân Thịnh cùng chú hai Địch trở về Địch gia.

    Địch nhị gia khó có khi trở về nhà cũ Địch gia, vừa vào cửa đã bị Địch lão gia tử quát lớn, "Còn biết chính mình có một cái nhà sao?"

    Địch nhị gia ở bên ngoài sấm rền gió cuốn như thế nào, ở trước mặt Địch lão gia tử, trước sau đều là một đứa con bất hiếu không nghe lời.

    "Ba, con trở về nhìn xem Tiểu Lăng, A Thịnh nói con bé mang thai."

    Quả nhiên Địch nhị gia cùng Địch lão gia tử giống nhau, thập phần coi trọng cái thai trong bụng Giản Nhất Lăng.

    Địch gia bọn họ thật sự quá thiếu người.

    Bọn họ quá chờ mong một sinh mệnh mới ra đời.

    "Con xem cháu trai con đều chuẩn bị sinh ra, vợ con khi nào tìm?" Địch lão gia tử ba câu nói không rời khỏi chuyện thúc giục kết hôn.

    Chờ con của Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng sinh ra, Địch nhị gia liền phải thăng cấp thành "ông chú", thân là ông chú, vẫn là một cái cẩu độc thân, chuyện này làm sao mà nói được "

    Địch nhị gia nói," Hiện giờ Địch gia có người nối dõi, ba cũng không cần lại thúc giục con. "

    " Địch gia có người nối dõi lại không phải con có người nối dõi! Lão nhân ta là có tằng tôn, con liền cả con cũng đều không có đâu! "Địch lão gia tử dỗi lên thì chính con trai của mình cũng không lưu một chút tình.

    Địch nhị gia ở bên ngoài lại uy phong như thế nào, về đến nhà cũng phải chịu giáo huấn của lão gia tử.

    Địch nhị gia nói sang chuyện khác," Con đem theo vài thứ cho Tiểu Lăng. "

    Nói xong, ông cho người đem đồ vật đưa vào.

    Địch lão gia tử biết ông ấy lại đang nói sang chuyện khác.

    Thôi bỏ đi, tin tức tốt gần đây tương đối nhiều, trong nhà khách nhân cũng nhiều, trước liền không cùng nó so đo.

    Sau đó liền nhìn thấy từng nhóm người đem đồ vật đưa vào trong phòng.

    Địch nhị gia mua đồ vật đều là mua theo xe.

    Nếu không phải biệt thự Địch gia còn chưa đủ lớn, ông ấy còn có thể mua càng nhiều hơn nữa.

    Địch lão gia tử tức giận mà nói," Con đừng làm như lão nhân ta bạc đãi cháu, mấy thứ con mua này trong nhà đều có. "

    Địch nhị gia trả lời," Không biết mua cái gì, liền mỗi thứ đều mua một ít."

    Địch nhị gia cũng không có kinh nghiệm mua đồ cho nữ nhân, nhưng phàm là có thể nghĩ đến, liền đều chọn mua một ít loại tốt nhất lại đây.

    Ông ấy đương nhiên biết trong nhà khẳng định sẽ không thiếu mấy thứ này.

    Chủ yếu chính là một chút tâm ý.

    Long Nguyệt Thiên từ trên lầu đi xuống dưới, thời điểm nhìn thấy Địch nhị gia sửng sốt một chút.

    Sau khi đi gặp mặt coi mắt lần trước, hai người ngẫu nhiên có liên hệ, nhưng chủ yếu nói nhiều về chuyện công việc, không nói qua việc riêng tư.

    Hôm nay lúc tới Địch gia cô ấy đã nghĩ tới có thể sẽ gặp được Địch nhị gia hay không.

    Nhưng vừa rồi hỏi Giản Nhất Lăng, biết Địch nhị gia rất ít khi ở nhà, một năm 365 ngày hết 360 ngày ông đều ở nước ngoài.

    Cô ấy cho rằng hôm nay sẽ không đụng tới ông, không nghĩ tới mới đến một chút, vừa lúc gặp gỡ.

    Dáng người Long Nguyệt Thiên cao gầy, thời điểm cùng Giản Nhất Lăng đứng chung một chỗ, cao hơn Giản Nhất Lăng một cái đầu.

    Cô ấy có một đôi chân dài, cô ấy cũng không che lấp dáng người xinh đẹp của mình.

    Rất thích mặc một bộ váy liền áo, chiều dài váy chỉ tới đùi.

    Quần áo gợi cảm còn thường xuyên làm người khác nghĩ lầm Long Nguyệt Thiên có sinh hoạt cá nhân thực hỗn loạn, thậm chí có người suy đoán cô ấy có khả năng dưỡng không ngừng một cái tiểu bạch kiểm.

    Dưỡng tiểu bạch kiểm gì đó, Long Nguyệt Thiên nhưng thật ra cũng có nghĩ tới, chính là chưa từng có chân chính thực hiện hành động qua.

    Địch nhị gia nhìn thấy Long Nguyệt Thiên, lễ phép mà cười một chút.

    Tầm mắt không dấu vết mà từ trên đùi Long Nguyệt Thiên dời đi.

    Cặp chân kia, đại khái là một nam nhân nhìn đều sẽ không rời được mắt đi.

    Long Nguyệt Thiên cũng lập tức đem đôi mắt từ trên người Địch nhị gia dời đi.

    So với những người trẻ hơn hai mươi tuổi, Địch nhị gia càng hiện ra sự ổn trọng thành thục, trừ khuôn mặt lạnh lùng của ông ấy, ăn mặc không chút cẩu thả thoạt nhìn thực cấm dục.
     
    LieuDuong thích bài này.
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1358: Cô vậy mà có suy nghĩ bậy bạ đối với Địch nhị gia, cô bị bệnh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Long Nguyệt Thiên từ nhỏ bị nuôi dưỡng như như bị đứa con trai, sau khi trưởng thành liền kế thừa công ty của ba mình, là một nữ cường trong sự nghiệp, về phương diện yêu đương là trống rỗng.

    Trong công việc gặp được nam nhân cũng không ít, nhưng không phải dầu mỡ đại thúc, chính là uổng có một khuôn mặt tiểu bạch kiểm, lại không thể làm cho cô có nửa điểm cảm giác.

    Long Nguyệt Thiên ở trong lòng phun tào chính mình, thật là điên rồi, sống hơn ba mươi năm, cư nhiên có cảm giác nai con chạy loạn bên trong ngực mình như phim truyền hình.

    Cô ấy là tới xem Nhất Lăng, cũng không phải là tới đối với cái ông chú trung niên này hoa si!

    Vậy mà lại có một loại ý tưởng muốn cởi nút áo sơmi cùng dây lưng của Địch nhị gia, cô có bệnh!

    Long Nguyệt Thiên sửa sang lại một chút cảm xúc, sau đó khách khách khí khí mà cùng Địch nhị gia chào hỏi, "Nhị gia cũng tới xem Tiểu Lăng sao?"

    Địch nhị gia gật đầu một cái.

    Địch nhị gia ngày thường nói chuyện không nhiều lắm.

    Chỉ có khi đối mặt với người nhà mới có thể nói vài câu.

    Đối mặt cấp dưới cùng công việc, khuôn mặt của ông vĩnh viễn lạnh lùng làm cho người ta sợ hãi.

    Giản Nhất Lăng từ trong phòng ra tới, cô ở nhà ăn mặc rộng thùng thình làm cho Long Nguyệt Thiên cảm giác càng giống một búp bê Tây Dương.

    Vật nhỏ vậy mà muốn sinh con, Long Nguyệt Thiên thật sự rất khó tưởng tượng bộ dáng đại bảo bối ngày sau mang theo tiểu bảo bối sẽ như thế nào.

    "Chú hai." Nhìn thấy Địch nhị gia, Giản Nhất Lăng gọi ông một tiếng.

    "Ân." Phản ứng của Địch nhị gia tuy rằng so với người bình thường lãnh đạm một ít, nhưng có thể từ trong ánh mắt dịu dàng của ông nhìn ra tới ông ấy đối đãi với Giản Nhất Lăng kỳ thật thực dịu nhàng, chẳng qua thoạt nhìn không rõ ràng mà thôi.

    Giữa trưa người một nhà ngồi cùng nhau ăn cơm.

    Mấy người anh trai ăn vạ Địch gia để ở bên cạnh Giản Nhất Lăng cũng đều ở.

    Bàn ăn lớn trong nhà ngồi đến tràn đầy.

    Địch lão gia tử thích nhất như vậy, trước kia chỉ có một mình ông ăn cơm, có vẻ lạnh lẽo thê thê thảm thảm thiết thiết.

    Nhà, nên là náo nhiệt như vậy mới tốt.

    Vị trí của Long Nguyệt Thiên cùng Địch nhị gia là gần nhau.

    Ở khoảng cách gần, Long Nguyệt Thiên có thể ngửi được trên người Địch nhị gia có hương vị nước hoa Cologne cực nhẹ.

    Trong lòng Long Nguyệt Thiên thật bực bội.

    Long Nguyệt Thiên a Long Nguyệt Thiên, mày đang suy nghĩ cái quỷ gì vậy?

    Địch nhị gia không phải chỉ cùng mày xem mắt có một lần thôi sao? Mày liền đối với người ta suy nghĩ bậy bạ?

    Cho dù không có nói qua chuyện yêu đương cũng đã xem qua phim ngôn tình chứ? Đến nỗi gì mà mày mới ngồi gần người ta một chút mà tim đã đập nhanh như vậy?

    Lúc trước không phải đã nói, mày phải làm nữ vương, dưỡng một hậu cung tiểu bạch kiểm sao?

    Mày thật sự phải vì một ông chú đẹp trai từ bỏ thảo nguyên rộng lớn của mày sao?

    Hơn nữa người này là Địch gia nhị gia, chính là Diêm La Vương có tiếng ở thương trường, thích ông ấy mà nói hơn phân nửa là sẽ bị chết thực thảm đi?

    Long Nguyệt Thiên lại cẩn thận mà liếc liếc mắt một cái nhìn Địch nhị gia đang dùng cơm.

    Mỗi cái giơ tay nhấc chân đều ưu nhã trầm ổn, tản ra mị lực chỉ ở nam nhân thành thục mới có.

    Long Nguyệt Thiên nhớ tới lúc trước ở trên mạng mình có thấy qua một từ để hình dung: Hành tẩu hormone.

    "Nguyệt Thiên chị làm sao vậy?"

    Giản Nhất Lăng phát giác Long Nguyệt Thiên không thích hợp, dừng lại động tác mà nhìn cô ấy.

    "Không có việc gì, chị không có việc gì." Long Nguyệt Thiên vội vàng tìm cớ cho mình, "Chị chỉ là vừa mới suy nghĩ đến cái thai này của em sẽ sinh ra là con trai hay là con gái."

    Trên bàn cơm các anh em Giản gia lập tức phát biểu ý kiến.

    Giản Duẫn Náo, "Tiểu Lăng sinh bé gái là tốt nhất, cùng em ấy giống nhau."

    Giản Vũ Tiệp, "Đúng đúng đúng, bé gái tốt, bé gái đáng yêu, đặc biệt là giống em gái vậy."

    Giản Dật Thần, "Không cần giống tên tiểu tử thúi Đơn Giản kia, quá ầm ĩ, chơi không vui."

    Uy uy uy, Dật Thần lão ca, trẻ em sinh ra tới không phải cho cậu tới chơi a.
     
    LieuDuong thích bài này.
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1359: Tác hợp

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vì nghĩ muốn Giản Nhất Lăng sinh ra con gái, mấy anh em Giản gia đã chuẩn bị sẵn đồ em bé đều là mấy thứ phấn phấn nộn nộn.

    Ngay cả đồ dùng sinh hoạt của Giản Nhất Lăng cũng đều bị bọn họ đổi thành màu hồng phấn.

    Giống như chỉ cần Giản Nhất Lăng nhìn màu hồng phấn nhiều một chút, đứa bé sinh ra sẽ là con gái vậy.

    Long Nguyệt Thiên thấy đề tài bị thành công dời đi, thở dài nhẹ nhõm một hơi.

    Cô ấy cũng không biết chính mình khi nào lại lúng túng như vậy.

    Cơm nước xong, Long Nguyệt Thiên phải về công ty.

    Địch lão gia tử xúi giục con trai mình đưa Long Nguyệt Thiên trở về.

    Trên bàn cơm Địch lão gia tử liền nhìn Long Nguyệt Thiên thực thuận mắt.

    Chủ yếu là độc thân.

    Khi Địch nhị gia 17-18 tuổi, Địch lão gia tử đối ông ấy ân cần dạy bảo, tìm đối tượng muốn cẩn thận, cần thiết muốn tìm một người đứng đắn, muốn suy xét nhiều phương diện, tổng hợp đánh giá, muốn môn đăng hộ đối, muốn học hành đàng hoàng, muốn tài mạo song toàn.

    Khi Địch nhị gia 23-24 tuổi, Địch lão gia tử cảm thấy điều kiện môn đăng hộ đối này có thể không cần suy xét, nhà gái tài mạo song toàn, phẩm hạnh đoan chính là được.

    Khi Địch nhị gia 30 tuổi, Địch lão gia tử cảm thấy tìm một nữ nhân, không làm chuyện xấu là được.

    Hiện tại, Địch lão gia tử đối với việc tìm đối tượng của Địch nhị gia cũng chỉ có một cái yêu cầu: Sống.

    Nam nữ không quan trọng, có thể tìm đối tượng sinh hoạt là được.

    Long Nguyệt Thiên vội vàng từ chối, "Địch lão gia tử không cần khách khí, con chính mình lái xe tới."

    Kịch bản tiểu nữ sinh không thích hợp với Long đại tổng tài.

    Long Nguyệt Thiên chính mình chính là cái tài xế già, kỹ thuật lái xe tương đương 6, cũng không cho nam nhân có cơ hội đưa cô về nhà.

    Đừng nói lái xe, ngay cả sửa xe cô ấy cũng đều sẽ biết một chút.

    Cái gì đổi lốp xe kia đều là chuyện nhỏ.

    Trừ bỏ xe, những vấn đề trong cuộc sống, vấn đề về máy tính, vấn đề về di động, vấn đề về ống dẫn, hết thảy Long Nguyệt Thiên đều có thể chính mình thu phục.

    Thậm chí có một số chuyện rõ ràng có thể kêu người giúp việc làm, Long Nguyệt Thiên cũng đều sẽ lựa chọn tự mình thu phục.

    Long Nguyệt Thiên sớm đã thành thói quen chuyện của chính mình chính mình làm, trước nay đều không có thói quen phiền toái người khác.

    Địch lão gia tử nói, "Không có việc gì, xe của con làm tài xế lái về cho con."

    Này..

    Địch lão gia tử ông vì con trai của mình có thể thoát kiếp độc thân cũng thật đúng là chính mình đua.

    Liền loại chủ ý này cũng đều nghĩ ra.

    "Thật sự không cần, Địch nhị gia cũng rất bận, làm phiền ông ấy cũng thật ngại."

    Long Nguyệt Thiên không phải không biết Địch nhị gia là cái dạng người gì, một giây mấy ngàn vạn trên dưới.

    Làm người như vậy làm tài xế cho mình, thật sự là quá mức xa xỉ.

    "Việc công là việc công, việc tư là việc tư, A Thịnh lại bận rộn cũng sẽ làm tài xế cho Tiểu Lăng."

    Long Nguyệt Thiên muốn nhẹ nhàng từ chối, nhưng mà Địch lão gia tử không chịu.

    Địch lão gia tử nói cái gì cũng muốn con của ông đưa Long Nguyệt Thiên trở về.

    Ông ấy đã sớm không biết xấu hổ, chỉ lo nhóm vãn bối chuyện tốt có thể thành, cái gì la lối khóc lóc lăn lộn ông đều có thể làm được.

    Lúc trước vì chuyện của Địch Quân Thịnh, ông ấy cũng không thiếu cùng Giản Nhất Lăng chơi xấu.

    Long Nguyệt Thiên bị một vị đức cao vọng trọng lão tiền bối năn nỉ ỉ ôi như vậy, thật sự không có biện pháp, chỉ có thể đáp ứng yêu cầu hoang đường của lão gia tử.

    Đương nhiên Địch nhị gia cũng không có biện pháp từ chối yêu cầu của lão gia tử nhà mình.

    Cuối cùng Địch nhị gia đưa Long Nguyệt Thiên trở về công ty.

    Long Nguyệt Thiên ngồi ở trên ghế phụ, có chút ngại ngùng.

    Cô ấy quay đầu thật cẩn thận mà nhìn thoáng qua Địch nhị gia đang lái xe.

    Biểu tình ông ấy chuyên chú, tựa hồ đối với người ngồi trên ghế phụ không có nửa điểm hứng thú.

    "Anh ngày thường cũng tự mình lái xe sao?"

    Long Nguyệt Thiên tìm cái đề tài, nếu không nói lời nào, liền buồn tẻ một đường như vậy, có khả năng cô ấy rất nhàm chán.
     
    LieuDuongchiqudoll thích bài này.
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1360: Anh hùng cứu mỹ nhân

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Rất ít."

    Địch nhị gia lúc còn trẻ tuổi cũng giống như Địch Quân Thịnh hai năm trước, cũng rất thích chơi xe, cũng từng đua xe.

    Nhưng mà sau khi anh của ông ấy qua đời ông đã không lại làm những chuyện quái đản đó.

    Khi người bảo hộ của mình đi rồi, cũng là thời điểm chính mình phải gánh vác việc bảo hộ người nhà, ông ấy đã biết cái gì là trách nhiệm.

    Không còn đua xe, ngày thường đi ra ngoài cũng đều là tài xế lái xe.

    Sau đó lại là một trận trầm mặc.

    Long Nguyệt Thiên bất đắc dĩ lại tiếp tục nói chuyện công việc cùng với Địch nhị gia, nói về thị trường về giá cả.

    Chỉ có thời điểm nói những chuyện này, Địch nhị gia mới có thể nói nhiều một chút.

    Lần trước lúc bọn họ xem mắt, hai người chính là vẫn luôn nói về việc kinh doanh.

    Tới tập đoàn Long Hằng, Địch nhị gia phi thường lễ phép mà xuống xe mở cửa cho Long Nguyệt Thiên, đưa cô xuống xe.

    Sau đó liền lái xe rời đi.

    Trừ bỏ chuyện công việc kinh doanh, hai người không có lời nói dư thừa.

    Lúc xe dừng lại là tại bãi xe ở tầng hầm ngầm toa nhà tập đoàn Long Hằng.

    Sau khi Long Nguyệt Thiên xuống xe, đã bị mấy người trẻ tuổi bao vây.

    Những thanh niên này cũng không quá hai mươi tuổi, kiểu tóc khoa trương, mặc quần áo có dáng vẻ lưu manh.

    Trên tay đều cầm một loại vũ khí như cây côn.

    Thái độ của bọn họ kiêu ngạo, ngữ khí ngạo mạn.

    "Long lão bản, gần đây thực kiêu ngạo a, đối với đối thủ của cô một chút đều không lưu tình."

    "Long lão bản ngang tàng như vậy, làm người khác không có lối thoát, sẽ không sợ một ngày nào đó gặp báo ứng sao?"

    Gần nhất Long Nguyệt Thiên đang cùng đối thủ cạnh tranh, sau đó hung hăng mà dẫm lên lòng bàn chân đối thủ.

    Không cho đối phương lưu một chút đường sống.

    Phong cách làm việc của Long Nguyệt Thiên chính là như vậy, làm việc quang minh chính đại đường đường chính chính, nhưng thắng cũng tuyệt đối sẽ không nương tay.

    Bởi vậy cô ấy đắc tội không ít người.

    Nghĩ đến lúc này đây, là người của đối thủ bị cô ấy làm cho tổn thất trên ngàn vạn phái cảnh cáo cô ấy.

    Long Nguyệt Thiên không phải bị dọa đến, trường hợp như vậy cô ấy cũng không phải lần đầu tiên gặp.

    Cô ấy làm Long tổng mấy năm nay, cái dạng người gì mà chưa thấy qua.

    Long Nguyệt Thiên đang muốn mở miệng nói chuyện, bỗng nhiên bên cạnh có một bóng người cao lớn đi tới phía trước cô ấy.

    Ngẩng đầu nhìn đến sau lưng người trước mặt, Long Nguyệt Thiên sửng sốt một chút.

    Mấy tên thanh niên nhìn thấy Địch nhị gia vì Long Nguyệt Thiên xuất đầu, châm biếm lên.

    "Long Nguyệt Thiên mời vệ sĩ sao?"

    "Nói không chừng là nhân tình đâu!"

    "Long tổng cũng biết chính mình đắc tội người nhiều nên phải tìm cho mình vệ sĩ a!"

    Bọn họ có mười mấy người, mà che ở phía trước Long Nguyệt Thiên cũng chỉ có một người.

    Hơn nữa tay không tấc sắt, bọn họ căn bản có gì phải sợ.

    Long Nguyệt Thiên cũng có chút lo lắng.

    Hôm nay lúc đưa cô trở về công ty, bởi vì Địch lão gia tử yêu cầu, vệ sĩ bên người Địch nhị gia cũng đều không có cùng lại đây.

    Dẫn tới hiện tại chỉ có hai người bọn họ một mình đối mặt mười mấy tên côn đồ trong tay cầm côn thép này.

    Long Nguyệt Thiên không muốn Địch nhị gia vì mình mà bị thương, vì thế nói Địch nhị gia trở về trong xe.

    Long Nguyệt Thiên có thói quen chuyện của mình chính mình làm, không liên lụy đến người khác.

    Địch nhị gia không có động.

    Đám côn đồ không nghĩ chậm trễ thời gian, bọn họ là cho Long Nguyệt Thiên một chút giáo huấn, giúp kim chủ bọn hắn xả giận.

    Nếu là thời gian trôi qua lâu quá, đưa tới bảo an cùng cảnh sát liền không tốt.

    Mấy người xông tới.

    Giơ trong tay côn thép đánh vào người Địch nhị gia.

    Nhưng mà côn thép cũng không có rơi xuống người Địch nhị gia trên, mà là bị bàn tay ông ấy nắm chặt lại.

    Tên côn đồ muốn đem côn thép rút ra, dùng toàn lực, cây côn vẫn không nhúc nhích.

    Địch nhị gia lại giống như không dùng đến sức lực, khuôn mặt lạnh lùng, bất động như núi.
     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...