Đôi mày rậm của Hàn Trình nhíu chặt, im lặng một lúc, anh tắt khung chat đi, nhắn tin cho Từ Lệ: [Bất kể Quý Nặc dùng lý do gì từ chối đều phải giữ cậu ấy lại.]
Sau đó anh ngước lên nhìn về phía trợ lý ngồi cách đó không xa đang ngáp ngắn ngáp dài, hỏi:
"Hôm nay Quý Nặc gặp phải chuyện gì vậy?"
Tiền Lỗi cố gắng căng mắt ra thuật lại tin giả Quý Nặc "bị cảnh sát bắt" cho Hàn Trình nghe, sau đó lấy một viên kẹo vị chanh muối ngậm cho đỡ buồn ngủ.
Đã gần hai năm hoàn toàn không đi theo Hàn Trình chạy cùng đoàn phim, lần này điều kiện quay phim ở khu không người này kém đến thái quá không tính, còn phải quay đêm cực kỳ nhiều, mới một tháng mà Tiền Lỗi đã cảm thấy mình sắp thành thây khô.
Ngược lại Hàn Trình bận bịu đến tận gần sáng vẫn còn sức lực quan tâm người yêu tin đồn cách xa ngàn dặm, Tiền Lỗi âm thầm giơ ngón cái trong lòng.
Hàn Trình chưa hề thả lỏng đôi mày:
"Không ai đứng ra làm sáng tỏ sao?"
Tiền Lỗi nghĩ thầm, gã đại diện sốt ruột kia ngoại trừ lấy tiền ra, những lúc khác đều im lìm như người chết rồi, không chỉ thế, nghe nói tài khoản mạng xã hội của Quý Nặc đã bị công ty thu hồi. Sau khi Hàn Trình và Quý Nặc lăng xê thành CP, tất cả mọi công việc của Quý Nặc đều do bên họ làm thay, Từ Lệ đều kêu than phiền phức rất nhiều lần.
Hắn lau lau mặt đè cơn buồn ngủ xuống giải thích:
"Trong vòng bốn tiếng giờ vàng đã làm sáng tỏ rồi, nhưng không có ai tin, Tiểu Sơn nói chị Lệ có kế hoạch khác."
Môi mỏng của Hàn Trình nhấp chặt, sắc mạnh cũng lạnh lẽo, cơn buồn ngủ của Tiền Lỗi lập tức tan đi bảy tám phần:
"Làm sao thế Trình ca?"
Tuy rằng Hàn Trình đối xử với nhân viên công tác xung quanh luôn khoan dung rộng lượng, nhưng đường nét khuôn mặt anh quá mức sắc bén, khí chất lại thuộc dạng tự phụ cao cao tại thượng, lúc mặt anh không có biểu cảm gì, người chung quanh sẽ cảm thấy áp lực gia tăng gấp bội.
Hàn Trình lắc đầu:
"Ngày mai phải chú ý hướng đi trên mạng, kịp thời báo cho tôi."
Tiền Lỗi lập tức đồng ý, nhìn Hàn Trình khép lại đôi mắt mệt mỏi bắt đầu nghỉ ngơi. Hắn nhưng thật ra đã bị đánh bay sâu ngủ, trong lòng khó hiểu lẩm nhẩm lầm nhầm.
Chẳng qua là một người dưng chỉ nói hai câu thoại gặp được từ rất nhiều năm trước, Hàn Trình thân là tiền bối cổ vũ Quý Nặc vài câu, khi nào phải gánh trách nhiệm lớn đến như vậy?
Ngay cả dù cho Quý Nặc thật sự là vì Hàn Trình mới vào giới giải trí, đó cũng chỉ là hành vi cá nhân của fan, Trình ca nhà hắn luôn xem nhẹ mọi vấn đề ngoại trừ kỹ thuật diễn, cũng không cần thiết phải ôm hậu quả hỗn độn của Quý Nặc vào người.
Chuyện bắt gió bắt bóng đồn thổi phóng đại ở giới giải trí không phải là ít, nhưng Tiền Lỗi nghe quá nhiều thông tin tiêu cực về Quý Nặc nên cũng bị ảnh hưởng, khiến cho ấn tượng của hắn về Quý Nặc cực kỳ không tốt.
Hơn nữa sau khi xảy ra sự kiện "quy tắc ngầm", sáng sớm hôm sau chính hắn là người đến hầm xe của khách sạn đón Hàn Trình, tận mắt nhìn thấy sau cổ sau tai của vị sếp ảnh đế luôn luôn quý khí đoan chính nhà mình nổi lên từng mảng từng mảng vệt đỏ vô cùng 'thảm thiết', hại hắn cho rằng Quý Nặc là đồ giác hơi thành tinh mới có thể làm ra hậu quả như vậy.
Bản thân Hàn Trình lại hoàn toàn ngậm miệng không hề nhiều lời về sự kiện tối hôm đó, Tiền Lỗi càng thêm cảm thấy mười có tám chín là bị ngôi sao hết thời kia cài bẫy, dẫn đến hắn và công chúng đều có phản ứng giống nhau, đều là ấn tượng về Quý Nặc chuyển biến xấu hơn một bước.
Chẳng qua Tiền Lỗi không làm chủ được sếp nhà mình, hiện giờ chỉ có thể hi vọng Quý Nặc bớt gây chuyện một chút, ngoan ngoãn nghe lời chị Lệ, biểu hiện cho tốt trong show thực tế.
Nếu đã đến bước đường này, Trình ca không thuận thế chuyển biến hình tượng thật sự quá lỗ.
Chờ chịu đựng xong show thực tế kia, Tiết Tiểu Sơn có thể quay về làm trợ lý sinh hoạt, tay già chân yếu như hắn thích hợp ở lại thành phố Vân móc nối công tác thì hơn.
*
Sau nửa đêm, Quý Nặc tuy đã ngủ rồi nhưng lại ngủ không yên giấc.
Giấc mơ nối tiếp giấc mơ khiến cậu bừng tỉnh vài lần, mãi cho đến khi trời sắp sáng mới chợp mắt được một chút, giấc này làm cậu ngủ một hơi đến tận chín giờ rưỡi.
Tỉnh lại, cậu sờ sờ di động, muốn xem xét lời hồi đáp từ nam hộ lý "Orange", kết quả lại nhìn thấy lời hồi đáp của Từ Lệ.
Người đại diện Từ: [Được rồi.]
Người đại diện Từ: [Không tính đến tiền vi phạm hợp đồng giả làm người yêu là gấp mười lần, bên chúng tôi đại khái sẽ bởi cậu vi phạm hợp đồng mà tổn thất hạng mục và chi phí tuyên truyền trong giai đoạn trước, quy đổi ra tầm 9000 vạn tệ, chờ giữa trưa kế toán hạch toán kĩ càng hơn thành báo cáo chúng tôi sẽ báo..]
Quý Nặc hút mạnh một ngụm khí lạnh, cho rằng mình vẫn còn đang nằm mơ.
Tài khoản của cậu lúc sung túc nhất cũng không vượt quá chín vạn tệ, số nợ tức thời này bỗng nhiên vươn lên gấp một ngàn lần làm cậu suýt chút nữa đánh rơi di động.
Lúc trước cậu hoàn toàn không suy xét đến việc Hàn Trình tham gia "Bé con đi đâu thế" cũng cần phải tiến hành hạng mục quy đổi thành tiền.
Làm fan trung thành của Hàn Trình, bởi vì hai năm nay cậu không thể cân bằng công tác và học tập, sinh hoạt quá mức kham khổ chật vật, độ chú ý đối với Hàn Trình cũng giảm đi rất nhiều, cậu vẫn luôn cho rằng một siêu sao ít tham gia chương trình thực tế như Hàn Trình, đều được tổ chương trình quỵ lụy cầu xin anh tham gia.
Nào ngờ minh tinh hạng A như Sầm Tích lớn hơn Hàn Trình hai tuổi đã đến lúc không thể không thay đổi hình tượng, theo dõi chương trình thực tế cấp S này của đài Sơn Trúc từ lâu.
Tổ phụ huynh thực tập chỉ có một, Hàn ảnh đế trực tiếp dùng người từng hợp tác trong hạng mục khác đè Sầm Tích đang định mang vốn vào đoàn dưới chân.
Quý Nặc trước đây tính toán nói dối với lý do, chính mình lì lợm la liếm dùng sinh mệnh uy hiếp Hàn Trình nên anh mới rủ lòng thương chấp nhận quan hệ này, lấy danh tiếng như trời và đất của hai người trước nay, cậu tự tin có thể giúp Hàn ảnh đế bứt ra một cách cực kỳ sạch sẽ.
Nhưng nhìn thấy nội dung Từ Lệ gửi đến, Quý Nặc mới ý thức được, hiện giờ đã không phải thời điểm chỉ cần cậu đăng một lời thanh minh hiểu lầm là có thể bóc qua chuyện hai người thành đôi thành cặp.
Quý Nặc nhìn con số thiên văn trên màn hình, đại não lập tức tiến vào trạng thái chết máy..
*
Quả nhiên, không chờ Từ Lệ gửi báo cáo tỉ mỉ đến, Quý Nặc đã vội vàng đồng ý ngoan ngoãn chấp hành hợp đồng.
Từ Lệ cất di động đi, đẩy kính râm chở Tiết Tiểu Sơn đến thẳng viện phúc lợi ở ngoại thành.
Cô bảo Tiết Tiểu Sơn xách một bao lớn đồ ăn vặt và đồ chơi đi dỗ các bạn nhỏ, còn cô thì trực tiếp đến văn phòng viện trưởng.
Tiết Tiểu Sơn tuy rằng cao to vạm vỡ giống lực sĩ, nhưng thực tế tính cách lại thuộc kiểu tinh tế kiên nhẫn, rất giỏi trong việc tương tác với trẻ con. Lần này hắn không theo ảnh đế đi Tây Bắc đóng phim chính là vì cùng đi với Quý Nặc đến chương trình thực tế, giúp cậu phụ trợ chăm sóc khách mời nhí.
Từ Lệ thân là người đại diện kim bài, trước nay giỏi về nói chuyện hợp tác, hơn nữa trước khi tới nơi đã liên hệ người trung gian giao tiếp với viện trưởng, sau khi có mặt lại lấy tình lấy lý đả động, không đến nửa giờ đã thành công làm viện trưởng gật đầu đồng ý hợp đồng.
Viện trưởng có thể chấp nhận sảng khoái như vậy, một phương diện là Từ Lệ lấy danh nghĩa ảnh đế hào phóng quyên tặng, cộng thêm danh tiếng của tiết mục, có thể khiến cho viện phúc lợi của họ xuất hiện trong mắt nhiều người hơn, thu hút được nhiều từ thiện gia hơn, giúp các bạn nhỏ trong viện tạo nên hoàn cảnh sinh hoạt tốt hơn nữa. Chưa kể người tham gia còn là ân nhân cứu mạng của đứa bé kia, nhân phẩm càng thêm đảm bảo.
Một phương diện khác, là vì cậu bé mới tới không tìm được mẫu máu xứng đôi trong ngân hàng máu của tỉnh.
Viện trưởng đã làm việc này gần 20 năm, xem tình huống của Lục Ngao Ngao, dù có đưa đến ngân hàng máu quốc gia, xác suất tìm được cha mẹ cũng không lớn.
Nhưng thằng bé có một đôi mắt xanh xám cực kỳ đặc biệt, tham gia tiết mục có thể tiếp xúc đến người xem cả nước, có lẽ sẽ có cha mẹ thân sinh hoặc thân thích gia đình nhìn thấy, chỉ cần đảm bảo thằng bé không bị khắt khe kỳ thị và an toàn nhân thân, tham gia chương trình với thằng bé mà nói đương nhiên lợi lớn hơn tệ.
Viện trưởng nhấp nhẹ ngụm trà, tiếp tục đưa ra yêu cầu cuối cùng:
"Nếu cha mẹ thằng bé tìm đến, hy vọng bên cô có thể trao quyền lựa chọn vào tay họ."
Từ Lệ cười ra tiếng:
"Điều này thì đương nhiên rồi, hết thảy phải lấy thằng bé làm chủ, ngài cứ yên tâm. Phát sóng trực tiếp 24 giờ đều mở, Hàn lão sư và Tiểu Quý nhất định sẽ chăm sóc bé con thật tốt.."
Bên này, Từ Lệ sắp xếp chuyện nào ra chuyện đó, vốn cho rằng Tiết Tiểu Sơn có thể nhẹ nhàng dỗ dành nhân vật chính.
Rốt cuộc một đứa bé bốn tuổi từng bị bắt cóc, lưu lạc nhiều ngày sau đó lại suýt bị bắt đi lần nữa, khẳng định đang ở vào giai đoạn mẫn cảm nhất, thiếu thốn tình yêu thương.
Bất kể là người anh lớn dịu dàng dễ thân như Tiết Tiểu Sơn hay túi đồ ăn vặt và đồ chơi khổng lồ kia, trẻ con bình thường đều rất khó chối từ.
Nhưng chờ khi Từ Lệ và viện trưởng đồng hành đi vào phòng riêng của bạn nhỏ Lục Ngao Ngao, cảnh tượng mà họ nhìn thấy lại là bé con đại mã kim đao
[1] ngồi trên ghế dựa nhi đồng nho nhỏ, trong tay cầm di động của Tiết Tiểu Sơn, mà trợ lý to cao như một hòn núi thì khép nép đứng một bên như con dâu mới về nhà chồng.
Tiết Tiểu Sơn nhìn thấy Từ Lệ suýt chút nữa ấm ức khóc ra tiếng, lập tức dùng giọng gió chỉ có hai người nghe được nói cho Từ Lệ:
"Thằng bé bảo nó không đi."
Từ Lệ nhướng mày, nhìn biểu cảm một lời khó nói hết của Tiết Tiểu Sơn, xoay người cười với viện trưởng, ý bảo muốn tâm sự riêng với bé con.
Chỉ một ánh nhìn đầu tiên đã khiến Lục Ngạo Thiên nhận ra Tiết Tiểu Sơn chính là tên to con phế vật trên đường lúc trước. Đối với đề nghị tham gia tiết mục để tìm cha mẹ đẻ, bé con hoàn toàn không hề hứng thú, nhưng thật ra lại thấy thích thú với màng chống nhìn trộm trên điện thoại của hắn.
Bé con mở chế độ ẩn danh, soát soàn soạt lướt xem toàn bộ tin tức liên quan đến tập đoàn tài chính nhà họ Lục có thể tìm được trên mạng.
Hắn cơ bản có thể xác định, không phải tiến độ thời gian bị đẩy nhanh, mà là bản thân mình xuyên sai đến thời đại trước khi được sinh ra, bởi vì lúc này tập đoàn họ Lục cũng giống hệt đời trước, chưa từng có ý định quay lại thị trường trong nước.
Làm một đứa trẻ chưa có mặt trên đời, không có bất kỳ một cảnh sát nào sẽ tin tưởng cậu bé ba tuổi tự xưng mình là người thừa kế tương lai của tập đoàn nhà họ Lục mà thay mặt mình liên lạc, hơn nữa Lục gia chỉ cần không bị điên thì sẽ không ngàn dặm xa xôi gấp gáp trở về phối hợp bé con xét nghiệm ADN..
Lục Ngạo Thiên nhếch mép cười, khó khăn? Không tồn tại. Không có việc gì đường đường Long Ngạo Thiên ông đây không làm được.
[1] Đại mã kim đao: Ý chỉ dáng ngồi khí phách, chân mở rộng, đậm chất nam tử hán giống của mấy gangster Hongkong thời xưa