Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 30: Mô phỏng tình huống

[HIDE-THANKS]Vòng thứ ba của [Cuộc đua độc miệng] có tên là "Mô phỏng tình huống".

Cử Phương sẽ cho các thi sinh các chủ đề để các thí sinh lựa chọn.

Như là Lưu Hữu Bân ưu tiên chọn chủ đề "Con gián trong món ăn".

Tình huống nhà hàng sẽ được bố trí trong một gian phòng nhỏ ở tầng 7.

Trong tình huống này, sẽ có NPC người phục vụ nhà hàng, giám đốc, đầu bếp và khách hàng Lưu Hữu Bân tới dùng cơm thì phát hiện trong đồ ăn của mình có con gián. Họ sẽ dựa vào tình huống mà suy diễn cốt truyện.

Mà Lưu Hữu Bân là thí sinh, không biết kịch bản. Lưu Hữu Bân cần đến hiện trường lâm thời phát huy năng lực độc miệng của cô.

Trương Lập chọn chủ đề: "Nhà có ba anh em nhưng chỉ có tôi dưỡng lão cho bố mẹ".

Tôn Tình Tình chọn: "Sau khi ba đi ngoại tình về thì đánh tôi".

Mạnh Long chọn: "Nói nghĩa khí là tôi sai sao?".

Hai thí sinh còn lại lần lượt chọn: "Bạo lực học đường" và "Ly hôn 3 lần không phải lỗi của tôi".

6 người chọn xong chủ đề của mình thì được báo cho biết vòng thi này sẽ loại 4 người, sẽ trực tiếp chọn ra người đoạt hạng Ba của [Cuộc thi độc miệng] là ai.

Nói cách khác, thí sinh đứng thứ 3 trong tổng số 6 người sẽ đoạt hạng Ba.

Hơn nữa, hạng Ba sẽ bị loại sau khi vòng 3 kết thúc và không được tham gia vòng 4.

Vòng thi đấu thứ 4 của [Cuộc thi độc miệng] sẽ là cuộc đối đầu giữ hạng 1 và hạng 2 của vòng 3 để tranh giải Nhất và giải Nhì chung cuộc.

Cho nên, các thí sinh cần tập trung cao độ và vô cùng nghiêm túc với vòng thi thứ 3 mô phỏng tình huống này.

Dương Hằng thông báo xong liền tuyên bố kết thúc buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm nay. Lần phát sóng kế tiếp sẽ vẫn là chủ nhật tuần sau.

Vừa nói xong, khán giả xem phát trực tiếp phát hiện màn hình đột nhiên tối om.

Khán giả: "..."

Anh nói hẹn gặp lại, sau đó báo trước một tiếng với khán giả đang theo dõi qua màn hình thì sao?

Lần nào cũng tắt bất ngờ.

Lưu Hữu Bân: "..."

Cử Phương khốn vậy đấy, bạn đâu thể làm gì.

Khốn đến mức trực tiếp xếp cho cô một.. tình địch cạnh bạn trai cô.

Lưu Hữu Bân dùng ánh mắt hỏi Văn Nham, nữ nhân viên vui vẻ ngồi khu vực làm việc mà Cử Phương chuẩn bị cho anh có phải thích anh không?

Anh vừa thấy cô ta đã kéo em không cho vào là có ý gì?

Văn Nham kéo Lưu Hữu Bân ra chỗ rẽ cầu thang, nói với Lưu Hữu Bân: "Hoàng Đức Nặc, đó là Hoàng Đức Nặc. Chính là cái người đưa cho mẹ anh 100 vạn.." Sao lại tìm tới đây?

"A, là cô ta à. Anh đứng đây, em đi gặp cô ta." Lưu Hữu Bân nói xong muốn đi vào gặp Hoàng Đức Nặc.

Cô nhận ra Hoàng Đức Nặc chính là cô gái buổi sáng hôm nay kích động chạy đến chỗ cô, lúc ấy cô còn tưởng làtô

Văn Nham vội kéo Lưu Hữu Bân: "Em giận làm gì?" Sắc mặt thay đổi, "Đối với anh, cô ta chỉ là người xa lạ, em giận vì người lạ thật sự không đáng."

"Nếu người xa lạ luôn muốn nhảy nhót cạnh chúng ta thì vẫn còn là người lạ sao?" Lưu Hữu Bân hỏi Văn Nham.

Văn Nham ôm Lưu Hữu Bân vào lòng: "Đúng, cô ta luôn là người lạ với anh, với em cũng vậy."

"Vâng, em biết rồi." Lưu Hữu Bân tránh thoát cái ôm của Văn Nham, "Cứ để em gặp người lạ này đã."

Lần này Lưu Hữu Bân không cho Văn Nham cơ hội ngăn cản, xoay người đi thẳng.

Đi được vài bước lại quay người cảnh cáo Văn Nham đang định đuổi theo cô: "Anh ngoan ngoãn đứng đây đợi em, em đi vào một mình." Anh đừng cho cô ta có cơ hội ngắm anh.

Văn Nham: "..."

Hơi sợ đứng yên không dám di chuyển, Hữu Bân vừa giận, anh sợ thật.

Lưu Hữu Bân đi vào thấy Hoàng Đức Nặc vui vẻ quay người nhìn về phía cửa.

Thấy là Lưu Hữu Bân, Hoàng Đức Nặc lập tức ngừng cười, hỏi Lưu Hữu Bân: "Văn Nham đâu?" Sao chỉ có mình cô?

"Cô hỏi ai?" Lưu Hữu Bân đến gần Hoàng Đức Nặc.

"Hỏi Văn Nham. Văn Nham đâu?" Hoàng Đức Nặc ngồi không nhúc nhích.

"Cô hỏi với ai?" Lưu Hữu Bân nhìn Hoàng Đức Nặc từ trên xuống.

Hoàng Đức Nặc nhìn Lưu Hữu Bân, "Hỏi cô đấy." Còn hỏi với ai được nữa?

"Tôi là ai?" Lưu Hữu Bân hỏi tiếp.

"Không phải cô là Lưu Hữu Bân sao?" Thật khó hiểu.

"Lưu Hữu Bân là gì của Văn Nham?"

"Bạn gái của Văn Nham. Sao cô biết còn cố hỏi?"

"Tôi biết mà vẫn hỏi? Tôi thấy cô mới là người biết còn cố hỏi. Rõ ràng biết tôi là bạn gái của Văn Nham, thế mà còn vui vẻ hỏi tôi 'Văn Nham đâu'? Trợ lý?"

Cử Phương chột dạ thông báo với Văn Nham là bọn họ phái một nữ trợ lý cho Văn Nham, Văn Nham từ chối thẳng. Hai người đi vào cửa tầng 6 thì thấy sườn mặt Hoàng Đức Nặc.

Quá ghê tởm.

"Văn Nham không cần trợ lý. Tôi mặc kệ cô dùng biện pháp gì để làm trợ lý cho Văn Nham, cũng mặc kệ cô giàu có cỡ nào, tôi chỉ hy vọng cô có thể hiểu rõ: Dù cô có cố làm gì thì cũng không thể khiến Văn Nham thay đổi. Và tôi, tuyệt đối không cho phép loại hành vi đó của cô diễn ra."

Hoàng Đức Nặc cười, tùy ý hỏi ngược lại: "Nếu tôi cứ muốn ép thì sao?" Cô không cho phép cũng vô dụng thôi.

Lưu Hữu Bân mỉm cười: "Bố mẹ cô vẫn khỏe mạnh chứ? Bố mẹ cô có ly hôn không? Hay là ông nội cô cũng được, ông ta vẫn khỏe mạnh sao?"

"Cô có ý gì?" Hoàng Đức Nặc không vui.

Lưu Hữu Bân cười càng tươi: "Tôi khá xinh đẹp chứ nhỉ? Không biết mấy ông chú có thích kiểu như tôi không đây."

Lời này Hoàng Đức Nặc nghe hiểu, nhưng nghe hiểu thì càng tức, mắng Lưu Hữu Bân: "Cô đúng là đồ đê tiện vô liêm sỉ."

"Không đê tiện bằng cô, cũng không vô liêm sỉ như cô." Biết rõ người ta có bạn gái mà còn dây dưa với người ta.

Hoàng Đức Nặc oán giận cầm túi xách của mình đứng dậy rời đi, lúc đi ngang qua Lưu Hữu Bân, cô ta còn muốn huých cô một cái, ai dè bị Lưu Hữu Bân né tránh.

Hoàng Đức Nặc suýt đụng vào bàn bên cạnh.

Đứng vững xong thì giận dữ liếc Lưu Hữu Bân, Lưu Hữu Bân cũng đáp trả bằng ánh mắt hung ác.

Hoàng Đức Nặc sợ tới mức co rúm, xoay người chạy trối chết.

Ra cửa gặp Văn Nham, nhưng lần này Hoàng Đức Nặc khống chế không cho bản thân nhìn Văn Nham nhiều mà đi thẳng ra cửa.

Hoàng Đức Nặc đi rồi, Văn Nham rất vui vẻ, nhưng câu "Không biết các ông chú có thích kiểu người như tôi không" của Hữu Bân khiến Văn Nham đau tim.

Lưu Hữu Bân quay người lại thì thấy biểu cảm đau lòng của Văn Nham.

Lưu Hữu Bân: "..."

Chắc chắn nghe thấy cô nói muốn phá hoại gia đình Hoàng Đức Nặc rồi. Nhưng anh có thể đừng để bụng không?

Em chỉ hù dọa cô ta thôi, chứ đâu thật sự muốn làm. Anh không thử nghĩ xem, em có khả năng đi làm chuyện đó sao?

Văn Nham: "..."

Đương nhiên anh biết em sẽ không làm chuyện đó, nhưng anh nghe vẫn khó chịu.

Lưu Hữu Bân: "..."

Được rồi, chuyện thường tình thôi.

"Lại đây, em muốn ôm anh."

Lưu Hữu Bân nói với Văn Nham đang khó chịu đứng ở cửa.

Văn Nham nghe vậy lập tức bước đến gần Lưu Hữu Bân..[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 31: Tin nóng

[HIDE-THANKS]Hoàng Đức Nặc đưa cho người đàn ông đối diện một phong bì, "Đây là tiền trả trước, làm xong chuyện, tôi trả anh gấp đôi số còn lại."

Người đàn ông không nói một lời mà nhận phong bì, mở ra đếm số tiền bên trong, 5 vạn, không có vấn đề.

Gật đầu với Hoàng Đức Nặc, người đàn ông đứng dậy ra khỏi quán cà phê.

Đêm đó, trên mạng tràn lan tin tức Lưu Hữu Bân vừa lên đại học đã rời bỏ người bà nuôi cô lớn lên.

Đủ loại tin tức như: Lưu Hữu Bân lòng lang dạ sói; Lưu Hữu Bân cánh cứng rồi, vứt bỏ bà nội tuổi già, không hiếu thuận với bà nội vân vân.

Người tung tin nóng tự xưng là anh họ của Lưu Hữu Bân, còn nói từ sau khi vào đại học, đều là bố gã chăm sóc bà nội Lưu Hữu Bân, trong khi bố gã chỉ là anh họ của bố Lưu Hữu Bân.

Tin nóng này còn hot hơn cả thời điểm Lưu Hữu Bân đạt hạng 1 ở vòng thứ 2, nhanh chóng bị các cư dân mạng đẩy lên hot search.

Phần lớn người đều tin và hùa theo mắng Lưu Hữu Bân.

Riêng điểm không hiếu thuận, 90% cư dân mạng không thể chấp nhận.

10% còn lại thì nghi ngờ với tin nóng mà kẻ xưng là anh họ tung ra.

Nghi ngờ bố mẹ Lưu Hữu Bân đâu? Vì sao Lưu Hữu Bân được bà nội nuôi lớn? Không phải đây nên là trách nhiệm của bố mẹ Lưu Hữu Bân sao?

Người bà nuôi lớn Lưu Hữu Bân, chăm sóc Lưu Hữu Bân nên là trách nhiệm của bố mẹ Lưu Hữu Bân, đâu đến lượt Lưu Hữu Bân?

Kẻ tung tin giải đáp nghi ngờ, nói bố mẹ Lưu Hữu Bân qua đời khi Lưu Hữu Bân còn nhỏ. Lưu Hữu Bân không có bố mẹ, cho nên ông bà nội mới nuôi nấng Lưu Hữu Bân.

Ông nội Lưu Hữu Bân qua đời khi Lưu Hữu Bân học cấp 3, chỉ còn lại bà nội Lưu Hữu Bân. Nhưng Lưu Hữu Bân vừa trưởng thành đã không về thăm bà nội một lần nào.

Xem lời giải thích, 10% còn lại đều hùa vào mắng Lưu Hữu Bân.

Hội fans của Lưu Hữu Bân cũng bị hội trưởng giải tán.

Lưu Hữu Bân biến thành người mà chỉ cần ai lên mạng là mắng chửi cô.

Hoáng Đức Nặc lật xem các trang web đều đăng tin mắng chửi, phê phán Lưu Hữu Bân mà cười toét miệng, trực tiếp gửi nốt khoản còn lại và tăng gấp đôi cho đối phương, còn thêm cả bao lì xì dày.

Ông nội Hoàng Đức Nặc thấy cháu gái thích thú ngồi xem TV với mình, vui vẻ cho cháu gái tiền tiêu vặt.

Mẹ Hoàng Đức Nặc ngăn không ngăn được, ông cụ cứ muốn cho cháu ngái ngoan tiền tiêu vặt, bé ngoan phải được khen thưởng.

Không giống thằng con mất nết của ông ta, cả ngày không về nhà, toàn dùng tiền nuôi đám đàn bà bên ngoài.

Hoàng Đức Nặc sờ mái tóc ngắn của mình, lại nhìn qua qua bộ váy thục nữ trên người mà cô luôn ghét, vẻ mặt ngoan ngoãn ôm ông nội hôn một cái, không hề giống người vừa làm chuyện xấu.

Trên mạng càng nhiều người mắng Lưu Hữu Bân, Hoàng Đức Nặc càng vui vẻ. Điều này chứng tỏ tiền cô ta bỏ ra không uổng phí.

Chờ đến khi Văn Nham biết tin này thì trên mạng đã lên men một thời gian rồi.

Việc đầu tiên Văn Nham nghĩ đến chính là vào fans club của Lưu Hữu Bân để thay Lưu Hữu Bân giải thích cho mọi người.

Vừa vào liền phát hiện fans club đã sớm giải tán, hội trưởng còn nhắn riêng cho anh mấy tin chửi rủa Lưu Hữu Bân.

Hội trưởng cho rằng Văn Nham chính là Lưu Hữu Bân, cho nên nhắn tin chửi Văn Nham thực chất là đang chửi Lưu Hữu Bân.

Hội trưởng chửi Lưu Hữu Bân là súc sinh, nói bỏ là bỏ người bà nuôi nấng mình, quá vô nhân tính.

Còn nói Lưu Hữu Bân không tuân thủ quy tắc của [Cuộc thi độc miệng], rõ ràng trong quy tắc cuộc thi cấm thí sinh sử dụng điện thoại di động trong thời gian thi đấu, kết quả, Lưu Hữu Bân giấu điện thoại, trà trộn vào hội nhóm của bọn họ.

Văn Nham thấy vậy muốn giải thích ngay cho hội trưởng biết, gõ một đoạn dài, cuối cùng phát hiện không gửi được, hội trưởng cho anh vào danh sách đen rồi.

Văn Nham lên mạng, quả nhiên có một đám người bắt đầu nói Lưu Hữu Bân không tuân thủ quy tắc của [Cuộc thi độc miệng], cuộc thi còn chưa kết thúc, Lưu Hữu Bân đã giấu giếm điện thoại để lên mạng, còn trà trộn vào nhóm fans của mình.

Thật là một người nói bạn xấu, sẽ có người lấy tất cả chuyện có lẽ bạn không làm để gán tội cho bạn.

Văn Nham không ngừng giải thích thay Lưu Hữu Bân ở trên mạng. Nhưng lời giải thích của anh không chìm trong biển bình luận mà bị các cư dân mạng cử báo, nói anh 100% là Lưu Hữu Bân.

Một đám người tìm đến tài khoản của anh, bắt đầu bắt chước cách độc miệng của Lưu Hữu Bân ở [Cuộc thi độc miệng], để lại bình luận dưới tài khoản của anh, tấn công hộp thư.

Dường như chỉ trong một đêm, trên mạng xuất hiện phong trào độc miêng; tất cả đều chỉ độc miệng Lưu Hữu Bân.

Văn Nham thấy may mắn khi người nhìn thấy tin tức này không phải Hữu Bân, hiện tại Hữu Bân chưa biết gì.

Lưu Hữu Bân còn đang nhàm chán ở trong tòa nhà chờ vòng thi thứ 3 của [Cuộc thi độc miệng] bắt đầu.

Về phần mỗi lần đụng mặt nhân viên Cử Phương, nhân viên Cử Phương đều nhìn cô với ánh mắt khó hiểu thì cô cũng không để trong lòng.

Mãi đến ngày thi đấu vòng 3, Lưu Hữu Bân mới biết chuyện từ MC Dương Hằng.

Dương Hằng cảm thấy Lưu Hữu Bân không xấu xa hư hỏng như trên mạng đồn thổi, cho nên anh nói việc này cho Lưu Hữu Bân biết.

Mấu chốt nhất chính là Cử Phương vì dư luận trên mạng mà thay đổi luôn quy tắc vòng thi cuối cùng.

Dương Hằng thật sự không nhìn nổi, cho nên anh quyết định nói tất cả sự việc xảy ra trên mạng cho Lưu Hữu Bân.

Lưu Hữu Bân: "..."

Chẳng trách sáng sớm hôm nay Văn Nham gặp cô nói các fans tưởng anh là cô; cô cứ có cảm giác chuyện chưa dừng ở đó, vẫn còn.

Thì ra là vì cái này. Cư dân mạng không biết đầu đuôi câu chuyện đã lên mạng chửi mắng cô, đây là đúng sao?

"Đây là không đúng." Vương Hạ nói với Hoàng Đức Nặc, "Em làm vậy là sai rồi."

Hoàng Đức Nặc trợn mắt: "Vậy Lưu Hữu Bân làm đúng à?" Lưu Hữu Bân nói muốn phá hoại gia đình tôi, đây là đúng? Cho dù bố tôi có vô số đàn bà bên ngoài thì tôi cũng không cho phép Lưu Hữu Bân chen một chân.

"Lưu Hữu Bân làm gì?" Người ta còn chưa làm gì, em đã làm. Huống chi, không phải em dây dưa với bạn trai người ta trước sao?

Hoàng Đức Nặc nói không lại Vương Hạ, trực tiếp chất vấn Vương Hạ: "Anh có ý gì? Vì sao anh lại nói giúp Lưu Hữu Bân? Chẳng lẽ anh thật sự nhớ kỹ Lưu Hữu Bân, thích cô ta?"

"Anh thích ai em còn không biết sao? Em đang gây rối vô cớ đấy à?"

"Sao tôi biết anh thích ai."

"Anh thích em, từ nhỏ đến lớn chỉ thích một mình em." Vương Hạ lớn tiếng thốt ra.

Hoàng Đức Nặc: "..."

Nhìn vẻ mặt tức giận của Vương Hạ, cô ta cảm thấy sợ là mình không thể tiếp tục làm thanh mai trúc mã với Vương Hạ nữa.

Vương Hạ biết ngay sẽ như vậy, cho nên nhiều năm qua không dám nói lời yêu, lần này anh bị Hoàng Đức Nặc bức nóng nảy.

Sớm biết thế, anh không nên nói lời này.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 32: Khinh bỉ

Anh họ?

Lưu Hữu Bân cảm thấy hai chữ này quá châm chọc.

Sao anh họ này không nói bà nội cô tình nguyện giao hết thứ tốt trong nhà cho gã, cũng không muốn cho cháu gái ruột là cô xíu xiu?

Ngay cả căn nhà kia, bà nội Lưu Hữu Bân cũng nói rõ ràng, căn nhà đó không có bất cứ liên quan gì với Lưu Hữu Bân, bà ta truyền nam không truyền nữ.

"Ha.." Lưu Hữu Bân cười tự giễu.

Cố gắng kiềm chế bản thân không được nghĩ những chuyện lung tung rối loạn này, hít một hơi thật sâu, bước vào căn phòng mô phỏng chủ đề "Con gián trong món ăn".

"Xin chào quý khách, đây là thực đơn của cửa hàng chúng tôi, ngài muốn gọi món nào?" Người phục vụ đặt thực đơn trước mặt Lưu Hữu Bân.

Lưu Hữu Bân không biết đầu bếp có thực sự làm đồ ăn cho cô không nên cô tùy tiện gọi hai món đơn giản.

Gọi món xong, Lưu Hữu Bân quan sát các vị khách khác trong nhà hàng.

Bên cạnh cô là một thai phụ, thấy Lưu Hữu Bân nhìn, cô ta đáp lại bằng vẻ kinh thường.

Lưu Hữu Bân: "..."

Chắc chắn NPC này thấy ngôn luận trên mạng, cảm thấy cô không hiếu thảo nên mang cảm xúc cá nhân vào đây.

Lưu Hữu Bân trực tiếp quay đầu nhìn vị khách sau lưng cô, một sinh viên đại học.

Sinh viên này rất đáng yêu, đeo mắt kính khung đen, cũng nhìn Lưu Hữu Bân với vẻ đầy khinh bỉ.

Lưu Hữu Bân: "..."

E là buổi thi hôm nay không dễ dàng.

Trong nhà hàng mô phỏng chỉ có tổng cộng ba vị khách, tính cả cô. Ngoài cô, hai vị khách kia đều nhìn cô kèm sự xem thường.

Xin hỏi, trận này cô phải thi kiểu gì đây?

Chắc chắn Văn Nham không muốn cô anh hưởng tâm lý thi đấu nên mới không cho cô biết.

Nếu cô không biết, chắc chắn cái nhìn khinh thường của người khác không thể ảnh hưởng cô, nhưng hiện tại cô đã biết..

Không được.

Vì không để mọi người tiếp tục hiểu lầm cô, cũng vì trận đấu này có thể tiến hành thuận lợi, Lưu Hữu Bân đứng dậy ra ngoài tìm MC Dương Hằng, nói mấy câu với anh.

Dương Hằng gật đầu, Lưu Hữu bân lại gửi cho Dương Hằng mấy bức ảnh trong điện thoại của cô. Cô cũng xin phép Cử Phương cho mình sử dụng điện thoại một lát, cô muốn công khai những bức ảnh này trên sóng trực tiếp.

Thấy Dương Hằng gật đầu xoay người đi tìm Cử Phương thương lượng yêu cầu của cô, còn tốt bụng bảo Lưu Hữu Bân đứng tại chỗ chờ anh vài phút.

Lưu Hữu Bân gậ đầu đứng nguyên vị trí.

Khán giả theo dõi thấy Lưu Hữu Bân ngồi không nói gì, sau đó đi ra ngoài, biến mất trước màn hình, chỉ còn vài phút nữa là kết thúc phần thi của cô nhưng chưa thấy người về.

Khán giả mắng Lưu Hữu Bân càng hăng say.

Nói Lưu Hữu Bân "Chưa là gì đâu mà đã thái độ", "Phẩm tính không ổn", "Không hiếu thảo mà còn vậy", "Xem ra con người thật hoàn toàn trái ngược", "Nếu đã ra ngoài thì bỏ thi luôn đi", "Bỏ thi". Đó là những câu độc miệng dành cho Lưu Hữu Bân.

Dù sao không có một bình luận nào thiện ý với Lưu Hữu Bân, đây là chuyện lần đầu xảy ra trong phòng phát trực tiếp.

Vương Hạ nghe MC Dương Hằng nói, lại nhìn bình luận trong phòng live, đồng ý ngay đề nghị của Lưu Hữu Bân.

Lưu Hữu Bân nhận điện thoại từ Dương Hằng, nói tiếng cảm ơn với anh, lại theo sau Dương Hằng cùng đi vào căn phòng mô phỏng tình huống "Con gián trong món ăn".

Vừa bước vào, Dương Hằng giơ tay ra hiệu người phụ vụ tạm dừng bưng đồ ăn.

Ra hiệu xong lại bảo người phụ vụ và hai vị khách kéo màn sân khấu xuống, che phỏng mô phỏng lại.

Cũng bảo NPC người thật đi ra sau màn.

Làm xong, Dương Hằng mới nhìn vào màn hình phát trực tiếp, nói: "Vì trên mạng có quá nhiều tin tức tiêu cực về thí sinh Lưu Hữu Bân nên Cử Phương lâm thời quyết định: Tạm ngừng phần thi của thí sinh Lưu Hữu Bân, cho thí sinh Lưu Hữu Bân thời gian 10 phút để thí sinh Lưu Hữu Bân cho khán giả một lời giải thích. Giải thích xong, cô ấy sẽ tiếp tục phần thi của mình.

Dương Hằng nói xong thì lui ra sau vài bước, nhường vị trí gần màn hình nhất cho Lưu Hữu Bân.

Lưu Hữu Bân đứng trước màn hình phát trược tiếp, nhìn thẳng, nói:"..."
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 33: Nhân quả

"Trên mạng đồn không sai. Đúng là bố mẹ tôi qua đời khi tôi còn nhỏ, đúng là tôi sống cùng ông bà nội, ông nội tôi cũng mất khi tôi đang học cấp 3, sau khi lên đại học đúng là tôi chưa về thăm ông bà nội."

Lưu Hữu Bân nói "đúng" từng sự việc khiến khán giả đang xem phát trực tiếp càng mắng cô tàn nhẫn.

Có cư dân mạng thậm chí muốn cái người không biết cảm ơn và hiếu thảo là Lưu Hữu Bân đi chết quách cho rồi.

Mà các NPC phía sau màn cũng muốn lao ra đánh Lưu Hữu Bân một trận.

Bị NPC sắm vai giám đốc nhanh chóng cản lại thì mới không xông ra ngoài.

Lưu Hữu Bân biết cô nói ra mấy câu đó sẽ khiến mọi người càng mắng thậm tệ hơn, không thấy sắc mặt của MC Dương Hằng thay đổi rồi sao?

Dương Hằng thật sự không ngờ giải thích mà Lưu Hữu Bân nói là như thế này, đây không phải đang xác nhận sự việc đúng 100% sao?

Chỉ có Văn Nham đang theo dõi trong phòng phát trực tiếp lo lắng chạy từ tầng 6 lên tầng 7.

Lưu Hữu Bân tiếp tục nói, gương mặt không hề sợ hãi: "Vì sao bố mẹ tôi lại qua đời khi tôi còn nhỏ? Cái này phải hỏi bà nội tôi. Vì sao bà ta lại nhốt bố tôi và một người phụ nữ xa lạ trong phòng ngủ? Hỏi vì sao bà ta lại buộc mẹ tôi thừa nhận mọi thứ? Chỉ vì mẹ tôi chỉ muốn có một cô con gái là tôi, không muốn sinh em trai sao?"

Lưu Hữu Bân nói đến đây, hốc mắt bỗng tràn ngập nước mắt. Nhưng dường như cô không cảm nhận được, vẫn tiếp tục vững vàng nói: "Mẹ tôi chết, chết ngay trước cửa phòng của ông bà nội. Bố tôi không chấp nhận được sự thật này, cũng chết. Họ chị để lại cô con gái là tôi còn sống, nhưng tôi sống không bằng chết.."

Lưu Hữu Bân nhận khăn giấy Dương Hằng đưa, lau nước mắt trên mặt, dũng cảm nói tiếp: "Sau khi bố mẹ tôi mất, ông bà nội đều trách tôi. Họ trách tôi không phải con trai nên mới dẫn đến cái chết của bố mẹ tôi."

"Ông nội tôi còn chỉ thẳng vào mặt tôi ngay trước bia mộ bố mẹ tôi và nói: Nếu mày là con trai, bà nội mày sẽ không bức bố mày. Nếu mẹ mày nghe lời bà nội mày mà không phải phản kháng, cắt bỏ tử cung thì bà nội mày cũng sẽ không bức bố mày. Đều tại mẹ mày và mày, cứng đầu muốn chết, mới dẫn đến mẹ mày, bố mày đều không còn."

"Bà nội tôi nghe ông nội tôi nói xong thì gào to hơn, nói tôi là sao chổi, sinh ra có tác dụng gì, không phải con trai, còn hủy hoại con trai bà ta. Còn nói mẹ tôi và tôi đều là sao chổi, hại con trai bà ta uổng mạng."

"Mẹ tôi mất, ông bà nội muốn trách mẹ tôi cũng không trách được, cho nên họ chỉ có thể trách đứa nhỏ còn sống là tôi. Ăn cơm bắt tôi tranh đồ ăn với chó, ngủ không cho tôi vào phòng ngủ mà nhốt tôi trong bếp, đêm giao thừa cũng đuổi tôi ra khỏi nhà. Sau này tôi lớn hơn thì bà nội hoàn toàn đuổi tôi đi, bắt tôi ngủ ở hiên, cũng không cho ăn cơm."

"Ông nội tôi ngồi trên xe lăn lạnh nhạt nhìn tôi ngủ ở hiên. Ông ta không nói một lời, sau khi được bà nội đẩy vào trong nhà thì bọn họ lập tức khóa trái cửa."

"Một cô bé 15 tuổi biết phải làm sao? Tôi chỉ đành đi nhặt rác nuôi sống bản thân. Tôi cực kỳ biết ơn Quốc gia và Hiệu trưởng, các thầy cô trường cấp 2 của tôi.." Lưu Hữu Bân cúi gập người trước màn hình.

"Nếu không có 9 năm giáo dục bắt buộc, nếu không có Hiệu trưởng và các thầy cô phát đồng phục miễn phí cho tôi, phát sách giáo khoa cho tôi và cho tôi ở ký túc xá miễn phí thì có lẽ Lưu Hữu Bân khi đó sẽ không thể tiếp tục đi học."

"Có họ giúp đỡ, tôi mới dựa vào thành tích học tập ưu tú để nhận được học bổng toàn phần của trường cấp 3. Có thể ở ký túc xá miễn phí vào những ngày nghỉ, tài liệu học tập nhà trường cũng phát miễn phí, đồng phục cũng vậy, tôi mặc đồng phục một năm 4 mùa."

"Năm lớp 11, tôi nghe người ta nói ông nội tôi qua đời. Tôi muốn về tham gia lễ tang của ông nội, mặc kệ ông từng đối xử với tôi ra sao thì đó cũng là bố của bố tôi. Nhưng tôi vừ đến trước mộ ông tôi thì đã bị bà tôi mắng.."

Lưu Hữu Bân không khóc, chỉ có hờ hững: "Bà nội mắng sao mày còn chưa chết? Mày đến đây làm gì? Ông nội mày chỉ hy vọng cháu trai đến tế bái ông ấy, không cần mày đi tế bái. Còn nói bà cũng thế, bà không muốn thấy tôi, chết cũng không muốn gặp lại tôi, bảo tôi đừng bao giờ xuất hiện trước mặt bà nữa."

"Tôi cũng tiện. Năm tốt nghiệp cấp 3, tôi về nhà thăm lại nơi bố mẹ tôi từng sống thì bà nội đuổi thẳng tôi ra ngoài, nói tôi.. Hô.." Lưu Hưu Bân thở một hơi dài.

"Nói không phải tao đã bảo mày đừng xuất hiện trước mặt tao nữa sao? Sao mày lại tới nữa? Tới đòi tiền? Tao không có, mày cút đi cho tao, thích chết đâu thì chết."

"Sao tôi có thể xin bà tiền? Từ sau 15 tuổi, tôi không lấy một phân nào từ bà ta. Tôi đều tự lực kiếm tiền nuôi bản thân, đòi tiền lúc nào?"

"Cái người tự xưng là anh họ tôi trên mạng nói từ sau khi vào đại học tôi không về thăm bà nội, tôi biết gã này là ai. Tôi chỉ muốn nói gã đừng quá đáng.."

"Anh nói bố anh chăm sóc bà, vậy anh đặt tay lên ngực tự hỏi, vì sao bố anh lại chăm sóc bà nội tôi? Không có lí do gì khác ngoài bố anh sinh được thằng con trai là anh, bà nội tôi thích cháu trai họ, nói sau này cho anh kế thừa tất cả tài sản của bà. Nhà ở, trang sức vàng của bà và mấy bức tranh chữ ông nội tôi cất giữ khi còn sống, bà nội tôi cho bố con anh hết.."

"Bà nội tôi nói bà truyền nam không truyền nữ, cho nên mất tài sản đó đều cho bố con anh. Mấy thứ đó cộng với căn nhà tôi sống từ nhỏ, giá trị đã hơn ngàn vạn. Hứa cho bố anh tài sản hơn ngàn vạn, bố anh có thể không đi chăm sóc bà sao? Anh được tiện nghi còn lên mạng khoe mẽ, có thấy tởm lợm không?"

Dương Hằng nghe mà rơi lẹ, sinh viên NPC và thai phụ đứng sau màn cũng bật khóc nức nở.

Các khán giả theo dõi phòng live của Lưu Hữu Bân thì rối rít xin lỗi cô, nói không nên rủa Lưu Hữu Bân đi chết trong khi chưa biết rõ đầu đuôi câu chuyện.

Không thể nhận định một chuyện gì đó chỉ từ lời nói của một phía, nghe từ một phía còn tin tưởng chắc chắn họ nói đúng, sau cùng tất cả mọi người đều đi độc miệng nạn nhân.

Đây là sai.

Người tốt hay người xấu không thể dựa vào lời của một người mà ta đã chủ quan phán đoán.

Người bị tổn thương vô duyên vô cớ bị tổn thương lần nữa.

Đây chẳng phải đã rắc muối lên miệng vết thương của người khác, còn muốn đổ một bầu rượu trắng sao?

Lưu Hữu Bân vì chứng thực lời cô nói đều là sự thật, trực tiếp mở điện thoại di động, giơ mấy bức ảnh hướng thẳng vào ống kính.
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 34: Những bức ảnh cũ

[HIDE-THANKS]Khán giả đang xem phát trực tiếp thấy gương mặt Lưu Hữu Bân nháy mắt đổi thành mấy bức ảnh.

Bức ảnh đầu tiên là một người đàn ông quần áo xộc xệch, hoảng loạn đứng trước cửa phòng ngủ, phía sau cửa phòng có một cô gái ngây thơ ngó đầu ra, nhìn bả vai cô gái thì có vẻ đang không mặc gì.

Không cần phải nói, chắc chắn đây là cô gái mà bà nội Lưu Hữu Bân tìm để ép bố Lưu Hữu Bân sinh con trai.

Bức ảnh thứ hai có một bà lão đứng ở phía bên trái phòng ngủ, bà ta đang tức giận và chán ghét nhìn người chụp ảnh, bên cạnh bà ta là một ông ngồi trên xe lăn, mặt không cảm xúc.

Các cư dân mạng suy đoán, bà này chính là bà nội Lưu Hữu Bân, người chụp ảnh có thể là mẹ Lưu Hữu Bân, người ngồi xe lắn đoán chắc là ông nội Lưu Hữu Bân.

Bức ảnh thứ ba xuất hiện một bé gái chưa đến 10 tuổi, vẻ mặt sợ hãi ngồi khóc sau sô pha, hình như người chụp ảnh đang vươn một bàn tay muốn an ủi cô bé.

Chắc đây là mẹ Lưu Hữu Bân đang dỗ tiểu Lưu Hữu Bân khóc thút thít.

Bức thứ 4, cái bà vừa nãy đứng bên trái phòng ngủ đang giơ tay muốn đánh bé gái đang khóc, cô bé sợ hãi, người chụp ảnh dùng một tay giữ chặt tay đánh người của bà kia.

Có thể là bà Lưu Hữu Bân muốn đánh tiểu Lưu Hữu Bân nhưng bị mẹ Lưu Hữu Bân cản lại.

Sang bức thứ năm, người đàn ông quần áo xộc xệch ở bức đầu tiên duỗi tay kéo tay người chụp ảnh ra khỏi tay bà kia, tay bà ta vừa được thả lỏng liền muốn đánh người chụp ảnh.

Bức thứ sáu là ảnh chụp Lưu Hữu Bân lớn hơn một chút, cô dùng hộp giấy làm đệm và một cái áo bông làm chăn.

Lưu Hữu Bân rất may mắn vì đêm trước khi mẹ đi đã giao chiếc điện thoại này cho cô.

Chiếc điện thoại này, Lưu Hữu Bân vẫn dùng đến hiện tại.

Điện thoại hỏng thì sửa, chai pin thì thay, dây sạc hỏng thì mua cái mới. Dù sao, mặc kệ cô tích cóp được bao nhiêu tiền thì cô không dùng số tiền đó để thay điện thoại mới.

Tuy điện thoại của mẹ đã quá cũ và lỗi thời, nhưng ý nghĩa kỷ niệm và những bức ảnh, những video mẹ để lại đều nói cho cô biết, những nỗi khổ mà cô phải chịu do ai tạo nên.

Bà nội dám ngang nhiên chèn ép, hiếp bức, không hề có điểm mấu chốt mà bức tử mẹ cô chỉ vì mẹ cô không có người thân.

Về phần bố, có thể chết vì mẹ cô nhưng vẫn sẽ lên giường với người phụ nữ khác.

Cái nhà đó, từ sau khi mẹ qua đời, không bao giờ là nhà của cô nữa.

Lưu Hữu Bân nhắm mắt che giấu cảm xúc. Sau khi bình tĩnh lại, cô đưa điện thoại ra khỏi màn hình, nộp cho MC Dương Hằng.

Dương Hằng nhận điện thoại, vỗ vỗ bả vai Lưu Hữu Bân, ra hiệu cho các NPC phía sau kéo màn sân khấu lên.

Kéo xong, Dương Hằng đi ra ngoài, đi tới cửa anh lại xoay người làm hành động cố lên với Lưu Hữu Bân. Thấy Lưu Hữu Bân khẽ mỉm cười đáp lại, Dương Hằng cũng cười, ra khỏi phòng thi.

Vừa ra ngoài đã chạm mặt Văn Nham đang nóng lòng.

Dương Hằng: "..."

Lại bị Văn Nham kéo đi.

Bên phía Lưu Hữu Bân, nhóm NPC người thật lại tiếp tục làm việc của mình.

Lưu Hữu Bân cũng ngồi lại vị trí ban đầu. Vừa ngồi xuống, nhân viên phục vụ đã bưng hộp mì gói của nhà tài trợ lên cho cô.

Lưu Hữu Bân: "..."

Tôi gọi mì gói ư? Cô treo đầu dê bán thịt chó à?

Người phục vụ bưng đồ ăn thấy Lưu Hữu Bân nhìn mình còn tặng kèm vẻ mặt hiền lành, nhét cho cô đôi đũa dùng một lần.

Thấy Lưu Hữu Bân nhận đũa, cô ta lại đưa cho Lưu Hữu Bân mấy tờ khăn giấy.

Lưu Hữu Bân nhìn kỹ khăn giấy, đọc lướt dòng chữ trên đó: "Rất xin lỗi, nguyện cô khổ tận cam lai, một đời an khang".[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 35: Hoàn thành vòng 3

Khổ tận cam lai? Tới ngày hôm nay vẫn không cam được.

Trong quá trình thi đấu, những NPC người thật này đều rất tốt với Lưu Hữu Bân.

Ai cũng nói chuyện nhẹ nhàng với Lưu Hữu Bân, điều này dẫn tới Lưu Hữu Bân không thể phát huy năng lực độc miệng của mình.

Món khoai tây sợi xào có con gián thì sao? NPC đầu bếp nhẹ nhàng lấy con gián giả khỏi đĩa thức ăn và đặt lên cổ mình.

Nói đây là mặt trang sức dây chuyền của anh ta, lúc xào rau bất cẩn làm rơi vào đồ ăn, còn ngay tại chỗ móc hai con gián giả khỏi túi, đưa cho NPC sinh viên và NPC thai phụ.

Thấy Lưu Hữu bân trợn mắt há hốc mồm, anh ta lại vui vẻ tặng cho Lưu Hữu Bân một con gián đồ chơi.

Khiến Lưu Hữu Bân sợ tới mức tiện tay ném lên người NPC thai phu, thai phụ không tức giận, ngược lại còn mỉm cười lấy con gián giả trên người mình định tặng cho Lưu Hữu Bân.

Lưu Hữu Bân: "..."

Sao nhìn ai cũng hiền lành, không tức giận hết vậy? Thi tiếp kiểu gì đây?

Cho nên, vòng thi này Lưu Hữu Bân đạt hạng 2, Lưu Hữu Bân nhận được hơn 1 triệu 920 nghìn lượt bình chọn từ khán giả.

Nhìn từ lượt bình chọn của khán giả trong phòng thi này, ta có thể thấy [Cuộc thi độc miệng] nổi tiếng cỡ nào.

Lưu lượng lần này phần lớn do Lưu Hữu Bân mang đến.

Đa số cư dân mạng đều cảm thấy có lỗi vì từng mắng Lưu Hữu Bân.

Trong phòng phát trực tiếp của Lưu Hữu Bân, từ khi Lưu Hữu Bân giải thích và công khải ảnh chụp thì bình luận trong phòng gần như biến thành "xin lỗi", "xin lỗi, không nên tùy tiện rủa cô chết trước khi biết toàn bộ sự việc" vân vân.

Có một bộ phận người xem muốn Lưu Hữu Bân giải thích tại sao lại dùng điện thoại trong khi thi đấu, bộ phận khán giả này còn đang tiếp tục mắng Lưu Hữu Bân.

Lúc Dương Hằng công bố thứ tự của các thí sinh thì thuận tiện thay Văn Nham giải thích giúp Lưu Hữu Bân về vấn đề sử dụng điện thoại.

Dương Hằng giải thích xong, bộ phận nói Lưu Hữu Bân lén sử dụng điện thoại trong thời gian thi đấu mới ríu rít hạ mình xin lỗi Lưu Hữu Bân.

Muốn bình chọn thêm cho Lưu Hữu Bân những đã quá muộn, kết quả bình chọn đã sớm có, cổng bình chọn cũng đã đóng.

Hạng 1 Trương Lập với hơn 2 triệu 390 nghìn lượt bình chọn.

Tuy Trương Lập nói lắp nhưng sự tự tin trong mọi tình huống của anh thật sự làm mọi người bội phục.

Nhóm người nói lắp giống Trương Lập còn đặc biệt xây dựng một hội nhóm fans nói lắp dành cho Trương Lập.

Trong nhóm đều là những bài đăng cổ vũ những ai nói lắp giống Trương Lập thì đừng lo sợ mình nói lắp bị người chê cười nữa. Trương Lập giống bọn họ những vẫn đi thi cuộc thi nói, vậy sao họ không dũng cảm làm chuyện mình muốn?

Trương Lập giúp hội những người nói lắp nhìn thấy tương lai rạng ngời và vinh quang.

Hạng 3 là Mạnh Long, có hơn 1 triệu 240 nghìn lượt bình chọn.

Nghe nói trong vòng này Mạnh Long biểu hiện rất xuất sắc.

Nghĩa khí, đây là ưu điểm lớn nhất của Mạnh Long, Mạnh Long cũng phát huy hoàn toàn ưu điểm này. Hơn 90% khán giả bình chọn cho Mạnh Long là nam.

Hạng 4, Tôn Tình Tình. Cô có hơn 950 nghìn bình chọn, đáng tiếc bị loại cùng hạng 5, 6.

Văn Nham nhìn Lưu Hữu Bân đứng trên sân nghe chủ đề và quy tắc vòng Chung kết.

Hoàng Đức Nặc ngồi cạnh Vương Hạ xem phát trực tiếp, thấy Lưu Hữu Bân biến sắc khi nghe nội dung vòng cuối thì thở phào nhẹ nhõm.

Vừa nãy cư dân mạng hoàn toàn thay đổi thái độ với Lưu Hữu Bân khiến Hoàng Đức Nặc tức chết, lúc này mới thư thái, còn định khen thưởng vỗ đầu Vương Hạ.

Vương Hạ cạn lời nhìn tay Hoàng Đức Nặc vỗ đầu mình, giờ tay nhẹ nhàng gạt xuống.

Quy tắc vòng thi cuối không phải vì Hoàng Đức Nặc, là ban biên tập và kế hoạch tự làm. Vương Hạ thấy có ý mới, chắc chắn sẽ có nhiệt độ nên đồng ý.

Còn nữa, Hoàng Đức Nặc em đừng ỷ vào Vương Hạ anh thích em mà tùy ý làm bậy, lúc nào cần anh giúp thì mới đến.

Anh chủ động tìm em, em lại luôn trốn tránh không gặp anh.

Em chờ đấy, sớm muộn tên của em sẽ xuất hiện trên sổ hộ khẩu nhà anh.
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 36: Chỗ đau nhất

Chủ đề và quy tắc vòng thi cuối cùng hoàn toàn dẫm lên chỗ đau sâu đậm nhất trong lòng Lưu Hữu Bân và Trương Lập.

Chủ đề: "Người thân tổn thương tôi nhất".

Cử Phương sẽ mời người thân gây nhiều nỗi đau cho Lưu Hữu Bân và trương Lập đến đài thi đấu, trong ngày phát trực tiếp vòng Chung kết.

Để Lưu Hữu Bân và Trương Lập lần lượt độc miệng với người thân tổn thương mình nhất.

Lưu Hữu Bân thì không cần nghĩ nhiều, chắc chắn Cử Phương sẽ mời bà nội cô.

Lưu Hữu Bân cảm thấy chắc chắn bà cô sẽ đến.

Chỉ lên đài thi đấu buổi sáng, Cử Phương trả 1 vạn, sao bà cô lại không đến?

Về phần Trương Lập.

Vì từ nhỏ Trương Lập đã nói lắp nên bố Trương Lập ghét bỏ anh từ khi anh còn nhỏ, chê Trương Lập không đủ đàn ông.

Cho tới hiện tại vẫn thế, vẫn cảm thấy Trương Lập không mạnh mẽ.

Trương Lập trưởng thành trong sự dè bỉu, khinh thường của bố, bố anh vĩnh viễn chướng mắt anh.

Vì thế, mẹ Trương Lập còn ly hôn với gã.

Trương Lập sống với mẹ, phần lớn thời gian đều là mẹ cổ vũ anh, nói cho anh ưu điểm của bản thân.

Mẹ Trương Lập cảm thấy rất may mắn khi mình ly hôn với tên tồi tệ kia vào thời điểm Trương Lập học cấp 2.

Nếu không, Trương Lập tuyệt đối không được như này hôm nay.

Chính vì thế, Cử Phương vừa gọi điện cho mẹ Trương Lập, hỏi từ nhỏ đến lớn Trương Lập có bị người thân nào trong gia đình tổn thương sâu sắc không.

Mẹ Trương Lập ngay lập tức báo tên chồng cũ, còn cho Cử Phương cách thức liên lạc với gã để Cử Phương mời.

Sở dĩ mẹ Trương Lập muốn Cử Phương mời chồng cũ là bởi chị muốn tạo cho Trương Lập một cơ hội để độc miệng kẻ không xứng làm bố kia.

Ngày thường không có cơ hội bày tỏ nỗi uất ức và oán hận với bố, vậy thì chị sẽ tìm cho con trai một cơ hội.

Với tình huống của Trương Lập, nghe ý của MC Dương Hằng, trước khi bắt đầu thi, anh sẽ giải thích lý do vì sao Cử Phương lại mời bố Trương Lập và quan hệ giữa Trương Lập với bố trong quá khứ cho khán giả biết.

Còn Lưu Hữu Bân, nguyên nhân Cử Phương mời bà nội cô thì cư dân mạng biết hết rồi.

Trận thi này còn chưa bắt đầu, nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy kích thích.

Nhất và Nhì, chủ đề và quy tắc thi đấu, thử hỏi ai không mong chờ?

Ngay cả bản thân Trương Lập cũng rất mong đến cảnh mình được độc miệng bố.

Nhưng Lưu Hữu Bân thì không.

Văn Nham nắm tay Lưu Hữu Bân an ủi: "Không thì em cho anh địa chỉ của bà em, đêm nay anh đến nhà khuyên bà ta, khuyên bà ta đừng nhận lời Cử Phương nhé?"

Lưu Hữu Bân lắc đầu: "Vô dụng thôi." Anh càng không muốn bà ta nhận lời Cử Phương thì bà ta càng nhận lời.

Chỉ cần chuyện Lưu Hữu Bân không muốn, bà nội Lưu Hữu Bân đều rất vui lòng làm.

Lưu Hữu Bân khó chịu, bà nội Lưu Hữu Bân sẽ thấy thoải mái.

Lưu Hữu Bân quá hiểu bà nội mình. Bà ta không phải một người hiền lành, chưa bao giờ quan tâm cái nhìn của người khác với bản thân.

Đó chính là một người không biết xấu hổ nhưng lại có một bộ logic kỳ quái.

Bà ta còn rất hung ác. Lúc nói chuyện với bà ta mà không đúng ý bà ta thì ánh nhìn của bà ta có thể giết chết bạn.

Người như vậy, sao Lưu Hữu Bân có thể để Văn Nham đi gặp.

Bà ta luôn là nỗi ám ảnh của cô thuở nhỏ, là nỗi sợ hãi sâu trong lòng cô. Lúc nào cô cũng phải tỏ ra mạnh mẽ, không sợ hãi khi sống cùng người như thế.
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 37: Muốn trả thù

"Tướng tự tâm sinh" rất hợp để miêu tả bà nội Lưu Hữu Bân.

Lưu Hữu Bân nhìn bà nội đứng đối diện cô trên đài thi đấu.

Mái tóc bạc, nhăn mày, ánh mắt như muốn giết cô, mũi thở phì phò, miệng mím chặt, tư thế đứng tùy ý, hai tay chà sát.

Tư thế này như kiểu Lưu Hữu Bân dám độc miệng bà ta thì bà ta nhất định sẽ giết chết Lưu Hữu Bân.

Loại cảm giác này quá quen thuộc.

Lưu Hữu Bân đè nặng cảm giác sợ hãi không chịu không chế muốn lao ra ngoài, tay trái nắm chặt, ép bản thân ngẩng đầu nhìn trực diện vào đôi mắt của người gọi là bà nội.

Tay phải cầm microphone đưa lên miệng: "Cử Phương yêu cầu tôi độc miệng chính bà nội tôi, nhưng họ không ngờ tôi đã làm điều này khi còn học cấp 2.."

Vừa nói câu này, Lưu Hữu Bân cảm nhận rõ sát khí từ bà lão đối diện nặng thêm một chút.

Khán giả xem phát trực tiếp cũng bị ánh mắt bà ta dọa sợ.

Với tướng mạo của bà nội Lưu Hữu Bân: Mắt tam giác ngược hung dữ, có khi người thực vật có thể bị dọa ngồi dậy luôn, chứ đừng nói các khán giả bình thường.

Lúc này khán giả nhớ tới vì sao lúc Lưu Hữu Bân phỏng vấn nam biến thái trong vòng [Cuộc đua phỏng vấn đường phố] mà họ lại không sợ ánh mắt của gã.

Ánh mắt của gã chỉ là mưa bui so với ánh mắt của bà nội Lưu Hữu Bân thôi.

Nhận ra điểm này, các khán giả càng thêm đau lòng Lưu Hữu Bân, bình luận liên tục nhảy số, đều là "đáng sợ", "ánh mắt bà ta quá đáng sợ", "đau lòng Hữu Bân".

Văn Nham và anh họ Lưu Hữu Bân đứng dưới đài thi đấu quan sát hai người bên trên.

Khi anh họ Lưu Hữu Bân nghe Lưu Hữu Bân nói cấp 2 cô đã độc miệng bà nội mình thì ánh mắt ôn nhu của gã khi nhìn bà nội Lưu Hữu Bân lập tức chuyển sang chán ghét, nhắm vào Lưu Hữu Bân.

Văn Nham kéo thấp mũ lưỡi trai, trực tiếp đi đến chỗ gã anh họ, không biết nói gì với gã.

Chỉ thấy sau khi nói xong, anh họ Lưu Hữu Bân cùng Văn Nham một trước một sau ra khỏi khu vực thi đấu. Loáng thoáng có thể thấy hình như Văn Nham dùng con dao gọt hoa quả, trùm khăn lên, đặt sau lưng anh họ Lưu Hữu Bân.

Quay lại với Lưu Hữu bân.

Lưu Hữu Bân vẫn đang nói về thời điểm cấp 2 cô độc miệng bà nội như thế nào: "Cô giáo cấp hai của tôi vì rèn luyện chúng tôi nên đã yêu cầu các bạn trong lớp tuần nào cũng phải viết một bài văn ngắn, đứng trên bục đọc cho cả lớp nghe. Tôi viết 'Bà nội tôi'."

"Đến giờ tôi vẫn còn nhớ nội dung bài văn đó, tổng cộng 600 chữ. Tôi đọc mấy câu cho mọi người nghe nhé."

Lưu Hữu Bân thả lỏng tay trái nắm quyền, dùng ngữ điệu tự nhiên, ngâm nga: "Bà nội tôi không giống người bình thường. Giọng bà đeo đao, mở miệng có thể lấy mạng người. Ánh mắt bà có mũi tên, nhìn bạn chính là muốn bắn chết bạn."

"Tay bà như chùy sắt, một nắm là mất mạng ngay. Tâm địa của bà chứa độc, chỉ độc người khác không độc mình. Thân thể bà giống một máy móc xấu xa được trang bị vũ khí để tổn thương người khác."

"Tôi luôn nghi ngờ có phải đời trước sau khi bà tôi chết đã đánh người tốt muốn đầu thai hồn phi phách tán, sau đó ác quỷ là bà cướp đoạt cơ hội đầu thai của người tốt đó, đến thế gian này mang vỏ bọc một con người." Nhưng bên trong vẫn là ác quỷ.

"Đúng là giống hệt mẹ mày, không gia giáo. Mẹ mày dạy mày nói chuyện với trưởng bối thế à!" Bà nội Lưu Hữu Bân nói xong, hung tợn xông lên đánh Lưu Hữu Bân nhưng bị hai vệ sĩ phía sau cản ngay lập tức.

Tuy không đánh trúng nhưng Lưu Hữu Bân vẫn giơ tay chắn theo phản xạ.

Động tác thuần thục này khiến MC Dương Hằng nhăn mày, các khán giả cũng muốn vọt đến hiện trường đánh bà nội Lưu Hữu Bân.

Lưu Hữu Bân buông tay phải che đầu xuống, tay trái nắm chặt hơn.

Sau đó, cô không cảm xúc nhìn bà lão đối diện.

Lại như thế.

Từ nhỏ đến lớn đều như thế.

Không hài lòng là dùng ánh mắt chết người nhìn cô và đánh cô.

Khoảnh khắc này, trong lòng Lưu Hữu Bân cực kỳ hận, bà ta còn tưởng cô vẫn là đứa bé mặc mà ta đánh chửi lúc nhỏ sao?

Lưu Hữu Bân trực tiếp xông lên túm vai bà ta. Bà nội? Trưởng bối?

Quan tâm bà ta có phải bà nội hay không, trưởng bối hay không trưởng bối để làm gì, cô muốn báo thù, cô muốn báo thù cho tiểu Lưu Hữu Bân bị bà ta đánh chửi!

Thù này không báo, cô cảm thấy mình sẽ vĩnh viễn sống trong lo sợ dưới bóng ma của bà ta.

Về phần cuộc thi, Lưu Hữu Bân không quan tâm nữa, giờ phút này cô không còn quan tâm thi đấu nữa, cô chỉ muốn mặc sức đánh mụ già ác độc này một trận, tôi không giết được bà, chẳng lẽ còn không thể đánh bà?

Để tôi xem, sau này mụ già độc ác là bà còn dám tùy ý đánh tôi không..
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 38: Sợ

Lưu Hữu Bân túm tóc bà ta.

Bà ta bị đau, định nhảy lên đánh trả thì bị hai bảo vệ kéo lại.

Hai bảo vệ này Cử Phương chuẩn bị để chuyên phụ trách khống chế khán giả tại trường quay nghe thí sinh độc miệng xong sẽ có hành động đánh thí sinh.

Hai anh bảo vệ cũng rất có trách nhiệm, bên bị độc miệng có xu thế đánh thí sinh là nhanh chóng kéo bên bị độc miệng ngay.

Nhưng các anh không xem tình huống hiện tại sao? Rõ ràng bên cần ngăn lại chính là thí sinh! Thí sinh của chúng ta đánh người tới nơi rồi, các anh còn giữ chặt người bị đánh?

Ai không biết lại tưởng chúng ta là đồng lõa. Hơn nữa, các anh giữ chặt người bị độc miệng thì chương trình lấy đâu ra nhiệt độ?

Cử Phương lập tức truyền lời cho Dương Hằng thông qua tai nghe, yêu cầu Dương Hằng bảo hai bảo vệ kia đừng giữ bà nội Lưu Hữu Bân nữa, để Lưu Hữu Bân và bà nội cô đánh nhau nhiệt tình đi.

Dương Hằng thấy Lưu Hữu Bân cũng đang nói với hai bảo vệ là đừng giữ bà cô, anh cũng đi truyền lời cho hai người.

Giờ không ai cản bà nội Lưu Hữu Bân, bà nội Lưu Hữu Bân trực tiếp nhào lên, muốn đè Lưu Hữu Bân xuống, cưỡi trên người cô.

Lưu Hữu Bân thì dùng ưu thế sức trẻ để ngáng chân bà ta, bà ta đứng không vững, ngã ngồi trên đài thi đấu.

Lưu Hữu Bân buông chân bà ta, khống chế hai tay, hoàn toàn áp đảo bà, cưỡi lên người bà ta, học ánh mắt của bà ta mỗi khi nhìn cô để nhìn ngược lại.

Không nói một câu, chỉ dùng ánh mắt như muốn giết người để đấu với bà ta.

Ánh mắt bà ta hung thêm một phần, Lưu Hữu Bân tăng hai phần, bà ta tăng hai phần, Lưu Hữu Bân tăng hẳn bốn phần.

Dùng khí thế không khoan nhượng, muốn nghiền bà ta thành tro.

Lúc màn hình trước tiếp quay đến Lưu Hữu Bân, ánh mắt Lưu Hữu Bân là thế.

Ánh mắt này khiến một bộ phận khán giả bị dọa rời phòng phát trực tiếp, bộ phận người ở lại thì đang chờ bà nội ác độc mau khuất phục.

Có cả những cư dân mạng chưa từng xem [Cuộc thi độc miệng] thấy hình ảnh Lưu Hữu Bân đánh bà nội thì cũng bị hấp dẫn vào phòng phát trực tiếp.

Lưu Hữu Bân đánh bà nội cũng bị đẩy lên hot search.

Đối với việc Lưu Hữu Bân đánh chính bà nội của mình, đa số bạn trẻ đều hiểu cho cô.

Nói thật, nếu họ có bà nội như bà Lưu Hữu Bân, chỉ dựa vào việc hại chết mẹ, có khả năng họ đã sớm đánh bà ta một trận, tuyệt đối không chờ đến giờ mới đánh.

Càng đừng nói Lưu Hữu Bân chỉ túm tóc bà ta một chút, xem như đánh bà nội, sau đó thì cô chỉ áp chế bà ta, mặt đối mặt, gần như không đánh.

Nhưng bộ phận khán giả lớn tuổi thì vẫn không thể xem cảnh cháu đánh bà, cho nên bộ phận khán giả này đã rời phòng phát trực tiếp ngay khi Lưu Hữu Bân muốn ra tay, cũng không có ý định bình chọn cho Lưu Hữu Bân.

Lưu Hữu Bân để ý sao? Cô thật sự chẳng quan tâm.

Lưu Hữu Bân nhìn chằm chằm bà già dưới thân, mãi đến khi thân thể bà ta hơi co rúm lại, ánh mắt cũng trốn tránh, hoàn toàn không dám nhìn cô thì cô mới đứng dậy, buông lỏng hai tay bà ta.

Văn Nham kéo anh họ Lưu Hữu Bân vào thì thấy ngay cảnh này.

Bà nội Hữu Bân nằm trên đài thi đấu với vẻ mặt kinh hãi, thân thể run rẩy, Hữu Bân thì đứng cạnh, thoải mái nhìn bà ta.

Thấy anh nhìn cô, cô còn cười tươi đáp lại anh.

Dường như nụ cười này đã hoàn toàn giải phóng những sợ hãi Hữu Bân đè nén bao lâu nay.

Lưu Hữu Bân cười tươi hơn nữa khi thấy kẻ được gọi là anh họ phía sau Văn Nham, mặt mũi bầm dập.

Vòng thi cuối cùng của Lưu Hữu Bân kết thúc trong nụ cười của cô.

Kế tiếp, chính là Trương Lập độc miệng bố ruột.
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 39: [Cuộc thi độc miệng] kết thúc

[HIDE-THANKS]Trương Lập nhìn bố lắp bắp nói: "Bởi vì con.. con nói chuyện.. nói lắp, ông liền.. liền ghét bỏ con.. của mình, ông không xứng làm bố."

"Mẹ tôi.. Mẹ tôi nhắc tới ly hôn, ông lập tức.. lập tức lấy từ ngăn tủ.. lấy ra hiệp nghị ly hôn.. sớm chuẩn bị, ông không xứng làm chồng."

"Sau khi tái hôn, ông còn đuổi.. đuổi ông bà nội tôi.. đuổi ra khỏi nhà, ông không đáng làm con."

"Đã thống nhất.. trước khi tôi trưởng thành, mỗi tháng ông đều.. đều gửi cho mẹ tôi phí.. phí nuôi dưỡng, nhưng lần nào ông cũng.. cũng kéo dài hơn nửa năm mới gửi cho tôi 2, 3 tháng.. phí nuôi dưỡng. Đòi là ông lại chơi xấu, không thừa nhận.. lời mình từng nói, vô trách nhiệm, ông uổng làm người."

Trương Lập nhìn người bố mặt đầy tức giận, tổng kết: "Ông chính là kẻ.. không xứng làm bố, không xứng làm chồng, không xứng làm con, không xứng làm người."

Hai bảo vệ giữ chặt bố Trương Lập muốn xông lên đánh Trương Lập, bắt bố Trương Lập đứng tại chỗ.

Bố Trương Lập híp mắt nhìn Trương Lập, nói: "Tao là bố mày."

Trương Lập nói trôi chảy một cách thần kỳ: "Tôi rất hy vọng ông không phải bố tôi."

Bố Trương Lập mở to mắt nhìn Trương Lập không hề có ý kính trọng gã, "Mẹ mày hư mày rồi."

Mẹ tôi một mình cực khổ nuôi tôi khôn lớn, ông dựa vào đâu mà chửi mẹ tôi?

"Mẹ tôi dạy tôi.. dạy rất tốt, ngược lại là ông, nếu trên người tôi.. trên người tôi có phẩm chất.. ông không ưa, cảm thấy hư.. thì đó là di truyền.. di truyền từ ông." Dù sao ông chính là kẻ khốn.

"Nói rất hay", "Biểu cảm vừa giận vừa câm nín của bố Trương Lập hài ghê", "Trương Lập cố lên", "Anh rất tuyệt". Đây đều là những bình luận khán giả để lại trên màn hình trực tiếp của [Cuộc thi độc miệng] .

Phần thi của Trương Lập kết thúc trong sự tức giận và câm nín của bố anh.

Đến đây, vòng Chung kết [Cuộc thi độc miệng] đã khép lại, chỉ còn phần bình chọn sẽ được công bố kết quả vào buổi chiều và phát tiền thưởng. Buổi chiều làm xong những chuyện kể trên thì [Cuộc thi độc miệng] hoàn toàn kết thúc.

Lưu Hữu Bân cho rằng cô đánh người trên đài thi đấu thì sẽ bị xóa tên, nhưng không ngờ không một nhân viên công tác nào của Cử Phương đến tìm cô trong giờ nghỉ ngơi.

Giống như chuyện đó chưa hề xảy ra, cô nên ăn thì ăn, nên tắm thì tắm, tắm xong tìm Văn Nham tâm sự một lúc, đến chiều đứng trên đài thi đấu, MC Dương Hằng và nhân viên Cử Phương vẫn không có bất cứ động thái nào.

Không có động thái cũng tốt. Lưu Hữu Bân đứng trên đài thi đấu chờ Dương Hằng công bố kết quả bình chọn giữa cô và Trương Lập.

Kết quả vòng thi cuối và vòng trước đó giống nhau, vẫn là hạng 2, đạt hơn 4 triệu 890 nghìn lượt bình chọn.

Trương Lập hạng 1 với hơn 4 triệu 900 nghìn lượt bình chọn.

Hai người hơn kém nhau không đến 10.000 lượt.

Nhìn kết quả này, các khán giả đều suy đoán số lượt bình chênh lệch không đến 10.000 đều là những khán giả có tuổi bình chọn cho Trương Lập.

Đối với Trương Lập và Lưu Hữu Bân, thực ra số lượng khán giả yêu thích hai người đều tương đương.

Các fans của Lưu Hữu Bân thành lập hội nhóm cổ vũ cô, chỉ là lần này hội trưởng đổi người, đổi thành Văn Nham.

Văn Nham đăng kí một tài khoản mới, dùng phương thức ẩn tên để thành lập một nhóm fans mới.

Lưu Hữu Bân không biết chuyện này.

Lưu Hữu Bân đứng trên đài thi đấu nhìn Trương Lập cười tươi rói, khóe miệng cũng khẽ mỉm cười.

Khá tốt, Trương Lập giành giải Nhất cũng khá tốt, cô giành giải Nhì cũng tốt, kết quả này cô rất vừa lòng.

Nhưng mà, sao người trao giải cho hai người lại là ông chủ cửa hàng tiện lợi cô từng làm thuê? Đàn anh Vương Hạ cùng trường?

Lúc này, MC Dương Hằng giới thiệu Vương Hạ là: "Cho mời Tổng giám đốc Cử Phương của chúng ta lên đài để trao phần thưởng là tiền mặt cho ba thí sinh."

Vương Hạ nghiêm túc trao lần lượt 100 vạn, 50 vạn và 10 vạn tiền mặt cho top 3 Trương Lập, Lưu Hữu Bân và Mạnh Long.

Pháo hoa bung lụa rực rỡ trên trời cao, Vương Hạ mới cảm thấy trái tim của mình cuối cùng cũng rơi xuống đất.

Cuối cùng, [Cuộc thi độc miệng] đã hoàn toàn kết thúc. Đây chính là dự án sáng tạo đầu tiên từ khi anh tiếp nhận công ty của chú. Lúc trước anh cứ lo mình sẽ làm chưa tốt điểm nào, sẽ dẫn tới anh không thể báo cáo kết quả với chú anh.

Hiện tại, xem ra kết quả khá hoàn hảo, chú cũng có thể yên tâm giao công ty cho anh, bố anh cũng yên tâm giao chuỗi cửa hàng tiện lợi cho anh họ anh.

Chờ mấy thí sinh Lưu Hữu Bân xuống đài, họ quay về nơi nghỉ ngơi để thu dọn đồ đạc và nhận lại điện thoại từ Cử Phương.

Vương Hạ đích thân chạy tới hỏi Lưu Hữu Bân, Trương Lập và Mnahj Long, xem ba người có cần anh phái mấy bảo vệ cùng đến ngân hàng hoặc về nhà không.

Ba người Lưu Hữu Bân đều chọn đến ngân hàng, Vương Hạ cho mỗi người mượn 4, 5 bảo vệ đi cùng.

Văn Nham thấy Lưu Hữu Bân có người che chở, chủ nhiệm văn phòng Luật anh thực tập biết [Cuộc thi độc miệng] kết thúc thì luôn thúc giục anh về văn phòng Luật, cho nên Văn Nham định nói với Hữu Bân một tiếng rồi về văn phòng.

Vương Hạ nhìn chằm chằm bóng dáng Văn Nham và Lưu Hữu Bân rời đi, thấy hình như Lưu Hữu Bân cảm ứng được gì đó, quay đầu nhìn anh ta.

Vương Hạ dùng ánh mắt gặt người quen để chào hỏi Lưu Hữu Bân.

Lưu Hữu Bân không thèm quan tâm, hẹn Văn Nham buổi tối gặp lại rồi xoay người cùng mấy bảo vệ đến ngân hàng.

Vương Hạ là Tổng giám đốc Cử Phương, đơn vị tổ chức [Cuộc thi độc miệng], còn là ông chủ cửa hàng tiện lợi cô từng làm thêm. Nhưng trong thời gian làm việc, cô thật sự chưa từng thấy Vương Hạ mang tờ đơn tuyên truyền [Cuộc thi độc miệng] đến cửa hàng tiện lợi.

Ngược lại, trước đó Văn Nham nói cho cô biết chính Hoàng Đức Nặc là người đưa tờ đơn tuyên truyền [Cuộc thi độc miệng] cho mẹ Văn Nham, bị mẹ Văn Nham mang đến cửa hàng tiện lợi, ném vào tay cô.

Vương Hạ hay xem camera theo dõi ở cửa hàng tiện lợi chắc chắn thấy cảnh mẹ Văn Nham ném cho cô tờ đơn tuyên truyền, nhưng lúc gặp lại, Vương Hạ không có biểu hiện khác thường.

Nếu là trước kia, chắc chắn Vương Hạ sẽ đến hỏi cô, nhưng lần đó Vương Hạ không hỏi một câu, làm Lưu Hữu Bân tưởng mình may mắn.

Nhưng hiện tại..

Tổng giám đốc Cử Phương là Vương Hạ, người có đơn tuyên truyền [Cuộc thi độc miệng] là Hoàng Đức Nặc. Hai người này đều là phú nhị đại.

Lưu Hữu Bân hoài nghi, có lẽ hai người này quen biết lâu rồi.

Ngày kết thúc công việc làm thêm ở cửa hàng tiện lợi, Vương Hạ còn muốn hẹn cô đi ăn cơm, may mà cô không đi.[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết
Status
Không mở trả lời sau này.

Những người đang xem chủ đề này

Nội dung nổi bật

Xu hướng nội dung

Back