Đam Mỹ [Edit] Tần Triều Mỹ Mãn Sinh Hoạt - Sơ Vẫn Giang Hồ

Discussion in 'Đã Hoàn' started by GiangNgan, Aug 9, 2023.

  1. GiangNgan

    Messages:
    5
    Tần triều mỹ mãn sinh hoạt

    Tác giả: Sơ Vẫn Giang Hồ

    Editor: GiangNgan

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 182:

    Lý Quý Dương:

    -!

    Ngày hôm sau Doanh Chính đến nghe giảng bài, Lý Quý Dương nhân cơ hội yêu cầu hắn:

    - Ngươi làm chút kim quáng thạch cho ta thôi!

    - Ngươi cần kim quáng thạch làm gì?

    Doanh Chính không hiểu ra sao cả:

    - Vàng chiết xuất xong mới có thể dùng, ngươi không có tiền sao?

    Chi phí lớn như vậy, núi vàng đều tiêu xài hết rồi đi?

    - Có a!

    Lý Quý Dương kiên trì nói:

    - Ngươi đừng ngắt lời, ta muốn kim quáng thạch, là loại quặng sắt mới đào ra được từ mỏ vàng.

    - Cần nó làm cái gì?

    Doanh Chính khó hiểu.

    - Ta, ta, ta chưa thấy qua kim quáng thạch là dạn gì, ta muốn biết một chút thôi!

    Lý Quý Dương nghẹn lời, mới nghĩ ra được lý do.

    - Vậy được rồi.

    Doanh Chính nghĩ nghĩ:

    - Ngươi nói làm cho ta cũng muốn kiến thức, nhân tiện còn ngươi nữa.

    Lý Quý Dương bĩu môi, mình chỉ là nhân tiện mà thôi a!

    Khi Trang Tương Vương nghe nói Doanh Chính muốn tìm kim quáng thạch, lập tức sai người làm việc này, kim quáng thạch lấy từ mỏ vàng gần Hàm Dương nhất, tổng cộng ba khối, một nhỏ hai lớn.

    Chờ Doanh Chính mang tới, Lý Quý Dương yêu thích không buông tay, mỏ vàng nha!

    Lý Quý Dương lưu lại khối nhỏ, trả hai khối lớn cho Doanh Chính mang về.

    Chờ tới buổi tối âm thanh yên tĩnh, Lý Quý Dương đi vào hệ thống, trước tiên cùng Al giao dịch nhánh cây, cùng Lam Thiên giao dịch mầm móng, tới khi gặp Thanh Linh Tử, liền hỏi:

    - Bên chỗ anh có cành cây ăn quả nào không? Hoặc là linh thảo linh dược gì đó?

    - Có!

    Thanh Linh Tử liền gật đầu.

    - Cho tôi một chút đi?

    - Chỗ của anh không trồng được.

    Thanh Linh Tử cũng không lừa dối hắn:

    - Thứ này các môn phái bình thường đều có địa phương đặc biệt gieo trồng, thậm chí nếu môn phái lớn còn đặc biệt lưu nguyên một ngọn núi gieo trồng, những địa phương kia đều được môn phái điểm tựa chăm sóc, còn phải có đại lượng linh khí, thế gian căn bản trồng không được.

    Lý Quý Dương nghĩ nghĩ:

    - Anh chờ tôi một chút!

    Hắn đóng màn hình, đi ra hệ thống vào trong không gian, rút một gốc nhân sâm phẩm cấp tốt, lớn cỡ cánh tay, sợi râu thật dài!

    Mang vào trong hệ thống, thanh âm nghi hoặc:

    - Anh tìm được thứ này ở chỗ nào?

    - Làm sao vậy?

    Lý Quý Dương cầm nhân sâm như ôm một đứa bé:

    - Vật này có gì không ổn sao?

    - Tôi phát hiện nó có hàm lượng đặc thù.

    Thanh âm nghi hoặc không thôi:

    - Nhưng lại không kiểm tra được là vật gì cụ thể.

    - Nga, vậy không cần kiểm tra.

    Lý Quý Dương sốt ruột liên hệ với Thanh Linh Tử, cũng không nghĩ nhiều, liền mở ra màn hình.

    Thanh Linh Tử còn cách màn hình nhìn xem nhân sâm:

    - Nhân sâm này của anh thật không sai a!

    Mắt thấy sắp mở ra linh trí thành tinh, thứ này chưa thành tinh cũng không có gì, một khi được thiên địa tạo hóa thành tinh, vậy thì sẽ khác.

    Lý Quý Dương nhìn nhân sâm, đây là nhóm nhân sâm đầu tiên gieo xuống, một mực cắm rễ trong không gian, lần này nếu không phải hắn sốt ruột cũng sẽ không đào ra, nếu sắp thành tinh, vậy mình tương đương đang nắm một tiểu oa nhi?

    Bỏ đi, chẳng qua chờ một lát trồng lại trở về!

    - Anh nói địa phương gieo trồng nhân sâm này có thể gieo trồng vài thứ mà anh nói hay không?

    Lý Quý Dương quơ quơ nhân sâm hỏi.

    - Có thể!

    Đương nhiên có thể, đã sắp thành tinh, dù là trên núi thuốc của bọn họ cũng không gieo trồng ra được đồ vật tốt như vậy.

    Đồ vật tràn ngập linh khí không thành vấn đề, nhưng nếu mở ra linh trí thì cần khí hậu địa lợi, không có kỳ ngộ tuyệt đối cỏ cây chính là cỏ cây, sẽ không mở ra linh trí, cho dù nó sinh trưởng muôn đời.

    - Có thể cho chút mầm móng linh thảo linh dược hay không?

    Lý Quý Dương trơ mắt nhìn hắn:

    - Hoặc là, anh cùng tôi hợp tác?

    - Hợp tác?

    Thanh Linh Tử lập tức hưng trí.

    Kỳ thật Lý Quý Dương đoán, hắn khẳng định có thứ tốt, nhưng không có phương tiện xuất ra, tỷ như linh quả linh dược, mầm móng linh thảo? Nếu hắn cho tông môn, một khi trưởng thành cũng không tới phiên hắn đụng vào.

    Lý Quý Dương suy nghĩ nếu mình cùng hắn hợp tác, thứ nhất hai người cách xa nhau, không có xung đột ích lợi, thư shai cũng là vì không bị chặt đứt quan hệ với Thanh Linh Tử.

    Rất khó gặp được người của tu chân vị diện, bọn họ có thể suốt mấy trăm năm thậm chí không cần đi ngủ, bế quan thì cần ấy trăm hơn ngàn năm.

    Tìm được người của tu chân vị diện thật không dễ dàng!

    Càng không dễ dàng chính là hai bên còn có chút giao tình!

    Bởi vì người tu chân phần lớn quạnh quẽ, không hòa hợp với phàm nhân, cho nên Lý Quý Dương không muốn bỏ qua Thanh Linh Tử, ai biết sau khi hắn bế quan khi nào thì mới trở ra?

    Không nói đâu xa, hắn bế một lần tiểu quan, cũng phải trăm năm, mình đợi không được!

    Trải qua nhiều ngày chà tiêu thụ, chui chỗ trống của hệ thống, Thanh Linh Tử cũng đã sớm thăng cấp, phần nhân tình này còn chưa trả lại cho mình đâu!

    - Phải, hợp tác!

    Lý Quý Dương gật đầu.

    Hai người thương lượng nửa ngày, Thanh Linh Tử đổi lại túi trữ vật mới.

    - Trong túi này đựng mầm móng Ngũ Sắc thảo, ăn một gốc có thể diên thọ một năm, hai gốc là hai năm, nhưng không thể hơn trăm, hơn trăm đối với phàm nhân vô hiệu.

    Thanh Linh Tử nói:

    - Sau khi trồng ra, tôi và anh chia đều.

    Có đồ tốt như vậy, Lý Quý Dương đương nhiên cao hứng:

    - Đương nhiên, đương nhiên!

    Đừng nói là chia đều, dù là chia một chín, hắn cũng cao hứng a!

    Thanh Linh Tử nhìn ra hắn cao hứng liền nói rõ:

    - Anh khoan hãy cao hứng, thứ này tuy rằng mười năm chín, nhưng rất ít thấy, cũng không biết vì sao, nghe nói nó nếu không phải đất ngũ hành không sinh, không phải nước nóng lạnh tưới thì không lớn!

    Lý Quý Dương có nghe không có biết.

    - Nói như vậy thứ này ở chỗ tôi thập phần sang quý, một gốc thêm một ít dược liệu có thể luyện chế một viên nguyên anh đan, trăm viên luyện thành thuốc, nguyên anh thành tử anh cũng có thể hoạt hóa!

    Thanh Linh Tử cười khổ:

    - Tôi cũng là từ trong một bí cảnh mới may mắn lấy được thành thảo cùng mầm móng.

    Thành thảo hắn đã hiến lên cho tông môn từ sau khi rời khỏi mật cảnh, mầm móng cũng giao lên một nửa, nhưng lại bị tông môn ban thưởng trở về - chủ yếu là vì mầm móng không trồng được!

    Căn bản không địa phương gieo trồng thứ này!

    Trong tu chân giới có một câu ngạn ngữ: Tìm địa phương trồng mầm móng Ngũ Sắc thảo quá khó khăn!

    Những điều này Thanh Linh Tử đều nói rõ với Lý Quý Dương, Lý Quý Dương nhận chân lắng nghe, trong lòng lại như dời non lấp bẻ, ngũ hành đất chẳng hạn, hắn chưa thấy qua, nhưng âm dương linh tuyền, nghĩ tới vũng nước trong không gian của mình..

    - Tôi thử một lần đi, tôi phát hiện chút thứ tốt trong núi, cũng không biết có phải là âm dương linh tuyền mà anh đã nói hay không, tôi chỉ biết nơi đó đích xác có địa phương nóng lạnh, một mặt lạnh, một mặt nóng.

    Lý Quý Dương nói.

    - Tôi cũng chưa từng thấy qua âm dương linh tuyền, lúc tôi nhập bí cảnh Ngũ Sắc thảo bị thu trong dược phong, bỏ chung với mầm móng, tôi cũng không phát hiện có ngũ hành đất cùng âm dương linh tuyền. Nhưng nghe nói âm dương linh tuyền có thể đảo lộn càn khôn, âm dương đảo chuyển, khởi tử hồi sinh, đối với phàm nhân cùng tu chân sĩ thậm chí là tiên nhân đều có hiệu quả!

    Thanh Linh Tử nói:

    - Chỉ tiếc chính là truyền thuyết, không ai biết nó rốt cục là cái dạng gì, anh nói nước suối kia cũng không nhất định, trước kia chỗ chúng tôi cũng từng xuất hiện qua hai ba loại nước suối này, cuối cùng chỉ xác nhận có linh khí hơn nước suối bình thường, căn bản không thần kỳ như trong truyền thuyết, nếu không có Ngũ Sắc thảo thường thường ra đời, mọi người còn tưởng là giả dối đâu!

    Những lời này làm cho Lý Quý Dương trợn mắt há hốc mồm, nguyên lai tiểu thuyết tu chân cũng không phải hoàn toàn là giả, còn có người đoán đúng chuyện này rồi a!

    -
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  2. GiangNgan

    Messages:
    5
    Tần triều mỹ mãn sinh hoạt

    Tác giả: Sơ Vẫn Giang Hồ

    Editor: GiangNgan

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 183:

    - Để cho tôi thử trước một lần đi!

    Lý Quý Dương cũng không dám vỗ ngực cam đoan:

    - Nếu trồng tốt lắm, chúng ta chia đều, nếu trồng không tốt, anh cho tôi thêm vài chủng loại khác, tôi từng bước thử, cũng không tin trồng không được!

    - Được, dù sao lưu lại tôi cũng không ăn được mầm móng!

    Thanh Linh Tử cũng hứa hẹn:

    - Nếu anh thật sự có thể trồng ra nó, những thứ khác nhất định có thể chuẩn bị tốt! Đến lúc đó hai ta tiếp tục nói chuyện hợp tác!

    Hắn đây là dùng Ngũ Sắc thảo đến dò đường!

    Lý Quý Dương cáo biệt, đóng màn hình, thanh âm mới lên tiếng:

    - Ngũ Sắc thảo này là đồ tốt, ở tu chân giới cũng rất khó được, đáng tiếc chính là mầm móng của nó cũng giống như mầm móng cây cối bình thường, không có độc cũng không có công hiệu gì.

    Lý Quý Dương kinh ngạc, kinh ngạc chính là thanh âm lại hiểu biết nhiều về tu chân giới như thế!

    - Kinh ngạc đi?

    Thanh âm có chút không đúng lắm:

    - Trước kia tôi cũng từng gặp qua tu chân giới, chẳng qua tu chân giới kia cấp cao hơn tu chân giới của Thanh Linh Tử rất nhiều, cho nên nhiều ít biết một chút.

    - Nga, đúng rồi, anh có cái gì cần không?

    Lý Quý Dương cảm giác đã lâu mình cũng chưa từng quan tâm thanh âm.

    - Tôi.. bỏ đi, muốn anh cũng làm không được.

    Thanh âm nghĩ nghĩ vẫn không nói ra.

    - Anh không nói, làm sao biết tôi làm không được đây?

    Lý Quý Dương kiên trì muốn biết.

    - Tôi nghĩ muốn hòn đá nhỏ bên trong âm dương linh tuyền, đó là nguyên thạch khoáng vật hiếm có, nếu có được nó, có lẽ tôi còn có thể đúc xuất thân thể.

    Thanh âm thản nhiên nói:

    - Nhưng đó chỉ là nghĩ viển vông, âm dương linh tuyền làm sao có được? Trăm triệu năm mới có được một hòn đá.

    - Là hòn đá a!

    Lý Quý Dương nghĩ tới mỗi lần mình đi tắm rửa.. khụ khụ, được rồi, bây giờ là múc nước bỏ vào trong bồn tắm, tắm xong lại cầm đi tưới, là 001 quy định.

    Nhưng mỗi lần đi đều có thể chứng kiến dưới đáy nước phủ kín đá cuội, một nửa đen một nửa trắng, đặc biệt rõ ràng!

    Chẳng thể trách có nhiều như vậy đâu, nguyên lai một năm lại thêm một khối, xem như vậy ít nhất có hơn mười vạn viên!

    Hắn đem "trăm triệu năm" lý giải thành "một năm"!

    - Phải đó, nhưng loại hòn đá kia..

    Thanh âm rõ ràng hạ thấp.

    - Tôi suy nghĩ biện pháp.

    Lý Quý Dương biết thanh âm trợ giúp mình rất nhiều, mà mình chỉ cần cấp cho đối phương hòn đá không biết dùng làm gì, nếu biến ảo thành hình người, không phải mình sẽ có người trông giữ hệ thống sao?

    Hiện giờ mỗi ngày sự tình của mình thật nhiều lắm, còn phải đi theo Cam Lỗi học tập, vừa phải chiếu cố một nhà già trẻ, hống tiên sinh vui vẻ, bồi cháu nhỏ chơi đùa, còn thường thường quan tâm vị Trang Tương Vương trong cung, ứng phó Lữ Bất Vi, ngẫu nhiên còn có Thái Trạch tới chơi, càng thêm tỉ mỉ nói chuyện với nhau, duy trì quan hệ thân mật.

    Thỉnh thoảng còn phải quay về Lý gia trang một chuyến, dù sao nơi đó mới là nhà.

    May mắn có không gian cùng hệ thống trong tay, Lý Quý Dương cũng không thiếu qua thứ tốt, nhưng nếu hệ thống cũng giống như là không gian có người hỗ trợ xử lý, quả thật là tốt quá!

    Về phần hòn đá trong âm dương linh tuyền?

    Bên trong còn có nhiều như vậy, nhặt hai hòn đá cho thanh âm, cũng không có gì, đổi lại một người sống đi ra giúp mình làm việc mới là lợi ích thực tế!

    Vì thế Lý Quý Dương đi ra hệ thống tiến vào không gian, trong không gian hiện giờ lớn hơn rất nhiều, cũng bận rộn rất nhiều, 001 làm tổng chỉ huy hiện tại cuộc sống trôi qua thật thư thái.

    Lý Quý Dương thỉnh thoảng quay về Lý gia trang, còn phải bổ sung năng lượng bản cho bọn họ.

    - Hiện giờ đã bắt đầu lấy quặng.

    001 hội báo.

    - Lấy quặng gì?

    Lý Quý Dương nghe nói liền ngẩn ra.

    - Mỏ vàng a!

    001 kỳ quái nhìn hắn:

    - Không phải ngài nói sao? Vàng ở bên ngoài giá cả rất cao, là đồng tiền mạnh, cho nên sau khi khu núi mỏ vàng xuất hiện tôi liền cho người đi lấy, hiện giờ đã thu thập luyện chế không ít hoàng kim đi ra, ngài xem cần dùng như thế nào?

    - Tôi đi xem trước!

    Lý Quý Dương hứng trí nói.

    Mỏ vàng dừng bên cạnh không gian hỗn độn hư vô, có không ít người máy đang bận rộn.

    Người máy lấy ra quặng bỏ vào trong bụng, sau đó lấy ra kim đồng từ miệng, dựa theo tiêu chuẩn vàng mà Lý Quý Dương bỏ vào không gian, sau đó khiêng ra ngoài.

    Một người máy một ngày làm việc không ngừng nghỉ làm ra hai thùng vàng – đương nhiên, đây là bởi vì không có nhiều năng lượng bản bổ sung, nếu có càng nhiều năng lượng bản mỗi ngày họ còn có thể làm thêm mỗi người hai thùng vàng.

    - Trước không cần vội, một ngày làm một chút là được, bây giờ còn không thiếu thứ này.

    Lý Quý Dương vô cùng xấu hổ nói.

    - Nga, vậy làm chậm một chút, ngài còn cần cái gì? Các loại sản phẩm vàng bạc sao?

    001 hỏi:

    - Chúng tôi còn trồng đủ loại dược liệu, tam thất, cam thảo, hoàng liên?

    Lý Quý Dương dở khóc dở cười:

    - Cần, nhưng trước tiên anh giúp tôi gieo trồng tam thất, sau đó mài thành phấn.

    Thứ này không cần dược liệu khác xưng đôi, bản thân đã có thể cầm máu, uống thuốc thoa ngoài đều rất tốt.

    Nói tới tam thất, nó sinh trưởng ở tây nam bộ.

    Dân gian địa phương sử dụng từ lâu năm, nhưng tới Minh triều Vạn Lịch Trung Nguyên xuất hiện vị dược vật học giả vĩ đại Lý Thì Trân viết ra "Bản thảo cương mục" mới khiến cho nó phổ biến truyền lưu.

    "Bản thảo cương mục" có viết: Thuốc này nằm gần nước, trong quân sử dụng làm kim sang dược, vân hữu kỳ công.

    Tam thất còn có một danh xưng: Kim bất hoán.

    - Tam thất đã gieo trồng rất nhiều, sau khi thu hoạch đều mài thành thuốc bột, hiệu quả cầm máu tốt lắm, tôi còn trộn vào cỏ xuyến, hiệu quả càng tốt hơn.

    001 nói.

    - Tốt, tốt, tốt!

    Lý Quý Dương càng cao hứng:

    - Vật này cho anh, là mầm móng Ngũ Sắc thảo, tìm chỗ trồng nó, dùng nước suối kia tưới.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  3. GiangNgan

    Messages:
    5
    Tần triều mỹ mãn sinh hoạt

    Tác giả: Sơ Vẫn Giang Hồ

    Editor: GiangNgan

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 184:

    - Ngũ Sắc thảo?

    Chủng loại mới luôn làm cho 001 thật hứng thú.

    Mặc kệ 001 tự mình đi nghiên cứu mầm móng, Lý Quý Dương đi qua chỗ âm dương linh tuyền, nhìn nhìn, hình như địa phương lớn hơn rất nhiều.

    Đá cuội bên trong cũng nhiều hơn rất nhiều, đáng tiếc chỉ có hai màu trắng cùng đen, không có nhan sắc nào khác.

    Thật kỳ quái!

    Lý Quý Dương nhặt tám viên trắng cùng tám viên đen đi ra, tìm khối vải bông bao bọc lại mang theo đi ra không gian, bỏ vào trong phòng của mình.

    Chờ hắn nghĩ kỹ cái cớ, cầm vào hệ thống đưa cho thanh âm là được.

    Lý Quý Dương trở thành quý tộc cũng không có gì thay đổi, vẫn ăn điểm tâm thật nhẹ, làm cho cả Lý gia đều học theo hắn, điểm tâm ăn càng ngày càng nhje, nhưng Lý Quý Dương mặc kệ việc nặng, ăn nhẹ hắn cũng không thấy đói, mà người hầu cần làm ruộng thì chịu không được, trong bụng không có du thủy, làm sao có khí lực làm việc?

    Thậm chí người thân thể cấp tốc gầy yếu đi xuống, lúc Lý Quý Dương quay về Lý gia trang nhìn thấy liền tức giận hạ lệnh làm điểm tâm đừng học theo hắn.

    - Muốn ăn nhẹ cũng được, nhưng mùa này là lúc cần làm việc, giữa trưa nghỉ ngơi cấp thêm một bữa, thịt heo quản đủ, buổi trưa nghỉ một canh giờ dùng cơm!

    Lý Quý Dương đã sớm muốn làm cho bọn họ ăn một ngày ba bữa cơm, mùa đông ngắn, lại không cần làm việc, ăn hai bữa chắc bụng kháng lạnh, nhưng mùa xuân hè thời gian ban ngày dài, ăn ba bữa mới được, vả lại cơm trưa cùng cơm chiều nhất định phải có du thủy đủ, bằng không mọi người chịu không nổi.

    - Dạ!

    Lý Trung quay về nói với bạn già của mình một tiếng.

    Hiện giờ quản gia đại thẩm trông coi hơn hai trăm nữ nhân, riêng nhà bếp còn có hơn năm mươi người, còn có năm mươi người là thay thế bổ sung, mỗi người làm việc một ngày nghỉ tạm một ngày, về nhà xem nhi đồng giặt quần áo thu dọn nhà cửa.

    Còn lại một trăm thu thập phòng ở quét tước vệ sinh, canh cửi làm quần áo.

    Lại có hơn chục người tuổi tác lớn, trực tiếp cho xem nhi đồng, chiếu cố nữ nhân có thai cùng sản phụ, dù sao việc này các nàng đều quen thuộc. Lý Quý Dương thấy trong nhà phân công ngay ngắn trật tự, cảm giác rất tốt, liền thỉnh thoảng quay về nhìn xem, nhà ai có nhi đồng thì cấp quà mừng.

    Thế cho nên người của Lý gia trang đều có tiền hơn người bên ngoài!

    Tới đầu tháng tư, chiến trường Thái Nguyên truyền về tin tức, hết thảy thuận lợi!

    Nhưng so sánh ra chiến trường phương bắc không tốt, nguyên nhân là Trịnh thị Hung Nô tấn công Trường Thành, hơn nữa thời tiết phương bắc cũng ấm muộn, Hung Nô nhân cơ hội đánh một ít là một ít.

    Mãi tới khi Doanh Chính tới đi học, Lý Quý Dương phát hiện hắn thật ủ rũ:

    - Ngươi làm sao vậy?

    - Hai ngày nay quân báo nói, phương bắc.. tổn binh hao tướng.. trong lòng ta thật khổ sở.

    Doanh Chính vẫn không đủ thành thục, nghe được quân Tần thương vong liền không thoải mái.

    - Là dược liệu không đủ?

    Lý Quý Dương nghĩ tới vài thứ trong không gian của mình.

    - Dược liệu đều dành cho các tướng quân sử dụng, quân tốt..

    Tự nhiên là không cần, cũng không thể dùng, bọn họ ngay cả thầy thuốc cũng không có vài người.

    - Ta muốn phái mười người biết y thuật đi qua nhìn xem, dược liệu quản đủ.

    Lý Quý Dương vỗ ngực cam đoan:

    - Ta trở về thông tri sư huynh, để cho hắn mang dược tài đi phương bắc!

    - Ngươi có dược liệu?

    Doanh Chính không tin:

    - Nhiều quân tốt như vậy, triều đình cũng cấp không nổi..

    - Chỗ sư phụ ta có thuốc bột.

    Lý Quý Dương cam đoan nói:

    - Khẳng định đủ cho hai mươi vạn đại quân triều đình dùng!

    - Nhiều như vậy?

    Doanh Chính nghe được choáng váng.

    Cổ đại cái gì đều thiếu hụt, dân cư ở thời đại Chiến quốc càng là như vậy, hai mươi vạn đại quân đối với một quốc gia mà nói đã là rất nhiều.

    Doanh Chính lớn như vậy cũng chưa từng nhìn thấy qua hai mươi vạn người a!

    Đừng nói là hai mươi vạn, dù là hai vạn cũng chưa thấy qua, trừ phi hắn đi doanh trại quân đội!

    Còn phải làm cho quân tốt xếp thành hàng, vả lại hắn nhiều nhất có thể nhìn thấy được mười vạn, bảo vệ xung quanh Hàm Dương đại khái bốn mươi vạn, không đến năm mươi vạn, chia làm bốn đại doanh, bảo hộ bốn cửa thành.

    - Là chỗ sư phụ ta thứ tốt nhiều!

    Lý Quý Dương lại bắt đầu đẩy qua cho sư phụ.

    Doanh Chính quả nhiên không tiếp tục truy vấn, học xong hai người nói với Cam Lỗi.

    - Việc này.. có lợi có tệ.

    Cam Lỗi nghĩ nghĩ:

    - Cá nhân ngươi ra dược liệu, có e ngại thu mua lòng quân.

    - Tiểu Dương không phải người như vậy!

    Doanh Chính đầu tiên liền phủ nhận.

    - Ngươi tin tưởng không có gì, cần quốc chủ cũng tin tưởng.

    Cam Lỗi nhắc nhở.

    Doanh Chính trầm mặc, gần đây hắn ra một ít chủ trương đều bị tiên sinh phủ định, nguyên nhân chính là câu: Nếu ngươi là quốc chủ thì mới được.

    Nhưng mà hắn không phải, cho tới bây giờ hắn chưa từng mãnh liệt muốn làm quốc chủ như vậy, có thể tùy ý làm việc!

    Đến lúc đó cho dù hắn phong tiểu Dương làm tướng quốc, cũng không còn người nào dám phản đối, tiểu Dương cũng sẽ không bị hù dọa phải tìm kiếm lời hứa của hắn.. cho dù lời hứa của hắn cũng không có gì dùng!

    Đây là sau đó hắn suy nghĩ cẩn thận, lời hứa của hắn đối với tiểu Dương mà nói chỉ có thể là lời an ủi, cũng không thể phát ra tác dụng gì thực chất.

    - Vậy tùy ý cho quân tốt bệnh chết?

    Lý Quý Dương mở to hai mắt:

    - Ta không tham thanh âm gì, lấy danh nghĩa của quốc chủ cũng được, cũng không thể bởi vì làm cho mọi người không có thuốc trị liệu mà chờ chết đi?

    - Ngươi bỏ được lấy danh nghĩa quốc chủ đưa thuốc?

    Cam Lỗi không nghĩ tới Lý Quý Dương hào phóng như vậy.

    - Có gì mà luyến tiếc?

    Lý Quý Dương sốt ruột chính là mạng người:

    - Tuy ta không đi ra Hàm Dương, nhưng cũng biết đánh trận ở phương bắc dị thường hung ác, đó đều là dị tộc, nếu thả bọn họ vào.. Tần, còn có không biết bao nhiêu người gặp nạn đâu!

    - Ngươi nói không sai, những dị tộc kia.. thật sự là..

    Cam Lỗi thở dài.

    - Cho nên a!

    Lý Quý Dương sốt ruột:

    - Ta nguyện ý thỉnh sư huynh đem thuốc bột tặng qua, không chỉ là đưa cho phương bắc, còn có những quân tốt khác đang đánh giặc, dù sao hắn có rất nhiều thời gian.

    Cả ngày 001 luôn muốn đi ra ngoài thu thập giống khan hiếm, hắn không cho người đi? Người kia lại mất hứng, toàn bộ người máy cũng không cao hứng. Không ngăn cản hắn đi, làm sao thả ra cũng là một vấn đề, nếu là vì đưa thuốc thì còn được.

    Hắn đã sớm hỏi thăm qua, bọn họ có thể phi hành đường dài, một người máy có thể mang theo vật dụng nặng dưới mười tấn tùy ý phi hành trên không ba năm ngày!

    Bọn họ chỉ cần bay ban đêm, ban ngày tìm một chỗ phơi nắng.. bổ sung năng lượng là được!

    Từ xưa công cao đắp chúa không ai có kết cục tốt!

    Lý Quý Dương cũng không muốn khoe khoang, nhưng không đành lòng nhìn thấy nhiều mạng người vì không có thuốc mà phải chết.

    - Nếu là như vậy, cũng phải bẩm báo quốc chủ trước.

    Cam Lỗi chỉ điểm:

    - Hơn nữa còn phải nói nhận chân một chút, ngoài miễn phí đưa thuốc còn có phải nói thuốc đưa ra còn chưa biết dược hiệu như thế nào, nhưng sẽ không trị chết người, mời quốc chủ cho phép các ngươi cấp cho quân đội làm "thuốc thí nghiệm", nếu hiệu quả tốt tự nhiên ưu tiên cung ứng cho quân đội.

    Hai thiếu niên nghe được trợn mắt há hốc mồm.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  4. GiangNgan

    Messages:
    5
    Tần triều mỹ mãn sinh hoạt

    Tác giả: Sơ Vẫn Giang Hồ

    Editor: GiangNgan

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 185:

    Chuyện này còn có thể nói như vậy sao!

    - Đến lúc đó ngươi có thể bán dược phấn cho quốc chủ, giá chính ngươi định, hơn nữa tặng hàng tới cửa! Không phải ngươi phái người đưa đi, ai cũng không thể thu! Để ngừa có người giả mạo.

    Lý Quý Dương liên tục gật đầu: Có Cam Lỗi, thật sự là không cần động não!

    Nhìn xem người ta, nháy mắt an bài luôn hậu hoạn cho mình xong xuôi!

    Doanh Chính càng là như vậy, cha của hắn hắn biết, không phải là người biết thông cảm!

    Quốc chủ phụ thân bởi vì năng lực có hạn, cho nên mới đa nghi.

    Sợ có người năng lực cao hơn hắn, làm cho vương vị của hắn không xong, bằng không cũng không dựng lên Lữ Bất Vi tranh giành quyền lợi với các lão thần.

    Đừng nói là tiểu Dương là nghĩa tử, dù là con ruột như hắn, nếu không biết kiêng nể gì, chỉ sợ cũng chưa chắc có kết cục tốt.

    Nhìn xem Thành Giao hiện giờ?

    Nguyên bản ăn trên ngồi trước, kết quả đây?

    Bởi vì nhà ông ngoại vươn tay rất dài, hiện tại ngày tháng trôi qua thập phần không trôi chảy, ăn uống mặc cũng không được như xưa, cả người càng thêm tối tăm.

    Thật giống như chính hắn lúc mới từ Triệu quốc trở về, bị người xem thường!

    - Được rồi, cứ an bài như vậy di, tiểu Dương mời sư huynh của ngươi ngàn vạn lần phải chú ý, không nên để cho quốc chủ bắt được nhược điểm.

    Cam Lỗi gặp qua 001, là một tồn tại làm cho người xem mà không hiểu, nhưng loại thế ngoại cao nhân đa số đều có chút không thông tục vật.

    Năm đó cháu trai ở chỗ Quỷ Cốc tử học nghệ trở về, vừa xuống núi đã bị sư huynh Bàng Quyên đón đi rồi, cuối cùng còn bị hại chịu nỗi khổ tẫn hình!

    Có thể thấy được cho dù là đồng môn cũng không cách nào ngăn cản danh lợi hấp dẫn, Ngụy Vương năm đó chẳng phải không biết tài hoa của cháu trai vượt xa Bàng Quyên sao?

    Cam Lỗi chỉ sợ vị sư huynh của Lý Quý Dương cũng giống như cháu trai, bị người lừa gạt còn giúp người kiếm tiền!

    Vì thế hắn nói thẳng ngay trước mặt Doanh Chính, Lý Quý Dương dở khóc dở cười:

    - Tiên sinh quá lo lắng, sư huynh của ta.. dán lông lên còn tinh ranh hơn cả con khỉ!

    001 nhất định sẽ không bị người lừa đảo, trình tự trung tâm của hắn cũng làm cho hắn không thể nhận thức người khác là chủ tử.

    Hai người cùng Cam Lỗi nói xong, Cam Lỗi lại cho họ đi hỏi Dương Phi Anh.

    - Một mình ta suy nghĩ khó tránh sẽ có điều sơ hở, hai ngươi tiếp tục đi thỉnh giáo Dương tiên sinh, mặc dù trong đại cục hắn không được, nhưng việc nhỏ hắn rất quen thuộc. Vả lại hắn là phụ tá của ngươi, ngàn vạn lần chớ quên.

    Phụ tá, phụ tá, loại vị trí tham dự việc trong quân, vẫn phải theo hắn cả đời, hơn nữa tạm thời sau lưng của hắn vẫn còn là Lữ Bất Vi!

    - Dạ!

    Hai người rời khỏi sân, đi sân của Dương Phi Anh.

    Hiện giờ Dương Phi Anh như cá gặp nước, chuyện trong nội bộ Lý gia có Lý Phúc quản gia nhìn thấy, mà một ít việc vặt bên ngoài đều do Dương Phi Anh xử lý, hắn ở bên Lữ tướng bang nói dễ nghe là nhàn rỗi, nói khó nghe chính là không ai xem hắn ra gì!

    Đi tới Lý gia hoàn toàn khác hẳn, Lý Quý Dương chuyện gì đều giao cho hắn, hoặc là các quản gia có chuyện gì không tự xử lý được thì tìm hắn, nếu hắn có sự tình gì cũng không quyết định được thì lại đi tìm Cam Lỗi.

    Nhưng hiện tại Cam Lỗi chỉ nhìn đại cục, việc nhỏ đều giao cho Dương Phi Anh làm chủ, làm chủ vài lần hắn phát hiện Lý Quý Dương bọn họ hoàn toàn không hề hỏi qua, toàn bộ đều dựa theo quyết đoán của hắn, lập tức cảm thấy được đây là coi trọng hắn, càng thêm để bụng xử lý công việc.

    Hiện giờ nghe tính toán của bọn họ, nghĩ nghĩ:

    - Việc này Cam tiên sinh an bài rất tốt, chẳng qua không thể gấp gáp như vậy, phải tìm một cơ hội nói trước mặt quốc chủ, cần tự nhiên một chút.

    Dù sao cũng phải có một lý do đi? Hoặc là nhất thời nghe được chiến báo? Hoặc là vừa vặn nghe được tổn thất cuộc chiến?

    - Vậy làm sao tìm được cơ hội?

    Lý Quý Dương ngẩn ra, loại chuyện này là trùng hợp a?

    - Giao cho ta, đừng quên, chủ công của ta vẫn là Lữ tướng bang đâu!

    Dương Phi Anh cười nói:

    - Nói vậy hắn cũng sẽ thích chuyện này, dù sao có chút hiềm nghi thu thập lòng quân.

    Người nào không biết Lữ Bất Vi muốn binh quyền đều nhanh điên rồi?

    Lữ Bất Vi năm đó lúc Trang Tương Vương đăng cơ, dẫn qua mười vạn binh lực cùng những đại tướng quân khác vừa mới tấn công tiêu diệt Đông Chu thất ấp, dời Đông Chu Công đến Dương Nhân tụ.

    Chu Vương triều cuối cùng bị diệt trừ, Lữ Bất Vi cũng bởi vậy được phong Văn Tín hầu.

    Nhưng theo sau binh quyền đã bị thu hồi, lúc đó hắn thật hăng hái, căn bản không nghĩ tới chuyện binh quyền, hiện tại hắn hối hận thì đã muộn!

    - Được!

    Lý Quý Dương vừa nghe liền hiểu, nếu một mình làm chuyện này chỉ sợ sau khi Lữ Bất Vi biết được trong lòng cũng sẽ không thoải mái.

    Dương Phi Anh thu thập một phen, cầm theo rổ hoa quả đi Văn Tín hầu phủ, hắn xem như là về nhà.

    Mãi tới chạng vạng Lữ Bất Vi mới trở về, biết hắn chờ mình cả buổi trưa, lập tức phái người gọi hắn tới.

    Dương Phi Anh mỉm cười chắp tay hành lễ, hết thảy làm xong cấp bậc lễ nghĩa mới chúc mừng.

    - Chúc mừng gì vậy?

    Lữ Bất Vi nghi hoặc.

    Dương Phi Anh đem sự tình nói với hắn, điểm tựa là nếu Lữ Bất Vi nhúng một tay, thì có thể chà thanh danh trong quân!

    Mặc dù không có chỗ tốt lớn như thực quyền, nhưng có thanh danh trong quân cũng là đột phá không nhỏ, lúc trước Lữ Bất Vi nói là lĩnh quân mười vạn, đó là nói cho dễ nghe, trên thực tế chỉ là đặc biệt quét tước chiến trường, trước mặt đều là các đại tướng quân định đoạt.

    Thứ tốt đều là người ta nhặt xong lưu lại, Lữ Bất Vi dẫn binh ột lần thanh danh cùng lợi ích thực tế đều không có, làm người nôn chết.

    Hiện giờ có cơ hội lây dính chiến sự, vô cùng cao hứng, hơn nữa đây là Dương Phi Anh đặc biệt tới báo tin cho hắn.

    - Chỉ cần tướng bang đại nhân không cần hiển lộ, đợi tới ngày nào gặp âm thầm giúp đỡ một phần, mặc dù Lý Quý Dương còn nhỏ không hiểu những việc này, Cam tiên sinh còn nhìn thấy đâu, đi qua nhất định sẽ cảm nhận được ý giúp đỡ của tướng bang đại nhân.

    Dương Phi Anh cũng đủ phá hư, hắn làm cho Lữ Bất Vi âm thầm hỗ trợ, mà không làm rõ rệt, dù có công lao thì phần lớn vẫn là quốc chủ, nhỏ hơn tự nhiên là đại công tử cùng Tần An quân, ngay cả hắn cùng Cam tiên sinh cũng không có phần, huống chi là âm thầm hỗ trợ như Lữ Bất Vi!

    Nhưng loại chuyện này chỉ là hiểu mà không diễn đạt được bằng lời, Lữ Bất Vi suy nghĩ cẩn thận, ít nhất là vài năm sau.

    Khi đó đại công tử đã sớm trưởng thàn, Tần An quân cũng sớm lịch lãm đi ra, Dương Phi Anh phỏng chừng không còn chuyện gì của Lữ Bất Vi.

    - Không sai!

    Lữ Bất Vi quả nhiên không suy nghĩ cẩn thận liền đáp ứng:

    - Rõ rệt đương nhiên không tốt trực tiếp hỗ trợ, nhưng bản hầu nói vài câu, quốc chủ vẫn sẽ nghe theo.

    Hắn còn cho rằng quốc chủ là quốc công tử thất bại năm xưa ở Triệu quốc, còn nghĩ mình là đại ân nhân từng cứu quốc chủ trở về Tần.

    - Đương nhiên, ngài chính là người từng có qua mạng giao tình với quốc chủ!

    Dương Phi Anh nhân cơ hội nịnh hót:

    - Trong Tần quốc, quốc chủ tín nhiệm ngài nhất, những cựu thần đã là ngày tháng tây sơn, không lâu dài được nữa.

    Lữ Bất Vi thích nghe nhất là lời này, hiện giờ hắn đối nghịch với các lão thần, trong ngày công kích nhau không ngớt, vì một sự kiện cãi nhau tới trước mặt quốc chủ yêu cầu phân xử cũng không ít phát sinh, quốc chủ tám phần đều hướng về hắn, một phần là hướng cựu thần, còn có một phần là tự quốc chủ quyết định.

    Bất công thật rõ ràng, ai cũng có thể nhìn ra!

    Dương Phi Anh lưu lại ăn cơm tối xong, uống chút rượu mới trở về Tần An quân phủ, phái người báo cho Lý Quý Dương cùng Cao Lỗi, nói sự tình làm thỏa đáng.

    Ban đêm Lý Quý Dương tiến vào không gian, hắn có không ít túi trữ vật, hiện giờ đều dùng, đưa cho 001 máu tươi của mình, cần mở túi trữ vật chỉ cần một giọt máu là được.

    Mỗi túi đều chứa một xe cút kít, trên xe có hai thùng, một thùng là thuốc bột cầm máu, thùng kia là viên thuốc cầm máu.

    Suốt ba trăm túi trữ vật!

    Còn có túi chứa nhân sâm!
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  5. GiangNgan

    Messages:
    5
    Tần triều mỹ mãn sinh hoạt

    Tác giả: Sơ Vẫn Giang Hồ

    Editor: GiangNgan

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 186:

    Nếu có trọng thương trong người, ngậm một mảnh nhân sâm trong miệng là có thể kéo dài tính mạng nhất thời nửa khắc, lại có thuốc bột cứu tế, hẳn sẽ không đáng ngại.

    Ngoài ra 001 bọn họ còn mang theo thật nhiều thịt trong không gian, nhất là thịt heo, heo dễ sinh sản, sau khi bị thiến lại tăng thêm ưu điểm, rõ ràng chứa đầy năm mươi thùng hàng, chính bọn họ lôi kéo vận chuyển từ không trung, túi trữ vật nhỏ, chuyên chở đặt luôn bên trong thân thể cũng không ngại, không chiếm địa phương.

    Lý Quý Dương đồng ý sắp xếp của bọn họ, còn mua thêm cây cải dầu, cây tể thái cùng cải thìa, sợ nơi biên ải không có nhiều rau dưa như vậy, còn có một đống hoa quả bổ sung thêm vitamin.

    Bên này hắn chuẩn bị thật nhiều, lúc ở trong hệ thống hắn cũng nhịn không được kể cho thanh âm nghe chuyện bên ngoài, trên thực tế hắn cũng không nghĩ tới thanh âm sẽ cho thêm chủ ý gì cho hắn, chẳng qua một mình buồn bực nên tìm thùng rác tâm linh mà thôi.

    - Ngươi làm như vậy tốt lắm, nếu ngay cả binh lính của quốc gia mình cũng không yêu quý, quả thực rất không có lương tâm!

    Thanh âm nói chuyện vẫn sắc bén:

    - Ngươi phải thương lính như con mình, cũng cần phòng bị cấp trên của ngươi có mất hứng khi ngươi làm như vậy hay không.

    - Điểm này không cần quan tâm, đã có người đi làm.

    Lý Quý Dương nhìn tin tức cầu mua trên màn hình:

    - Tôi chỉ là sợ mình suy nghĩ không chu đáo, lần này đi nhất định phải cung cấp đầy đủ đồ vật, bọn họ giằng co cùng dị tộc cũng không dễ dàng.

    Hiện giờ Hung Nô phía bắc còn có bộ lạc còn ăn tươi nuốt sống đâu.

    - Ngươi cho dược liệu, thịt cùng hoa quả rau xanh, có cho muối hay không?

    Thanh âm chợt hỏi.

    Lý Quý Dương ngây ngẩn cả người.

    Muối ăn!

    Hắn lại quên mất!

    Thời đại này muối ăn chỉ tạm được, chiết xuất cũng không tốt, có điểm hương vị chua sót, hắn ăn muối đều là mua về rồi chiết xuất lần nữa, trừ đi hương vị chua sót.

    Nhưng những binh sĩ ăn muối khẳng định không tốt bằng hắn.

    - Tôi.. tôi đi tìm người nghĩ biện pháp!

    Lý Quý Dương đi tới không gian nhắc nhở 001 về muối ăn.

    - Trước tiên đi địa phương nào có biển, trực tiếp ở trên mặt biển lấy muối, thuận tiện bắt một ít nguyên thủy sinh vật trong biển, có lẽ có thể nuôi trong không gian thì sao?

    001 nghĩ nghĩ nói.

    - Nơi này chỉ có vũng nước suối, anh còn muốn nuôi sinh vật biển?

    Lý Quý Dương nghẹn lời:

    - Đây chính là nước ngọt!

    Hắn đều cấp cho cháu nhỏ uống qua cùng tắm qua!

    Nếu là nước biển thì hai chú cháu sớm biến thành dưa muối yêm!

    - Có thể mở ra nước biển thôi!

    001 nói:

    - Nơi này chúng tôi đều khảo sát qua, đại khái là tinh cầu có thể tăng trưởng khuếch trương, đúng lúc là một nơi tốt, tại sao phải lãng phí đây?

    - Tôi..

    Lý Quý Dương còn muốn nói điều gì.

    001 cũng không quản hắn, tiếp tục nói:

    - Nếu có biển khơi, sinh vật biển còn không bắt dễ như trở bàn tay? Chẳng qua còn cần ngài mua một bộ đoàn thể làm việc trong biển!

    - Tôi đã mua một bộ đoàn thể đào quặng mỏ đâu!

    Lý Quý Dương tức giận nói:

    - Tôi biết rồi, nếu có thể khuếch trương đương nhiên tốt lắm, nếu không thể, không cho anh tùy tiện gây sức ép a! Nước suối kia thật có trọng dụng đối với tôi!

    001 cam đoan nói:

    - Tôi sẽ không làm hư nước suối, vật kia phảng phất dùng trợ giúp tinh cầu lớn dần, cho dù là ngài vui, tôi cũng không đồng ý đâu!

    Lúc này Lý Quý Dương mới yên tâm:

    - Vậy anh nghĩ biện pháp tiếp tục làm ra muối ăn, làm giống như thứ tôi ăn là được.

    001 tỏ vẻ đã biết, lần này hắn đi ra ngoài thuận tiện muốn phân hình lục địa này, nhìn xem còn có giống nguyên thủy gì, hắn có thể di dời vào trong không gian.

    Đối với lần này xuất hành, 001 cũng không thoải mái được bao nhiêu.

    Lý Quý Dương sắp xếp xong xuôi, ngày hôm sau thả 001 cùng năm mươi người máy ra ngoài không gian, lặng yên cải biến thân hình, Lý Quý Dương trơ mắt nhìn bọn họ biến thành hình thức phi cơ trinh sát hơi mờ ảo.

    Sau đó một đám bay lên trời, vô thanh vô tức biến mất trong bóng đêm, giống như là u linh!

    Nếu không phải 001 cho Lý Quý Dương một vật trong suốt nhìn giống như là máy tính, tùy thời có thể chứng kiến hành tung của bọn họ, còn có thể đối thoại với 001, hắn còn cho là bọn họ đã biến mất.

    Chỉ hai mươi phút bọn họ đã bay ra khỏi Tần quốc, trực tiếp tiến vào Nam Sở, bay qua Nam Sở cung chỉ hai mươi lăm phút, tốc độ nhanh thần kỳ, đi tới bờ biển tổng cộng chỉ tốn năm mươi ba phút.

    Bọn họ đi thẳng ra mặt biển, đứng trên bầu trời vươn ra một ống hút, hấp thu nước biển lọc thành muối ăn, sau đó thả nước biển trở về, ước chừng hai giờ sau làm ra mười tấn muối tinh, đều tự xách một ít lại nhân lúc bóng đêm bay trở vè, Lý Quý Dương canh chừng ở trong sân lần lượt thu vào trong không gian.

    Chờ ngày hôm say Lý Quý Dương tiến vào trong không gian, liền phát hiện nam bắc không gian xuất hiện vài ngọn núi lớn, phía sau núi lớn phía nam là một mảnh biển khơi mênh mông!

    Bàn tay hắn run rẩy không thôi:

    - Anh đã làm gì? Tại sao lại có biển khơi xuất hiện?

    - Phương bắc còn chưa khai phát ra tới, đoán chừng là băng nguyên.

    001 làm ra một bộ bản đồ toàn tức hiện ra trước mặt Lý Quý Dương:

    - Tôi nghĩ mấy ngày nữa đi biên cảnh, tìm xem núi tuyết bên kia, làm chút băng tinh ngọc tủy trở về.

    Không ngờ còn đang suy tính lấy băng tinh quặng mỏ!

    - Sau này không được tùy tiện chuyển đồ vật trở về!

    Lý Quý Dương đau đầu:

    - Anh chuẩn bị xong muối ăn chưa?

    - Chuẩn bị xong rồi, đợi đưa đi.

    Đi ra ngoài một lần, 001 lại làm không ít đồ vật tiến vào, lúc phi hành trên không trung còn bắt được không ít loài chim.

    - Ngũ Sắc thảo thế nào?

    Lý Quý Dương lại hỏi.

    - Đã thu gặt tốt lắm, hiện tại lấy sao?

    001 nói:

    - Đã thu hoạch lần thứ ba!

    - Dễ trồng sao?

    Lý Quý Dương hi vọng hỏi.

    001 nhận chân:

    - Thật dễ trồng, cũng giống như là cỏ dại, rắc mầm móng tưới nước, có thể gieo trồng, nơi này không có cỏ dại, chính nó đã mọc thành một mảnh thảo nguyên!

    Lý Quý Dương:

    -!

    Sao nói khó gieo trồng đây?

    Thanh Linh Tử này lừa gạt!

    Lý Quý Dương thở phì phì mang theo một bó lớn Ngũ Sắc thảo đi liên hệ với Thanh Linh Tử:

    - Anh xem đây là cái gì?

    Ngũ Sắc thảo thật nổi bật, hút mắt người vô cùng.

    - Anh.. anh làm sao làm ra được nhiều như vậy?

    Đầu lưỡi Thanh Linh Tử muốn thắt lại.

    Bọn họ gieo trồng không dưới một trăm lần, lãng phí mấy ngàn mầm móng nhưng không mọc lên được, mới tìm đọc sách cổ thế mới biết cần ngũ sắc đất, nếu là tức nhưỡng nháy mắt có thể sống!

    Chẳng lẽ tiểu tử này có tức nhưỡng?

    - Kẻ lừa gạt!

    Lý Quý Dương nhíu mũi nói:

    - Còn nói không dễ trồng, khó sống, hiện tại đồ chơi này trải đầy chỗ của tôi!

    Trong không gian vốn không có cỏ dại, đều là ngũ cốc lương thực cùng cây ăn quả rau xanh, kết quả Ngũ Sắc thảo vừa trồng, biến thành một mảnh thảo nguyên!

    May mắn trong tiềm thức của Lý Quý Dương không cho gia súc đi ăn, nếu không gia súc đều cũng thành tinh!

    - Ở chỗ của tôi thật khó trồng a!

    Thanh Linh Tử kêu oan:

    - Nếu trồng được tôi còn khó khăn như vậy sao?

    - Bỏ đi, tha thứ anh, thứ này ở chỗ của tôi sắp biến thành cỏ dại lan tràn, tôi muốn bán đi một ít, anh không để ý đi?

    Lý Quý Dương quơ quơ Ngũ Sắc thảo nói.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  6. GiangNgan

    Messages:
    5
    Tần triều mỹ mãn sinh hoạt

    Tác giả: Sơ Vẫn Giang Hồ

    Editor: GiangNgan

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 187:

    - Anh có bao nhiêu?

    Thanh Linh Tử sờ sờ cằm.

    - Anh cần bao nhiêu có bấy nhiêu!

    Lý Quý Dương hung tợn nói:

    - Nó cũng thật điên cuồng, chiếm lĩnh một mảnh thảo nguyên của tôi đâu!

    Thanh Linh Tử vừa nghe cằm thiếu chút nữa rơi xuống!

    - Anh nói cái gì?

    - Nó chiếm một mảnh thật lớn, đều thành thảo nguyên!

    Lý Quý Dương tức giận:

    - Anh muốn bao nhiêu? Mấy ngàn cân nhất định có thể thỏa mãn anh!

    Tu chân giới luận "gốc" Ngũ Sắc thảo, ở trong mắt Lý Quý Dương luận thành "cân"!

    - Vậy anh trước hết cho tôi một ngàn cân!

    Có chuyện tốt như vậy, Thanh Linh Tử cũng không muốn buông tha, sau đó hắn đi ra du lịch, một năm sau trở về liền nói mình tìm được một mật cảnh, lấy được thật nhiều Ngũ Sắc thảo, đến lúc đó sơn môn của bọn họ có thể nguyên anh đi khắp nơi trên đất!

    Ngẫm lại đều thật kích động!

    Hơn nữa ngọn núi của bọn họ sẽ trở thành ngọn núi thứ nhất trong môn phái!

    Sư phụ lão nhân gia có thể tùy ý luyện đan theo ý của mình!

    - Anh dùng cái gì đổi?

    Lý Quý Dương lập tức muốn ưu đãi.

    - Tôi còn một lần cơ hội trao đổi, luôn không dùng, anh nghĩ muốn cái gì?

    Sau khi Thanh Linh Tử thăng cấp, đích xác có một cơ hội trao đổi, nhưng hắn lại vô dục vô cầu đối với thế gian, đồ vật trong vị diện công nghệ cao hắn cũng không dùng, rõ ràng không mua, luôn lưu trữ cơ hội này.

    Hiện giờ chứng kiến Ngũ Sắc thảo trong tay Lý Quý Dương, ánh mắt đều đỏ a!

    - Tôi muốn các loại mầm móng tiên thảo linh dược trân quý bên chỗ anh, anh thấy thế nào?

    Lý Quý Dương rõ ràng làm công phu sư tử ngoạm.

    Hắn vốn chỉ là thử xem một lần, kết quả hiệu quả tốt như vậy, hắn cũng không tin Thanh Linh Tử không động tâm!

    - Được!

    Quả nhiên Thanh Linh Tử mừng rỡ:

    - Chỗ này của tôi cũng có không thiếu thứ tốt, chỉ cần anh trồng sống được, bộ dạng tốt, dưỡng thành thục!

    - Việc này không thành vấn đề.

    Trải qua thí nghiệm, Lý Quý Dương đặc biệt đủ lòng tin với không gian của mình.

    Thanh Linh Tử cúp lên một trữ vật giới chỉ, lớn hơn túi trữ vật, một trăm túi trữ vật mới có thể sánh bằng nhẫn trữ vật này.

    Hắn đưa ra ý kiến dùng Ngũ Sắc thảo trao đổi, Lý Quý Dương trực tiếp dùng mấy túi trữ vật chứa một ngàn cân Ngũ Sắc thảo đổi nhẫn trữ vật.

    Cầm trong tay, lấy máu nhận chủ, Lý Quý Dương đi ra hệ thống mở ra nhìn xem, bên trong có thật nhiều đồ vật.

    Có nhánh cây, còn treo thẻ giới thiệu tư liệu.

    Có mầm móng, cũng dán thẻ, viết tư liệu.

    Có đủ loại hoa, thật nhiều hạt, đều dùng bỏ túi.

    Lý Quý Dương đưa cho 001:

    - Trồng hết xuống đi, chiếu cố cho tốt.

    - Ngài yên tâm.

    001 đã sớm nhịn không được.

    Lý Quý Dương tìm Lam Thiên mua một đoàn thể người máy hải dương, hiện giờ trong không gian có biển khơi, không thể lãng phí!

    - Người máy hải dương, xem cậu cần là dạng gì.

    Lam Thiên nói:

    - Tốt nhất đương nhiên là vạn năng hình, phân phối thấp nhất cũng là chất liệu cao cấp, nếu không bị nước biển ăn mòn không dùng được.

    - Cần tốt nhất, vạn năng hình!

    Lý Quý Dương đương nhiên cần tốt nhất, nếu làm bình thường, phá hủy làm sao mà sửa?

    - Cậu muốn dùng thứ gì đổi?

    Lam Thiên hỏi.

    - Cậu muốn cái gì?

    Lý Quý Dương hỏi lại.

    - Chỗ cậu có dược liệu hay không? Mầm móng dược liệu nguyên thủy đều được!

    Lam Thiên có chút ngượng ngùng:

    - Tôi muốn một chút mầm móng dược liệu nguyên thủy, tốt nhất là.. dược liệu có thể làm cho người khỏe mạnh.

    - Là ý tứ gì?

    - Chỗ này của tôi bởi vì là vị diện công nghệ cao, nhân loại phát triển nhiều năm, gien kỹ thuật mọc lên như nấm, càng phát triển thì càng cao cấp, dễ dàng gặp được cổ bình, hiện giờ làm đau đầu chính là gien thiếu hụt, rất nhiều người bởi vì vậy mà.. cho nên tôi nghĩ tìm dược liệu nguyên thủy, chúng nó có gien liên cơ bản nhất, có lẽ có thể giải quyết vấn đề khó khăn này. Chỉ là bên chỗ tôi dược liệu nguyên thủy quá ít! Hơn nữa cũng không trợ giúp gì được cho việc nghiên cứu. Đây chỉ là một suy đoán của tôi thôi.

    - Tôi hiểu!

    Lý Quý Dương cũng từng trải qua sự tình như vậy ở thời hiện đại, đọc qua không ít tiểu thuyết khoa học viễn tưởng, bên trong cũng đoán qua vấn đề gien thiếu hụt của nhân loại, bọn họ dùng dược liệu cũng là nhân sâm!

    Nhân sâm đại bổ nguyên khí a!

    Nhân sâm hoang dại chính là dùng tục mệnh!

    - Cậu có dược liệu nguyên thủy nào thích hợp hay không?

    Lam Thiên hi vọng nhìn Lý Quý Dương.

    - Có, cậu chờ một chút!

    Lý Quý Dương đóng cửa màn hình.

    - Anh muốn giúp hắn?

    Thanh âm hỏi.

    - Giúp một tay đi, hắn cũng cho tôi không ít đồ vật.

    Lý Quý Dương tính toán đi không gian lấy nhân sâm cho Lam Thiên.

    - Cùng hắn trao đổi, hắn là người của vị diện công nghệ cao, anh cần nhiều một chút cũng không sao.

    Thanh âm chỉ điểm Lý Quý Dương.

    - Đã biết!

    Lý Quý Dương gật đầu, hắn cần đoàn thể người máy hải dương vạn năng hình, như vậy cũng đủ rồi.

    Đi ra ngoài xách một túi lớn trở về, bên trong đựng nhân sâm, còn có túi vải nhỏ đựng mầm móng nhân sâm.

    Mở ra màn hình, bên kia quả nhiên đã chuẩn bị xong đoàn thể người máy hải dương, tổng cộng là 1001 cái.

    - Đây là đoàn thể người máy trên biển mới nhất, vả lại là toàn năng hình, dùng năng lượng mặt trời khu động.

    Lam Thiên giới thiệu:

    - Tôi dùng quyền cấp bậc cao nhất mua được, cậu yên tâm sử dụng.

    - Được, đây là nhân sâm, chỗ chúng tôi đều có thể tục mệnh, còn có một túi mầm móng, cùng nhau cho cậu, nhưng thứ này còn yêu cầu rất nhiều, cậu ghi nhớ cho rõ.

    Lý Quý Dương nhận thức nhân sâm cũng biết làm sao gieo trồng, là do hắn trung nhị kỳ, xem tiểu thuyết nghe nói về ngàn năm nhân sâm nên cũng tìm hiểu từ sách báo, mới biết được làm sao gieo trồng thành công.

    Lam Thiên cảm kích:

    - Cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ cẩn thận gieo trồng!

    - Cậu không cần áp lực quá lớn, nếu không trồng được tôi vẫn còn mầm móng ở đây, chẳng qua cho cậu thêm một ít!

    Lý Quý Dương làm người tốt làm tới cùng.

    - Cảm ơn! Cảm ơn!

    Lam Thiên cảm kích không thôi.

    Lý Quý Dương đổi xong đoàn thể người máy liền đưa vào không gian, 001 vừa nhìn liền nói:

    - Cấp cao hơn tôi.

    - Cấp cao hơn anh cũng về anh quản.

    Lý Quý Dương trao quyền cho 001:

    - Anh xem rồi làm đi, tôi đi ra trước.

    001 gật đầu, chính mình mang theo 1001 người máy bay hướng biển khơi.

    Một ngày này, Doanh Chính học tập xong lại vấn an quốc chủ, vừa lúc gặp Lữ Bất Vi, cũng không biết là nói như thế nào nhắc tới quân báo Thái Nguyên, Mông Ngao đại tướng quân đích xác càng già càng dẻo dai, dẫn quân bình Thái Nguyên, nhưng cũng có tổn thương.

    Doanh Chính cảm thấy hôm nay là một cơ hội, quả nhiên nhắc tới nhân số thương vong, Lữ Bất Vi thở dài không thôi.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  7. GiangNgan

    Messages:
    5
    Tần triều mỹ mãn sinh hoạt

    Tác giả: Sơ Vẫn Giang Hồ

    Editor: GiangNgan

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 188:

    Còn có vài vị triều thần như Vương Oản đang ngồi, lúc nhắc tới việc này đều thở ngắn than dài, chiến tranh làm gì không có người chết, mọi người chỉ là tăng thêm cảm thán mà thôi.

    Doanh Chính biết cơ hội của hắn tới đây!

    Lý Quý Dương đang ở nhà chơi với cháu nhỏ, hôm nay tiểu tử kia đột nhiên muốn leo cây!

    - Vì sao phải leo cây?

    Lý Quý Dương hứng thú hỏi.

    - Muốn leo liền leo.

    Tiểu tử kia ưỡn bộ ngực nhỏ chắp tay sau lưng nói:

    - Những nhi đồng khác đều cũng đi, chỉ có con không biết, cho nên muốn leo cho biết!

    - Con mới gặp qua mấy nhi đồng?

    Lý Quý Dương cố ý dụ hắn.

    - Con nghe các vị đại nương nói, các ca ca trước đây đều leo cây đào trứng chim!

    Tiểu tử kia ủy khuất nhìn Lý Quý Dương:

    - Tín nhi cũng muốn đào trứng chim.

    - Hắn làm sao biết việc này?

    Lý Quý Dương nhìn qua Lan nãi mẫu.

    - Là nô tì không xem trọng tiểu thiếu gia, có vài người trong nhà bếp nhàn rỗi nói chuyện phiếm, nói về nhi đồng của mình, tiểu thiếu gia không biết từ khi nào thì chạy tới nên nghe được, trở về liền hỏi nô tì, nô tì nói đó đều là những nhi đồng không tốt mới làm.. nhưng mà tiểu thiếu gia hắn..

    Nam hài sao, leo núi leo cây xuống sông bắt cá mới là hứng thú, cho dù tiểu Lý Tín từ nhỏ nuôi trong nhà lớn, hiện giờ hơn ba tuổi sắp bốn tuổi, đúng là thời điểm còn mê chơi.

    - Muốn leo cây thì đi đi!

    Lý Quý Dương ôm tiểu tử kia:

    - Đi, thúc thúc mang con đi leo cây!

    - Nga nga!

    Tiểu tử kia nhất thời cười mở:

    - Leo cây đi! Leo cây đi!

    Vừa nói vừa vỗ tay, ồn ào nhanh lên, nhanh lên!

    Đi tới ngoại viện đi vào một đại viện tử, lại có Cam La bọn họ đang chơi đùa, nơi này là luyện võ trường của bọn nhỏ.

    - Học trưởng!

    Mọi người cùng trường, nhìn thấy Lý Quý Dương đều hành lễ vấn an, thuận tiện trêu đùa tiểu tử kia, bởi vì bọn họ đều lớn hơn tiểu Lý Tín, cả đám đều xem mình là đại ca ca, tiểu Lý Tín ai cũng không sợ, ai ôm đều được, ai hỏi gì cũng trả lời, Lý Quý Dương rốt cục kiến thức được sự đáng yêu của nhi đồng.

    - Sao lại mang theo tiểu thiếu gia tới đây?

    Cam La nhỏ giọng hỏi.

    - Hắn muốn leo cây, ta xem cây trong sân quá cao, bên này có cây mới trồng, thấp hơn một chút, để cho hắn qua chơi.

    Lý Quý Dương chỉ vào cây dâu cao nửa người nói:

    - Trải chút cỏ khô dưới đất, lại trải thêm hai đệm giường, dù rơi xuống cũng không bị đau.

    Nhưng vừa mới nói xong, lại có người bẩm báo: Quốc chủ triệu kiến Tần An quân.

    Lý Quý Dương cảm thấy là chuyện dược liệu, lập tức đem tiểu Lý Tín nhét vào trong tay nhi đồng choai choai đứng bên cạnh:

    - Ôm hắn!

    Bản thân hắn lập tức xoay người chạy ra ngoài, ở trong phòng khách quả nhiên có nội thị đang đợi hắn.

    - Quốc chủ nghĩa phụ vì sao lại triệu kiến ta?

    Lý Quý Dương chứng kiến là người quen, liền gom qua hỏi thăm tin tức.

    Thuận tiện đút hai kim vào tay áo nội thị.

    - Là chuyện dược liệu, đại công tử đề nghị, ngài biết là tốt rồi, tìm rất gấp, mời Tần An quân nhanh chóng cùng ta tiến cung.

    Nội thị được ưu đãi, lại biết Lý Quý Dương là nghĩa tử của quốc chủ, cái gì đều nói ra.

    Lý Quý Dương liền hiểu đực, thu thập xong liền theo sát vào Tần Vương cung.

    Sau khi tới, quả nhiên có rất nhiều người có mặt, nhất là Lữ Bất Vi, rất rõ ràng!

    - Tiểu Dương a!

    Trang Tương Vương yêu thích hô:

    - Ngồi bên cạnh nghĩa phụ!

    Lý Quý Dương chào xong lập tức nhu thuận vội vàng tiến đến:

    - Quốc chủ nghĩa phụ, gần đây thân thể khỏe không?

    - Tốt, tốt lắm!

    Trang Tương Vương cũng không nhiều lời vô nghĩa:

    - Nghe nói sư huynh của ngươi có rất nhiều dược liệu?

    - Dạ phải!

    Lý Quý Dương gãi đầu:

    - Đại sư huynh rất có nghiên cứu về y thuật dược lý, sư phụ cũng dốc túi tương thụ cho hắn.

    Mọi người nghe nói như vậy cũng biết có thể là một thần y.

    Nhắc tới thần y, người Tần quốc có cảm xúc rất sâu, bởi vì Biển Thước chính là bị ngự y Tần quốc ám sát chết!

    Biển Thước vốn là họ Cơ, Tần thị, danh Hoãn, người Việt, còn có danh hào Lư Y, là danh y thời kỳ Xuân Thu chiến quốc.

    Thời kỳ Xuân Thu chiến quốc quận Bột Hải người Trịnh quốc. Bởi vì y thuật của hắn cao siêu, được xưng là thần y, cho nên mọi người mượn danh hào "Biển Thước" trong thần thoại thượng cổ Hoàng Đế làm thần y xưng hô hắn. Hắn học y với Trường Tang quân, truyền xuống cấm phương y thuật, am hiểu các khoa. Ở Triệu làm phụ khoa, ở Chu làm ngũ quan khoa, ở Tần làm nhi khoa, y thuật của hắn vang danh thiên hạ.

    Sau chữa bệnh cho Tần Vũ Vương, bị ngự y Tần quốc Lý Ê ghen tỵ, phái người ám sát hắn.

    Đợi khi hắn qua đời, về sau quốc chủ Tần quốc bệnh nặng lại không có thầy thuốc điều trị, hối hận không thôi.

    Vả lại từ đó về sau thầy thuốc có y thuật giỏi không chịu đến Tần quốc, thế cho nên y thuật Tần quốc trình độ thấp nhất trong sáu nước, ở trong quân cũng là như thế.

    - Chính nhi, ngươi nói với hắn!

    Trang Tương Vương nghe được không ngừng hâm mộ, nhưng ngượng ngùng tự mình mở miệng, liền mệnh lệnh cho Doanh Chính nói với Lý Quý Dương.

    - Nghe nói bên kia đánh giặc gay gắt, bị thương rất nhiều, ngươi không phải nói qua với ta sư huynh của ngươi trong người thường có dược liệu xài không hết, dùng không cạn sao?

    - Phải đó!

    Lý Quý Dương giả vờ ngây ngốc.

    - Cho nên muốn thực nghiệm cầm máu, dược liệu ngoại thương cứ việc đưa vào trong quân là được.

    Doanh Chính cùng hắn diễn trò.

    - Sư huynh của ta.. đúng là có không ít dược liệu, nhưng không biết hắn có đồng ý hay không?

    Lý Quý Dương còn giả ngu, không thể lập tức liền gật đầu.

    - Ngươi cứ xem như xứng sẵn dược liệu, cấp trong quân dùng đi!

    Trong lòng Doanh Chính cười thầm nhưng vẻ mặt vẫn thản nhiên.

    Lý Quý Dương nhìn Trang Tương Vương ra vẻ nói:

    - Có không ít dược liệu, có thể đưa vào trong quân, nhưng cần có quốc chủ nghĩa phụ gánh cái danh, nói là ngài quan tâm quân tốt làm cho người ta đưa đi dược liệu.

    Lời này của hắn rất được lòng Trang Tương Vương, Trang Tương Vương lập tức nở nụ cười:

    - Được, nghĩa phụ chịu trách nhiệm là được.

    Doanh Chính cùng Lý Quý Dương liếc nhìn nhau: Chuyện này thành!

    - Được rồi, ngươi tiến cung đi thăm nghĩa mẫu của ngươi đi, hai ngày này nàng thật nhớ ngươi, từ sau khi ngươi phong Tần An quân, còn chưa đi gặp qua nàng đâu!

    Trang Tương Vương đem hai người bọn họ đuổi đi.

    - Dạ!

    Doanh Chính cùng Lý Quý Dương ngoan ngoãn lui ra ngoài.

    Chờ hai người đi rồi, Trang Tương Vương mới nói:

    - Các ngươi nghĩ như thế nào?

    - Chỉ là thí nghiệm dược hiệu mà thôi, chung quy là có dược liệu đưa đi, cho dù chỉ cứu về một người cũng là tốt lắm!

    Vương Oản mới nhập sĩ, được Trang Tương Vương xem trọng, hiện giờ mới có tư cách vào cung tham dự chính sự.

    - Lữ tướng bang cảm thấy thế nào?

    Trang Tương Vương nhìn Lữ Bất Vi.

    - Thần cho rằng Vương đại nhân nói rất đúng!

    Lữ Bất Vi chắp tay:

    - Lại không quản dùng tốt hay không, phàm là thuốc trị thương đều sẽ cầm máu, chỉ cần cầm máu người sẽ khỏi hẳn. Chỉ cần bảo trụ được người binh lực cũng không bị giảm sút, cũng là sự tình tốt. Huống chi đây chỉ là lấy danh nghĩa của quốc chủ, tốt đương nhiên là về quốc chủ, không tốt có thể nói là do đối phương học nghệ không tinh.

    Lữ Bất Vi nói.

    Ánh mắt Vương Oản nhìn hắn không đúng lắm.

    Đây là ưu đãi về Trang Tương Vương, chuyện hư hỏng thì đẩy cho Lý Quý Dương.

    Việc này Cam Lỗi cũng nói qua với Dương Phi Anh, nhưng vẫn cảm thấy không có vấn đề gì.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  8. GiangNgan

    Messages:
    5
    Tần triều mỹ mãn sinh hoạt

    Tác giả: Sơ Vẫn Giang Hồ

    Editor: GiangNgan

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 189:

    Hắn không phải còn có một sư huynh sao?

    Vả lại sư phụ cùng các sư huynh của hắn hình như cũng không ít, chỉ là thật thần bí, không ai tìm được dấu vết hay tung tích.

    Càng là tồn tại thần bí càng khiến cho kẻ khác kiêng kỵ.

    Bọn họ ở một bên thương nghị, Triệu Cơ lôi kéo Lý Quý Dương cùng Doanh Chính tỏ vẻ quan tâm.

    - Lần phong quân ta cũng hoảng sợ, con đừng quá xuất đầu, Lữ Bất Vi tới đây hai lần hỏi thăm ta về con, ta đều tùy tiện nói cho qua.

    Triệu Cơ nhẹ cau mày:

    - Còn có quốc chủ, gần đây ta không đề cập tới con, hắn đều nhắc tới, cho dù ta nói đều là lời hay, nhưng hình như hắn muốn nghe không phải là những lời này.

    Là người bên gối, Triệu Cơ hiểu Trang Tương Vương rất rõ, nếu Lý Quý Dương là tuyệt thế tiểu mỹ nhân, nàng còn cho là hắn xem trọng Lý Quý Dương, chuẩn bị thu vào hậu cung đâu!

    Cố tình Lý Quý Dương lại là nam tử, nhưng Trang Tương Vương hỏi nhiều vài câu cũng làm cho Triệu Cơ thập phần cảnh giác, nàng sợ Trang Tương Vương có ý đồ gì, muốn lợi dụng Lý Quý Dương, nhất là lần này phong quân Lữ Bất Vi đều chú ý Lý Quý Dương, tới hỏi hai ba lần!

    Nàng còn muốn phái người đi hỏi thăm là chuyện gì xảy ra.

    Nàng gọi Cao chiêm sự, Cao chiêm sự nói là chuyện tốt, không cho nàng sốt ruột, nói mấy ngày sau nhất định có cơ hội gặp mặt, đến lúc đó tiếp tục tán gẫu cũng không muộn.

    Hiện giờ đã có cơ hội, Triệu Cơ đều đem nỗi lo lắng viết lên trên mặt.

    - Nghĩa mẫu đừng lo lắng.

    Lý Quý Dương an ủi nàng:

    - Con cùng a Chính rất tốt, quốc chủ nghĩa phụ chỉ là nhìn thấy con tiến hiến đồ vật thật là tốt quá, không thể không tiến phong cho con, hơn nữa con đều nhận biết nghĩa phụ, thân phận đương nhiên không thể quá thấp.

    Doanh Chính cũng nói:

    - A nương, mẹ chỉ cần ngồi yên là được, đừng nghĩ nhiều.

    Hai người khuyên hồi lâu mới vỗ yên được Triệu Cơ, theo sau nàng cho người làm đồ ăn, đều là dùng gia vị của Lý Quý Dương đưa vào, ba người ăn uống xong mới tan.

    Doanh Chính đưa Lý Quý Dương ra cung về nhà, lại nói một lúc với Cam Lỗi bọn họ mới trở về trong cung.

    Ngày kế tiếp Lý Quý Dương làm ra vẻ viết một thẻ tre, là dùng trúc tía tốt nhất, mài trong suốt trong sáng như chạm ngọc, bên trên chỉ viết một câu chính hắn bắt lên cửa lớn ba ngày, ba ngày sau trực tiếp ném vào trong chậu than đốt thành tro bụi.

    Tần An quân phủ vốn còn có thuộc hạ của Trang Tương Vương trà trộn vào, nhìn thấy một loạt hành động này cũng không dám hỏi nguyên do, nhưng vẫn thập phần trung tâm đem tin tức truyền trở về.

    Trang Tương Vương nhận được tin tức cũng không hiểu ra sao, đó là có ý tứ gì?

    Buổi chiều, Lý Quý Dương trộm thả nhóm người máy 001 đi ra, toàn bộ đều mặc áo tơi phản chân màu đen, mang theo mũ che nắng, hoàn toàn không thấy được diện mạo, đông nghìn nghịt một mảng lớn!

    Họ lặng yên bay lên trời, bay về hướng phương bắc, bởi vì chiến sự nên phương bắc khá căng thẳng, ngày mai khi mặt trời mọc họ sẽ tới bên ngoài quân doanh, buông dược vật đồ đạc khác liền đi, không cho ai cơ hội dây dưa.

    Ngoài ra trong đó còn có thư viết tay của Doanh Chính.

    Lý Quý Dương đưa đi 001 bọn họ, nhưng lại không biết có nhóm người luân phiên thay ca, đợi sư huynh của hắn đến!

    Kết quả đợi vài ngày cũng không thấy bóng người!

    Trang Tương Vương đang đợi, Lữ Bất Vi cũng đang đợi, hắn muốn kiểm tra lá bài tẩy của Lý Quý Dương, đừng nói là hai người bọn họ, ngay cả Cam Lỗi cùng Dương Phi Anh cũng đợi, hai người đang nghĩ cách làm sao khiến cho sư huynh của Lý Quý Dương không bị người dây dưa.

    Hơn mười ngày sau, biên ải phương bắc truyền tới tin tức đại thắng!

    Thuận tiện còn gởi thư cho Trang Tương Vương, cảm tạ quốc chủ sia người đưa tới y dược cùng đủ loại quân nhu!

    Trang Tương Vương chứng kiến liền kinh hãi:

    - Quả nhân khi nào thì sai người đưa đi qua?

    - Phụ vương, ngài không phải làm cho sư huynh của tiểu Dương đưa đi sao? Tiểu Dương nói biên ải lạnh khủng khiếp, ăn uống không ngon, thuận tiện cho sư huynh của hắn mang tới không ít gạo cùng mì, thịt cùng muối ăn.

    Doanh Chính ở bên cạnh nhắc nhở:

    - Đây là chuyện mà ngài đã đồng ý.

    - Nhưng sư huynh của hắn tới khi nào?

    Sắc mặt Trang Tương Vương có chút tái nhợt:

    - Quả nhân vì sao không biết?

    Tử sĩ thế nhưng không hề phát hiện chút nào sao?

    Cả một Hàm Dương thành to như vậy, có người tiến vào thì nói không biết, chẳng lẽ cả một Tần An quân phủ có người đi vào cũng không hay? Người gác cửa là người chết sao?

    Càng xem sắc mặt Trang Tương Vương càng trắng, không ngờ là lúc mặt trời mọc xuất hiện ở cửa lớn, còn mang nhiều đồ vật như vậy!

    Đều không tiến quân doanh!

    Người trong quân doanh còn không nhận được thư tay của hắn, căn bản không ai ngăn đón, bọn hắn cứ như vậy nghênh ngang bỏ đi!

    Cũng không ai biết bọn hắn đi nơi nào!

    Mấu chốt nhất chính là dọc theo đường đi có nhiều đồ vật như vậy, nhưng không ai hoài nghi qua bọn họ? Hoặc là nói chú ý tới bọn họ!

    Bên này chiến báo còn chưa xem hết, chiến báo của Mông Ngao đại tướng quân bên Thái Nguyên cũng tới.

    Nói cùng một sự kiện!

    Nói quốc chủ đưa tới dược vật cùng thực vật giúp đại ân, nhất là dược liệu, tốt vô cùng.

    Trang Tương Vương cảm thấy được có gì không đúng lắm!

    Đem hai phần quân báo họp cùng một chỗ xem, hắn đã nhìn ra.

    Hai phần quân báo nhắc tới ngày nhận được đồ vật, chỉ kém nhau một ngày!

    Cùng một canh giờ, đều là lúc mặt trời mọc phát hiện đồ vật.

    Đồ vật đều giống nhau như đúc.

    Đồng dạng tới vô ảnh đi vô tung, đồng dạng không ai phát hiện không ổn, đồng dạng không ai hội báo!

    Hắn cũng không biết Lý Quý Dương làm sao liên hệ sư huynh của hắn, không có viết thư, cũng không thấy nhắn tin.

    Cho dù là phủ đệ của Lữ Bất Vi cũng không biết.

    - Phụ vương? Ngài làm sao vậy?

    Doanh Chính nhíu mày hỏi.

    - Tiểu Dương làm sao liên hệ với sư huynh của hắn đây?

    Trang Tương Vương không tự giác nói lên nghi ngờ của mình.

    - Hẳn là dùng phi điểu truyền thư đi?

    Doanh Chính đoán:

    - Con nghe hắn nhắc tới qua.

    - Phi điểu truyền thư?

    Trang Tương Vương nghĩ nghĩ, cũng chỉ có lời này giải thích.

    Trong lòng thầm nghĩ cho tử sĩ đi điều tra..

    - Phụ vương, quá trình không trọng yếu, kết quả mới là trọng yếu.

    Doanh Chính nhìn ra Trang Tương Vương không cao hứng, hắn không biết nguyên nhân, nhìn lướt qua thẻ tre mới hiểu được.

    Tuy rằng không biết sư huynh tiểu Dương làm như thế nào, nhưng rõ ràng là hù sợ phụ vương, phụ vương không thích thế lực mà mình không thể nắm giữ.

    - Quá trình không trọng yếu, kết quả mới trọng yếu?

    Trang Tương Vương tinh tế ngẫm nghĩ những lời này, Doanh Chính cũng không quấy rầy hắn.

    Sau một lúc lâu, Trang Tương Vương cười:

    - Vẫn là Chính nhi nói đúng, cần quản chi quá trình, kết quả đối với quả nhân tốt là được rồi.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  9. GiangNgan

    Messages:
    5
    Tần triều mỹ mãn sinh hoạt

    Tác giả: Sơ Vẫn Giang Hồ

    Editor: GiangNgan

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 190:

    - Phụ vương là người nắm giữ đại cục trong tay, chỉ một chút chi nhánh nhỏ nhặt cần gì phải hao phí tâm lực.

    Doanh Chính ở bên cạnh thản nhiên nói:

    - Nếu đều làm vậy phụ vương ngài cũng sẽ bận rộn không chịu nổi a!

    - Tiểu tử này!

    Trang Tương Vương chỉ vào hắn cười:

    - Thật giống lúc quả nhân còn trẻ tuổi!

    Doanh Chính cười hắc hắc, cũng có chút ý tứ như phá hư.

    - Ngài nói cái gì đó!

    Lúc này Triệu Cơ bưng canh đi tới, nghe được lời này liền sẵng giọng:

    - Con trai của ngài không giống ngài, còn có thể giống người khác?

    - Quả nhân nói bậy, ái cơ ngàn vạn lần đừng nóng giận a!

    Trang Tương Vương cũng không ngại Triệu Cơ tự tiện đi vào nơi này, bởi vì giờ này là lúc Triệu Cơ thường bưng thuốc bổ tới cho hắn.

    - A nương!

    Doanh Chính hô một tiếng, nhìn thấy trong tay nàng bưng canh, biết là a nương đích thân mang thuốc bổ tới cho quốc chủ phụ thân.

    Trang Tương Vương thật hưởng thụ Triệu Cơ chiếu cố cho mình.

    Doanh Chính không xuất cung, Triệu Cơ cho Cao chiêm sự đi tặng mười bộ áo mùa hè cho Lý Quý Dương cùng tiểu Lý Tín, bởi vì sắp tới tháng năm, thời tiết đã bắt đầu nóng lên.

    Đợi thêm hai tháng, mùa hè cũng đã tới.

    Cao chiêm sự truyền lời cho Lý Quý Dương, đại công tử nói sự tình tiến triển thuận lợi.

    Lý Quý Dương liền nở nụ cười.

    Sau khi Dương Phi Anh hay biết, dùng danh nghĩa đi mời người quen uống rượu đi Văn Tín hầu phủ một chuyến, ngày hôm sau lúc lâm triều tâm tình Lữ Bất Vi cũng tốt lắm.

    Mùa hè ánh nắng chói chang, Lý Quý Dương cũng không cảm thấy quá nóng, dù sao hoàn cảnh tốt, không khí trong lành, nhiều nhất tháng bảy dùng chút khối băng là được.

    Chức vị Tần An quân của hắn dần dần đứng vững trong Hàm Dương thành, quan hệ với Cương Thành quân càng ăn ý, hai người thậm chí còn nghiên cứu ra phương thuốc trị liệu cảm mạo!

    - Vật này thật sự dùng tốt sao?

    Cương Thành quân Thái Trạch vuốt dược liệu không thể tin được.

    - Trị liệu gió nhiệt hẳn là còn có thể.

    Lý Quý Dương không cảm giác mình nhớ lầm, bởi vì đồ vật này chỉ có một vị thuốc, chính là rễ bản lam.

    Đồ chơi này toàn thân đều là thuốc, lá cây kêu đại thanh diệp, rễ thì gọi là rễ bản lam, sau khi thu thập hong khô thì cất kỹ, lúc gặp gió nhiệt cảm mạo ngao thành nước uống, một ngày ba lần, bình thường ba ngày thì đủ rồi, nghiêm trọng thì bảy ngày.

    Hơn nữa đồ chơi này còn có thể dự phòng gió nhiệt cảm mạo, hiệu quả dự phòng còn tốt hơn hiệu quả trị liệu.

    - Vậy sao? Cũng chưa từng dùng trị liệu qua.

    Thái Trạch không quá khẳng định, chuyện này hắn cũng là lần đầu làm.

    Lý Quý Dương lại có thể xác định, ở hiện đại bọn họ dùng đều là rễ bản lam nhân công gieo trồng, hiện giờ dùng là dược liệu hoang dại tinh khiết, hiệu quả khẳng định không sai.

    - Tìm người bị cảm lạnh thử một lần là được thôi? Chẳng qua tìm nhiều người một chút? Tìm người già yếu hay là nữ nhân nhi đồng là được.

    Lý Quý Dương biết dược liệu này là đông y tinh khiết, đối với cơ thể người không thương tổn, chỉ cần là gió nhiệt cảm mạo đều có thể trị liệu.

    - Vậy cũng tốt.

    Thái Trạch tán thành.

    Làm sao tìm được người đây?

    Đơn giản, Lý Quý Dương gọi Lý Phúc đi tìm, người trong nhà không ít, sẽ có thể tìm được, tìm không được thì đi bên ngoài tìm.

    Không phải cho hắn tùy ý tìm người, là có yêu cầu: Bệnh trạng biểu hiện bị nóng, còn ra gió lạnh, đầu trướng đau, có mồ hôi, cổ họng sưng đỏ đau đớn, ho khan, đàm dính hoặc vàng, nghẹt mũi còn chảy nước vàng, khát nước, đầu lưỡi đỏ.

    Lý Phúc nghe xong đều choáng váng:

    - Công tử, ngài đây là tìm người hay là tìm việc a?

    Lý Quý Dương nói:

    - Tìm việc thôi.

    Lý Phúc tìm trong nhà một phen, nhưng bởi vì Lý Quý Dương nuôi dưỡng người trong nhà rất tốt nên ai cũng thân thể khỏe mạnh, ngẫm lại cũng phải, những người này ngày thường cũng được ăn sản phẩm trong không gian, vì thế khỏe mạnh hơn người bên ngoài rất nhiều. Cho nên hắn phải đi nhiều địa phương bên ngoài cũng tìm được không ít, có tiểu hài nhi cũng có người già.

    Cho họ tiền, tập thể mời tới Tần An quân phủ.

    Làm gì chứ?

    Thí nghiệm thuốc!

    Điểm này có người bẩm báo cho Trang Tương Vương.

    - Nếu là dược liệu dùng trị bệnh, lại có người tự nguyện nhận thí nghiệm thuốc, như vậy tùy hắn làm đi.

    Trang Tương Vương bị nắng nóng không chịu nổi, Lý Quý Dương đưa tới không ít khối băng, nhưng Triệu Cơ sợ hắn cảm lạnh nên không dám cho hắn dùng nhiều, mỗi ngày đều số lượng đưa lên, còn không dám để hắn chịu nóng, thật nhiều hoa quả đều dùng nước giếng ướp lạnh mới cho hắn ăn, dùng hạ nhiệt độ, ngay cả cơm canh cũng chỉ là ấm mà không phải nóng.

    Vì thế việc thí nghiệm thuốc cứ như vậy cho qua.

    Lý Quý Dương ở nhà thực nghiệm hiệu quả tốt lắm, những người này đều là người nhà nghèo khổ, kết quả làm việc nhà nông bị bệnh, may mắn thuốc của Lý Quý Dương dùng rất tốt, uống ba ngày người trẻ tuổi cũng khỏe lại, người già dùng năm ngày thì khỏi hẳn, người cuối cùng yếu nhất cũng đợi tới bảy ngày thì đã lành lại.

    Hiệu quả thập phần không sai, Lý Quý Dương đề nghị:

    - Không bằng tiến hiến cho quốc chủ? Phương thuốc này cũng không phức tạp.

    - Quốc chủ hắn..

    Thái Trạch không có hảo cảm với Trang Tương Vương, hơn nữa hắn đối với vương quyền có sáu phần sợ hãi cùng bốn phần chán ghét.

    - Mặc kệ quốc chủ như thế nào, chúng ta làm là vì tạo phúc cho thiên hạ.

    Lý Quý Dương biết tâm kết của hắn, cho nên chỉ nhắc tới dân chúng bình dân:

    - Làm cho mọi người lúc bị gió nhiệt biết làm sao trị liệu bệnh này, làm cho người ta không bị đau khổ, thậm chí là tử vong.

    - Tạo phúc thiên hạ..

    Thái Trạch vẫn do dự, hắn sợ thanh danh của mình quá mức, hiện giờ vị quốc chủ này cũng không phải người có lòng dạ rộng lớn.

    - Đây cũng là chuyện tốt lập công đức đó thôi!

    Lý Quý Dương bèn kéo tới phúc lợi Đạo giáo, khẳng định là thích giọng điệu này.

    Chờ Thái Trạch gật đầu đồng ý sau đó cáo từ, Cam Lỗi đi ra, Lý Quý Dương cười hắc hắc.

    - Ngươi nha ngươi nha!

    Cam Lỗi chỉ vào Lý Quý Dương:

    - Sau này cũng không dám nghe ngươi nói chuyện.

    Lý Quý Dương ngượng ngùng:

    - Tóm lại là chuyện tốt mà, hắn lại sợ này sợ kia, cần gì chứ! Quốc chủ cũng là người, Tần quốc là trách nhiệm của hắn.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  10. GiangNgan

    Messages:
    5
    Tần triều mỹ mãn sinh hoạt

    Tác giả: Sơ Vẫn Giang Hồ

    Editor: GiangNgan

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 191:

    Lý Quý Dương vẫn liên hợp Cương Thành quân đem phương thuốc nghiên cứu ra được hiến đi lên, đương nhiên Cương Thành quân là nhân viên nghiên cứu chủ yếu, hắn chỉ là tham dự mà thôi.

    - Mặc dù chỉ là làm nền, cũng là ngươi có tâm.

    Trang Tương Vương tán thưởng Cương Thành quân một phen, ban cho không ít đồ vật, Cương Thành quân rõ ràng thật cao hứng.

    Nhưng đồng thời Trang Tương Vương càng xem trọng Lý Quý Dương, phương thuốc này hắn cho rằng là Lý Quý Dương làm chủ đạo, Cương Thành quân mới là người làm nền.

    - Chỉ là thầm nghĩ làm cho người Tần quốc chúng ta không bị bệnh không thể trị liệu mà thôi.

    Lý Quý Dương thật khiêm tốn.

    - Hài tử tốt.

    Trang Tương Vương đánh giá, theo sau ban cho như nước chảy đưa tới Tần An quân phủ.

    Lần này ban cho thật sự khác biệt, bởi vì Lý Quý Dương đã được phong quân, thân phận địa vị đều đã khác, Lý gia được xem là đại quý tộc, ban cho đương nhiên tăng lên cấp bậc.

    Lý Quý Dương rốt cục thực hiện được tâm nguyện có được bảo vật Chiến quốc, Trang Tương Vương ban cho hắn một đồ đựng đá bằng đồng thau!

    Năm đó Lý Quý Dương ghé vào thủy tinh nhà bảo tàng cũng không muốn rời đi, rất muốn dán đi lên xem một chút, nhưng điều đó là không khả năng, bởi vì đó chính là quốc bảo!

    Hiện giờ hắn có đồ đựng đá của mình, cũng không bỏ khối băng hay ướp lạnh rượu, hắn chỉ muốn chính mình nghiên cứu một chút.

    Cao chiêm sự đưa tới ban cho, trở về báo với Trang Tương Vương:

    - Tần An quân thập phần yêu thích đồ đựng đá ngài ban cho, còn muốn mở ra xem đâu!

    Trang Tương Vương nghe xong liền cười nói:

    - Tuy rằng thanh niên, nhưng rốt cục còn là một tiểu hài tử.

    - Còn không phải sao!

    Cao chiêm sự cười nói:

    - Trong nhà không có người lớn dạy thì không được, thanh niên cũng còn như đứa bé, không lớn nổi.

    Hắn nói như vậy Trang Tương Vương càng cao hứng.

    Trừ bỏ cấp đồ đựng đá, còn có bộ dụng cụ uống rượu đồng bộ, Lý Quý Dương lấy được rượu tôn lấy động vật làm chủ yếu, theo vịt tôn đáng yêu nhất, đến trâu tôn thật nặng còn có voi tôn thưa thớt, mỗi con mười một tổ, làm cho Lý Quý Dương yêu thích không buông tay.

    Nhớ năm đó những bảo bối này hắn ngay cả sờ cũng không có cơ hội sờ, xem một cái cũng không dễ dàng, còn phải cách một tầng thủy tinh phòng hộ.

    Hiện tại?

    Lý Quý Dương thỏa mãn vuốt ve những bảo bối này, không chỉ sờ, còn có thể cất chứa!

    Tư nhân trân quý a!

    - Có ai không!

    Lý Quý Dương sờ đủ rồi, cũng không lau tay liền kêu người.

    - Ở đây, công tử có gì phân phó?

    Thuần Nhã xông ra.

    - Làm cho Lý Phúc lấy cho ta chút khối băng cùng trái cây, công tử ta muốn ăn trái cây ướp lạnh!

    Lý Quý Dương vung móng vuốt:

    - Dùng đồ đựng đá này!

    Rượu thì không được, Lý Quý Dương tính toán đợi sau mười tám tuổi tiếp tục uống, cũng lập tiêu chuẩn cho Doanh Chính, quá sớm mê rượu không tốt.

    - Dạ!

    Thuần Nhã vội vàng chạy đi tìm Lý Phúc.

    Ngày này Lý Quý Dương thoải mái ăn trái cây phóng lạnh, còn khen ngợi ăn ngon hơn bỏ vào trong giếng.

    Hành động của hắn bị tử sĩ hội báo cho Trang Tương Vương, Trang Tương Vương nghe xong càng thêm vui, đứa nhỏ này!

    Đại khái là mùa hè quá nóng, giữa chư hầu quốc ổn định nhất là mùa hè, đợi cuối thu lại có người rục rịch.

    Nhưng lại không quan hệ gì với Tần quốc, năm nay Tần quốc lần đầu tiên sử dụng nông cụ kiểu mới, Trang Tương Vương lại phóng ra nông cụ kiểu mới cũng đã cày bừa vụ xuân, đợi cho quốc gia khác hay biết muốn làm nông cụ kiểu mới trở về, thì cày bừa vụ xuân đã qua!

    Khí hậu không đợi người a!

    Nói như vậy năm nay Tần quốc có cơ hội dùng nông cụ kiểu mới, hiện giờ tuy rằng địa vực của Tần quốc rất lớn, nhưng còn chưa lớn bằng về sau thống nhất thiên hạ, cho nên thống trị cũng dễ dàng.

    Đây là theo Lý Quý Dương xem ra.

    Một quốc gia, cho dù là một tiểu quốc thống trị cũng có thật nhiều sự tình cần làm, hơn nữa mùa thu là mùa được xem trọng thời cổ đại, mùa thu không có lương thực, mùa đông ăn cái gì? Mùa xuân năm sau làm sao bây giờ?

    Lúc thu hoạch vụ thu Lý Quý Dương quay về Lý gia trang trấn thủ, kỳ thật chủ yếu là vì hiện tại Lý gia trang khai khẩn thổ địa càng nhiều, thu hoạch cũng ngày càng nhiều, hắn trở về là cho nhà bếp làm thêm cơm, xem như khen thưởng thu hoạch vụ thu.

    Từ sau khi trở thành Tần An quân, Lý Quý Dương vẫn tiếp tục giao nộp thuế lương, mà người Lý gia trang vẫn điệu thấp như cũ.

    Thu hoạch vụ thu ở thời đại nào cũng được người chú ý, nhất là năm nay Tần quốc dùng nông cụ kiểu mới, rất nhiều quốc chủ đều phái sứ giả hoặc là trinh thám đến Tần quốc xem bọn họ rốt cục có được mùa thu hoạch hay không.

    Lý Quý Dương ở trong nhà chủ trì thu hoạch vụ thu, Doanh Chính đến thăm hắn.

    - Bọn hắn rỗi rảnh lắm hay sao? Loại chuyện này cũng phải tới xem náo nhiệt?

    Lý Quý Dương cũng không hiểu các quốc chủ đang suy nghĩ chuyện gì.

    - Bọn hắn xem náo nhiệt là một chuyện, trên thực tế là muốn nhìn một chút nông cụ kiểu mới có thể hữu hiệu gia tăng sản lượng hay không, phụ vương chơi một tay lúc cày bừa vụ xuân, làm cho bọn họ cũng không kịp sử dụng nông cụ kiểu mới, hiện tại các nước đang xem chừng.

    Doanh Chính giải thích cho hắn một chút, nông canh ở thời đại này rất trọng yếu, đánh giặc cần lương thảo, con dân cũng cần lương thảo, lương thực ngoại trừ vàng cùng vải vóc ở thời đại này chính là đồng tiền mạnh.

    Thậm chí còn nằm trên vàng cùng vải vóc.

    Lý Quý Dương nghe xong luận điệu của Doanh Chính thì bật cười, nghĩ nghĩ đúng là như thế, không có cơm ăn cái gì cũng toi công!

    - Nhưng theo trước mắt mà xem, hiệu quả tốt lắm, mùa thu hoạch là nhất định, cũng không biết gia tăng sản xuất bao nhiêu.

    Doanh Chính nói:

    - Năm nay phụ vương làm đúng nhất một việc, chính là phong ngươi làm Tần An quân.

    Tần An quân, Tần An, Đại Tần an ổn!

    Lý Quý Dương đỏ mặt.

    Sau thu hoạch vụ thu, Lý gia trang nộp thuế lương, thuận tiện báo một chút lượng sản xuất, quả nhiên nhiều hơn năm trước một phần ba.

    Mà khắp các nơi trong Tần quốc đều có kho thu nhập thuế lương, sau đó đăng báo cho quốc chủ, các nơi hết sức khoe năng lực của mình, Tần quốc mùa thu hoạch!

    Kho thóc không bỏ xuống được, lại rất nhanh dựng lên không ít kho thóc gởi lương thực, Trang Tương Vương chứng kiến thành quả suốt hơn mười ngày ý cười không dứt.

    Lại có trong quân tới cần lương hướng, Trang Tương Vương đều cho, còn cho nhiều một ít, nói là cấp cho quân tốt, cho dù ăn thêm một bữa thịt cũng là quốc chủ ban ân.

    Tâm tình Trang Tương Vương vui vẻ nên thân thể cũng tốt hơn, Triệu Cơ cuối cùng thở ra, tuy rằng không nói nàng thật yêu Trang Tương Vương, nhưng bây giờ cũng không hi vọng hắn xảy ra chuyện gì!

    Lại một năm thu yến, một năm này Lý Quý Dương phụng mệnh tham dự, không nhìn thấy Vương Kiều phu nhân, chỉ thấy Thành Giao công tử hoàn toàn thay đổi!

    Cao lớn hơn nhưng toàn thân đều thật tối tăm.

    - Sao hắn thay đổi nhiều như vậy?

    Lý Quý Dương không thể tin được hỏi.

    - Hiện giờ ngay cả thu yến mà Vương Kiều phu nhân cũng không được tham dự.

    Doanh Chính nói:

    - Hắn cầu kiến qua phụ vương, phụ vương không gặp!

    Còn cần gặp sao?

    Tiểu Dương làm ra nông cụ kiểu mới làm cho Tần quốc mùa thu hoạch, mà Vương gia lại bố trí cục muốn hãm hại tiểu Dương, quốc chủ phụ thân đừng nhìn bản thân hắn muốn làm gì ai đều được, nhưng nếu có người dám không thông qua sự đồng ý của hắn mà hãm hại tiểu Dương thì hắn tuyệt đối không nhịn được.

    - Như vậy là được rồi!

    Lý Quý Dương cũng không có ấn tượng tốt về hai mẹ con Thành Giao, làm mẹ ỷ được cưng chiều mà kiêu, làm con ngang ngược, người như vậy nếu nắm giữ Tần quốc, chỉ sợ lại thêm một Tần Vũ Vương.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...