090. Hoang Phế Trong nhân giới, bất bằng nhiều vô kể Ngoài thiên thanh, hoa nở đợi xuân về Bình minh ơi, mình trót nguyện câu thề Cho nhân dáng mơ màng trong hoang phế.
091. Tang Thương Đem áo giấy, đi qua mùa tang lễ Mua mùi hương, nâng gót ngọc trên cầu Xem từ xa, mưa gió gọi mây sầu Nơi cỏ biếc, nàng dâu buồn nhỏ lệ.
092. Tình Hoa Trong nhung nhớ, chú hề như ú ớ Tình mong manh, ai chớ mộng hoa đào Hoa nơi lòng, đua nở dưới trăng sao Thơm bát ngát, hoa nào, thơm bát ngát.
093. Trung Thu Trăng với nước, trong mùa trung thu trước Bờ vai em, tha thướt dệt tơ vàng Lá xanh kìa, thưa thớt kiếp đa mang Môi đỏ mộng, điểm trang màu của nước.
094. Hỏi Ai Xanh đôi mắt, mái đầu đen như nước Tình thiên thanh, ta ước mộng chung đường Giai nhân cười, môi vướng hạt mưa tuôn Quân tử khóc, giọt sương trời nắng muộn.
095. Áo Xuân May áo mới, bóng hồng vui xuân mới Mò kim khâu, ta tới tận ngân hà Đem sao trời, phong tỏa lối mưa hoa Cho thiên giới, tình ca mùa xuân tới.
096. Buồn Xưa Tim đỏ máu, mưa trời lau chẳng ráo Bờ môi xinh, đau đáu nụ hôn đầu Giai nhân buồn, ta hỏi, muốn đi đâu Mưa nước mắt, mây trời thêu trên áo.
097. Tình Ca Tình ca đó, ngày sau người chớ hát Cho hồn ta, ngơ ngác mộng hoa đào Khi xuân về, trang điểm trước gương lau Anh sẽ đến, ngồi sau rèm cửa nát.
098. Mặn Lòng Hoa rơi nát, lá buồn như tan tác Cành khô khan, xơ xác mộng kê vàng Yêu giai tình, ta khát nước sông Tương Cho đã mặn, vấn vương hồn nam hải.
099. Mùa Lúa Yêu đôi mắt, trâm cài, yêu đôi mắt Yêu mùi hương, lụa thắt, đậm hương thề Yêu giai tình, hoang phế mộng phu thê Yêu nước mắt, miền quê mùa lúa gặt.