070. Bâng Khuâng Em đừng khóc, ngồi đấy, xem làn tóc Rồi nghe mưa, lăn lóc ở hiên nhà Trăng trong tim, vẫn sáng giữa căn nhà Gió yêu về, thấy dạ có bâng khuâng.
071. Thật Chân Sương buổi sớm, chín tầng trên lá chớm Hoa mùa yêu, như gớm giọt mưa hồng Mây lòng bay, theo gió đạo nhi đồng Nghe dư âm, ta sống thật chân lòng.
072. Tình Yêu Em có biết, tầng không chờ hoa tuyết Cho mùa đông, da diết mộng xuân tình Sau hoàng hôn, chưa hẳn có bình minh Sau tất cả, tình yêu là tất cả.
073. Vụt Tan Đêm đen tối, ánh đèn như le lói Ngày quang minh, mây nói hận san hà Ta đi hoài, chim cá vẫn yêu thôi Ta tan biến, màu môi hồng rát dạ.
074. Yêu Em Em yêu nói, san hà yêu không nói Ta buồn hơn, không nói đặng nên lời Cho ngoài kia, bóng nhạn cứ lưng trời Cho trăng sáng, thay lời ta muốn nói.
075. Sa Mạc Sa mạc nắng, mặt trời chưa đi vắng Lạc đà ơi, mi ráng đợi ta về Mưa xuân buồn, thay thế gió đêm trăng Cho mi mát, số phần vơi bi đát.
076. Hài Cốt Ta không khát, thật mà, ta không khát Cát vàng xinh, như dát mộng kim hoàng Trang du hành, táng mạng giữa thiên thanh Ôi! Hài cốt, lợi danh màu lửa đốt!
077. Tình Tan Khô không tốt, nắng nhiều, khô không tốt Không còn mưa, thiêu đốt bọc da vàng Sa mạc ơi, trời ấy hiểu cho nàng Tim khô khốc, tình tan vào xương cốt.
078. Nữ Hoàng Con quỷ nắng, nữ hoàng sa mạc đó Da hoàng kim, thiêu đốt thịt chung tình Mưa về đây, ta sẽ nguyện bên mình Em yêu hỡi, đẹp xinh màu trắng xóa.
079. Ta Khóc Ta yêu nước, món quà nơi dư nắng Tim càng khô, máu cặn đóng linh hồn Sa mạc ơi, tạo hóa khiến mi buồn Khô nước mắt, mưa tuôn về xứ khác.