060. Đừng Quên Quân tử lượng, nghẹn ngào, quân tử lượng Giai tình ơi, ong bướm lượn hoa đào Gió phong trần, gót ngọc thổi thêm cao Ta cúi xuống, nhìn nhau tình cao thượng.
061. Nàng Đau Giây sau cuối, má hường đâu vui sướng Khô nhành hoa, lá gượng đón mưa sầu Ta đi về, khắc khoải nước mưa ngâu Xuân đã chết, nàng dâu hiền cũng chết.
062. Tây Thi Trong sương khói, bắt đền người mở lối Ngoài quang minh, le lói giọng chung tình Trên mây hồng, gió lộng tiếng vu qui Dưới môi đỏ, Tây Thi cười gió lạnh.
063. Đi Guốc Như ai nói, đã rành như đi guốc Bụng con người, lem luốc mộng phồn hoa Tranh danh rồi đoạt lợi với người ta Mưa đêm tối, ánh trăng sà xuống giếng.
064. Thưở Xưa Buổi ban đầu, xây giấc mộng thành gia Ta yêu lắm, ngàn hoa mà không ngắm Môi em thắm, cỏ mềm đôi chân ngắm Buổi ban đầu, xây giấc mộng thành gia.
065. Sa Chân Tiếc cho người, theo đuổi mộng phồn hoa Xa chân đất, quê nhà thêm lay lất Nơi đất khách, phố đèn tim hiu hắt Tiếc cho người, theo đuổi mộng phồn hoa.
066. Ta Vui Ta không khóc, ngàn hoa cười lăn lóc Ta đi rồi, hoa khóc giữa mùa trăng Em bây giờ, chết lặng ngắm sao băng Cho em biết, mùa trăng đà chết lặng.
067. Tà Áo Cơn gió mới, có mang hình bóng cũ Sau hoàng hôn, nắng gọi lũ chim về Đây vầng trăng, minh chứng trọn câu thề Em yêu hỡi, còn chê tà áo cũ.
068. Em Vui Đưa em tới, ngàn thu mùa lá rụng Cho giai nhân, vui sướng nựng nhi đồng Đưa nhi đồng, cho tới nựng giai nhân Em vui sướng, ngàn thu mùa lá rụng.
069. Trái Rừng Hoa chưa tàn, trăng trúng mũi tên yêu Tim máu chảy, buồn hiu dòng suối chảy Ta không về, trái dại nhớ nâng niu Thiên nhiên ấy, ít nhiều tim ta đấy.