050. Vỡ Mộng Đau đớn lắm, dẫu rằng ai vẫn sống Sông dài trôi, giấc mộng cũng qua rồi Yên bình thay, nắng nhạt chết trên đồi Núi cao đứng, nàng ôi, mình vỡ mộng.
051. Ta Đi Bức tranh đó, má hồng xin chớ xóa Cho hồn ta theo gió gọi mây về Ta qua đời, bệnh hiểm, dưới hoa lê Em ở vậy, chớ kề môi ấp má.
052. Sống Vui Như không có, em à, như không có Trong đời ta, đâu có được chân tình Em yêu buồn, nhỏ lệ khóc trung trinh Em phải sống, cho tình ta được sống.
053. Cõi Mơ Đâu có giống, em à, đâu có giống Mơ phồn hoa, mở rộng cửa A Tỳ Giai nhân à, mắt lệ ráng lau đi Nơi Thiên Giới, mình đi vào cõi mộng.
054. Hoa Trang Hoa trang đỏ, đẹp không, người thiên cổ Cho lòng thơm, tiên tổ được vui lòng Nhang trầm hương, khói quyện gió xa trông Như có biết, tình không vào mê lộ.
055. Xuân Phong Xuân phong tới, may đồ, thay áo mới Giai tình vui, phơi phới giọng ca hồng Soi gương vàng, uốn lại nét mi cong Ra cửa trước, cõi lòng mong chờ đợi.
056. Yêu Đời Nghe thu tới, sáng ngời đôi mắt đẹp Đem hoàng kim, bỏ dẹp dưới chân giường Mua lá vàng, đi bán chút tâm hương Ăn cháo lú, tình thương đời vẫn đẹp.
057. Trăng Rơi Rơi xuống giếng, trăng tròn sao ướt nhẹp Vớt lên nào, đôi dép kẹp hồn vương Cho mi này, đuốc tuệ, khúc thiên lương Ta xin với, tình thương từ cõi chết.
058. Em Cười Em không cười, mình cũng thấy yêu thương Em không khóc, bức tường ta đi vướng Đôi môi thắm, má hường như vui sướng Em cười lên, dẫu gượng, cũng chung đường.
059. Hồn Hoa Đây Đà Lạt, khác nào trong tưởng tượng Mơ hồn hoa, ước nguyện buổi hoang đường Xa xa kìa, giai lệ khóe mi vương Sương châu ngọc, mùi hương nàng dạ lý.