060. Thành Đôi Em đùa, nào mơ bên tôi Khi xưa, ai đòi kết tóc Gái quê, hết cười lại khóc Em à, giấc mộng thành đôi.
061. Tình Tôi Hoa buồn, nên hoa không rơi Lá vui, buông lời giễu cợt Nắng lên, sương dần tái nhợt Mây về, che bớt tình tôi.
062. Em Ơi Trăng cười, trăng ơi, trăng ơi Cớ sao không lời hỏi bạn Gió kia bông đùa khoảng lặng Mơ màng nét nguyệt nàng ơi!
063. Mây Yêu Chung tình, ta đem mây phơi Nắng kia sao vàng thế nhỉ Gió đi, hoa thì ủy mị Mây à, nắng bị chùn hơi.
064. Suối Ca Ta cười, mây bay muôn nơi Gió thương cho người ở lại Suối reo, ta hồi tỉnh lại Trong ngần, nước chảy lòng ai!
065. Thương Ai Khi xưa, em ngồi ngây dại U buồn, ươm nắng trên tay Đến nay, mưa về hoang dại Đau buồn, em khóc thương ai?
066. Cười Trong Đây này, một cây hoa tai Đớn đau cho người ở lại Nét môi vui cười chẳng ngại Giai tình cũng gượng cười trong.
067. Về Đây Xua màu mây đen hư không Chém tan nắng hồng trở lại Gió đưa bóng hồng trở lại Ta chờ nửa nụ cười trong.
068. Ta Nghe Qua rồi, duyên xưa long đong Đến đây, rượu nồng một chén Uống đi, nghe dần câu chuyện Giai tình mở miệng lời quen.
069. Em Tôi Em nhà quê, yêu lưng trâu Lúa non, em à, đẹp lắm Sau này, em không đi đâu Tính tang, xoa đầu cũng chậm.