050. Mây Yêu Đem mây trắng về miền không nắng Cho màu mưa, chết lặng đen sì Cho giai nhân mãi tương tri Cũng cho quân tử ra đi an lòng.
051. Trải Mây Hoa trong nắng, mây bồng cay đắng Sương thành hơi, tan hẳn vào mây Yêu nàng, nàng hiểu cho đây Dám mong nhân ảnh cùng mây trải lòng.
052. Tình Buồn Thua hay thắng, lòng không muốn quản Duyên trời ban, nước cạn sầu mang Phong tình lén đọc vài trang Kiếp sau chẳng dám mơ màng tình yêu.
053. Thẩn Thờ Quên nhân dáng, yêu kiều diễm lệ Xa làn môi, mắt lệ xa rồi Sau khi đứng, trước khi ngồi Thẩn thơ, thơ thẩn, tình ôi hỡi tình.
054. Nào Mơ Em yêu dấu, hồn trinh ráng giữ Qua mùa đông, có sự vui lòng Đừng mơ có ngọn xuân phong Chỉ e nắng hạ, thu bồng nhành khô.
055. Gió Đưa Tay em nhỏ, còn tô trăng thỏ Làn môi xinh, son đỏ dư thừa Giai tình đã có nghe chưa Mỗi khi trăng tỏ, cây dừa gió đưa.
056. Ai Khóc Giai nhân hỡi, ai vừa khóc đó Phải hàng cau lấp ló vườn sau Hay là một giấc chiêm bao Trầu xanh thay lá, nàng mau thay lòng.
057. Yêu Em Đưa em tới tầng không rỗng lặng Theo làn mây, đạp nắng về đây Gót sen ngà ngọc nơi này Bên kia nước biếc, nơi này non xanh.
058. Miệng Đời Ai bảo thế, tình anh giả dối Bạc như vôi, cái thói mê đời Người ơi, tin tưởng, người ơi Chớ đem cát bụi về nơi linh hồn.
059. Thời Gian Xinh lúc trẻ, tài khôn lúc trẻ Già da nhăn, lặng lẽ tìm răng Đem nàng lên tới cung trăng Hỏi xem trinh nữ, chị Hằng, ai hơn.