Thơ Viết Bên Bờ Sông Vàm Cỏ Viết tặng T.T. Ngày anh về Cổ tích đã đi xa Mây trắng quá, nhớ ngày xưa đi học Thương cô Tấm hóa trái thị vàng đơn độc Nhà vua không đi tìm Còn bà lão nơi đâu? Ngày anh về Hoa cúc tím đã chìm sâu Bờ sông Vàm Cỏ dòng lục bình trôi líu ríu Tiếng đàn vọng cổ giữa chừng sao lạc điệu Dây đứt rồi Ta sẽ lại chờ nhau? Cỏ thu vẫn vàng Nắng tháng chín vẫn lao xao Anh đi tìm lại một giọng ca màu mắt biếc Chim quyên mất bạn Chim quyên sầu Chim quyên kêu thảm thiết Em phương nào? Đồng đen lục lạc Ngựa ô khớp bạc Vẫn vang vang... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đăng trên tuần báo Giáo dục và Thời đại chủ nhật.
Đi Tìm Câu Hát Trương Chi Gánh thơ lục bát đi tìm Câu Trương Chi hát rơi chìm đáy sông Người xưa sương khói bềnh bồng Tiếng yêu vụn vỡ cuối dòng đơn côi. Mơ duyên thả lưới sao trời Trăm năm lại vớt toàn lời tương tư! Thuyền tình đắm bến trăng lu Đau thương vọng giữa khói mù thời gian. Này đây khúc hát bẽ bàng Tiểu thư gặp kẻ cơ hàn đói cơm Ngậm ngùi thân phận rác rơm Ôm gương mặt quỷ mộng thơm hoa lài! Còn đây tiếng sáo lạc loài Đung đưa màu nhớ, đong đầy giọt đau Bổng trầm chạm đến trăng sao Kìa ai áo lá tan vào hư vô... Đi tìm vấp phải câu thơ Câu ca cổ tích đến giờ chưa tan Người xưa khóc với trăng vàng Còn ta lệ ứa khóc chàng Trương Chi... Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đăng trên tuần báo Giáo dục và Thời đại chủ nhật
Nụ Tầm Xuân Trèo lên cây bưởi hái hoa Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân (Ca dao) Người về tìm nụ tầm xuân Thương màu hoa bưởi trắng ngần chợt tan Mây buồn từ dạo lang thang Vườn cà thuở ấy cũng hoang phế sầu. Hỏi gì khi cá cắn câu Khi chim xanh đã nhốt vào lồng son Tiếc câu thề biển hẹn non Nước chưa chảy, đá đã mòn. Ly tan. Người ta cau bạc trầu vàng Nên tơ chỉ thắm để nàng sang sông Trầu tôi một mớ ba đồng Ngẩn ngơ đem thả ngược dòng ca dao. Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Cây tầm xuân mọc thành bụi, hoặc có gai giúp chúng leo lên các cây khác. Cây có thể cao 1 - 5m. Toàn cây có nhiều gai. Cây có cành màu nâu sẫm. Tầm xuân mọc thành chùm ở đầu cành. Hoa 5 cánh, đường kính khoảng 4 - 6cm. Cánh hoa rộng 1 x 1,5cm. Những bông hoa rất thơm. Màu hoa chuyển từ hồng nhạt sang hồng đậm và cuối cùng là trắng.
Trở Về Ta về qua ngõ mưa bay Nhớ chiều thu ấy mưa đầy tóc em Lối xưa đâu vạt cỏ mềm Một thời trăng rụng xuống thềm tương tư. Ta về tìm đọt mù u Nghe vườn trái chín tiếng ru em buồn Tơ lòng ta buộc, em buông Trăm năm thương cánh chuồn chuồn lặng bay. Ta về gió ướt thấm vai Qua cầu thuyền ấy đã thay đổi dòng Ngậm ngùi kẻ đứng bên sông Với tay níu lấy cành hồng bơ vơ. Bao năm sương trắng bụi mờ Bao năm tay trắng để giờ trắng.. tay! Ta về qua ngõ chiều nay Nghe mùa trăng lạnh từ ngày xa em. Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đăng trên báo Người Việt phát hành tại California, Hoa Kỳ. Do cách trở địa lý không có báo biếu nên ảnh chụp bài thơ trên trang web báo Người Việt.
Nhạc: Lê Đức Trí Lời thơ: Thanh Trắc Nguyễn Văn Ca sĩ: Nguyên Thắng Biểu diễn: Các người mẫu Công đoàn tỉnh Quảng Bình. Tạm Biệt Phong Nha Quảng Bình có động Phong Nha Nửa đêm trăng xuống là đà trên sông Người đi nổi nhớ, chìm mong Câu thơ gởi lại mãi bồng bềnh trôi. Động Tiên tiên ở trên trời Tôi theo níu vội rối bời sợi tơ Kìa em Mái Tóc mộng mơ Chàng Khổng Lồ ngó cứ vờ không quen... Chén nồng cạn với đêm đen Gió thu rạo rực cũng len lén về Phong Nha sóng vỗ tứ bề Nhanh tay hứng được câu thề tặng em. Sông Son son sắt nào quên Giọng hò xứ Quảng cứ chênh vênh sầu Nụ cười em rải sông sâu Trăm năm tôi vớt Vẫn màu nhớ nhung... Quảng Bình 2009 (Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài hát Phong Nha Đệ Nhất Kỳ Quan, phổ thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn, lại tiếp tục cất lên trên đài truyền hình Quảng Bình, trong một chương trình Người mẫu Công đoàn tỉnh Quảng Bình năm 2023.
Chợ Đầm Loanh quanh là cái chợ Đầm Tôi lơ ngơ bước để thầm theo em Bị xô Bị đẩy Bị chen Ba lần hỏi... Vẫn chưa quen được nàng! Bao giờ chợ vãn người tan? Tôi về hỏi gió Bàng hoàng nhớ em! Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn Hóa Nghệ Thuật. Chợ Đầm ở Nha Trang.
Đêm Cồng Chiêng Lang Biang Lang Biang Rừng núi chìm dần vào đêm Đại ngàn lao xao lá hát Trăng về đâu? Chỉ còn chập chờn ánh lửa Các cô gái Tây Nguyên Quay tròn điệu múa Tóc tung bay theo gió Đôi tay giơ cao nghiêng nghiêng đón nắng Mặt Trời. Có phải là em Huyền sử đất đỏ bazan ngàn năm hiện về? Lửa bùng cháy cùng tiếng cồng chiêng Rầm rập tiếng voi đi Rờn rợn tiếng cọp gầm Có tiếng đỉnh thác Prenn kiêu hùng Có tiếng dòng suối Datenla hồi sinh Theo váy Mẹ từ thuở hồng hoang Rừng núi chuyển mình thành cái nương, cái rẫy Giặc đến bản làng Chùm hoa, bụi cỏ nén hờn căm hóa cây nỏ, cây chông... Có phải là em Vũ điệu tình yêu cao nguyên bất diệt? Lửa bập bùng thấp thoáng đàn chim kơ tia tìm bầy Hoa dã quỳ nở vàng nỗi nhớ Rượu cần hay nước mắt nàng Lang thủy chung Thông cổ thụ hay bóng chàng Biang dũng mãnh? Hạnh phúc từ chiếc vòng tay cầu hôn Người bộ tộc sinh tồn cùng dòng sông Đa Nhim Những bàn chân trần rướm máu dìu nhau vượt núi cao chót vót... Đêm Lang Biang Xóm Lát hừng hực ánh lửa Những cô gái Tây Nguyên dịu dàng, uyển chuyển Đôi tay mượt mà như gió, như mây, như nắng Từng mảng thời gian trầm tích mập mờ ẩn hiện Lửa cháy rừng rực đêm Lang Biang Rực cháy nụ cười anh em người miền xuôi, người miền núi Rực cháy lửa thiêng Lang Biang Rực cháy trái tim Lang Biang Tình yêu Lang Biang Ước mơ Lang Biang... (Xóm Lát - Đà Lạt 2022) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên Tạp chí Văn Nghệ Thái Nguyên. Bài thơ được viết khi tác giả dẫn các em lớp chủ nhiệm 12A14 trường Võ Thị Sáu đi ngoại khóa Đà Lạt. Lớp 12A14 là lớp chủ nhiệm cuối cùng trước khi tác giả về hưu, từ giã sự nghiệp giáo dục.
Cổng Làng Bao năm thăm lại cổng làng Thấy chim tha cọng nắng vàng cuối thu Ngõ quê cỏ đốt khói mù Nhà ai đàn gáo kéo du dương buồn? Cổng làng gió táp mưa tuôn Tuổi thơ có đám chuồn chuồn đậu chơi Cánh diều ngày ấy đứt rơi Còn vang đáy giếng tiếng cười bạn xưa. Cổng làng ngập lửa nắng trưa Thương cha bền bĩ kéo bừa cùng trâu Mẹ tôi nón lá, áo nâu Hắt hiu phiên chợ gánh rau, thúng hành... Cổng làng gạch vỡ rêu xanh Bao người năm cũ đã thành mây bay Nghẹn cầm hạt thóc trên tay Ơn quê hương vẫn từng ngày nặng mang. Vẫy tay chào cái cổng làng Quay lưng Lệ ứa Bước bàng hoàng đau... 2023 Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ đã đăng trên Nguyệt san Đắk Lắk. Bài thơ viết tại cổng đình làng quê ngoại ở Tiền Giang.