Những bài thơ đêm trăn trở Tác giả: Thiện Ái Thể thơ: Thất ngôn * * * Cuộc sống này sao lắm muộn phiền Chỉ mong lưng ngả mộng bình yên Ngỡ thi sĩ chấp bút vô thưởng Hóa rỗi công, ngơi tay chẳng tiền. * * * Đôi lời: Có những đêm tôi khó ngủ, đứng trước nhà ngắm trời mây, rồi nghĩ đủ thứ chuyện trên đời. Thế là quyết định chấp bút vài câu chữ, thêm vần coi như thành vài bài thơ.
Gió chưa ngủ Thể thơ: Thất ngôn * * * Khuya rồi sao gió ngủ chưa yên Lơ lửng cùng mây thổi muộn phiền Thi sĩ trong lòng ca khúc hát Kẻ suy ngoài miệng mộng tình duyên.
Thôi ngắm trăng Thể thơ: Bảy chữ * * * Mây kia sao nỡ che trăng đi! Mang lại khoảng trời u tối chi? Người ngắm trăng giờ thôi ngắm nữa, Chút sáng phai rồi, lệ khóe mi..
Chờ mưa Thể thơ: Thất ngôn * * * Một mình ngước mắt ngắm bầu trời Khô khốc bao trùm lấy lẻ loi Nắng nóng gắt gao còn chiếu tỏa Hạt mưa mát mẻ chưa tuôn rơi. Mây mù tôi đã tìm không thấy! Gió lạnh tôi đang đợi có hoài? Mong hạ khúc tình ca dịu ngọt Trôi đi giọt nước khoé mi tôi.
Thích trà sữa Thể thơ: Thất ngôn * * * Hàng ngày làm bạn với trân châu Thêm sữa thêm trà, ngắm bể dâu Lắm ở đời cay đắng chua chát Chỉ mong tâm ngọt suốt đêm thâu.
Quên lãng Thể thơ: 7 chữ * * * Mượn vài giọt rượu quên u sầu Mượn nước mưa tuôn trôi đớn đau Mượn gió vu vơ làm bạn nhậu Xin cùng say xỉn suốt đêm thâu. Mượn thêm nhân thế hai đồng mực Họa lá họa hoa họa nhiệm màu Đắm đuối trong tranh quên cõi thực Lãng đời lãng thế lãng tình sâu.
Thơ con cóc Thể thơ: Tự do * * * Thơ con cóc Của thằng nhóc tập làm thơ Nó vừa viết vừa thẫn thờ Vài điều bâng quơ Giữa dòng đời lặng lẽ. Viết xong, không chia sẻ Ôm khư khư riêng mình Ôm những bất bình Những nhớ nhung Những đau thương Đêm về làm giường nằm ngủ. Nó tự hỏi Tiền kiếm bao nhiêu cho đủ? Áp lực, đè vai Ngày mai, đè tiếp Nặng nề, khủng khiếp. Nhưng dòng đời cứ lặng lẽ Mặc ai cười, kệ ai khóc Đếm xỉa chi tới đâu Những bài thơ con cóc.