11. Gã lừa tình "Gã lừa tình" là chuyện tình có kết thúc buồn của một cặp đôi. Cô gái mất trong một vụ tai nạn, chàng trai đau lòng nhưng vẫn cố tiếp tục sống. Sau này, anh trở thành một gã lừa tình thực thụ. Nhưng anh chỉ muốn chết đi để nguôi ngoai nỗi khổ phải mất đi người mình yêu nhất. Mặt vui sướng, mắt đượm buồn. Bọn họ bảo: "Đồ đểu cáng". Nỗi đau ngày ấy điên cuồng Như bão giông dần ập đến. * Xưa, một thanh niên nhiệt huyết, Trao đi thời trẻ hồn nhiên, Vun đắp mối tình quyết liệt. Nào biết, tai ương bất ngờ.. * Người yêu anh bỗng qua đời, Để lại con tim vỡ nát. Chỉ đành vá vội vàng thôi! Phẫn uất, oán than ai được? * Xa cách, không do tình cảm! Xa, do hai chữ thật - mơ. Vào tận chiêm bao mới thấy, Dù thật thương và nhung nhớ. * Mất nàng, còn thích thêm ai? Sống tiếp như thằng trai đểu: Trêu ghẹo nhiều, yêu thì ít. Anh tồi lắm nhỉ, em yêu.. * Em hệt cơn mơ đêm tối, Mắt long lanh với vai gầy. Anh ngắm nhưng không thể chạm: Biết làm sao nhớ lắm đây! * Từ ấy - nàng xa cách mãi, Nhớ nhung cũng chẳng được gì! Để sống tiếp đời đằng đẵng, Tôi bùi ngùi lãng quên yêu. * Em giấu sự ngây ngô mất, Để lại tôi, gã trưởng thành Toàn những xấu xa, tồi tệ. Và thương tổn chẳng nguôi ngoai..
12. Lỡ Đôi lời giới thiệu: Bạn nghĩ sẽ ra sao khi cả mình và người ấy đều thầm thích nhau nhưng chẳng ai dám ngỏ? Có lẽ hai người cùng bỏ lỡ nhau, những kỉ niệm đẹp bị thời gian chôn vùi. Yêu thì thổ lộ chứ đừng để hối tiếc như chuyện tình trong "Lỡ". Chuyện đôi ta lỡ làng chăng? Tôi thích nhưng không dám ngỏ, Nàng ưng nhưng phải lặng thầm Để chuyện tình ta bỏ ngõ. * Ngày ấy, vẫn còn nhớ lắm! Tôi ranh mãnh chọc ghẹo nàng, Nàng giận dỗi mong được dỗ, Người thầm thích, kẻ hoang mang. * Ngày xưa như mới hôm qua.. Mắt đối mắt, tim hẫng nhịp. Nhân sinh nhật, gã tặng hoa Mà lãng quên lời bày tỏ. * Hiện tại, mọi điều đã đổi. Luyến lưu lắm cũng đành thôi! Đôi ta - giống nhau - thầm thích Nhưng không ai chịu mở lời. * Thư tay nàng gửi đến nơi: "Hồi xưa, trót yêu thầm ấy, Đợi mãi, anh chẳng ngỏ lời Em thất vọng, vội vàng quên.." * "Giờ thương tiếc nhỉ, nàng ơi? Xưa tôi ngỏ lời sẽ khác, Giờ ta cũng được thành đôi." Trót lỡ đôi đường, đành thôi!
13. Ngàn năm Đôi lời giới thiệu: "Ngàn năm" là nỗi nhớ cũng là sự đợi chờ của cô gái dành cho người chồng đã mất của mình. Ngàn năm tuy dài nhưng cũng ngắn. Khi yêu, chờ đến hết tuổi xuân cũng là ngắn, cũng không hối tiếc. Khi yêu, nhớ cả đời cũng vẫn còn nhớ, nỗi nhớ trường tồn cùng tình yêu. Cuối cùng, cô có một khoảng thời gian hồi tưởng lại ngày mà mình và chồng lần đầu gặp nhau - anh là chàng học sinh tuấn tú. Em từng hỏi: "Ngàn năm dài không?" Anh thưa: "Rất ngắn, cũng rất dài". Em không tin, rõ ràng rất dài còn bảo ngắn. Tận bây giờ mới hiểu: Ngàn năm ngắn là ngàn năm chờ, Ngàn năm dài là ngàn năm nhớ. * Chẳng còn biết nay là ngày tháng nào! Vết tích thời gian in hằn nơi gò má. Em ú ớ không nói rõ câu gì, Đến bản thân hiện trong gương cũng mờ. * Ngàn năm ngắn lắm anh ơi! Căn nhà tranh dột nát không người sửa. Em lọm khọm nhặt từng cánh hoa rơi, Em lượm về những đợi chờ ngày xưa. * Ngàn năm dài đằng đẵng! Tóc mai xanh nay đã nhuộm màu bạc, Đôi mắt long lanh nhuốm mịt mù, Gò má hồng phấn giờ nứt nẻ. Ánh trăng hẹn ước không còn sáng Tựa hình bóng nhạt dần - khuất sau núi. Giận kẻ đi lặng thinh. Hận năm tháng vô tận, Nuốt trọn nỗi nhớ, nhả đau thương! * Em vật vã trút làn hơi tàn Tân trang chính mình trở về nàng ngày xưa, Diễm lệ đón lấy tử thần đến. Gặp lại nhau trong ảo ảnh, Anh là chàng học sinh khôi ngô, Lệ đong đầy khóe mắt - trượt dài trên má. Nhớ lắm, có biết không! Trùng phùng trả lại hết tất thảy! Dù là ngàn năm đợi hay ngàn năm nhớ, Đều gửi trả người..
14. "Chuột đồng sa hũ gạo" Đôi lời giới thiệu: "Chuột đồng sa hũ gạo" kể về mối tình dang dở của một "lãng tử". Khi anh biết yêu một người thật lòng cũng là lúc người anh thương muốn rời đi. Hai chữ muộn màng đập nát con tim của một gã tồi lần đầu nếm trọn vẹn vị tình yêu. Chuột đồng sa hũ gạo: Đầy ấp - quả như mơ. No bụng, chuột háo hức Chạy tới cánh đồng xa. * Vui, rong rủi khắp chốn, Chuột ta nằm ngơi nghỉ. Cõi lòng nhớ hũ gạo Lạ - bao đời nay - nhỉ? * Chuột đồng nhớ hũ gạo, Trăm năm chỉ có một. Trai đểu yêu thật lòng, Ngàn năm chắc có một. * Gần, chẳng hề quý trọng. Xa, tâm trí lạc lõng, Hướng về ai trông ngóng? Liệu hũ gạo biết không? * Chuột nhớ gạo da diết, Đêm bão về thành đông, Ngày hạn nắng nứt nẻ, Đốt - cháy bỏng - cõi lòng. * Anh nhớ em khôn nguôi, Vầng trăng sáng cũng tỏ. Tấm lòng này, lấy không? Anh hỏi để còn ngỏ. * "Tồi tệ", ai cũng bảo Duy chỉ em là khác. "Thật tâm" quá quý báu! Dành mỗi nàng được nghe. * Hết thảy lần gian dối, Anh tồi - ai cũng biết. Giờ "lãng tử quay đầu", Yêu một người tha thiết.. * "Trễ" - bọn họ bảo thế! Tệ - quen thói hư hỏng! Em khóc bao lần rồi, Làm sao vơi lầm lỗi? * Anh rơi xuống đáy vực, Tan nát lòng, ra vậy! Tim vỡ vụn từng mảnh, Gán ghép kiểu gì đây! * "Chối từ" nhẹ nhàng nhỉ? Gây trĩu nặng lòng tôi. Chẳng màng việc phân ly, Nàng thờ ơ đi mất. * Ngọt gắt lưỡi - tê tái, Đắng chát ngập con tim, Cay xè đôi khoé mắt, Tôi nếm trọn vị yêu!