Ngôn Tình [Edit] Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng - Liên Tước

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Bầu Trời Của Bé Na, 28 Tháng sáu 2023.

  1. Chương 30: An ủi tiểu tổ tông này thế nào đây

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nói thêm nữa cũng không có tác dụng gì, trong đầu Triệu Vinh chỉ biết bây giờ hắn xong rồi, chờ đến lúc phản ứng lại, Triệu Lan Sơn đã mang theo mấy người ngồi ở bên lề.

    Thời Ngu thì đứng ở một bên, chuẩn bị bắt đầu biểu diễn.

    Lý Hồng liếc nhìn Triệu Vinh đang ngồi bồn chồn bên cạnh, nói nhỏ với giọng điệu trào phúng: "Triệu Vinh, không phải lúc trước anh nói không muốn dẫn dắt người mới sao? Sao bây giờ lại đồng ý? Cả ngày khinh thường người khác, còn tưởng rằng cả đời này anh cũng sẽ không chịu cúi đầu đó."

    "Như vậy thì đã sao, tôi cả đời này cũng sẽ không bao giờ bán nghệ sĩ để đổi lấy tài nguyên như cô." Triệu Vinh hừ lạnh một tiếng.

    Hắn cho dù cúi đầu nhưng hắn cũng chưa từng làm gì sai, cùng lắm chỉ hầu hạ tiểu tổ tông này mà thôi.

    Nhìn tiểu tổ tông nhà mình biểu diễn, so với lúc trước con trai ruột của mình đi thi mẫu giáo còn thấy lo lắng hơn!

    Đợi lát nữa tiểu tổ tông diễn tệ quá, phải an ủi cô như thế nào đây?

    Thời Ngu không có đạo cụ, cũng không lấy kịch bản, đứng ở một bên quay lưng về phía mọi người ấp ủ mười giây, sau đó xoay người lại, vẻ mặt đã thay đổi.

    Rõ ràng vẫn là khuôn mặt thanh tú xinh đẹp ấy, nhưng sắc mặt cô tái nhợt, cả người lộ ra vẻ mong manh, thật giống như một loại đồ vật dễ vỡ nào đó không chịu đựng nổi một cái chạm nhẹ.

    Dường như là ánh mặt trời có chút chói mắt, đôi mắt cô khẽ run, hàng mi cong cong như cánh bướm run rẩy.

    Triệu Vinh vốn đang tìm cách an ủi cô giờ lại đang há hốc mồm, Triệu Lan Sơn cũng lộ ra vẻ mặt tán thưởng.

    Con bướm nhỏ đi về phía bước hai bước, có chút do dự.

    Bỗng nhiên trong nháy giây tiếp theo, như có người chạm vào cô, cô kinh hãi kêu lên: "Tôi.. Tôi biết.."

    Cũng không biết người kia trả lời cái gì, nhưng thân thể cô run rẩy càng thêm kịch liệt: "Tôi biết sai rồi, tôi đã biết sai rồi."

    Dường như cảm xúc của cô đang đến bờ vực sụp đổ, cơ thể không còn chống đỡ được nữa, từ từ khuỵu xuống, co quắp lại như một quả bóng: "Tôi sai rồi.."

    Cô thì thầm: "Tôi đã làm gì sai?"

    Nói xong giọt nước mắt cũng rơi xuống, một giọt nước mắt trong suốt chảy xuống theo khóe mi.
     
  2. Chương 31: Diễn xuất thần sầu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không mang theo cảm xúc buồn vui, toàn bộ màn trình diễn của Thời Ngu không quá năm phút, nhìn tổng thể đều rất bình tĩnh, nhưng lại đem bầu không khí áp lực đến tuyệt vọng thể hiện đến cực hạn.

    Nó khiến cho tất cả mọi người ngoài cuộc không biết chuyện gì xảy ra cũng cảm thấy chua xót.

    Triệu Lan Sơn trong lòng chấn động, quay đầu nhìn về phía Triệu Vinh bên cạnh hốc mắt đỏ hoe nói: "Cô thật sự là người mới sao? Học diễn xuất ở trường nào thế?"

    Triệu Vinh cũng tháo kính xuống lau đi nước mắt ở khóe mắt, lại khịt mũi, bộ dáng buồn bã cô đơn.

    Triệu Lan Sơn: . Cũng không cần khoa trương đến vậy đâu.

    Triệu Vinh sực tỉnh, cũng cảm thấy phản ứng vừa rồi quá mất mặt, vội vàng lắc đầu: "Người mới, chưa từng học qua diễn xuất."

    "Người mới?" Triệu Lan Sơn càng thêm khiếp sợ.

    Triệu Vinh gật đầu: "Hôm nay vừa mới ký hợp đồng, trước đó chỉ diễn một lần."

    Vở kịch lần đó vẫn còn rất cay mắt.

    Không, chắc là nhầm lẫn rồi!

    "Vậy thì thiên phú này cũng quá tuyệt vời." Triệu Lan Sơn có chút không thể tin được.

    Bởi vì theo ông thấy, Thời Ngu có kỹ năng diễn xuất quá hoàn mỹ quá thuần thục, trong vở kịch vừa rồi khi cô còn chưa mở miệng nói chuyện, nhưng vẻ mặt đã có thể nắm chặt tất cả suy nghĩ của khán giả.

    Kỹ xảo của màn biểu diễn này rất hoàn hảo, bất kể là nét mặt hay động tác cơ thể hay lời thoại, tất cả đều được xử lí vô cùng tinh xảo, ngay cả bản thân Triệu Lan Sơn cũng không đạt được hiệu quả cực hạn như vậy.

    Chưa kể ngoài trừ kỹ năng, điều quan trọng nhất trên người Thời Ngu chính là khí chất của cô, cảm giác cô có thể dễ dàng ấn tượng với người khác.

    Còn có thời gian và góc độ của giọt nước mắt rơi xuống cuối cùng, đó là cảm giác về mặt ống kính mà một số đạo diễn có thể quay mười lần cũng không được.

    Nếu như nói những thứ này tất cả đều là thiên phú bẩm sinh, vậy quả thực quá không thể tin được!

    Triệu Lan Sơn thậm chí cảm thấy cô đã không cần học thêm bất cứ thứ gì nữa, cũng không ai có thể dạy cô cái gì nữa.

    "Cậu đào đâu ra bảo vật như vậy?"

    Triệu Vinh: . Nếu hắn nói rằng hắn thật ra là "bị bắt ép" mà hắn vì không thể cưỡng chế trước sự cám dỗ tiền bạc của boss lớn, liệu ông có tin không nhỉ?
     
  3. Chương 32: Đạo đức giả

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời Ngu cũng đã đứng lên, sửa sang lại quần áo, cười tủm tỉm đi lên phía trước.

    Bây giờ cô không còn yếu đuối như lúc biểu diễn nữa, lúc này cô càng gần gũi hơn, khí chất xinh đẹp trên gương mặt càng rõ hơn.

    Khi đi ngược ánh sáng, Thượng Nha vừa mới thoát ra khỏi cảm xúc, ngay lúc đó tâm trí cậu ta lay động, như nhìn thấy ánh mặt trời chiếu sáng cả thế giới.

    Đó cũng là lúc Thượng Nha nhận ra rằng Thời Ngu không phải là một đóa hoa xinh đẹp chỉ để một chỗ, nếu so sánh với Tô Nguyễn dịu dàng như ánh trăng, cô kỳ thật rất giống mặt trời có thể chiếu sáng đốt cháy lòng người.

    Không, không, đây chỉ là một người phụ nữ tham lam hư vinh mà thôi! Làm sao cô có thể so sánh được với nữ thần của cậu!

    Thượng Nha nhanh chóng phủ nhận ý nghĩ vừa rồi, trên mặt nở một nụ cười thân thiện rất đạo đức giả: "Chị diễn xuất tốt thật đấy."

    Nhưng rốt cuộc thì cậu ta vẫn có thêm một chút cảm giác với cô.

    Thời Ngu gật đầu, vẻ mặt tự tin.

    "Cám ơn."

    [Độ ưa thích trừ 10, độ ưa thích hiện tại là 0]

    Tại sao nó lại giảm? Tại sao!

    Không phải cậu vừa nói chúc mừng sao?

    Thượng Nha sững người trong giây lát, độ ưa thích cứ lên xuống thất thường, cứ thế này cậu ta bị chọc tức chết mất!

    Đợi không đợi Thượng Nha tiếp tục nói để cứu vớt độ ưa thích, Triệu Lan Sơn đã thấy Thời Ngu đi tới, vội vàng kích động đứng lên: "Thời Ngu, em diễn quá tốt, bên thầy có mấy người bạn cũ đang quay phim chưa tìm được người đóng, em cho thầy phương thức liên lạc, thầy sẽ giới thiệu em với mọi người một chút."

    Ông bỏ qua luôn người đại diện Triệu Vinh, mà trực tiếp hỏi phương thức liên lạc Thời Ngu.

    Lý Hồng ở bên cạnh mặt càng ngày càng đen.

    Triệu Lan Sơn là cô ta nhờ quan hệ mới mời được tới đây, kết quả không nghĩ tới lại giúp người khác mở đường.

    Người này còn là kẻ thù không đợi trời chung với cô nữa chứ, cô có thể vui vẻ mới là lạ!

    Triệu Vinh lúc đầu vẫn chưa nhận ra, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt đen xì của Lý Hồng, hắn đắc ý cười nói: "Cảm ơn cô Lý nhé, không nghĩ tới quan hệ nhiều năm như vậy cô còn mở đường cho nghệ sĩ của nhà tôi, lúc trước là tôi đã trách nhầm cô rồi!"
     
  4. Chương 33: Người phụ nữ chết tiện

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vẻ mặt Lý Hồng rất khó coi, trừng mắt nhìn hắn một cái, hoàn toàn không thể duy trì nụ cười thường ngày.

    Thời Ngu thuận lợi trao đổi phương thức liên lạc với Triệu Lan Sơn, hai học sinh Triệu Lan Sơn mang đến cũng hào hứng kết bạn Wechat với cô.

    Bọn họ đều là những người thật lòng thích diễn xuất, cũng có thiên phú, đương nhiên họ có thể nhìn ra màn biểu diễn vừa rồi của Thời Ngu vô cùng xuất sắc, còn hẹn nhau đến trường Học viện điện ảnh để cùng nhau học.

    Thấy vậy, Thượng Nha cũng nhân cơ hội lấy điện thoại ra: "Chị Tiểu Ngu, chúng ta cũng kết bạn nhé~"

    Thời Ngu vẫn thản nhiên cầm điện thoại di động, ngửa đầu lên rồi nở một nụ cười nhìn cậu, đến lúc Thượng Nha sắp không chịu nổi ánh mắt của cô nữa, cô mới nói: "Đương nhiên có thể rồi."

    [Độ ưa thích +2]

    Người phụ nữ chết tiện này! Thượng Nha ở trong lòng chửi thầm nhưng trên mặt còn phải duy trì nụ cười, mở mã QR quét thêm bạn.

    "Hệ thống, có phải mày kiểm tra độ ưa thích sai rồi không?" Cậu ra nghiến răng nghiến lợi hỏi.

    [Kiểm tra độ ưa thích tất cả đều bình thường, xin chủ ký chủ nghiêm túc làm theo hướng dẫn]

    Mẹ kiếp! Có khi nào cậu ta không nghiêm túc đâu?

    Thượng Nha sắp tức chết.

    [Độ ưa thích-2]

    Mẹ kiếp!

    Thời Ngu cùng Triệu Lan Sơn trao đổi kinh nghiệm diễn xuất, vẻ mặt bình thường giống như độ ưa lên xuống thất thường không có liên quan gì đến cô.

    Lý Hồng điều chỉnh lại tâm trạng, mang theo trái tim vừa bị tổn thương tiến đến: "Thầy Triệu, chúng ta còn có một tiết học nữa, thầy xem?"

    Lúc này Triệu Lan Sơn mới dừng lại.

    Dù sao ông tới nơi này vẫn là dạy học, sau khi coi qua màn diễn xuất, nhưng vẫn không thể quên mất chính sự của mình, ông chỉ là tán gẫu với Thời Ngu còn chưa đủ thỏa mãn..

    Thời Ngu cười tủm tỉm nói: "Không bằng em ở lại chỗ này xem một chút, em cũng rất muốn nghe thầy Triệu giảng bài."

    Cô chủ yếu vẫn muốn xem Thượng Nha, tìm cách để giải quyết virus này nhanh nhất trong ngày hôm nay luôn.

    Triệu Lan Sơn trong nháy mắt liền vui vẻ: "Đương nhiên có thể!"

    Buổi học chính thức bắt đầu, Thời Ngu dù sao cũng là khán giả nên ngồi bên cạnh Triệu Vinh.

    Triệu Lan Sơn bắt đầu lớp học với ba học sinh trong đó có cả Thượng Nha, trước khi lên lớp, ông còn kiểm tra kỹ năng diễn xuất của Thượng Nha.
     
  5. Chương 34: Chăm sóc chim hoàng yến nhỏ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vì vậy ông đứng đó giảng bài cho Thượng Nha.

    Ở bên này Triệu Vinh cùng Thời Ngu nói chuyện.

    "Y yaa.. Thời Ngu! Diễn xuất này của em che giấu thật kỹ đó nha." Đôi mắt Triệu Vinh nhìn Thời Ngu như một viên kim cương sáng giá, hắn rất vui vẻ và hài lòng.

    "Vậy hai kịch bản trước đó?" Thời Ngu nhướng mày.

    "Nhận, nhất định phải nhận!"

    Không phải muốn thử vai trước sao, đối với kỹ năng diễn xuất của tiểu tổ tông nhà hắn, chắc chắn không thành vấn đề!

    Lúc này Triệu Vinh dường như đã trở thành fan não tàn của Thời Ngu.

    Đừng nói về kỹ năng diễn xuất, chỉ cần hôm nay cô đã vả mặt Lý Hồng khiến cô ta tức giận, cũng đủ để Triệu Vinh vui vẻ rồi.

    Còn về cái video lúc trước hắn xem, đó tuyệt đối là sai lầm, không có giá trị tham khảo.

    "Nhưng kỹ năng diễn xuất của em tốt thế này, sau này anh sẽ giúp em tìm mấy kịch bản tốt hơn." Triệu Vinh nghiêm túc nói.

    Lúc đầu, hắn mang theo Thời Ngu với tâm lý chăm sóc con chim hoàng yến nhỏ của boss lớn, chỉ cần có thể làm cô vui vẻ là được, nhưng bây giờ hắn nhận ra rằng diễn xuất của Thời Ngu có thể trở thành ảnh hậu cũng được ấy chứ, con đường phát triển xem ra là phải làm lại thôi.

    "Được, cám ơn anh Triệu." Thời Ngu cười ngọt ngào nói.

    "Nhưng không sao, chúng ta cũng không vội." Triệu Vinh liếc mắt nhìn sang bên cạnh: "Dù sao thầy Triệu vừa rồi cũng đã nói là muốn giới thiệu đoàn làm phim cho em sao? Đến lúc đó chúng ta tổng hợp lại rồi cân nhắc."

    Lý Hồng ở bên cạnh nghe xong mặt càng đen hơn.

    "Nói đến đây, tôi còn phải cảm ơn chị Hồng." Trong giọng nói Triệu Vinh khó nén được sự xéo sắc.

    "Đủ rồi, anh còn muốn nói bao nhiêu lần nữa, không thấy phiền à Triệu Vinh!" Lý Hồng nhịn không được lập tức mắng mỏ.

    Triệu Vinh hếch cằm lên nói: "Sau này mỗi khi tôi gặp lại cô, tôi sẽ lại cảm ơn cô thêm một lần."

    Lý Hồng: "..."

    Thời Ngu biết người đại diện nhà mình lại bắt đầu cùng đối phương cãi nhau, cô không muốn xen vào, vậy nên liền chống cằm, cười tủm tỉm nhìn về phía Thượng Nha.

    "Hệ thống, tôi muốn đổi điểm thưởng lấy một giờ diễn xuất." Thượng Nha không yên lòng nghe Triệu Lan Sơn đang giảng bài.

    [Một giờ diễn xuất cần 100 điểm tích lũy, ký chủ có xác định đổi không? ]

    "Tao tổng cộng mới kiếm được 100 điểm tích lũy mà thôi!" Thượng Nha không dám tin.

    [ Vậy ký chủ có muốn đổi hay không? ] Hệ thống không có bất kỳ nhân tình nào, tiếp tục dùng giọng nói máy móc hỏi.
     
  6. Chương 35: Mẹ kiếp

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thượng Nha cắn răng, cuối cùng vẫn quyết định đổi.

    Triệu Lan Sơn nhìn thấy trạng thái xuất thần của Thượng Nha, không vui cau mày: "Nghe hiểu chưa?"

    Thượng Nha phục hồi tinh thần lại, giữ nguyên tư thái khiêm tốn: "Thầy Triệu, em nghe hiểu rồi ạ."

    "Vậy em thử diễn một đoạn trước đi." Triệu Lan Sơn không tin rằng với cái bộ dạng không tập trung vừa rồi của cậu mà có thể diễn.

    Thời Ngu, người có thể nghe thấy lời nhắc từ hệ thống của Thượng Nha, đang chăm chú theo dõi, có chút tò mò về cái gọi là kỹ năng diễn xuất trong "gia tăng diễn xuất" là như thế nào.

    Triệu Lan Sơn đứng ở một góc, hô to chính thức bắt đầu.

    Thượng Nha dường như đang đứng ở cửa, có chút do dự nhìn vào trong, sau một hồi do dự cuối cùng cũng mở cửa ra.

    Triệu Lan Sơn ngồi tại chỗ, nghe được giọng nói, không có động tác gì, chỉ hơi ngước mắt lên: "Anh đã trở về rồi à?"

    "Vâng." Giọng nói của cậu rất nhỏ, giống như muỗi kêu, lập tức có thể nhìn ra cảm xúc của nhân vật.

    Thật thú vị.

    Thời Ngu không ngờ trò gian lận này lại thực sự hữu ích, theo quan điểm của cô, kỹ năng diễn xuất của Thượng Nha quả thực đạt đến trình độ tốt.

    Nhược điểm duy nhất chính là quá dập khuôn, thiếu đi khí chất, nhưng chắc chắn đủ dùng trong phim thần tượng, đương nhiên so với Triệu Lan Sơn vẫn chệnh lệch rất lớn.

    Nếu như Thượng Nha có kỹ năng diễn xuất như thế này, thì cũng không đến mức bị mắng là đẹp trai nhưng đầu gỗ trong cốt truyện ban đầu.

    Triệu Lan Sơn xem xong cũng thấy có chút khiếp sợ, nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt, ông lập tức nghiêm túc nhập tâm vào nhân vật.

    Thời Ngu đảo tròng mắt, dường như lại suy nghĩ ra điều gì đó.

    [Độ ưa thích -2, mức độ ưa thích hiện tại là 0】

    Thượng Ngu bị hệ thống nhắc nhở làm cho tức chết, tại sao cậu ta đang diễn kịch mà cũng trừ điểm ưa thích?

    Lúc này, Thời Ngu có thể nhìn thấy sự thay đổi tâm trạng của Thượng Nha, nhưng kỹ năng diễn xuất vẫn tiếp tục duy trì sau chớp mắt.

    Thời Ngu thấy có tác dụng vậy nên tiếp tục sử dụng.

    Ngay sau đó, Thượng Nha liền nhận được món quà đến từ Thời Ngu.

    [Độ ưa thích-1]

    [Chú ý, độ ưa thích của nhân vật Thời Ngu là âm, giá trị may mắn sẽ bị khấu trừ]

    [Độ ưa thích-1]

    * * *

    Lúc đầu, Thượng Nha chỉ hơi bất ổn, nhưng sau khi một loạt âm thanh hệ thống phát ra, cậu ta liền hoảng hốt bối rối.

    Đặc biệt là hai lần cuối cùng.

    [Độ ưa thích -5, độ ưa thích hiện tại là -10, trừ điểm may mắn 10 điểm]

    [Độ ưa thích -50, tổng độ ưa thích -60]

    [Cảnh cáo cảnh cáo, giá trị ưa thích của nhân vật quá thấp, hào quang "gia tăng diễn xuất" sắp thu hồi]

    Mẹ kiếp!
     
  7. Chương 36: Nhiệm vụ thất bại

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thượng Nha suy sụp, sau khi kỹ năng diễn xuất được thu hồi, cậu tiếp tục kiên trì diễn: "Bố, con thật ra.. Con.. Thật ra"

    Thậm chí ngay cả từ cũng không nói rõ ràng.

    "Đủ rồi!" Triệu Lan Sơn đứng lên vẻ mặt khó coi ngắt lời cậu: "Tôi cảm thấy tôi đã xem đủ rồi."

    Lý Hồng thấy thế, vội vàng chạy tới xin lỗi: "Thầy Triệu, Thượng Nha vừa rồi trạng thái không tốt lắm, có thể cho cậu ấy một cơ hội khác không?"

    Nói xong lại kéo Thượng Nha sang một bên, nhỏ giọng hỏi: "Sao vậy, lúc nãy không phải diễn rất tốt sao?"

    Thượng Nha cẩn thận liếc mắt nhìn bộ dáng nhàn nhã ngồi cách đó không xa, thiếu chút nữa khóc ra.

    Cậu ta không biết sao lại thành ra thế này.

    Muốn trách thì trách người phụ nữ tâm cơ kia! Người phụ nữ xấu xa vui buồn thất thường!

    Thượng Nha đau khổ bao nhiêu thì Thời Ngu cười vui vẻ bấy nhiêu.

    [Ký chủ, tôi phát hiện ra năng lượng hiện tại của virus thế giới đang giảm]

    "Có thể tiêu diệt được chưa?"

    [Tạm thời vẫn chưa thể, cần tiếp tục giảm bớt]

    Thời Ngu nghĩ về những thay đổi vừa rồi và nhanh chóng nhận ra rằng mấu chốt chính là sự ưa thích của cô.

    Cô nhìn về phía Thượng Nha, sau khi được Lý Hồng hòa giải, Triệu Lan Sơn lại nghĩ đến diễn xuất lúc đầu của Thượng Nha cũng quả thật không tồi, quyết định cho cậu thêm một cơ hội khác.

    "Cám ơn thầy Triệu, em sẽ cố gắng ạ." Thượng Nha biết đây là cơ hội khó có được.

    [Độ ưa thích -100, độ ưa thích hiện tại là -160]

    [Cảnh báo! Cảnh báo! Nhiệm vụ thất bại! Sắp thoát khỏi ký chủ]

    Khi tiếng chuông báo động của hệ thống vang lên, khuôn mặt của Thượng Nha đột nhiên tái nhợt, sau đó gục ngã xuống.

    "Rầm" một tiếng, Thượng Nha ngã xuống đất.

    Cùng lúc đó, Lý Hồng và những người khác đều giật mình hét lên, ngay cả Triệu Vinh người vẫn đang vui sướng khi người khác gặp họa cũng đứng dậy nhìn xem.

    Biết chuyện gì đã xảy ra, Thời Ngu vẫn bình tĩnh ngồi đó, ngắm nhìn đôi bàn tay xinh đẹp không tì vết của mình: "003, giải quyết như thế nào?"

    [Virus thế giới đã được tiêu diệt]

    Editor có lời mún nói: Truyện này không phải truyện sắc nên không có thịt, nhưng mà nước thịt với vnj thịt vẫn có hehe, chương sau có ròi nhé
     
  8. Chương 37: Virus hấp thu chất dinh dưỡng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Vậy còn tên Thượng Nha đó thì sao?" Xuất phát từ lòng nhân đạo, Thời Ngu vẫn hỏi một câu.

    [Cậu ta chỉ là bị virus kia hấp thu quá nhiều chất dinh dưỡng, tạm thời có chút mệt mỏi, ngủ hai ngày là ổn rồi]

    Thời Ngu khiếp sợ: "Virus còn có thể hấp thu chất dinh dưỡng?"

    [Đương nhiên, những virus này tồn tại bằng cách hấp thụ chất dinh dưỡng từ ký chủ của chúng]

    Thời Ngu trầm ngâm suy nghĩ.

    [Chúng tôi đều là có hệ thống chính thức do Cục Thời Không chính thức biên chế, dựa vào năng lượng vũ trụ duy trì, không cần hấp thu chất dinh dưỡng của người làm nhiệm vụ!]

    Rõ ràng âm thanh điện tử vẫn bình thường, nhưng Thời Ngu lại nghe ra trong câu nói của hệ thống có một chút cáu giận.

    "Được rồi, tao biết rồi, chúng ta là biên chế nghiêm túc." Thời Ngu nghiêm túc nói, nở một nụ cười dịu dàng, vẻ mặt kiểu bà đây rất uy tín với 003 đang xù lông.

    [Xin vui lòng ký chủ không sử dụng những virus thế giới độc ác này để xúc phạm hệ thống chính thức]

    Thời Ngu cảm thấy buồn cười, đành phải thề thốt lần nữa: "Tuyệt đối sẽ không!"

    Trong thời gian Thời Ngu và 003 nói chuyện, Lý Hồng đã mang theo Thượng Nha rời khỏi phòng tập.

    Triệu Lan Sơn thấy học sinh hôm nay muốn dạy đã đi mất rồi, chủ động nói chuyện phiếm với Thời Ngu, bởi vì còn mang theo hai học sinh, bọn họ cũng không có trò chuyện bao lâu, hẹn sau này giới thiệu vai diễn cho Thời Ngu rồi rời đi.

    Thậm chí còn hẹn trước hai buổi thử vai cho Thời Ngu.

    Cuối cùng trong phòng tập chỉ còn lại hai người là Triệu Vinh và Thời Ngu.

    Triệu Vinh rất ấn tượng với màn diễn xuất Thời Ngu, bây giờ cũng nhìn cô với cặp mắt khác, thái độ cũng chân thành hơn rất nhiều: "Lát nữa anh sẽ gửi lịch trình tiếp theo cho em, còn thầy Triệu bên kia thì anh sẽ chủ động liên lạc, hai ngày này em cứ nghỉ ngơi thật tốt trước đi."

    Dưới trướng hắn có một nghệ sĩ không cần phải lo lắng gì thật tốt, ngay cả tài nguyên cũng không cần hắn đi tìm kiếm, chỉ cần chờ boss lớn phát xuống, hoặc để nghệ sĩ tùy tiện diễn một đoạn liền có người dắt cô đi thử vai.

    Triệu Vinh quả thực đã được trải nghiệm cảm xúc vui sướng khi được ôm đùi!
     
  9. Chương 38: Em tức giận sao?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mấy ngày kế tiếp, Thời Ngu mỗi ngày đều ở trong biệt thự nghỉ ngơi, thời gian ở thời tận thế quá lâu rồi, cô đã lâu không được hưởng thụ cuộc sống thoải mái sảng khoái như vậy.

    Khi chìm vào giấc ngủ, cô không phải lo lắng về việc thây ma và quái thú đột biến tấn công, lúc nào cũng phải cảnh giác cao độ, bây giờ có thể ngủ trên chiếc giường lớn mềm mại, không phải ăn quái thú biến dị khó ăn đó nữa, trong biệt thự lại có dì giúp việc tay nghề nấu ăn cực kỳ điêu luyện, ba bữa đều ăn no căng bụng, tuyệt vời biết bao.

    Tất cả là do trước ngày tận thế mình không biết quý trọng, bây giờ mới phát hiện đây là cuộc sống thần tiên mà!

    Nghĩ như vậy, Thời Ngu vừa ăn tối vừa hạnh phúc cười híp mắt, giống như một con mèo lười biếng đang mãn nguyện khi ăn được món ngon.

    Về phần Kim chủ đã hai ngày cũng không quay lại, đã bị cô bỏ ra khỏi đầu.

    Mãi đến khi dì giúp việc lên tiếng chào: "Thưa ông chủ, ông đã về?"

    Lúc này Thời Ngu mới miễng cưỡng quay đầu nhìn lại -- Kim chủ nhiều tiền lạnh lùng, vô tình đã mấy ngày không liên lạc được của cô cuối cùng cũng trở về!

    Người đàn ông mặc một bộ vest đen bước vào nhà, từng cử chỉ đều lộ ra sự cao quý.

    So với những người đàn ông bẩn thỉu và hôi hám trong những ngày tận thế, thì người trước mặt cô chắc phải được gọi là thần tiên.

    Anh chàng đẹp trai cao 1m8!

    Nhưng mà Thời Ngu cũng chỉ nhìn anh một cái, rồi nhẹ nhàng quay đầu đi, tiếp tục gặm sườn của cô.

    Quý Việt Châu rất không hài lòng với thái độ của cô, cau mày đi đến bên cạnh bàn ăn, cong ngón trỏ gõ gõ mặt bàn.

    Người phụ nữ này thái độ đối xử với Kim chủ như vậy có phải là quá tùy ý hay không?

    Thời Ngu ngước mắt nhìn lên, sau đó bất đắc dĩ nói: "Anh về rồi sao?"

    Nói xong lại buồn bực gặm sườn, bộ dáng không muốn để ý tới người khác.

    Sự tức giận của cô được thể hiện quá rõ ràng.

    "Em đang tức giận sao?" Quý Việt Châu khó hiểu nhíu mày: "Tại sao?"

    "Tại sao?"

    Thời Ngu "lạch cạch" buông đũa xuống, quay đầu nhìn anh: "Hai ngày nay anh không trả lời tin nhắn của em, cũng không về nhà, còn hỏi em vì sao tức giận?"

    Dì giúp việc thấy bầu không khí không ổn nên vội vàng quay vào phòng bếp, nhưng trong lòng lại ngao ngán lắc đầu, Thời tiểu thư tuy rằng xinh đẹp nhưng không thông minh lắm, nếu không cũng không dám cãi nhau với ông chủ.
     
  10. Chương 39: Dáng vẻ trên giường đêm đó

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong nguyên tác "Thời Ngu" đương nhiên không dám chống đối Quý Việt Châu, cô kiêu ngạo trước mặt người khác nhưng đối với Quý Việt Châu có thể nói là dịu dàng ngọt ngào, cho dù cảm thấy hai người đang trong mối quan hệ yêu đương, nhưng thân phận không bình đẳng cũng làm cho cô tự giác ngoan ngoãn nghe lời.

    Ngược lại, có vẻ phục tùng không đáng yêu.

    Nói thẳng ra thì nguyên chủ chỉ là một con hổ giấy trước người khác kiêu ngạo bao nhiêu thì sau lại hạ mình bấy nhiêu.

    Nhưng Thời Ngu thì không có khả năng hạ mình như vậy.

    Thấy Quý Việt Châu chỉ nhìn chằm chằm vào mình không nói lời nào, cô phồng má hừ một tiếng, giống như đang tức giận không nói lời nào.

    Quý Việt Châu ánh mắt ngày càng tối, sự không vui trong lòng đã đạt đến đỉnh điểm, thậm chí anh còn cảm thấy tìm người phụ nữ này làm chim hoàng yến có lẽ là sai lầm.

    Lần đầu tiên gặp cô, đôi mắt cô trống rỗng như một con dối xinh đẹp, ngốc nghếch nhưng dễ kiểm soát, cho nên Quý Việt Châu mới lựa chọn cô.

    Đêm đó thì độ kiềm chế của anh hơi kém một chút, Quý Việt Châu cảm thấy cũng chỉ là giải quyết nhu cầu, những lần cô cấu véo có lẽ cũng chỉ là tình thú, anh cũng miễn cưỡng chấp nhận.

    Nhưng điều này không có nghĩa là Quý Việt Châu có thể chấp nhận sự kiêu ngạo của cô.

    Anh hơi khựng lại, không muốn nhiều lời, làm động tác muốn rời đi.

    Anh chưa kịp xoay người, đã bị kéo lại.

    Quý Việt Châu cụp mắt xuống, nhìn thấy bàn tay nhỏ bé đang giữ chặt lấy tay áo anh.

    Móng tay trên bàn tay nhỏ bé được sơn màu hồng cam nhạt, làm cho làn da của cả bàn tay trở nên trắng nõn nhẵn nhụi, tạo nên sự tương phản rõ rệt với màu sắc ống tay áo vest đen.

    Nhìn dọc theo bàn tay, là một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn, đôi môi đỏ căng mọng hơi mím lại, vẻ mặt có chút kiêu căng.

    "Hừ, lần trước anh khiến người ta biến thành như vậy, kết quả ngay cả tin nhắn cũng không trả lời, em còn không thể tức giận một chút sao?"

    Khuôn mặt xinh đẹp, giọng điệu thì nũng nịu.

    Quý Việt Châu dừng bước chân lại, trong nháy mắt nhớ tới bộ dạng cô ở trên giường đêm đó, vẻ mặt trở nên nguy hiểm.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...