Ngôn Tình [Edit] Tình Yêu Siêu Cấp Ngọt Ngào Của Lộ Tiểu Thư - Vô Tẫn Tương Tư

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi SusissTih, 31 Tháng mười hai 2022.

  1. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 200: Khả năng ứng biến của Lộ gia

    Bấm để xem
    Người ngoài thích nhất là xem náo nhiệt.

    Chuyện của Lộ Kiêu Dương và Giang Hành, hiện giờ ai mà không biết? Mặc kệ là thật hay giả, nhưng bây giờ hai người gặp nhau, quả thực là một vở kịch hay.

    Lộ Kiêu Dương vốn đứng ở một bên, chỉ muốn làm một người trong suốt, nhưng không nghĩ rằng, Lương Thiến đem Giang Hành mang tới coi như thôi đi, còn dời lực chú ý dẫn tới trên người cô.

    Tốt!

    Cô nhìn Lương Thiến một cái, lại nhìn Giang Hành.

    Giang Hành bị Lộ Kiêu Dương liếc mắt nhìn, chột dạ cúi đầu, anh ta căn bản không ngờ tới sẽ gặp phải Lộ Kiêu Dương ở đây, tình huống trước mắt cũng làm cho anh ta cảm thấy rất oan ức.

    Lương Thiến đứng ở một bên, thản nhiên nhìn Lộ Kiêu Dương, da mặt ngược lại rất dày.

    Cô ta hiển nhiên là nhớ kỹ thù trước, chính là nhắm chuẩn cơ hội này hôm nay, nghĩ muốn trả thù lại, "Kiêu Dương, Giang Hành nói, anh ấy có chuyện muốn tìm cậu."

    "Tôi không có..." Giang Hành nhìn về phía Lương Thiến, muốn giải thích.

    Cảm giác mình lại bị Lương Thiến lợi dụng.

    Cô ta rõ ràng nói, mang mình tới, muốn giới thiệu anh ta cho người khác nhận thức – Giang Hành gần đây vẫn luôn tìm cơ hội, gấp rút muốn có một cơ hội đê bò lên.

    Luôn cảm thấy chỉ có lớn mạnh hơn, mình mới có thể trợ giúp Lộ Kiêu Dương.

    Mà không phải giống như bây giờ, nhìn cô ở bên cạnh Thẩm Trường Hà, chính mình cái gì cũng đều không làm được.

    Vì thế anh ta ôm may mắn trong bụng tới đây.

    Lương Thiến cũng nói, Lộ Kiêu Dương sẽ không tới!

    Kết quả, cô ta lại lừa anh!

    Lộ Kiêu Dương thấy tất cả mọi người nhìn mình chằm chằm, biết nếu lúc này mình rời đi, sẽ bị người ta nói thành chột dạ.

    Dù sao hôm nay khẳng định chính là phải đối mặt với Giang Hành rồi.

    Annie đứng bên cạnh, nhìn Lương Thiến, cặp mắt trợn trừng hận không thể chọc thủng Lương Thiến!

    Cố tình lúc này lại không dám nói lung tung, sợ gây phiền phúc cho Lộ Kiêu Dương.

    Mọi người nhìn một màn này, đều rất hiếu kỳ sự việc sẽ phát triển như thế nào.

    Lộ Kiêu Dương nhìn Giang Hành, trấn định mà mở miệng nói: "Không phải tôi đã nói rồi, anh không cần tìm tôi. Long tổng nói, ông ấy sẽ không ký với anh, cho dù anh tới tìm tôi, tôi cũng không giúp được gì."

    Nói đến đây, Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua Lương Thiến, kẽ mỉm cười nói: "Mặc dù trước đây Lương Thiến vào công ty, đúng là do tôi giới thiệu, nhưng đó là trước đây, lúc tôi lăn lộn cũng không tệ lắm. Bây giờ phải nói là chị Thiến lăn lộn tốt hơn so với tôi, lại là người đáng tin cậy của công ty chúng tôi, ngay cả địa vị ở trong đoàn làm phim cũng áp đảo tôi rất nhiều. Nếu anh thật sự muốn Long tổng ký với anh, không bằng để chị Thiến giúp anh cầu tình. Phải không? Thiến Thiến?"

    Lộ Kiêu Dương nói xong, cố ý nhíu mày, đem đề tài ném cho Lương Thiến.

    Lương Thiến: "..."

    Cô ta không ngờ rằng Lộ Kiêu Dương sẽ trả lời một phen như thế này.

    Vốn mọi người thấy Giang Hành đến tìm Lộ Kiêu Dương, sẽ nhớ tới chuyện hai người ngoại tình, sau dó bổ não hai người có quan hệ không bình thường.

    Kết quả Lộ Kiêu Dương vừa nói một cái, nói như thể Giang Hành tìm tới cô như thế, chỉ vì cầu cô giới thiệu quan hệ.

    Đem quan hệ của hai người, thoáng cái trở nên qua loa hơn rất nhiều.

    Đúng là mọi người đều biết, trước kia Lương Thiến hay đứng bên cạnh Lộ Kiêu Dương, kết quả...bây giờ cô ta làm nữ chính, còn Lộ Kiêu Dương phối diễn cho cô ta.

    Này còn chưa tính, mọi người đều biết quan hệ của Giang Hành và Lộ Kiêu Dương, cô ta còn mang Giang Hành tới nơi này, mặc kệ giữa hai người có chuyện gì hay không, thì cách làm này của Lương Thiến, đều là đang hãm hại Lộ Kiêu Dương.

    Tuy rằng người trong giới giải trí đều thích xem trò cười, nhưng cũng chán ghét loại người vong ân phụ nghĩa như Lương Thiến.

    ....

    Nhẹ nhàng ứng đối sự gây khó dễ của Lương Thiến, lại khiến Lương Thiến thêm một lần khó xử.

    Annie ở bên cạnh nhìn cảnh này, sắc mặt đều khá hơn nhiều, không thể không cho Lộ Kiêu Dương một chút khen ngợi.

    ( Cập nhật lần bốn, điên cuồng nhập bản thảo...sầu, cầu phiếu đề cử! Ngủ ngon )

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  2. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 201: Lương Thiến, Lộ gia gọi cô

    Bấm để xem
    Từ khi Lộ Kiêu Dương mất trí nhớ, trông dáng vẻ cũng rất dễ bắt nạt, Lương Thiến cũng càng ngày càng càn rỡ lên, dường như cảm thấy Lộ Kiêu Dương không nhớ rõ chuyện gì, nên có thể tùy ý cô ta bắt nạt.

    Cuối cùng...phát hiện, Lộ Kiêu Dương bây giờ, lúc nào cũng sẽ đào hố cho cô ta.

    Vừa vặn lúc này, Lam Tịnh tiến vào, hôm nay cô mặc một chiếc váy dày rất đẹp, đi tới, gần như hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

    Ánh mắt mọi người, cũng không lại đổ dồn lên trên hai người phụ nữ của công ty giải trí Bạch Hùng nữa.

    Lộ Kiêu Dương nhìn Lương Thiến một cái, thừa cơ hội này đi thẳng ra ngoài, tìm một chỗ ngồi xuống.

    Lương Thiến nhìn bóng lưng tiêu sái của Lộ Kiêu Dương, cau mày, cô ta cũng không phải loại người ứng biên linh hoạt này, rất nhiều chuyện đều phải tính toán ở trong lòng thật lâu.

    Hôm nay trước khi cô ta tới, cho rằng làm như vậy sẽ khiến Lộ Kiêu Dương khó chịu, nhưng không ngờ Lộ Kiêu Dương dễ dàng đảo ngược như thế.

    Trong khoảng thời gian ngắn, cô ta còn không phản ứng kịp, càng không nghĩ ra biện pháp đối phó tốt.

    Thấy Lộ Kiêu Dương đi, Lương Thiến hận muốn chết, hận bản thân vừa rồi phản ứng vậy mà lại chậm chạp, cũng không biết đáp trả thế nào.

    Giang Hành đứng ở một bên, nhìn Lương Thiến, "Không phải cô nói, cô ấy không ở đây sao? Chỉ nói là có người muốn giới thiệu cho tôi quen biết, nên mới dẫn tôi tới đây."

    Lương Thiến nhìn về phía Giang Hành, nói: "Bây giờ anh đi tìm cô ta, cô ta sẽ giúp anh, tại sao anh không đi? Anh cho là anh bây giờ cái gì cũng không nói, thay cô ta che giấu, thành toàn cho cô ta và Thẩm Trường Hà ở cùng một chỗ, cô ta sẽ cảm kích anh sao? Anh không phải thích cô ta à? Thích một người, chính là đi tranh giành! Ngay cả tranh anh cũng không dám tranh! Thật là một phế vật!"

    Lương Thiến nói, làm Giang Hành rất tức giận: "Quan hệ của tôi và Kiêu Dương, không phải như cô nghĩ."

    "Không phải như vậy?" Lương Thiến nói: "Ý là tôi hiểu lầm các người? Anh không thích cô ta, quan hệ của các người trước kia không tốt?"

    Rõ ràng là cô ta giới thiệu Giang Hành cho Lộ Kiêu Dương, sau đó quan hệ hai người, có thể tốt hơn so với cô ta, nói không có mờ ám, cô ta không tin!

    Giang Hành nhìn Lương Thiến, không biết nói như thế nào, đúng, anh ta thích Lộ Kiêu Dương, cũng không có nghĩa là Lộ Kiêu Dương thích anh ta!

    Chẳng qua, chuyện Lộ Kiêu Dương trầm cảm, anh ta đã đồng ý không nói.

    Thấy Giang Hành trầm mặc, Lương Thiến tiếp túc tẩy não anh ta, "Anh đối tốt với cô ta như vậy, bây giờ người ta có chỗ dựa vững chắc là Thẩm Trường Hà, liền đá anh sang một bên, anh thế mà cũng thật nhẫn nại."

    Giang Hành cắn răng, nhớ tới ngày đó nhìn thấy Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà, lúc này cũng rất mâu thuẫn.

    Lộ Kiêu Dương hiện tại rõ ràng tín nhiệm Thẩm Trường Hà nhiều hơn tín nhiệm anh ta.

    Hơn nữa, Thẩm Trường Hà quả thật có thể giúp cô thoát khỏi khốn cảnh.

    Lương Thiến đang nói chuyện với Giang Hành, Mạnh Hạ mặc một thân tây trang màu đen đi tới, nói với Lương Thiến: "Lương Thiến, Lộ gia gọi cô đi qua đó."

    Mặc dù Mạnh Hạ là một cô gái, nhưng trời sinh khuôn măt lớn lên cao lãnh chán đời, lại không cười, thoạt nhìn rất nghiêm túc.

    Lương Thiến có chút ngoài ý muốn, vậy mà Lộ Kiêu Dương lại chủ động tìm cô ta?

    Lương Thiến cũng không nghĩ gì, đi theo Mạnh Hạ.

    Lúc cô ta đi tới, thấy Lộ Kiêu Dương ngồi trên ghế sofa, đây là một phòng nghỉ bên cạnh phòng ăn, tương đối yên tĩnh, bởi vì người khác còn chưa tới đủ, cho nên Lộ Kiêu Dương nghỉ ngơi ở đây.

    Lộ Kiêu Dương mặc một chiếc váy dày màu đen đính kim sa, cánh tay rất gầy, ngón tay thon dài rất đẹp. Đang dựa lưng vào sofa, nhìn điện thoại di động, Annie và Mạnh Thu thì đứng ở bên cạnh, giống như hữu hộ pháp bảo vệ cô hai bên, thấy Lương Thiến vừa tiến vào, ánh mắt Annie xoi mói mà rơi vào trên người Lương Thiến.

    Lương Thiến nhìn Lộ Kiêu Dương, nói: "Kiêu Dương."

    Lộ Kiêu Dương không ngẩng đầu, dường như không nghe thấy, ánh mắt vần nhìn trên màn hình di động.

    ( Hết chương )

     
    LieuDuong thích bài này.
  3. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 202: Lộ gia nổi giận

    Bấm để xem
    Lương Thiến chủ động ngồi xuống, nói: "Nghe bảo cậu tìm tớ."

    Vẫn là giọng nói dịu dàng, cho dù hiện tại hận Lộ Kiêu Dương muốn chết, cô ta cũng có thể bày ra một bộ dáng bình tĩnh như nước.

    Cho nên cô ta mới có thể lăn lộn được tới ngày hôm nay, cũng chính là dựa vào da mặt dày, mặc kệ tình cảnh xấu hổ như thế nào, cô ta có thể bày ra bộ dáng không xấu hổ.

    Lộ Kiêu Dương thấy cô ta ngồi xuống, mới ngẩng đầu, nhìn về phía Lương Thiến, trong ánh mắt đều là lạnh như băng, cô vẫn không mở miệng, giơ tay lên, trực tiếp vung một bạt tai cho Lương Thiến.

    "Ba一" Một tiếng.

    Một số người gần đó đều nhìn sang.

    Lương Thiến và trợ lý Bạch Tuyết giật nảy mình, nhất là Bạch Tuyết không giữ được bình tĩnh nhất, cô ta trừng mắt về phía Lộ Kiêu Dương, nói: "Cô..."

    Muốn mắng Lộ Kiêu Dương, Lộ Kiêu Dương ngẩng đầu, nhẹ nhàng quét mắt nhìn cô ta một cái, cô ta liền ngoan ngoãn ngậm miệng.

    Trước đây cô ta dám kiêu ngạo ở trước mặt Lộ Kiêu Dương, là vì biết Long Hữu Dư rất cưng chiều Lương Thiến, nhưng thế cục công ty bây giờ sớm đã khác.

    Tình cảnh hiện tại của Bạch Tuyết không thể nào tốt hơn Annie lúc trước.

    Hiện tại Lộ Kiêu Dương lại nắm giữ cổ phần công ty, muốn đuổi cô đi, cô ta cũng không có biện pháp.

    Lương Thiến che mặt, nhìn Lộ Kiêu Dương, nói: "Kiêu Dương, cậu..."

    Lộ Kiêu Dương thu tay về, nhẹ nhàng lắc lắc tay, làm bàn tay của cô đau nhức.

    Cô chậm rãi nói với Lương Thiến, "Có phải rất không phục, muốn đánh lại?"

    Lương Thiến cắn môi nhìn cô, hai tay đã nắm chặt lại.

    Lộ Kiêu Dương nhìn dáng vẻ nhẫn nại của cô ta, cười nói: "Nhưng tôi biết cô không dám, trước kia lúc đi học đã sợ, bây giờ cũng rất sợ! Có gan ở sau lưng nghĩ muốn hãm hại tôi mỗi ngày, làm trò ngay trước mặt tôi, mà lại không có khí phách nói mấy câu."

    Quả thực chính là con chuột cống, làm cái gì cũng không dám quang minh chính đại!

    Lúc đó đi học, vóc người Lương Thiến nhỏ bé, luôn bị người ta bắt nạt. Nhưng cô ta là cái loại người bị người ta bắt nạt, cũng không dám khóc ngay trước mặt, chỉ dám khóc ở sau lưng.

    Mỗi lần Lộ Kiêu Dương đều phải bảo vệ cô ta.

    Lương Thiến bị Lộ Kiêu Dương nói một mạch như thế, tức giận nói: "Cậu đánh tôi như vậy, không sợ người khác sẽ đàm tiếu sao? Cậu biết người khác sẽ nghĩ gì về cậu không?"

    Cô ta không hề cảm thấy mình đã làm sai điều gì!

    Ngược lại là Lộ Kiêu Dương, Lộ Kiêu Dương làm hại Long tổng chán ghét cô ta, bây giờ cũng không cho cô ta hợp đồng, cô ta trả thù Lộ Kiêu Dương một chút thì làm sao?

    "Nghĩ sao?" Lộ Kiêu Dương nhíu mày, nhìn Lương Thiến, "Tôi bây giờ còn sợ người khác nghĩ như thế nào về tôi sao? Ngoại tình, ly hôn, xa lánh đồng nghiệp? Nên truyền đi, cô đã truyền giúp tôi rồi, tôi còn gì phải sợ? Bây giờ bên ngoài ai mà không biết cô là người tôi mang theo ra ngoài, lại có người nào không biết cô là cái thứ vong ân phụ nghĩa?"

    Lương Thiến cắn môi, lời nói của Lộ Kiêu Dương quá mức sắc bén, khiến cô ta rất xấu hổ.

    Nhất là mây chữ vong ân phụ nghĩa, cô ta không phục lắm.

    Cô ta nói: "Là tôi vong ân phụ nghĩa sao? Rõ ràng là cậu...tôi đối xử tốt với cậu như vậy, coi cậu là bạn bè? Nhưng cậu cho tôi những gì? Cho tới bây giờ đều là tôi đối diễn cho cậu, cậu đã từng cho tôi vai diễn nào tốt chưa? Lúc trước tôi có một cơ hội có thể làm nữ chính, tôi vốn muốn nhận, nhưng cậu lại không muốn tôi nhận! Chính là vì cậu sợ tôi nổi tiếng, vượt qua địa vị của cậu ở công ty, Lộ Kiêu Dương, cậu dám nói cậu không thẹn với lương tâm không! Cậu có chỗ dựa vững chắc là Thẩm tiên sinh, đúng, cơ hội gì cậu đều có! Còn tôi! Hả! Tôi cố gắng như vậy, tại sao lại không có gì cả? Chẳng lẽ cả đời tôi nên bị cậu giẫm đạp ở dưới chân sao? Thật không công bằng với tôi!"

    Nói đến đây, nước mắt cô ta rơi xuống, cảm thấy mình bị ủy khuất cực lớn.

    ( Hết chương )


     
    LieuDuong thích bài này.
  4. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 203: Sau này dựa vào bản lĩnh của mình

    Bấm để xem
    Giang Hành cùng đi theo, anh ta nghe đến đó, đi tới, nói với Lương Thiến: "Chuyện nữ chính lần đó, là cô hiểu lầm Kiêu Dương."

    Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua Giang Hành.

    Giang Hành nói với Lương Thiến: "Mặc dù vai kia là nữ chính, nhưng không phù hợp với cô, hơn nữa còn là một vai rất hắc ám. Tuy rằng vai diễn mà Kiêu Dương giới thiệu cho cô, đa số đều là vai phụ nhưng đều là nhân vật rất được yêu thích. Cô suy nghĩ một chút đi, mấy năm nay, tại sao mọi người đều cảm thấy cô diễn xuất tốt?"

    Lương Thiến hiện tại chính là thuộc loại hình không nóng không lạnh, nhưng nhân vật cô ta diễn đều rất đáng yêu, cho nên luôn có fan nói cô ta diễn xuất tốt, nói nếu như cô ta diễn vai chính, nhất định có thể diễn tốt hơn, sau đó chính cô ta cũng liền tin tưởng.

    Nhưng....

    Những nhân vật đó của cô ta, đều là do Lộ Kiêu Dương chọn cho cô ta, rất phù hợp với hình tượng của cô ta, đối với cô ta mà nói không có độ khó gì, cho nên cô ta thậm chí cũng không cần cố ý diễn, là có thể diễn đến vừa vặn.

    Ở trong mắt khán giả, liền dưỡng thành hình tượng của cô ta là một người phái thực lực.

    Lộ Kiêu Dương không muốn để cô ta đi diễn kiểu nhân vật độc ác, là vì không muốn hủy hoại cô ta.

    Lấy ví dụ《 Đai Tư Mã 》lần này, cô ta diễn vai chính, mà sự thật chứng minh, cô ta không hề phù hợp với nhân vật này, diễn xuất cũng luôn xảy ra vấn đề, không đạt được như mong muốn.

    Giang Hành nhìn Lương Thiến, "Kiêu Dương là thật sự rất quan tâm cô, bạn bè của cô ấy không nhiều lắm, nhưng vẫn xem cô là chị em tốt, cô ấy cũng là thật tâm lên kế hoạch cho cô."

    Sau này thân thiết với Giang Hành, hoàn toàn là bởi vì biết, Lương Thiến có hiềm khích đối với cô.

    Cô là người thông minh như vậy, làm sao lại không nhìn ra Lương Thiến này có khúc mắc?

    Chẳng qua là ở trong mắt cô, chỉ là chút giày vò không liên quan mà thôi.

    Cô càng nổi tiếng, càng cô độc.

    Không phải là không nhìn thấy lớp ngụy trang của Lương Thiến, mà là bởi vì, cô thực sự rất cần bầu bạn.

    Lương Thiến nghe Giang Hành nói xong, nói: "Cô ta tốt với anh, hai người có gian tình, anh đương nhiên nói thay cô ta! Tôi có được ngày hôm nay, đều là bởi vì tôi nỗ lực, nếu không phải bị cô ta chèn ép, tôi đã sớm nổi tiếng!"

    "Cô nói chuyện cẩn thận một chút đi!" Annie cảnh cáo nói, quả thực không nghe nổi.

    Lương Thiến xé rách mặt, dứt khoát muốn nói ra hết: "Cô ta dám làm thì sao tôi lại không dám nói?"

    Mạnh Thu nghe đến đó, đi tới, nhắm vào mặt Lương Thiến, chính là một cái tát vung xuống.

    Người rất cao, lại lạnh lùng, giống như Diêm La mặt lạnh. Ở bên cạnh từ đầu tới cuối đều không nói lời nào, bỗng nhiên tới một cái thế này, Lương Thiến sợ đến mức hai mắc nhắm nghiền.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Được rồi."

    Mạnh Thu lúc này mới dừng tay lại, cái tát cũng không rơi xuống trên mặt Lương Thiến.

    Anh đứng sang một bên, đôi mắt nhìn Lương Thiến chằm chằm, như thể cô ta lại nói lung tung một câu nữa, anh liền đi tới đánh chết cô ta.

    Lộ Kiêu Dương nhìn Lương Thiến, biết bây giờ cô ta có thành tựu, khẳng định khinh thường mình.

    Cô cũng không trông cậy vào Lương Thiến sẽ báo đáp cô, hay là nhớ lại tình bạn cũ.

    Lúc khó khăn nhất trước đây, cô cũng không trông cậy vào Lương Thiến sẽ giúp cô, huống chi là hiện tại.

    Lộ Kiêu Dương nói với Lương Thiến: "Nếu như cậu nghĩ, cậu vẫn luôn không nổi tiếng, đều là do tôi hãm hại, sau này liền dựa vào bản lĩnh của mình đi!"

    Lương Thiến nghe Lộ Kiêu Dương nói, Lương Thiến siết chặt tay, "Cậu để Long tổng chèn ép tôi, hiện tại tất nhiên nói ra mấy lời như vậy."

    Lộ Kiêu Dương cười, "Nếu cậu thật sự có bản lĩnh, ai có thể chèn ép được cậu? Long tổng không phải là người hồ đồ như vậy, nếu cậu có thể kiếm ra tiền, yên tâm, ông ta nhất định sẽ nâng cậu trở lại. Chỉ là...tôi bảo cậu dựa vào bản lĩnh của mình, cũng không phải là để cậu mượn quan hệ của tôi, đầu cơ trục lợi ở bên ngoài. Cậu dám nói, cậu vào công ty, không phải là nhờ sự trợ giúp của tôi? Người mới trong công ty, ai có tư chất không tốt bằng cậu? Long tổng vì cái gì mà nâng cậu? Tôi chỉ lấy lại những gì tôi cho cậu trước đây, ngược lại thành chèn ép cậu. Nếu cậu không hiểu, nhìn Giang Hành bên cạnh cậu đi, bây giờ muốn một cái cơ hội có bao nhiêu khó khắn, cậu hẳn là sẽ biết!"

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  5. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 204: Về Thẩm gia

    Bấm để xem
    Tay Lương Thiến nắm chặt làn váy mình, dùng sức siết chặt.

    Lộ Kiêu Dương nhìn cô ta một cái, trực tiếp đi ra ngoài.

    Vài người ở của, thấy Lộ Kiêu Dương, đều tránh sang một bên.

    Trời ạ, Lộ gia này thực sự quá đáng sợ!

    Lộ Kiêu Dương thấy các cô đứng ở cửa, mỉm cười, "Đẹp không?"

    Một nụ cười vô cùng sáng lạn.

    Mấy người đó: "..."

    *, ma quỷ này, cô ta cười rộ lên sao có thể đẹp mắt như vậy!

    ....

    "Tới rồi." Ngày hôm sau, lúc trở về, bởi vì máy bay bị trì hoãn, nên tới hơi trễ, Lộ Kiêu Dương cũng không về nhà, mà đến thẳng Thẩm gia, bắt kịp đúng lúc.

    Khi mặt trời lặn về phía Tây, khắp nơi toàn bộ đều được bao phủ bởi ánh sánh cam.

    Annie xuống xe trước, mở miệng gọi một câu, "Thẩm tiên sinh."

    Lộ Kiêu Dương theo sau bước xuống xe, thì thấy Thẩm Trường Hà đứng ở cửa xe bảo mẫu chờ cô.

    Anh mặc tây trang, tóc chải lên, cài áo trước ngực rất độc đáo.

    Lộ Kiêu Dương nhìn thấy anh, lộ ra một nụ cười sáng rực: "Anh ở đây chờ em?"

    "Sợ em không tìm được đường đến đây." Anh dịu dàng nhìn cô, biết cô có thể không nhớ rõ những điều này.

    Hiện tại Thẩm Trường Hà, dường như đã quen sớm quen với việc cô mất trí nhớ.

    Lộ Kiêu Dương nhìn anh một cái, lại nhìn Thẩm gia phía sau anh, cũng không xa hoa, là một căn biệt thự độc lập, có một giàn nho trước cửa, người nhà chính là dựa vào cây nho lập nghiệp, nên rất thích cây nho.

    Trong nhà sáng đèn, ngoài cửa còn có người ra vào.

    Lộ Kiêu Dương hỏi: "A Ly đâu! Trên đường trở về A Ly còn nhắn tin cho em suốt hỏi khi nào em về, lúc ấy em đang ngủ."

    "Tối hôm qua em làm gì mà không ngủ?"

    Lộ Kiêu Dương nhìn về phía Thẩm Trường Hà, "Sao anh cái gì cũng đều biết?"

    Anh nhíu mày, nhìn cô, nghiêm túc như thể thầy giáo đang chờ cô thừa nhận sai lầm.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Tối hôm qua lúc ăn cơm có uống hail y rượu, làm em không ngủ ngon, sáng còn đau đầu."

    Thẩm Trường Hà nhìn về phía cô, nói: "Nếu em không thích uống ruourj, thì uống ít chút."

    "Ban đầu em cũng không uống bao nhiêu." Lộ Kiêu Dương nói: "Anh biết mà, ăn xong, tất cả mọi người đều uống, em cũng thử một chút."

    Cô giống như một người bạn nhỏ, như một đứa trẻ hiếu kỳ, thuần túy là vì tò mò nên mới thử.

    Thẩm Trường Hà bất đắc dĩ nhìn cô, một lúc lâu sau, mới nói: "Bây giờ A Ly đang ở cùng với ba mẹ."

    "Ba mẹ em cũng tới?" Lộ Kiêu Dương hỏi.

    Thẩm Trường Hà nói, "Đúng."

    Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà muốn ly hôn, quan hệ hai người nháo đến không khá lên được, nhưng bởi vì ba Lộ và mẹ Lộ vẫn luôn đứng về phía Thẩm Trường Hà, cho nên quan hệ giữa các trưởng bối, vẫn rất tốt.

    Bởi vì Lộ Kiêu Dương tới trễ, trong nhà rất náo nhiệt.

    Cô theo Thẩm Trường Hà đi vào, mọi người đột nhiên nhìn thấy cô, trong ánh mắt không khỏi lộ ra mấy phần cảnh giác, bởi vì hôm nay Lộ Kiêu Dương vẫn luôn không xuất hiện, bọn họ đều cho là cô sẽ không tới.

    "Sao cô ấy lại tới đây?"

    "Nghe nói gần đây cùng Thẩm Trường Hà tốt lắm."

    A Ly đang ở trên đầu gối của ba Lộ, bình thường ông ngoại cậu là một người rất nghiêm túc, cũng chỉ có A Ly, mới dám bò tới bò lui trên đầu gối ông.

    Thấy Lộ Kiêu Dương bước vào, cậu nhe răng cười, lộ ra răng sữa nhỏ của cậu, "Mẹ."

    Lộ Kiêu Dương nhìn cậu, cười đi tới.

    Mẹ Lộ nhìn cô, nói: "Sao bây giờ con mới đến? Cũng không tới sớm một chút, giúp mẹ chồng con làm chút chuyện."

    Lộ Kiêu Dương nói: "Có một số việc làm chậm trễ. Hơn nữa chồng con nói, con đến muộn một chút cũng không sao, mẹ còn hung dữ với con."

    Hiện tại cô biết, Thẩm Trường Hà chính là bia đỡ đạn của cô.

    Thẩm Trường Hà thì đứng ở một bên, cô nói hai chữ 'chồng con', nói rất đúng lý hợp tình.

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  6. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 205: Quà sinh nhật cho mẹ Thẩm

    Bấm để xem
    Mẹ Lộ nhìn cô một cái, cảm thấy bất đắc dĩ, rồi lại không nhịn được cười một tiếng.

    Lộ Kiêu Dương nghịch ngợm thế nào, mẹ Lộ cũng không ngại, chỉ cần cô đừng suốt ngày nghĩ đến ly hôn với Thẩm Trường Hà, cũng không cần con cái là tốt rồi.

    Hơn nữa, cô và Thẩm Trường Hà hiện tại ở cùng một chỗ, có cảm giác như là bạn trai bạn gái vừa mới nói chuyện yêu đương.

    Bên nhau bảy năm, trên thực tế, tình cảm vợ chồng phần lớn cũng sẽ bị mài mòn hầu như không còn, bây giờ thấy hai người này, lại cảm thấy vô cùng tốt.

    Ánh mắt Lộ Kiêu Dương rơi vào trên người mẹ Thẩm ngồi ở một bên, hôm nay mẹ Thẩm đặc biết búi tóc, mặc bộ sườn xám đẹp mắt, đeo dây chuyền ngọc trai, thoạt nhìn rất có phong cách.

    Lộ Kiêu Dương chủ động nói: "Mẹ."

    Tuy rằng lần trước ở bệnh viện, từng có không vui.

    Nhưng lúc ấy không biết gì cả.

    Bây giờ làm rõ sự tình, thái độ của Lộ Kiêu Dương cũng rất chủ động.

    Dù sao cô muốn ở bên Thẩm Trường Hà, tất nhiên cũng muốn tạo quan hệ tốt với mẹ Thẩm, miễn cho Thẩm Trường Hà ở giữa rơi vào tình thế khó xử.

    Mẹ Thẩm nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, kỳ thật trong lòng cũng không quá thích cô, nhưng đã đồng ý với Thẩm Trường Hà, hơn nữa, hôm nay là sinh nhật của bà, tất cả mọi người ở đây, bà tự nhiên cũng sẽ không làm chuyện quá khó xử.

    Chỉ gật đầu, "Ừ."

    Lộ Kiêu Dương nói, "Chúc ngài sinh nhật vui vẻ, con có chuẩn bị quà cho ngài."

    Cô nói xong, cầm lấy món quà đã chuẩn bị từ sáng sớm trong tay Annie, đưa cho mẹ Thẩm.

    Món quà này là buổi sáng Lộ Kiêu Dương tự mình chọn, sau khi cô xuất viện cũng chưa từng đi dạo trung tâm thương mại.

    Bởi vì là quà sinh nhật của mẹ chồng mình, cô không yên lòng để Annie đi mua, cho nên tự mình đi chọn.

    Phải biết rằng, cô lớn như vậy, trong ấn tượng mình cũng chưa từng tặng cho ba mẹ mình đồ tốt như vậy.

    Đối với mẹ Thẩm tốt như thế, hoàn toàn là bởi vì Thẩm Trường Hà trước đó, cũng rất để tâm đến sinh nhật của ba.

    Hai người ở bên nhau, tôn trọng ba mẹ đối phương của nhau, đây là việc nên làm!

    Mẹ Thẩm nhìn Lộ Kiêu Dương một cái, nhận lấy món quà, "Cảm ơn."

    Bà cũng không nhiều lời, dù sao trước đây mọi người cũng có xích mích, lúc này cũng không quen ở cùng với Lộ Kiêu Dương lắm.

    Lộ Kiêu Dương cũng không thèm để ý, dù sao những thân thích này bên Thẩm gia, cô cũng không thể nào quen thuộc. Tặng quà xong, liền ôm lấy A Ly từ trên đùi ba, chào hỏi cùng các trưởng bối xong, một nhà ba người đi lên lầu.

    Cô ôm A Ly, đi trên hành lang, nói với A Ly: "Nhớ mẹ không."

    "Vâng." A Ly nói: "Nhớ mẹ."

    Thừa dịp lúc Lộ Kiêu Dương ôm cậu, ngẩng đầu, hôn một cái ở trên gò má Lộ Kiêu Dương.

    Nụ hôn này của con trai, khiến trong lòng Lộ Kiêu Dương rất ngọt ngào.

    Thẩm Trường Hà nhìn cô, sợ cô mệt, nói: "Để anh ôm nhé."

    "Không sao. Ôm được."

    Lộ Kiêu Dương ôm A Ly ra khỏi phòng, trong phòng có rất nhiều món đồ chơi của A Ly, có đôi khi Trình Vũ Gia hoặc là thân thích trong nhà tới, đều mua cho cậu rất nhiều đồ chơi thú vị.

    Là con trai Thẩm Trường Hà, cậu rất được cưng chiều.

    Lộ Kiêu Dương vào phòng, đặt cậu lên giường, cười nói: "Ôm không nổi."

    Cô ngồi xuống, nhìn về phía A Ly, A Ly cũng cười hì hì nhìn cô.

    Được mẹ bế, cậu rất vui vẻ.

    Cậu chính là một tiểu gia hỏa rất dễ thỏa mãn.

    Từ trên giường đi xuống, đi lấy bảo bối trân quý của cậu, vội cầm tới cho Lộ Kiêu Dương xem.

    Thẩm Trường Hà liền đứng ở bên cạnh, Lộ Kiêu Dương nhìn A Ly, mà anh, nhìn cô.

    Lộ Kiêu Dương ngẩng đầu, nói với Thẩm Trường Hà: "Một mình Annie ở dưới, không sao chứ?"

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  7. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 206: Quà tặng bị vứt đi

    Bấm để xem
    "Hẳn là không sao, có Tần Phong ở dưới." Thẩm Trường Hà nói: "Tần Phong sẽ chú ý."

    Annie và Tần Phong rất quen thuộc.

    Cho dù không quen, Tần Phong người này làm việc đáng tin cậy, cũng sẽ quan tâm tốt.

    .....

    Dưới lầu, Tần Phong nhìn Annie, lần trước anh gặp Annie, là trước khi Lộ Kiêu Dương lên đường đến Hoa Thành. Lúc này, Annie cầm nước trong tay, an tĩnh uống, trên người vẫn mặc tây trang trắng đen trong giờ làm việc.

    Khung xương Annie khá lớn, nặng 110 cân, tất nhiên, cô rất cao, cũng không béo. Dù sao thoạt nhìn chính là loại hình rất không mảnh khảnh.

    Có đôi khi cô đứng bên cạnh người khác, liền cảm thấy mình thật cường tráng.

    Nhưng Tần Phong rất cao, người cũng không gầy, đứng bên cạnh Tần Phong, sự cường tráng của cô, trái lại một chút cũng không thể hiện ra.

    Ngược lại thoạt nhìn chính là một tiểu nữ sinh thanh tú.

    Thấy Tần Phong vẫn nhìn mình, cô hỏi: "Trợ lý Tần, anh nhìn tôi làm gì?"

    Tần Phong hỏi: "Lần này đi công tác vẫn thuận lợi chứ?"

    "...." Vừa nghe thấy anh hỏi cái này, Annie liền biết, khẳng định là anh lại thay Thẩm tiên sinh đến hỏi thăm chuyện của Lộ gia.

    Cô nhìn về phía Tần Phong nói: "Tại sao tôi phải nói cho anh biết việc này?"

    Tần Phong nhíu mày, "Đây không phải là hợp tác sao! Thẩm tiên sinh rất quan tâm đến chuyện của Lộ gia, cô cũng không phải không biết."

    Annie cười, "Vậy tôi nói cho anh biết, thì có chỗ tốt gì?"

    "Cô muốn chỗ tốt gì?" Tần Phong nhìn cô.

    Annie không lên tiếng, chỉ yên lặng nghĩ vấn đề này.

    Cô tạm thời cũng không nghĩ ra được, muốn hỏi Tần Phong muốn lợi ích như thế nào.

    Trong phòng khách rất náo nhiệt, bảy cô tám dì Thẩm gia đều ở đây.

    Trước đây lúc ba Thẩm sinh bệnh, thời điểm vác gánh nặng, trong nhà không có nhiều thân thích như vậy.

    Hiện tại Thẩm gia quật khởi, Thẩm Trường Hà làm ăn lớn, sinh nhật của mẹ Thẩm, các thân thích tới cũng nhiều hơn.

    Lúc này, mọ người đang thảo luận chuyện của Lộ Kiêu Dương.

    "Trường Hà và vợ tốt như vậy sao?"

    "Cậu ấy vẫn luôn si tình, mấy người cũng không phải không biết."

    "Cũng chính vì cậu ấy thành thật, mới có thể chịu được loại chuyện này. Vợ cậu ấy mỗi ngày cũng không ở nhà trông con, lại không làm việc nhà, còn ở bên ngoài chơi cả ngày! Bây giờ làm phụ nữ cũng thật dễ nha! Giống chúng ta trước kia, phải ở ngoài làm việc, còn phải làm việc nhà."

    "Ở bên ngoài còn chưa tính, còn cùng cái người họ Giang kia không rõ ràng. Giới giải trí vốn là loan như thế, cũng không biết tại sao cô ấy muốn vào!" Nói tới đây, có người nhìn về phía mẹ Lộ, nói: "Kiêu Dương nhà bà vận khí tốt, gặp người đàn ông tốt như Trường Hà nhà chúng tôi, nếu như đổi thành người khác, ai có thể chấp nhận cô ấy?"

    Sắc mặc mẹ Lộ có chút lúng túng.

    Từ khi Lộ Kiêu Dương ngoại tình, ly hôn, phận làm ba mẹ bọn họ vẫn bị xem thường.

    Lúc trước bị họ hàng trong nhà mình xem thường, bây giờ tới Thẩm gia, vẫn bị xem thường.

    Nhưng cố tình, lại là Lộ Kiêu Dương làm sai.

    Bị người ta nói đến đầu cũng không ngẩng lên được.

    Annie quay lại, nhìn thoáng qua mấy người phụ nữ lắm mồm đang bát quái chuyện này.

    Có vài người chính là như vậy, luôn cảm thấy phụ nữ khi kết hôn, nhất định phải ở nhà làm nội trợ.

    Dù sao ngày nào mình cũng phải làm, sao có thể cho phép trên đời này có người phụ nữ sống tự do tự tại như vậy?

    Loại người chưa bao giờ làm như Lộ Kiêu Dương, tất nhiên cũng bị chửi bới.

    Mẹ Thẩm nghe mọi người nghị luận, càng nghe càng khó chịu, đứng lên, cầm món quà Lộ Kiêu Dương tặng trong tay, ra khỏi phòng khách. Đúng lúc nơi này đặt thùng rác, bà trực tiếp đem quà Lộ Kiêu Dương tặng, ném vào thùng rác.

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  8. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 207: Annie nhìn thấy

    Bấm để xem
    Lộ gia tốn bao nhiêu tâm tư vào món quà này, Annie chạy cùng cô một buổi sáng sao lại không biết?

    Rõ ràng cô có thể làm thay, Lộ gia lại tự mình đi chọn, chính là vì bày tỏ thành ý của mình.

    Cuối cùng...

    Một mảnh tâm ý lại rơi vào kết cục này?

    Nhìn đến đây, Annie tức giận đi thẳng tới, chặn đường đi mẹ Thẩm.

    Mẹ Lộ thấy Annie khí thế hung hang đứng ở trước mặt mình, sợ hết hồn.

    Bà vốn không thích Lộ Kiêu Dương, lại thấy trợ lý Lộ Kiêu Dương hung dữ đứng ở trước mặt mình, càng không vui, bà mở miệng nói: "Cô làm cái gì?"

    Annie vươn tay, nhặt món quà còn chưa mở ra từ trong thùng rác lên, nổi giận đùng đùng nói: "Đây là quà Lộ gia tặng cho dì, dì biết chị ấy chọn bao lâu không? Thế mà dì lại thẳng tay ném đi như vậy? Ngay cả nhìn cũng không liếc mắt nhìn, cũng quá khi dễ người."

    Tần Phong đứng ở một bên, nói với Annie: "Annie."

    Anh muốn kéo lấy cô, dưới tình huống hôm nay, đây không phải là gây sự sao?

    Nói như thế nào đi nữa, mẹ Thẩm cũng là mẹ của Thẩm tiên sinh. Cô nên có sự tôn trọng cơ bản nhất chứ!

    "Anh đừng kéo tôi." Annie đã nhịn rất lâu rồi.

    Vừa mới nghe mấy bà nhiều chuyện chửi bới Lộ Kiêu Dương, cô không nói, dù sao cũng không quen biết, những người đó có hiểu lầm thế nào cũng là chuyện của họ.

    Nhưng, mẹ Thẩm trước mắt, chính là mẹ của Thẩm Trường Hà!

    Là người nhà, bà cũng hiểu lầm như thế, vậy thì hơi quá đáng rồi!

    Tần Phong nói: "Đừng gây chuyện! Cô gây sự ở đây, người khó xử chỉ là phu nhân."

    Nếu Lộ Kiêu Dương ở đây, khẳng định cũng sẽ không để loại chuyện này xảy ra.

    "Khó xử?" Annie cười: "Tại sao Lộ gia chúng tôi phải khó xử? Chị ấy đã làm sai điều gì?"

    Mẹ Thẩm nghe đến đây, nhíu mày lại, trừng mắt Annie, nghiêm nghị trách cứ, "Cô gái nhỏ này làm sao vậy? Chuyện trong nhà chúng tôi khi nào đến phiên cô đến nói? Nếu cô không muốn tới, thì cũng đừng tới!"

    Nói đến đây, mẹ Thẩm tràn ngập hoài nghi nhìn về phía Annie, "Sẽ không phải là Lộ Kiêu Dương gọi cô tới đây gây chuyện chứ?"

    Lộ Kiêu Dương trước kia cũng rất kiêu ngạo, để ly hôn cùng Thẩm Trường Hà, chuyện gì cũng đều làm được.

    Bây giờ cô ta muốn trở lại bên cạnh Thẩm Trường Hà một lần nữa, còn để người của cô tới gây sự, khiến mẹ Thẩm cảm thấy rất không vui.

    Mặc dù bà biết con trai thích Lộ Kiêu Dương, nhưng tuyệt đối không cho phép Lộ Kiêu Dương ức hiếp người như vậy!

    Quá càn rỡ!

    Người trong nhà nghe thấy động tĩnh, đi ra, ba mẹ Lộ vừa bị người ta oán giận, đang cảm thấy không còn mặt mũi nữa, thấy Annie gây sự ở đây, vội ngăn cản nói: "Annie, con đang làm gì? Sao không hiểu chuyện như vậy?"

    Ban đầu lúc Annie đến nhà, bọn họ còn nghĩ cô bé này thật hiểu chuyện.

    Hiện tại con bé gây sự, quay đầu lại gánh chịu trách nhiệm cũng là con gái mình.

    "Con không hiểu chuyện?" Annie lạnh mặt nói: "Con không có không hiểu chuyện, quá đáng chính là bà ấy, bà ấy dựa vào cái gì, muốn vứt quà của Lộ gia đi? Nếu không thích, ngay từ đầu cũng không cần nhận."

    "Tôi nể mặt Trường Hà mà nhận." Mẹ Thẩm cũng tức giận, "Cô thật sự cho là tôi muốn nhận? Cô ta làm những chuyện đó, trong lòng cô ta không đếm sao?"

    "Phu nhân." Nghe đến đây, Tần Phong cũng rất đau đầu, cảm thấy chuyện này loạn vô cùng.

    Tình huống hôm nay, nếu như nháo lên, quả thực là mất mặt chết mất.

    Mấy thân thích ở một bên nhìn Annie, đều bất bình thay mẹ Thẩm, nói: "Ném thì ném, cũng là cô ta đáng đời!"

    ( Hết chương )


     
    LieuDuong thích bài này.
  9. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 208: Các người biết gì về chị ấy?

    Bấm để xem
    "Đúng vậy! Lúc Lộ Kiêu Dương ngoại tình, nên nghĩ tới có ngày hôm nay. Chúng ta cho cô ta vào cửa, cũng đã là đủ khách khí với cô ta! Bây giờ cô còn dám ở đây thay cô ta nói."

    "Ngoại tình?" Annie bị những người này làm cho tức cười, "Các người biết chân tướng sao? Các người cái gì cũng không biết, Lộ gia cũng không làm gì sai, chị ấy cũng không làm chuyện có lỗi với Thẩm tiên sinh, hay bất kỳ kẻ nào trong số các người!"

    Tần Phong đứng bên cạnh, nhìn Annie, nói: "Annie."

    Anh luôn cảm thấy Annie là người rất nhát gan, hôm nay đây là...điên rồi sao!

    Chuyện Lộ Kiêu Dương, tất cả mọi người biết, Thẩm tiên sinh hiện tại không so đo, đó là anh rộng lượng, cũng là vì Lộ Kiêu Dương mất trí nhớ.

    Nhưng chuyện cô đã làm, cũng không chứng tỏ không có xảy ra.

    "Anh đừng xía vào tôi." Bởi vì anh vẫn ngăn cản, giờ phút này Annie nhìn anh cũng cảm thấy phiền.

    Cũng đúng, dù sao, Tần Phong cũng là người hiểu lầm Lộ gia.

    Đương nhiên, chính cô cũng đã từng!

    Thẩm Trường Hà ở trong phòng bồi Lộ Kiêu Dương và con trai, Lộ Kiêu Dương bảo anh hỗ trợ tiếp đón khách một chút.

    Anh thấy hai mẹ con ở chung một chỗ hoàn toàn không có việc gì, nên anh liền xuống.

    Vốn định xuống xem sinh nhật mẹ, mình có thể giúp gì được hay không.

    Kết quả mới đi tới đầu cầu thang, chợt nghe thấy giọng nói của Annie:

    "Các người chỉ biết mắng chị ấy, hoàn toàn không biết chị ấy đã trải qua cái gì. Chị ấy muốn ly hôn với Thẩm tiên sinh, là bởi vì chị ấy mắc bệnh trầm cảm.

    Là người nhà của chị ấy, ngay cả chị ấy ngã bệnh các người cũng không biết, bây giờ thì không biết xấu hổ ở đây chỉ trích chị ấy?

    Các người có nghĩ tới không, nếu như trận tai nạn xe kia nghiêm trọng hơn một chút, chị ấy có thể sẽ chết! Nhưng khi chị ấy xảy ra tai nạn xe, các người ai từng nhìn qua? Đều là tôi ở bệnh viện cùng chị ấy.

    Có phải khi đó, chị ấy gặp tai nạn xe cộ chết đi các người mới có thể cam tâm hay không? Hiện tại chị ấy còn sống, có chướng mắt các người như vậy sao?

    Các người chỉ biết cho rằng chị ấy không xứng với Thẩm tiên sinh, lại có ai không làm Lộ gia thất vọng?

    Hả?

    Tất nhiên, tôi cũng có lỗi với chị ấy, bởi vì tôi cũng đã từng hiểu lầm chị ấy. Nhưng mà Lộ gia chị ấy...chị ấy cho tới bây giờ cũng không nói gì với các người, có oan ức, cũng sẽ không để người nhà biết.

    Các người bây giờ ở đây nói những thứ này, đối xử với chị ấy như thế, chẳng lẽ không cảm thấy lương tâm bất an sao?"

    Nói đến đây, nước mắt Annie rơi xuống.

    Cô chỉ là một người ngoài cuộc, đều cảm thấy oan ức thay Lộ gia, vậy bản thân Lộ gia thì sao?

    Rõ ràng biết những việc này, nhưng cũng không để Thẩm Trường Hà biết.

    Ở bên anh, còn đối tốt với anh, chuẩn bị quà cho mẹ anh.

    Cô làm được đến nước này, những người này lại ở đây mắng cô, ném món quà cô chuẩn bị tỉ mỉ.

    Quả thực là đừng quá đáng!

    Tần Phong đứng bên cạnh, nhìn Annie, những người khác cũng là vẻ mặt kinh ngạc.

    Nhất là mẹ Lộ, nghe đến đó, có chút không dám tin bắt lấy tay Annie, "Con nói là sự thật?"

    "Con tất nhiên nói thật." Annie lau nước mắt nói: "Nếu các người không tin, ở nhà chị ấy, còn để sổ khám bệnh và thuốc trầm cảm của chị ấy. Tôi có thể đi lấy ngay bây giờ, cho các người xem!"

    "..." Mẹ Lộ nghe thế, đột nhiên mũi cay cay.

    Lộ Kiêu Dương khi đó, thoạt nhìn thân thể cũng không có chỗ nào là không khỏe.

    Chỉ là tính tình không tốt, dễ nổi giận, cũng không thích giao tiếp với người nhà.

    Bạn nói gì với cô, cô cũng không nghe.

    Bọn họ đều nghĩ, tính tình cô chuyển biến xấu, nào nghĩ đến, còn có chuyện như vậy.

    Bệnh trầm cảm là gì, mặc dù chưa từng trải qua, nhưng cũng nghe qua, trên tin tức còn có người đột ngột tự tử vì trầm cảm.

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  10. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 209: Chân tướng cô muốn ly hôn

    Bấm để xem
    Mẹ Thẩm nghe đến đó, vừa rồi nét mặt còn tức giận, cũng vào thời khắc này trần đầy hổ thẹn.

    Bà nhớ lần đầu tiên Lộ Kiêu Dương tới nhà, là một cô gái ngoan ngoãn hiểu chuyện, Thẩm Trường Hà vội vàng làm việc, lúc ấy Lộ Kiêu Dương sẽ đến bệnh viện giúp đỡ chăm sóc ba Thẩm, sẽ ở bên bà, so với Nhược Hề nhà bà còn thân thiết hơn.

    Thì ra, con bé muốn ly hôn, không phải bởi vì có quan hệ với người khác, mà là bởi vì trầm cảm sao?

    ......

    Một số thân thích vừa nói lời gay gắt Lộ Kiêu Dương, nghe thế, đều cảm thấy có chút xấu hổ, trên mặt không nhịn được, chỉ có thể mạnh mẽ biện giải: "Cái đó, chúng tôi cũng không biết mà! Bình thường cô ấy cũng không nói."

    .....

    Thẩm Trường Hà đứng ở đầu cầu thang, tay đã nắm chặt lại, máu chảy trong thân thể dường như cũng đông cứng lại.

    Dưới lầu đã khôi phục yên lặng, ngoại trừ ba Lộ và mẹ Lộ, còn có mẹ Thẩm, người thân ở ngoài cửa, người khác nghe được loại chuyện này, căn bản không cảm động gì.

    Khi bạn bị bịa đặt, người người đều hận không thể tới giẫm lên bạn một cước, thay trời hành đạo.

    Nhưng, khi sự thật được phơi bày, thời điểm người khác phát hiện hiểu lầm bạn, họ cũng sẽ không cho bạn một lời xin lỗi chính thức.

    Chỉ biết giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.

    Sau đó tất cả mọi người tản ra, tiếp tục bữa tiệc sinh nhật.

    Tần Phong lên lầu, thấy Thẩm tiên sinh đứng ở cầu thang, nói: "Thẩm tiên sinh, chuyện phu nhân..."

    "Tôi nghe rồi." Thẩm Trường Hà thần sắc ngưng trọng.

    Tần Phong nhìn đến đây, cũng cảm thấy có chút hổ thẹn, nhớ tới lúc Lộ Kiêu Dương xuất viện, mình còn mắng cô, đột nhiên cảm thấy, bản thân phải xin lỗi cô thật tốt.

    .....

    Lộ Kiêu Dương còn ở trong phòng, đang dạy A Ly viết chữ, hoàn toàn không biết dưới lầu xảy ra chuyện gì.

    Qua một lúc lâu, Thẩm Trường Hà mới mở cửa đi tới.

    Anh không nói gì, cô quay đầu nhìn anh một cái, nói: "Sao anh lại lên rồi? Chỉ biết lười biếng."

    Trên mặt cô rất bình tĩnh, hoàn toàn không nhìn ra dáng vẻ bi thương khổ sở gì, ánh mắt cũng rất trong suốt.

    Bây giờ nghĩ lại, khi đó cô hận anh như vậy, có thể là bởi vì, cô thực sự quá tuyệt vọng!

    Bản thân vội vàng làm việc, cũng không chăm sóc tốt cho cô.

    Từ trước đến nay, cô lại là một người chu đáo, biết chồng cô ở bên ngoài không dễ dàng, nên không muốn thêm áp lực cho anh.

    Mãi cho đến khi một mình chịu đựng, chịu đựng đến cuối cùng, lại đột nhiên cảm thấy tất cả mọi thứ, dường như cũng không còn ý nghĩa, mới bất thình lình như thể nổ tung mà phát tiết ra ngoài.

    .....

    Lúc bị người ta mắng thảm nhất, trong lòng Lộ Kiêu Dương như là đột nhiên có ma quỷ bước vào, thậm chí còn suy nghĩ, tại sao ban đầu mình muốn tiến vào giới giải trí nhỉ?

    Đúng rồi, là bởi vì Thẩm Trường Hà.

    Luôn cảm thấy cuộc đời của mình dường như đều là bởi vì anh mà bị hủy hoại.

    Lúc tức giận lên, cô thậm chí còn cảm giác mình yêu sai người rồi.

    Cuối cùng ly hôn, là cách giải thoát tốt nhất.

    .....

    Thẩm Trường Hà không lên tiếng, cứ như vậy nhìn cô, nhìn cô ở nơi đó bồi A Ly viết chữ.

    Cô kiên nhẫn nhìn A Ly chăm chú, rất dịu dàng. Bởi vì không có ký ức thống khổ, cho nên hiện tại cô rất ôn nhu.

    Nhưng, những lời đó của Annie, cứ lặp đi lặp lại trong đầu anh.

    Nếu như tai nạn xe lúc đó, nghiêm trọng hơn một chút, vậy mình có phải đã vĩnh viễn mất cô hay không?

    ....

    Một lát sau, Thẩm Nhược Hề lên đây, cô mở cửa đi tới, thấy Thẩm Trường Hà đứng ở cửa, nói: "Anh, ăn cơm."

    Chuyện vừa rồi, cô đã nghe nói, bây gời thấy anh trai vẻ mặt ngưng trọng, cô hỏi: "Chị dâu đâu."

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng tám 2023
Trả lời qua Facebook
Đang tải...