Ngôn Tình [Edit] Tình Yêu Siêu Cấp Ngọt Ngào Của Lộ Tiểu Thư - Vô Tẫn Tương Tư

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi SusissTih, 31 Tháng mười hai 2022.

  1. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 190: Tức giận đến mức rời nhóm

    Bấm để xem
    Vương Thi Dương vì muốn thân thiết với cậu, nên mới kéo Quý Hải Dương vào. Đương nhiên, điều cô ấy không ngờ tới là Quý Hải Dương lại tiện tay đem Lộ Kiêu Dương kéo vào.

    Đột nhiên bị kéo vào nhóm này, thấy bọn họ đang nói xấu Lộ Kiêu Dương, chỉ cảm thấy bầu không khí rất là lúng túng.

    Vương Thi Dương cũng có chút mơ hồ.

    Cô không dám nói chuyện với Lộ Kiêu Dương, mà vô cùng sốt ruột gửi tin nhắn cho Quý Hải Dương, "Sao anh lại kéo cô ấy vào?"

    "..." Quý Hải Dương kì quái nói: "Không thể kéo chị ấy vào sao?"

    Cậu thấy trong nhóm mấy người khách mời đều ở đây, cho rằng mọi người đều ở trong đây, cậu vào được tất nhiên cũng muốn kéo Lộ Kiêu Dương vào.

    Vương Thi Dương cả người đều sắp điên rồi, aaaaaa, "Thế nhưng...Mạn tỷ sẽ mất hứng, chị ấy không thích nhất là Lộ Kiêu Dương."

    "Đã như vậy thì cũng đừng kéo tôi vào." Cậu không thích làm loại chuyện xa lánh người khác này.

    Hơn nữa, quan hệ giữa cậu và Lộ Kiêu Dương tốt hơn nhiều so với những người khác.

    Vuong Thi Dương nói: "...Lộ Kiêu Dương hiện giờ nhiều tin tức tiêu cực như vậy. Anh cũng không nên thân thiết với cô ấy quá! Đúng rồi, em còn nghe nói cô ấy thích ngủ với tiểu thịt tươi. Nếu như anh hợp tác với cô ấy, phải đề phòng cô ấy một chút."

    Hiện tại, tất cả mọi người đều không thích Lộ Kiêu Dương, cho rằng chuyện của cô và Giang Hành, thì Giang Hành mới là người bị hại.

    Khẳng định là cô dùng quyền thế của mình, ép bức Giang Hành phạm sai lầm.

    Tất cả mọi người đều nghĩ, Giang Hành là bị cô lừa.

    Quý Hải Dương nhìn đến đây, có chút đần độn?

    Cô Lộ thích tiểu thịt tươi, sao cậu lại không biết?

    Cậu hỏi: "Tin này, cô nghe ai nói?"

    "Dù sao thì ai cũng nói như vậy."

    "..." Quý Hải Dương cảm thấy buồn cười, "Tin tức chưa hề được xác thực, cũng có thể cho là thật. Hiện tại trên mạng nhiều tin bịa đặt như vậy, thế mà cũng có người tin tưởng?"

    Lúc trước khi cậu được Lộ Kiêu Dương lựa chọn, cậu và Lộ Kiêu Dương hoàn toàn không có quan hệ gì, đó cũng là lần đầu tiên cậu nhìn thấy Lộ Kiêu Dương. Hoàn toàn là bởi vì mắt nhìn của cô không tệ, nên mới bảo vệ cậu tiến vào vòng chung kết.

    Cho nên sau này, nhìn thấy nhiều tai tiếng của cô như thế, đều rất đau lòng thay cô, hận không thể đem những người đó đánh cho một trận.

    Rõ ràng là một người tốt như vậy, tại sao hết lần này đến lần khác, phải chịu nhiều ác ý thế này chứ!

    ....

    Trong nhóm, sau khi Lộ Kiêu Dương vào, cũng không nói gì nữa, Diệp Mạn thấy cô vào, có chút bất ngờ không kịp đề phòng.

    Đối với cô ta mà nói, cái chỗ này là không gian riêng tư của bọn họ.

    Ngày hôm nay nghe Vương Thi Dương một mực nói về Quý Hải Dương, cô ta không có phản đối về việc để Quý Hải Dương gia nhập cùng bọn họ.

    Nhưng cô ta không thích Lộ Kiêu Dương, cũng không nghĩ tới Lộ Kiêu Dương lại vào.

    Cơ hồ là trong nháy mắt, liền tức giận đến mức rời nhóm.

    Lộ Kiêu Dương: "...."

    Cô hình như vẫn chưa làm cái gì, liền trực tiếp đem kẻ địch đánh bại rồi?

    Cố Kiều xuất hiện hỏi: "Sao Diệp Mạn lại rút ra rồi?"

    Chu Nhứ: "Không biết, có thể là bởi vì cô ấy không thích người khác vào đây đi!"

    Cái này chính là nói tôi đi!

    Lộ Kiêu Dương nhìn tin nhắn bọn họ gửi, rất tự hiểu lấy mình mà xuất ra một cái bong bóng: "Thật ngại quá!"

    Quý Hải Dương đem cô kéo vào, cô căn bản không kịp phản ứng.

    Nhưng mà, tuy rằng xuất ra một cái bong bóng, nhưng Lộ Kiêu Dương cũng không có trực tiếp rời nhóm.

    Sự khác biệt giữa nhóm Wechat và nhóm QQ chính là nhóm Wechat không thể trực tiếp xóa mà phải xóa hết tất cả thành viên bên trong mới có thể giải tán.

    Hiện tại Lộ Kiêu Dương không muốn đi ra ngoài, bọn họ cũng ngại động thủ.

    Nghĩ đến việc rút khỏ nhóm như Diệp Mạn, dường như lại có chút không phục.

    Dù sao cũng là nhóm bọn họ tạo.

    Chuyện này cứ như vậy gác lại.

    ....

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  2. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 191: Chị hiểu ý của em

    Bấm để xem
    Buổi sáng, bọn họ phải ngồi xe đi đến sân bay, mấy người khách mời bọn họ đi cùng một chuyến bay, xe của tổ chương trình sẽ đưa họ đến sân bay.

    Khi Lộ Kiêu Dương tới cửa, thấy Quý Hải Dương ở đó.

    Cô đi tới, để nhân viên phục vụ đem đồ cô đều cất lên xe, cô nhìn Quý Hải Dương, nói: "Sao cậu không đi lên?"

    "Chị không sao chứ?" Quý Hải Dương nhìn về phía Lộ Kiêu Dương.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Cậu nói cái gì?"

    Cô nghe không hiểu.

    Quý Hải Dương nói: "Chuyện tối hôm qua, em không biết rõ liền kéo chị vào."

    "Em không nói chị cũng đã quên." Lộ Kiêu Dương căn bản không đem chuyện này để ở trong lòng, chẳng những không để trong lòng, mà cô còn ngủ được rất ngon.

    Cô nói với Quý Hải Dương: "Chị hiểu ý của em."

    Mấy người khác không thích cô, nhưng Quý Hải Dương xem cô như người một nhà, cậu cũng không có ác ý.

    Cô nhìn Quý Hải Dương, nói: "Lên xe thôi."

    Trên xe, Diệp Mạn đã lên xe ngồi ở phía trước, Lộ Kiêu Dương thấy cô ta, cười cười, "Mạn tỷ."

    Diệp Mạn thấy Lộ Kiêu Dương, càng khó chịu nhăn mặt lại.

    Cô ta rất tức giận bởi vì cô ta rời nhóm, nhưng mấy người khác không rút khỏi nhóm.

    Dẫn đến hiện tại tất cả mọi người để ở trong nhóm, chỉ thiếu mỗi cô ta.

    Lộ Kiêu Dương thấy cô ta không để ý tới mình, tâm tình càng tốt hơn.

    Một người chán ghét bạn, vừa thấy bạn liền sẽ bị bạn làm cho bực bội, tâm trạng có thể không tốt sao?

    Lộ Kiêu Dương tới phía sau ngồi xuống, cô và Quý Hải Dương đều ngồi ở hàng cuối, tiện thể trao đổi một chút về lộ trình và nhiệm vụ của họ.

    Lộ Kiêu Dương hỏi: "Em đã từng đến đó chưa?"

    "Lúc trước đã tới."

    "Vậy tốt quá, chị chưa từng đến đó." Lộ Kiêu Dương có chút hâm mộ nói.

    Quý Hải Dương nhìn cô một cái, nói: "Trước đây em đi chung với chị."

    Khi đó cũng là tổ chương trình của bọn họ thi đấu, tổ chương trình sắp xếp thầy trò đi cùng nhau, cậu đi theo Lộ Kiêu Dương.

    Khiến Quý Hải Dương không ngờ tới chính là hiện tại Lộ Kiêu Dương cũng không nhớ rõ những chuyện này.

    Cậu nhìn Lộ Kiêu Dương, nói: "Cô Lộ, chuyện trước kia chị vẫn không nhớ ra được sao?"

    Lộ Kiêu Dương nghĩ thầm, sợ rằng cả đời này cũng không nhớ nổi.

    Cô nói: "Chắc là vậy. Nhưng mà không sao!"

    Quý Hải Dương nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Lộ Kiêu Dương, cười. Tuy rằng bây giờ Lộ Kiêu Dương cũng không nhớ rõ chuyện trước kia, nhưng cô thoạt nhìn rất vui vẻ, vậy là đủ rồi.

    Đến nơi, điện thoại di động của bọn họ đều sẽ bị lấy đi và phải dựa vào năng lực của mình, từng đội sẽ phải tìm ba món ngon trên thẻ nhiệm vụ.

    Tưởng chừng đó là một việc rất đơn giản, nhưng ở nơi đất khách quê người, không có điện thoại di động trợ giúp, thẻ nhiệm vụ còn là chữ Nhật, phải tìm được món ngon trên đó, còn rất khó khăn.

    Đến việc giao tiếp cũng là một vấn đề rất lớn.

    Lộ Kiêu Dương và Quý Hải Dương đi cùng nhau, người quay phim luôn đi theo hai người họ.

    Hai người đứng ở khu chợ bán đồ ăn, Lộ Kiêu Dương nói: "Món này có vẻ ăn ngon lắm."

    Đối với người ăn hàng mà nói, đi đến đâu cũng thấy đồ ăn ngon.

    Quý Hải Dương nói: "Vâng."

    Cậu là kiểu người ăn cái gì cũng không béo, một chút áp lực cũng không có.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Nếu không chúng ta mua một ít cái này đi?"

    "Không có tiền." Tiền đều là do tổ chương trình phát, chỉ đủ cho bọn họ hoàn thành nhiệm vụ, nếu như tiêu hết, có thể sẽ không hoàn thành nhiệm vụ được.

    Lộ Kiêu Dương: "..."

    Cô và Quý Hải Dương không thể làm gì khác hơn là đi dạo một vòng, cũng không biết người khác hòa thành nhiệm vụ chưa, ngược lại hai người họ cũng không nóng nảy, tâm thái tốt.

    Đi không bao lâu, liền thấy Vương Thi Dương.

    Diệp Mạn không có đi cùng cô ấy.

    Cô ấy hỏi đường cả buổi, cũng không thể giao tiếp được, chủ quầy vẻ mặt áy náy chỉ xua tay.

    ( Hết chương )


     
    LieuDuong thích bài này.
  3. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 192: Khả năng giao tiếp của Lộ gia

    Bấm để xem
    Cô ấy đi tới, đúng lúc thấy Lộ Kiêu Dương và Quý Hải Dương, giống như thấy vị cứu tinh, vội vàng qua chào hỏi, "Hai người ở chỗ này à! Chị Kiêu Dương, anh Hải Dương."

    Lộ Kiêu Dương nhìn cô một cái, biết Vương Thi Dương đối với Quý Hải Dương cảm thấy rất thích thú.

    Từ hôm qua vẫn luôn lôi kéo làm quen với Quý Hải Dương, dù sao tuổi cô ấy không lớn lắm, kém Diệp Mạn gần hai mươi tuổi, nên thật không có đề tài chung gì.

    Quý Hải Dương hỏi: "Sao chỉ có một mình cô?"

    Vương Thi Dương nói: "Mạn tỷ đi lạc em rồi, không biết đi đâu. Em lạc đường."

    "Ồ." Quý Hải Dương nhìn cô ấy một cái, nói với Lộ Kiêu Dương: "Chúng ta đi làm nhiệm vụ trước đi!"

    Vương Thi Dương đi theo sau hai người, cô sợ mình lại đi lạc nữa.

    Lộ Kiêu Dương và Quý Hải Dương đi mua đồ, mãi cho đến khi mua xong, nhìn thấy Diệp Mạn, cô ta cầm thẻ nhiệm vụ, đang đứng ở đó giao tiếp.

    Vương Thi Dương vừa nhìn thấy cô ta, đi tới, "Mạn tỷ, nhiệm vụ làm xong chưa?"

    "Cô đã đi đâu?" Diệp Mạn nhìn cô ấy một cái.

    Hiện tại có ống kính đi theo, nên cô ta xem như đã kiềm chế tính tình.

    Vương Thi Dương ủy khuất nói: "Em đi lạc mất. Đúng rồi, em đi cùng hai người chị Kiêu Dương."

    Cô nói xong, chỉ chỉ Quý Hải Dương và Lộ Kiêu Dương.

    Diệp Mạn liếc mắt nhìn hai người, hướng về phía Quý Hải Dương hỏi: "Nhiệm vụ của các người đã hoàn thành chưa?"

    Quý Hải Dương nói: "Gần như vậy. Còn chị thì sao!"

    Diệp Mạn nói: "Hoàn toàn xem không hiểu."

    Đáng lẽ có điện thoại di động, còn có thể mượn điện thoại phiên dịch chút, hiện tạo quả thực là...cho cô một vấn đề nan giải rất lớn, "Tôi chỉ mua một thứ, còn đang tìm."

    "Chúng tôi tới giúp một tay." Quý Hải Dương nói.

    Lộ Kiêu Dương đi tới, nhìn thoáng qua thẻ nhiệm vụ của hai người, dùng ngôn ngữ lưu loát giao tiếp với chủ quầy hàng xong, sau đó mang theo mọi người đi mua đồ.

    Rõ ràng đối với người khác là một chuyện rất khó, cô ngược lại một chút áp lực cũng không có, nói tiếng Nhật rất trôi chảy.

    Có một số người rất có thiên phú về ngôn ngữ, Lộ Kiêu Dương chính là kiểu người đó.

    Trước kia lúc cô còn chưa xuất ngoại, cũng có thể dạy Thẩm Trường Hà các loại ngôn ngữ một cách thông thạo. Đương nhiên, những điều này, cũng không thể thiếu sự dạy dỗ hết lòng của thầy Lộ và mẹ Lộ.

    ...

    Trên đường trở về, vừa lúc gặp nhóm Chu Nhứ, Chu Nhứ nhìn Diệp Mạn, hỏi: "Mấy người đã mua đủ đồ rồi sao?"

    Diệp Mạn nói: "Chắc thế?"

    "Đều mua rồi?" Chu Nhứ có chút không tin, "Chúng tôi đều chưa mua đủ."

    Ngoại ngữ của Cố Kiều coi như là tốt, nhưng mà cũng chỉ có thế, thực sự không giao tiếp được, không biết từ đó, nên cũng không biết món ăn gì, căn bản không mua được, vì thế bọn họ đã quay về.

    ......

    Sau khi mua đồ trở về, chính là đến lúc đánh giá, ban giám khảo sẽ phán định đồ của bọn họ mua có đúng hay không.

    Nhóm Diệp Mạn bọn họ đều mua đúng toàn bộ.

    Quý Hải Dương ở cùng một chỗ với Lộ Kiêu Dương, cậu nói với cô: "Cô Lộ, em cảm giác ở cùng một chỗ với chị, em rất yên tâm."

    Họ là nhóm gặp ít khó khăn nhất, tất cả nhiệm vụ đều hoàn thành rất thuận lợi.

    Trước đây chính là như vậy, cô Lộ của cậu, từ trước đến này đã là một người ưu tú đến mức không thể ưu tú hơn.

    Diệp Mạn cũng không nhịn được nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương.

    Cho dù bạn ghét một người nào đó đi nữa, khi thực sự được đối phương giúp đỡ, vẫn sẽ không nhịn được muốn cảm ơn đối phương.

    Trong tập này của chương trình, nhóm Diệp Mạn bọn họ giành được giải nhất, bởi vì mua tất cả đều đúng.

    Đội Lộ Kiêu Dương cũng mua, nhưng...có một món mua rồi nhưng quên lấy đi, trực tiếp bị bỏ quên ở chợ.

    Chỉ giành được thứ hai...

    Trên xe, Quý Hải Dương nói: "Sớm biết thế chúng ta sẽ không mua giúp nhóm Mạn tỷ."

    Lộ Kiêu Dương nhìn cậu, cũng là vẻ mặt tiếc nuối nói: "Lần sau nhớ đừng bỏ quên đồ."

    Cô cũng rất cạn lời.

    Đội của cô và Quý Hải Dương cái gì cũng tốt, chỉ là sơ ý.

    ....

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  4. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 193: Nguyên tắc của Thẩm tiên sinh

    Bấm để xem
    Lần này ra nước ngoài, quay ở Nhật Bản hai ngày, Lộ Kiêu Dương thể hiện khả năng giao tiếp và năng lực sinh tồn mạnh mẽ của cô.

    Cô ở bên ngoài mấy ngày nay, Thẩm Trường Hà cũng đang vội vàng chuyện công ty.

    Giá cổ phiếu của rượu đỏ Dương Hà kể từ khi tin tức về Lộ Kiêu Dương xuất hiện vẫn luôn giảm.

    Người vui vẻ nhất lúc này chính là đối thủ tập đoàn Cao Phong.

    Thương hiệu của bọn họ cũng là rượu đỏ, hơn nữa, thành lập sớm hơn so với tập đoàn Dương Hà, cũng lâu đời hơn.

    Hôm nay tụ họp, tiểu thiếu gia Cao Sơn của tập đoàn Cao Phong cũng có mặt. Anh ta đội chiếc mũ thể thao màu trắng, cầm gậy đánh golf trong tay, nới với Thẩm Trường Hà: "Nghe nói Thẩm tiên sinh vẫn không ly hôn với vợ! Chuyện Thẩm phu nhân ngoại tình, tất cả mọi người đều biết, cũng chỉ có ngài mới có thể chịu đựng như vậy. Ai cũng nói Thẩm tổng luôn là người vĩ đại, hiện tại xem ra, là chúng tôi đánh giá cao ngài! Một người phụ nữ, có thể khiến ngài không quan tâm đến lợi ích của công ty, thế mà còn gánh vác giúp cô ta."

    Ở trong mắt anh ta, là một người đàn ông thành đạt, quá coi trọng một người phụ nữ là chuyện ngu xuẩn nhất.

    Thẩm Trường Hà nghe xong lời của anh ta, nhìn anh ta một cái: "Nghe nói Cao tiểu thiếu gia đánh bóng không tệ, gần đây còn tham gia thi đấu chuyện nghiệp?"

    Tiểu thiếu gia Cao Sơn cười nói: "Thẩm tiên sinh quan tâm đến tôi như vậy."

    "Đúng vậy." Thẩm Trường Hà nói: "Tôi là người mới, một lát nữa ngài nhường chút."

    Cao Sơn nhìn anh tính tình tốt như thế, cười cười. Anh luôn nghe cha và anh cả nhắc tới Thẩm Trường Hà, mỗi lần nhắc tới anh, bọn họ đều là vừa tức vừa không có cách nào với anh.

    Bây giờ nhìn lại, Thẩm Trường Hà này cũng chỉ có thế thôi!

    Căn bản không có gì phải sợ cả.

    Bạn nói anh ta, anh ta vẫn chỉ dời đi sự chú ý mà thôi.

    Mấy ông chủ phía sau nghe Thẩm Trường Hà muốn chơi bóng với Cao Sơn, đều rất kinh ngạc, "Trường Hà, cậu muốn đánh với tiểu Cao à!"

    Kỹ thuật chơi bóng của Cao Sơn không tệ, lại thích khoe khoang, mấy ông chủ đều cùng anh ta đánh qua, mỗi lần đều thua anh ta, trong ngực đang nghẹn khuất, nghe thấy Thẩm Trường Hà muốn cùng đại Cao Sơn, nên cũng rất tò mò.

    Suy cho cùng, Thẩm Trường Hà cũng không phải loại người thích thể hiện.

    Nhân duyện với người khác rất tốt, khi làm chuyện gì cũng biết nể mặt đối phương, cho nên những người có giao thiệp đều rất thích anh, bình thường đối với anh cũng rất chú ý.

    Thẩm Trường Hà nói: "Kỹ thuật của Cao tiểu thiếu gia tốt, vừa lúc xin chỉ giáo một chút."

    Mọi người đứng ở một bên, đều rất tò mò vây xem trận đấu của hai người.

    Chính mình tốt xấu gì cũng đã tham gia thi đấu, tiểu thiếu gia Cao Sơn đối với kỹ thuật của mình rất có lòng tin, hơn nữa, Thẩm Trường Hà lúc đấu với người khác đều luôn thua, ngày hôm nay anh quả thực là tự rước lấy nhục.

    Nghĩ tới đây, Cao Sơn cười.

    ....

    Sau khi Thẩm Trường Hà đánh xong một gậy cuối cùng của mình, đúng lúc Tần Phong cầm điện thoại di động đến tìm anh, "Tiên sinh, điện thoại của phu nhân."

    Thẩm Trường Hà đưa tay, nhận điện thoại di động, "A lô."

    Giọng nói của Lộ Kiêu Dương, "Em xuống máy bay rồi liền về nhà. Nói với anh một tiếng."

    Nghe thấy thanh âm của cô, Thẩm Trường Hà ôn nhu nói: "Được."

    Vợ của anh đi vắng, hiện tại trở về sẽ báo cho anh biết, khiến anh rất ổn định và yên tâm.

    Ở một bên khác, sắc mặt Cao Sơn cực kỳ khó coi.

    Hoàn toàn không có bất kỳ dáng vẻ gì là người chiến thắng.

    Bởi vì anh ta không chỉ thua, mà còn là thua thảm.

    Những người khác mắt thấy toàn bộ quá trình, Thẩm Trường Hà nơi nào là kỹ thuật chơi bóng không tốt, căn bản là thâm tang bất lộ.

    Thẩm Trường Hà nhận điện thoại xong, nhìn thoáng qua Cao Sơn, trầm tĩnh nói: "Cảm ơn."

    Tất nhiên, cho dù người khác có mắng anh, anh cũng không quan tâm, thỉnh thoảng tâm tình tốt, cũng có thể nhịn một chút.

    Riêng chỉ có, nói năng lỗ mãng với vợ anh, tuyệt đối không thể nhẫn nhịn.

    ( Hôm nay tâm tình không tốt, không muốn nói chuyện. Sẽ không cầu phiếu. Các bạn sẽ vì thế mà không bỏ phiếu cho ta sao? Ngủ ngon, cập nhật lần bốn kết thúc, tối mai gặp)

    ( Hết chương )

     
    LieuDuong thích bài này.
  5. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 194: Trình đại thiếu gia

    Bấm để xem
    Cao Sơn bị tức đến không nói nên lời, anh ta trừng mắt nhìn Thẩm Trường Hà, thiếu chút nữa chửi bậy, nếu không phải mọi người còn đang nhìn, thì đã hận không thể khóc rống ngay tại chỗ một trận.

    Thẩm Trường Hà cũng mặc kệ anh ta, đưa gậy golf cho caddie golf* bên cạnh, trực tiếp đi về phía khu nghi ngơi, Tần Phong đi theo phía sau hắn, nhìn thoáng qua tiểu thiếu gia Cao Sơn bại trận.

    *Caddie golf: Những người phục vụ trên sân golf. Họ đóng vai trò là người hỗ trợ đặc biệt cho các người chơi golf mỗi lần ra sân.

    Tuy rằng Cao tiểu thiếu gia trong nhà có tiền, xuất thân không tệ, nhưng vẫn không học vấn không nghề nghiệp, so với anh cả của anh ta thì ngày thường chỉ thích chơi đùa.

    Ở môn đánh golf, vẫn tràn đầy tự tin, tự cho là trong cái giới này không có đối thủ nào có thể đánh bại hắn, đâu nghĩ đến, hôm nay sẽ chịu thiệt thòi.

    Nhìn lại Thẩm Trường Hà, lại phát hiện Thẩm tiên sinh giờ phút này vẻ mặt bình tĩnh, như thể hoàn toàn không có làm cái gì.

    Thời gian Thẩm tổng ra ngoài giao tiếp, Tần Phong đúng là chưa bao giờ sợ cái gì, bởi vì trên thế giới này, còn chưa có người nào có thể gây bất lợi cho Thẩm tiên sinh.

    Đương nhiên, ngoại trừ Lộ Kiêu Dương.

    ...

    Bởi vì phải đi gặp Lộ Kiêu Dương, Thẩm Trường Hà buổi tối cũng không ăn cơm cùng bọn họ.

    Cao Sơn cực kỳ tức giận, cũng không có hứng thú đi cùng bọn họ, trực tiếp rời đi, hẹn mấy người bạn, đi quán bar uống rượu.

    ...

    Mấy người trong phòng bao, đang chơi đến sung sướng, Trình Vũ Gia đẩy cửa ra đi vào. Mấy người thanh niên trong phòng bao vội vàng đứng lên, thấy Trình Vũ Gia, nói "Trình thiếu."

    Trình Vũ Gia là ai?

    Đại thiếu gia Trình gia, không ai không có mắt dám đi đắc tội anh.

    Anh đứng ở cửa, con ngươi đen bình tĩnh nhìn thoáng qua Cao Sơn, "Cậu ra đây một chút."

    Khí tràng anh rất mạnh, lại chính là nhân vật mà người Cao gia muốn tâng bốc. Nhìn đến đây, Cao Sơn vội đứng lên, đi ra khỏi phòng bao.

    Vài người ngơ ngác nhìn nhau, không rõ Trình Vũ Gia sao lại hạ mình đến đây. Còn giống như là chỉ đặc biệt đến tìm Cao Sơn.

    Tuy rằng việc kinh doanh Cao gia làm không tệ, nhưng địa vị hai nhà, cũng không thể đánh đồng.

    Hai người bọn họ không nên cùng xuất hiện.

    Có người tò mò len lén nhìn ra cửa một cái, đúng lúc thấy Cao Sơn bị người bên cạnh Trình Vũ Gia đánh ngã trên mặt đất.

    Bị dọa đến mức hít một hơi!

    "Thằng nhóc Cao Sơn này đã làm gì? Sao lại đắc tội Trình đại thiếu gia?"

    "Không biết, không biết. Cậu ta cũng quá không có mắt đi!"

    Trình Vũ Gia đứng đó nhìn anh ta, vẫn là khuôn mặt nhã nhặn thanh tú kia, lúc này rất là nghiêm túc, trông rất tức giận: "Tôi biết tuổi cậu vẫn còn nhỏ. Nhưng có đôi khi vẫn nên quản tốt cái miệng của cậu, hiểu không? Anh em của tôi là người cậu có thể khi dễ?"

    Ngày hôm nay, mấy ông chủ đi tới đình Tứ Quý của anh ăn cơm, việc Cao Sơn đả kích Thẩm Trường Hà, chính là anh nghe nói từ trong miệng những người đó.

    Nghe thế, Trình đại thiếu sao có thể nhẫn nhịn cơn tức này? Anh và Thẩm Trường Hà đã là bạn thân chí cốt, ai đắc tội Thẩm Trường Hà, chính là đui mù.

    Đó là lý tại sao anh trực tiếp tới đây.

    Cao Sơn đứng lên, chỉ cảm thấy mình rất oan uổng, "Tôi không có khi dễ anh ta..."

    "À." Trình Vũ Gia sâu kín nhìn anh ta một cái: "Nói như vậy là tôi oan uổng cậu?"

    Anh vừa hỏi câu này, hỏi đến mức Cao Sơn vô cùng chột dạ.

    Luôn cảm thấy làm sáng tỏ cho mình dường như cũng là một loại sai lầm, anh ta cúi đầu, "Xin lỗi, Trình ca, tôi sai rồi."

    Rõ ràng là Thẩm Trường Hà hại anh ta mất mặt ở trước mặt mọi người!

    Bây giờ chỉ có thể câm điếc ăn khổ, bị Trình Vũ Gia giáo huấn, tiểu thiếu gia Cao Sơn hiện tại cả người đều sắp bực bội muốn chết.

    Dựa vào tường, sớm biết thế, hôm nay anh ta sẽ không miệng tiện!

    Trình Vũ Gia nhìn tới đây, mới hài lòng một chút, "Lần này thì bỏ qua cho cậu. Lần sau, tự mìm cẩn thận chút đi. Còn nữa, đừng gọi tôi là anh, tôi với cậu không thân."

    Anh nói xong trực tiếp đi, theo sau anh là hai tên vệ sĩ áo đen, cũng đi theo.

    ...

    ( Hết chương )
    [/ORG

     
    LieuDuongDương2301 thích bài này.
  6. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 195: Anh chờ cô ở nhà

    Bấm để xem
    Chập tối, khi Lộ Kiêu Dương trở về nhà, thấy Thẩm Trường Hà đang ở trong bếp nấu ăn, cô vừa vào cửa liền ngửi thấy mùi thơm.

    Từ khi cô rời đi cho đến hôm nay trở về nhà, trước sau tổng cộng là năm ngày.

    Năm ngày này ở bên ngoài, ăn cũng không được ngon lắm, hiện tại vừa trở về liền nhìn thấy anh nấu cơm, trong lòng cô bỗng dâng lên một loại cảm giác vô cùng ấm áp.

    Cô đứng ở cửa, cởi đôi giày xăng- đan trên chân, thay bằng một đôi dép lê đi tới, trực tiếp ôm lấy anh từ phía sau. Thẩm Trường Hà hơi sửng sốt, nhìn đôi tay đặt trên eo mình, khóe miệng nhếch lên: "Hoan nghênh Lộ tiểu thư về nhà."

    "Anh không đi làm à?" Lộ Kiêu Dương nói: "Sao em vừa về liền nhìn thấy anh nấu cơm rồi?"

    Thẩm Trường Hà nói: "Công việc nào có quan trọng hơn em."

    Nếu như hôm nay cô không trở về, anh sẽ cùng ăn tối với những người đó. Nhưng nghĩ đến năm ngày không gặp, anh rất nhớ cô ấy, càng không muốn đối mặt với căn phòng trống không bóng người.

    Thỉnh thoảng cô ấy không có ở nhà và khi anh ấy quay lại, đó chính là cảm giác cô đơn.

    Anh cũng không muốn cô phải trải qua chuyện này.

    May mắn thay, anh đã khác trước, cho dù bây giờ anh bận rộn như thế nào, có địa vị như thế nào, anh vẫn có thể làm chủ thời gian của mình.

    Không như những năm trước kia, cần phải nhìn sắc mặt của người khác, người khác không đi thì anh không dám nói từ "đi".

    Lộ Kiêu Dương ôm lấy anh, tựa lên vai anh: "Em vui lắm."

    Bây giờ cô bám người rất chặt.

    Nhất là lần trước, sau khi cả hai thổ lộ tình cảm, cô dường như không còn che giấu nữa.

    Thẩm Trường Hà nói: "Em ngồi xuống trước đi, anh đi nấu cơm ."

    "Em đã làm ảnh hưởng việc nấu cơm của anh sao?" cô hỏi.

    Thẩm Trường Hà hít một hơi thật sâu: "Có chút."

    Cô gần anh đến mức anh không muốn nấu cơm nữa, anh cảm thấy như bị quấy rối vậy. Lộ Kiêu Dương nghe xong liền buông anh ra, mở vòi nước rửa tay, nhìn anh nói: "Ở nhà thật tốt! Em có thể nhìn thấy anh."

    Đôi mắt cô sáng lấp lánh.

    Thẩm Trường Hà nhìn cô hỏi: "Công việc thế nào?"

    "Khá tốt." Lộ Kiêu Dương nói: "Mặc dù mệt, nhưng em rất thỏa mãn."

    Có việc để làm thì tốt hơn là không có việc gì để làm.

    Lộ Kiêu Dương vừa lúc nói chuyện với Thẩm Trường Hà, điện thoại liền vang lên, cô mở điện thoại ra là Diệp Man gửi cho cô một tin nhắn thoại: "Tiểu Lộ, em về chưa? Bọn chị đang ăn cơm, còn em?"

    Giọng điệu của Diệp Mạn rất dịu dàng, thái độ cũng rất khách sáo. Không phải như trước kia khi nhắc đến Lộ Kiêu Dương, cô ta liền chán ghét. Lộ Kiêu Dương phát giọng nói của Diệp Mạn, Thẩm Trường Hà cũng nghe thấy.

    Anh nhìn cô nói: "Có vẻ như mọi chuyện đang diễn ra tốt đẹp".

    Lộ Kiêu Dương nói: "Đúng vậy."

    Lúc trước bọn họ không muốn gặp cô, cô cũng không thèm giải thích, cố tình chọc cho Diệp Mạn tức giận.

    Sau này khi người khác cần giúp đỡ, chỉ cần cô chiếu cố một chút thì người khác sẽ biết ơn cô. Cũng sẽ cảm thấy có lỗi với những chuyện hiểu lầm cô lúc trước.

    Sau khi trở về Trung Quốc, họ cùng nhau đến sân bay Hoa Thành, Quý Hải Dương vì công việc quá bận rộn nên được người đại diện trực tiếp đến đón, trước khi về nước còn có vài người hẹn nhau đi ăn Hadilao.

    Gần đây, mỗi bữa ăn ở Nhật Bản đều là nhiều loại cá sống, quá nhạt nhẽo và khiến người ta cảm thấy khó chịu về mặt thể chất.

    Trước khi đi Nhật Bản, một số người trốn tránh khi họ nhìn thấy cô giống như sợ có liên quan đến cô.

    Nhưng hôm nay lại chủ động rủ cô đi chơi. Sao không hẹn trước? Đó chính là tin đồn với cô trước đây. Họ chỉ biết người này xấu như thế nào trong miệng người khác.

    Sau khi tiếp xúc với cô, họ mới nhận ra rằng cô rất xuất sắc và làm việc cực kỳ chăm chỉ.

    Lộ Kiêu Dương đang suy nghĩ, Thẩm Trường Hà vươn tay ra xoa đầu cô: "Lộ tiểu thư nhà chúng ta luôn tốt như vậy."

    (Hết chương)
     
    LieuDuong thích bài này.
  7. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 196: Cô đánh vào tay A Ly

    Bấm để xem
    Không chỉ có hiện tại, mà cả trước kia...Nếu không, cô cũng sẽ chẳng phải bối cảnh gì cũng đều không có, mà cứ thế lăn lộn đến mức phong thanh thủy khởi* ở trong giới giải trí.

    Phong thanh thủy khởi: Một câu thành ngữ Trung Quốc, ẩn dụ cho sự phát triển thịnh vượng của một điều gì đó.

    Giới giải trí cũng không phải một nơi mà bạn có người tâng bốc, là có thể được yêu thích, được người công nhận.

    Muốn nổi tiếng, vẫn là phải xem chính bản thân mình.

    Bàn tay của anh rất ấm áp, động tác cũng tràn đầy cưng chiều, Lộ Kiêu Dương cầm điện thoại di động, ngẩng đầu nhìn Thẩm Trường Hà, cười cười, "Thẩm tiên sinh cũng rất giỏi nha!"

    Thẩm Trường Hà cười, tiếp tục nấu ăn.

    Lộ Kiêu Dương trở lại ghế sofa, ngồi xuống, trả lời Diệp Mạn, "Mọi người ăn đi, em về đến nhà rồi, cảm ơn Mạn tỷ."

    Bọn họ còn gửi một ít hình ảnh ăn uống trong nhóm, Lộ Kiêu Dương xem, không nói gì.

    Vẫn chưa ăn cơm chiều, Thẩm Nhược Hề đã đưa A Ly tới.

    Lộ Kiêu Dương mở cửa, thấy A Ly lưng đeo cặp sách nhỏ đứng ở cửa, mặc áo phông và quần đùi.

    Cậu mới cắt tóc gần đây, có chút ngắn, nhưng nhìn vẫn rất dễ thương.

    Vừa thấy cô, liền ôm lấy bắp đùi của cô, "Mẹ."

    Lộ Kiêu Dương nhìn tiểu A Ly trên đùi, cũng đã lâu rồi không gặp cậu.

    Cô bế cậu lên, đi vào cửa, nói với Thẩm Nhược Hề: "Vào đi."

    Thẩm Nhược Hề đứng ở cửa nhìn Lộ Kiêu Dương, biết Lộ Kiêu Dương đã thay đổi rất nhiều.

    Nhưng nhìn chị dâu mình, cô vẫn có mấy phần sợ hãi.

    Lộ Kiêu Dương đang mặc quần jean, phía trên là chiếc áo sơ mi rộng rãi. Nhưng cô rất đẹp, người vừa cao vừa gầy, da trắng hồng hào lại càng tìm không ra một chút tỳ vết nào.

    Thẩm Nhược Hề quen biết Lộ Kiêu Dương là lúc cô ấy mới mười tám tuổi, khi đó đã cảm thấy Lộ Kiêu Dương rất đẹp, giống như tiên nữ. Sau này làm minh tinh, lại càng đẹp mắt hơn.

    Cô có chút khẩn trương mở miệng, "Chị dâu."

    Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Nhược Hề một cái, thực ra cô không quen ở chung với Thẩm Nhược Hề lắm, dù sao lúc gặp mặt lần đầu tiên, Thẩm Nhược Hề liền đem cô mắng một trận.

    Lúc này nghe Thẩm Nhược Hề gọi mình, Lộ Kiêu Dương nói: "Ừ."

    Thẩm Nhược Hề đi tới, chủ động nói: "Nghe nói mấy ngày nay chị đi ra ngoài làm việc à?"

    Lộ Kiêu Dương nói: "Đúng vậy."

    Cô nhìn A Ly, cười cười, A Ly hôn lên mặt cô một cái, "Mẹ, A Ly rất nhớ mẹ."

    "Ừ, mẹ cũng rất nhớ A Ly." Lộ Kiêu Dương dịu dàng nhìn con mình, nói với Thẩm Nhược Hề: "Em dạy thằng bé rất tốt."

    Thẩm Nhược Hề nhìn thoáng qua A Ly, đau đầu nói: "Thằng bé ở trước mặt chị chính là ngoan như thế, ở nhà hoàn toàn không nghe lời. Thường xuyên có thể làm cho co người ta tức chết."

    Thời gian A Ly và Lộ Kiêu Dương ở chung với nhau không nhiều lắm, nhất là khoảng thời gian lức trước Lộ Kiêu Dương gặp tai nạn xe, cậu rất sợ mẹ sẽ không cần cậu, cho nên ở trước mặt Lộ Kiêu Dương rất nghe lời.

    Nhưng ở nhà, chính là một đứa trẻ tùy hứng, lại nghịch ngợm.

    A Ly giải thích cho mình nói: "Không có, mẹ, hôm qua cô đánh con."

    Cậu đưa tay ra, "Cô đánh vào tay con."

    Thẩm Nhược Hề nhíu mày, "Được, lần sau lại đánh con. Đã bảo con không nên nghịch nước, con làm ướt quần áo, cô còn không đánh con sao?"

    Lộ Kiêu Dương ở một bên, nhìn hai người một lớn một nhỏ này, cười một tiếng, lươn cảm thấy Thẩm Nhược Hề nghiêm túc như vậy, xem ra cũng giống như một đứa trẻ.

    Thẩm Nhược Hề thấy Lộ Kiêu Dương cười, cảm thấy có chút ngượng ngùng.

    Thấy Thẩm Trường Hà đang nấu cơm, vội đứng lên, "Em đi giúp anh của em làm cơm."

    Sau đó liền đi vào nhà bếp.

    Dù sao ở trong nhà bọn họ, không tới phiên Lộ Kiêu Dương nấu cơm.

    Thẩm Nhược Hề vào cửa, nhìn Thẩm Trường Hà, nói: "Anh."

    ( Ngủ ngon, cập nhật hôm nay kết thúc. Tối mai gặp....)

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  8. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 197: Không có liên quan tới em

    Bấm để xem
    Thẩm Trường Hà hỏi, "Sao?"

    Thẩm Nhược Hề len lén nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, mới nói với Thẩm Trường Hà: "Em nghe nói, hôm nay Cao Sơn ở trước mặt anh nói móc anh?"

    Lúc nghe được chuyện này, Thẩm Nhược Hề tức điên lên.

    Cái gì vậy, là xem anh trai của cô dễ nói chuyện quá ư!

    Bởi vì ba Thẩm sinh bệnh, cho nên, Thẩm Nhược Hề vì không muốn để người khác bắt nạt, từ nhỏ ở bên ngoài, cũng là một người rất ngang ngược.

    Cũng chính là vì sợ ở nhà.

    Ở trước mặt Lộ Kiêu Dương, ngay cả nói cũng không dám nói.

    Nhưng ở bên ngoài, cũng không ai dám bắt nạt cô, ai bắt nặt người nhà cô, cô đều có thể đi tìm người đó liều mạng tới cùng.

    Thẩm Trường Hà không lên tiếng.

    Thẩm Nhược Hề nói: "Thật là quá đáng! Lần tới gặp lại anh ta, em nhất định tìm anh ta trút giận thật tốt."

    "Em nghe ai nói?" Thẩm Trường Hà hỏi.

    Thẩm Nhược Hề nói: "Trình Vũ Gia. Anh ta đã đem Cao Sơn dạy dỗ cho một trận, em cũng muốn đi, nhưng không phải là em phải đưa A Ly tới đây sao!"

    Nói đến đây, cô nhìn Lộ Kiêu Dương một cái, đều là Lộ Kiêu Dương cứu Cao Sơn một mạng.

    Lộ Kiêu Dương ngồi ở một bên, cùng A Ly nghe hai người kia ở trong phòng bếp nói nhỏ, chân mày chẫm rãi nhíu lại.

    .....

    Sau bữa cơm tối, là thời gian Lộ Kiêu Dương nghỉ ngơi.

    Cô ngồi ở trên giường, nhìn Thẩm Trường Hà từ phòng tắm đi ra, nói: "Hôm nay Nhược Hề nói chuyện gì thế?"

    Thẩm Trường Hà thờ ơ nói: "Chuyện gì?"

    Anh nhìn về phía Lộ Kiêu Dương, cùng cô giả ngu.

    Lộ Kiêu Dương nhìn anh chằm chằm, "Hai người nói, em nghe được một ít, đừng nghĩ lừa gạt em."

    Ngay trước mặt Thẩm Nhược Hề, cô không hỏi được, bây giờ chỉ có hai người họ, tất nhiên cô muốn hỏi rõ.

    Thẩm Trường Hà nói: "Chuyện công việc, không cần để trong lòng."

    "Ở bên cạnh em, khẳng định sẽ có rất nhiều người nói anh đi!" Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, gần đây không phải cô không thấy, tuy răng tập đoàn Dương Hà chứng minh bọn họ ở cùng một chỗ, nhưng vẫn có rất nhiều thanh âm hoài nghi.

    Có người nói Thẩm Trường Hà quá mức thâm tình, vợ đều đã như vậy rồi, anh còn che chở.

    Dù sao cũng không muốn tin tưởng, Lộ Kiêu Dương là trong sạch.

    Trên thế giới này, phần lớn mọi người luôn như vậy, nội tâm âm u, vì thế nhìn cái gì cũng đều là xấu xa.

    Thẩm Trường Hà nói: "Không liên quan tới em, em đừng suy nghĩ nhiều."

    Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, bất chợt cảm thấy, có một số việc cần phải nói ra.

    Tuy rằng cô nghĩ, mọi chuyện đều đã qua rồi, người khác thấy thế nào cũng không có vấn đề gì.

    Nhưng nếu như cô muốn cùng Thẩm Trường Hà ở bên nhau, không giải thích rõ, sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với anh.

    Cô mở miệng nói: "Thực ra, chuyện của em và Giang Hành..."

    Nói được một nửa, điện thoại di động lại vang lên.

    Lộ Kiêu Dương nhíu mày, liếc nhìn, là cuộc gọi của Long Hữu Dư.

    Cô nghe điện thoại trước, nói với Long Hữu Dư: "Long tổng."

    Giọng nói Long Hữu Dư rất nhiệt tình, "Cô đã về rồi?"

    Lộ Kiêu Dương nói: "Vâng."

    Lần này bọn họ trở về, nghỉ ngơi hai ngày rồi đi nơi khác.

    Long Hữu Dư nói: "Tối mai đoàn làm phim《 Đại Tư Mã 》có tiệc đóng máy, cô đi một chút."

    "Tôi có nghe nói." Mấy ngày trước trong nhóm Wechat đoàn làm phim có thông báo chuyện này, Lộ Kiêu Dương đúng là cần phải đi, nhân vật Tiểu Ngư này vẫn rất quan trọng. Đó cũng là điều mà mộ diễn viên như cô nên làm.

    Long Hữu Dư nói: "Tôi biết cô vừa mới trở về, rất vất vả, chẳng qua là chỉ đi ăn một bữa cơm mà thôi. Không có việc gì chứ?"

    "Tôi sẽ đi."

    Bởi vì chuyện lần trước, Long Hữu Dư đem tài nguyên công ty chia cho những người khác, rất nhiều hoạt động gần đây của Lương Thiến đều bị hủy bỏ.

    Lương Thiến như vậy, nếu công ty muốn tiếp tục duy trì, Lộ Kiêu Dương phải nỗ lực một chút, không cực khổ cũng không được, cũng không thể đem hi vọng của công ty, đặt ở trên những người mới kia đi.

    ( Hết chương )


     
    LieuDuong thích bài này.
  9. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 198: Cuộc gọi của Long tổng

    Bấm để xem
    Trong giới giải trí muốn nâng một người còn khó hơn so với tưởng tượng.

    Cho nên hiện tại Long Hữu Dư đều đặt trọng tâm vào trên người Lộ Kiêu Dương.

    Lần trước còn đổi một ít cổ phần công ty cho cô.

    Ông thật sự đã nhượng bộ rất lớn.

    .....

    Nói chuyện điện thoại xong, Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, Thẩm Trường Hà đã ngồi xuống, nhìn cô, "Điện thoại của Long tổng?"

    Lộ Kiêu Dương nói: "Ừ, ngày mai em muốn đi tham gia tiệc đóng máy của《 Đại Tư Mã 》. Trước đó trong khoảng thời gian quay phim, họ đối với em vô cùng tốt, em phải đi một chuyến."

    Vốn dĩ vừa rồi muốn nói với anh về việc đó, Lộ Kiêu Dương nghĩ, chờ trở về lại nói với anh đi!

    Bây giờ mà nói, phỏng chừng là cô không đi được.

    Thẩm Trường Hà một lòng rất yêu cô, gần đây cô đã nhận thức sâu sắc.

    Mặc kệ là quá khứ đã phát sinh cái gì, ít nhất người đàn ông trước mắt này yêu cô là thật, còn hơn cả yêu tài sản và tính mạng của mình.

    Nếu như cho anh biết, trong lòng anh nhất định sẽ khó chịu.

    Thẩm Trường Hà hỏi: "Vừa rồi em muốn nói với anh việc gì?"

    Lộ Kiêu Dương nói, "Không có gì, khi nào rảnh sẽ nói cho anh."

    Anh nhìn cô, ngược lại cũng không tiếp tục hỏi.

    Anh không phải loại người muốn phá vỡ nồi đất để hỏi người ta.

    Thẩm Trường Hà nói: "Còn có chuyện."

    "Chuyện gì?"

    "Ngày kia là sinh nhật của mẹ anh, Nhược Hề sẽ tổ chức sinh nhật cho bà ấy, anh muốn dẫn em đi. Em có thể trở về không?"

    Từ khi bọn họ hòa hảo đến bây giờ, Lộ Kiêu Dương còn chưa chính thức đi gặp mẹ của anh đâu.

    Nghe Thẩm Trường Hà nói, trong đầu Lộ Kiêu Dương ngay tức khắc liền hiện ra bộ dáng của mẹ anh.

    Nhưng bởi vì là thỉnh cầu của Thẩm Trường Hà, cô vẫn dịu dàng cười, "Được, em sẽ chạy về. Sao anh không nói sớm cho em biết, mẹ anh có thích thứ gì không? Em có cần chuẩn bị chút gì không? Dù sao cũng phải tặng một món quà chứ?"

    "Anh sẽ để Tần Phong chuẩn bị."

    "Nhưng em cảm thấy em nên chuẩn bị một chút. Đến lúc đó bà ấy biết được, trong lòng cũng sẽ thêm điểm cho em. Nói đến đây, Lộ Kiêu Dương phồng má, có chút lo lắng, "Em thấy hình như bà ấy rất oán hận em, nếu em không chủ động một chút, lỡ như bà ấy ghét em thì làm sao bây giờ?"

    Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương chủ động, bộ dáng vừa hiểu chuyện vừa thấu tình đạt lý, đột nhiên dang hai tay ra.

    Lộ Kiêu Dương nhìn anh, chớp chớp mắt, "Để làm gì?"

    Anh di chuyển tới, ôm cô vào ngực, "Lộ tiểu thư của anh rất tốt, không cần làm gì cả. Em đã làm đủ nhiều rồi."

    Kể từ khi quen anh, cô luôn rất tốt với anh và người nhà anh.

    Chỉ là hai năm gần đây, không biết đã xảy ra chuyện gì, mới khiến người nhà trong lúc ấy nổi lên ngăn cách.

    Lộ Kiêu Dương ngồi ở trên giường, cảm nhận cái ôm của Thẩm Trường Hà vô cùng ấm áp.

    Cô bị anh ôm vào lòng, cũng không lên tiếng, một lát sau Thẩm Trường Hà mới buông cô ra, nương theo ánh đèn sáng rực trên đỉnh đầu quan sát cô.

    Lộ Kiêu Dương trợn tròn mắt nhìn Thẩm Trường Hà, bởi vì cách rất gần, tim cô cũng trở nên có chút căng thẳng.

    Cô cắn môi, bởi vì thẹn thùng, mà dời tầm mắt né tránh, nói: "Em muốn đi ngủ, ngày mai phải dậy sớm."

    Cô đi công tác vừa trở về, bây giờ cực kỳ mệt mỏi, chỉ muốn nằm ở trên giường lớn ngủ một giấc thật ngon.

    Vừa nghĩ tới ngày mai phải vội lên máy bay đi tham gia tiệc đóng máy, liền đau đầu không chịu được.

    Thẩm Trường Hà nhìn cô, đưa tay, đắp chăn cho cô, "Điều hòa bật thấp, đừng để bị lạnh."

    Trong phòng vẫn rất lạnh.

    Lộ Kiêu Dương nhìn anh, hỏi: "Đúng rồi, A Ly thế nào rồi? Anh có đi xem thằng bé không."

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
  10. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 199: Không làm ồn em

    "Bấm để xem"
    Tiểu gia hỏa kia hiện tại rất hiểu chuyện, nên bảo người dọn dẹp phòng bên cạnh cho cậu rồi đi ngủ.

    Còn sai người mang tất cả đồ chơi của cậu đến đây, nơi đó hiển nhiên trở thành phòng của cậu.

    Thẩm Trường Hà nói: "Lát nữa anh đi xem nó, em đi ngủ trước đi."

    Anh nắm ngón tay thon dài mảnh khảnh của Lộ Kiêu Dương, ánh mắt rất ôn nhu, thật vất vả mới gặp được, nên chỉ muốn ở bên cạnh bồi cô thật tốt.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Không biết khi nào rảnh rỗi mới có thể ở nhà cùng thằng bé."

    Thời gian gần đây, lịch trình dày đặc, hầu như không có thời gian nghỉ ngơi.

    Có thể trở về nghỉ ngơi nửa ngày như hôm nay, cũng đã rất không dễ dàng.

    Thẩm Trường Hà nói: "Em chỉ cần gọi điện thoại cho nó nhiều hơn, nó biết tâm tư em đặt trên người nó thì sẽ rất vui vẻ. A Ly rất hiểu chuyện."

    "Thằng bé còn nhỏ như vậy, em thấy thằng bé hiểu chuyện như thế, đều rất chua xót."

    Lộ Kiêu Dương vừa nghĩ tới cậu, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài ở trong lòng.

    Thẩm Trương Hà nói: "Không làm ồn em, ngủ đi!"

    Lộ Kiêu Dương nhìn anh, cười cười, hai mắt nhắm lại.

    Anh thực sự là...

    Hiện tại ngay cả cô ngủ, anh cũng không yên tâm, phải bồi cô.

    .....

    Chạng vạng ngày hôm sau, Lộ Kiêu Dương từ sân bay đi ra, liền chạy tới tiệc đóng máy.

    Một số fan biết trước tin tức, nên đang ở cửa ngồi xổm chờ thần tượng của mình.

    Lộ Kiêu Dương từ trên xe bước xuống, chợt nghe thấy fan của Lam Tịnh hét to, "Tịnh Tịnh, Tịnh Tịnh!"

    Cô nhìn lướt qua một số người hâm mộ đang giơ đèn, có thể cảm nhận được sự nhiệt tình dâng cao của của nhóm Tiểu Tinh,

    Thấy không phải Lam Tịnh mà là cô, tất cả mọi người đều là vẻ mặt ghét bỏ, "Tại sao là cô ta chứ!"

    "Vậy mà cô ta lại có thể đi ăn cơm cùng Tịnh Tịnh chúng ta."

    "Thật đáng ghét!"

    Bởi vì hai nhà là đối thủ cạnh tranh, cho nên hiện tại, fan Lam Tịnh đều rất ghét Lộ Kiêu Dương.

    Lộ Kiêu Dương nhìn lướt qua những người đó, quả thực là không biết nói gì.

    Mạnh Thu ở phía trước mở đường, anh rất cao, liền trực tiếp đem cô và những người đó tách ra.

    Lộ Kiêu Dương vào cửa, đi thẳng vào sảnh tiệc, đã có người tới, cô xem như là tới sớm.

    Lam Tịnh và Lương Thiến, còn có Du Cẩm Châu đều chưa tới.

    Lộ Kiêu Dương đi qua, lên tiếng chào hỏi với đạo diễn, đạo diễn thấy cô, nói chuyện với cô: "Kiêu Dương."

    Thái độ với cô khá tốt.

    Dù sao lúc trước hợp tác, Lộ Kiêu Dương biểu hiện vô cùng tốt.

    .....

    Lộ Kiêu Dương đang trò chuyện cùng đạo diễn thì Annie lại gần nói: "Lương Thiến tới."

    Nghe thế, Lộ Kiêu Dương nhìn sang, thấy đi theo sau Lương Thiến là hai người trợ lý, và....Giang Hành?

    Thấy Giang Hành, Lộ Kiêu Dương nhất thời sửng sốt, không rõ anh ta sao lại tới nơi này, còn là đi cùng Lương Thiến.

    Nhất thời trong lòng lại có một dự cảm xấu.

    Lương Thiến đã đi tới, nhìn đạo diễn, cùng đạo diễn chào hỏi, sau đó nhìn về phía Lộ Kiêu Dương, rất thân thiết nói: "Kiêu Dương cũng ở đây à!"

    Mặc dù trước đó từng có phong ba trên mạng, nhưng ở trước mặt người khác, cô ta vẫn sẽ biểu hiện ra bộ dạng có quan hệ rất tốt với Lộ Kiêu Dương.

    Lộ Kiêu Dương không lên tiếng, cảm thấy lúc này, đã có không ít người nhìn chằm chằm vào Giang Hành bên cạnh Lương Thiến.

    "Lương Thiến đây là lại đổi trợ lý à?"

    "Người đàn ông bên cạnh này là ai? Chưa từng thấy qua."

    Lương Thiến trái lại cũng không bỏ quên Giang Hành, trực tiếp giới thiệu với đạo diễn: "Vị này là Giang Hành, bạn của tôi, vừa vặn cũng là bạn của Lộ Kiêu Dương, biết Kiêu Dương cũng ở đây, đúng lúc anh ấy đến xem một chút, không quấy rầy mọi người chứ."

    Cô ta cố ý làm trờ ở trước mặt người khác giới thiệu, giới thiệu xong, tất cả mọi người đều biết người đàn ông này là Giang Hành.

    Hóa ra là Giang Hành!

    Hay đấy.

    Hơn nữa, còn là vì Lộ Kiêu Dương mà đến.

    Ánh mắt của tất cả mọi người hầu như đều rơi vào trên người Lộ Kiêu Dương.

    ( Hết chương )
     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...