Trọng Sinh [Edit] Vợ Cay Cú Đình Công: Vợ Yêu Của Tổng Tài - Bạch Đậu Đậu

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi Nghiên Di, 3 Tháng mười một 2021.

  1. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chỉnh sửa cuối: 28 Tháng tư 2023
  2. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 271: Câu gái

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Vì vậy, cô ta chắc chắn đã kiếm tiền thông qua các con đường mấy tốt đẹp khác. Một người như cô ta, vừa thấy chính là lao nữ."

    "Sao thấy được?"

    "Tứ thiếu thương viện chúng ta, cô ta đã nói chuyện với ba người, tôi là người thứ ba. Cả Sa Ngôn Thượng và Mãn Chính Tiếu đều đã bị cô ta câu dẫn."

    "Thật sao?" Mạc Nhiên cau mày, "Không biết cô ta có tỏ tình với Mãn thiếu gia hay không, nhưng trước đó cô ta có tỏ tình với Ngôn Thượng, nhưng Ngôn Thượng đã cự tuyệt cô ta."

    "Chính Tiếu cũng từ chối cô ta!" Hải Lâm Vi hung hăng vỗ bàn một cái, "Sau đó, con điếm đó để mắt đến tôi, hiện tại mỗi ngày nói cái gì mà chân thành với tôi, muốn làm bạn gái của tôi."

    "Thì ra cô ta là loại người như thế, thế thì tôi đã hiểu cô ta làm thế nào để kiếm đủ tiền đóng học phí vào trường của chúng ta. Cô ta là người khi nhìn thấy đàn ông giàu có sẽ dán lên, muốn kiếm tiền học phí kỳ thật cũng không khó."

    "Không phải sao? Ha ha.." Hải Lâm Vi cười lạnh một tiếng, "Hiện tại tôi khẳng định, cô ta bỏ ra nhiều tiền như vậy tới học viện chúng ta, cô ta căn bản không phải tới đây học tập, cô ta tới đây để kiếm kẻ ngốc. Cô ta nghĩ Ngôn Thượng và Chính Tiếu là kẻ ngốc, kết quả hai kẻ ngốc đó để ý cũng không thèm để ý cô ta, hiện tại cô ta lại coi tôi là kẻ ngốc bởi vì tôi đã nể mặt cô ta, phản ứng cô ta một chút. Kết quả, cô ta nghĩ tôi là một người dễ nói chuyện, rằng tôi là quả trứng thối, vì vậy cô ta liền giống như một con ruồi, nhìn chằm chằm vào tôi."

    Nghe Hải Lâm Vi nói như vậy, Mạc Nhiên cảm thấy mình thật may mắn, ít nhất không bị một người phụ nữ phiền phức như vậy quấy rầy.

    So với một người phụ nữ như Biên Khả Khả, một cô bé đơn giản như Ngô Cửu Thành dễ thương hơn nhiều.

    Nhưng thế giới này luôn kỳ diệu như vậy, chỉ vài ngày sau khi Mạc Nhiên nghe Hải Lâm Vi phàn nàn về Biên Khả Khả, Biên Khả Khả nhận ra Hải Lâm Vi không thể tới tay.

    Mà lúc này, trong số bốn đại thiếu gia nổi tiếng của trường kinh doanh, chỉ có Mạc Nhiên là người duy nhất cô ta chưa thử qua.

    Vì vậy, Biên Khả Khả bắt đầu theo đuổi Mạc Nhiên, điều này thực sự khiến Mạc Nhiên không ngờ.

    Hơn nữa Biên Khả Khả còn vẽ cho Mạc Nhiên một bản lam đồ, nói rằng cô ta là tiếp viên hàng không, Mạc Nhiên là thiếu gia giàu có, sau này nếu hai người ở bên nhau, một người có tiền, một người có sắc. Hai người họ chắc chắn sẽ khiến người khác ghen tị.

    Cuối cùng Mạc Nhiên cũng hiểu tại sao ba người kia lại cự tuyệt Biên Khả Khả, đặc biệt là Hải Lâm Vi chưa bao giờ cự tuyệt phụ nữ, thế nhưng lại cự tuyệt Biên Khả Khả.

    Thì ra là vì Biên Khả Khả ngoại trừ có vẻ ngoài đẹp, không có bất kỳ ưu điểm nào.

    Thành thật mà nói, trong lòng Mạc Nhiên, một người phụ nữ từ bỏ công việc tiếp viên hàng không để đi học kinh doanh để kiếm tiền đương nhiên không phải là người phụ nữ không có đầu óc.

    Nhưng vào lúc này, Mạc Nhiên đột nhiên cảm thấy Biên Khả Khả thực sự rất không có đầu óc, cô ta thực sự nghĩ những người giàu có tìm phụ nữ chỉ nhìn vào vẻ ngoài.

    Thật ra, kẻ có tiền tìm phụ nữ, cũng phụ thuộc vào gia cảnh và trí thông minh, làm tiếp viên hàng không chứng tỏ xuất thân thực sự rất thấp, ngoài ngoại hình ưa nhìn ra, thực sự không có ưu điểm gì.

    Nhưng Biên Khả Khả vẫn không biết vấn đề của mình nằm ở đâu, vấn đề lớn nhất của cô ta thực ra là xuất thân, cô ta xuất thân là một tiếp viên hàng không, có bao nhiêu người trong vòng tròn này sẽ tìm một tiếp viên hàng không làm bạn gái? Với họ, tiếp viên hàng không cũng chỉ có thể chơi bời đùa mua vui một chút mà thôi, còn chuyện lấy về nhà là điều hoàn toàn không thể.

    Thậm chí, ngay cả danh phận bạn giá cũng sẽ không cho, chỉ là ở sau lưng vụng trộm chơi đùa mà thôi.

    Nhưng Biên Khả Khả chính là không có não như vậy, cô ta không biết rằng xuất thân là một tiếp viên hàng không là khuyết điểm của mình mà lại coi đây là lợi thế, liên tục nhấn mạnh cô ta xuất thân là tiếp viên hàng không.

    Hành vi của cô ta không chỉ khiến người khác nhiều lần cho rằng xuất thân của cô ta thực sự không thích hợp để làm bạn gái, mà còn khiến mọi người nhận ra cô ta không có đầu óc.

    Kỳ thật, tiếp viên hàng không là một công việc rất tốt, nhưng con gái của một gia đình giàu có sẽ không làm loại công việc này. Vì vậy, làm tiếp viên hàng không đồng nghĩa với việc gia đình không có tiền, đây là vấn đề lớn nhất.

    Ví dụ, một cô gái như Ngô Cửu Thành, bộ dạng cũng rất ưa nhìn, cô ấy thậm chí còn xinh hơn Biên Khả Khả rất nhiều, nhưng Biên Khả Khả có thể làm tiếp viên hàng không, Ngô Cửu Thành có thể sao?

    Tất nhiên Ngô Cửu Thành sẽ không, thậm chí nếu có ai đề nghị Ngô Cửu Thành làm công việc này, Ngô Cửu Thành sẽ tức khóc.

    Vì vậy, đối mặt với Biên Khả Khả, Mạc Nhiên thực sự không thể khơi dậy một chút hứng thú nào, nhưng có nhiều cách hơn là khó khăn, Mạc Nhiên từ chối Biên Khả Khả, Biên Khả Khả không nản lòng mà mỉm cười tự tin nói: "Anh không giống với ba người họ, ba người họ đều từ chối em, nhưng anh tuyệt đối sẽ không từ chối em."

    Mạc Nhiên không buồn hỏi Biên Khả Khả lấy tự tin ở đâu, dù sao anh ta cũng không định tiếp tục để ý Biên Khả Khả.

    Nhưng trong khoảng thời gian sau đó, sự tấn công của Biên Khả Khả quá mạnh, Mạc Nhiên phớt lờ cô ta, nhưng cô ta lại luôn để ý Mạc Nhiên.

    Mà Mạc Nhiên thực sự không làm thất vọng, anh ta đã cân nhắc Ngô Cửu Thành và Biên Khả Khả, cuối cùng quyết định có cả hai.

    Kỳ thật, trong mắt người bình thường, so với Ngô Cửu Thành, Biên Khả Khả thực sự không có ưu thế gì cả.

    Nhưng Mạc Nhiên không phải là người bình thường, anh ta đôi khi không suy nghĩ bằng não của mình mà bằng nửa thân dưới.

    Đối với Biên Khả Khả, trong mắt người bình thường, thực sự không có cách nào để so sánh với Ngô Cửu Thành, nhưng theo cách nhìn của Mạc Nhiên, có một điều về Biên Khả Khả mà Ngô Cửu Thành không thể sánh được.

    Biên Khả Khả nhiệt tình như lửa, chỉ vì điểm này, Ngô Cửu Thành đã thua.

    Mạc Nhiên thực sự với Biên Khả Khả ở cùng một chỗ, tất nhiên họ chỉ là tình nhân ngầm, Mạc Nhiên không dám nắm tay Biên Khả Khả, đứng cùng cô ta dưới bầu trời xanh và mây trắng, nói với mọi người hai người họ đang ở bên nhau.

    Hơn nữa, Mạc Nhiên đối với Biên Khả Khả lúc đầu cũng không có tâm tư như vậy, hắn một chút cũng không thích Biên Khả Khả, nguyên nhân chủ yếu là Biên Khả Khả rất chủ động, hắn không thể nhịn được, cứ như vậy về phương diện đó ở bên Biên Khả Khả.

    Nhưng trái tim của Mạc Nhiên chưa bao giờ ở bên Biên Khả Khả, anh ta chưa bao giờ nghĩ Biên Khả Khả là bạn gái của mình, mỗi khi anh ta ở bên Biên Khả Khả, anh ta chỉ giải quyết xong rồi rời đi.

    Hành vi của Mạc Nhiên khiến Biên Khả Khả cảm thấy rất không vui, bởi vì Biên Khả Khả đã làm việc rất chăm chỉ để kết thân với người giàu có, cô ta làm điều đó để được gả vào một gia đình giàu có, không phải để người khác ngủ miễn phí.

    Hơn nữa, Biên Khả Khả ngay từ đầu đã không muốn ở cùng Mạc Nhiên, mục tiêu mà cô ta đặt ra cho mình trước đó là Sa Ngôn Thượng, Hải Lâm Vi và Mãn Chính Tiếu, đúng vậy, chính là bốn thiếu gia của trường kinh doanh ngoại trừ Mạc Nhiên.
     
  3. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 272: Muốn làm Thiếu phu nhân

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tại sao mục tiêu ban đầu của Biên Khả Khả là Tứ thiếu thương viện, nhưng cô ta lại cố tình loại Mạc Nhiên khỏi bốn người?

    Thoạt nhìn, ý tưởng này có vẻ khá vô lý, nhưng kỳ thật Biên Khả Khả đã cân nhắc kỹ lưỡng sau đó mới đưa ra quyết định này.

    Bởi vì Biên Khả Khả luôn mơ ước được gả vào một gia đình giàu có, cô ta hy vọng nửa kia của mình không chỉ giàu có mà còn phải đẹp, cho dù không đẹp miễn là xứng đôi với cô ta thì cô ta cũng có thể cân nhắc.

    Vì vậy, Biên Khả Khả đã từng đọc nhiều bài báo về các doanh nghiệp và gia tộc trên báo, cô ta đã chú ý đến Mạc Nhiên từ lâu.

    Cô ta biết hiện tại Mạc Nhiên đang dựa dẫm vào anh trai mình, không còn là phú nhị đại, phú tam đại.

    Hơn nữa, trước đó Biên Khả Khả trong nháy mắt đã chú ý đến Mạc Nhiên trên báo, đó là bởi vì Mạc Nhiên thực sự rất đẹp trai, anh ta hoàn toàn hợp với thẩm mỹ của Biên Khả Khả.

    Vì vậy, Biên Khả Khả đã nhớ tên anh ta, để mắt đến hành tung của anh ta.

    Kết quả, sau đó Biên Khả Khả đã biết được những "việc tốt" mà Mạc Nhiên đã làm trên báo chí, trên mạng và bản tin TV, đồng thời cũng xem được chương trình phát sóng trực tiếp của Mạc Nhiên, cô ta thấy danh tiếng của Mạc Nhiên trở nên tồi tệ từng chút một.

    Sau đó, Mạc Nhiên không chỉ mất đi danh tiếng mà còn cả tài sản gia đình, hơn nữa, Biên Khả Khả nhớ lúc ấy cô ta ở trên mạng nhìn thấy Mạc Nhiên và cha anh ta cùng đường, nhưng hai cha con làm ăn không mấy khấm khá nên mất trắng.

    Vì vậy, nói cách khác, hiện tại Mạc Nhiên không chỉ không phải là phú nhị đại, phú tam đại, anh ta còn không biết cách kinh doanh.

    Bản thân Biên Khả Khả đến trường kinh doanh chỉ để kiếm tiền chứ không phải để học. Vì vậy, cô ta không nghĩ Mạc Nhiên đến trường kinh doanh chỉ để học, càng không cho rằng Mạc Nhiên học ở đây sau này sẽ có thể kinh doanh.

    Càng nghĩ như vậy, Biên Khả Khả càng cảm thấy Mạc Nhiên thực sự vô dụng, hơn nữa, Mạc Nhiên đã ly hôn với Đường Nhan, ba trong Tứ thiếu thương viện còn lại chưa từng kết hôn.

    Vì vậy, mục tiêu của Biên Khả Khả lúc đầu là ba người bọn họ, nhưng sau khi thử qua họ trước, cô ta phát hiện ba người này thực sự không có chút hứng thú nào với mình.

    Trong trường hợp này, Biên Khả Khả không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thay đổi mục tiêu của mình, chính vì lý do này mà cô ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chọn Mạc Nhiên.

    Biên Khả Khả cảm thấy mặc dù Mạc Nhiên và Đường Nhan đã ly hôn, nhưng may mắn thay, anh ta vẫn còn trẻ và đẹp trai, kẻ có tiền từng kết hôn cũng có thể chấp nhận được.

    Về phần Mạc Nhiên trong nhà đã không còn trưởng bối, chẳng phải còn có Mạc Úc Sở sao? Cho dù Mạc Nhiên có tệ đến đâu thì ít nhất cũng có anh trai Mạc Úc Sở, cho nên Mạc Nhiên là lạc đà gầy còn hơn ngựa béo.

    Điều quan trọng nhất là ba vị thiếu gia kia hoàn toàn không thèm nói chuyện với Biên Khả Khả, mặc dù ngay từ đầu Mạc Nhiên đã nói rõ rằng anh ta sẽ không ở bên Biên Khả Khả.

    Nhưng dù sao thì trước đó Mạc Nhiên cũng đã từng dính scandal, dù sao thì anh ta vẫn thích nghĩ bằng thân dưới, vì vậy Biên Khả Khả đã lấy Mạc Nhiên làm mục tiêu của mình.

    Còn Mạc Nhiên thực sự cũng không chịu thua kém, anh ta đã cố gắng cải thiện tình hình của mình, nhưng cuối cùng chỉ để đáp ứng nhu cầu nhỏ nhoi của mình, anh ta lại rơi vào tay Biện Khả Kha.

    Biên Khả Khả phát hiện Mạc Nhiên ngoại trừ chuyện đó, căn bản là sẽ không tìm cô ta, bình thường ở trường khi nhìn thấy cô ta, hắn đã giả vờ như không nhìn thấy cô ta.

    Biên Khả Khả không thể chấp nhận được, vì vậy cô ấy ngay tại một lần nắng mưa thất thường, đã ngả bài với Mạc Nhiên.

    "Mạc Nhiên, chúng ta ngả bài đi, em ở bên anh rất lâu rồi, nhưng ngoại trừ hai chúng ta ở cùng nhau, không ai biết chúng tôi ở cùng nhau, hơn nữa anh cùng Ngô Cửu Thành cũng không có chia tay."

    "Có vấn đề gì sao?" Mạc Nhiên nhíu mày, có chút không vui, "Chẳng lẽ cô còn muốn tôi nói cho người khác biết, Mạc Nhiên tôi, nhị thiếu gia của Mạc gia, cư nhiên tìm một nữ tiếp viên hàng không làm bạn gái sao? Chẳng lẽ cô muốn tôi vì cô mà chia tay với Ngô Cửu Thành sao?"

    "Tại sao không? Anh đã ở bên em rồi, dựa vào cái gì còn kết giao với người phụ nữ khác?"

    "Ngô Cửu Thành không phải phụ nữ khác, cô ấy là bạn gái tôi!"

    "Còn em thì sao?" Biên Khả Khả có chút không thể tin nhìn Mạc Nhiên, "Chẳng lẽ anh chưa bao giờ coi em là bạn gái anh sao? Ngô Cửu Thành là bạn gái anh, còn em thì sao? Trong lòng anh rốt cuộc em là gì?"

    "Cậu có ngốc không? Cô nghĩ một người như tôi sẽ tìm một nữ tiếp viên hàng không làm bạn gái sao?"

    "Tại sao không thể? Có bao nhiêu đàn ông ga lăng muốn tìm tiếp viên chúng tôi làm bạn gái?"

    "Có ai kết hôn không? Có nhiều không?"

    "Không phải là nhiều, nhưng những kẻ giàu có các anh dựa vào cái gì ghét bỏ tiếp viên hàng không em?"

    "Vì thiên kim nhà giàu sẽ không làm tiếp viên, họ có đẳng cấp, còn đàn ông giàu chúng tôi đương nhiên không lấy phụ nữ không có tiền nên chúng tôi không muốn kết giao với tiếp viên hàng không."

    "Sao anh lại hợm hĩnh như vậy? Tại sao anh không muốn cưới phụ nữ không có tiền?"

    "Vậy cô không hợm hĩnh sao? Nếu không hợm hĩnh, tại sao cô lại ở cùng tôi? Tại sao trước khi cô ở bên tôi, cô lại tìm ba người kia trong tứ thiếu của trường thương mại? Tại sao cô không đi chơi với anh chàng đẹp trai bán mì tôm ở trường chúng ta? Bộ dạng anh ta cũng rất tốt!"

    "Có phải đầu anh không tốt không?" Biện Khả Khả thật sự tức giận, "Phụ nữ tìm đàn ông có tiền là chuyện đương nhiên, nhưng đàn ông không thể kén chọn phụ nữ có tiền hay không."

    "Dựa vào cái gì?" Mạc Nhiên chán ghét nhìn Biên Khả Khả, "Cô không những không có đầu óc, mà tam quan còn có vấn đề, giống như cô mà còn muốn tôi vì cô mà chia tay với Ngô Cửu Thành? Cô đừng mơ mộng nữa, tối không ngủ được hãy nằm trên giường ngẫm cho kỹ lại đi! Nếu hiểu thì hãy tiếp tục, nếu cô thực sự không thể chấp nhận được việc tôi và Ngô Cửu Thành ở bên nhau, thì chúng ta nên dừng lại đi."

    Mạc Nhiên nói xong liền xoay người rời đi, để lại Biên Khả Khả trong khách sạn.

    Sau khi Mạc Nhiên rời đi, Biên Khả Khả gần như bùng nổ cơn giận, bởi vì những gì Mạc Nhiên vừa nói thực sự rất khó nghe.

    Cô ta thực sự không bao giờ ngờ mọi thứ sẽ phát triển theo hướng ngoài tầm kiểm soát của mình. Mạc Nhiên đã nói rất rõ ràng, anh ta sẽ không chia tay với Ngô Cửu Thành, cũng như sẽ không để Biên Khả Khả trở thành bạn gái anh ta.

    Nhưng Biên Khả Khả có mục đích riêng của mình, cô ta và Mạc Nhiên ở cùng một chỗ, không phải để cho Mạc Nhiên ngủ miễn phí. Cô ta muốn kết hôn với Mạc Nhiên, trở thành thiếu phu nhân.
     
  4. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 273: Mạc Nhiên giết người

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nghĩ đến đây, Biên Khả Khả đã đưa ra quyết định sai lầm nhất cuộc đời mình, cô ta muốn nói chuyện của cô ta và Mạc Nhiên với Ngô Cửu Thành.

    Hơn nữa, cô ta không trực tiếp nói với Ngô Cửu Thành mà đem ý này nói với Mạc Nhiên, cô ta muốn dùng chuyện này đe dọa Mạc Nhiên.

    Mạc Nhiên biết Biên Khả Khả chắc chắn cô ta nói được sẽ làm được, tính cách cô ta rất cố chấp.

    Mà một khi Biên Khả Khả đem chuyện này nói với Ngô Cửu Thành, anh ta không chỉ mất cơ hội kết hôn với nhà họ Ngô mà còn bị nhà họ Ngô trả thù.

    Khi đó, anh ta thực sự xong rồi, vì vậy mặc kệ thế nào, Biên Khả Khả tuyệt đối không thể Biên Khả Khả nói chuyện này cho Ngô Cửu Thành.

    Một khi Biên Khả Khả nói chuyện này với Ngô Cửu Thành, như vậy anh ta sẽ không thể vãn hồi lại được.

    Nhưng Mạc Nhiên thực sự không muốn chia tay với Ngô Cửu Thành, mặc dù anh ta biết nếu bây giờ anh ta chia tay với Ngô Cửu Thành, Biên Khả Khả sẽ không nói chuyện này với Ngô Cửu Thành. Như vậy, Ngô Cửu Thành sẽ chỉ vì chia tay mà cảm thấy buồn, sẽ không biết mình bị phản bội mà hận hắn.

    Nhưng Mạc Nhiên vừa mới xác định quan hệ với Ngô Cửu Thành không lâu, anh ta rất muốn leo lên cành cao này, anh ta thực sự không muốn cứ như vậy mà chia tay với Ngô Cửu Thành.

    Sau khi cân nhắc thiệt hơn, Mạc Nhiên đột nhiên có một ý tưởng rất tồi tệ: Giết Biên Khả Khả.

    Ý tưởng này vừa nghĩ ra, đã bị Mạc Nhiên bác bỏ, bởi vì hắn trước nay chưa từng giết người!

    Nhưng trong khoảng thời gian sau đó, Biên Khả Khả liên tục lấy chuyện này đe dọa Mạc Nhiên, cuối cùng Mạc Nhiên lại nghĩ đến ý tưởng này.

    Lúc này, Mạc Nhiên không nương tay nữa, sau khi cân nhắc hết lần này đến lần khác, rốt cuộc vẫn quyết định giết Biên Khả Khả.

    Người trong trường kinh doanh dù nghèo đến đâu thì ít nhất cũng có ô tô, Biên Khả Khả cũng có ô tô, là ô tô màu hồng, không đắt nhưng nhìn cũng được.

    Biên Khả Khả cuối cùng đã chết trong một vụ tai nạn xe, cảnh sát kiểm tra phát hiện ra dây phanh đã bị động tay động chân từ trước.

    Đúng vậy, đó Mạc Nhiên làm, chính Mạc Nhiên đã động tay vào dây phanh của Biên Khả Khả, sau khi Biên Khả Khả lái xe qua một khúc cua gấp, phát hiện tình hình giao thông phía trước không tốt nên muốn giảm tốc độ phanh lại, nhưng phanh lại không nhạy, cuối cùng cô ta hoảng loạn đã va vào một chiếc xe công trình đang thi công bên đường.

    Thực ra sau chuyện này, có lúc Mạc Nhiên vẫn hối hận, nếu biết trước cuối cùng sẽ đi đến nước này, anh ta đã không ở bên Biên Khả Khả.

    Nhưng mọi chuyện đã đến nước này, suy nghĩ nhiều cũng chẳng ích gì.

    Cảnh sát đã không phát hiện ra chính Mạc Nhiên đã động tay vào dây phanh, Mạc Nhiên ngụy trang quá tốt, Mạc Nhiên tiếp tục hành động như một người bình thường, sống như trước, nên ân ái với Ngô Cửu Thành thế nào thì ân ái thế đó.

    Đường Nhan bây giờ rất sang trọng, cô ta có tiền, có sự nghiệp, có thời gian rảnh rỗi, bây giờ điều duy nhất cô ta không có là bạn trai.

    Thật ra xung quanh cô ta có rất nhiều đàn ông, cô ta cũng không thiếu đàn ông, nhưng cô ta không muốn chỉ là chồng hờ vợ tạm, cô ta muốn có một người bạn trai thực sự, có thể yêu thật lòng.

    Bất quá cô ta cũng không vội, nếu hiện tại không có, vậy chờ một chút, dù sao hiện tại cô ta vẫn còn trẻ!

    Gần đây Đường Nhan không có việc gì làm, muốn đi du lịch, không biết đi đâu cho vui, liền bắt đầu lên mạng tìm.

    Tỉnh Y quanh năm đều giống như mùa xuân, một năm là bốn mùa đều xuân về hoa nở.

    Vì vậy, Đường Nhan muốn đi du lịch đến nơi này, nơi cô ta muốn đến nhất là Bất Nhược Khai ở tỉnh Y.

    Bất Nhược Khai là nơi có nhiều dân tộc cùng chung sống nên ngôn ngữ sử dụng không thống nhất, cái tên "Bất Nhược Khai" là phiên âm của một trong các ngôn ngữ đó.

    Đường Nhan không chỉ muốn ngắm nhìn những bông hoa khắp các ngọn núi và thung lũng, mà còn muốn cảm nhận những phong tục tập quán khác nhau nơi nhiều dân tộc cùng chung sống.

    Vì vậy, Đường Nhan mua vé máy bay, bay đến thành phố Y, thủ phủ của tỉnh Y.

    Ngay khi Đường Nhan vừa ra khỏi Nhà ga T2 của Sân bay Quốc tế ở Thành phố Y, có người đến gần hỏi: "Cô gái, cô đi đâu vậy?"

    "Anh là tài xế taxi à? Tôi muốn đi Bất Nhược Khai."

    "Đúng vậy." tài xế gật đầu nói, "Tôi tới đón khách, đi Bất Nhược Khai hai tám người, đủ người liền xuất phát."

    "Hai trăm một người?" Đường Nhan nhíu mày, "Cũng khá rẻ, nhưng còn cần đủ người mới có thể xuất phát sao? Đây không phải taxi sao?"

    "Xe của tôi không có đồng hồ tính giờ, mỗi người 200 tệ, đủ người thì đi, cô gái, cô đừng lo lắng, đi theo tôi, tôi đưa cô ra xe chờ."

    Đường Nhan mặc dù có chút hiểu rõ tình huống, nhưng hai trăm tệ thật sự không đắt, cô ta không biết đường đi tới đó, cho nên nếu có người nói với cô hai trăm tệ có thể đưa cô ta tới đó, cô ta liền đồng ý.

    Đường Nhan đang định cùng tài xế lên xe, đột nhiên có người nắm lấy tay Đường Nhan, lôi kéo hành lý.

    Đường Nhan sửng sốt, quay đầu lại nhìn thấy một người đàn ông cao lớn tuấn tú, người thanh niên nói với tài xế: "Anh đi trước đi, tôi là bạn trai cô ấy, tôi đột nhiên đói bụng, chúng tôi quay lại bến xe ăn cơm trước đã, sau đó mới đi Bất Nhược Khai, không làm phiền ông."

    "Này? Ngươi có ngốc không?" Tài xế bất mãn nói: "Ăn ở bến xe đắt như vậy? Vì sao lát nữa không đến Bất Nhược Khai rồi ăn?"

    "Không có việc gì." người thanh niên cười nói, "Chúng tôi muốn tiêu tiền, tôi thấy chuyện này không liên quan đến ông."

    Sau khi người thanh niên nói xong, kéo Đường Nhan đi về phía nhà ga. Dù bị tài xế ở phía sau mắng mỏ thế nào, nam thanh niên cũng không thèm quay đầu nhìn lại.

    "Này, anh cũng là tài xế à? Anh là muốn tôi đến Bất Nhược Khai bằng xe của anh sao?"

    "Tôi không phải." người thanh niên nói, "Tôi chỉ thấy vừa rồi cô suýt nữa bị người lái xe ô tô màu đen lừa, cho nên tôi chỉ muốn giúp cô tiết kiệm một ít tiền mà thôi. Trong nhà ga có một chuyến tàu, đến Bất Nhược Khai chỉ mất 75 tệ, cô nói xem, đi cái này tốt hơn không? Tại sao phải bỏ ra 200 tệ để đi xe đen? Loại xe màu đen đó là bất hợp pháp, hơn nữa còn là đi chung xe. Nó thường là xe thùng đã được sửa sang lại phía sau để chở được nhiều người hơn, thứ nhất là loại xe này hoạt động trái phép, thứ hai là cải tạo trái phép, thứ ba là chở quá tải, cô nghĩ nếu xảy ra sự cố, người lái xe màu đen sẽ bồi thường tiền cho cô không?"

    "Vậy chuyến tàu mà anh vừa nói.."

    "Vé tàu tôi vừa nói là 75 tệ, kỳ thật là đã bao gồm phí bảo hiểm. Tức là nếu xảy ra tai nạn giao thông, công ty bảo hiểm sẽ bồi thường cho chúng ta, hiểu chưa?"

    "Chúng ta?" Đường Nhan sửng sốt một chút, "Anh cũng đi Bất Nhược Khai sao?"
     
  5. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 274: Họ Bàn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đúng vậy." người thanh niên gật đầu. "Tôi không phải người địa phương, tôi một đường tới tỉnh Y để du lịch, cho nên tôi muốn đi nơi đó trước!"

    "Theo như vậy, anh thật sự không phải muốn kiếm tiền từ tôi, anh chỉ là muốn giúp tôi."

    "Nói nhảm!" Người thanh niên trợn mắt nhìn Đường Nhan, "Tôi muốn dẫn cô đi mua vé tàu, nhưng tôi không bán vé đầu cơ cho cô, tôi chỉ đưa cô đến cửa mua thôi, sao tôi có thể kiếm tiền từ cô chứ?"

    "Ha ha.." Đường Nhan cười cười. "Vậy chúng tôi coi như cùng đường, có thể ở chỗ này gặp nhau, nhất định là có duyên, không bằng chúng ta làm quen đi!"

    "Được." người thanh niên gật đầu. "Họ của tôi tương đối hiếm thấy, tôi họ Bàn, tên Bàn Giao Long, đến từ thành phố A."

    "Tên của anh rất hay, Bàn Long Ngọa Hổ, hơn nữa anh còn là Giao Long, giao long xuống biển rất khí phách. Đúng rồi, anh tới từ thành phố A? Anh là người thành phố A sao?"

    "Đúng vậy." Bàn Giao Long gật đầu. "Tôi là thiếu gia của nhà họ Bàn, một gia tộc tam lưu, trong nhà làm kinh doanh nhỏ."

    "Anh thôi đi, gia tộc tam lưu ở thành phố A không phải bình thường, tôi biết anh là thiếu gia của gia tộc nào, nhà anh lúc đầu có phải làm giám định giá trị rủi ro không, sau đó cha anh mở một công ty đầu tư mạo hiểm?"

    "Không sai, đó là nhà của tôi, không ngờ cô còn chú ý tới tin tức thương giới, đúng rồi, cô cũng nên tự giới thiệu đi."

    "Tôi là Đường Nhan, cũng là người thành phố A. Tôi là đại tiểu thư Đường gia, gia tộc đỉnh lưu ở thành phố A."

    "..."

    Bàn Giao Long sửng sốt, "Thật sự không ngờ, tôi thế nhưng lại muốn đại tiểu thư của một gia tộc đỉnh lưu ở thành phố A bỏ 200 tệ, đi ngồi xe 75 tệ, chỉ để tiết kiệm một trăm hai mươi lăm tệ, tôi đúng là làm trò cười rồi!"

    "Làm sao có thể? Bàn gia anh cũng không thiếu tiền, thân là Bàn thiếu gia, anh không phải cũng tới đón xe sao? Chẳng lẽ Bàn gia anh còn thiếu một trăm hai mươi lăm tệ sao? Không phải chỉ vì an toàn sao?"

    "Cô thật thông minh." Bàn Giao Long cười nói. "Đây là cửa soát vé, hiện tại nơi này rất nhiều người, nếu cô tin tưởng tôi, đưa chứng minh thư cho tôi, tôi mua cho cô, nếu như vậy, cô không cần phải xếp hàng ở đây".

    Người ta đã nói như vậy, làm sao Đường Nhan có thể nói không tin được?

    Đường Nhan lấy chứng minh thư từ trong túi ra đưa cho Bàn Giao Long.

    Bàn giao Long chỉ cái ghế cách đó không xa nói: "Bên kia có chỗ ngồi, cô đi ngồi đi, tôi đi xếp hàng."

    Được một người đàn ông như vậy chăm sóc, Đường Nhan thực sự rất vui, chủ yếu là vì người đàn ông này không xấu!

    Thực sự, Bàn Giao Long này rất đẹp trai, không thua gì Mạc Nhiên và Tần Mục Chu, nếu anh ta có bất kỳ khuyết điểm nào, có thể là do gia tộc họ chỉ là một gia tộc tam lưu ở thành phố A mà thôi!

    Hơn nữa, nhà họ Bàn từ thế hệ cha của Bàn Giao Long mới bắt đầu kinh doanh, những người như Đường Nhan thuộc loại phú tam đại, Đường gia được ông và bà của cô ta cùng nhau dốc sức dựng nên.

    Còn Bàn Giao Long là phú nhị đại, ông nội và bà nội của anh ta vẫn là những người rất bình thường, chỉ là cha anh ta đổi nghề, lúc này mới có chút tiền mà thôi.

    Vì vậy, chỉ nhìn vào xuất thân của mình, xuất thân của Bàn Giao Long không thể so sánh với Đường Nhan.

    Nhưng xét cho cùng thì những gia đình tam lưu thực ra cũng không đến nỗi nào, đối với một gia đình như Bàn Giao Long, nếu thâm nhập sau hơn vào thương trường, những cô gái có hứng thú sẽ phải xếp hàng dài vài trăm mét.

    Đương nhiên, Đường Nhan còn chưa nghĩ tới phương diện đó, bởi vì cô ta vừa mới gặp qua Bàn giao Long, cũng không muốn có quan hệ tình cảm với người mới gặp. Lỡ như hắn không phải Bàn thiếu gia thì sao? Nếu anh ta là giả mạo thì sao? Có phải anh ta đã bán mình? Chẳng lẽ mình giống kẻ ngốc thay anh ta kiếm tiền sao?

    Không thể không nói, Bất Nhược Khai thực sự là một điểm thu hút khách du lịch, có rất nhiều người muốn đến đó du lịch.

    Nếu Bất Nhược Khai không có sân bay, bình thường đi Bất Nhược Khai chỉ có thể xuống máy bay tại Sân bay Quốc tế Túc Khẩu ở Thành phố Y, trừ tiêu tiền đi taxi và xe đen ở bên ngoài, cũng chỉ có thể mua vé xe ở nhà ga T2 này.

    Vì vậy, có rất nhiều người xếp hàng, Đường Nhan nhìn đám đông dày đặc cách đó hàng chục mét, Đường Nhan biết Bàn Giao Long sẽ không thể mua trong một thời gian.

    Cô ta ngồi một bên nghịch điện thoại di động, trong khi Bàn Giao Long đang chăm chỉ xếp hàng mua vé, điều này khiến Đường Nhan có chút áy náy.

    Đúng lúc này, Đường Nhan nhìn thấy một cửa hàng bên cạnh ghi: Cửa hàng giá rẻ.

    Khi Đường Nhan nhìn thấy cái tên này, cô ta cảm thấy hơi kỳ lạ, bởi vì bây giờ cô ta đang ở nhà ga T2 của sân bay quốc tế Túc Khẩu, thành phố Y. Đường Nhan lớn như vậy, chưa từng thấy cửa hàng rẻ tiền nào trong sân bay đắt tiền.

    A, đúng rồi, ngoại trừ các cửa hàng miễn thuế.

    Đường Nhan có chút nghi hoặc đi tới, phát hiện những thứ bán ở đây khá linh tinh.

    "Xin chào, tôi có thể giúp gì cho cô?" Nhân viên bán hàng nói nhỏ nhẹ, nhưng hiển nhiên là tiếng phổ thông của cô ấy không tốt lắm.

    Nhưng Đường Nhan ngay lập tức nghĩ rằng tỉnh Y là nơi có nhiều dân tộc cùng chung sống, vì vậy có người nói tiếng phổ thông không tốt là điều dễ hiểu.

    "Xin chào, tôi muốn hỏi, nơi này của cô có gì thức hợp đứng ăn hoặc đứng uống không?"

    "Đứng ăn? Đứng uống?"

    "Đúng vậy." Đường Nhan chỉ vào đám người cách đó không xa. "Không phải ở kia đang xếp hàng sao? Đoán là còn rất lâu mới có thể mua được vé."

    "Thì ra là thế." nhân viên bán hàng cười, "Vậy tôi đề nghị cô mua mồi nướng, mồi này nên nướng trên lửa than, nhưng vì chúng tôi ở trong nhà ga, nơi đây không cho phép đốt lửa trần và khói dầu, vì vậy, khối mồi nướng của chúng tôi được nướng bằng điện như xúc xích."

    "Chỗ các cô có xúc xích không?"

    "Có, cô nhìn bên này. Xúc xích nướng của chúng tôi tuy không phải là đặc sản của tỉnh Y, được bán khắp nơi, nhưng thực sự rất ngon, hơn nữa còn thích hợp cho những người đang xếp hàng lúc này."

    "Được, vậy cô lấy cho tôi hai miếng mồi nướng cùng hai cây xúc xích, nhân tiện mang cho tôi hai ly đồ uống nữa!"

    "Được, xin hỏi cô muốn uống loại gì?"

    "Tôi cũng không biết loại đồ uống nào ngon ở đây."

    "Vậy thì để tôi giới thiệu cho cô. Thực ra, tôi thường thích uống thứ này. Nếu hai người không cần lái xe hay gì đó, có thể gọi món này. Nước ép tươi và rượu được kết hợp với nhau."
     
  6. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 275: Nơi bốn mùa như xuân

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nghe được đấy!"

    "Đúng vậy, loại rượu này rất ngon, nhưng loại rượu này tổng cộng có hai loại, một loại thêm rượu gạo, một loại thêm rượu hoa độc nhất vô nhị ở tỉnh Y của chúng tôi, xin hỏi, cô muốn thêm loại nào?"

    "Vậy mỗi loại một ly đi!"

    Đường Nhan là một người có chứng khó lựa chọn, vì vậy mỗi loại lấy một ly.

    "Được, chờ một chút, hiện tại tôi kêu đồng nghiệp ép nước trái cây cho cô."

    Sau khi Đường Nhan mua xong, cô phát hiện cửa hàng này thực sự phù hợp với bốn chữ trên nhãn hiệu của họ, thực sự là một cửa hàng giá rẻ.

    Ở một nhà ga đắt đỏ có thể có một cửa hàng giá tốt như vậy, thật là làm cho người khác cảm thấy được lương tâm.

    Đường Nhan xách đồ đi trong hàng dài tìm Bàn Giao Long, bởi vì mỗi thứ đều mua hai phần nên mỗi người một phần, cùng nhau đứng ăn.

    "Thức ăn này rất ngon." Bàn Giao Long nói. "Đó là gì?"

    "Người bán hàng trong cửa hàng đó nói thứ này được gọi là bánh đốt."

    "..."

    Bàn Giao Long sửng sốt. "Đây là bánh đốt sao? Trước khi đến, anh đã tìm ở trên mạng, anh không biết có một chuyến tàu đi Bất Nhược Khai trong nhà ga. Khi anh đang lên kế hoạch, nhìn thấy có người nói ở đây có một thứ gọi là bánh đốt, nhưng anh nghe nói bánh đốt được nướng trên lửa than trong các cửa hàng thịt nướng, làm sao có thể có thứ này trong nhà ga?"

    "Lửa bị cấm trong nhà ga, vì vậy bánh đốt được nướng cùng với xúc xích, sử dụng một thứ tương tự như lò nướng."

    "Thì ra là thế, đúng rồi, sao em lại nghĩ tới đi mua đồ ăn?"

    "Không phải em thấy anh xếp hàng rất vất vả sao? Hơn nữa, anh nói anh đến từ thành phố A, em cũng đến từ thành phố A. Có lẽ chúng ta đi cùng một chuyến bay, chuyến bay đó bị hoãn, sau khi xuống máy bay em đã rất đói, em đoán anh cũng rất đói, hơn nữa, anh còn vất vả xếp hàng ở đây, em đương nhiên sẽ mua đồ ăn ngon cho anh!"

    "Em thật có lương tâm." Bàn Giao Long không khách khí với Đường Nhan. "Đúng rồi, em lấy hai ly đồ uống cho anh một ly, anh khát!"

    "Này! Anh đúng thật là không khách khí!" Đường Nhan mỉm cười, trừng mắt với Bàn Giao Long. "Anh muốn ly nào?"

    "Hai ly không giống nhau sao?"

    "Đương nhiên không giống. Hai ly này nguyên liệu chính là nước hoa quả mới vắt, nhưng một ly là rượu gạo, một ly là rượu hoa quả, anh muốn cái nào?"

    "Em trông như một bông hoa, rượu hoa cho em, anh rượu gạo."

    "Anh nói đúng.. Anh đang khen em sao?"

    "Đương nhiên là khen em, anh thật sự cảm thấy em rất tốt!"

    Đường Nhan đưa đồ uống có rượu gạo cho Bàn Giao Long và nói: "Nếu anh thực sự nghĩ em xinh đẹp, vậy anh làm bạn trai em đi!"

    "Đừng đùa, em là tiểu thư gia tộc đỉnh lưu!"

    "Được rồi, không đùa với anh nữa, em chỉ là thuận miệng nói mà thôi, anh tiếp tục xếp hàng ở chỗ này, em ngồi một lát, đúng rồi, em không ăn xúc xích, hai cái đều cho anh, anh cầm đi!"

    Đường Nhan nói xong liền đi bên kia ngồi, vừa rồi chỉ ăn một miếng bánh đốt, sau đó lại trở về ngồi uống rượu.

    Thực ra không phải cô không muốn ăn xúc xích nữa, kỳ thật cô vẫn còn hơi đói. Nhưng chỉ cần nghĩ đến việc muốn ăn nhiều thứ ở Tỉnh Y, có quá nhiều đặc sản ở đây.

    Cô không muốn ăn loại ở đâu cũng mua được, xúc xích nướng là thứ ở đâu cũng mua được. Cô không ăn được xúc xích nướng ở đây, cô muốn để dành bụng ăn đặc sản của tỉnh Y.

    Đường Nhan vừa chơi điện thoại vừa chậm rãi uống rượu, cô uống rất chậm cho đến khi cạn sạch rượu, lúc này Bàn Giao Long cũng vừa mới mua vé.

    Bàn Giao Long đi tới nói với Đường Nhan: "Đây là chứng minh thư, đây là vé, em cầm đi."

    "Ừm!" Đường Nhan gật đầu, cầm lấy vé và chứng minh thư, sau đó cất chứng minh thư, cầm lấy vé trong tay, cùng Bàn Giao Long đi xe lửa.

    Một lợi thế của chuyến tàu này là có rất nhiều chuyến tàu, giống như xe buýt, về cơ bản cứ mười hoặc hai mươi phút có một chuyến, hơn nữa số tàu không hiển thị trên vé nên có thể đi bất kỳ chuyến nào.

    Vì vậy, sau khi mua vé, hầu hết người dân trực tiếp lên xe ngồi chờ xuất phát.

    Đường Nhan và Bàn Giao Long đi theo đám đông vào xe ngựa và tìm một hàng ghế đôi. Bàn Giao Long để Đường Nhan ngồi bên cửa sổ, anh ngồi ở một bên lối đi.

    Một lúc sau, đoàn tàu khởi hành, Đường Nhan nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, nói với Bàn Giao Long: "Anh nói, chúng ta có nên mời hướng dẫn viên du lịch không?"

    "Không cần." Bàn Giao Long kiên quyết nói. "Chúng ta đến đây chỉ để du ngoạn sơn thủy mà thôi, cần thuê hướng dẫn viên sao? Có hướng dẫn viên, chúng ta có thể chơi, không có hướng dẫn viên chúng ta cũng có thể chơi, hơn nữa, dù sao thì anh không có chuyện gì gấp, em cũng không có đúng không?"

    "Không có."

    "Còn chưa đủ sao? Dù sao chúng ta cũng không có việc gì gấp, cũng không cần trở về thành phố A sớm như vậy, có thể ở chỗ này chờ một lát. Tuy rằng không có hướng dẫn viên du lịch, chúng ta có thể có nơi không biết, có cảnh không biết, nhưng chúng ta có thể tra trên mạng hoặc hỏi người ở đây! Nhược điểm duy nhất của việc này là hành trình sẽ chậm hơn, nhưng chúng ta không vội, chúng ta có nhiều thời gian để khám phá!"

    "Anh nói cũng không sai. Hơn nữa, chúng tôi gặp nhau ở chỗ này, hai người chúng ta sẽ cùng nhau khám phá, nhất định sẽ càng vui vẻ!"

    "Đúng vậy." Bàn Giao Long gật đầu, "Nơi này thực sự là một kho báu, nếu không phải anh đã trải, anh sẽ không bao giờ nghĩ anh sẽ gặp em ở đây, sau đó cùng em bắt đầu cuộc hành trình tuyệt vời này."

    "Làm sao anh biết chuyến đi tiếp theo sẽ rất thú vị? Nếu chuyến đi tiếp theo khiến anh cảm thấy nhàm chán thì sao?"

    "Hiện tại cũng không phải tôi đi du lịch một. Có em ở đây, hai chúng ta cùng nhau khám phá. Bất kể chúng ta đi đâu hay nhìn thấy phong cảnh gì, chỉ cần em ở bên cạnh anh, bất kể hành trình nào, anh cũng sẽ không cảm thấy thất vọng."

    Khi tàu đến, Đường Nhan và Bàn Giao Long đã ở lại nơi bốn mùa như xuân này suốt một tuần, thực ra danh lam thắng cảnh này cũng không lớn lắm, một ngày cũng đủ để đi một vòng, nhưng nơi này thực sự rất đẹp, đẹp đến nỗi hai người lưu luyến không muốn rời đi.
     
  7. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 276: Tôi đang làm việc đây

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bàn Giao Long nói nếu không muốn rời đi, thì có thể ở lại đây thêm vài ngày.

    Đường Nhan nghe theo lời đề nghị của Bàn Giao Long, vì vậy họ đã ở lại đây trọn một tuần.

    Trong tuần này, họ đã nhìn thấy đủ loại cảnh đẹp ở Bất Nhược Khai, họ đã nhìn thấy sườn đồi thoai thoải của Ngô Lĩnh, tham dự đám cưới do một ông chủ bất động sản nào đó tổ chức ở đây, cưỡi những con ngựa độc nhất của tỉnh Y khắp Bất Nhược Khai, nhìn thấy những phong tục tập quán khác nhau ở đây, thậm chí họ còn nghe thấy tiếng nhạc của lễ tang ở Vạn gia trại.

    Sau khi rời Bất Nhược Khai, Đường Nhan và Bàn Giao Long lên xe buýt du lịch hướng tới đỉnh Noãn Mai Phong.

    Noãn Mai Phong đúng như tên gọi, núi ấm áp, còn có hoa mai.

    Nói cách khác, hoa mai bình thường đều nở vào tiết trời mùa đông lạnh giá, nhưng nơi này của tỉnh Y lại không có mùa đông, quanh năm ấm áp như mùa Xuân, nhiệt độ không bao giờ thay đổi nhiều, có thể nói nơi đây chỉ có duy nhất mùa Xuân, luôn ấm áp.

    Mà ở loại tình huống này, nơi này có một ngọn núi, còn có hoa mai nở quanh năm, người dân ở đây đã phản hồi với cấp trên, cấp trên đã đặc biệt cử các chuyên gia thực vật và chuyên gia khí hậu đến nghiên cứu, cuối cùng phát hiện ra hoa mai này không giống như hoa mai mùa đông, loại hoa mai này đặc biệt thích hợp nở ở những nơi ấm áp, từ đó ngọn núi này có một cái tên mới: Noãn Mai Phong.

    Đỉnh Noãn Mai Phong không quá xa, chỉ mất vài giờ lái xe, ngắm hoa mai nở khắp núi rừng trên nền trời xanh mây trắng thật yên bình.

    Đường Nhan đột nhiên nói: "Nơi này thật sự quá lãng mạn, chúng ta có nên làm cái gì không?"

    Bàn Giao Long nhìn Đường Nhan, đột nhiên mỉm cười nói: "Thật ra, ở đây anh nên cầu hôn em, nhưng dù sao chúng ta cũng mới quen nhau được một tuần mà thôi, điều kiện của em còn tốt hơn anh rất nhiều, em nghĩ anh có can đảm ở nơi thiêng liêng này cầu hôn em không?"

    "Không thể nói như vậy, nếu anh đã nghe nói qua Đường gia, hẳn là cũng biết Đường đại tiểu thư đã ly hôn rồi đúng không?"

    "Anh biết, ngay cả tin tức địa phương phát sóng trực tiếp, anh cũng có ấn tượng."

    "Nếu là như vậy, thì anh nên biết thanh danh của em không tốt! Nếu là như vậy, tại sao em phải quan tâm nhà anh không giàu bằng nhà em? Huống chi, nói thật, gia tộc tam lưu trong Thành phố A cũng rất lợi hại, không phải bất kỳ gia tộc nào cũng có thể xếp vào hạng ba, nhưng cha của anh đã tự mình bắt đầu từ hai bàn tay trắng, dựa vào sức lực của chính mình đạt đến mức này. Anh vẫn còn trẻ, chưa có nhiều thời gian để cống hiến cho gia đình. Có thể nói, Bàn gia có thể có được ngày hôm nay, tất cả là do cha anh dốc sức làm nên, thậm chí, có thể nói, đó là tất cả công lao của chính cha bạn. Ở thành phố A, cho dù là gia tộc hạng ba, cũng rất hiếm có một thế hệ làm được, thường thường phải mất hai, ba đời nỗ lực, con cháu tiếp tục kế tục tiền nhân để lại cơ đồ, sau đó bọn họ sẽ có cơ hội tiến vào hàng ngũ gia tộc hạng ba. Dưới tình huống như vậy, Bàn gia anh đặc biệt lợi hại."

    Nghe Đường Nhan nói như vậy, Bàn Giao Long trong lòng có chút áy náy, kỳ thật hắn biết thực lực của nhà mình cũng không tệ, hắn và Đường Nhan cũng không có gì là không thể.

    Nhưng Bàn Giao Long cố tình không muốn thú nhận tình yêu của mình với Đường Nhan, anh thực sự thích những người phụ nữ như Đường Nhan, Đường Nhan xinh đẹp, hơn nữa trước mắt nhìn thì tính cách cũng là loại hắn thích.

    Nhưng kể từ tuần này, anh ta luôn trốn tránh ý tứ ngoài sáng trong tối của Đường Nhan, anh ta không muốn trực tiếp đối mặt với vấn đề này, anh ta không muốn yêu Đường Nhan.

    Kỳ thực nguyên nhân rất đơn giản, hắn chính là ghét bỏ Đường Nhan thanh danh không tốt, hơn nữa hắn không thể tiếp nhận một người phụ nữ đã ly hôn sinh con.

    Cho dù Đường Nhan xinh đẹp đến đâu, mọi mặt đều tốt đến đâu, thì có ích gì? Nói một ngàn nói một vạn, Đường Nhan ly hôn, sinh con, thật sự là hạ thấp giá trị của cô.

    Chỉ là Đường Nhan vẫn không biết, Bàn Giao Long bởi vì ghét bỏ cô ta nên mới chậm chạp không thổ lộ tình cảm với cô ta. Mặc dù Đường Nhan bình thường rất thông minh, nhưng khi đối mặt với Bàn Giao Long, cô ta lại trở nên ngu ngốc, cô ta thậm chí không nghĩ tới việc Bàn Giao Long không thích cô ta.

    Đô Bạch Vị và Ngưu Thị Thanh hiện cũng đang nương tựa Chu Quỳnh, cùng nhau tới công ty của Mạc Úc Sở làm bảo vệ. Cho nên hiện tại ba người bọn họ vẫn ở cùng nhau, nhưng là bởi vì lần này làm việc ở công ty của Mạc Úc Sở. Họ biết Mạc Úc Sở không thiếu bảo vệ, vì vậy việc mời ba người họ đến làm bảo vệ chỉ đơn giản là cho bọn họ một miếng cơm.

    Vì vậy, họ làm bảo vệ ở đây rất trung thực, mặc dù có thể nhìn thấy họ hàng ngày nhưng không còn dám đánh bài trong giờ làm việc.

    Đương nhiên, nếu trong giờ làm việc không có việc gì làm, vẫn có thể uống trà tán gẫu, điểm này Mạc Úc Sở không cấm, thậm chí Mạc Úc Sở còn đem trà khách tặng mình uống không hết cho bọn họ một ít.

    Giữa trưa hôm nay, Chu Quỳnh đang đánh chén trà, cũng không uổng công, nói: "Anh, em đã hoàn thành nhiệm vụ, anh Ngưu và Kiến Hàn cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta cùng đi ăn trưa đi?"

    "Cậu biết ăn." Chu Quỳnh đặt chén trà xuống, "Được, ăn cơm trước đi!"

    Nhà hàng họ ăn gần đây mới khai trương, đặc điểm lớn nhất là đồ ăn rẻ, đương nhiên món ăn tương đối đơn giản, bình thường họ chọn thịt và rau kết hợp.

    Đúng vậy, đây thực ra chỉ là một nhà hàng thức ăn nhanh, nếu không muốn ăn thịt và rau này, cũng có thể mua những món ăn đơn giản hơn như mì xào hoặc cơm chiên, mì sợi, cơm đĩa gì gì đó.

    Hơn nữa, mặc dù cửa hàng này bán những món rất bình dân, nhưng vì gần đó có các công ty lớn nên những người đến ăn hầu hết đều là công nhân văn phòng hoặc thậm chí là giám đốc điều hành của các công ty lân cận nên môi trường cũng không tồi.

    Làm cho Chu Quỳnh không ngờ là hắn và đồng nghiệp ăn ở đây, thế nhưng lại còn có thể gặp người quen.

    Hơn nữa, người quen này còn là em trai của bạn gái cũ.

    "Chu Quỳnh? Sao anh lại ở đây? Đây là khu thương mại cao cấp, sao anh lại xuất hiện đây?"

    "Tôi làm việc ở đây."

    "Anh thôi đi!" Vương Lâm Vi cười nhạt nhìn Chu Quỳnh, "Tôi còn không biết anh sao? Chân anh không tốt, chỉ có thể làm bảo vệ, mà công ty gần đây lớn hơn nhiều những công ty anh đã từng làm việc. Cho dù anh muốn làm bảo vệ, cũng tuyệt đối không thể làm bảo vệ ở khu thương mại cao cấp như vậy!"

    "Tôi dành dụm được một ít tiền, hơn nữa anh rể tôi là sếp lớn, có tiền, anh ấy tài trợ cho tôi đi bệnh viện trị liệu, tìm chuyên gia."
     
  8. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 277: Hải Lâm Vi muốn đổi tên

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Chân của ngươi không phải không khỏi sao?"

    "Đó là do trước đây tôi chưa tìm được phương pháp phù hợp. Lần này tôi đã nhờ đến phẫu thuật thẩm mỹ để chỉnh sửa lại dáng người. Dù bây giờ đã ổn hơn nhưng đi lại trông vẫn hơi xấu nhưng cũng đã ổn hơn trước rất nhiều. Tự tin mà nói, thậm chí còn không nhìn ra chân tôi có vấn đề. Hơn nữa, hiện tại tôi đang làm việc ở công ty của em rể, có vấn đề gì không?"

    Người đang gây rối này là em trai của Vương Ha Ha trước kia đã lấy của Chu Quỳnh mười vạn tiền sính lễ, sau đó còn hẹn hò với người đàn ông khác, Vương Lâm Vi.

    Chu Quỳnh thực sự không ngờ mình chỉ đến ăn cơm, cuối cùng lại gặp được người này, coi như là oan gia ngõ hẹp đi!

    Nghe Chu Quỳnh giải thích, Vương Lâm Vi cúi đầu suy nghĩ một chút rồi nói: "Chu Quỳnh, ngươi có biết tại sao tôi lại xuất hiện ở đây không?"

    "Anh cũng tới đây làm việc sao?"

    "Đúng vậy, tôi cũng làm việc trong khu thương mại này."

    "Cũng không tệ, nơi này có công ty lớn, hiện tại anh cũng là thành phần tri thức sao?"

    "Anh đừng coi thường tôi. Mặc dù ở đây đều là những công ty lớn, nhưng ở đây có chung cư. Hầu hết những người làm việc ở đây đều mua hoặc thuê ở đây, mà tôi là một đại lý bất động sản. Chu Quỳnh, anh có biết tất cả những điều này là nhờ ai không?"

    "Đừng nói chuyện này liên quan tới tôi!"

    "Đúng vậy, đều là nhờ ngươi! Tôi vốn định kết hôn với Ngô Đồng, nhưng bởi vì chị tôi trả lại mười vạn cho anh, vì vậy Ngô Đồng không chịu lấy tôi, chia tay tôi!"

    "Chuyện này thì liên quan gì đến tôi? Mười vạn tệ kia là của tôi!"

    "Mười vạn đúng là của anh, nhưng nếu anh đã đưa cho chị tôi, cho dù chị tôi ở với người đàn ông khác thì sao? Anh dựa vào cái gì lấy lại tiền? Anh biết không? Chính bởi vì chị tôi trả lại mười vạn cho anh, tôi đã mất bạn gái. Sau đó tôi mới nhận ra, tiền rất quan trọng. Vì vậy, tôi muốn làm việc để kiếm tiền, tôi muốn dựa vào sức mình kiếm đủ mười vạn, sau đó theo đuổi lại Ngô Đông!"

    "Nếu Ngô Đông chia tay với anh chỉ vì mười vạn, thì người phụ nữ này không đáng mười vạn để theo đuổi lại." Chu Quỳnh nói.

    Những gì Chu Quỳnh nói đều là sự thật, nhưng Vương Lâm Vi không muốn nghe, hơn nữa anh ta khăng khăng chính vì Chu Quỳnh đã lấy lại mười vạn nên anh ta mới thảm như vậy.

    Kết quả cuối cùng là Vương Lâm Vi càng nói càng tức giận, động thủ đánh Chu Quỳnh.

    Nhưng Vương Lâm Vi đã tự mình ra ngoài ăn, các đồng nghiệp của anh tôia không đi cùng anh ta, nhưng Chu Quỳnh thì khác, bên người Chu Quỳnh đều là đồng nghiệp.

    Hơn nữa, Chu Quỳnh và các đồng nghiệp của anh ta đều là bảo vệ, làm bảo vệ không ai không giỏi đánh nhau.

    Vì vậy, Vương Lâm Vi đã bị đánh rất nặng, gãy 8 xương sườn, được đưa thẳng đến bệnh viện.

    Vương Lâm Vi đã tiến hành giám định thương tật, anh ta lấy kết quả giám định và yêu cầu Chu Quỳnh và những người khác bồi thường, nhưng Chu Quỳnh và những người khác không chịu bồi thường vì Vương Lâm Vi động thủ trước.

    Tuy nhiên cũng có người đưa ra lời khuyên cho Vương Lâm Vi, người này nói dù Vương Lâm Vi có ra tay trước nhưng bên kia lại đánh Vương Lâm Vi như vậy thì quả thực thuộc loại phòng vệ, nếu kiện ra tòa thì có thể yêu cầu bên kia bồi thường tiền.

    Vì vậy, Vương Lâm Vi đã kiện Chu Quỳnh và những người khác ra tòa, sau khi Mạc Úc Sở biết được chuyện này, anh đã giúp Chu Quỳnh liên hệ với giới truyền thông.

    Cứ như vậy, vụ án này đã thu hút sự chú ý rộng rãi của cư dân mạng, hơn nữa tâm điểm chú ý của mọi người đều đổ dồn vào vấn đề mười vạn.

    Mọi người đều cảm thấy mười vạn đáng lẽ phải được trả lại cho Chu Quỳnh, Vương Lâm Vi không thể vì mười vạn mà tìm Chu Quỳnh tính sổ.

    Hơn nữa, mấy năm nay chủ đề trọng nam khinh nữ đối với con gái cũng được bàn luận sôi nổi trên mạng, khi mọi người thấy Vương Lâm Vĩ là loại không ra gì chỉ biết chèn ép em gái mình thì đã mắng mỏ Vương Lâm Vỹ.

    Thậm chí có người còn chỉ ra tại sao chị gái của Vương Lâm Vi tên Vương Ha Ha, tên này được chọn tùy tiện như vậy, nhưng tại sao tên của Vương Lâm Vi lại dễ nghe như vậy?

    Vì có người chỉ ra vấn đề này nên mọi người đều chú ý, kể từ đó hai cái tên Vương Haha và Vương Lâm Vi luôn nằm trong danh sách hot, đúng vậy, luôn nằm trong danh sách hot giữa sự chỉ trích của cư dân mạng.

    Mà cứ như vậy, những người trùng tên với Vương Lâm Vi sẽ cảm thấy bị xúc phạm.

    Trong số này bao gồm Hải Lâm Vi, một trong Tứ thiếu thương viện ở Thành phố S. Hải Lâm Vi thấy tên ghê tởm tên Vương Lâm Vi, ngoại trừ khác họ thì tên hoàn toàn giống nhau.

    Điều này khiến Hải Lâm Vi cảm thấy rất buồn bực, vì vậy gần đây mọi người trong trường kinh doanh có nghe một câu nói: Hải thiếu gia sắp đổi tên, không muốn bị gọi là Hải Lâm Vi nữa.

    Đường Nhan và Bàn Giao Long vẫn còn đang ở tỉnh Y du lịch, những người bạn trong Weibo của cô ta hết người này đến người khác khen ngợi cô ta.

    Nói đền cũng thật buồn cười, những người cho Đường Nhan nhiều lượt thích hơn là Mạc gia.

    Người này họ Mạc nhưng mà là gả vào Mạc gia.

    Người này chính là Phạm Tình Dã, khi Đường Nhan còn ở trong Mạc gia, mặc dù mối quan hệ giữa Phạm Tình Dã và Đường Nhan không được tốt lắm nhưng ít nhất là ở bề ngoài cũng được.

    Vì vậy, mặc dù Đường Nhan đã rời khỏi Mạc gia, nhưng cô ta không xóa WeChat của Phạm Tình Dã, mà Phạm Tình Dã cũng giữ WeChat của Đường Nhan.

    Phạm Tình Dã cũng nghe nói tỉnh Y là một nơi rất đẹp, đặc biệt là Bất Nhược Khai ở Ngô Lĩnh, đó là địa điểm quay phim truyền hình, phong cảnh rất đẹp.

    Vì vậy, Phạm Tình Dã từ lâu đã muốn đi du lịch đến tỉnh Y, nhưng Mạc Tửu luôn nói anh ấy ta rất bận rộn, không có thời gian để đi du lịch cùng Phạm Tình Dã.

    Lúc này, Phạm Tình Dã thấy Weibo của Đường Nhan, cô ta càng muốn đi. Nhưng gần đây Mạc Tửu đã mở một khách sạn mới, thật sự rất bận rộn, không có thời gian đi du lịch.

    Hơn nữa, Mạc Tửu không phải là người đặc biệt thích đi du lịch, cũng không giống Phạm Tình Dã, Phạm Tình Dã rất coi trọng tiền bạc, ăn uống vui chơi, cho nên lần này cô ta rất muốn đi tỉnh Y du lịch.

    Phạm Tình Dã cũng nói với Mạc Tửu, cho dù thật sự không đi được, cô ta cũng phải tự mình đi!

    Mạc Tửu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đưa cho Phạm Tình Dã một tấm thẻ để Phạm Tình Dã tự mình đi đến Tỉnh Y. Nhưng Mạc Tửu vẫn cảm thấy hơi lo lắng cho Phạm Tình Dã, vì vậy Mạc Tửu hy vọng Phạm Tình Dã có thể tìm một người nào đó để đi cùng cô ấy.

    Mà khoảng thời gian này vựa vặn bạn học cũ của Phạm Tình Dã là Vương Hương Tuyết không có việc gì làm nên Phạm Tình Dã đã cùng Vương Hương Tuyết đến tỉnh Y.

    Vẫn là chỗ cũ, vẫn là Bất Nhược Khai.

    Phạm Tình Dã thực sự nằm mơ cũng không có nghĩ đến, cô ta ở Bất Nhược Khai, thế nhưng cũng có thể được người làm cho ta gặp được một người đàn ông vừa gặp đã thương.
     
  9. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 278: Quen biết vào ngày mưa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nếu không có cơn mưa bất chợt hôm đó, một chiếc RV chạy ngang đậu giữa biển hoa ấy, có lẽ Phạm Tình Dã đã không bao giờ biết rằng trên đời này có người họ Năng.

    Ngày đó, Năng Khải Húc và Tiễn Khai Nhiên đang ngắm cảnh đẹp thì trời đột nhiên đổ mưa, Tiễn Khai Nhiên họ Tiễn, là người giàu có, có cả một nhà xe.

    Tiễn Khai Nhiên lái chiếc RV cùng Năng Khải Húc rời đi.

    Nhưng Năng Khải Húc đột nhiên nhìn thấy hai cô gái trẻ xinh đẹp đang đứng trong biển hoa trước mặt mình, hai cô gái này đều bị mưa làm cho ướt sũng, Năng Khải Húc nhìn thấy liền có chút đau lòng

    Vì vậy, Năng Khải Húc đã nói Tiễn Khai Nhiên đỗ xe trước mặt hai cô gái, hai cô gái đó là Phạm Tình Dã và Vương Hương Tuyết.

    Mặc dù Năng Khải Húc và Tiễn Khai Nhiên là bạn nhưng họ hoàn toàn khác nhau. Năng Khải Húc đẹp trai nhưng nghèo. Mà Tiễn Khai Nhiên rất giàu có nhưng vẻ ngoài của anh ta thực sự khiến người khác không thể nhịn nổi.

    Vương Hương Tuyết không quan tâm đến vẻ ngoài của một người đàn ông, cô ấy chỉ quan tâm đến việc anh ta có tiền hay không.

    Trong vài ngày tiếp theo, Vương Hương Tuyết phát hiện Tiễn Khai Nhiên giàu có hơn những gì cô ta tưởng tượng.

    Thành thật mà nói, cấp độ của Tiễn Khai Nhiên không thể so sánh với Mạc Tửu, vì vậy, trong suy nghĩ của Phạm Tình Dã, Tiễn Khai Nhiên thực sự không được coi là một người giàu có.

    Nhưng Vương Hương Tuyết chưa trải đời, vì vậy một người như Tiễn Khai Nhiên theo quan điểm của cô ta đã rất giàu có.

    Vì vậy, Vương Hương Tuyết đã có bạn trai thế nhưng lại động tâm với Tiễn Khai Nhiên, mà hết thảy đều bị Phạm Tình Dã cẩn thận phát hiện.

    Buổi tối, khi hai người ở trong khách sạn, Phạm Tình Dã nói với Vương Hương Tuyết: "Cậu thích Tiễn Khai Nhiên sao? Tớ phát hiện kể từ lần trước chúng ta gặp nhau, mấy ngày đi chơi cùng nhau, cậu luôn liếc mắt đưa tình với hắn, hơn nữa cậu luôn để tớ và Năng Khải Húc ngồi phía sau, cậu ngồi trước với Tiễn Khai Nhiên. Đúng rồi, còn có đêm qua, Năng Khải Húc đến gõ cửa, nói cậu đã đi đến RV, còn nói cậu có chuyện muốn nói với Tiễn Khai Nhiên, để Năng Khải Húc đến khách sạn tìm tớ. Không phải cậu nói cậu bạn đi ăn tối sao? Sao cậu lại có thể đến RV? Cậu nói thật đi, tối hôm qua rốt cuộc cậu đi làm gì? Không phải cậu ở trên xe cùng Tiễn Khai Nhiên làm cái kia chứ?"

    Đối với suy đoán của Phạm Tình Dã, Vương Hương Tuyết không ngụy biện, thừa nhận chuyện giữa cô ta và Tiễn Khai Nhiên.

    Thấy Vương Hương Tuyết dễ dàng thừa nhận như vậy, Phạm Tình Dã thực sự rất ngạc nhiên.

    Phạm Tình Dã cũng nghĩ về điều đó, nói với Vương Hương Tuyết: "Vậy kế tiếp cậu định làm gì? Cậu thực sự muốn kết giao với Tiễn Khai Nhiên sao?"

    "Đúng vậy." Vương Tương Tuyết gật đầu. "Tớ muốn kết giao với hắn, như vậy có gì không đúng sao? Chúng tớ đều độc thân, nam chưa cưới nữ chưa gả, hai bọn tớ ở cùng một chỗ, cũng không trái pháp luật!"

    "Đây không phải là vấn đề có vi phạm pháp luật hay không, mà là vấn đề đạo đức. Mặc dù hiện tại cậu chưa kết hôn, nhưng cậu chỉ là độc thân hợp pháp mà thôi. Theo quan điểm thế tục mà nói, cậu hiện đang là người có bạn trai, dưới tình huống như vậy, cậu ở cùng người đàn ông khác là rất không đúng!"

    "Tình Dã, không phải nói cậu, cậu đẹp như vậy, lại trẻ tuổi, sao tư tưởng của cậu lại cứng nhắc như vậy?"

    Vương Hương Tuyết đảo khách thành chủ, ngược lại nói đạo lý với Phạm Tình Dã.

    Đương nhiên, Vương Hương Tuyết nói đạp lý đều là ngụy biện, ý chính của cô ta là muốn nói Phạm Tình Dã, làm phụ nữ nhất định phải phóng khoáng, đừng chỉ tập trung vào một người đàn ông, phải yêu đương với những người đàn ông khác, phải thừa dịp khi mình còn xinh đẹp, trải nghiệm nhiều cảm giác khác nhau.

    Ngụy biện xằng bậy của Vương Hương Tuyết, nếu cho một người phụ nữ có trái tim kiên định nghe nhất định sẽ bị mắng. Nhưng tâm chí của Phạm Tình Dã không kiên định như vậy, hơn nữa Năng Khải Húc này thực sự khá phù hợp với thẩm mỹ của Phạm Tình Dã.

    Vì vậy, dưới tình huống như vậy, Phạm Tình Dã cũng bị dao động.

    Từ ngày hôm sau trở đi, khi Phạm Tình Dã cùng đi chơi, cô ta vô tình hay cố ý lại gần Năng Khải Húc hơn.

    Qua mấy ngày thân thiết, Phạm Tình Dã và Vương Hương Tuyết cũng biết tình hình của hai người này, nguyên lai hai người không phải bạn bè bình thường, mà là quan hệ cấp trên và cấp dưới.

    Tiễn Khai Nhiên có tiền, hắn đã thành lập công ty của riêng mình. Tất nhiên cũng không phải là một công ty lớn, nhưng lợi nhuận thực sự không tồi, sau khi Tiễn Khai Nhiên thành lập công ty, anh ta đã kiếm được rất nhiều tiền.

    Nhưng Năng Khải Húc thì khác, anh ta là nhân viên, anh ta làm việc trong công ty của Tiễn Khai Nhiên, vị trí của anh ta chỉ là bán hàng mà thôi. Sở dĩ lần này Tiễn Khai Nhiên đến tỉnh Y du lịch mang theo Năng Khải Húc, là vì có một khách hàng ở tỉnh Y muốn nói chuyện và khách hàng này chỉ nhận Năng Khải Húc. Vì Năng Khải Húc bán hàng, có thể là trong một lần Năng Khải Húc gọi điện thoại, đã quên được khách hàng này. Mà khách hàng này ngay từ đầu khi nhận cuộc gọi, đã có ấn tượng rất tốt về Năng Khải Húc, cảm thấy Năng Khải Húc rất quan tâm đến khách hàng.

    Vì vậy, khi Tiễn Khai Nhiên đi bàn bạc, liền đem Năng Khải Húc đi cùng.

    Chỉ một ngày trước khi họ tình cờ gặp Phạm Tình Dã và Vương Hương Tuyết, họ vừa ký hợp đồng với khách hàng đó. Sau đó, Tiễn Khai Nhiên cảm thấy dù sao thì anh ấy cũng ở đây, vì vậy nên muốn đi du lịch ở đây.

    Thực ra trước khi đến đây, Tiễn Khai Nhiên cũng có ý nghĩ tương tự nên lần này anh ấy đã lái RV đến.

    Hơn nữa, Tiễn Khai Nhiên có một đặc điểm, anh ta là kiểu người thích cưỡi xe đạp đến quán bar, anh ta nghĩ tiền có thể tiết kiệm được thì tiết kiệm.

    Vì vậy, mặc dù chuyến đi này tiêu tiền như nước, đối với Năng Khải Húc và hai người đẹp cũng rất hào phóng. Nhưng anh ta không nghĩ cần phải tiêu tiền khách sạn, vì vậy buổi tối Năng Khải Húc và anh ta đã ngủ trong chiếc RV.

    Nói tới đây, có một điều không thể không đề cập. Kỳ thật, Năng Khải Húc đã sớm biết Vương Hương Tuyết và Tiễn Khai Nhiên ở cùng nhau.

    Bởi vì, sau khi Vương Hương Tuyết rời RV vào đêm hôm đó, Năng Khải Húc đã quay lại. Năng Khải Húc nhìn thấy những chiếc túi nhựa nhỏ đã qua sử dụng trong thùng rác của chiếc RV, vì vậy Năng Khải Húc biết chính xác Vương Hương Tuyết và Tiễn Khai Nhiên đã làm gì trong xe.

    Kỳ thật, Năng Khải Húc lúc đó muốn hỏi, anh ta đã sắp xếp ngôn ngữ, nhưng vẫn bỏ qua.

    Bởi vì, anh ta cảm thấy chuyện này không liên quan gì đến mình cả, hơn nữa Tiễn Khai Nhiên là sếp của anh ta, còn anh ta là nhân viên, anh ta có quyền gì mà hỏi chuyện riêng của sếp?

    Mà sự cố này đã mang đến cho Năng Khải Húc một số xúc động, ít nhiều là một sự thay đổi tâm lý. Dù sao, nhóm hiện tại của họ, vừa lúc có hai nam và hai nữ.
     
  10. Nghiên Di ai muốn rút tiền without đủ 200k thì ib mình nha

    Bài viết:
    103
    Chương 279: Không nhận thức được nguy cơ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Năng Khải Húc trước đây không cảm thấy hai mỹ nữ bên cạnh mình có gì không đúng, nhưng sau khi biết chuyện giữa Tiễn Khai Nhiên và Vương Hương Tuyết, suy nghĩ của anh ta đã thay đổi.

    Năng Khải Húc từng thấy một câu nói trên mạng, khi đi du lịch, một khi có người khác giới đi nhờ xe, thì rất dễ khơi dậy tia lửa tình yêu.

    Mà trên đường đi, họ có hai người đàn ông tuổi trử và hai người phụ nữ xinh đẹp. Trong đó đã có một cặp đến với nhau.

    Vậy còn hai người kia thì sao? Chẳng lẽ không nên là một cặp sao?

    Với ý tưởng này trong đầu, trong suốt cuộc hành trình Năng Khải Húc đã chăm sóc Phạm Tình Dã nhiều hơn.

    "Tình Dã, cái này ăn rất ngon, em đừng ăn cái kia, cái kia ăn nhiều sẽ rất dễ đen, con gái trắng vẫn đẹp hơn."

    "Ồ.." Phạm Tình Dã cũng đặt cơm xì dầu đặc biệt trong tay xuống, "Tôi nhớ trên mạng có nói ăn xì dầu sẽ không bị đen da, thậm chí các nhà khoa học còn ra mặt để bác bỏ tin đồn!"

    "Từ góc độ của những chuyên gia đó mà nói, đúng là ăn nước tương sẽ không làm người đen đi, nhưng theo lý luận của y học cổ truyền, hình tương ứng với hình, màu sắc tương ứng với màu sắc, ví dụ như đậu phộng và màu đỏ đậu đỏ. Nó sẽ bổ máu, vậy tương đen thì sao? Tóm lại anh nghĩ em vẫn là ít ăn tương thì tốt hơn, thứ này thật sự so với cơm nước tương tốt hơn nhiều!"

    Năng Khải Húc đã thực sự cố gắng hết sức để nói tiếng phổ thông chuẩn, nhưng đôi khi anh ấy vẫn còn hơi líu lưỡi.

    Chẳng hạn như "ngon", anh ta liền nói là "tốt".

    Nhưng đó không phải là vấn đề, vấn đề là Năng Khải Húc nói xong liền nhét một miếng giò lợn quay vào miệng Phạm Tình Dã.

    Đúng vậy, là trực tiếp nhét thẳng vào miệng Phạm Tình Dã, tay anh ta hoàn toàn chạm vào miệng Phạm Tình Dã.

    Móng giò lợn quay là đặc sản của vùng này, tuy chỗ nào cũng có chân lợn quay, nhưng giò lợn quay của địa phương nhất định là đặc sản địa phương, thực sự ngon hơn so với những nơi khác mà Năng Khải Húc đã ăn.

    Phạm Tình Dã cũng ăn giò lợn, cảm thấy chúng ngon hơn nhiều so với giò lợn mà trước đây cô đã ăn ở những nơi khác, nhưng Phạm Tình Dã cũng không chú ý đến điều này.

    Phạm Tình Dã cũng nói với Năng Khải Húc: "Tiếng phổ thông của anh không chuẩn lắm? Vừa rồi anh mới nói" ăn "thành" thứ ", anh là người ở đâu?"

    "Quê của tôi là một cái phong thủy bảo địa, tôi vốn là không muốn nói, nhưng cô đã hỏi như vậy, tôi cũng không thể không nói cho cô biết, đúng không?"

    Lời nói của Năng Khải Húc rất hài hước, nhưng những địa danh mà Năng Khải Húc nói tiếp theo lại khiến Phạm Tình Dã không nhịn được cười.

    Đó thực sự là một nơi không thể nghèo hơn, hơn nữa, Năng Khải Húc còn nói với mọi người khi anh ấy được nhận vào đại học, gia đình anh ấy không thể có được nhiều tiền như vậy nên anh ấy phải dành dụm để trang trải học phí.

    Sau khi nghe Năng Khải Húc kể lại, Phạm Tình Dã cũng cảm thấy hơi mất mát.

    Bởi vì Năng Khải Húc thực sự rất đẹp, trong khoảng thời gian này cô ấy cũng không thể không có chút động tâm nào với Năng Khải Húc. Hơn nữa, Vương Hương Tuyết đã ở với Tiễn Khai Nhiên, cô ấy cảm thấy việc cô ấy ở bên Năng Khải Húc cũng là hợp lý.

    Dù sao, Vương Hương Tuyết cũng có bạn trai, cô ấy không phải cũng ở cùng Tiễn Khai Nhiên sao?

    Mà điểm khác biệt duy nhất giữa cô và Vương Tương Tuyết là cô và Mạc Nhiên đã kết hôn mà thôi. Kỳ thật chẳng phải chỉ là thêm một tờ giấy đăng ký kết hôn thôi sao?

    Ai quy định phụ nữ đang yêu đương có thể phản bội, mà phụ nữ đã có gia đình không thể phản bội?

    Kỳ thật, thực sự có quy định như vậy, ít nhất đó là những gì luật quy định.

    Nhưng Phạm Tình Dã bây giờ cũng không quan tâm được nhiều như vậy, cô ấy phát hiện mình đang dần rơi vào tay Năng Khải Húc. Kỳ thật, cô ấy cũng không biết tại sao mình lại rơi vào đó. Nhưng cô ấy chỉ cảm thấy nếu không có Năng Khải Húc, trong lòng cô ấy giống như thiếu một thứ gì đó, không thể ổn định được.

    Hơn nữa, Tiễn Khai Nhiên dù sao cũng đã hạ gục Vương Hương Tuyết rồi, cô ấy đẹp hơn Vương Hương Tuyết rất nhiều, vì sao Năng Khải Húc không hạ gục cô ấy?

    Khi Phạm Tình Dã nghe Năng Khải Húc mô tả gia đình mình nghèo như thế nào, Phạm Tình Dã cảm thấy có chút không vui.

    Bởi vì, Phạm Tình Dã cũng không muốn người đàn ông cô thích có xuất thân nghèo khó như vậy, nếu sau này cô cùng anh chung sống, nhà anh nghèo như vậy, bọn họ sẽ sống thế nào đây? Anh không thể để thiếu phu nhân nhà giàu và cậu bé nhà nghèo sống cuộc đời vất vả đúng không?

    Đợi đã.. thiếu phu nhân giàu có?

    Đúng vậy, làm thế nào cô ta có thể quên một điều như vậy? Cô ta vẫn chưa ly hôn! Cô ta bây giờ là vợ của Mạc Tửu!

    Phạm Tình Dã gần như quên mất chuyện này, hơn nữa cô ta đã nghĩ đến việc phải làm gì nếu sau này cô ta và Năng Khải Húc cùng một chỗ sống cuộc đời vất vả!

    Phạm Tình Dã cũng đột nhiên kinh hãi, cô ta là vợ của Mạc Tửu, cô ta là một thiếu phu nhân nhà giàu có!

    Làm sao cô ta có thể không lo lắng về việc đi du lịch ở một nơi mà du lịch là ngành công nghiệp chính, mà lại nghĩ đến chuyện yêu đương?

    Phạm Tình Dã cũng nhiều lần tự nhủ trong lòng rằng cô không được làm điều này, bởi vì cô đã có chồng, chồng cô tốt hơn người đàn ông trước mặt rất nhiều.

    Phạm Tình Dã cũng không biết Năng Khải Húc phải làm việc chăm chỉ bao nhiêu năm mới có được khối tài sản như Mạc Tửu, có một sản nghiệp lớn như Mạc Tửu, ngay cả Phạm Tình Dã cũng cảm thấy năng Khải Húc có làm việc chăm chỉ đến đâu thì anh ta cũng sẽ không bao giờ có thắng được Mạc Tửu về phương diện kinh tế.

    Nói cách khác, cô ta hoàn toàn không cần cân nhắc đến Năng Khải Húc, bởi vì Năng Khải Húc thực sự không tốt bằng chồng cô ta. Hơn nữa, mặc dù Năng Khải Húc đẹp trai, nhưng Mạc Tửu cũng cực kỳ đẹp trai!

    Nói cách khác, Mạc Tửu sẽ không bao giờ thua Năng Khải Húc ở bất kỳ khía cạnh nào, cho dù đó là nguồn lực tài chính hay ngoại hình. Ngoài ra, Mạc Tửu cũng rất yêu Phạm Tình Dã, là một người phụ nữ, cô ấy có thể mong đợi bao nhiêu ở chồng mình?

    Khi một người phụ nữ chọn chồng, không gì khác hơn là tài chính, ngoại hình, và có yêu mình hay không? Còn gì khác? Đơn giản chính là ba điểm này?

    Từ ba điểm này, Mạc Tửu hoàn toàn không tìm ra khuyết điểm nào, mà Năng Khải Húc lại có một khuyết điểm lớn, đó chính là vấn đề tài chính, tình hình tài chính của Năng Khải Húc thực sự quá tệ.

    Nhưng chính Năng Khải Húc như vậy lại khiến Phạm Tình Dã ý loạn tình mê, vừa rồi Phạm Tình Dã cũng nghĩ đến vấn đề sau này họ sẽ cùng nhau sống một cuộc sống khó khăn.

    Phạm Tình Dã cũng biết, Năng Khải Húc đã thực sự đi vào trái tim cô ấy, mặc dù lý trí cô ấy đánh giá Năng Khải Húc rất thấp.

    Nhưng tình cảm và lý trí không giống nhau, trái tim cô ta vẫn bị Năng Khải Húc ăn mòn một chút.

    Phạm Tình Dã cũng nhận thức được điều này, cô ta muốn giải quyết nó.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...