Ngôn Tình [Edit] Tình Yêu Siêu Cấp Ngọt Ngào Của Lộ Tiểu Thư - Vô Tẫn Tương Tư

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi SusissTih, 31 Tháng mười hai 2022.

  1. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 60: Cô diễn tốt như vậy sao

    Bấm để xem
    Thịnh Thư Hành nhìn về phía Thẩm Trường Hà, có chút oán niệm hỏi: "Tôi cũng muốn hỏi xem, tôi đã đắc tội với Thẩm phu nhân từ khi nào, mà cô ta lại đối xử với tôi như vậy?"

    Khó trách cô không hát ca khúc của mình, mà lại chạy đi hát bài hát của anh, đây có khác gì hãm hại anh đâu!

    Nhưng anh cũng có làm gì sai đâu chứ?

    Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương đang tỏa sáng dưới ánh đèn thông qua màn hình, nói: "Rất hay."

    "....." Trình Vũ Gia và Thịnh Thư Hành liếc nhìn nhau, trong nháy mắt hiểu rõ, xin lỗi, họ đột nhiên quên mất, Thẩm tổng là kẻ ngốc.

    Chính là cái loại bị mù âm nhạc.

    ......

    Đải truyền hình, chương trình đã kết thúc, nhưng sự nhiệt tình của người hâm mộ vẫn không hề suy giảm, vẫn còn chờ ở cửa, họ muốn gặp mặt thần tượng của mình một lần nữa.

    "Quý Hải Dương, Quý Hải Dương!"

    "Lam Tinh, Lam Tinh!"

    "....."

    Lộ Kiêu Dương và Annie cũng không có vô góp vui, trực tiếp đi đến gara, lại không nghĩ rằng, đã sớm có người ngồi xổm dưới mặt đất ở gara.

    Lúc bọn họ tới, tất cả mọi người đều không biết Lộ Kiêu Dương sẽ đến, vì thế cũng không có chú ý cô.

    Nhưng bây giờ, biết Lộ Kiêu Dương ở đây, các phóng viên đều chạy tới đợi cô!

    Thậm chí ngay cả Quý Hải Dương và Lam Tinh bọn họ cũng chưa đi chụp.

    Nhìn đám người đột nhiên xông lên, Lộ Kiêu Dương hoảng sợ.

    Các phóng viên đều đưa micro đến trước mặt cô, "Xin hỏi, cô nghĩ như thế nào về phần trình diễn của mình hôm nay?"

    Giờ phút này, video Lộ Kiêu Dương trình diễn đã sớm đứng đầu trên bảng hot search.

    Ngay cả Lam Tinh và Quý Hải Dương cũng trực tiếp bị đè ép xuống dưới.

    Phải biết rằng, hai ngươi kia mới là tiêu điểm chú ý của ngày hôm nay, lại cùng nhau hợp tác biểu diễn, thấy thế nào, thì độ hot cũng nên là ở hai người họ.

    Nhưng mà, Lộ Kiêu Dương ngang ngược mà lên sân khấu, lại trực tiếp cướp đi độ hot của hai người kia, nằm ở vị trí đầu tiên.

    Mà dưới bài blog chính thức về màn trình diễn của Lộ Kiêu Dương do đài truyền hình đăng tải, đã có ba vạn bình luận và cũng mặc kệ về tiết mục hợp tác của Quý Hải Dương và Lam Tinh.

    Lý do chính là, Lộ Kiêu Dương hát....quá tệ!

    Một ca sĩ chuyên nghiệp, kỹ năng ca hát thông thường, đều được giáo viên thanh nhạc dạy đi dạy lại rất nhiều lần, ngay cả thốt ra tiếng cũng rất chú trọng, mà Lộ Kiêu Dương là người đã trải qua nhiều lần trên sân khấu, đương nhiên cũng sẽ làm được như vậy.

    Kỹ năng hát của cô luôn thuộc loại tốt nhất trong số các diễn viên, giọng hát rất êm tai, cho nên ca hát đối với cô cũng không phải việc gì khó.

    Nhưng hôm nay cô có thể hát tệ như vậy, cũng là một chuyện rất kì lạ.

    Thoạt nhìn trông như là hoàn toàn không trải qua một lớp đào tạo chuyên nghiệp, căn bản là nằm ở trình độ hát KTV.

    Nếu là ở KTV, tất nhiên người khác còn có thể sẽ khen cô một chút, nhưng cô là đang ở đài truyền hình đấy! Có rất nhiều khán giả xem, cũng có rất nhiều người xem phát sóng trực tiếp như vậy....

    Một người đã trải qua đào tạo, lại có thể hát như người thường, tất cả mọi người ai cũng hoài nghi, cô có phải cố tình hay không!

    Trên Weibo đã sớm đầy các loại bình luận:

    "Trời ạ, cô ta tới đây để gây hài à!"

    "Chẳng lẽ gần đây chúng ta mắng cô ta quá độc ác, nên cô ta cam chịu rồi?"

    "Chị gái, sau này em không mắng chị nữa, chị hát cho tốt đi! Bài của T thần bị chị hát thành cái dạng gì rồi aaaaa!"

    "Chị gái à, T thần của chúng tôi rốt cuộc đã làm sai cái gì, sao chị lại đối xử với anh ấy như vậy? Có ân oán gì à?"

    "......"

    Với màn trình diễn của Lộ Kiêu Dương, sớm đã có rất ít sự kiện công khai, nhỏ như hạt bụi, đến mức các mục sách thịnh hành chưa từng được đăng trên Weibo cũng đang lên xu hướng.

    Phía dưới tất cả đều là đau lòng cho T thần.

    Có rất nhiều người còn bởi vì như vậy mà phải chạy đi nghe lại bài hát gốc, nói rằng muốn đi rửa lỗ tai, bài hát này sắp bị người thủ đô quên đi, thế nhưng lại một lần nữa nổi tiếng trở lại.

    Lộ Kiêu Dương vừa mới xuống sân khấu, đi thay đồ, nên vẫn chưa có thời gian xem hotsearch.

    Cô nhìn đám phóng viên vô cùng nhiệt tình trước mắt, có chút kinh ngạc, phần trình diễn của cô tốt như vậy sao?

    Vậy mà còn đặc biệt đến phỏng vấn cô?

    ( Sầu, nữ chính là nữ thần....kinh. Không biết tại sao, đến bây giờ vẫn không xem được bình luận, chip chip chip, ta sắp phát bệnh rồi đây! Tiếp tục cầu đề cử a! Nếu không ta cảm thấy giống như ta chỉ có một mình)

    __Hết chương 60__


     
  2. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 61 Thua cô rồi

    Bấm để xem
    Annie thấy thế, mau chóng chắn trước mặt Lộ Kiêu Dương, nói: "Đừng chụp ảnh nữa, cảm ơn mọi người."

    Nhưng, các phóng viên làm sao chịu nghe, Annie trực tiếp bị đẩy sang một bên, micro và ống kính đều chiếu thẳng vào mặt Lộ Kiêu Dương.

    Lộ Kiêu Dương rất không thích bọn họ cứ nhắm vào cô chụp hình như vậy, vẫn luôn cảm thấy hành động này rất thất lễ.

    Hơn nữa, đây cũng là lần đầu tiên cô đối mặt với trường hợp như thế này.

    Những người này....quá nhiệt tình.

    Cô nhìn về hướng người vừa mới hỏi mình, hỏi: "Anh vừa hỏi cái gì?"

    "Xin hỏi cô nghĩ gì về màn trình diễn của mình ngày hôm nay?"

    Lần này Lộ Kiêu Dương hiểu được, cô khụ một tiếng, nói: "Đều là thành quả của sự nỗ lực, không phải công sức riêng một mình tôi, đồng thời tôi cũng muốn gửi lời cảm ơn đến tổ chương trình đã mời và ủng hộ. Cảm ơn mọi người."

    Cô cố gắng để cho bản thân thoạt nhìn trông khiêm tốn.

    Mặc dù cô biết mình hát rất khá, nhưng những người này thật sự quá nhiệt tình đi! Khiến cho cô rất không quen.

    Chỉ là.....

    Sau khi Lộ Kiêu Dương nói một hồi, vẻ mặt của các phóng viên đều như thế này:

    "? ? ?"

    Ở trong mắt bọn họ, phần niểu diễn của Lộ Kiêu Dương, không thể nghi ngờ là một sự thất bại.

    Tất cả mọi người đều nghĩ, có phải gần đây nhất cô bị tai nạn xe, rồi lại ly hôn, và thêm đủ thứ chuyện xảy ra, cho nên mới dẫn đến sự phát huy thất thường của cô ấy hôm nay hay không.

    Bọn họ tới đây, cũng là muốn nhìn thấy dáng vẻ mất mát khổ sở của cô, dù sao thì bây giờ nhóm antifan trên mạng kia, cũng muốn nhìn thấy nhất là Lộ Kiêu Dương gặp xui xẻo.

    Rốt cuộc, cô ta đang nói cái gì vậy?

    Nét mặt này của cô ta có nghĩa là giống như tất cả mọi người đều đang khen ngợi cô ta à?

    Chúng tôi căn bản là không có khen cô hát hay có được không?

    Phóng viên miễn cưỡng, tiếp tục hỏi: "Nếu tổng số điểm là một trăm, vậy cô cho buổi trình diễn hôm nay của mình, được bao nhiêu điểm?"

    Hỏi như vậy, rõ ràng chính là muốn gây khó dễ Lộ Kiêu Dương.

    Dù sao thì phần trình diễn hôm nay của Lộ Kiêu Dương, đối với những người này mà nói, ngay cả đạt tiêu chuẩn là sáu mươi điểm cũng không thể.

    Lộ Kiêu Dương nói: "90 điểm đi."

    Đây là lần cô hát ca khúc này tốt nhất trong khoảng thời gian lâu như vậy.

    90 điểm là đã nói khiêm tốn rồi, thực ra cô cảm thấy phần biểu diễn của mình ngày hôm nay, hẳn là có thể miễn cưỡng được 98 điểm.

    "......" Con mẹ nó!

    Các phóng viên ở đây đều há hốc mồm, bọn họ đều phục rồi.

    Người phụ nữ này lấy đâu ra tự tin như vậy, mà chấm cho bản thân 90 điểm?

    Quan trọng là, dáng vẻ bình thản ung dung của cô vậy mà lại có lực thuyết phục. Trái lại dường như biến bọn họ thành người không biết thưởng thức!

    Này chẳng lẽ là xu hướng thịnh hành mới à?

    Annie ở bên cạnh, nóng lòng muốn che mặt Lộ Kiêu Dương lại, không cho người khác chụp cô.

    Đây cũng là lần đầu tiên cô thấy Lộ Kiêu Dương trình diễn kém như vậy.

    Tuy rằng hôm nay trước khi Lộ Kiêu Dương lên sân khấu, cô còn có chút chột dạ, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, trình độ của Lộ Kiêu Dương lại kém đến mức như vậy!

    Cô chỉ là bị tai nạn xe thôi mà! Chứ không phải là biến thành một người khác nha!

    Có kinh nghiệm trình diễn nhiều năm như thế, sao đứng trên sân khấu, lại không có một chút nào hết vậy?

    Các phóng viên bị sự tự tin của Lộ Kiêu Dương mà không biết nên nói cái gì.

    Cảm thấy không thể phỏng vấn tiếp được nữa!

    Annie sợ Lộ Kiêu Dương lại nói ra lời kinh người hơn, liền mau chóng lôi kéo Lộ Kiêu Dương lên xe, lái xe chạy ra khỏi gara.

    Trên xe, Lộ Kiêu Dương mở Weibo ra, xem video biểu diễn của mình, không nói lời nào.

    Annie thấy Lộ Kiêu Dương im lặng, an ủi nói: "Thực ra buổi biểu diễn hôm nay không trách chị được, là do em không tốt, chưa chuẩn bị sẵn sàng, cũng không nghĩ tới Lương Thiến sẽ đào hố chúng ta như vậy."

    Cô nhìn Lộ Kiêu Dương bây giờ, càng cảm thấy rất đáng thương.

    Nếu Lộ gia còn ký ức, cũng sẽ không để loại chuyện này xảy ra! Nhưng hiện tại cô cái gì cũng không biết.

    __Hết chương 61__


     
  3. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 62: Cùng lắm lại tệ thêm nữa thôi

    Bấm để xem
    Trước đây khi đứng trên sân khấu, cô sẽ không bao giờ để bản thân mắc lỗi, chẳng qua là bây giờ, ngay cả niềm kiêu ngạo duy nhất của cô cũng bị lấy đi.

    Lộ Kiêu Dương nhìn dáng vẻ mỹ lệ của bản thân trong video, nghe Annie nói xong, nói: "Hả? Không phải chị biểu diễn rất tốt sao? Không nghĩ tới chị còn rất ăn ảnh nha."

    Cô rất gầy, sao nữ cũng là gầy như thế, càng gầy, thì lên hình càng đẹp.

    Lại thêm ánh đèn sân khấu, Lộ Kiêu Dương xem video, chỉ lo thưởng thức giá trị nhan sắc của mình.

    Annie nhìn dáng vẻ tràn đầy tự tin này của cô: "......"

    Chết tiệt, sao cô lại cảm thấy mình mới là người cần được an ủi chứ?

    Annie tiếp tục lái xe một hồi, có chút bất đắc dĩ mà thở dài một hơi, "Ôi, làm sao bây giờ? Bây giờ trên mạng đều đang mắng chửi chị."

    Lăn qua lăn lại, cô thực sự rất nghi ngờ, ngay cả Long tổng về sau sẽ không bao giờ nói chuyện với bọn họ nữa.

    Annie nói với Lộ Kiêu Dương: "Nếu không, chị đăng Weibo giải thích đi?"

    Dù sao vẫn tốt hơn là bây giờ không làm gì cả!

    "Chị không làm." Lộ Kiêu Dương chống khuỷu tay lên của kính xe, đang sắp ngủ, nghe xong lời Annie nói, cô rất dứt khoát từ chối.

    Annie nói: "Chị nghĩ sao cũng được, nếu chị không muốn, thì để em đăng."

    "....." Lộ Kiêu Dương biết Annie lo lắng cho cô, cô nhìn Annie, đột nhiên cười nói: "Thực ra chị hát như thế nào rất quan trọng sao? Cho dù hôm nay, chị thể hiện trình độ nhảy tốt như Quý Hải Dương, kết thúc màn trình diễn, bọn họ sẽ không mắng chị nữa à?"

    Bây giờ giải thích, thì cũng hoàn toàn là vô ích, cho nên cô sẽ không giải thích xin lỗi gì cả.

    Quan trọng không phải cô biểu diễn như thế nào, trọng điểm là, cô là Lộ Kiêu Dương, cho nên hết thảy những gì cô làm, đều là sai.

    Annie nghe cô nói một hồi, không khỏi nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, cảm thấy cô nói rất có đạo lý.

    Chính xác nha!

    Thực ra, giống như bây giờ, thì cũng không có gì khác biệt.

    Chẳng qua là cho những người đó cơ hội để chế giễu Lộ Kiêu Dương mà thôi.

    Cho dù có giải thích, bọn họ sẽ lại càng giễu cợt nhiều hơn, cũng sẽ không có gì thay đổi.

    ___

    Trở lại Thẩm trạch, Annie đậu xe trước cửa, nói với Lộ Kiêu Dương: "Lộ gia, nghỉ ngơi sớm một chút, hôm nay vất vả rồi, chị có thể ngủ một giấc thật ngon."

    Ban đầu Annie còn rất sốt ruột, bây giờ nhìn thấy Lộ Kiêu Dương bình tĩnh như vậy, cũng bình tĩnh lại.

    Dù sao thì tình hình vẫn cứ xấu như vậy. Còn có thể xấu đến mức nào nữa?

    Còn không bằng nghỉ ngơi cho tốt.

    Lộ Kiêu Dương nhìn Annie, "Muốn vào trong nghỉ chút không?"

    Annie cười nói: "Không đâu, đã khuya rồi. Bây giờ không kẹt xe, bốn mươi phút là em có thể về đến nhà."

    Lộ Kiêu Dương gật đầu: "Được!"

    Sau khi Annie rời đi, nhìn căn biệt thự trước mắt này, vào ban đêm, trấn nhỏ Dương Hà rất yên tĩnh, nơi này không giống thành thị ồn ào náo nhiệt, tất cả nhà cửa đều được vây quanh bởi núi xanh nước biếc và rừng nho.

    Ngọn đèn trên trấn, cực kỳ giống với những vì sao.

    Và căn biệt thự cổ xưa này, như thể ánh mặt trời trong thị trấn nhỏ, rực rỡ lại sáng ngời như vậy.

    Đây là một nơi rất đẹp.

    Lộ Kiêu Dương đưa tay, bấm chuông cửa, vẫn là thím Trương làm vườn ra mở cửa.

    Thím Trương nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, nói: "Phu nhân, cô đã trở lại!"

    Bởi vì gần đây Lộ Kiêu Dương đối xử với Thẩm Trường Hà rất tốt. Vì thế thái độ của mọi người đối với cô, cũng trở nên thân thiện hơn.

    Lộ Kiêu Dương nhìn thím Trương nói: "Đã khuya như vậy dì còn chưa ngủ! Là con đánh thức dì sao?"

    "Không có." Gần đây Lộ Kiêu Dương rất lễ phép khiến cho thím Trương rất không thích ứng, nói: "Tôi vẫn chưa ngủ! Cô vừa từ đài truyền hình về sao?"

    Lộ Kiêu Dương gật đầu, tò mò hỏi: "Sao dì biết?"

    Thím Trương nói: "Chúng tôi đều thấy cô biểu diễn."

    "....." Lộ Kiêu Dương cười cười, nhếch khóe miệng, nhìn thím Trương, "Dì thấy con biểu diễn như thế nào? Có phải hát rất hay không?"

    __Hết chương 62__
     
  4. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 63: Sợ anh không có chừng mực

    Bấm để xem
    Thím Trương vốn định anh ủi cô một chút, lại thấy vẻ mặt cười hì hì như trẻ con muốn được khen ngợi này của cô, cười nói: "Hay, hát rất hay."

    Chẳng biết tại sao, Lộ Kiêu Dương trước mắt không có cái loại vầng hào quang của Đại minh tinh trước kia, thoạt nhìn chỉ giống như một cô gái nhỏ bình thường.

    Đã là người bình thường, có năng lực đứng trong TV ca hát, đã là rất tuyệt rồi.

    Lộ Kiêu Dương được khen ngợi, cười với thím Trương, nói: "Con đi vào trước đây, dì cũng nên đi ngủ sớm một chút đi ạ!"

    "Phu nhân ngủ ngon." Thím Trương nhìn bóng lưng của cô, cười nói.

    Sau khi vào cửa, thấy trong phòng khách chỉ có hai người Thẩm Trường Hà và Tần Phong, trên bàn bày rất nhiều ly rượu, Tần Phong rót rượu vang vào ly đưa cho Thảm Trường Hà.

    Anh cầm chiếc ly đưa lên môi ngửi.

    Nghe nói, rượu từ thôn trang sản xuất rượu vang, đều do Thẩm Trường Hà đích thân ủ.

    Cho dù là hiện tại, mắt anh không thể nhìn thấy, anh cũng sẽ tự mình thử xem rượu vang đã được sản xuất.

    Lộ Kiêu Dương đứng lại, nhìn dáng vẻ thử rượu của Thẩm Trường Hà.

    Chất lỏng màu đỏ thẩm lóng lánh trong chiếc ly đẹp mắt. Chiếc ly nằm trong đầu ngón tay của anh, chỉ khiến bàn tay anh càng thêm thon dài và đẹp đẽ hơn.

    Lộ Kiêu Dương cử động ngón tay, mỗi lần nhìn thấy tay anh cô lại có xúc động muốn tiến lên chạm vào.

    Tất nhiên là cô không dám.

    Bản thân Thẩm Trường Hà, giống như rượu vang đỏ.

    Trên người anh có loại khí chất sang trọng và cao quý của rượu vang đỏ.

    Khi lần đầu tiên nhìn thấy, sẽ cảm thấy anh không có kinh diễm như vậy, nhưng càng nhìn thì sẽ càng phát hiện, anh rất quyến rũ.

    Anh cầm ly rượu đỏ, không nhúc nhích, cũng không quay đầu lại.

    Lộ Kiêu Dương nghe thấy anh mở lời: "Trở về rồi?"

    Cô có hơi bất ngờ.

    Chẳng lẽ nói, người mà mắt mất đi thị lực, thì sẽ có một đôi tai nhạy bén như vậy, vậy mà anh đã phát hiện cô đã trở về.

    Cô nói: "Ừm, các anh còn đang làm việc à!"

    Thẩm Trường Hà đem chiếc ly đưa cho Tần Phong, Tần Phong vội vàng đón lấy.

    Anh nói: "Kết thúc ở đây đi."

    Anh sẽ không nói là anh đang đợi cô trở về.

    Cho nên vừa lúc tìm việc gì đó để giết thời gian.

    Tần Phong cất chiếc ly đi.

    Thẩm Trường Hà hỏi: "Đã ăn chưa?"

    Rất rõ ràng là đang hỏi Lộ Kiêu Dương.

    Lộ Kiêu Dương sờ sờ bụng của mình, nói: "Vẫn chưa."

    Buổi chiều chỉ ăn một chút trái cây, chính là do Quý Hải Dương tặng.

    Ở cùng Annie suốt cả buổi chiều, Annie tuyệt đối không có khả năng mang cô đi ăn cơm.

    Bây giờ cô xem như hiểu được, mình gầy như này, không có liên quan gì đến Thẩm Trường Hà, mà là do bị Annie bỏ đói.

    Annie luôn nói với cô rằng, gầy thì lên ảnh nhìn mới đẹp.

    Mỗi lần cô ăn nhiều hơn một chú, cô ấy có thể ở bên cạnh lải nhải cả buổi.

    Tần Phong nói: "Trên bàn có đồ ăn, đặc biệt để lại cho cô đấy."

    Lộ Kiêu Dương nghe thấy đồ ăn, lập tức nở nụ cười, "Các anh tốt như vậy sao?"

    Cô liếc nhìn Tần Phong, lại cảm thấy nhất định không liên quan gì đến anh.

    Cô nhìn về phía Thẩm Trường Hà, "Xem ra là ý của chồng tôi."

    Trong căn nhà này, Thẩm Trường Hà là người đối xử với cô tốt nhất.

    Lộ Kiêu Dương có thể cảm nhận được.

    Tần Phong nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, khẽ cười một tiếng ở trong lòng. Bây giờ Lộ Kiêu Dương cũng thật rất biết ôm đùi Thẩm Trường Hà.

    Biết tất cả mọi người đều quan tâm đến Thẩm Trường Hà, nên khiến cho mọi người không chán ghét cô nữa.

    ___

    Lộ Kiêu Dương một mình đi nhà ăn ăn cơm tối, lúc lên lầu về phòng, thì đi ngang qua phòng ngủ của cô và Thẩm Trường Hà, thấy anh đứng bên cửa sổ, ngón tay đang đùa nghịch cành nho mới nảy mầm trong chậu cây.

    Cô đứng ở cửa, nói: "Anh đừng làm gãy nó."

    Bây giờ anh không nhìn thấy, cô rất sợ tay anh không có chừng mực.

    __Hết chương 63__


     
    Annie DinhLieuDuong thích bài này.
  5. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 64: Cầu xin Thẩm Trường Hà giúp cô

    Bấm để xem
    Thẩm Trường Hà sửng sốt một chút, nhìn cành nho trong chậu, sao anh có thể làm gãy được chứ?

    Nhưng, anh rất nhanh hiểu được ý của Lộ Kiêu Dương.

    Anh dừng lại, quay đầu, nhìn Lộ Kiêu Dương ở cửa.

    Anh không đeo kính, Lộ Kiêu Dương thấy được đôi mắt của anh, đôi mắt của anh rất đẹp, nhưng hốc mắt phía dưới bởi vì có tơ máu đỏ mà ửng hồng.

    Anh làm phẫu thuật không lâu, còn đang trong thời gian dưỡng bệnh, cho nên bình thường đều sẽ mang kính, không muốn bị người khác nhìn thấy đôi mắt của anh trông như thế nào.

    Lộ Kiêu Dương nhìn anh, không thể không nói, đôi mắt của anh trông rất đẹp.

    Cô nhìn vào trong phòng, thấy Tần Phong không có ở đây, nói: "Cần tôi giúp đỡ không?"

    Cô sợ anh nhìn không thấy.

    Thẩm Trường Hà muốn nói không cần, nhưng lời đến bên miệng lại biến thành, "Giúp như thế nào?"

    Lộ Kiêu Dương đi tới, nói với Thẩm Trường Hà: "Tôi có thể đỡ anh lên giường."

    "Tôi tự làm được." Anh nói.

    "Không cần khách sáo mà." Lộ Kiêu Dương nắm ống tay áo anh, cũng không trực tiếp đụng vào người anh. Dắt anh về phía giường, tiếp đó giúp anh thu dọn giường lại một chút, ván chăn lên, nói: "Bây giờ anh có thể ngủ rồi."

    "Tôi còn chưa tắm."

    "....." Lộ Kiêu Dương nói: "Vậy tôi đi gọi Tần Phong đến đây?"

    Cô vừa nói xong, nhìn Thẩm Trường Hà, nhưng không có động tác.

    Thẩm Trường Hà thấy cô không đi, hỏi: "Sao thế?"

    "....." Lộ Kiêu Dương túm túm tay áo của mình, "Tôi.....muốn xin anh giúp tôi một việc."

    Thừa dịp Tần Phong không có ở đây, cô mới nói ra lời này.

    Chỉ cần có Tần Phong ở đây, Tần Phong nhất định sẽ là người đầu tiên phản đối.

    Nhưng Thẩm Trường Hà thì rất ôn nhu.

    Cô vẫn cảm thấy nói chuyện riêng với anh, hy vọng sẽ lớn hơn một chút.

    "Chuyện gì?"

    Thẩm Trường Hà đứng bên cạnh cô, nhìn cô chỉ cao tới đầu vai của mình.

    Lộ Kiêu Dương đã cúi đầu xuống, sờ sờ mũi, cô sẽ làm động tác này khi cảm thấy xấu hổ: "Chuyện là, khi nào anh thuận tiện, thì có thể....cùng tôi quay về nhà một chuyến được không? Lần trước trở về, tôi bị bọn họ đuổi ra ngoài, nếu anh cùng tôi trở về, hẳn là bọn họ sẽ rất cao hứng."

    Cô nói xong câu này, cảm giác căn phòng đều tĩnh lặng lại.

    Lộ Kiêu Dương kỳ thật cũng biết, khả năng Thẩm Trường Hà nguyện ý giúp cô có thể tính là rất nhỏ.

    Nhưng cô vẫn ôm kỳ vọng.

    Vài giây sau, cô nghe thấy Thẩm Trường Hà hỏi: "Sao tôi phải giúp em?"

    Lộ Kiêu Dương nói: "Cái kia....anh không phải là chồng tôi sao? Chúng ta không ly hôn, ba mẹ tôi cũng là ba mẹ anh."

    "Em thật sự xem tôi là chồng em sao?" Thẩm Trường Hà hỏi.

    Lộ Kiêu Dương nghe anh nói như vậy, có chút chột dạ, cô nói: "Tôi biết bản thân mình trước kia làm ra rất nhiều chuyện không tốt, tôi bảo đảm, về sau sẽ không bao giờ....như vậy nữa, được không? Giang Hành kia là ai, tôi cũng không biết, tôi căn bản không nhớ rõ anh ta là ai. Về sau tôi tuyệt đối sẽ không cùng anh ta qua lại nữa! Thật sự, chỉ cần anh giúp tôi, tôi đều nguyện ý làm trâu làm ngựa cho anh."

    Lần trước thấy ba mẹ, trong lòng cô như có gai đâm vào.

    Nghĩ đến cô đều đã lớn như vậy rồi, chẳng nhưng không có hiếu thuận ba mẹ, mà còn khiến cho bọn họ bởi vì mình mà nhận nhiều lời chỉ trích như thế, cô thật sự rất khó chịu.

    Dù sao vẫn muốn bù đắp cho họ.

    Thẩm Trường Hà hỏi: "Thật sự nguyện ý làm trâu làm ngựa?"

    Lộ Kiêu Dương gật đầu, không chút do dự: "Nguyện ý! Tất nhiên nguyện ý! Anh yên tâm, Lộ Kiêu Dương tôi nói là giữ lời!"

    "Vậy đêm nay em ngủ cùng tôi đi." Anh hời hợt nói một câu đơn giản cũng như thể nói cùng anh ăn cơm vậy.

    "....."

    Chết tiệt!

    ( ngủ ngon ngủ ngon)

    __Hết chương 64__

     
    Annie Dinh, nntc6761LieuDuong thích bài này.
  6. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 65: Tiết tấu quá nhanh

    Bấm để xem
    Lộ Kiêu Dương vừa rồi còn cười tươi như hoa, lập tức trở nên xấu hổ.

    Cô ngẩng đầu, đánh giá Thẩm Trường Hà, nhìn khuôn mặt nhã nhặn lịch sự này của anh, còn tưởng rằng anh là quân tử, nào có nghĩ đến, anh lại là người như thế.

    "Sao không nói lời nào?" Mặc dù có thể nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của cô, nhưng Thẩm Trường Hà cũng không quên chính mình hiện tại là người mất thị lực.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Có thể đổi việc khác được không?"

    "Là vợ của tôi, chuyện này đối với em khó khăn như vậy sao? Xem ra ở trong lòng em, vẫn là thích cái tên Giang Hành kia."

    "....Không phải, tôi....." Lộ Kiêu Dương muốn giải thích, lại không biết bắt đầu từ đâu.

    Nhưng mà, anh đưa ra yêu cầu này, thật sự là quá khó khăn đối với cô!

    Cô đang muốn lên tiếng, Tần Phong đã quay trở lại, "Tiên sinh."

    Nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, nói: "Phu nhân."

    Thấy Lộ Kiêu Dương ở đây, Tần Phong hỏi: "Đêm nay phu nhân không ngủ ở phòng tiểu thiếu gia sao?"

    "Ngủ. Sao không ngủ chứ?" Lộ Kiêu Dương ngáp một cái, "Tôi đi ngủ trước đây, mệt chết tôi rồi!"

    Cô xem như hiểu được, trên thế giới này, sẽ không có loại chuyện tốt như vậy.

    Cô vốn thấy Thẩm Trường Hà là người tốt như thế, nói không chừng anh sẽ đồng ý giúp mình.

    Kết quả.....

    Không ngờ anh lại đưa ra loại yêu cầu này.

    Trở lại phòng, tắm rửa xong, Lộ Kiêu Dương hai tay túm chăn, nằm ở trên giường trẻ em của A Ly, nhìn trần nhà.

    Giống như nhìn thấy Thẩm Trường Hà ở trước mắt nói: "Vậy đêm nay em ở cùng tôi đi."

    Cô kéo chăn che kín mặt.

    Chậc, trước khi đến đây cô còn chưa từng nắm tay với nam sinh nào, rốt cuộc hiện tại, cũng phải đối mặt với chuyện này rồi sao!

    Tiết tấu này không khỏi cũng quá nhanh đi.

    ........

    Đúng lúc này, điện thoại vang lên.

    Cô từ trong chăn chui ra, cầm máy lại đây, nhìn thoáng qua, là Lương Thiến gọi tới.

    Vừa thấy người này, sắc mặt Lộ Kiêu Dương liền trầm xuống, cảm giác cả người đều có chút không thoải mái.

    Cô nhận điện thoại, hỏi: "Thiến Thiến."

    Giọng nói Lương Thiến rất ôn nhu, "Kiêu Dương, cậu không sao chứ?"

    "Khá tốt." Lộ Kiêu Dương kéo râu ria ở viền chăn, trả lời vấn đề nhàm chán này.

    Lương Thiến nói: "Bây giờ cậu về nhà chưa?"

    "Về rồi nha!"

    "Là căn nhà ở nội thành sao? Hay là bây giờ tớ qua nhé." Lộ Kiêu Dương có một căn nhà ở nội thành, cô ta nghĩ hôm nay đã trễ thế này, Lộ Kiêu Dương có thể sẽ trở về nơi đó.

    Lộ Kiêu Dương nói: "Không cần, bây giờ tôi đang ở nhà chồng tôi."

    Nghe thấy cô nói hai chữ 'chồng tôi' thân thiết như vậy, Lương Thiến cắn môi.

    Mẹ nó, bây giờ cô thật sự là ngày ngày chạy tới quấn quít lấy Thẩm Trường Hà à?

    Có cần mặt mũi không đấy!

    Rõ ràng cả thế giờ đều biết sự việc cô cùng Giang Hành, cũng không biết Lộ Kiêu Dương có mặt mũi ở đâu, mà mỗi ngày đều chạy về trấn nhỏ Dương Hà.

    Chỉ là, Lương Thiến vẫn còn nhớ rõ chuyện đại ngôn của rượu đỏ Dương Hà, cũng không dễ gì mà nói trước mặt cô.

    Lương Thiến nói: "Quan hệ của cậu và anh ta tốt như vậy à!"

    "Còn tốt." Lộ Kiêu Dương nói: "Có chuyện gì không? Mau nói nhanh đi, nói xong tôi còn muốn ngủ."

    Lương Thiến nói: "Tớ lo lắng cho cậu."

    "Tôi rất tốt, cậu lo lắng cho tôi làm gì."

    "Cậu vừa mới xuất viện, trạng thái còn chưa tốt lên, bây giờ trên mạng ai cũng mắng cậu, tớ sợ cậu khổ sở. Kiêu Dương, chúng ta là bạn tốt, chỉ cần cậu cần, cứ gọi cho tớ, tớ sẽ qua đó với cậu."

    "Không cần." Cô không có cái loại sở thích này, đặc biệt tìm người đến ghê tởm trước mặt mình. Lộ Kiêu Dương buồn ngủ đến nổi giọng cô trở nên khàn khàn khi nói chuyện.

    __Hết chương 65__

     
    Annie DinhLieuDuong thích bài này.
  7. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 66: Cái gì cũng không nhớ rõ

    Bấm để xem
    Nghe giọng nói phờ phạc của cô, giống như nhìn thấy dáng vẻ Lộ Kiêu Dương vì bị mắng mà khổ sở.

    Cô ta cũng không cưỡng cầu nữa!

    Đợi đến khi Lộ Kiêu Dương chịu đựng không nổi, tự nhiên sẽ đến tìm cô ta.

    Cô ta nói: "Cứ như vậy trước đi! Cậu không sao là tốt rồi. Nghỉ ngơi sớm một chút! Buổi tối đừng thức khuya nhé, ngoan."

    Câu ngoan cuối cùng này, khiến Lộ Kiêu Dương ghê tởm đến mức, muốn nhanh chóng cúp điện thoại.

    Lương Thiến nhìn tên của Lộ Kiêu Dương trên điện thoại, cười cười, Bạch Tuyết ở bên cạnh hỏi: "Chị Thiến, Lộ Kiêu Dương sao rồi?"

    Lương Thiến: "Có vẻ không tốt lắm."

    "Có thể tốt mới lạ!" Bạch Tuyết cười nói: "Hôm nay cô ta mất hết mặt mũi rồi, lúc này chắc là đang khóc đi! Nhưng mà, chẳng lẽ tính tình của cô ta không tốt như vậy, bị người ta mắng liền cam chịu, em nghĩ cái dạng người như vậy, thì có thể làm hại được ai chứ."

    Lương Thiến nói: "Cô ta được như ngày hôm nay, không phải là vì nhờ có chồng cô ta làm chỗ dựa sao?"

    Theo cô ta, Lộ Kiêu Dương căn bản không xứng để nổi tiếng!

    Có được ngày hôm nay, tất cả là nhờ công lao của Thẩm Trường Hà.

    Cho nên cô ta mới hy vọng, Lộ Kiêu Dương mau chóng ly hôn với Thẩm Trường Hà.

    ........

    Bạch Tuyết nói: "Nhưng mà, gần đây quan hệ của cô ta và chồng cô ta có phải trở nên tốt lên rồi không?"

    "Sao có thể tốt lên được?" Lương Thiến nói: "Chẳng qua hiện tại cô ta ngu ngốc, cái gì cũng không nhớ rõ, chỉ cần cô ta nhớ lại, lập tức sẽ ly hôn thôi."

    "Vâng." Bạch Tuyết nói: "Vậy nếu như cô ta vĩnh viễn không nhớ lại những chuyện trước kia, vẫn không ly hôn với Thẩm Trường Hà thì sao ạ?"

    "Em cảm thấy Thẩm Trường Hà sẽ luôn ở bên cạnh cô ta à? Là một người đàn ông, sẽ không cho phép trên đầu mình đội nón xanh." Dù sao giữa hai người, còn có một tên Giang Hành chen vào, hiện tại Lương Thiến hoàn toàn không lo lắng việc đó,

    Bây giờ cô ta chỉ thầm nghĩ muốn dỗ dành Lộ Kiêu Dương cho tốt, để Lộ Kiêu Dương lên tiếng, giúp cô ta đem đại ngôn về đây.

    .......

    Buổi sáng, Lộ Kiêu Dương vừa mới thức dậy, từ trên lầu đi xuống, liền nhìn thấy trên bàn trong phòng khách bày một bó hoa tươi.

    Cô hỏi: "Đây là gì?"

    Người hầu nhìn thấy cô đi xuống, giải thích nói: "Đây là của Lương tiểu thư tặng cho cô, nói là sợ cô buồn rầu, nên đặc biệt đưa đến đây cho cô vui vẻ."

    "....." Lộ Kiêu Dương đi tới nhìn thoáng qua tấm thiệp trên bó hoa, là Lương Thiến viết, "Kiêu Dương, buổi sáng tốt lành. Chuyện đã qua đều là quá khứ, đừng quá đau buồn nhé."

    Lộ Kiêu Dương giơ tay, ném tấm thiệp vào trong thùng rác, rồi bỏ đi.

    Đói bụng quá, muốn ăn cái gì đó.

    Người hầu hỏi: "Phu nhân, hoa này, ngài có muốn tôi cắm hoa vào bình cho ngài không ạ?"

    "Ném đi." Lộ Kiêu Dương mở ngăn tủ, cầm chiếc ly, uống một hớp nước, lúc đem ly đặt trở lại, nhìn thấy chiếc ly này là của một nhà ba người, một nam một nữ, một cái cho trẻ em.

    Trông rất ấm áp.

    Không biết tại sao gần đây, cô ở trong căn nhà này đã một thời gian rồi, cô phát hiện nơi này có rất nhiều vết tích sinh hoạt của cô và Thẩm Trường Hà trước kia, thoạt nhìn, trước đây hẳn là đã rất hạnh phúc.

    Chẳng qua, ở giữa không biết đã xảy ra biến cố gì.

    "Người hầu đem bữa sáng đặt lên bàn cho cô, Lộ Kiêu Dương ngồi trên ghế, nhìn thấy phần bữa sáng dành cho một người, hỏi: "Thẩm tiên sinh đi ra ngoài rồi sao? Hay vẫn chưa dậy?"

    "Ngài ấy đi cửa hàng rượu bên kia." Người hầu nói: "Mỗi ngày Thẩm tiên sinh thức dậy sẽ ra ngoài xem xét xung quanh."

    "Anh ấy cũng thật tận tâm!" Lộ Kiêu Dương cảm thán nói; "Đều đã như vậy, sao không nghỉ ngơi cho tốt chứ."

    Nếu mắt của mình mất đi thị lực, Lộ Kiêu Dương quả thực không thể tin được mình sẽ như thế nào.

    Trong lòng không khỏi có chút khâm phục Thẩm Trường Hà.

    Người hầu nghe lời nói của cô xong, tự hào nói: "Đó là tất nhiên, Thẩm tiên sinh luôn rất cố gắng, chỉ là bây giờ mỗi ngày cô đều nhìn thấy ngài ấy ở trong nhà, nếu là trước đây....."

    __Hết chương 66__

     
    Annie DinhLieuDuong thích bài này.
  8. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 67: Bạn của Thẩm Trường Hà

    Bấm đê xem
    Lộ Kiêu Dương nhìn người hầu, hỏi: "Nếu là trước đây thì sao?"

    Người hầu lắc đầu, không chịu nói.

    Cô ấy nhớ đến có một lần Lộ Kiêu Dương trở về nói chuyện ly hôn với Thẩm Trường Hà, khi hai người cãi nhau, Lộ Kiêu Dương liền oán trách Thẩm Trường Hà thường xuyên không có ở nhà.

    "Nơi này, còn giống cái nhà sao? Anh chỉ biết có sự nghiệp của anh, nào có người vợ là tôi?"

    Tuy rằng tất cả mọi người đều cảm thấy Thẩm Trường Hà là một người rất tài giỏi, nhưng tựa hồ, khi đứng ở góc độ của người vợ, Lộ Kiêu Dương cũng nghĩ không sai.

    Cho nên hiện tại, ở trước mặt Lộ Kiêu Dương, cô ấy cũng không dám nói những lời này, sợ sẽ làm cho Lộ Kiêu Dương mất hứng, quay đầu lại đi tìm Thẩm tiên sinh cãi nhau.

    Đến lúc đó, thật sự chính là bi kịch.

    "Cô lắc đầu làm gì thế? Nói đi!" Lộ Kiêu Dương nói: "Chỉ nói một nửa như vậy, làm cho người ta rất buồn bực đấy?"

    Người hầu thấy Thẩm phu nhân bình dị gần gũi, nói: "Chuyện trước kia, phu nhân cũng không nhớ rõ sao?"

    "Ừm." Lộ Kiêu Dương nói: "Cô nói cho tôi một chút đi. Yên tâm, tôi sẽ không tức giận."

    Từ trong miệng bọn họ, cô cũng biết đại khái, bản thân mình trước đây và bọn họ dường như ở chung không được tốt cho lắm.

    Người hầu nói: "Trước kia Thẩm tiên sinh bận rộn làm việc, thỉnh thoảng sẽ rất ít khi trở về. Thực ra, Thẩm tiên sinh cũng không dễ đàng gì, nếu ngài ấy không cố gắng như vậy, làm sao sẽ có được ngày hôm nay? Hơn nữa....ngài ấy rất yêu cô, cô xem, trấn nhỏ của chúng ta đều lấy tên của hai người mà ra. Cho dù biết cô và Giang Hành ở cùng một chỗ, ngài ấy cũng không có đồng ý ly hôn."

    "......" Lộ Kiêu Dương nhìn người hầu, sau khi nhắc tới Giang Hành, Lộ Kiêu Dương dường như rất hối hận.

    Lộ Kiêu Dương cười cười, "Được rồi, tôi cũng không mắng cô, cô sợ tôi như vậy làm gì?"

    Người hầu thấy Lộ Kiêu Dương cười, áp lực trong lòng cũng ít đi một chút, nói: "Phu nhân, cô đừng cãi nhau với Thẩm tiên sinh nữa được không? Ngài ấy rất yêu rất yêu cô, thật đấy. Mỗi lần cô và ngài ấy ầm ĩ xong, ngài ấy luôn ngồi một mình rất lâu. Lúc biết cô gặp tai nạn xe, ngày ấy vài ngày đều không ngủ được."

    "....." Lộ Kiêu Dương nghe xong, cảm thấy rất cảm động.

    Cô nói với người hầu: "Đúng rồi, sao A Ly không có ở đây?"

    Người hầu nói: "Trước đây luôn ở nơi này, nhưng mà từ khi hai người ầm ĩ ly hôn, lão phu nhân liền mang cậu ấy đi. Năm đó cậu ấy còn nhỏ, bình thường Thẩm tiên sinh ở nhà lại không thích nói chuyện, lão phu nhân sợ cậu ấy ở chung lâu với Thẩm tiên sinh, cũng không thể nói được, nên liền mang cậu ấy theo bên cạnh mình."

    Lộ Kiêu Dương nhớ tới lần trước gặp được tiểu A Ly ở bệnh viên, tính tình của cậu bé và ba cậu quả thực là không giống nhau, cho nên tính cách nói nhiều như vậy, hình như là di truyền từ mình?

    Lộ Kiêu Dương vừa ăn gì đó, vừa trò chuyện cùng người hầu, có tiếng xe dừng lại ở ngoài cổng, sau đó có hai người đi đến, là hai người đàn ông, thân cao một mét tám mấy, cùng với cái loại giá trị nhan sắc nghịch thiên này, như thể xuất thân từ nhóm nhạc nam nào đó.

    Mà người còn lại mặc một chiếc áo khoác rất bình thường, hôm nay hiếm khi gội đầu sạch sẽ, nhưng sau đó vẫn là dáng vẻ lôi thôi lếch thếch.

    "Thẩm tiên sinh đâu?" Người mở miệng đầu tiên là người đàn ông mặc tây trang kia. Dáng vẻ nho nhã lễ độ.

    Người hầu vừa thấy hai người, mau chóng trả lời: "Thẩm tiên sinh ở cửa hàng rượu."

    "Ồ."

    Trong miệng Lộ Kiêu Dương đang cắn một quả nho, thấy hai người, hoàn toàn không quen biết. Chỉ cảm thấy rất đẹp trai!

    Hai người kia cũng nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, vẫn luôn nghe nói Thẩm Trường Hà và Lộ Kiêu Dương ly hôn, sao cô lại ở đây?

    Nghe nói Thẩm Trường Hà ở cửa hàng rượu, hai người cũng không có ở lại, trực tiếp đi ra ngoài.

    Lộ Kiêu Dương hỏi: "Hai người này là bạn của Thẩm tiên sinh sao?"

    ( Vào thứ hai, cầu đề cử phiếu yêu)

    __Hết chương 67__




     
    LieuDuong thích bài này.
  9. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 68: Bỏ lỡ cơ hội gặp thần tượng

    Bấm để xem
    Người hầu thấy Lộ Kiêu Dương cái gì cũng không biết, nói: "Cô không biết Trình tiên sinh sao? Ngài ấy là anh em tốt của Thẩm tiên sinh. Người còn lại là bạn của Trình tiên sinh, Thịnh tổng."

    "Thịnh tổng?"

    "Phu nhân không biết? Là Thịnh Thư Hành đấy! Không phải ngày hôm qua cô còn hát bài hát của ngài ấy trên TV sao?"

    "....." Lộ Kiêu Dương nghĩ đến hai người vừa rồi, không đúng, người đó rõ ràng mặc tây trang, cô nhận ra được.

    Chẳng lẽ là nói vị bên cạnh kia....

    Chết tiệt chết tiệt chết tiệt!

    Xem ra thật sự có chút giống.

    Ở trong lòng cô, Thịnh Thư Hành vĩnh viễn luôn là dáng vẻ tỏa sáng, Thịnh Thư Hành có tiếng là anh tuấn, làm sao có thể nghĩ đến, người đàn ông trông lôi thôi lếch thếch kia lại là anh chứ?

    Lộ Kiêu Dương lập tức đứng lên, chạy ra ngoài, thấy Trình Vũ Gia và Thịnh Thư Hành muốn lên xe, chiếc xe lái đi trước mắt cô rồi, lái đi rồi.....

    Trên xe đang đi đến công ty, Annie thấy vẻ mặt oán giận của Lộ Kiêu Dương, dáng vẻ ỉu xìu, hỏi: "Chị làm sao vậy? Chẳng lẽ bởi vì chuyện trên mạng? Hôm qua không phải chị còn an ủi em kia mà? Sao bây giờ chị lại khổ sở ở đây rồi?"

    Lộ Kiêu Dương nói: "Không phải, em biết không? Hôm nay chị thấy T thần! Chị trơ mắt nhìn anh ấy xuất hiện trước mặt chị, lại có thể không nhận ra anh ấy, sau đó để anh ấy đi rồi! Em không biết chị thích anh ấy bao nhiêu đâu! Anh ấy chính là thần tượng của chị aaaa!"

    Lúc này cô chỉ muốn lấy gạch đập chết mình thôi, đần độn quá, ôi!

    Annie nói: "Chị và T thần không phải trước kia đã gặp nhau rồi sao?"

    "Hả?" Lộ Kiêu Dương hỏi: "Gặp rồi?"

    Nhưng cô hoàn toàn không có ký ức nào cả!

    Phải biết rằng giấc mộng lớn nhất của cô trước đây, chính là có thể đến buổi trình diễn của anh ấy một lần, và gặp anh ấy.

    Cô chưa từng ngưỡng mộ ai đó một cách chân thành như vậy.

    Một người anh tuấn như vậy, lại là người tài hoa như thế.

    Annie nói: "Nếu chị muốn gặp, sau này còn có rất nhiều cơ hội."

    Cô hoàn toàn không hiểu, Lộ Kiêu Dương kích động như vậy làm gì.

    Chỉ có điều, nhìn cô giống như nữ sinh nhỏ tuổi theo đuổi thần tượng, Annie cảm thấy vô cùng thú vị.

    Nếu là Lộ gia trước đây, cho dù có thích ai, cũng sẽ không nói ra!

    Nghe thấy Annie nói như vậy, Lộ Kiêu Dương mới dễ chịu hơn một chút.

    Cô nhìn Annie, lúc này mới bắt đầu quan tâm mục đích của Annie, "Bây giờ em đưa chị đi đâu?"

    "Long tổng muốn gặp chị."

    "Chị không muốn gặp ông ấy." Lộ Kiêu Dương nói: "Ông ta quá dối trá, chị không thích nói chuyện với ông ta."

    "Thực xin lỗi, Long tổng lên tiếng, em thật sự không có cách nào." Annie cũng rất bất đắc dĩ.

    Mệnh lệnh của Long tổng, cô không thể không nghe!

    Lộ Kiêu Dương trông thấy dáng vẻ hổ thẹn của Annie, nói: "Ông ta lại mắng em?"

    Annie nói: "Không sao đâu, em quen rồi."

    Lộ Kiêu Dương biết, bởi vì thanh danh của mình hiện tại ở trong giới giải trí rất xấu, rất khó nhận được hợp đồng, vì vậy Long Hữu Dư đối xử với Annie rất tệ, thậm chí thỉnh thoảng, Lương Thiến bên kia tùy tiện châm ngòi ly gián một câu, Annie cũng sẽ bị mắng.

    Nhưng một người là trụ cột công ty, một người là trợ lý nhỏ, Annie cũng chỉ có thể chịu ủy khuất.

    Trừ khi cô ấy mặc kệ công việc này.

    Cô rất thích Annie, dù sao Annie đối xử với cô rất tốt.

    Vào công ty, Lộ Kiêu Dương đi theo sau Annie, đi ngang qua văn phòng của Lộ Kiêu Dương trước kia, hiện tại đã thuộc về Lương Thiến, nghe thấy mấy trợ lý đang chê cười cô: "Các cô có xem video của Lộ Kiêu Dương không? Cô ta thật sự rất buồn cười! Cười chết tôi."

    "Cười chết cô? Vậy sao cô còn đứng ở chỗ này?" Nhìn thấy đám tay sai của Lương Thiến, Annie không chút do dự quay đầu lại.

    Từ khi Lộ Kiêu Dương gặp chuyện không may, hiện tại lại cười nhạo Lộ Kiêu Dương dữ dội nhất, chính là đám nguời này của Lương Thiến.

    __Hết chương 68__

     
    nntc6761LieuDuong thích bài này.
  10. SusissTih

    Bài viết:
    0
    Chương 69: Sao cô dám

    Bấm để xem
    Thấy là Annie, những người này đang định nói chuyện.

    Sau đó liền thấy Lộ Kiêu Dương.

    Lộ Kiêu Dương nhìn lướt qua đám người này, không khỏi cười một tiếng, trực tiếp đi vào văn phòng của Long Hữu Dư.

    Mấy trợ lý nhìn Lộ Kiêu Dương vừa mới cười lạnh, trong lòng đều có chút hoảng, có là là bởi vì Lộ Kiêu Dương kiêu ngạo quá lâu, thế cho nên hiện tại bọn họ nhìn thấy cô, đều có chút sợ hãi.

    Lương Thiến đang ở trong văn phòng của Long tổng, cùng Long tổng trò chuyện.

    "Chuyện kia của Lộ Kiêu Dương, ngài cũng đừng để ở trong lòng." Bắt đầu từ ngày hôm qua, Lộ Kiêu Dương luôn nằm trên hotsearch, đến bây giờ vẫn chưa có hạ xuống.

    Video vẫn đang lan truyền điên cuồng trên mạng, ngay cả đài B cũng đang tràn ngập video của cô, bị người ta cắt ghép thành nhiều đoạn ngắn kì quái.

    Long tổng nói Lương Thiến: "Cô lo việc của của đi, tô đã nhận giúp cô một quảng cáo khoai tây chiên rồi."

    Lương Thiến hỏi: "Còn đại ngôn rượu đỏ Dương Hà thì sao? Khi nào ngài nói việc này lại với Lộ Kiêu Dương? Bọn họ bên kia vẫn chưa xác định chọn người nào, để Lộ Kiêu Dương đi nói một câu thôi! Hiện tại Dương Hà cũng không có khả năng sẽ dùng cô ấy, cô ấy không nên chiếm lấy cơ hội này làm gì?"

    Đến bây giờ Lương Thiến, còn chưa chết tâm.

    Long Hữu Dư nhìn cô ta, nói: "Thái độ của cô ấy cô cũng biết, tôi cũng không thể ép cô ấy làm chuyện mình không muốn làm! Yên tâm, trở về tôi sẽ thương lượng lại với giám đốc Tống xem sao."

    Lương Thiến nhìn Long Hữu Dư, trong lòng có chút mất hứng, Lộ Kiêu Dương bây giờ nháo thành như thế, khiến cho công ty gặp nhiều phiền phức như vậy, thanh danh hiện tại cũng xấu như này, vậy mà Long Hữu Dư còn che chở cho cô ta?

    Để cho cô ta đi bàn bạc chuyện đại ngôn thì làm sao?

    Ông ta là ông chủ, Lộ Kiêu Dương dám cự tuyệt sao?

    Hiện tại, hợp đồng của Lộ Kiêu Dương đang nằm trong tay Long Hữu Dư, bởi vì hình ảnh bại hoại của cô, Long Hữu Dư đã thay cô lo liệu toàn bộ, với tình hình hiện tại của Lộ Kiêu Dương, cô căn bản không có năng lực chấm dứt hợp đồng, chỉ có thể ngoan ngoãn ở công ty chịu trói.

    Cho dù cô có ẩn mình trong tuyết, cô cũng không có khả năng giãy dụa.

    Nhưng Long Hữu Dư nhất quyết che chở cho cô!

    Trước kia bảo vệ cũng không có gì.

    Bây giờ thì sao?

    Hiện tại chính mình mới là người kiếm được tiền cho công ty, nhưng vẫn bảo vệ cô, điều này làm cho Lương Thiến rất khó chịu.

    Tất nhiên, cô ta cũng không có lá gan như Lộ Kiêu Dương trước kia, cùng Long Hữu Dư nói chuyện không tốt, còn dám làm cho Long Hữu Dư mất thể diện.

    Ở trước mặt Long tổng, cô ta chỉ bày ra dáng vẻ nhu thuận nghe lời.

    Hai người đang nói chuyện, thì có tiếng gõ cửa, thư ký đi tới, nói: "Long tổng, Lộ gia đã đến."

    Lộ Kiêu Dương và Annie nhanh chóng đi vào.

    Hôm nay cô mặc áo sơ mi màu đen, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác có mũ, phía dưới là chiếc quần jean đen, ăn mặc rất tùy ý, nhưng vẫn trông rất rạng rỡ.

    Lộ Kiêu Dương nhìn Lương Thiến, Lương Thiến cười nói: "Kiêu Dương."

    Hôm nay Lộ Kiêu Dương bị Long tổng gọi tới, hẳn là muốn dạy dỗ cô đi!

    Dù sai biểu hiện của Lộ Kiêu Dương tối hôm qua, thật sự rất mất mặt.

    Cô như vậy, chỉ có thể làm xấu mặt công ty thôi.

    Lộ Kiêu Dương không lên tiếng, ngồi xuống sofa.

    Hiện tại cô cũng không giống như trước, tư thế ngồi rất chỉnh tề, giống như học sinh.

    Long Hữu Dư nhìn Lộ Kiêu Dương cười đi tới, "Kiêu Dương, ngại quá, hôm nay sáng sớm như vậy tôi lại kêu cô đến đây, có làm cô mất ngủ không?"

    Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua Long Hữu Dư, dù sao vẫn luôn cảm thấy ông ta cười nhiệt tình như vậy, chắc chắn là không có ý tốt.

    Cô nói: "Có gì thì nói mau đi, tôi còn có việc."

    "Kiêu Dương." Lương Thiến nói: "Sao cậu lại nói như vậy với Long tổng? Long tổng vì chuyện của cậu, mà lo lắng bao nhiêu, cậu lễ phép chút đi!"

    Cô ta cũng không biết Lộ Kiêu Dương đã như vậy rồi, sao còn dám kiêu ngạo trước mặt Long tổng?

    __Hết chương 69__


     
    LieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...