Ngôn Tình [Edit] Xuyên Thành Mối Tình Đầu Của Nam Chủ, Ta Cùng Mẹ Chồng Trở Thành CP Bạo Đỏ - Tương Nguyệt Khứ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi lelehue, 22 Tháng hai 2023.

  1. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 30

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [ Chủ nhiệm câu lạc bộ violon Khương Lan 15]

    [ Với Vãn Thu Khương Lan 21]

    [ Đàn ông khi yêu có bao nhiêu vô tâm 39]

    【 Khương Lan không phải rất giỏi lấy lòng người sao, Lục Di Trình chắc cũng là vì cái này mà yêu cổ, có một người bạn gái như vậy, cho dù không thích lắm cũng sẽ không chia tay đúng không 】

    Đây là bình luận hot nhất với hơn ba mươi nghìn lượt thích và hơn hai ngàn bình luận.

    Có người không hiểu, hắn là Lục Di Trình sao, có nghe chính miệng Lục Di Trình nói không thích Khương Lan không? Có thấy Lục Di Trình đeo dây buộc tóc của Khương Lan trên cổ tay không, sao có thể khẳng định không thích chứ.

    Cho dù Khương Lan kéo đàn violon cho Lục Di Trình nghe thì sao chứ, bọn họ là một đôi đang yêu đương mà.

    Hơn nữa, đây là lấy lòng sao, Với Vãn Thu tặng cho cô ấy một cái váy, Khương Lan mời lại một bữa cơm, rõ ràng là đáp lễ.

    【 Ta là sinh viên Thanh Đại đây. Ta có thể làm chứng, bọn họ đang yêu nhau, Khương Lan là người chủ động, tuy rằng từng cãi nhau, nhưng Lục Di Trình thật sự rất thích cổ. 】

    【 Ta có một người bạn gãy chân, cô ấy muốn nghe kỹ càng tỉ mỉ quá trình yêu nhau của hai người đó, đây là tâm nguyện cuối cùng của cô ấy trước khi cưa chân. 】

    【 Tháng năm năm ngoái, Khương Lan tổ chức sinh nhật cho Lục Di Trình, buổi tối hôm đó Lục Di Trình có tiết học, 10 giờ mới xong, rất nhiều người tặng hoa hồng cho anh ấy, một người một bông, từ khu dạy học đến sân thể dục, hoa nhiều đến nỗi không thể ôm hết, sau đó Khương Lan ở sân thể dục kéo ba bản nhạc. 】

    【 Sau đó đâu, sau đó đâu! 】

    【 Lúc ấy rất nhiều người, đại khái đều muốn cướp người của Lục Di Trình [ mỉm cười] 】

    Từ diễn đàn Thanh đại có thể đào ra bài viết này, đây là sự việc xảy ra rất lâu rồi. Sinh viên Thanh đại cũng chỉ âm thầm nhấm nháp chút "đường" này.

    Mọi người vui vẻ ngắm tuấn nam mỹ nữ, chụp hai bức ảnh, "wow" hai tiếng, cũng sẽ không trộm theo đuôi quấy rầy cuộc sống của đôi tình nhân.

    Lúc ấy Khương Lan đã nhờ các học muội, học tỷ trong câu lạc bộ violon, còn có bạn cùng lớp, tặng hoa hồng cho Lục Di Trình.

    Một đóa, hai đóa, một nắm, một bó, thẳng đến lúc cả người Lục Di Trình bị hoa tươi vây quanh. Trên sân thể dục, tất cả mọi người đứng hai bên nhường ra một con đường.

    Khương Lan đắc ý mà nhìn hắn cười cười, khoác trên vai một cây đàn violon, kéo một bản nhạc phổ biến, rất nhiều người cùng nhau hát lên.

    Biểu cảm lúc đó của Lục Di Trình như thế nào, anh ấy có vẻ sững sờ và không phản ứng gì cả, chờ Khương Lan hát xong bài chúc mừng sinh nhật, Lục Di Trình liền đem hoa ném sang một bên, tiến lên ôm lấy bạn gái.

    【 Sau đó đâu, sau đó đâu! 】

    【 Sau đó, Khương Lan bắt hắn nhặt hết hoa trên sân thể dục 】

    【 Ta còn cho rằng ít nhất hôn nhau mười phút 】

    Nhân vật chính của buổi tiệc sinh nhật nhặt hoa, nhặt một hồi lâu.

    Nhiều hoa như vậy, Lục Di Trình luyến tiếc cho người khác, lại không thể mang hết đi, rất nhiều trong số đó đã bị bạn cùng phòng, bạn cùng lớp cướp đi.

    Lục Di Trình lúc ấy rất muốn nói, từ nhỏ đến lớn, hầu như không ai tổ chức sinh nhật cho anh, năm trước Khương Lan tặng bánh sinh nhật anh đã rất vui vẻ rồi.

    Nhưng mà anh vẫn không biết đủ.

    Điều bất ngờ này có chút "tục", nhưng Lục Di Trình cực thích.

    Diễn đàn Thanh đại còn có ảnh chụp, tất cả đều được chụp từ một góc rất xa, hoa hồng màu đỏ, đám người vây xem, đèn đường mờ ảo, tràn ngập bầu không khí lãng mạn.

    Nhìn kỹ lại, hốc mắt Lục Di Trình có chút hồng, ôm Khương Lan rất lâu.

    【 Ta lo lắng một vấn đề, trò này Khương Lan đã dùng rồi, về sau Lục Di Trình muốn cầu hôn thì nên làm cái gì bây giờ 】

    【 Ta cũng bắt đầu lo lắng rồi nha! 】

    【 Thấy hai người bọn họ nhất định kết hôn là ta liền an tâm rồi 】

    Fans đi đào "đường" *, đến nỗi bình luận ngọt cũng có chút bi quan, có người thích, có người không thích, nói đến cùng vẫn là chua, những năm tháng đó hai người cùng nhau đi qua, dựa vào cái gì cô nói không thích liền không thích.

    *đường: Là carbohydrate có vị ngọt đấy ạ, không phải đường xá..

    Fans vẫn cứ thích đấy, tức chết cô!

    Fans hy vọng hai người lại phát thêm nhiều đường, hy vọng Lục Di Trình sớm xuất hiện, lộ mỗi cái mặt cũng được.

    10 giờ sáng Thứ bảy, Với Vãn Thu và Khương Lan đã phát Weibo, 【 Với Vãn Thu Y: Buổi tối 7 giờ phát sóng trực tiếp, không gặp không về, số phòng 2315762】

    Khương Lan thực mau đăng lại bài viết này, sau đó liền hết sức chuyên chú lập kế hoạch chuyến đi.

    Phố Chúc An còn rất gần Thanh đại, ngồi tàu điện ngầm mất hơn nửa giờ.

    Không ít học sinh buổi tối đều đi phố ăn vặt, gần đó còn có các tòa dân cư, buổi tối đặc biệt náo nhiệt.

    Phố ăn vặt có nướng BBQ, bánh cuốn, chân gà rán, bún thịt nướng, giò heo quay..

    Mấy món đặc biệt ngon đều được Khương Lan đánh dấu lại.

    Có rất nhiều blogger đã phát sóng trực tiếp ở phố Chúc An, đi vào còn có thể rút thăm trúng thưởng, bóng bay, gấu bông..

    Buổi chiều, Hạ Tịnh gọi điện thoại tới, "Chị đã nghĩ về nội dung của buổi phát sóng trực tiếp chưa, phía Vương Giả Vinh Diệu hỏi muốn livestream cùng bọn họ tiếp không, người chơi trong đội chuyên nghiệp vẫn còn rất nhiều."

    Tuy rằng Với Vãn Thu cũng rất muốn chơi game, nhưng mà bà đã quyết định đi phố ăn vặt.

    Đoạn hai người bàn bạc về việc đi phố ăn vặt đã bị cắt ra khỏi chương trình hôm qua. Trương Thiên đại khái đoán được, hôm nay Lục Di Trình sẽ tới, ông sợ nếu không cắt đi đoạn đó, fans sẽ tụ tập ở phố ăn vặt, như vậy sẽ loạn thành một đoàn mất.

    "Không được, hôm nay buổi tối đi phố ăn vặt," Với Vãn Thu nói: "Nhưng mà ngày mai có thể chơi game."

    Rank* cũng quan trọng không kém.

    *là một thuật ngữ được dùng để chỉ cấp bậc xếp hạng của người chơi.

    Hạ Tịnh: "Có thể, phát sóng trực tiếp mỗi tuần ít nhất hai giờ, dài một chút cũng được, em thấy Thẩm Tinh Dao một tuần đều phát bảy tám tiếng đồng hồ."

    Trương Lâm phát sóng trực tiếp thường xuyên nhất, một tuần hai ba lần, Hạ Tịnh cảm thấy cô ấy có điểm đáng tiếc, nhất là thời điểm đang hót mà lui về kết hôn sinh con, hiện tại muốn tái xuất lại không có thời gian.

    Với Vãn Thu: "Được, em hỏi bên đó một chút có thời gian hay không, đừng chậm trễ bọn họ huấn luyện."

    "Buổi tối Lục Di Trình có khả năng sẽ đến, em nhớ để ý hot search, và bình luận trên livestream một chút."

    Hạ Tịnh cả kinh: "Sao chị không nói sớm, này.. Khương Lan không biết phải không?"

    "Khương Lan mà biết, Lục Di Trình còn có thể tới sao?" Với Vãn Thu thở dài, lý trí nói cho bà biết phải giúp con trai mình, nhưng mà Khương Lan đã tặng hoa cho bà, bà thấy hơi áy náy.

    Hạ Tịnh một trận trầm mặc, một lát sau, cô nói: "Em đã nói là chị rất thích Khương Lan mà, tuần trước em hỏi chị còn chối." -----------------

    Mình edit còn nhiều sai sót. Hy vọng bạn dành chút thời gian đánh giá truyện và để lại bình luận nhé!
     
  2. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 31: Trúng thưởng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Bình thường thôi, cúp máy đây, lát nữa phải ra ngoài rồi."

    Trương Thiên đã mong chờ ngày này từ lâu. Tập vừa rồi vì có sự xuất hiện của Trần Hạo mà tỷ suất người xem đã tăng rất cao, tuy đây là chương trình tạp kỹ mẹ chồng nàng dâu, nhưng chuyện giữa mẹ chồng cô dâu có khi nào mà không liên quan đến con trai.

    Trần Hạo đã ngăn Đỗ Vạn Thuyền thúc giục hai vợ chồng sinh con vì vậy mà thu hút được không ít fans. Hiện tại người đại diện của Thẩm Tinh Dao đã bắt đầu tiếp nhận kịch bản mới cho cô ấy.

    Trần Hạo là từ trong hộp quà chui ra, Lục Di Trình sẽ xuất hiện như thế nào đây.

    Tất cả những gì Trương Thiên có thể nghĩ đến là ngồi trực thăng, từ trên trời bay xuống, tuy như vậy thực ngầu, nhưng phố ăn vặt không có chỗ hạ cánh.

    Nếu không thì từ siêu xe bước xuống, ôm một bó hoa, tuy đây là tình huống cũ rích nhưng rất nhiều cô gái thích điều này.

    Trương Thiên đưa Với Vãn Thu và Khương Lan tới chỗ tổ chương trình, gắn cho bọn họ một cái camera mini, như vậy sẽ không lộ liễu quá, bằng không để cameraman đi theo sát hai người sẽ dễ dàng bị người qua đường nhận ra.

    Trương Thiên còn mua cả thuỷ quân*. Tuy mấy bức ảnh mờ mờ ảo ảo của Lục Di Trình trông có vẻ rất soái, nhưng chẳng phải có những người chỉ cần mang khẩu trang mà giá trị nhan sắc đã có thể tăng lên 50% sao, nên cũng không thể tin vào những bức ảnh không rõ ràng này được.

    * "Thủy quân" trong cbiz có thể hiểu là một nhóm người (thường là người thất nghiệp, nội trợ, học sinh sinh viên muốn kiếm thêm thu nhập) được một tổ chức hay các nhân nào đó trả tiền để định hướng truyền thông theo ý mình (có thể là cô/dìm, phát tán thông tin).

    Ngộ nhỡ Lục Di Trình không giống mẹ mà giống cha hắn thì sao.

    Vì là con trai của Với Vãn Thu nên mấy người trên mạng chắc chắn có yêu cầu cao đối với hắn. Nào là phải cao, phải soái, phải bằng cấp cao, chỉ cần có chỗ nào không hài lòng chắc chắn sẽ bị phóng đại.

    Truyện được đăng chính thức tại truyenHD và dembuon.vn

    Năm giờ chiều, Khương Lan đã trang bị đầy đủ mọi thứ như khăn giấy, nước uống, túi đựng rác, quạt nhỏ và còn có thuốc tiêu thực.

    "Mấy thứ khác không nói, nhưng cô mang thuốc tiêu thực làm gì."

    Khương Lan nói có sách mách có chứng: "Đề phòng ăn quá no! Với lão sư nhanh đi thôi, bằng không lát nữa sẽ đông người lắm."

    Hôm nay Với Vãn Thu mặc quần jean và áo phông, tóc búi cao giống như Khương Lan, đeo khẩu trang, không trang điểm, rất khác với hình tượng trước kia của bà, phỏng chừng fans nhìn cũng không nhận ra được.

    6 giờ nhiều, hai người ngồi xe từ biệt thự xuất phát, anh trai quay phim mở phát sóng trực tiếp, Khương Lan ở trước máy quay chào hỏi, "Hôm nay em dẫn Với lão sư đi mở mang kiến thức, mọi người không cần tặng quà nhé, nếu có ai biết là chỗ nào, hy vọng không để lộ ra."

    【 Không phải đến quán bar chứ? 】

    【@ Lục Di Trình, bạn gái cậu mang mẹ cậu đi quán bar kìa! 】

    "Nói bậy nói bạ, ai lại đi quán bar." Khương Lan làm động tác "xuỵt", "Tới rồi liền biết là chỗ nào."

    Màn đêm buông xuống, phố Chúc An bắt đầu bận rộn.

    Đều là xe đẩy nhỏ, phía trên có ghi tên quán ăn. Con đường dài hơn bốn mươi mét, có bốn hàng xe, ở giữa là đường nhỏ rộng hai mét, bên này xe cũng ít, tới tới lui lui đều là học sinh và dân cư sống gần đây.

    Xuống xe, liền cảm giác một trận gió nóng, đúng là tháng bảy, không ở trong phòng điều hòa, đi hai bước liền thấy nóng.

    Cách phố ăn vặt còn có một đoạn đường, cách xa như vậy, mà đã có thể nghe thấy tiếng người ồn ào.

    "Với lão sư, thật náo nhiệt!"

    Với Vãn Thu gật gật đầu, bà dường như có thể ngửi được mùi hương, nó khác với mùi hương trong nhà hàng. Đủ loại mùi thơm trộn lẫn với nhau, thật là hấp dẫn, giống như một cái móc câu có thể lập tức kéo người ta lại.

    Với Vãn Thu chưa từng tới những nơi như thế này, đám đông náo nhiệt, tràn đầy lửa khói, đây là chợ đêm.

    Khương Lan kéo Với Vãn Thu đi về phía trước, "Có nhà nướng chân giò heo ăn rất ngon, chân gà nướng Du Lâm cũng rất tuyệt, chúng ta đi mua trà sữa trước đi!"

    Với Vãn Thu từ trước đến nay luôn không quan tâm đối với loại thức uống vừa nhiều đường vừa nhiều calo này, nhưng đã tới nơi này rồi uống một chút cũng không sao.

    Bà nhìn về phía trước, không thấy Lục Di Trình đâu, nhưng mà đằng trước có một đám người đang vây quanh gì đó.

    Khương Lan cũng thấy, bên trong đám người, có vài cái đầu to, như là đồ thú bông.

    Người ở bên trong quán cầm một cái loa, "Chúc mừng Phố Chúc An của chúng ta đã xây dựng được ba năm, mọi người hãy tham dự rút thăm trúng thưởng để nhận quà nào!"

    "50 giải ba là móc chìa khóa, 10 giải nhì là phiếu mua hàng trị giá 20 tệ, 3 giải nhất là hướng dẫn viên thú bông!"

    Khương Lan nhón chân nhìn vào bên trong, "Với lão sư! Chúng ta cũng đi rút thăm trúng thăm đi!"

    Coi như rút được móc chìa khóa cũng tốt nha.

    Với Vãn Thu gật gật đầu, Khương Lan kéo bà tới xếp hàng rút thăm trúng thưởng, người rút thăm trúng thưởng còn rất nhiều, đã có một con hướng dẫn viên thú bông bị lấy đi rồi.

    Còn lại là một con gấu nâu đen và một con gấu trúc khổng lồ đặc biệt đáng yêu.

    Rốt cuộc đến phiên Khương Lan, cô để Với Vãn Thu rút thăm trước, Với Vãn Thu rút trúng phiếu thưởng giải nhì, phiều này có thể đổi thành tiền mặt tại phố Chúc An.

    Khương Lan xoa xoa tay, "Với lão sư, mượn chút may mắn của cô, em nếu có thể rút trúng giải nhì thì chúng ta liền có 40 tệ!"

    Với Vãn Thu nghĩ, cô cũng có thể may mắn hơn một chút mà.

    Khương Lan sờ soạng trong hộp thăm trúng thưởng nửa ngày, mở ra vừa thấy, trên tờ giấy viết giải nhất, cô lẩm bẩm nói: "Tôi có nên đi mua vé số không đây.."

    Nhân viên công tác cười nói: "Chúc mừng cô đã trúng giải nhất, mời cô qua bên này nhận thưởng. Xin hỏi cô muốn chú gấu nào?"

    "Với lão sư em trúng giải nhất rồi!" Khương Lan tựa hồ chưa từng đạt mấy giải thưởng.

    Cô có chút xui xẻo, thế mà lần này có thể trúng thưởng.

    Với Vãn Thu nói: "Mấy con gấu này rất đáng yêu, cô chọn một con đi."

    Còn thừa lại hai hướng dẫn viên, một con gấu nâu đen, và một con gấu trúc trông có vẻ thật thà đáng yêu.

    Ai có thể cự tuyệt một con gấu trúc đâu, Khương Lan đã dẫn hướng dẫn viên gấu trúc đi.

    Nhưng gấu trúc này quá lớn, so với Khương Lan còn cao hơn một cái đầu, Khương Lan phải ngửa đầu nhìn nó.

    "Cậu có nóng không?"

    Tuy giờ đã là buổi tối rồi, nhưng bên ngoài cũng đến 37 độ, mặc cái này chẳng phải giống như mặc áo khoác bông vào mùa hè sao.

    Gấu trúc lắc lắc đầu, sau đó hướng tới Khương Lan vươn tay.

    Móng vuốt màu đen của gấu trúc đưa tới, đầu gấu trúc cũng cúi thấp xuống, cái độ cao này hẳn là nam sinh đi, Khương Lan không đưa tay ra, "Với lão sư, chúng ta mau đi mua trà sữa đi!"

    Camera cách khá xa, nhưng cũng có thể quay đến, có người đã nhận ra đây là chỗ nào rồi, đặc biệt là sinh viên Thanh đại rất quen thuộc với chỗ này.

    【@ Lục Di Trình, vợ cậu ở chỗ này 】

    【 Mau tới a, người khác tới không được nhưng Lục Di Trình cậu nửa giờ là đến được rồi! 】
     
    Quỳnhhh đây, Almira11LieuDuong thích bài này.
  3. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 32

    Bấm để xem
    Đóng lại
    【 Chính xác là ở đâu vậy? 】

    【 Phố ăn vặt, thơm quá a, ai, bạn cùng phòng kêu ta rồi ta không đi được 】

    【 May mắn kiểu gì thế này, trực tiếp bóc thăm trúng giải nhất mà hướng dẫn viên không biết nói sao? 】

    Gấu trúc thấy Khương Lan không duỗi tay, liền chạm chạm cánh tay Khương Lan, ý bảo cô và Với Vãn Thu đi theo mình, đi vài bước thì ngừng trước một quầy hàng bán bắp nướng.

    Bắp nướng nhà này còn rất nhiều người đang xếp hàng, món này cũng có trong danh sách mà Khương Lan muốn ăn.

    Tiệm trà sữa còn ở bên trong, nếu đã tới chỗ bắp nướng trước thì mua một cây.

    Cô quay đầu lại nói với Với Vãn Thu: "Bắp nướng nhà này ăn rất ngon, chúng ta hai người ăn một cây là được, còn phải ăn món khác nữa."

    Với Vãn Thu gật gật đầu, "Thế dùng cái phiếu mua hàng này trước đi."

    Một phiếu mua hàng là 20 tệ, nhưng một cây bắp nướng chỉ có 5 tệ.

    Với Vãn Thu trực tiếp cầm di động quét mã QR, "Lần này tôi mời, lần trước cô đã mời tôi một bữa rồi."

    Bà không muốn tiêu tiền của Khương Lan.

    Người xếp hàng thật sự quá nhiều, thời điểm Với Vãn Thu xếp hàng, Khương Lan đã cầm phiếu đến tiệm trà sữa mua hai ly.

    Một ly trà sữa matcha trân châu khoai môn, ba phần đường, còn có một ly trà sữa phúc bồn tử siêu ngọt, trừ bỏ đồ uống, cô còn mua cho gấu trúc một ly nước đá.

    Thời điểm quay lại, gấu trúc an tĩnh đứng bên cạnh Với Vãn Thu, nhưng đầu thì hướng về phía cô.

    Khương Lan cảm thấy có chút kỳ quái, cô không thể thấy người ở bên trong bộ đồ thú bông, nhưng cứ cảm thấy người bên trong đang nhìn chằm chằm cô, ngẫm lại thì đây là phần thưởng do cô rút ra, Khương Lan thấy yên tâm hơn, "Với lão sư, cho cô trà sữa matcha, so với trà sữa thanh mát hơn một chút, gấu trúc, tôi mua cho cậu mua một ly nước đá, nhận lấy đi?"

    "Nếu không thì cậu bỏ cái đầu ra đi."

    Gấu trúc lắc đầu, cũng không nói lời nào, cùng lúc đó Với Vãn Thu đã mua được bắp nướng liền ý bảo hai người cùng nó đi.

    Với Vãn Thu đem khẩu trang kéo xuống, cắn một miếng lớn, bắp nướng có vị vừa mặn vừa ngọt của mật ong và muối, bên ngoài có rắc một chút tiêu, bên trong bắp lại đặc biệt mềm mại, ăn rất ngon.

    Không thể nhịn được, Với Vãn Thu lại ăn một miếng to.

    Mỗi người ở đây trên tay đều cầm đồ ăn, Với Vãn Thu nhìn không ra bọn họ ăn cái gì, nhưng có vẻ tất cả đều ngon.

    "Này thật đúng là không tồi, cô cũng nếm thử đi." Với Vãn Thu đem bắp nướng đưa cho Khương Lan, lại giúp cô cầm đồ uống.

    Hai người ăn bắp nướng, đi theo gấu trúc đến cửa hàng tiếp theo.

    Nhà này bán đùi gà rán, mười lăm tệ ba cái.

    Với Vãn Thu như khám phá ra một thế giới mới, bà chưa từng tới phố ăn vặt, cũng không ăn qua đồ ăn rẻ như vậy, còn có thể nhìn thấy làm quá trình nấu nướng, hơn nữa, đùi gà rán này ngoài da thì giòn rụm, thịt gà bên trong thì mềm và mọng nước.

    Hai người một người một cái, còn thừa một cái.

    Với Vãn Thu nói: "Cái này tạm thời để lại, đi xem còn có gì khác không."

    Gấu trúc lại mang hai người đi mua khoai lang nướng mỡ hành. Hai người ăn xong bắp nướng và đùi gà rán, Khương Lan liền đi vứt rác. Từ phòng phát sóng trực tiếp của Với Vãn Thu có thể thấy ánh mắt gấu trúc sáng quắc mà nhìn chằm chằm Khương Lan.

    Rõ ràng bên cạnh chính là Với Vãn Thu, tuy không trang điểm, nhưng cùng với ngày thường không quá khác.

    Sao có mắt như mù vậy.

    Cũng chỉ nhìn Khương Lan.

    Fan CP không vui lắm, độ cao của con gấu trúc vừa nhìn liền biết bên trong là con trai, hay là thấy Khương Lan xinh đẹp liền nhìn chằm chằm vào người ta, Khương Lan chính là người đã có bạn trai a.

    Hơn nữa hắn còn duỗi tay ra, không biết "người gấu thụ thụ bất thân" sao, dù có là quốc bảo cũng không được.

    【 Nhìn mà tức, xem kìa hắn vẫn còn nhìn! 】

    【 Thật là phiền chết được, có thể đừng nhìn nữa hay không, cẩn thận mắt gấu trúc lại đen thêm mấy vòng. 】

    【 Còn không bằng trúng cái móc chìa khóa 】

    【 Thà không trúng thưởng còn hơn. 】

    【 Tức chết ta 】

    【 Cái con gấu này thật là phiền a 】

    【 Với lão sư không quan tâm sao, Lục Di Trình có còn là con của bà hay không? 】

    Khương Lan còn chưa trở lại, ông chủ đã bắt đầu làm, "Cho hết hành thái, rau thơm vào nhé."

    Với Vãn Thu gật đầu, sau đó gấu trúc bên cạnh nói: "Một phần không thêm rau thơm."

    Với Vãn Thu nhìn mắt gấu trúc, lặp lại, "Một phần không thêm rau thơm."

    Câu nói này của gấu trúc thanh âm rất dễ nghe. Nhưng camera có chút xa, phố ăn vặt thanh âm ồn ào, người xem cũng không xác định được có phải ảo giác không, thế cho nên bình luận đều để trống vài giây.

    Chủ quán bắt đầu làm khoai lang nướng, khói bóc lên lượn lờ, cách màn hình giống như có thể ngửi thấy mùi hương.

    Gấu trúc vẫn nhìn về hướng Khương Lan rời đi, với cái đầu to và đôi mắt gấu trúc màu đen, ở dưới cái nóng hơn ba mươi độ chờ Khương Lan trở về.

    Với Vãn Thu mang khẩu trang, một đôi con ngươi không thấy rõ thần sắc. Bình luận ngày càng nhiều lên.

    【 Ngọa tào* 】

    *Nằm tào 卧槽 – Hán việt "Ngọa tào" ~Đồng âm với cụm từ "Ta thao" : Một câu mắng chửi thô tục được cách thức hóa, trong tiếng Việt mình thì đồng nghĩa với "*" vân vân..

    【 Không, không phải, không phải như ta nghĩ chứ, chư vị ta không ảo giác đi 】

    【 Ngọa tào ngọa tào ngọa tào 】

    【 Người này ai a, không ăn rau thơm? 】

    【 Trời ơi, ta nghĩ Lục Di Trình này bình thường chắc sống dưới lòng đất 】

    【 Ta thế mà quản người ta nhìn bạn gái huhu 】

    【 Đây thật sự là Lục Di Trình? Hắn không nóng sao 】

    Thành phố B hiện tại 37 độ, tuy rằng trời tối, có gió đêm, nhưng gió thổi vào người vẫn thấy nóng ran.

    Mặc quần đùi áo ngắn tay còn thấy nóng, thế mà Lục Di Trình còn mặc bộ đồ thú bông dày như vậy.

    Vì không cho Khương Lan nhận ra mà anh không nói một lời nào.

    【 Những người ở gần đấy đó có thể chạy tới lấy cái đầu gấu của Lục Di Trình ném ra không! Nửa giờ là được! 】

    【 Duỗi chân ra cho hắn vấp phải là được 】

    【 Trực tiếp cướp đi, đoạt xong liền chạy, fan CP sẽ cảm kích ngươi lắm 】

    【 Không bằng đẩy Khương Lan vào trong ngực hắn 】

    【 Hai người hôn nhau mười phút 】

    【 Chắc khoảng 1mét 85, thanh âm cũng dễ nghe, không tồi không tồi, thật không sai 】

    【 Mở cái đầu gấu ra, còn chờ cái gì nữa, đó là bạn gái cậu đó, ôm cô ấy đi 】

    【 Ta có cái ý tưởng này, Lục Di Trình nóng đến mức té xỉu, sau đó để Khương Lan làm hô hấp nhân tạo! 】
     
    Quỳnhhh đây, Almira11LieuDuong thích bài này.
  4. lelehue

    Bài viết:
    2
  5. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 35: Cô có phải hay không mất trí nhớ?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Gắp được năm sáu cái, toàn bộ đều đưa cho Khương Lan. Nhìn di động, 8 giờ rưỡi.

    Đã phát sóng trực tiếp hơn hai giờ.

    Hai người cũng nên trở về.

    Lục Di Trình không nói lời nào, anh cảm thấy thời gian trôi thật nhanh, cái gì cũng chưa làm mà giờ Khương Lan phải trở về rồi. Chỉ có thể để cô mang theo mấy con gấu bông này về thay anh ở bên cô.

    Với Vãn Thu nói: "Hai ngày này con được nghỉ hả?"

    Lục Di Trình nhìn Khương Lan gật gật đầu, anh hy vọng Khương Lan có thể mở miệng níu kéo anh.

    Nhưng Khương Lan không có.

    Lục Di Trình có thể cảm giác được, Khương Lan không thực sự vui vẻ, ngay cả khi gắp được gấu cũng không vui mừng như trước kia, anh không biết chuyện gì đã xảy ra làm Khương Lan trở lên như vậy.

    Với Vãn Thu hỏi: "Con đang ở trường hả, bên đó có giới nghiêm gì không?"

    Ký túc xá Thanh đại tương đối cũ, nghỉ hè muốn tắm rửa cũng không tiện, Khương Lan liền ra ngoài thuê một phòng đơn chung cư, sống tạm hai tháng hè.

    Lục gia có tiền, Lục Di Trình không đến mức sống trong ký túc xá, nhưng nghe Với Vãn Thu hỏi như vậy, Lục Di Trình lập tức trả lời: "Vâng, 10 giờ đóng cửa, không có việc gì, con ở bên ngoài ngủ tạm một đêm là được rồi."

    (Chỗ này không biết tác giả có nhầm lẫn gì không, từ trường đến chợ đêm chỉ 30 phút mà giờ mới 8 rưỡi thì có thể về kịp trước giờ đóng cửa mà :))

    【 Cái trường học nào 10 giờ đóng cửa? 】

    【 Ngủ tạm một đêm, nghe cứ như là không cho cậu vào biệt thự cậu liền phải ngủ trên đường cái vậy. 】

    【 Ai nha mau đem đại cẩu cẩu vô gia cư về cùng đi. 】

    Với Vãn Thu nói: "Nếu không thì về biệt thự ở một đêm, ngày mai lại trở về?"

    Lục Di Trình: "Vậy thì tối mai con về, trưa mai ở nhà ăn, hai người muốn ăn gì?"

    Với Vãn Thu nói: "Sáng mai sẽ đi mua chút thức ăn, buổi chiều có thể chơi game, vừa lúc có một phòng trống, ngủ tạm một đêm không có việc gì đi."

    Bị hai mẹ con an bài sắp xếp, Khương Lan nghĩ, đến liền đến thôi, cô cũng có chuyện muốn nói với Lục Di Trình.

    Lục Di Trình nắm tay Khương Lan cười đặc biệt vui vẻ.

    Hắn rất đẹp trai, lông mày và mắt có điểm giống Với Vãn Thu, đường nét khuôn mặt chắc là giống cha, tóc uốn xoăn nhẹ, còn có tóc mái, áo quần đơn giản thoải mái.

    Dù sao cũng thỏa mãn tưởng tượng của fans đối với con trai Với Vãn Thu.

    Trở lại xe, Khương Lan tắt phát sóng trực tiếp, Với Vãn Thu ngồi ở hàng phía trước, cô cùng Lục Di Trình ngồi ở hàng phía sau, hai người nắm tay, Khương Lan yên lặng nhìn ngoài cửa sổ.

    Cô nhớ rõ, cũng là một buổi tối như thế này, Với Vãn Thu đột nhiên hỏi cô, có phải cho Lục Di Trình vào danh sách đen không.

    Nếu đã không thể tránh khỏi vậy thì không bằng nói cho rõ ràng.

    Tới biệt thự, đã 9 giờ rưỡi, hôm nay Lục Di Trình đã đổ mồ hôi rất nhiều nên phải đi tắm trước.

    Khương Lan vẫn luôn giữ vẻ mặt không gợn sóng. Sau khi về phòng, cô che cameras lại, để chính mình bình tĩnh một chút.

    Rất xin lỗi Lục Di Trình, nhưng không có cách nào khác, cô cho rằng chỉ có bốn tháng, nhưng hai người ở bên nhau đã ba năm.

    Ba năm, cô tu hú chiếm tổ* cũng được, nhưng không thể đem bạn trai của người ta chiếm đi.

    *Tu hú chiếm tổ: Ngồi không hưởng lộc; chiếm đoạt thành quả của người khác.

    Khương Lan dùng nước lạnh vỗ vỗ mặt, sau đó đi ra ngoài gõ cửa phòng ở giữa. (Có thể các bạn đã quên: Một tầng có 3 căn phòng, KL và VVT ở hai phòng hai đầu, còn trống phòng giữa, bây giờ LDT ở)

    Lục Di Trình đi ra với một đầu tóc ướt, quần áo trên người cũng đã thay đổi, trước đó Với Vãn Thu nói kêu người đưa quần áo tới, đúng thật là như vậy.

    Khương Lan nói: "Có chuyện muốn nói với anh."

    Lục Di Trình nhường ra một lối đi vào, "Bảo bối, em biết không, mỗi lần em bắt đầu bằng câu này, anh đều rất sợ." Giống như là phản xạ có điều kiện vậy.

    Khương Lan đem cameras che khuất, dây âm tần cũng rút, lại đi ra khóa cửa lại.

    Lục Di Trình không rõ chuyện gì, không biết nghĩ đến cái gì, anh nhếch môi cười, kéo kéo cổ áo, "Làm gì vậy?"

    Khương Lan đứng ở trước mặt Lục Di Trình, hít sâu một hơi, "Có thể nhất thời anh chưa thể tiếp thu được chuyện này, nhưng anh phải chậm rãi mà tiếp nhận. Lục Di Trình, tôi không nhớ rõ anh, chuyện trước kia tôi đã quên, anh cũng có thể coi như là tôi đã thay đổi thành một người khác, đã không phải là Khương Lan trước đây nữa rồi."

    "Cũng không phải là người mà anh thích, chúng ta chỉ có thể chia tay, thực xin lỗi."

    Khương Lan cảm thấy rất có lỗi với hắn, nhưng cô cũng không có cách nào khác.

    Khương Lan vốn tưởng rằng sau khi nghe cô nói, Lục Di Trình sẽ khóc lóc thảm thiết, dù sao mối tình ba năm cũng không dễ dàng buông bỏ, nhưng Lục Di Trình không có, ngược lại hắn còn cười.

    Lục Di Trình xoay người đi vào phòng vệ sinh lấy khăn lông lau tóc, Khương Lan nói: "Tôi không phải nói giỡn với anh!"

    Lục Di Trình trong mắt toàn là ý cười: "Anh biết, ý của em là, em nhớ rõ cách chơi violon, nhớ rõ phố ăn vặt, nhớ rõ cách chơi game, nhớ rõ chính mình không ăn rau thơm, chỉ đơn thuần mà quên mất anh, đúng không."

    Khương Lan: "?"

    "Bảo bối, đùa với anh có vui không?"

    Khương Lan định nói không phải, nhưng lời Lục Di Trình tựa hồ cũng đúng, "Không phải.. Tôi thật sự đều không nhớ rõ.."

    Lục Di Trình thi đại học được 732 điểm, so Khương Lan cao hơn 150 điểm, anh gật gật đầu, đồng ý với Khương Lan, "Đúng, quên anh đi."

    "Người khác tôi cũng không nhớ rõ."

    "Ừ, vậy mà nhớ rõ kéo cầm, chơi game, đi phố ăn vặt."

    "Lục Di Trình, anh có thể đừng cố tình gây rối được không!"

    "Không cãi lại được liền như vậy đúng không? Bảo bối, bây giờ em biết rồi chứ, trước kia anh không cãi nhau với em, là nhường em thôi." Lục Di Trình đem tóc lau đến khi gần khô, lẩm bẩm nói: "Cũng không biết em đang suy nghĩ cái gì."

    Đây là lần đầu tiên Khương Lan cảm thấy tức giận như vậy, căn bản chính là ông nói gà bà nói vịt. Không, là đàn gảy tai trâu mới đúng.

    Khương Lan: "Ai đùa với anh, anh chẳng lẽ không cảm thấy, tôi cùng bạn gái trước đây của anh không giống nhau sao!"

    Lục Di Trình nói: "Là không giống nhau, không ăn rau thơm, không ăn thìa là, thích cá hầm cải chua, ớt cay không thể cho quá nhiều cũng không thể cho quá ít, thích ăn lẩu kem, nhớ rõ cách chơi violon, đàn cello, nhiều nhạc cụ như vậy một cái cũng không quên, liền chỉ quên bạn trai của em thôi."

    "Em từng nói, ở trong phim mấy người mất trí nhớ, đều là quên mất người họ yêu nhất, đó có phải chứng minh người em yêu nhất là anh không?" Lục Di Trình hỏi thực nghiêm túc.

    Khương Lan không có thể phản bác, bởi vì những gì Lục Di Trình vừa nói toàn là những thứ cô yêu thích.

    Cô là giả vờ mất trí nhớ, không phải mất trí nhớ thật. Nhưng bây giờ Khương Lan lại hoài nghi chính bản thân mình có phải mất trí nhớ thật không? Cái người cùng Lục Di Trình yêu đương ba năm kia có phải là chính mình?

    "Nhưng mà.."

    Lục Di Trình nói: "Mất trí nhớ, chúng ta đến bệnh viện đi, chia tay anh cũng đâu giúp em nhớ ra đâu."

    Khương Lan: "..."
     
    Quỳnhhh đâyLieuDuong thích bài này.
  6. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 36:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Người này, người này, có phải có bệnh không?

    Khương Lan ngẩng đầu, "Như vậy tôi cũng nhớ không ra đâu?"

    "Cũng chỉ là một đoạn ký ức." Lục Di Trình có chút khó hiểu, "Nếu không nhớ ra, vậy anh theo đuổi em thêm lần nữa."

    Lục Di Trình để khăn lông xuống, duỗi tay xoa đầu Khương Lan, Khương Lan hất tay hắn ra, "Đừng lộn xộn."

    Lục Di Trình đem cô ôm vào trong ngực, "Vì sao không được, em mất trí nhớ thì vẫn là bạn gái của anh, bạn trai ôm bạn gái một cái thì có gì sai?"

    Đêm nay xảy ra quá nhiều chuyện, Khương Lan căn bản chưa suy tính tới, nhưng vẫn làm theo ý định ban đầu đẩy người ra, "Chính là không được!"

    Lục Di Trình bất đắc dĩ mà nhìn cô, "Bảo bối, về sau em nói cái gì cũng phải có sức thuyết phục chút anh mới tin được, em cái này.."

    Ngay cả đùa bỡn cũng đều giống nhau, bảo anh làm sao tin được.

    Nhưng mà, Lục Di Trình cũng tin Khương Lan không nhớ rõ, bằng không "tiểu biệt thắng tân hôn", trước mặt là bạn trai vừa mới tắm xong, Khương Lan lại thờ ơ..

    Đúng là không hợp với lẽ thường.

    Khương Lan: "Dù sao cũng nói với anh nhiều như vậy rồi, tôi trở về đây."

    Lục Di Trình đem người túm lại, bản thân ngồi trên giường, vỗ vỗ vị trí bên cạnh ý bảo Khương Lan ngồi xuống, "Giờ còn sớm, em về làm gì, chơi game hay là xem phim?"

    "Cho dù em không nhớ gì thì chúng ta cũng là người yêu, lâu như vậy không gặp nhau, em không ở lại với anh một lát sao? Lại đây, để anh kể cho em về chuyện quá khứ của chúng ta, có lẽ em sẽ nhanh chóng nhớ ra thôi."

    Khương Lan thấy Lục Di Trình nói cũng rất có lý, cô thở dài, "Vậy anh kể cho tôi nghe đi."

    Lục Di Trình: "Ba mẹ em còn nhớ không?"

    Khương Lan lắc đầu.

    Lục Di Trình: "Còn Từ Tưởng thì sao?"

    Khương Lan lại lắc đầu.

    Lục Di Trình nhẹ nhàng thở ra, an ủi nói: "Không sao, dù sao Từ Tưởng cũng không phải người đặc biệt quan trọng gì, đã quên liền quên đi."

    Khương Lan vừa định nói cái gì, Lục Di Trình liền nói: "Quá trình chúng ta quen nhau em còn nhớ rõ không? Sẽ không phải quên chứ?"

    "Nói thật, nếu không phải Với lão sư gọi tên anh, thì dù anh có đứng trước mặt tôi, tôi cũng không nhận ra anh."

    Lục Di Trình: ".. Vậy, nói từ lúc chúng ta bắt đầu quen biết đi. Trong kỳ nghỉ đông cao nhị* em đã đi học một lớp bổ túc, trùng hợp anh cũng tham gia một lớp ôn thi Olympic Toán ở phòng bên cạnh, sau đó em đến bắt chuyện với anh.

    *cao nhị: Tương đương với lớp 11.

    Lúc ấy em mới vừa học xong lớp nghệ thuật trở về, kiến thức văn hóa không tốt nên chỉ có thể đi học thêm."

    Khương Lan biểu tình trở nên rất kỳ quái, nhưng lời nói sau đó của Lục Di Trình làm cô không thể không tin.

    Lục Di Trình nói: "Em nói tên của anh nghe rất quen, hỏi trước kia chúng ta có phải đã gặp qua hay không."

    Nếu mất trí nhớ là thật, xuyên qua cũng là thật, sau một thời gian dài có lẽ cô có khả năng đã quên đi bộ tiểu thuyết kia, cho nên khi thấy Lục Di Trình mới có thể cảm thấy tên hắn quen thuộc.

    Lục Di Trình nói tiếp: "Lúc ấy anh nghĩ, bây giờ người ta bắt chuyện đều như vậy sao?"

    Nói xong hắn khẽ mỉm cười.

    Lục Di Trình rất tuấn tú, thời điểm mặt không biểu cảm thì có chút đáng sợ, nhưng cười rộ lên lại rất đẹp, có bóng dáng của Với Vãn Thu.

    "Chúng ta từ đó liền quen nhau, trong kỳ nghỉ đông đó em thường xuyên đưa đồ ăn, thức uống cho anh, còn đặc biệt bá đạo, rõ ràng chúng ta không có quan hệ gì vậy mà em không cho nữ sinh khác tiếp cận anh. Sau kỳ nghỉ đông, còn viết thư tình cho anh, muốn cùng anh yêu đương."

    "Thư tình quá dài nên anh không nhớ hết, nhưng mà lúc ấy chúng ta đều là cao nhị, không thể yêu sớm, cho nên anh đã từ chối em. Em hỏi, có phải lên đại học là có thể yêu đương, anh đã nói là muốn thi vào Thanh đại."

    Khương Lan thi hệ nghệ thuật, thi đại học cũng không có điểm cao như Lục Di Trình.

    "Em khi đó văn hóa chỉ đạt hơn bốn trăm điểm, bởi vì anh muốn thi Thanh đại, em cũng muốn thi, còn một hai đòi anh phải dạy kèm cho em, mỗi ngày đều tới bám dính lấy anh. Anh không có biện pháp, sau lại dần dần thích em. Tốt nghiệp cao trung, chúng ta liền ở bên nhau, em rất thích anh, quản lại nghiêm, chuyện khác anh về sau lại chậm rãi kể cho em nghe nhé?"

    Khương Lan nghĩ, đó thật sự là cô sao? Không có khả năng là cô đi, bắt chuyện, đưa đồ ăn, đeo bám, chẳng khác nào liếm cẩu*.

    *Liếm cẩu "舔狗" : Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh (dembuon.vn)

    Như vậy mà Lục Di Trình còn có thể thích, hắn không có bệnh gì chứ?

    Lục Di Trình hất cằm nói: "Còn có cái gì muốn hỏi."

    Khương Lan không biết có chỗ nào không đúng, nhưng cô cảm thấy chỗ nào cũng đều không đúng, "Tôi thích anh ở điểm nào?"

    Biểu cảm của Lục Di Trình trở nên rất khó coi, "Anh lại không phải là em, làm sao biết em thích anh ở điểm nào. Thích anh vì đẹp trai, học giỏi, tính cách tốt hay đối với em rất tốt?"

    Khương Lan: "Quên đi, vây tôi đổi một vấn đề khác. Anh tại sao lại thích tôi?"

    "Thích một người còn cần lý do sao." Lục Di Trình nói như chuyện đương nhiên, "Những chuyện khác, còn muốn hỏi cái gì, chuyện nhà em thì anh không biết nhiều lắm."

    "Khương Lan, chuyện mẹ anh là do anh chưa kịp nói rõ, trước đó cũng không cùng em nói qua, là anh không đúng, anh xin lỗi."

    Khương Lan thở dài, "Không có việc gì, đều đã qua."

    Nếu cô ấy thật sự là cô, mới vừa biết chuyện này khẳng định sẽ tức giận và buồn bã, nhưng chuyện đều đã qua bao lâu rồi.

    Lục Di Trình gật đầu, "Vậy em một lời không nói liền đem WeChat của anh kéo đen, số điện thoại cũng kéo đen, một cái cơ hội giải thích cũng không cho anh, có phải cũng nên nói lời xin lỗi."

    Khương Lan thiếu chút nữa thở không ra hơi. Nếu trước kia cô và Lục Di Trình không cãi nhau, vậy thì chắc đúng là Lục Di Trình đã nhường cô.

    "Thực xin lỗi a."

    "Được rồi, tha thứ cho em."

    Khương Lan mới vừa nhẹ nhàng thở ra, Lục Di Trình nhìn chằm chằm mặt cô, không biểu tình nói: "Còn thất thần cái gì, bỏ chặn cho anh!"

    Lục Di Trình ngại cô chậm chạp, lấy di động của Khương Lan thuần thục mở khóa, sau đó đem chính mình từ danh sách đen kéo ra, làm xong Lục Di Trình cũng chưa đem điện thoại trả lại cho cô, nhướn mày nói: "Lịch sử trò chuyện không có, ảnh chụp cũng xóa, em thật là."

    "May mắn chỗ anh còn có." Lục Di Trình đem điện thoại đưa cho Khương Lan, "Mất liên lạc cũng hơn mười ngày rồi, chào buổi sáng, chúc ngủ ngon cũng không nói.."

    Khương Lan xoa xoa mi tâm, lảo đảo từ trên giường đứng dậy, "Bây giờ cũng không còn sớm, tôi phải trở về ngủ, ngày mai 7 giờ phải dậy rồi."
     
    Quỳnhhh đây, Almira11LieuDuong thích bài này.
  7. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 37: Chồng?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đợi đã, chúc ngủ ngon đâu?" Lục Di Trình nắm cổ tay Khương Lan, tay anh rất nóng, nhưng người Khương Lan có chút lạnh.

    "Ngủ ngon!"

    Lục Di Trình: "Ngủ ngon."

    Anh tiến tới hôn cô một cái, Khương Lan che miệng lại, "Anh làm gì!"

    Lục Di Trình liếm liếm môi dưới, "Anh không làm gì, còn chưa có hôn lưỡi, mau trở về đi, sáng mai em muốn ăn gì?"

    Khương Lan tức giận đến mức no rồi, người này như thế nào lại như vậy, liền.. Khương Lan vò đầu nói, "Tôi ăn sandwich Với lão sư làm!"

    Lục Di Trình tiễn Khương Lan ra ngoài, trước khi mở cửa còn sửa lại quần áo và tóc cho cô, "Bên ngoài có camera, người ta không biết còn tưởng rằng anh làm gì em."

    Khương Lan đem tay hắn đẩy bay, Lục Di Trình cúi đầu nghĩ, như vậy cũng khá tốt, cô không nhớ rõ vậy mà còn rất đáng yêu.

    Trở lại phòng của chính mình, Khương Lan đi tắm để trấn an lại tinh thần, không phải không tin Lục Di Trình, nhưng cô vẫn có chút nghi ngờ.

    Đều biết chơi violon, sở thích và thói quen cũng giống nhau, Khương Lan không thể thuyết phục bản thân mình và nguyên thân không có quan hệ gì.

    Nếu thật là mất trí nhớ, vậy lúc cô biết được thân phận của Lục Di Trình, cô nhất định muốn chia tay.

    Chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nếu không có mất trí nhớ thì lúc đi tiệm lẩu gặp được Với Vãn Thu, cho dù Với Vãn Thu nói cái gì, Khương Lan đều sẽ không bao giờ ở lại bên cạnh Lục Di Trình nữa, càng đừng nói tham gia chương trình.

    Cũng không phải làm ra vẻ, chính là yêu đương và kết hôn không giống nhau, cô không có lý tưởng lớn muốn gả vào hào môn, mặc đồ xa xỉ, ăn những thứ đặc biệt đắt tiền.

    Đối với cô mà nói, đi phố ăn vặt mới là nơi khiến cô vui vẻ. Cô và Lục Di Trình đích xác không phải người cùng một thế giới.

    Nhưng là.. Lục Di Trình mặc đồ thú bông chịu nóng giữa mùa hè chỉ vì muốn nhìn thấy cô, Khương Lan cũng không phải không động lòng.

    * * *

    Hơn mười một giờ, biệt thự chìm vào im lặng.

    Trương Thiên đã chăm chú theo dõi phát sóng trực tiếp, lại nghiên cứu hot search trên weibo, cũng đúng lúc làm một ra một số thứ để dẫn dắt dư luận.

    Phòng phát sóng trực tiếp cũng có nhân viên trông coi, từ lúc Lục Di Trình nói không thêm rau thơm, nhiệt độ liền duy trì ở mức 1500 vạn.

    Bỏ đầu gấu trúc ra nhiệt độ liền lên đến hơn hai ngàn vạn, thậm chí còn thêm hai cái hot search.

    Dự đoán của Trương Thiên không sai, chương trình so với mùa một còn nổi tiếng hơn, "nhiệt" quá cao.

    Hiện tại trên Weibo còn treo vài cái hot search, nào là Lục Di Trình và Với Vãn Thu giống nhau ở điểm nào? Bạn trai có thể chịu khó đến mức nào? Cách mẹ chồng mở lòng..

    Một số nhà tài trợ đã liên hệ với ông, nào là nhẫn kim cương, đồng hồ, quần áo.. Trương Thiên cảm giác mình sắp phát tài rồi.

    Siêu thoại* không thể thay thế**, fans đã có hơn 500 vạn.

    *Siêu thoại hay Super Topic (超话) gần tương tự như một group trên Facebook. Mỗi người nổi tiếng hay nhân vật đều sẽ có 1 siêu thoại chính thức. Bất kỳ tin tức gì liên quan tới người nổi tiếng, nhân vật đều sẽ được đính kèm siêu thoại để giúp gia tăng độ nhận diện, mức độ thảo luận.

    ** không thể thay thế: Tên trên game của LDT (đã được nhắc đến ở chương 18)

    Dạo một vòng siêu thoại, Trương Thiên cảm thấy chính mình cũng thành fan CP mất rồi. Bài viết mới nhất là 【 Tôi cược chín tệ, hôm nay Lục Di Trình sẽ được ra khỏi "căn phòng tối*" 】

    *Ý là được bỏ chặn.

    【 Chúng ta hãy chúc mừng cho Lục Di Trình! 】

    【 Tôi mong ngày này đã lâu rồi. 】

    【 Lục Di Trình đã nghênh ngang về biệt thự rồi, kết hôn không còn xa nữa đâu! 】

    【 Tuy hôm nay xảy ra nhiều chuyện, nhưng kết quả rất tốt. Tiếc là không nhìn thấy hai người hôn môi, ta đánh cuộc chín đồng tiền, bọn họ khẳng định đã hôn nhau. 】

    【 Lục Di Trình sẽ trộm đi vào phong Khương Lan. 】

    【 Làm việc gì đó mà người trưởng thành đều sẽ làm. 】

    【 Hố hố hố. Lại đặt thêm cái mục tiêu nhỏ, tuần sau Lục Di Trình sẽ tới tiếp. 】

    Trương Thiên kinh ngạc, ông cảm thán sức tưởng tượng của người hâm mô cũng thật phong phú, tuy Khương Lan vào phòng Lục Di Trình, còn che camera, rút dây âm tần, nhưng chỉ hơn nữa giờ đã ra ngoài.

    Mà cũng không đúng, tiểu biệt thắng tân hôn, bằng không che camera làm gì?

    Trương Thiên khụ hai tiếng, "Cắt mấy đoạn bị mờ đi, còn không biết bên Doumao có ghi lại phát sóng trực tiếp hay không. Sớm biết liền không cho phát sóng trực tiếp, nếu không thì đã có thêm nhiều đoạn hay rồi."

    Tuần này tổ hậu kỳ đã thức trắng mấy đêm, dưới mắt đều đã đen. Trương Thiên lại cấp vài cái hồng bao, "Tối mai Lục Di Trình sẽ rời đi, chúng ta nhất định phải quay thật tốt, cắt ghép thật tốt, tôi phải nói chuyện với Lục Di Trình một chút, đem camera mở ra."

    Trương Thiên phát hiện Lục Di Trình nói rất ít, còn có chút lạnh lùng, nhìn một người như vậy rất khó nghĩ đến cậu ta sẵn sàng mặc đồ thú bông dụ dỗ bạn gái.

    Trương Thiên nói với anh một ít quy tắc của tổ chương trình, sau đó hoan nghênh anh đến đây thường xuyên hơn.

    Lục Di Trình giống như một cái máy chỉ biết nói một chữ duy nhất, "Được."

    Sáu giờ ngày hôm sau, Lục Di Trình đang chuẩn bị đồ ăn sáng trong phòng bếp.

    Với Vãn Thu cũng thức dậy sớm, mở cửa ra thấy một màn này liền nhướn mày nói, "Chăm chỉ quá ha!"

    Ngày hôm qua Với Vãn Thu đi ngủ sớm, hôm nay dậy cũng sớm, vừa mở cửa đã thấy Lục Di Trình ở phòng bếp làm cơm sáng.

    Với Vãn Thu cũng không biết, sau khi Lục Di Trình ngủ dậy còn ở đứng ở trước phòng Khương Lan một lát, thậm chí trong lúc làm cơm còn liên tục nhìn về hướng phòng cô.

    Đối mặt với lời trêu ghẹo của Với Vãn Thu, Lục Di Trình chỉ là cười cười, rất là lễ phép hỏi một câu, "Mẹ muốn ăn gì?"

    Với Vãn Thu nói: "Cho mẹ chút gì ăn được là được."

    Bà không đến mức bởi vì Lục Di Trình nấu đồ ăn cho Khương Lan mà không vui. Lục Di Trình là cá nhân độc lập, không phụ thuộc vào bà, chỉ là tận mắt nhìn thấy con trai mình như vậy, cũng khó tránh khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

    Hóa ra Lục Di Trình khi yêu đương sẽ biến thành người khác, tựa như bị Khương Lan đồng hóa vậy, hoàn toàn không giống cậu thường ngày.

    Lục Di Trình: "Vậy cùng ăn đi."

    Đồng hồ thạch anh chỉ đúng 6 giờ rưỡi, Lục Di Trình đang nhào bột nhồi nhân, Với Vãn Thu nhìn hắn một cái rồi liền đi phòng khách uống trà, xem báo.

    Hai mẹ con nói chuyện không nhiều lắm, chờ đến lúc 7 giờ, Lục Di Trình nướng hai cái bánh thịt bò, lại múc một chén cháo, bảo Với Vãn Thu ăn trước.

    Khương Lan còn chưa ngủ đậy, Lục Di Trình cầm lấy di động nhìn nhìn, ngồi ghế trong phòng ăn chờ Khương Lan rời giường ăn cơm.

    Lại qua mười lăm phút, vẫn không động tĩnh, Lục Di Trình đi thang máy xuống lầu, một lát sau trở về, trực tiếp gõ cửa phòng Khương Lan, "Dậy đi, anh biết em đã tỉnh."

    Với Vãn Thu nghi hoặc mà nhìn qua: "?"

    Lục Di Trình nói: "Anh đã sang biệt thự đối diện hỏi Trương đạo diễn, em hơn 6 giờ đã dậy rồi."
     
    Quỳnhhh đây, Almira11LieuDuong thích bài này.
  8. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 38

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Với Vãn Thu không nghĩ tới vấn đề này, Lục Di Trình lại nói: "Có đôi khi cô ấy nói ngủ quên, nhưng thật ra là nằm chơi di động."

    Lục Di Trình cười nhắc nhở: "Ví dụ như thời điểm mẹ và cô chơi game cùng nhau, đột nhiên cô nói mệt không chơi nữa, thật ra là muốn chơi với người khác."

    Với Vãn Thu nghĩ, con trai mình thật là hiểu Khương Lan.

    * * *

    Khương Lan đem đầu trùm vào trong chăn, tối hôm qua cô ngủ không yên, cùng Từ Tưởng tâm sự nửa ngày cũng vô dụng, cô cũng không thể nói việc mất trí nhớ cho Từ Tưởng biết, cô căn bản không biết làm gì. Buông di động xuống trong đầu tất cả đều là Lục Di Trình, hôm nay hơn 6 giờ đã dậy, liền vào không gian cặp đôi xem ảnh.

    Ảnh chụp rất nhiều, có hơn 500 tấm, đều được đánh dấu ngày tháng, có ảnh đơn của hai người cũng có ảnh chụp chung, cô và Lục Di Trình cười đến thực vui vẻ.

    Khương Lan lướt xem ảnh cả tiếng đồng hồ, cuối cùng tắt điện thoại, sau đó một lần nữa lại mở ra nhập sáu con số mà cô đã thuộc nằm lòng, "Lạch cạch" một tiếng, di động giải khóa.

    Tối qua Lục Di Trình còn thành thạo mở khóa. Đây cũng chính là mật khẩu di động trước đây của cô, nếu cô thật sự là Khương Lan ban đầu, thứ duy nhất không thay đổi sẽ là cái này.

    Cô thật là "liếm cẩu".

    Khương Lan gãi gãi tóc, bỗng nhiên ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa, "Dậy đi, anh biết em đã tỉnh."

    Khương Lan thở dài, nhận mệnh mà từ trên giường bò dậy đi mở cửa, "Tới đây, đừng thúc dục."

    Lục Di Trình nhìn thấy đầu tóc cô lộn xộn liền đưa tay ra vuốt vuốt, "Chào buổi sáng."

    Khương Lan gật đầu, "Tôi đi rửa mặt, hai người ăn cơm trước đi, không cần chờ tôi."

    Cô vừa muốn đi, tay đã bị Lục Di Trình túm chặt, Lục Di Trình: "Chào buổi sáng đâu?"

    "Chào buổi sáng!"

    Khương Lan nghĩ thầm, cái này không phải là trước kia cô yêu cầu Lục Di Trình làm chứ? Mỗi ngày chào buổi sáng, chúc ngủ ngon, còn muốn hôn hôn gì đó, dựa theo miêu tả của Lục Di Trình, cái này đích xác rất giống với việc cô có thể làm ra.

    Nhưng nhìn từ một góc độ khác, nó cũng khá là "truyền cảm hứng". Cô quả thực là "liếm cẩu" mà. Khương Lan rửa mặt xong, dùng sức vỗ mạnh vào mặt một cái mới đi ra ngoài, "Chào buổi sáng Với lão sư."

    Với Vãn Thu: "8 giờ rồi còn sáng cái gì, cơm nước xong cũng đã 9 giờ, một buổi sáng cũng đã hết."

    Cũng không biết dậy sớm, còn muốn chơi game, tập yoga nữa không?

    Khương Lan thật sự mệt mỏi, so với ở cùng một chỗ với Lục Di Trình, cô càng nguyện ý ở cùng Với Vãn Thu hơn. "Với lão sư, hôm nay chính là chủ nhật, học sinh tiểu học chủ nhật còn được nghỉ, em cũng có thể được nghỉ chứ."

    Với Vãn Thu lật một trang sách, "Mau ăn cơm đi, cơm nước xong thì nghĩ xem làm cái gì, đem thời gian sắp xếp thật tốt."

    "Hạ Tịnh nói buổi tối sẽ phát sóng trực tiếp chơi game." Với Vãn Thu đã nóng lòng muốn thăng cấp rồi.

    Khương Lan ánh mắt sáng lên, "Còn cùng tuyển thủ chuyên nghiệp sao."

    Với Vãn Thu gật gật đầu, "Lục Di Trình, con chơi không?"

    Lục Di Trình chậm rãi lắc lắc đầu, "Khương Lan, lại đây ăn cơm."

    Bánh thịt bò và cháo kê, hương vị thực ngon, Khương Lan đang vùi đầu ăn đột nhiên ngừng một chút, "Ăn xong tôi sẽ rửa chén."

    [​IMG]

    [​IMG]

    Lục Di Trình ừ một tiếng, "Lát nữa chúng ta ra ngoài mua đồ ăn, buổi trưa sẽ ăn canh cá cải chua và thịt kho tàu."

    Khương Lan thật sự không muốn cùng hắn đi ra ngoài, "Tủ lạnh vẫn còn đồ ăn đó, ăn đơn giản một chút là được, ngày thường anh đi làm đã rất mệt rồi, đừng quá cầu kỳ."

    Lục Di Trình cười như không cười, "Tủ lạnh chỉ còn rau thơm, rêu tỏi, miếng thịt bò duy nhất sáng nay đã làm bánh thịt bò rồi. Ừm, vậy thì ăn đơn giản chút cũng được."

    Khương Lan: ".. Vẫn là đi ra ngoài mua chút đi, Với lão sư cô sẽ đi chứ?"

    Với Vãn Thu cố ý đem thời gian ban ngày để lại cho Lục Di Trình, "Không, hai người đi đi."

    Khương Lan thật sự không muốn nghĩ ra ngoài, cô còn chưa nghĩ ra cách để ở chung hòa hợp với Lục Di Trình, hiện tại hết thảy đều là bị hắn dẫn dắt.

    Lục Di Trình hiểu sở thích của cô, quá khứ của cô, cô thì hoàn toàn không biết chút gì về hắn.

    Ăn cơm xong, Khương Lan cầm chén rửa, đồng hồ hiện 8 giờ rưỡi, Lục Di Trình cầm lấy bình nước và dù che nắng của Khương Lan, lại bỏ khăn giấy vào túi của cô, "Đi thôi."

    Khương Lan thở dài, đi theo.

    Ngày hôm nay không nóng như hôm qua, thời tiết âm u, không cần bung dù, gió thổi ở trên người rất mát mẻ, vừa ra khỏi cửa, Lục Di Trình liền tự nhiên mà nắm lấy tay Khương Lan.

    Khương Lan không có thói quen nắm tay người khác. Cô cố rụt tay lại, nhưng không được, liền nhỏ giọng nói: "Lục Di Trình, hay là chúng ta cứ từ từ đi, anh xem tôi vẫn chưa nhớ ra.. Như bây giờ tôi không quá quen.."

    Lục Di Trình nắm chặt tay cô, vừa cúi đầu xuống vừa nói chuyện với Khương Lan, "Em không quen sao? Trước kia em theo đuổi anh, lúc chúng ta còn chưa xác định quan hệ em đã nắm tay anh, hôn anh, anh còn chưa nói gì em."

    Khương Lan cả người đều choáng váng, Lục Di Trình nói tiếp: "Giờ có được anh rồi, muốn nắm tay thôi cũng không cho."

    "Được, được, được, nắm tay." Khương Lan cắn môi dưới, camera ở phía sau, chỉ có thể quay được đôi tình nhân miệng kề tai nói nhỏ, cô nhỏ giọng nói: "Lục Di Trình.."

    Lục Di Trình cau mày nói: "Trước kia em cũng không gọi anh như vậy, nếu không gọi là anh yêu, bảo bối thì là lão công*, còn bắt anh gọi em là bảo bối, em nói gọi tên quá xa lạ."

    *Lão công: Chồng.

    Khương Lan thanh âm run run, "Lão.. Lão công?"

    Hai cái phía trước còn chưa tính, đây là thứ mà cô có thể gọi sao, ™*.

    *chửi tục

    Lục Di Trình cười, "Ừm."

    Suốt đường đi, Khương Lan cũng không nói thêm câu gì nữa.

    Camera có chút xa, thu âm không tốt lắm, chỉ có thể nghe được đại khái, giống như Lục Di Trình bảo Khương Lan gọi anh là lão công.

    Trương Thiên u a một tiếng, cái này còn không phải là phát đường sao. Nhưng mà, đây là show mẹ chồng nàng dâu, chỉ kéo dài hai giờ, nhóm của Với Vãn Thu chỉ có 30 đến 40 phút, mấy đoạn ngắn thuộc về Lục Di Trình chỉ có thể cắt đi cắt lại.

    Tuần thứ ba vừa mới bắt đầu đã có điểm bạo như vậy. Trương Thiên tâm ngứa ngáy muốn cái gì cũng cho vào, không chỉ muốn cảnh Khương Lan và Với Vãn Thu ở chung, mà còn muốn cho thêm Lục Di Trình vào.

    Dù sao thì fan CP của hai người tương đối nhiều.

    Hiện tại, trên Weibo hot search vẫn còn treo.

    Ai có thể nghĩ rằng cp trong show mẹ chồng nàng dâu còn nổi tiếng hơn hả mấy cp trong show hẹn hò.

    Nghe Hạ Tịnh nói, đã có đạo diễn bàn bạc, muốn mời Khương Lan và Lục Di Trình tham gia show thực tế hẹn hò.

    Hiện tại show 《 Giao ước trái tim 》đang rất hot, fans vẫn luôn ở dưới weibo chính thức của chương trình, đề cử hai người tham gia mùa ba.
     
    Quỳnhhh đây, Almira11LieuDuong thích bài này.
  9. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 39: "Người bị cắn là anh, em che miệng làm gì?"

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Người ta nói không ngon không ngọt không lấy tiền.

    Nhưng Khương Lan tương đối ngượng ngùng, không thể hiện lộ liễu như Lục Di Trình. Dựa vào đôi mắt sắc bén của mình, Trương Thiên cảm thấy Khương Lan và Với Vãn Thu ở chung càng tự nhiên hơn. Hai người tham gia show hẹn hò, còn không bằng tham gia "mẹ chồng tới" mùa ba. Xem quan hệ trước khi kết hôn và sau khi kết hôn có thay đổi chút nào không, sau đó lại để Lục Di Trình xuất hiện, khẳng định so với show hẹn hò có hiệu quả tốt hơn.

    Cũng không biết kế hoạch sau này của Với Vãn Thu như thế nào.

    Nhưng bây giờ vừa mới mùa hai, chưa nói trước được điều gì.

    * * *

    Mua xong đồ ăn, hai người trở về đi qua lầu một thì trùng hợp gặp Thẩm Tinh Dao và Trương Lâm. Thật ra cũng không phải là ngẫu nhiên, Thẩm Tinh Dao là cố ý ở lầu một chờ, thuận tiện hỏi một chút về kinh nghiệm diễn xuất của Trương Lâm.

    Cô tính toán sau khi tổng nghệ kết thúc liền vào đoàn phim. Gần đây người đại diện đưa cho cô không ít kịch bản cổ trang. Trước kia tạo hình của Trương Lâm trong phim cổ trang đều rất đẹp, kỹ thuật diễn cũng đặc biệt tốt, nên cô liền tới đây xin ít kinh nghiệm.

    Trương Lâm tuy có hơn bảy năm không đóng phim rồi, nhưng nền tảng của cô vẫn còn đó, thấy thái độ nghiêm túc của Thẩm Tinh Dao, Trương Lâm cũng nghiêm túc chỉ bảo.

    Dạy cho Thẩm Tinh Dao, giống như ở dạy chính mình bảy năm trước. Mọi người đều nói cô được gả vào gia đình giàu có, áo cơm không lo, được chồng săn sóc, con trai lại hiếu thuận. Trên mạng đều nói cô nhiều năm như vậy rồi mà một chút cũng không già đi, quả thực là người chiến thắng trong cuộc sống.

    Thấy những bình luận đó, Trương Lâm một chút cũng đều không vui, đời người có thể có mấy cái bảy năm, cô vào giới giải trí là bởi vì thích đóng phim, kết quả lại rút lui để kết hôn, nếu cô không có từ bỏ sự nghiệp, có lẽ..

    Cho nên, Trương Lâm đặc biệt hy vọng Thẩm Tinh Dao có thể tiếp tục đóng phim, đừng bị hôn nhân vướng chân giống như cô.

    Chỉ cần ngừng lại hai năm thôi, liền sẽ phát hiện chính mình cái gì cũng đều theo không kịp.

    Hơn nữa, Trương Lâm cũng hy vọng Khương Lan có thể suy nghĩ thật kỹ càng. Những người khác đều cảm thấy gả vào nhà giàu là rất tốt, nhưng chỉ có chính mình tự trải nghiệm mới biết được sự thật chua xót cỡ nào.

    Nhưng mà, những lời này không thể nói trước mặt Lục Di Trình.

    Thẩm Tinh Dao cười nói: "Đi mua đồ ăn sao, bên ngoài nóng không?"

    Khương Lan lắc đầu, đơn giản giới thiệu, "Thẩm Tinh Dao, Trương Lâm tỷ, đây là Lục Di Trình."

    Lục Di Trình: "Xin chào, em là bạn trai của Khương Lan."

    Thẩm Tinh Dao cười đến đặc biệt vui vẻ, "Rốt cuộc cũng nhìn thấy rõ ràng mặt mũi rồi, Khương Lan, bạn trai em rất soái nha."

    Khương Lan cười gượng hai tiếng, "Đúng là rất soái."

    Vào thang máy, hai người vẫn duy trì trạng thái nắm tay nhau. Lục Di Trình một tay cầm túi đồ lớn suốt quãng đường, chóp mũi đã toát ra chút mồ hôi, lòng bàn tay cũng ẩm ướt, anh đột nhiên hỏi: "Thang máy chắc là không cameras nhỉ?"

    Đây cũng không phải show hẹn hò, mẹ chồng nàng dâu ở trong thang máy thì có thể phát sinh chuyện gì được, hơn nữa cái thang máy này chỉ là để thuận tiện cho việc lên xuống đỡ phải đi cầu thang, cho nên Trương Thiên cũng không có gắn camera trong thang máy, dẫn tới đã bỏ lỡ cảnh mà đông đảo fans muốn nhìn.

    Trái tim Khương Lan đột nhiên đập lỡ một nhịp, từ lầu một đến lầu bốn chỉ có vài giây, thế nhưng lúc Lục Di Trình cúi đầu xuống, cô cảm thấy vài giây này trôi qua đặc biệt dài.

    Thang máy dừng lại, Lục Di Trình "hừm" một tiếng, đầu ngửa ra sau, Khương Lan che miệng lại, "Anh!"

    Lục Di Trình nói: "Người bị cắn là anh, em che miệng làm gì?"

    Ai kêu hắn duỗi đầu lưỡi ra, chờ cửa thang máy mở ra, Khương Lan mím môi vọt vào phòng, Lục Di Trình theo ở phía sau, trong mắt hiện lên ý cười.

    Với Vãn Thu thấy hai người đã trở lại, đem đồ ăn cho vào tủ lạnh, một con cá nặng hơn bốn cân*, còn có rất nhiều đồ ăn, "Ăn canh cá cải chua?"

    *1 cân của Trung Quốc được tính bằng 0, 5968 kg ở Việt Nam. Nên con cá khoảng 2, 5 kg.

    Lục Di Trình nói: "Ân, cho ít ớt cay thôi."

    Với Vãn Thu: "Ai không thể ăn cay?"

    Lục Di Trình: "Con không thể, lúc nãy không cẩn thận cắn phải môi."

    Với Vãn Thu: "..."

    Cơm trưa là hai người cùng nhau làm. Lục Di Trình thường nấu ăn, trước kia Với Vãn Thu và Lục Song Thần không ở nhà, buổi tối đói bụng, dì giúp việc lại không có ở đó, anh chỉ có thể tự mình nấu ăn, hương vị cũng không tệ lắm.

    Trong lúc nấu cơm Với Vãn Thu hỏi anh về việc thực tập. Lục Di Trình không thực tập ở Lục thị, mà chọn một công ty internet khác.

    Anh học chuyên ngành khoa học máy tính, cho dù không có hào quang của nhà họ Lục, thì tương lại tiền đồ cũng sẽ rất khả quan.

    Với Vãn Thu nói: "Sắp xếp công việc và học tập cho tốt, còn có tương lai phát triển."

    Lục Di Trình đã sắp lên năm bốn, nếu sau khi tốt nghiệp không định học lên thạc sĩ thì sẽ đi làm rồi kết hôn.

    Đều là những chuyện quan trọng trong đời, Với Vãn Thu hy vọng con trai bà có thể làm tốt.

    Với Vãn Thu chưa bao giờ kiêu ngạo vì có gia cảnh tốt, bà không cảm thấy vì Lục gia điều kiện tốt thì ai cũng muốn gả vào, hơn nữa Lục Di Trình hẳn là còn chưa gặp qua ba mẹ của Khương Lan, đừng tưởng rằng mọi chuyện sẽ thuận lợi.

    Lục Di Trình gật gật đầu, "Con hiểu rồi."

    "Mẹ không phản đối con tới chỗ này vào cuối tuần, nhưng phải xử lý tốt việc của mình trước, đừng để mọi thứ làm cho hỏng bét, đó là cách làm ngu xuẩn nhất." Với Vãn Thu nói xong nhìn về phía phòng của Khương Lan, ".. Đúng rồi, Khương Lan ở trường học có phải rất được yêu thích không?"

    Tính cách của con trai mình như thế nào Với Vãn Thu hiểu rất rõ, bà căn bản không nghĩ tới Lục Di Trình sẽ yêu sớm như vậy.

    Tuy con mình đẹp trai, học tập cũng giỏi, nhưng lại không thích nói chuyện, nói dễ nghe một chút thì là xa cách ngàn dặm, khó nghe chính là lãnh đạm quái gở, con gái đều sẽ sợ hãi tránh xa, ai sẽ thèm thích nó.

    Khương Lan thì khác, cô có rất nhiều tài nghệ, chơi game lợi hại, ngoại hình ưa nhìn, tính cách rộng rãi hoạt bát.

    Trên mạng nói cô là chủ nhiệm câu lạc bộ violon ở Thanh đại, còn tham gia nhiều hội nhóm khác, chắc chắn sẽ có rất nhiều người theo đuổi.

    Lục Di Trình ngẩng đầu: "Thế thì thế nào, cô ấy là của con."

    Với Vãn Thu tim đột nhiên nhói một chút, bà có chút hối hận. Hối hận vì đem quá nhiều thời gian đặt vào công việc, bỏ qua việc giáo dục con cái..

    Canh cá cải chua hương vị thực hấp dẫn, ngoài ra còn có thịt kho tàu, cải xanh xào, và một nồi cơm.

    Với Vãn Thu bảo Lục Di Trình đi gọi Khương Lan ăn cơm.

    Lục Di Trình: "Mẹ đi gọi đi, con gọi cô ấy không ra."

    Với Vãn Thu: ".. Con có phải rảnh rỗi đến mức làm bậy rồi không? Mới một lúc mà đã chọc người ta tức giận."

    Lục Di Trình cũng oan uổng, tôi nay anh phải đi rồi, đứng trước mặt Khương Lan liền nhịn không được.. anh có thể làm gì được đây.

    Nhưng mà Với Vãn Thu làm rất tốt, gọi một tiếng Khương Lan liền đi ra, "Ăn cơm, hôm nay bốn món, ăn nhiều một chút."

    Khương Lan thở dài.

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Quỳnhhh đây, Almira11LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 28 Tháng hai 2023
  10. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 40

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khương Lan ăn một bát canh cá cải chua cảm thấy khá ngon, nhưng không đủ cay. Lục Di Trình gắp một miếng cá liền nhíu mày.

    Khương Lan thầm nói "đáng đời", nhìn thấy hắn như vậy cô ăn càng ngon hơn.

    Đang lúc ăn cơm, Lục Di Trình nhận được một cuộc điện thoại, liền đi ra ban công nói chuyện hai phút, trở về nói: "Hạng mục có chút vấn đề, con phải trở về ngay."

    Với Vãn Thu: "Vậy để mẹ gọi tài xế."

    "Vâng," Lục Di Trình nhìn Khương Lan, thấy cô phát ngốc liền nói: "Mau ăn cơm đi."

    Khương Lan tiễn Lục Di Trình xuống lầu, chỉ một đoạn đường, cũng không có cameraman đi cùng. Lục Di Trình nắm tay cô, nói: "Tuần sau anh sẽ đến đưa em đi bệnh viện làm kiểm tra."

    Khương Lan nói: "Tôi cũng có thể tự đi, đi với anh dễ phát sinh hiểu lầm không cần thiết."

    Vạn nhất bị chụp lén, vậy xong đời.

    Lục Di Trình: ".. Em suốt ngày chỉ biết nghĩ lung tung."

    "Còn giận? Vì anh hôn em?"

    "Ai bảo anh đột nhiên hôn."

    Lục Di Trình cười, "Anh biết rồi, thật là, trước kia em làm vậy với anh, anh cũng có nói gì đâu.."

    Khương Lan đã sớm bị hắn làm phiền chết, "Đừng nhắc đến chuyện trước đây nữa."

    Lục Di Trình: "Không nhắc thì không nhắc. Vậy về sau buổi tối phải gọi video cho anh, có chuyện gì cũng phải nói cho anh biết, nếu không tìm mẹ anh cũng được."

    Khương Lan a một tiếng, "Mỗi ngày đều gọi?"

    Lục Di Trình gật gật đầu, "Ừ, còn phải nhớ anh mỗi ngày."

    Khương Lan gật đầu, "Lục.."

    "Lại gọi tên."

    "Bảo bối mau lên xe đi, đừng để chậm trễ." Khương Lan nhanh chóng đem người tiễn đi.

    Lục Di Trình thật sự không muốn rời đi, anh hơi cúi người xuống, chỉ vào môi mình, "Chạm một chút thôi."

    Khương Lan nhìn nhìn chung quanh, đã giữa trưa, khu biệt thự không có người, rất là an tĩnh, cô ngửa đầu chạm vào một chút, "Được rồi, được rồi.."

    *

    Qua hơn một giờ, Lục Di Trình gửi tới một tin nhắn, [ Bảo bảo anh tới rồi]

    Khương Lan vừa thấy tin nhắn, người gửi là "Heo do tiên nữ nuôi"

    Cô gửi một cái tin nhắn qua, [ Trước kia tôi gọi anh là heo]

    [? ]

    Khương Lan cảm thấy mình nghĩ không sai, bằng không tại sao lại đặt cho Lục Di Trình cái tên này.

    [ Nếu không anh gửi cho tôi lịch sử trò chuyện đi, có lẽ tôi có thể nhớ ra chút gì.]

    [ Heo do tiên nữ nuôi: Lúc trước không nói gì liền thẳng tay xóa đi, giờ biết tìm anh đòi rồi? ]

    [ Heo do tiên nữ nuôi: Lúc em đặc biệt dính người sẽ gọi anh "Heo bảo"]

    [ Heo do tiên nữ nuôi: Anh đặc biệt không thích cái tên này, cảm thấy cô chút gì đó..]

    [..]

    [ Heo do tiên nữ nuôi: Đến giờ làm việc rồi!]

    Heo.. Heo bảo!

    Khương Lan da đầu tê dại, cô không muốn xem lịch sử trò chuyện nữa, chỉ sợ nhìn thấy hai chữ này khắp màn hình.

    Bất quá, có thể đem Lục Di Trình tiễn đi, Khương Lan vẫn là rất vui vẻ. Buổi trưa chợp mắt một lúc, hai giờ liền dậy luyện đàn, sau đó tập yoga, Với Vãn Thu cũng sớm thu thập tốt, để chuẩn bị cho buổi phát sóng trực tiếp tối nay.

    Hơn 3 giờ chiều Với Vãn Thu đăng Weibo, fans không nghĩ tới hai người lại năng suất như vậy. Ngày hôm qua vừa mới phát, hôm nay lại phát, hơn nữa vẫn là chơi game, fans suy đoán Lục Di Trình cũng sẽ xuất hiện.

    Nếu hai người cùng chơi game chắc sẽ phát rất nhiều đường. Quan hệ yêu đương của hai người đã đạt cấp 22, đây là kết quả của tình yêu ba năm.

    Fans ngồi canh chờ ở phòng phát sóng trực tiếp. Ngày hôm qua giống như ăn mừng năm mới còn ngày hôm nay như này mùng một, nhiều người còn tặng không ít quà cho phòng phát sóng trực tiếp coi như phát lì xì năm mới..

    【 Đến chưa, đến chưa? 】

    【 Còn hai phút nữa. 】

    【 Tôi, Chu Tử Vi chỉ thích xem đôi tiểu tình nhân yêu đương 】

    【 Thật trùng hợp, tôi Trương Minh Dương cũng thích. 】

    【 Cười i*, mẹ tôi hỏi tại sao mày lại xem tống nghệ mẹ chồng nàng dâu 】

    【 Tui nói 《 mẹ chồng tới 》 và 《 kim bài điều giải* 》cũng không khác nhau lắm. 】

    * "kim bài điều giải" là chương trình hòa giải tập trung vào những cảm xúc chân thực và cuộc sống thực của người dân Trung Quốc, đồng thời cam kết hòa giải những xung đột gai góc và phức tạp mà người dân phải đối mặt và giúp họ thoát khỏi tình trạng khó khăn. (theo baidu.com)

    【 Xem xong show hẹn hò lại đến xem cái này, vẫn là cảm thấy "không thể thay thế" tốt, lại xem một chút 】

    【 Ngày hôm qua thật sự quá ngọt, chỉ tiếc không được xem cảnh sau đó, hy vọng trong chương trình chính thức có thể có cảnh hai người nhiều một chút 】

    【 Một phút 】

    【 8 giờ rồi, Lục Di Trình, Khương Lan mau ra đây! 】

    Phòng phát sóng trực tiếp xuất hiện hình ảnh, Khương Lan vẫy vẫy tay, "Chào mọi người, hôm nay chúng ta lại cùng chơi game nhé!"

    Với Vãn Thu cũng chào hỏi, "Mọi người không cần tặng quà, xem phát sóng trực tiếp là tốt rồi."

    Bà đã bạch kim Ⅲ hai sao, lập tức là có thể lên kim cương.

    Với Vãn Thu giờ đã biết chơi pháp sư, tiểu kiều, Đát Kỷ, giết địch cũng có thể chỉ cần một động tác.

    Đi một mình cũng có thể thắng, nhưng bà vẫn thích đi cùng Khương Lan hơn.

    Chờ ba người Tranh Vanh vào đội ngũ, Khương Lan trực tiếp ấn sẵn sàng.

    Fans từ khi nghe thấy tên ba người liền bắt đầu cảm thấy không đúng. Team năm người không có Lục Di Trình, hơn nữa trên màn hình phát sóng trực tiếp cũng không có.

    【 Mèo méo meo mẻo meo? 】

    【 Khương Lan, bạn trai của cô đâu? 】

    【 Có thể đem máy quay nhắm ngay phía dưới bàn không? Tui nghi là Lục Di Trình đang trốn dưới đó. 】

    Khương Lan liếc nhìn bình luận, không nghĩ tới mọi người vẫn luôn đề cập tới Lục Di Trình, liền nói: "Anh ấy bận công việc rồi, buổi trưa đã rời đi, mọi người xem phát sóng trực tiếp đi."

    【 Quên đi, kiếm tiền nuôi gia đình vẫn là quan trọng hơn. 】

    【 Hiểu rồi, hắn còn phải cưới vợ nên muốn kiếm nhiều tiền hơn. 】

    【 Làm việc thì làm việc đi, nhớ tới đây thường xuyên nhé. 】

    【 Khương Lan ngày nào cũng nhớ anh. 】

    Ngay sau đó, phòng phát sóng trực tiếp tràn ngập hiệu ứng đặc biệt màu vàng, [ lyc gửi hai mươi quả tên lửa cho chủ bá*.]

    *Chủ bá: Người phát thanh, truyền thanh, phát tin, đưa tin. Ở đây chỉ người đang livestream là Khương Lan.

    【lyc: Anh còn chưa tan làm, vẫn phải tiếp tục làm việc. 】

    Trải qua nhiều ngày như vậy, fans đã có thể xác định, đây chính là Lục Di Trình.

    Khương Lan ngẩn người, thực mau liền có một đống bình luận nhắc nhở, 【 Chủ bá mau cảm ơn người ta đi. 】

    Tiền từ trên trời rơi xuống sao? Còn ném tiền lãng phí như vậy. Hơn nữa đã không còn ở trong danh sách đen nữa, vì sao một hai phải lên đây nói mấy cái này, Khương Lan nói: "Mọi người không cần tặng quà, đừng tặng, đừng tặng.."
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...