TÌM ĐÂU? Bấm để xem Em biết tìm đâu? Muôn sóng bạc đầu Lô xô mặt gió Dưới lòng biển sâu Cuộn trào vùi dập Em biết tìm đâu? Ngày xưa yêu dấu Hẹn mối tình đầu Đẹp mãi ngàn sau Nào ngờ giông bão Em biết tìm đâu? Tình anh chôn giấu Lệ sầu đêm thâu Thôi rồi ta đã Một đời mất nhau! Em biết tìm đâu? Từng câu chữ vỡ Bài thơ năm nào Nồng đượm khát khao Nát nhàu vần điệu Em biết tìm đâu? Ráng chiều tím biếc Bóng xưa biền biệt Hỏi người luyến tiếc Còn gì mai sau?
EM CHẲNG BIẾT VÌ SAO? Bấm để xem Em chẳng biết vì sao * * * chiều nay lại nhớ? Nhớ mối tình đầu * * * hay nhớ người năm xưa? Ôi hỡi! Đã mười độ thu mưa Mà em cứ ngỡ người xưa vẫn tình? Chiều nay em mặc chiếc váy xinh Mang đôi giày trắng ô cầm trên tay Tóc dài buông xõa qua vai Mà mắt quên kẻ môi thì quên son! Ai còn đến giúp cho em? Tìm đôi mắt biếc lạc loài phương nao Chọn cho em son thắm hồng đào Dù mưa qua lối em nào kém xinh! Chiều lặng thinh * * * em nơi chốn cũ một mình Nghe lơ thơ gió thì thầm thoảng xưa Bàng hoàng những tưởng cơn mưa Em thời bật vội chiếc ô che đầu Mưa đâu? Ở tận nơi đâu? Mà mi ướt đẫm giọt sầu chứa chan.. Thôi! Một thời nguyện mãi đã sang ngang Tình nồng hợp ý tro tàn dư âm Tháng ngày ngày tháng rồi năm Xa xăm trắc trở võ vàng thiên thu..
NGƯỜI CŨ NGƯỜI CUỐI Bấm để xem Sóng vẫn vỗ ngàn năm lên ghềnh thác Ta vẫn trong ta chẳng khác ngày xưa Mối tình đầu nồng bổng giấc mơ trưa Mưa tao tác tiễn đưa người biền biệt Tay siết tay ước hẹn dài lâu.. Hứa bên nhau một kiếp một đời Mà thiệp mời anh quên viết tên em Rượu hồng ai em mắt lệ tèm nhem Chiều xao xác lá đổ về miên viễn Chuyện tình ta bao lần đưa tiễn Đến cuối cùng chẳng bận.. tiễn đưa! Để rồi! Tất cả hóa Ngày Xưa Đôi ta đó giờ gọi là Người Cũ Với người ta sánh đôi tình nhân mới Ân ái ái ân nồng mặn vợ chồng Chữ đá vàng suốt kiếp đã thành không Mong Người Mới mãi là Người Cuối! Gói yêu đương một thời đắm đuối Vạn mộng mơ thêu dệt đuổi tìm Gửi lại Người - Kẻ đủ nợ duyên Xây đắp tiếp nghĩa tình viên mãn Chim rũ cánh trời chiều bảng lảng Vẫy rùng chân đêm vắng.. nắng lại lên.
TỰ VẤN Bấm để xem Phố đông sao vắng thế? Trưa hè dường lạnh băng Ồn vang nghe ắng lặng Nắng chang chang mưa giăng. Ngày ngắn sao dài thế? Môi cười trên lệ rơi Sao người đi vẫn đợi Bình yên nào chơi vơi! Lời ai âm thầm nói? Xa xăm ngỡ gần bên Kẻ cận kề chiếc bóng Yêu đương sao nổi nênh! Buồn nhẹ tênh nặng trĩu Hàn huyên sao cô liêu Trăm vạn điều chỉ một Hỏi lòng sao trả lời?
GIẤC MỘNG TAN Bấm để xem Ngủ yên nhé! Mộng của kẻ mơ Như hoa nở hoa tàn hoa rụng Tựa phù dung đáy nước ảo tan. Thôi đừng nhé! Thề hẹn của chàng Như sương sớm nắng vàng vội vỡ Thương bỡ ngỡ buổi đầu gặp gỡ Chẳng nỡ đừng.. kẻ lạ người dưng. Phôi phai nhé! Ngày tháng đã từng Niềm quá vãng như mây lãng đãng Ngày lẫn đêm mây vẫn lang thang Dẫu cõi hoang hay mấy dặm ngàn. Tan đi nhé! Mộng của lỡ làng Tuổi dở dang võ vàng đáy mắt Yêu thương mấy đậm sâu chợt tắt Mưa sầu giăng giăng mắc ngang đời. Tạm biệt nhé! Mãi mãi một thời Xa vời vợi thoát tầm tay với Tựa giấc mơ miên man chấp chới Ngoài song cửa.. ai người đứng đợi Dìu nhau qua đoạn cuối cuộc đời?
LỜI TÌNH HÉO ÚA Bấm để xem Những mùa yêu đương ấy Thoáng vụt qua tầm tay Không phải cứ nắng hạ Là khô héo cỗi cằn Ngày đi trong tiếc nhớ Như gió lay cành tơ Đâu rồi những đợi chờ Cánh nhạn chiều bơ vơ Người ơi! Người đi qua Một mảnh tình ở lại Như mây trời trôi mãi Ngàn năm vẫn lang thang Tình ơi! Sao trái ngang Nửa cuộc đời dang dở Chuyện tình đầu bỡ ngỡ Xếp lại cùng thương đau Thà rằng chẳng bước vào đời nhau Có lẽ ta giờ đã khác Thà rằng chưa từng trao mật ngọt Thì đâu trái đắng thấm vào hồn Cho tôi xin một thoáng ngủ mê Để tỉnh dậy chẳng còn tê tái Ôi trái tim của người con gái Như dòng sông ôm mãi bến bờ.
VẤN VƯƠNG XA XĂM Bấm để xem Em vẫn còn ngày xưa Sao Người hoài không đến? Em thật đã lãng quên Mưa sao còn lơ đễnh? Lạc ngỏ hồn chênh vênh Anh bôn ba bước đường Ngày nắng nóng đổ tường Đêm lạnh lùng gió sương Mà tương tư.. tương tư Sao khôn nguôi.. khôn nguôi? Lòng ai vẫn chờ ai? Dẫu phôi phai chẳng đành Mái tóc xanh pha sương Mà yêu thương tư lương Như hương đêm.. đêm đêm..
MẢNH HỒN ĐÃ CŨ Bấm để xem Em nhủ lòng rằng anh đã quên Những câu chuyện gọi là kỉ niệm Em nhủ lòng anh là quá khứ Nay hoàng hôn mai vẫn cứ hoàng hôn? Buông xuống đi em một mảnh hồn.. đã cũ Theo tình xưa chôn dưới vết đau sâu Gió của trời muôn thuở chẳng dừng đâu Đời dâu bể cũng là rực rỡ! Những gửi trao buổi đầu bỡ ngỡ Mắt môi một lần mấy thuở mộng mơ Tình dở dang vạn điều không nỡ Người vô hình trăn trở mãi hồn trinh? Thề non hẹn biển xin chớ đừng Vì một ngày có thể người quay lưng Tình nồng như ánh dương hừng sáng Tỏ rạng huy hoàng cùng lụi tắt chiều hôm!
VÌ SAO Bấm để xem Lòng tôi, một ngày đã úa Như cánh phù dung.. Chẳng nở hai lần Lòng tôi, một ngày đã lạnh Người đến người đi.. Lớp lớp giá băng Ngày qua ngày.. Rồi ngày lại tới Người rồi đi.. Người lại đến ngay sau Gió đuổi mây.. Rồi mây vờn gió Sóng dâng cao rút cạn.. Lại dâng cao Tôi hỏi lòng tôi mãi vì sao Tơ vương như sợi tơ vương vất hoài?
CÕI RIÊNG MANG Bấm để xem Người về nẻo ấy có vui không? Mưa hè thu quạnh lạnh tiết đông Gió rét rít buốt làn hơi nóng Thẫn thờ trăng rọi sóng hồ tan. Mịt mù khói tỏa chốn sương ngàn Kẻ sang ngang mấy dặm đường khóc biệt Ai bảo chia ly sẽ thành nuối tiếc Bởi tương phùng biết được dài lâu? Tình thế nào mới gọi đậm sâu Thưở vắng Người, ta biết đâu ta nữa? Người xưa rồi tình đã nhạt nhòa chưa Thời gian đong đưa chở đầy muôn nỗi? Người cùng ta chẳng ai lầm lỗi Bởi trái ngang đành chịu xót xa thôi Chữ Nợ Duyên đến đó hết thật rồi! Lệ chia phôi úa khô hồn thiếu nữ. Ai vẫn khư khư gửi hồn cho mộng tưởng.. vợi xa! Ôi đôi ta duyên ngắn tình dài.. Ta ngỡ Người trong giấc mơ ta Đánh thức ta, kéo ghì ta chìm ngập trường cảm của Người Người nâng niu ta trong ngỏ hồn khóa chặt Người ấp tay ta lau mắt lệ thâm quầng.. những day dứt dở dang.. Những vết thô sần chai sạn Mang nỗi ngược xuôi phận đời xoa dịu mềm đôi má người thương Ôi tâm tưởng tơ vương ủi an Xua mộng tan ôm chầm ảo ảnh, hơi hớm thân thương quanh quất dịu dàng.. Cho Người cùng ta quy ẩn CÕI RIÊNG MANG! Không thời gian dài ngắn Chẳng biên giới cách ngăn Thoát ái ố tục trần Bằng lặng đi đến tận cùng.. trao Ta về nguyên thủy.