Tập thơ: Lời Tình Yêu Người Tác giả: Xương Rồng Tím Nội dung: Nói về tình yêu Thơ không phải là tưởng mộng thoát ly thực tế mà thơ bằng sự tinh tế thấu tường lắng sâu, đánh thức vỗ về một con người khác ẩn náu bên trong ta, để rồi ta bỡ ngỡ nhận ra ta, vô cùng tương phản, thiêng liêng tương liên cùng giao hòa dắt dìu nhau qua mọi cung bậc thăng trầm của cuộc sống. Thơ chính là Đời, bởi đời trong thơ được cảm thức tri tường bằng trái tim thấu cảm luôn đập nhịp đập của Đời.
Gửi Em – Người yêu dấu! Bấm để xem Những dòng chữ ngây thơ trong trắng quá Anh đọc rồi cứ ngỡ giấc chiêm bao Tim rộn ràng hạnh phúc biết làm sao Đêm thao thức nghe lửa lòng rạo rực. Em yêu ơi! Anh yêu em hết mực Cảm ơn Người, ôi mảnh đất Đầm Dơi! Đã cho ai những giây phút thảnh thơi Trong tâm tưởng em hiện về đẹp lắm! Bằng Lăng yêu! Ôi, màu hoa tím thắm Cánh hoa tươi trên sông nước dạt dào Mối tình đầu tình nghĩa rất thanh cao Hai trái tim luôn hòa cùng một nhịp. Gió thổi bay làm sao mây đuổi kịp? Anh tưởng rằng chẳng có được em đâu Suốt mấy đêm anh thức trắng âu sầu Em than thở canh thâu thầm rơi lệ! Rồi Hằng Nga cũng tìm về Hậu Nghệ Em tựa đầu thủ thỉ tiếng yêu anh Anh ôm chặt hôn em để dỗ dành Nín đi em! Anh yêu em tha thiết! Anh nhớ mãi nụ cười xinh hết biết Em trao anh "Đêm vọng cổ" hôm nào Như định mệnh lòng anh thấy nao nao Tình trao em bắt đầu từ dạo ấy. Thảo Cầm Viên trên đời ai đã mấy Gốc Đầu Sư minh chứng một cuộc tình Anh tỏ tình em rơi lệ lặng thinh Anh.. ơi! Anh đừng làm em sợ! Lặng lẽ về lòng dạ rối như tơ Căn nhà trọ bỗng trở nên xơ xác Quân Đoàn IV, ai nhớ ai ngơ ngác? Lên thăm em, anh lủi thủi đi về. Đến hôm nay ôi má tựa vai kề Giờ mới biết sau mưa trời lại tạnh Ước mai sau cõi lòng không hiu quạnh Anh với em đi hết chặng đường dài. Hai đứa mình cùng ngắm ánh ban mai Vững tay lái xây tương lai hạnh phúc Gia đình mình sẽ ấm no sung túc Đến bạc đầu anh vẫn mãi yêu em!
MÙA HOA CHÒ HÒ HẸN Bấm để xem Anh đã suy nghĩ kĩ Hỏi lòng những trước sau Dẫu không được hồi báo Vẫn tỏ bày xuyến xao Biết bao ngày anh đã Thành gốc si đa sầu Thao thức hoài đêm thâu Bao lâu lòng vẫn đợi Hoa chò xoay chấp chới Anh chơi vơi đơn côi Bóng chiều đang xuống vội Nàng ngượng ngùng lứa đôi Bồi hồi rồi đắm say Chẳng ai nào có hay Cánh hoa chò chợt gãy Liệng chao theo gió bay Tháng ngày dù dài ngắn Tình yêu chẳng cách ngăn Mùa hoa chò nay vắng Nàng ắng lặng ngàn mây Hỡi xa xăm đó đây Đưa nàng về lối ấy Phảng phất phút sum vầy Hạnh phúc tràn qua tay..
MỘNG TÌNH SI Bấm để xem Thôi rồi Tôi không ngăn được nắng rơi trên lá cỏ Nắng len qua rèm thưa, ngủ say trên chiếu chăn em Có phải em bất chợt tỉnh giấc? Xòe bàn tay non hứng đón nắng hồng Xin dịu nhẹ cho em tôi được ngủ Giấc nồng say phơi phới trinh nguyên * * * đời chẳng muộn phiền! Ngày mai nắng ghé qua êm đềm Tôi chỉ nguyện em tôi hồn nhiên mãi Đừng ưu tư buông rèm khép lại Để nắng mai sưởi ấm ngày ngày. * * * Thôi rồi Tôi không ngăn được mưa, nghiêng tạt vào khung cửa Đôi mắt huyền mơ ngân ngấn sầu ưu! Ôi! Tôi chỉ là kẻ phàm phu Đôi chân trần với dạn dày sương gió Sao có thể? Làm sao tôi có thể? Sánh bước cùng em qua dâu bể tình trường. Bàn tay thô gầy lau mắt lệ người thương Ôi chợt tỉnh chỉ là mơ tưởng Nắng ấm ơi đường về ngỏ ấy Để em tôi thương mấy còn thương!
ĐIỂM TỰA Bấm để xem Em tựa lưng Vào không gian vững chãi Bốn thành tường cốt thép vây quanh Khóe mi nặng đầm Tóc đẫm rối lệ mưa Vai gầy tựa * * * vào thời gian trôi chảy Em ước đôi ta Không gần nhau trong gang tấc Một nấc thang một biển lệ rền vang Kẻ nghoảnh mặt người nén bi hoang Đêm tàn canh lạnh tiễn ngày xuân rộn rã Em không muốn đôi ta Mỗi người mỗi ngả Chỉ gió lùa lay em ngỡ hôm qua Phải cách xa vì dòng đời nghiệt ngã Xoa dịu cô đơn ão não ủi an Em tựa lưng Vào cõi miên man Soi đáy mắt hoải hoang thăm thẳm..
ƠI HỠI ĐÔNG PHONG Bấm để xem Ô kìa! Trông mênh mông Hây hẩy ngọn đông phong Cạy gõ cửa khuê phòng Kẻ đi – về một bóng Từ phương Đông gió tới Phơi phới mang xuân về Xua bộn bề ủ ê Sum suê chồi lọc mới Tháng năm ơi! Diệu vợi Gió phiêu du thảnh thơi Một thoáng đời ngơ ngác Bên kia đồi phôi phai Ôi hoài cảm hoài vọng hoài mong Như gió phương Đông phải lòng xuân khúc! Ôi hạnh ngộ hạnh tình hạnh phúc Như khúc xuân khao khát đông phong! Ơi những kẻ.. Quanh quất xuân thiên khắc khoải xuân thì!
MONG MANH Bấm để xem Có khoảnh khắc Bỗng nên một thời Rồi một thời thành thoáng hương xưa Một thời một thoáng một lần đưa Hỏi ai còn nhớ người xưa.. đã từng!
GIÓ ĐUỔI NGÀN MÂY Bấm để xem Anh nói với em Thành danh rồi anh cưới em làm vợ Cho đôi lòng không còn trắc trở Cho mộng mơ chung giấc đợi chờ Cho cõi đời hết nỗi chơ vơ Rồi như thế ta lơ phơ đầu bạc Anh nói với em À mà không phải nói Anh chỉ gửi em dòng tin cuối lạnh lùng Chỉ vài từ ngắn củn chia tay Em nhé, anh hết rồi cảm xúc! Những yêu đương mặn nồng ngun ngút Ấp ủ nâng niu phút chốc vụn rơi Ước hẹn một đời tựa áng mây trôi Bay hoài bay mãi rồi về thinh không Yêu thương xin giữ trọn lòng Thề nguyền chi để má hồng phai phôi Người đi qua mảnh đời tôi Nguyệt tàn xẻ bóng gãy đôi cung đàn.
MƯA RÀO NẮNG TRƯA Bấm để xem Em ngày xưa thật lạ Chỉ biết yêu hết dạ Đôi bàn tay ngọc ngà Anh đan ngón thiết tha Những năm tháng mộng hoa Yêu Người yêu thuần khiết Canh cánh niềm cách biệt Luyến tiếc.. đời chênh vênh Rồi ngày ấy cũng đến Anh con thuyền lênh đênh Đỗ trăm sông ngàn bến Nào phải mình ên em Trăng thượng huyền biển cạn Sóng chẳng kịp vỗ bờ Lặng lờ hóa bọt tan Bẽ bàng niềm dang dở Giấc xuân hồng.. thôi.. lỡ Anh ru người tóc tơ Chớ bận lòng chi nữa Cơn mưa rào nắng trưa Những nẻo đường tình xưa Đống rêu phong chất chứa Em vô tình về qua Vã giọt mưa rột rửa Lệ mi nhòa nắng thưa..
EM KHÔNG ANH Bấm để xem Không có anh Em như ngày không nắng Cây lá quắt queo xơ xác trụi trần Gió ơ thờ chẳng vờn quýt quấn quanh Sớm mai hiu hắt tàn canh u trầm Em không anh Như chim trời run rủi Bợt bạt bụi giông sấp xoải dặm trường Chênh chao đầu ghềnh cuối bãi tư lương Lẻ loi cánh nhạn trập trùng thâm u Em không anh Như con sông ngưng chảy Như đại dương biển thẳm khô cằn Như bốn mùa vắng lặng căm căm Làm sao em biết.. xuân thì đã xa? Sớm nay em mở cửa sau nhà Ngùi ngùi cúi nhặt xác hoa úa nhàu..