Chương 1151: Bao cát luyện tập được gửi đến cửa (1)
Lão Tôn mỗi ngày đúng giờ đến nhà Kim Cẩm, đúng giờ truyền thụ công phu cho Địch Quân Thịnh.
Ngay từ đầu lão Tôn không tình nguyện, nhưng sau khi phát giác ra thiên phú của Địch Quân Thịnh, có vẻ còn rất vui vẻ.
Hơn nữa Giản Duẫn Mạch cũng dựa theo ước định, không vận các thiết bị cho ông ấy đến đây.
Vốn đang muốn giúp lão Tôn trang bị tốt, ông lại từ chối, chỉ hỏi Giản Duẫn Mạch bọn họ phương pháp trang bị, sau đó tự mình khiêng trang bị trở về, nói cái gì cũng không cho những người khác tới gần căn nhà tranh của ông.
Tốc độ khôi phục tình trạng thân thể của Địch Quân Thịnh lấy mắt thường có thể thấy được.
Vết sẹo trên người Giản Nhất Lăng cũng nhạt dần dần.
Tâm tình của Vu Hi, An Dương, Giản Duẫn Mạch, Lưu Đình cùng Ôn Ngôn cùng mọi người ở chỗ này cũng tốt theo.
Đương nhiên còn có một cái rõ ràng biến hóa chính là thức ăn.
Giản Nhất Lăng làm đồ ăn, thời điểm vừa mới bắt đầu còn tương đối nhạt nhẽo, canh bằng nước luộc rau, chủ yếu là vì chiếu cố cho dạ dày yếu ớt của Địch Quân Thịnh.
Mà hiện tại, món nào cũng có thịt, sơn trân hải vị, cái gì cần có đều có.
Thậm chí một mâm cơm mà làm đến mười mấy hai mươi mấy món đồ ăn, đây nếu là ngày thường, nào có đãi ngộ tốt như vậy?
Thực hiển nhiên mọi người đây là được lây dính theo Địch Quân Thịnh.
Giản Nhất Lăng quyết tâm muốn đem Địch Quân Thịnh dưỡng béo, đã biến đổi nhiều phương pháp mà làm các loại mỹ thực.
Kết quả thể trọng của Địch Quân Thịnh là hồi phục trở về, những người khác cũng nặng lên không ít.
###
Mấy người Kim Phong Bưu ca ở sau một cây đại thụ cách nhà Kim Cẩm không xa lén lút bồi hồi đã lâu.
"Kim Phong, em gái mày hiện tại chính là sẽ thăng chức rất nhanh nha! Một đám người có thân phận quá là cứng cáp đi." Bưu ca đột nhiên chụp bả vai Kim Phong mà nói.
Kim Phong cười xấu hổ, "Đúng, đúng vậy.."
"Vậy tiền tiểu tử mày thiếu tao khi nào trả?"
Bưu ca dùng ánh mắt uy hiếp dừng ở trên người Kim Phong, như là đang tìm kiếm trên người hắn có chỗ nào đáng giá không.
"Bưu ca, đừng, đừng!" Kim Phong vội vàng xin tha, "Bưu ca, anh xem em gái tôi hiện tại quen biết với Dương ca bọn họ, không có gì bất ngờ xảy ra, tiền đồ của nó là không thể hạn lượng, tôi dù sao cũng là anh ruột của nó, chút tiền ấy vẫn là có biện pháp lấy được."
"Vậy mày làm chút gì đi, mày mà cứ đứng đây nhìn không, cũng nhìn không ra được tới cái gì."
"Vậy.. vậy Bưu ca, điện thoại di động anh lấy từ em gái tôi, nếu được, cho tôi cầm đi trả lại cho lại cho nó đi?" Kim Phong thật cẩn thận mà dò hỏi.
"Mày có ý gì? Di động cho mày, mày đi tạo ân tình sao?"
Bưu ca một bộ dạng muốn đánh người.
"Bưu ca, di động này cầm đi cũng không tốt lắm, vạn nhất Kim Cẩm kia tố cáo anh với Dương ca, nói anh cướp di động của nó.." Một tên đàn em của Bưu ca khuyên nhủ.
Bưu ca nghe vậy cũng cảm thấy sợ xảy ra chuyện.
Dương ca mà muốn lộng chết hắn, còn không phải là chuyện trong một giây sao?
"Được rồi, di động trả cho mày, mày nhanh mà cầm đi đi, mày tới phải nói rõ ràng, di động là tao chủ động đưa cho mày trả trở về, còn muốn giúp tôi nói lời xin lỗi với em gái mày, biết không?"
Còn may cái điện thoại di động này của Kim Cẩm còn chưa có đi bán ở cửa hàng second-hand -- ngày đó bị người của Dương ca đánh cho một trận, mấy người nằm mấy ngày, cho nên chưa kịp bán.
Bằng không lúc này muốn trả cũng đều trả không được.
"Biết biết, Bưu ca anh yên tâm, tôi khẳng định làm tốt."
Kim Phong cầm di động, vội vàng chạy tới cửa nhà Kim Cẩm.
Muốn đi vào trong sân, nhưng bị vệ sĩ ngăn cản.
Kim Phong liền ở ngoài sân kêu Kim Cẩm.
Đang ở phòng bếp làm trợ thủ cho Giản Nhất Lăng, Kim Cẩm nghe được thanh âm thì đi ra.
"Anh lại muốn làm gì?" Lúc này Kim Cẩm không sợ Kim Phong, chung quanh nhiều vệ sĩ của Giản Nhất Lăng như vậy, cô ấy có tự tin mười phần.
"Em gái à, em hiểu lầm rồi, anh là tới trả điện thoại di động lại cho em." Kim Phong giơ cái điện thoại di động của Kim Cẩm lên, cười nịnh nọt.
Ngay từ đầu lão Tôn không tình nguyện, nhưng sau khi phát giác ra thiên phú của Địch Quân Thịnh, có vẻ còn rất vui vẻ.
Hơn nữa Giản Duẫn Mạch cũng dựa theo ước định, không vận các thiết bị cho ông ấy đến đây.
Vốn đang muốn giúp lão Tôn trang bị tốt, ông lại từ chối, chỉ hỏi Giản Duẫn Mạch bọn họ phương pháp trang bị, sau đó tự mình khiêng trang bị trở về, nói cái gì cũng không cho những người khác tới gần căn nhà tranh của ông.
Tốc độ khôi phục tình trạng thân thể của Địch Quân Thịnh lấy mắt thường có thể thấy được.
Vết sẹo trên người Giản Nhất Lăng cũng nhạt dần dần.
Tâm tình của Vu Hi, An Dương, Giản Duẫn Mạch, Lưu Đình cùng Ôn Ngôn cùng mọi người ở chỗ này cũng tốt theo.
Đương nhiên còn có một cái rõ ràng biến hóa chính là thức ăn.
Giản Nhất Lăng làm đồ ăn, thời điểm vừa mới bắt đầu còn tương đối nhạt nhẽo, canh bằng nước luộc rau, chủ yếu là vì chiếu cố cho dạ dày yếu ớt của Địch Quân Thịnh.
Mà hiện tại, món nào cũng có thịt, sơn trân hải vị, cái gì cần có đều có.
Thậm chí một mâm cơm mà làm đến mười mấy hai mươi mấy món đồ ăn, đây nếu là ngày thường, nào có đãi ngộ tốt như vậy?
Thực hiển nhiên mọi người đây là được lây dính theo Địch Quân Thịnh.
Giản Nhất Lăng quyết tâm muốn đem Địch Quân Thịnh dưỡng béo, đã biến đổi nhiều phương pháp mà làm các loại mỹ thực.
Kết quả thể trọng của Địch Quân Thịnh là hồi phục trở về, những người khác cũng nặng lên không ít.
###
Mấy người Kim Phong Bưu ca ở sau một cây đại thụ cách nhà Kim Cẩm không xa lén lút bồi hồi đã lâu.
"Kim Phong, em gái mày hiện tại chính là sẽ thăng chức rất nhanh nha! Một đám người có thân phận quá là cứng cáp đi." Bưu ca đột nhiên chụp bả vai Kim Phong mà nói.
Kim Phong cười xấu hổ, "Đúng, đúng vậy.."
"Vậy tiền tiểu tử mày thiếu tao khi nào trả?"
Bưu ca dùng ánh mắt uy hiếp dừng ở trên người Kim Phong, như là đang tìm kiếm trên người hắn có chỗ nào đáng giá không.
"Bưu ca, đừng, đừng!" Kim Phong vội vàng xin tha, "Bưu ca, anh xem em gái tôi hiện tại quen biết với Dương ca bọn họ, không có gì bất ngờ xảy ra, tiền đồ của nó là không thể hạn lượng, tôi dù sao cũng là anh ruột của nó, chút tiền ấy vẫn là có biện pháp lấy được."
"Vậy mày làm chút gì đi, mày mà cứ đứng đây nhìn không, cũng nhìn không ra được tới cái gì."
"Vậy.. vậy Bưu ca, điện thoại di động anh lấy từ em gái tôi, nếu được, cho tôi cầm đi trả lại cho lại cho nó đi?" Kim Phong thật cẩn thận mà dò hỏi.
"Mày có ý gì? Di động cho mày, mày đi tạo ân tình sao?"
Bưu ca một bộ dạng muốn đánh người.
"Bưu ca, di động này cầm đi cũng không tốt lắm, vạn nhất Kim Cẩm kia tố cáo anh với Dương ca, nói anh cướp di động của nó.." Một tên đàn em của Bưu ca khuyên nhủ.
Bưu ca nghe vậy cũng cảm thấy sợ xảy ra chuyện.
Dương ca mà muốn lộng chết hắn, còn không phải là chuyện trong một giây sao?
"Được rồi, di động trả cho mày, mày nhanh mà cầm đi đi, mày tới phải nói rõ ràng, di động là tao chủ động đưa cho mày trả trở về, còn muốn giúp tôi nói lời xin lỗi với em gái mày, biết không?"
Còn may cái điện thoại di động này của Kim Cẩm còn chưa có đi bán ở cửa hàng second-hand -- ngày đó bị người của Dương ca đánh cho một trận, mấy người nằm mấy ngày, cho nên chưa kịp bán.
Bằng không lúc này muốn trả cũng đều trả không được.
"Biết biết, Bưu ca anh yên tâm, tôi khẳng định làm tốt."
Kim Phong cầm di động, vội vàng chạy tới cửa nhà Kim Cẩm.
Muốn đi vào trong sân, nhưng bị vệ sĩ ngăn cản.
Kim Phong liền ở ngoài sân kêu Kim Cẩm.
Đang ở phòng bếp làm trợ thủ cho Giản Nhất Lăng, Kim Cẩm nghe được thanh âm thì đi ra.
"Anh lại muốn làm gì?" Lúc này Kim Cẩm không sợ Kim Phong, chung quanh nhiều vệ sĩ của Giản Nhất Lăng như vậy, cô ấy có tự tin mười phần.
"Em gái à, em hiểu lầm rồi, anh là tới trả điện thoại di động lại cho em." Kim Phong giơ cái điện thoại di động của Kim Cẩm lên, cười nịnh nọt.