Bạn được dangodiu mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.

Thanh Trắc Nguyễn Văn

The Very Important Personal
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
9006 27
Kiếm tiền
Thanh Trắc Nguyễn Văn đã kiếm được 90060 đ
Nguyên tác (thơ Nga):

1. Помню я: старушка-няня

Помню я: старушка-няня
Мне в рождественской ночи
Про судьбу мою гадала
При мерцании свечи,

И на картах выходили
Интересы да почет.
Няня, няня, ты ошиблась,
Обманул тебя расчет;

Но зато я так влюбился,
Что приходится невмочь...
Погадай мне, друг мой няня,
Нынче святочная ночь.

Что,- не будет ли свиданья,
Разговоров иль письма?
Выйдет пиковая дама
Иль бубновая сама?

Няня добрая гадает,
Грустно голову склоня;
Свечка тихо нагорает,
Сердце бьется у меня.


Афанасий Афанасьевич Фет

TKZnoBf.jpg


Bản dịch: Con Vẫn Nhớ Một Lần

Con vẫn nhớ một lần
Đêm giáng sinh năm ấy
Vú già ngồi bói bài
Trước một cây nến cháy.

Những lá bài tiên đoán
Một tương lai tươi hồng.
Vú ơi, đâu phải thế,
Chẳng được như vú mong.

Bù lại thì con đã
Yêu tha thiết, hết lòng...
Vú ơi, vú xem tiếp
Cho con đêm nay không?

Con có được hò hẹn
Tâm tình với người thương?
Có ra con đầm pích
Hay con chuồn ẩm ương?

Vú già chia bài đoán,
Đầu cúi thấp buồn hiu.
Cây nến run rẩy cháy
Tim con phập phồng theo.


Nguyễn Quỳnh Hương

Lời người sưu tập: Afanasy Afanasievich Fet (Афанасий Афанасьевич Фет, 1820-1892) họ thật là Shenshin, Fet là họ mẹ (tiếng Đức: Foeth – đọc là Phớt), là một trong những nhà thơ lớn nhất của Nga thế kỉ XIX.
 
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
2. Noel Lỗi Hẹn

Mùa đông đến rồi một mùa lạnh nữa
Kỷ niệm xưa và lời hứa vẫn đầy
Hơi thở ấm vào mái tóc còn đây
Tình khắc khoải như hàng cây đứng đợi.

Mùa đông lạnh nỗi nhớ thương vời vợi
Quặn thắt lòng như vạc với sương rơi
Mỏi cánh bay đêm đông giá rã rời
Bên bến đợi bóng một người thương nhớ.

Trăng giá buốt nên trăng ngà đã vỡ
Một nửa đây một nửa ở phương nào
Đây lời thơ xin nhắn gửi mây cao
Mang đi nhé thả trôi vào cõi mộng...

Mùa giáng sinh nhớ thương tràn gió lộng
Ngực ấm nồng hương thơm bóng mây say
Tóc tình nhân đen dài mượt gió lay
Cho hơi thở sương ấm bay vào tóc.

Nửa trăng lạc nửa trăng buồn sầu khóc
Vô tình thôi đừng trách móc chi nhau
Mùa đông này không gặp hẹn đông sau
Noel Chúa sẽ ban màu linh nghiệm.

Đêm nhung nhớ chuông thánh đường vừa điểm
Ánh trăng mờ dò dẫm kiếm dấu chân
Mắt đợi chờ mắt trông ngóng xa gần
Noel vắng lại một lần lỡ hẹn...

Hồng Dương


* * *
Lời người sưu tập: Hồng Dương là một người thường sáng tác thơ đăng lên mạng.Thơ của Hồng Dương đa dạng, là lời thầm thì của những tâm sự thầm kín...
 
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
3. Mùa Cảm Xúc

Giáng Sinh về nhưng em ở nơi nao
Có chắc mình giờ đây đang hạnh phúc?
Mỗi riêng anh góc giáo đường phủ phục
Tiếng đàn ca xóa vết xước bao lâu.

Em xem kìa người ta khoác vai nhau
Trên lối nhỏ dưới vạn màu tinh tú
Riêng tim anh dường như đang ủ rũ
Nhắc riêng mình đừng chợt nhớ chi ai.

Noel nay anh sợ sẽ quá dài
Khi bàn tay mỗi ngày thêm lạnh buốt
Khúc nhạc xưa hát riêng mình sao được?
Lời kinh cầu trôi ngược mãi em ơi!

Noel nay ta cũng vắng nhau rồi
Tiếng chuông vọng vẫn bồi hồi. Quên lãng?
Lời yêu đầu chỉ cỏ cây chứng giám
Nên đông về bạc trắng cả lòng nhau.

Giá buốt này xin hãy bước qua mau
Lời nguyện cầu in sâu hằn ký ức
Mai kia ta giá như cùng chung bước
Giáng Sinh về hạnh phúc phải không em?

Hy Tấn
 
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
4. Anh Cũng Quen Rồi Em Ạ

Anh quen rồi cái cảm giác cô đơn
Cứ như thể sinh ra là như thế
Bao lâu nay vẫn mình anh lặng lẽ
Lặng lẽ quen dần khi chẳng còn em

Có gì đâu phải gắng để tìm quên
Ừ..có lẽ anh quen rồi em ạ
Nhưng dường như đường phố giờ xa lạ
Lối hẹn xưa nay vắng hẳn bóng người

Không phải đâu, chẳng phải thế em ơi!
Anh lơ đãng nên nhìn chưa rõ đấy
Ngày cuối năm phố phường vui biết mấy
Rộn rã bên đường kẻ bán, người mua

Này bên kia nghe vẳng tiếng cười đùa
Mấy Cô, Cậu lăng xăng gì vui nhỉ
"Giáng Sinh mà" anh mỉm cười thầm nghĩ
Giống như mình thuở trước phải không em?

Lại một mùa lặng lẽ đón Noel
Và có lẽ anh sẽ vui em ạ!?
Anh vẫn cười với người quen, người lạ
Lặng lẽ về dẫu anh chẳng còn em


Đỗ Kim Vũ


* * *


Lời người sưu tập: Đỗ Kim Vũ sinh năm 1967, sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn, gia đình gốc Hưng Yên, hiện đang sinh sống và làm việc ở Thành phố Hồ Chí Minh. Ông thường lấy bút danh Đông Tà.
 
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
5. Ai Nhắn Mùa Đông Về Rất Vội

ai nhắn mùa đông về rất vội
mưa li ti trên ô cửa kính mờ
lũ chim lạc bầy gọi nhau trốn rét
chuông Nhà Thờ nhắc mùa Giáng sinh

nỗi nhớ tha phương trên từng dấu cỏ
ký ức lang thang trong tiếng còi tàu
đèn đường lim dim hoài niệm
thì thầm tên anh
mây bay

mười ngón ngủ buồn khăn ấm
đêm dài qua sợi tóc em
ai nhắn mùa đông về rất vội
em cùng bóng mình sóng đôi

Vũ Thanh Hoa

3RhjdcZ.jpg


Lời người sưu tập: Nhà thơ Vũ Thanh Hoa sinh năm 1969 tại Hà Nội, hiện là luật sư, công tác tại Vũng Tàu. Hội viên Hội VHNT tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu.
 
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
6. Trà Vinh Và Em

(nhớ Từ An)

Trà Vinh mùa này vui hở em
Vườn nhà vẫn thắm hoa tóc tiên?
Anh xin làm bướm quanh hoa ấy
Đợi bước chân em, nấp dưới thềm.

Trà Vinh mùa này quên sao em
Tóc ai thơm gió ngát vai mềm?
Giờ hôn hương tóc nào hôn được
Đành viết thơ tình gọi gió lên.

Trà Vinh mùa này nhớ không em
Thuở hái sao trời đón Nô-en?
Bài thánh ca em say sưa hát
Anh nghe vừa lạ lại vừa quen.

Trà Vinh mùa này hẹn nghe em
Anh về dựng hang đá Bê-lem?
Quỳ bên máng cỏ cùng em thắp
Đêm sáng lung linh vạn ánh đèn.

Trà Vinh mùa này buồn ghê em
Sông Cần vẫn chảy nước trong êm?
Thuyền anh lại vướng bao dông bão
Sóng vùi gió dập đắm thuyền nghiêng...

Trà Vinh mùa này lạnh chưa em
Xóm Đạo tìm đâu dáng ngoan hiền?
Chuông nhà thờ vọng sao xa quá
Hỏi ai còn nhớ, hỏi ai quên?

2005
(Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010)

Thanh Trắc Nguyễn Văn

37.JPG


Thanh Trắc Nguyễn Văn tên thật là Nguyễn Văn Tạo, sinh năm 1962 tại Nam Định, hiện là giáo viên Vật lý tại Sài Gòn. Các bút danh khác: Hà Thanh Chương, Nguyễn Thuận Thảo..

(Theo Thivien.net)
 
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
7. Anh Rằng Chỉ Nói Yêu Em

Không là Năm Mới cho em
Không viên kẹo có hình tim để dành
Không là xuân mới trời xanh
Không là ca khúc để anh hát lời
Chỉ là ngày tháng thường thôi
Không là mưa tháng Tư rơi đầy trời
Không là hoa nở đẹp tươi
Không là thứ Bảy cho đời uyên ương
Nhưng là gì đó đặc trưng
Tạo thành ba chữ anh dùng cho em

Anh rằng chỉ nói yêu em
Lòng anh đã nghĩ tới em thật nhiều
Anh rằng để nói lời yêu
Nghĩa mang từ đáy tim nhiều thiết tha

Không là mùa hạ nóng qua
Không là tháng Bảy cho da ấm nồng
Không là vầng sáng trăng trong
Cho đêm tháng Tám dịu mông mênh trời
Không là thu gió lả lơi
Không là lá úa rụng rơi bên thềm
Không là lúc những cánh chim
Chắp cao đôi cánh bay tìm trời Nam

Không là mặt ánh thiên bình
Không là lễ Halloween rộn ràng
Không tạ ơn nỗi hân hoan
Giáng Sinh mang đến nhân gian mọi miền
Nhưng là điều mới trong tim
Bằng ba từ ấy lấp tim em đầy

Anh rằng chỉ nói yêu em
Lòng anh đã nghĩ tới em thật nhiều
Anh rằng để nói lời yêu
Nghĩa mang từ đáy tim yêu thật thà


Minh Sơn Lê


5Zm3yAc.jpg


Lời người sưu tập: Bài thơ lục bát viết theo ý của bản nhạc I just called to say I love you nổi tiếng thế giới của ca nhạc sĩ mù người Mỹ da màu Stevie Wonder.

Minh Sơn Lê tên thật là Lê Minh Sơn, sinh năm 1961, là nhà thơ, dịch giả Việt Nam, quê ở Tây Ninh. Xuất thân là cựu quân nhân và cựu giáo viên, hiện sống và làm việc tại Tây Ninh.
 
Chỉnh sửa cuối:
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
8. Giáng Sinh Nhớ Anh

Giáng sinh mùa đến an lành
Vài bông tuyết trắng long lanh thông già
Ngọt ngào bài hát thánh ca
Lâng lâng cảm xúc trong ta nồng nàn.

Năm tròn nỗi nhớ mênh mang
Trông về nẻo ấy dịu dàng yêu thương
Quắt quay trong dạ như dường
Hoa xuân chẳng thể thiếu hương đất trời.

Tình xa góc biển chân trời
Ngày đêm ôm ấp chẳng rời khỏi tâm
Mặc cho con tạo xoay vần
Tình yêu mãnh liệt thật gần bên ta.

Giáng sinh về biển mặn mà
Gặp nhau anh nhé nở hoa ái tình
Trên đường đèn kết lung linh
Đêm hoa đăng đợi chúng mình sánh đôi.

Bao nhiêu nước mắt bồi hồi
Noel bên cửa một đời nhớ anh.

Song Giang
 
Chỉnh sửa cuối:
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
9. Mùa Giáng Sinh Lại Về

Mùa Giáng Sinh lại về, nhớ chăng anh ?
Chiều hôm nay trời bắt đầu trở gió
Se se lạnh thêm rộn ràng phố nhỏ
Còn riêng em nỗi nhớ cứ ngập tràn.

Đừng để em đêm thánh lễ lang thang
Bên giáo đường đơn côi hờn bóng lẻ
Đừng để em phải rưng rưng mắt lệ
Khi một mình ngơ ngác giữa trời sao.

Đừng để em chờ đợi đến nghẹn ngào
Màu áo tím dịu dàng hằng ấp ủ
Chiều Noel diện cùng anh xuống phố
Đợi đến giờ giáng thế Chúa Ngôi Hai.

Về nghe anh cho hạnh phúc dâng đầy
Bờ vai rộng che bớt trời sương gió
Em cùng anh cúi quỳ bên máng cỏ
Thầm nguyện cầu trong giờ phút thiêng liêng.

Anh không về em mắt ướt lệ viền
Cho nhạt nhòa ngàn sao về tụ hội
Đừng để em dõi mắt nhìn vời vợi
Phía không anh... trong đêm thánh vô cùng.

Đỗ Mỹ Loan

76OlAk2.jpg


Lời người sưu tập: Tác giả Đỗ Mỹ Loan sinh năm 1953, hiện cư ngụ tại phường Lái Thiêu, Thị xã Thuận An, tỉnh Bình Dương
 
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
10. Giáng Sinh Xa Anh

Giáng sinh về sao anh chẳng kề bên
Bao yêu nhớ in trên miền kỷ niệm
Sương rớt nhẹ trên lối mòn tìm kiếm
Hương tình xưa giờ cách biệt nơi nào.

Noel về mang nỗi nhớ năm nao
Lời ước hẹn anh trao còn thắm đỏ
Trời trở gió đem mưa về qua ngõ
Để em buồn gửi yêu nhớ đến anh.

Ai kéo nghiêng cho nỗi nhớ tròng trành
Làm se sắt mối tình xa vời vợi
Sợi thương nhớ ai luồn qua khung cửi
Chuông nhà thờ trao gửi mối tơ duyên.

Lệ lại rơi trên đôi mắt đen huyền
Làm nhạt sắc phai môi hường má thắm
Bao yêu nhớ mang nỗi buồn sâu thẳm
Nơi giáo đường tuyết trắng phủ màn đêm...

Tuyết Vân
 
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
11. Những Mùa Giáng Sinh

Không cần tuyết trắng mới biết là mùa đông
không cần những cây thông mới biết chúng ta vẫn khát khao nhận những món quà trong cuộc sống
không cần những tiếng chuông vang lên mới biết trái tim kia vẫn còn đập
không cần tháng 12 trở về mới biết mình đã từng đánh mất
những mùa Giáng Sinh...

Sẽ có con đường nào đó mang chúng ta trở về trong kí ức theo một cách riêng
khi bàn tay mình cần nắm đã chối từ trong rét lạnh
mỉm cười cho một lần mình đau đến mức không thể khóc
hay khóc cho một lần mình cười mà trái tim chẳng thể dang tay vì kiệt sức
cũng có khác gì nhau?

Là yêu thương đó đã phủ nhận chúng ta ngay từ lúc bắt đầu
những cố gắng đánh đổi niềm vui bằng nhiều ngày cay đắng
chấp nhận một lần vì tin rằng cả triệu lần sau sẽ bình thường đơn giản
nhưng không ai trong đời quen với số phận mình sống mà bị định đoạt trước
để rồi cần vùng vẫy thoát đi...

Để rồi nghe một tiếng chuông nhà thờ cũng thấy mình lòng đầy hoài nghi
để rồi những ấm áp của Giáng Sinh chỉ được nghe kể trong tưởng tượng
để rồi biết rằng hạnh phúc không bao giờ đến từ những lời cầu nguyện
để rồi tự mình cứu lấy mình mà vẫn không thể được
để rồi muốn từ chối sống một lần...

Có những câu nói cần được nói ra để trừng phạt bản thân
những giấc mơ thấy mình đi mãi
thậm chí tự van xin đừng bao giờ dừng lại
đừng suy nghĩ
về quãng đời mình đã cùng buồn vui!

Cũng chỉ là quà, là giá rét, là cây thông... và những gương mặt người
nhưng mỗi mùa Giáng Sinh đã khiến cho chúng ta luôn tự hỏi
điều ấm áp nhất là khi trái tim bình yên và không còn yếu đuối
hay khi mình đi cạnh một con người mà biết rằng chỉ muốn nói
- Không còn gì để đáng ước mơ!

Đã không còn gì để nghĩ cho nhau như những ngày xưa
không còn gì để thấy mình tiếc nuối
không còn gì để gượng cười hay đau nhói
không còn gì để phải nói một lời xin lỗi
cho một lần yêu...

Khi một người biết cách đứng trong mùa Giáng Sinh
là yêu thương vẫn còn đâu đó để len vào...

Nguyễn Phong Việt

EOearzV.jpg


Lời người sưu tập: Nguyễn Phong Việt sinh năm 1980 tại Tuy Hòa, Phú Yên.

Ông là cựu học sinh chuyên ban trường chuyên Nguyễn Huệ, tốt nghiệp Đại học Ngoại ngữ – Tin học Thành phố Hồ Chí Minh. Từ năm 1998 ông là thành viên Hội bút Vòm Me Xanh của Báo Mực tím với bút danh Me Quê. Ông cũng từng ba lần đoạt giải thưởng Bút mới của báo Tuổi trẻ. Hiện ông đang là phóng viên mảng Văn hóa – Nghệ thuật báo Mực tím. Nhà thơ Nguyễn Phong Việt hiện đang sinh sống cùng gia đình tại thành phố Hồ Chí Minh
 
Chỉnh sửa cuối:
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
12. Đêm Nô En

Ngẩn ngơ tìm bóng người xưa
Noel đêm ấy như vừa mới đây

Nhớ nhung năm tháng hao gầy
Đêm khuya phố lạnh vơi đầy giọt thương

Mình ta hun hút con đường
Chuông nhà thờ đổ màn sương tỏ mờ

Lối về nghiêng cả câu thơ
Trăng khuya ướt lạnh bơ vơ nỗi buồn...

Đỗ Minh Tâm
 
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
13. Sài Gòn Đêm Đông

Sài Gòn
Đêm Đông
Những dòng sông vẫn lặng lờ chảy...
Gánh cháo khuya nghi ngút khói
Tiếng Mẹ rao lanh lảnh
Ướt đẫm sương đêm...
Những bàn tay chai sần
Những gương mặt đen nắng
Ngồi bệt
Co ro quanh bếp cháo nóng
Nhìn nhau cười
Cùng nhai
Cùng cầm muỗng gõ nhịp
Cùng khe khẽ hát:
- Em ơi, Mùa Xuân!

Sài Gòn
Đêm Đông
Những cô gái váy ngắn
Những chàng trai xăm trổ
Chở nhau lượn lờ khắp phố
Lạc vào bụi khói đám đông vô cảm
Ồn ào
Ngột ngạt
Ùn tắc
Từng chiếc bánh xe cố nhích dần
Nhích dần
Kiên khổ lăn từng vòng về phía trước
Điểm hẹn vẫn còn xa
Xa quá xa...
Quán trà sữa Mùa Xuân.

Sài Gòn
Đêm Đông
Gió lạnh len lén trườn về qua xóm nhỏ
Những manh chiếu không nhà run lẩy bẩy
Tiếng ho người già khúc khắc
Vang vọng điệp khúc cô đơn buồn...
Dưới ánh đèn đường vàng vàng
Nhòe nhoẹt
Có bước chân đoàn người thiện nguyện
Từng chiếc áo ấm nghĩa tình
Từng gói quà
Từng ngọn nến nhỏ lung linh thắp sáng
Có tiếng ai cười
Có lời trao nhau long lanh nước mắt...

Sài Gòn
Đêm Đông
Bài hát Thánh ca vỗ cánh bay ra từ gác chuông nhà thờ
Những ông già Noel mặt non choẹt
Tay vịn râu
Cưỡi xe hối hả đi tặng quà
Những đứa bé chìm vào giấc ngủ ngoan
Trong tiếng chuông leng keng
Trên chiếc xe bám đầy tuyết trắng xóa
Được kéo bởi bầy tuần lộc.

Gần sáng
Mẹ về
Mỉm cười trong tiếng reo đàn con nhỏ
Quang gánh đã rỗng không
Vai áo gầy sờn vai
Lại trĩu nặng những ước mơ...
Ngoài kia
Những dòng sông vẫn lặng lờ chảy
Nắng đang ấm dần
Trời vào Xuân.

Thanh Trắc Nguyễn Văn

001.jpg


Lời người sưu tập: ảnh Thanh Trắc Nguyễn Văn và các nhà văn, nhà thơ trong Hội Nhà Văn Tp. HCM.
 
Chỉnh sửa cuối:
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
14. Quà Tặng Giáng Sinh

Hôm nay ngày chúa Giáng Sinh
Chúa vui cũng muốn chúng mình thương nhau
Chúa ban cho một phép màu
Các con thử nghĩ tặng nhau điều gì?

Quà là thứ để cho đi
Không cảm thông cũng nhiều khi chuốc phiền
Con xin phép hỏi đầu tiên
Quà con định tặng có phiền không đây?

Con mang hương sắc của cây
Tặng thay lời chúc tháng ngày bình yên
Không dùng hiện vật mắc tiền
Sợ tình có giá, mất thiêng liêng mà

Tình người vốn đẹp như hoa
Tươi xanh như lá, bao la biển trời
Là thứ vô giá nhất đời
Con kết vương miện tặng người yêu thương

Là tặng cả một thiên đường
Bình an, hạnh phúc, cửu trường cho nhau!
Chúa cười con biết trước sau
Quà con ý nghĩa tặng nhau... tuyệt vời!

Lê Lan
 
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
15. Đêm Giáng Sinh

Ngày này năm ngoái em ơi
Chúng mình dạo dưới đêm trời Noel
Ngại ngùng bối rối môi em
Thẹn thùng ánh mắt sáng đèn lung linh

Đêm nay! Cũng đêm Giáng Sinh
Anh bồng súng gác một mình đảo xa
Hải đăng sáng rực Trường Sa
Sóng rền hòa khúc Thánh ca Giáo đường

Bên biển đảo bên em thương
Sóng chênh chao vẹn đôi đường tuổi xanh
Muôn vì sao sáng long lanh
Sao cùng anh cũng thức canh biển trời

Chắc giờ! Em hòa dòng người
Trong đêm se lạnh đến nơi Thánh đường
Lòng bâng khuâng nhớ người thương
Máy anh rung... đổ hồi chuông nhạc chờ!

A lô! Anh vội a lô!
Giọng em ấm tựa vần thơ trữ tình
Chúc nhau mùa tết Giáng sinh...
Hẹn ngày về phép chúng mình gặp nhau

Ước gì Ô thước bắc cầu
Để em được ngả mái đầu vai anh.

Trần Thanh Hải

yRDBXHG.jpg


Lời người sưu tập: Nhà thơ Trần Thanh Hải có bút danh là Thanh Hải, Nam Hải, quê quán ở xã Nam Hải, huyện Tiền Hải, tỉnh Thái Bình. Hiện ông sinh sống tại phường Lái Thiêu, thành phố Thuận An, tỉnh Bình Dương và là Hội viên chuyên ngành Văn học Hội VHNT tỉnh Bình Dương.Nhà thơ Trần Thanh Hải có bút danh là Thanh Hải, Nam Hải, quê quán ở xã Nam Hải, huyện Tiền Hải, tỉnh Thái Bình. Hiện ông sinh sống tại phường Lái Thiêu, thành phố Thuận An, tỉnh Bình Dương và là Hội viên chuyên ngành Văn học Hội VHNT tỉnh Bình Dương.
 
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
16. Noel Cầu Chúa

Cạnh nàng dưới tháp chuông ngân
Con quỳ xin chúa cho gần mãi nhau
Hoa thơm rực rỡ muôn màu
Người ca kinh thánh tôi cầu có em

Ghen tuông với những ánh đèn
Giận bầy sương muộn mon men bên nàng
Giáng sinh đi lễ mơ hoang
Người về tôi vẫn lang thang giáo đường

Chúa ơi con dính tơ vương
Ngài ban con với người thương nên tình
Khổ rồi sau buổi giáng sinh
Ngẩn ngơ chẳng biết hồn mình đi đâu.

Vương Xuân Ánh
 
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
17. Mùa Noel Một Thuở

Em có về mùa Noel một thuở
áo trắng nghịch đùa làn gió cứ mộng mơ
em có về tìm lại câu thơ
ai bỏ sót trong cánh thiệp mừng năm cũ

Nghe xôn xao tiếng nhạc mùa lan nhẹ
có nốt trầm rớt lại đâu đây
một nốt trầm đậu giữa lòng tay
mười năm trôi nhanh hỏi em còn giữ
kỷ niệm xanh rêu tự bao giờ

Tôi lại về mùa Noel một thuở
áo trắng ngày xưa lặng lẽ xa rồi
tôi lại về mới biết câu thơ mồ côi
từ buổi ngập ngừng phượng đỏ

Tiếng nhạc mùa rộn ràng từng lối nhỏ
lối của mười năm
lối của guốc cũ biết đâu tìm
chỉ có cây thông chập chờn xanh đỏ
ai mắc lạnh lùng cho xước gió miên man

Em có về mùa Noel một thuở
thay lại màu son giữa ban chiều

Cũng như câu thơ rớt cả một thời dang dở
chợt thấy mình là con chiên
bơ vơ lòng nhẩm khẽ một tràng kinh

Tôi lại về
tìm hương lạnh buổi đầu tiên
tìm hương lạnh mùa Noel thuở ấy.

Phan Duy

Lời người sưu tập: Phan Duy là một cây bút trẻ nhiều triển vọng của đồng bằng sông Cửu Long, thơ Phan Duy mang nhiều sắc thái riêng, độc đáo và trăn trở
 
49,109 ❤︎ Bài viết: 7554 Tìm chủ đề
18. Hoài Niệm Giáng Sinh

Những con đường huyễn hoặc trắng tinh khôi
Ta dỗ mình lạc vào đông mộng mị
Ngôi nhà gỗ giấu bao điều ấm áp
Quả chuông tròn giăng mắc dưới thông xanh

Ta giữ riêng mình lấp lánh khúc đông ca
Thuở bên người đêm Giáng sinh nồng ấm
Tay trong tay giữa phố phường buốt lạnh
Ngỡ trong tim thiên sứ đã quay về

Thôi dỗ mình lạc vào giấc miên du
Đông rất thật, đêm trở mình khe khẽ
Chuông giáo đường vọng âm xa lặng lẽ
Nhớ riêng ai.... Khúc hát thánh ca buồn...


Tịnh Bình
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back