Phượng đỏ hè sang mênh mang nỗi nhớ Phượng vĩ đỏ báo mùa hè đã đến, Như nhắn nhủ phút chia ly cận kề, Trường lớp xa tóc thề chưa kịp nói, Bạn xa tôi tim nhói kỷ niệm qua. Ve rộn ràng trên nhành bàng gốc cảnh, Tuổi học sinh nhí nhảnh cũng dần trôi, Ôm sách vở bôi mờ thời gian đọng, Cố hôm nay khỏi thất vọng ngày mai. Tay trong tay những ngày vui đến lớp, Cười vui đùa chớp nhoáng đựt quà nhau, Phút dò bài thấp thỏm sợ lo âu, Rồi vỡ òa trống thâu điểm tan học. Trường đứng đó qua bao thời khó nhọc, Dựng nhân tài bao bọc trí thức khôn, Bên cửa sổ tâm hồn chợt khắc khoải, Mới đó thôi sắp phải xa thật rồi. Tâm lắng động bồi hồi nước mắt chảy, Hợp rồi ly hết thảy phải xa thôi, Còn giây phút tôi cùng ngồi bên bạn, Tận hưởng đi khổ nạn ta xum vầy. Từng bầy chim sắp tung cánh vươn ra, Vào thế giới xa hoa đầy cám dỗ, Cố lên nhé! Dù khổ hãy tiến lên, Có thất bại làm nên thành công đó. Tác giả: Hài Nhi Tóc Bạc
Mùa hè bên đường Tháng tư hạ chớm về rồi Lắng nghe trong lá bồi hồi tiếng ve Em về tập vở nghiêng che Ta theo bước nhỏ lòng nghe thoáng buồn Hạ ơi đừng khép cổng trường Ve ơi đừng hát lòng đường bâng khuâng Ngày mai trên vạn nẻo đường Còn đâu tiếng trống tựu trường nôn nao Còn đâu tiếng guốc xôn xao Còn đâu ánh mắt người trao cho người Còn đâu nữa những nụ cười? Chỉ còn sót lại một thời nhớ thương Tháng tư mùa hạ lên đường Nắng vương vương nắng, buồn vương vương buồn.
Mùa hoa phượng Lời nào tả hết nỗi nhớ mong Tình xưa bạn cũ mãi bên lòng Mỗi mùa phượng thắm đầy mơ mộng Nỗi nhớ trào dâng ngập cả lòng Người xưa xa cách có biết không? Tiếng ve nức nở thắt cỏi lòng Tim nghe ray rức nhiều mơ mộng Xác phượng tả tơi bởi gió giông Nhớ thương lặng lẻ nén vào lòng Có nỗi bâng khuâng lệ chảy trong Xa xa trời ấy có chạnh lòng Mỗi mùa phượng nở có nhớ không? Bao nhiêu năm ve sầu nức nở Bấy nhiêu lần thương nhớ trường xưa Chùm phượng hồng trong gió đong đưa Nỗi thương nhớ mỗi mùa phượng nở! Tác giả: Nguyễn Kim
Mùa hè Mùa hè nào gặp gỡ Mùa hè nào chia ly Mùa hè nào hội ngộ Tôi cầm trên tay hai mùa hè rực rỡ Còn mùa hè cuối cùng rơi đi đẩu Ai nhặt được mùa hè tôi đánh mất Xin trả lại cho tôi Xin trả lại cho tôi người yêu tôi Dẫu chỉ là xác con ve sầu chết khô Ấy chính là mùa hè của tôi Ngủ quên trong nách lá Những ngọt bùi tôi đã nếm trải Những đắng cay tôi đã nếm trải Những mùa hè bỏng rát sau lưng Còn mùa hè cuối cùng tôi gặp lại Trốn đi đâu ngoài tầm mắt tôi tìm? Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh
Mùa hè kỷ niệm Sân trường văng vẳng tiếng ve Kìa cây phượng vĩ hoa che kín cành Xuân qua hè đến phải đành Xa thầy xa bạn độc hành lẻ loi.. Thời gian thoăn thoắt như thoi Chợt đi chợt đến khiến tôi chạnh buồn Hai mươi năm xa mái trường Chưa ngày về lại cội nguồn tuổi thơ Học trò đầy ắp mộng mơ Nhưng đời như sỏi trơ trơ gót mòn! Tác giả: Dung Nguyên
NẮNG MÙA HÈ Thơ: Ngư Phạm Chào những chùm hoa nắng Vương trên mái tóc em Đọng trên má em hiền Tô làn môi em đẹp.. Long lanh trong ánh mắt Những giọt nắng mùa hè Ngân đầy điệp khúc ve Cho một mùa thương nhớ!
MÙA HÈ NẮNG NÓNG Thơ: Trần Nhạc Bình minh như giữa trưa! Nắng chang chang đổ lửa Nóng ập vào gõ cửa Gió trốn biệt nơi đâu? Bầu trời cao thật cao Nền trời trong leo lẻo Đất cong mình dưới Nắng Cây rủ lá che thân Nắng tràn ngập khắp sân Nhựa sôi trong cây sống Mặt ao hồ nóng bỏng Không gian ngập tiếng ve Gạo tung hoa cháy bỏng Phương đốt lửa giữa trời Sợ quá Mùa hè ơi! Ở nơi đâu cũng Nóng.
NẮNG XƯA Thơ: Phan Quỳnh Như Nắng xưa nhớ.. ngày thơ chơi đồng cỏ Gió mênh mông vui gót nhỏ tung tăng Đất bùn sâu in dấu vết chân hằn Thầm vui sướng ta vân đằng Thánh Gióng Trưa vắt vẻo cơn mơ nghiêng cánh võng Nép mành tre tia sáng óng lung linh Hôn má em ru nắng nhẹ bên mình Vàng da sạm thân ôm tình non nước Hoàng hôn xuống ai soi gương tóc mượt Nắng đi tìm cơn gió lướt bờ mi Bao yêu thương xao xuyến nhớ nhung gì? Nồng giấc ngủ ru vần thi kiều diễm Xa tuổi mộng tha phương trời mây tím Lá dần rơi sương điểm tóc mây bồng Dư âm nào ngơ ngẩn cả trời đông Làng quê cũ.. nắng còn không.. màu nhớ? Những bài thơ hay về nắng mùa hè
NẮNG HẠ Thơ: Thủy Cúc Mới chớm đầu mùa hạ Mà đã nắng cháy da Ve râm ran các ngả Hè sang ôi, oi nồng Nhành hoa hồng héo rũ Tàn úa giữa trưa hè Trời như đổ lửa về Bao chùm lên khắp nẻo Hà Nội ơi, mây kéo Phiêu du tận nơi nào Để nắng cứ xôn xao Em nhìn vào hoa mắt Trưa hè đường vắng ngắt Hàng cây đứng im lìm Bằng Lăng chẳng rung rinh Phượng hồng như đỏ thẫm Mồ hôi ai ướt đẫm Mệt mỏi đứng bên đường Khao khát ước mưa tuôn Cho dịu dàng đôi chút!
NẮNG VẪN HOÀI THƯƠNG Thơ: Đoàn Phiên Nắng muôn thủa vẫn nồng nàn như thế Vẫn tia vàng như để dỗ dành hoa Vẫn hong khô giọt lệ tủi hoen nhòa Vẫn kiên định tháng năm qua nào đổi Dù đôi bận cơn giông cuồng phủ lối Ngăn cách đường nên lỗi hẹn hoa yêu Nhưng tâm tư nắng vẫn nhớ thương nhiều Vẫn nung nấu biết bao nhiêu hẹn hứa Vẫn mơ ước duyên ngày kia ghép nửa Đem bờ vai để dựa lúc hoa buồn Vẫn mong chờ ve vuốt cánh hoa suôn Mơ kề cạnh ấm áp nguồn hạnh phúc.