18. Nhớ Công Ơn Thầy Làm sao quên được ơn thầy Công người dạy dỗ có ngày hôm nay Nét đầu thầy phải cầm tay Rèn con chữ viết mới ngay thẳng hàng Nhớ thầy nhớ chiếc đò ngang Tay thầy chèo chống đưa sang bao người Nhọc nhằn gian khổ vẫn vui Vì đàn em nhỏ vì đời mai sau Từng đoàn nối tiếp kề nhau Dựng xây đất nước sớm mau bằng người Non sông hùng vĩ đẹp tươi Có công thầy đã tô bồi ngày qua. Nguyễn Văn Chiểu ------- Lời người sưu tập: Các thầy cô giáo sẽ rất vui mỗi khi nhớ đến hai câu thơ cuối cùng của bài thơ mà tác giả Nguyễn Văn Chiểu đã viết: "Non sông hùng vĩ đẹp tươi Có công thầy đã tô bồi ngày qua."
19. Ơn Thầy Trăm năm Đạo giữ ở đời Tiên học chữ Lễ sau rồi chữ Văn Ơn thầy khai sáng chữ Nhân Công thầy vun đắp bao lần chữ Tâm Dạy luôn chữ Hiếu tình thâm Khắc ghi chữ Nghĩa theo năm tháng ngày Chữ Đức thầy dạy đến nay Cả luôn chữ Tín mai này lập danh Chữ Trung thấm nghĩa sẽ thành Có thêm chữ Chí xứng anh hùng rồi Chữ Hướng làm vốn cuộc đời Theo cùng năm tháng chữ Người đã lên Lời thầy em vẫn không quên Bao nhiêu chữ ấy mang bên suốt đời Cho dù vật đổi sao rời Ơn thầy khắc cốt những lời năm xưa. Vũ Hồng Tâm * * * Lời người sưu tập: Tác giả Vũ Hồng Tâm sinh năm 1950 tại thôn Chiền A, xã Nam Dương, huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định. Anh nguyên là cán bộ Ban Kinh tế tỉnh Hà Bắc đã nghỉ hưu, hiện ở số nhà 64, phố Trần Phú, phường Đông Ngàn, thị xã Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh. Từ thuở bé, anh đã phải theo cha mẹ rời xa xóm làng, nơi chôn rau cắt rốn ra đi vì miếng cơm manh áo, vì loạn lạc chiến tranh. Thơ Vũ Hồng Tâm trong sáng, dễ hiểu; thể thơ mà Vũ Hồng Tâm thường sử dụng nhất là lục bát. Một số bài thơ tiểu biểu của tác giả Vũ Hồng Tâm: Về Thăm Quê, Tâm Sự Dòng Đời...
20. Nghĩ Về Ngày 20 Tháng 11 Mừng ngày Nhà giáo Việt Nam "Tôn sư trọng đạo" trò nào dám quên Thầy cô như cha mẹ hiền Ươm mầm nhân cách con em nên người Rưng rưng khóe mắt ai ơi Thương thầy cô giáo những nơi bản làng Nơi có con suối vắt ngang Núi cao, rừng rậm ai màng viếng thăm Nơi mà cuộc sống khó khăn Miếng ăn chưa đủ "đi thăm" bằng gì Thành phố quà bánh thiếu chi Hoa tươi, quà tặng, phong bì đâu lo Thôn quê khổ lũ học trò Thương thầy cô lắm nhưng lo thế nào Phụ huynh áy náy, nôn nao Gia cảnh là vậy, quà nào được đây Thầy cô trong những ngày này Lại đi thăm hỏi đó đây từng nhà Động viên, an ủi mẹ cha Cho con đi học để mà lớn khôn Nhà giáo - kỹ sư tâm hồn Nhưng sao gian khó còn hơn làm ngoài So bì có đúng, có sai Thực tế là vậy mấy ai tỏ tường Vài lời nhân lễ hiến chương Tôn vinh Nhà giáo, chặng đường chông gai Tri ân tất cả những ai Ngày đêm nuôi dưỡng nhân tài mai sau Dằn lòng xin nói thêm câu: Biết bao nhà giáo vùng sâu đang nghèo Xa quê, hoàn cảnh gieo neo Ai ơi hãy nghĩ một điều, quan tâm! Nguyễn Thành Công
21. Tấm Lòng Thầy Cô Lòng thầy nhân hậu thanh cao Bảng đen phấn trắng xiết bao nghĩa tình Thương tà áo trắng xinh xinh Học trò tinh nghịch ánh nhìn thơ ngây Cho dù vất vả đắng cay Đứng trên bục giảng vẫn say với nghề Đâu cần hứa hẹn tuyên thề Trái tim son đỏ đêm về trở trăn Quyết tâm vượt mọi khó khăn Cho thuyền cập bến an toàn ai ơi Các em đi bốn phương trời Dõi theo bạc tóc gởi lời yêu thương. Phan Hạnh
22. Nhớ Cô Giáo Trường Làng Cũ Bao năm lên phố, xa làng Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê Nhớ bài tập đọc a ê Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ. Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em. Vở ngày thơ ấu lần xem Tình cô như mẹ biết đem sánh gì. Tờ i nguệch ngoạc bút chì Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề Thương trường cũ, nhớ làng quê Mơ sao được một ngày về thăm Cô! Nguyễn Văn Nhiên
23. Tiết Học Cuối Tiết học cuối cùng thầy lên lớp chiều nay chẳng phải để dạy các em những bài văn "đã cũ" mà để nói thêm với các em về những điều thầy ấp ủ suốt chín năm trời... trước lúc mình chia tay. Rồi mai đây các em sẽ như những cánh chim bay đến những chân trời đầy mới lạ được thỏa ước mơ khám phá những điều kỳ vĩ, lớn lao. Nhưng trước tiên thầy vẫn ước ao các em sẽ trưởng thành như thầy hằng trông đợi sống có niềm tin ngã rồi biết đứng dậy, chẳng sợ nhọc nhằn để đi tới thành công. Hãy giữ trong mình lòng nhân ái bao dung biết thứ tha cho những điều lầm lỗi biết yêu thương những mảnh đời u tối sống thật tâm mình bằng lòng cao thượng vô tư. Rồi các em sẽ trở thành: Những thầy thuốc, kỹ sư, thành doanh nhân, là nông dân hay là một người thợ mỏ... Thì em nhé thầy mong em luôn nhớ Trao tặng cuộc đời, lửa tự trái tim. Rồi ngày mai... ngày mai... cuộc đời sẽ đón những khát vọng của các em mang ra biển lớn dù đi đâu, dù ở phương trời nào Trên bến sông này có người lái đò vẫn đợi "người khách" năm nào trở lại báo tin vui. 25.05.2019 Lê Gia Hoài Lời người sưu tập: Nhà thơ Lê Gia Hoài tên thật là Lương Cầm Hoá, sinh năm 1977, quê xã Vĩnh Thịnh, huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc. Hiện đang công tác tại Trường THCS Vĩnh Thịnh, huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc. Nhà thơ Lê Gia Hoài cũng đang hiện là thành viên trong diễn đàn VNO.
24. Chúc Mừng Thầy Cô "Muốn sang thì bắc cầu Kiều Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy." Lời ca văng vẳng đâu đây Nồng thơm hương sữa dâng đầy khát khao. Dù cho xa mãi phương nào Ân tình thầy dạy làm sao quên lời. Dù cho đi bốn phương trời Nghĩa nhân một thuở trọn đời không quên. 20.11.2017 Lê Gia Hoài
25. Đất Nước Tôi Trên bục giảng tôi dạy các em thơ Về dáng hình xứ xở núi sông quê Về những điều ngày xưa mẹ hay kể Cho tôi nghe trước giấc ngủ yên bình. Trong lời mẹ - đất nước tôi đẹp xinh Biển trải dài theo từng con sóng vỗ Dải Trường Sơn oai linh ngăn bão tố Vẫn trực chờ từ phía đại dương xanh. Đất nước tôi là xương máu cha anh Đã đổ xuống ngăn quân thù xâm lược Những gian lao bốn ngàn năm phía trước Đã tạc nên hình tổ quốc hôm nay. Đất nước tôi trong vóc dáng cờ bay Là núi sông hiền hoà như dải lụa Là mênh mang bao cánh đồng ngô lúa Thắm xanh màu nhân ái và bao dung. Đất nước tôi là đất nước anh hùng Là đất nước của ngàn năm văn hiến Sống hiên ngang tâm hồn luôn hướng thiện Yêu hoà bình, yêu độc lập tự do. Đất nước tôi chín mươi dòng máu đỏ Cháy hết mình cho khát vọng vươn xa Đất nước tôi là một bản trường ca Hát đến muôn đời chẳng thể hết đâu em. Lê Gia Hoài
26. Thơ Tình Ban Giám Hiệu (Tặng cô giáo: Nguyễn Thị Hoa - Hiệu trưởng trường THCS Vĩnh Thịnh) Anh biết không khi em làm hiệu phó Chỉ vùi đầu vào công việc chuyên môn Bao hồ sơ sổ sách nhưng em không thể nào quên Vẫn có anh trong cuộc đời mình vậy. Sáng thứ hai anh thì biết đấy Em rất vội vàng trong phiên họp giao ban Phải giải quyết bao nghịch cảnh trái ngang Khi học sinh cứ đánh nhau liên tục. Em và thầy cô chủ nhiệm gặp bao khó nhọc Khi phải căng hết mình giữ sí số đầu năm Những lúc ấy em nhớ anh nhiều lắm Mong học sinh của mình cũng chung thủy như anh. Rồi một ngày một ngày đệp như tranh. Em nhận quyết định lên làm hiệu trưởng Công việc mới nhưng anh đừng có tưởng Em chẳng quên những lúc mình hò hẹn bên nhau. Anh yêu ơi! Em yêu anh như yêu con dấu đỏ Con dấu chức danh em chẳng giữ cho riêng mình Trong cuộc họp xin anh đừng lặng thinh Có lời muốn nói xin anh cứ tỏ bày. Cả hai học kì em xin dang rộng vòng tay Đón biên chế bao nhiêu thầy cô giáo trẻ Với riêng anh xin một lời rất khẽ Em chẳng bao giờ quên hai chữ thủy chung. Theo định kì em mong nhớ đến mông lung Ba năm rồi giờ tăng lương đã điểm Công văn đến rồi công văn đến tiếp Xin lỗi anh em phải triển khai rồi. Thanh tra đến vất vả lắm anh ơi Em phải lo hoàn thiện hồ sơ và sổ sách Lo duyệt chi và lo phần.... tiếp khách Thanh tra kết luận rồi mà em vẫn thấy nao nao. Những lúc ấy em nhớ anh đến nhường nào Muốn gần anh để xin một lời chúc Chỉ một lời thôi để em thấy mình hạnh phúc Khi em làm ban giám hiệu anh oi... Lê Gia Hoài Lời người sưu tập: Thầy giáo, nhà thơ Lê Gia Hoài sinh năm 1977 quê ở Vĩnh Tường Vĩnh Phúc. Hiện nay anh đang là giáo viên giảng dạy môn Ngữ văn tại trường THCS Vĩnh Thịnh. Thơ anh nhẹ nhàng tình tứ, sâu lắng mang âm hưởng trữ tình lãng mạn nên được bạn đọc khá yêu mến đặc biệt là các độc giả trẻ còn ngồi trên ghế nhà trường. Anh có nhiều thơ in trên các báo, tạp chí văn học trung ương và địa phương.