- Xu
- 147,168


Duyên Hạnh Ngộ
Tác giả: Liên Hoa Tử.
Thể loại: Bài thơ về tình yêu.
Thể thơ: Thơ tám chữ.
Số câu: 64.
(ngày 22/10/2022)
Duyên hạnh ngộ, hoa đào, duyên hạnh ngộ
Này, giai nhân, còn nhớ lúc bên nhau
Dưới hoa đào, ngọt lịm nụ hôn trao
Nơi trần cảnh, ta nguyền nên chồng vợ.
Trang nhật ký, bao lời chưa thổ lộ
Làn môi tiên, đeo đuổi giấc chiêm bao
Sang xuân này, mai mối chuyện trầu cau
Trong mưa phùn, mình sánh bước bên nhau.
Ta xin người, chớ có vội quên mau
Bức tranh ấy, có hoa đào trong gió
Biết đâu sẽ, phai mờ như chưa có
Cuốn em xa, như giấc mộng hôm nào.
Đêm trăng ấy, nàng hỡi ơi, còn nhớ
Mái tóc huyền, ôm ấp lúc thư trao
Má em hồng, lấp lánh dưới trời sao
Môi em mọng, trái tim dường nín thở.
Giây phút đẹp, tình đầu, chân núi nọ
Mây trời bay, lả lướt bóng in hồ
Gió đưa hương, hoa bưởi xuống trang thơ
Bướm bay lượn, con đò rời bến đỗ.
Qua sông rộng, cõng nàng, trên lối nhỏ
Mưa đường trơn, trẻ nhỏ, đứng ngây ngô
Xa xa kìa, tiếng chợ, khách ra vô
Xem trâu nước, nhỡn nhơ ngoài đồng cỏ.
Em rất thích, hoa đào nơi núi nọ
Tình trong mơ, hạnh phúc được bao lâu
Môi nàng cười, răng trắng đẹp hoa cau
Mắt xanh biếc, đưa hồn vào ái lộ.
Bao kỷ niệm, khắc sâu vào trí nhớ
Ngàn năm sau, mình vẫn đợi chờ nhau
Ôi dây trầu, quấn chặt lấy cây cau
Nguyện chung thủy, tấc lòng ta đã rõ.
Nàng thích nhất, hoa đào bay trong gió
Tuổi xuân xanh, rất đẹp, nét ngây thơ
Quê ta nghèo, võ đạo dưỡng tâm sơ
Ưa đọc sách, đánh cờ, yêu mây gió.
Văn thơ viết, đá vàng in trên đó
Đời tương tri, hiểu rõ trái tim nhau
Trung Thu về, giữ chặt chiếc khăn trao
Thêu hoa đào, ước lệ dưới trời sao.
Theo Nho Giáo, mặc kín cao quần áo
Hình giai nhân, vẽ vội dưới hoa đào
Đời ông cha, sống đạo đức thanh cao
Phận con cháu, kính thờ câu thủ đạo.
Xem cho kỹ, thói đời, ưa giả tạo
Tầm phong lưu, chẳng có trước có sau
Chữ trinh thuần, vàng thật chẳng giống thau
Ngàn châu ngọc, yêu người như thế đó.
Người quân tử, giữ mình khi gian khó
Em gật đầu, nhỏ nhẹ tiếng thanh tao
Chàng tam cương, tài đức sửa trước sau
Câu tứ đức, lẽ nào em chẳng có.
Gương nhật nguyệt, sáng soi hình kim cổ
Dưới gầm trời, vạn loại hỗ tương nhau
Khi đông tàn, chén rượu rót cho nhau
Yêu em nhiều, ngọc nữ, mộng trầu cau.
Đưa nhau đến, con đường xưa yêu dấu
Hồ điệp bay, gió thổi cánh hoa đào
Đêm trăng rằm, gót ngọc chớ đi mau
Đợi ta về, ngọt lịm nụ hôn trao.
Yêu em mãi, con thuyền về bến đỗ
Làn môi son, ấp ủ giấc chiêm bao
Em đây rồi, bức vẽ vẫn treo cao
Duyên hạnh ngộ, hoa đào, duyên hạnh ngộ.

Tác giả: Liên Hoa Tử.
Thể loại: Bài thơ về tình yêu.
Thể thơ: Thơ tám chữ.
Số câu: 64.
(ngày 22/10/2022)
Duyên hạnh ngộ, hoa đào, duyên hạnh ngộ
Này, giai nhân, còn nhớ lúc bên nhau
Dưới hoa đào, ngọt lịm nụ hôn trao
Nơi trần cảnh, ta nguyền nên chồng vợ.
Trang nhật ký, bao lời chưa thổ lộ
Làn môi tiên, đeo đuổi giấc chiêm bao
Sang xuân này, mai mối chuyện trầu cau
Trong mưa phùn, mình sánh bước bên nhau.
Ta xin người, chớ có vội quên mau
Bức tranh ấy, có hoa đào trong gió
Biết đâu sẽ, phai mờ như chưa có
Cuốn em xa, như giấc mộng hôm nào.
Đêm trăng ấy, nàng hỡi ơi, còn nhớ
Mái tóc huyền, ôm ấp lúc thư trao
Má em hồng, lấp lánh dưới trời sao
Môi em mọng, trái tim dường nín thở.
Giây phút đẹp, tình đầu, chân núi nọ
Mây trời bay, lả lướt bóng in hồ
Gió đưa hương, hoa bưởi xuống trang thơ
Bướm bay lượn, con đò rời bến đỗ.
Qua sông rộng, cõng nàng, trên lối nhỏ
Mưa đường trơn, trẻ nhỏ, đứng ngây ngô
Xa xa kìa, tiếng chợ, khách ra vô
Xem trâu nước, nhỡn nhơ ngoài đồng cỏ.
Em rất thích, hoa đào nơi núi nọ
Tình trong mơ, hạnh phúc được bao lâu
Môi nàng cười, răng trắng đẹp hoa cau
Mắt xanh biếc, đưa hồn vào ái lộ.
Bao kỷ niệm, khắc sâu vào trí nhớ
Ngàn năm sau, mình vẫn đợi chờ nhau
Ôi dây trầu, quấn chặt lấy cây cau
Nguyện chung thủy, tấc lòng ta đã rõ.
Nàng thích nhất, hoa đào bay trong gió
Tuổi xuân xanh, rất đẹp, nét ngây thơ
Quê ta nghèo, võ đạo dưỡng tâm sơ
Ưa đọc sách, đánh cờ, yêu mây gió.
Văn thơ viết, đá vàng in trên đó
Đời tương tri, hiểu rõ trái tim nhau
Trung Thu về, giữ chặt chiếc khăn trao
Thêu hoa đào, ước lệ dưới trời sao.
Theo Nho Giáo, mặc kín cao quần áo
Hình giai nhân, vẽ vội dưới hoa đào
Đời ông cha, sống đạo đức thanh cao
Phận con cháu, kính thờ câu thủ đạo.
Xem cho kỹ, thói đời, ưa giả tạo
Tầm phong lưu, chẳng có trước có sau
Chữ trinh thuần, vàng thật chẳng giống thau
Ngàn châu ngọc, yêu người như thế đó.
Người quân tử, giữ mình khi gian khó
Em gật đầu, nhỏ nhẹ tiếng thanh tao
Chàng tam cương, tài đức sửa trước sau
Câu tứ đức, lẽ nào em chẳng có.
Gương nhật nguyệt, sáng soi hình kim cổ
Dưới gầm trời, vạn loại hỗ tương nhau
Khi đông tàn, chén rượu rót cho nhau
Yêu em nhiều, ngọc nữ, mộng trầu cau.
Đưa nhau đến, con đường xưa yêu dấu
Hồ điệp bay, gió thổi cánh hoa đào
Đêm trăng rằm, gót ngọc chớ đi mau
Đợi ta về, ngọt lịm nụ hôn trao.
Yêu em mãi, con thuyền về bến đỗ
Làn môi son, ấp ủ giấc chiêm bao
Em đây rồi, bức vẽ vẫn treo cao
Duyên hạnh ngộ, hoa đào, duyên hạnh ngộ.
Chỉnh sửa cuối: