chiều chiều ra đứng bờ aoChiều chiều ra đứng mé sông
Ngóng con tu hú mà lòng quặn đau
Mặt trời đã lặn về sau
Con cua trên ruộng lao đao nhớ cò (nhớ nó sao chưa ăn thịt mình)
ngóng con chim én mà lòng nao nao
mặt trời đã lặn từ bao
ta đây không biết mình yêu bao giờ