Bạn được qwertern mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
Bài viết: 291 Tìm chủ đề
BTC xin chúc mừng bạn đã đạt giải Nhất, sau đây là nhận xét của giám khảo ạ:

Gk1:

Một bản tình ca về sự hy sinh thầm lặng của người mẹ. So sánh người mẹ với dòng sông là một phép ẩn dụ vô cùng tinh tế và đầy cảm xúc. Dòng sông cứ lặng lẽ chảy, nuôi dưỡng và đưa những con thuyền con cái ra khơi, rồi lại âm thầm chờ đợi chúng quay về. Nỗi buồn trong câu chuyện này là nỗi cô đơn không lời, là sự trống vắng khi con cái đã lớn và có cuộc sống riêng. Nhưng cuối cùng, nỗi buồn đó được xoa dịu bằng niềm hạnh phúc vỡ òa khi những người con tìm về bến cũ. Câu chuyện đã thành công trong việc khơi gợi sự đồng cảm và lòng biết ơn của mỗi người con dành cho người mẹ.

Dù thế, vẫn xin chia sẻ với bạn đôi chỗ cần cải thiện trong bài. Bạn tham khảo nha!

- Hình ảnh dòng sông còn mờ nhạt: Mặc dù tác giả đã xây dựng một hình ảnh ẩn dụ rất đẹp là người mẹ như một dòng sông, nhưng việc so sánh này đôi khi còn chung chung. Ngoại trừ việc chảy và bến đỗ, những đặc tính khác của dòng sông như sóng, nước xiết, phù sa.. Chưa được khai thác triệt để để lột tả những khía cạnh khác nhau của người mẹ.

Ví dụ, nếu tác giả dùng hình ảnh nước xiết để miêu tả những thử thách, khó khăn trong cuộc sống của người mẹ, hay phù sa để nói về những hy sinh thầm lặng, thì câu chuyện sẽ trở nên mạnh mẽ và giàu cảm xúc hơn.

- Sự lặp lại về cảm xúc: Cảm xúc chủ đạo của câu chuyện là sự buồn bã, cô đơn và nỗi nhớ của người mẹ. Những cảm xúc này được thể hiện xuyên suốt, từ lúc chồng mất cho đến khi các con rời đi. Tuy nhiên, do lặp đi lặp lại nhiều lần, đôi khi câu chuyện trở nên hơi nặng nề và thiếu đi những khoảnh khắc lạc quan, ấm áp hiếm hoi của người mẹ. Sự cân bằng giữa nỗi buồn và niềm hy vọng sẽ giúp câu chuyện thêm phần phong phú.

- Nhịp điệu có phần chậm và dàn trải: Câu chuyện được kể với một nhịp điệu chậm rãi, phù hợp với cảm xúc man mác buồn. Tuy nhiên, cách kể quá dàn trải, tập trung nhiều vào cảm xúc của người mẹ mà thiếu đi những chi tiết, sự kiện đột phá, có thể khiến người đọc dễ bị chùng xuống. Những đoạn hồi tưởng của những người con cũng khá ngắn và chưa đủ mạnh mẽ để tạo ra sự lay động cần thiết.

- Kết thúc còn thiếu điểm nhấn: Đoạn kết của câu chuyện, khi những người con quay về, tuy cảm động nhưng vẫn chưa tạo được một cao trào thực sự. Độc giả có thể kỳ vọng vào một cuộc đối thoại ý nghĩa, một cái ôm thật chặt, hay một lời nói vỡ òa cảm xúc sau bao năm xa cách. Thay vào đó, câu chuyện kết thúc bằng sự im lặng và suy nghĩ nội tâm của những người con, điều này khá tinh tế nhưng có thể chưa đủ mạnh để đọng lại một ấn tượng sâu sắc.

Tóm lại đây là một tác phẩm giàu chất thơ, ẩn dụ đẹp, nhưng để trở nên hoàn hảo, tác giả có thể khai thác sâu hơn về hình ảnh dòng sông, cân bằng cảm xúc và tạo ra một cấu trúc có nhịp điệu cuốn hút hơn. Dù vậy, câu chuyện đã rất thành công trong việc truyền tải thông điệp về tình yêu thương vô bờ bến và sự hy sinh thầm lặng của người mẹ.

Chúc bạn đạt giải cao nha!

Gk2:

Câu chuyện của bạn rất cảm động, lời văn mượt mà, đọc rất nhẹ nhàng giống như đang bay vậy. Nhưng mà có một vấn đề là cách xưng hô nhân vật. Nếu đã gọi là "má", hay từ "nghen" ở cuối câu thoại, tức là bạn lấy bối cảnh miền Nam. Mà miền Nam thì không dùng danh xưng "thằng Cả" hay "đứa cả", mà chỉ dùng "thằng Hai, thằng lớn hoặc đứa lớn" gì gì đó, chứ không có "cả". Đó chính là bản sắc văn hóa đặc trưng của Miền Nam. Còn về vì sao miền Nam chỉ có "hai" không có "cả" thì trên Google cũng đã có rồi, mình không nói thêm nghen^^. Nói chung ngoài điều đó ra thì câu chuyện của bạn, lời diễn tả của bạn, quả thật rất hay, rất xúc động, thắm vào lòng người. Thân^^

Gk3:

Cách bạn liên tưởng người mẹ thông qua hình ảnh dòng sông là một ý tưởng sáng tạo và đầy bất ngờ. Cách hành văn tuy giản dị, nhưng kết hợp với những từ bạn sử dụng để miêu tả cũng như các hình ảnh so sánh khiến cho câu chuyện trở nên sinh động nhưng gần gũi lạ thường. Bạn cũng để lại rất nhiều ấn tượng mạnh cho người đọc khi đan xen vào đó những hình ảnh rất đỗi bình dị, thân quen nhưng mỗi lần đọc lại đều mang tới một cảm giác bồi hồi. Bản thân mình đánh giá rất cao tác phẩm này.
 
Bài viết: 195 Tìm chủ đề
BTC xin chúc mừng bạn đã đạt giải Nhất, sau đây là nhận xét của giám khảo ạ:

Gk1:

Một bản tình ca về sự hy sinh thầm lặng của người mẹ. So sánh người mẹ với dòng sông là một phép ẩn dụ vô cùng tinh tế và đầy cảm xúc. Dòng sông cứ lặng lẽ chảy, nuôi dưỡng và đưa những con thuyền con cái ra khơi, rồi lại âm thầm chờ đợi chúng quay về. Nỗi buồn trong câu chuyện này là nỗi cô đơn không lời, là sự trống vắng khi con cái đã lớn và có cuộc sống riêng. Nhưng cuối cùng, nỗi buồn đó được xoa dịu bằng niềm hạnh phúc vỡ òa khi những người con tìm về bến cũ. Câu chuyện đã thành công trong việc khơi gợi sự đồng cảm và lòng biết ơn của mỗi người con dành cho người mẹ.

Dù thế, vẫn xin chia sẻ với bạn đôi chỗ cần cải thiện trong bài. Bạn tham khảo nha!

- Hình ảnh dòng sông còn mờ nhạt: Mặc dù tác giả đã xây dựng một hình ảnh ẩn dụ rất đẹp là người mẹ như một dòng sông, nhưng việc so sánh này đôi khi còn chung chung. Ngoại trừ việc chảy và bến đỗ, những đặc tính khác của dòng sông như sóng, nước xiết, phù sa.. Chưa được khai thác triệt để để lột tả những khía cạnh khác nhau của người mẹ.

Ví dụ, nếu tác giả dùng hình ảnh nước xiết để miêu tả những thử thách, khó khăn trong cuộc sống của người mẹ, hay phù sa để nói về những hy sinh thầm lặng, thì câu chuyện sẽ trở nên mạnh mẽ và giàu cảm xúc hơn.

- Sự lặp lại về cảm xúc: Cảm xúc chủ đạo của câu chuyện là sự buồn bã, cô đơn và nỗi nhớ của người mẹ. Những cảm xúc này được thể hiện xuyên suốt, từ lúc chồng mất cho đến khi các con rời đi. Tuy nhiên, do lặp đi lặp lại nhiều lần, đôi khi câu chuyện trở nên hơi nặng nề và thiếu đi những khoảnh khắc lạc quan, ấm áp hiếm hoi của người mẹ. Sự cân bằng giữa nỗi buồn và niềm hy vọng sẽ giúp câu chuyện thêm phần phong phú.

- Nhịp điệu có phần chậm và dàn trải: Câu chuyện được kể với một nhịp điệu chậm rãi, phù hợp với cảm xúc man mác buồn. Tuy nhiên, cách kể quá dàn trải, tập trung nhiều vào cảm xúc của người mẹ mà thiếu đi những chi tiết, sự kiện đột phá, có thể khiến người đọc dễ bị chùng xuống. Những đoạn hồi tưởng của những người con cũng khá ngắn và chưa đủ mạnh mẽ để tạo ra sự lay động cần thiết.

- Kết thúc còn thiếu điểm nhấn: Đoạn kết của câu chuyện, khi những người con quay về, tuy cảm động nhưng vẫn chưa tạo được một cao trào thực sự. Độc giả có thể kỳ vọng vào một cuộc đối thoại ý nghĩa, một cái ôm thật chặt, hay một lời nói vỡ òa cảm xúc sau bao năm xa cách. Thay vào đó, câu chuyện kết thúc bằng sự im lặng và suy nghĩ nội tâm của những người con, điều này khá tinh tế nhưng có thể chưa đủ mạnh để đọng lại một ấn tượng sâu sắc.

Tóm lại đây là một tác phẩm giàu chất thơ, ẩn dụ đẹp, nhưng để trở nên hoàn hảo, tác giả có thể khai thác sâu hơn về hình ảnh dòng sông, cân bằng cảm xúc và tạo ra một cấu trúc có nhịp điệu cuốn hút hơn. Dù vậy, câu chuyện đã rất thành công trong việc truyền tải thông điệp về tình yêu thương vô bờ bến và sự hy sinh thầm lặng của người mẹ.

Chúc bạn đạt giải cao nha!

Gk2:

Câu chuyện của bạn rất cảm động, lời văn mượt mà, đọc rất nhẹ nhàng giống như đang bay vậy. Nhưng mà có một vấn đề là cách xưng hô nhân vật. Nếu đã gọi là "má", hay từ "nghen" ở cuối câu thoại, tức là bạn lấy bối cảnh miền Nam. Mà miền Nam thì không dùng danh xưng "thằng Cả" hay "đứa cả", mà chỉ dùng "thằng Hai, thằng lớn hoặc đứa lớn" gì gì đó, chứ không có "cả". Đó chính là bản sắc văn hóa đặc trưng của Miền Nam. Còn về vì sao miền Nam chỉ có "hai" không có "cả" thì trên Google cũng đã có rồi, mình không nói thêm nghen^^. Nói chung ngoài điều đó ra thì câu chuyện của bạn, lời diễn tả của bạn, quả thật rất hay, rất xúc động, thắm vào lòng người. Thân^^

Gk3:

Cách bạn liên tưởng người mẹ thông qua hình ảnh dòng sông là một ý tưởng sáng tạo và đầy bất ngờ. Cách hành văn tuy giản dị, nhưng kết hợp với những từ bạn sử dụng để miêu tả cũng như các hình ảnh so sánh khiến cho câu chuyện trở nên sinh động nhưng gần gũi lạ thường. Bạn cũng để lại rất nhiều ấn tượng mạnh cho người đọc khi đan xen vào đó những hình ảnh rất đỗi bình dị, thân quen nhưng mỗi lần đọc lại đều mang tới một cảm giác bồi hồi. Bản thân mình đánh giá rất cao tác phẩm này.

Rất cảm ơn những nhận xét, và những góp ý thật chi tiết của các giám khảo về những sai sót và những điều còn thiếu của mình, mong là mình sẽ hoàn thiện và làm tốt hơn ở những tác phẩm tương lai.

Mong cuộc thi sẽ ngày càng phát triển và thu hút nhiều người tham gia. ^^
 

Những người đang xem chủ đề này

  • Back