Bài viết: 0 



Gửi cậu, chàng trai năm 17 tuổi..
"Tiền đồ tựa gấm, một đời an nhiên"
Chào cậu, chàng trai đã từng là một phần thanh xuân của tớ.
Tớ không biết cảm xúc của cậu khi đọc được bức thư này sẽ ra sao. Có chăng cậu sẽ cảm thấy ngạc nhiên vì năm ấy, tháng ấy có người cuồng si cậu đến vậy. Cậu biết không, vào cái tuổi lưng chừng của tuổi trẻ, tớ đã từng vì một người thích màu xanh mà đem lòng yêu cả bầu trời. Tớ thật sự rất vui nhưng cũng có chút tiếc nuối khi gặp cậu ở độ tuổi 17. Được gặp cậu là một điều may mắn nhất trong thanh xuân của tớ, cậu là động lực, là ánh sáng, là cơn gió mang hương vị của mùa hè. Nhưng tiếc rằng, đó chỉ là cảm xúc đơn phương của tớ, cậu mãi mãi xem tớ là một người bạn cùng lớp không hơn không kém.
Năm ấy, tháng ấy từng cử chỉ, từng ánh mắt của cậu đều làm tớ thổn thức. Cậu biết không, mùa hè năm ấy, cậu nhìn ngắm ánh nắng của mùa hạ gay gắt, còn tớ lặng thầm ngắm nhìn bóng lưng cậu. Bóng lưng của thiếu niên mang trong mình nhiệt huyết tuổi trẻ, cậu tựa như Mặt Trời nhỏ chẳng bao giờ lặn trong tim tớ. Thời gian tàn nhẫn, chẳng đợi ai bao giờ, chẳng đợi tớ nói lời yêu cậu, cũng chẳng đợi cậu đáp lại tình cảm của tớ. Cứ thế, cậu và tớ cứ thế rời xa nhau, cậu có buồn không? Tớ thì rất buồn, buồn cho một tình cảm chẳng có lời hồi đáp, buồn vì chàng trai năm ấy chẳng còn nhớ rõ tớ nữa rồi. Tớ thích cậu nhưng cậu của ngày ấy và mãi sau này cũng chưa một lần ngoái đầu lại nhìn tớ dù chỉ một lần.
Có lẽ số kiếp đã định sẵn tớ và cậu chẳng có duyên tương phùng nên dù có muốn tớ cũng chưa một lần được gặp lại cậu. Tớ vẫn sẽ nhớ mãi những ngày đi thật sớm chỉ để nhìn thấy cậu, cố ý đi chậm để theo dõi cậu lâu hơn. Những lần khóc ướt gối vì biết cậu có người mình thích, những lần cố gắng, nỗ lực để được gần cậu hơn. Cậu biết không, tớ vẫn luôn âm thầm dõi theo cậu, nhưng tuổi trẻ tựa như một cơn gió đem đến những dư vị ngọt ngào nhưng cũng chỉ là thoáng qua. Những rung động, tình cảm mà tớ dành cho cậu có lẽ xin đành cất lại ở những năm tháng thanh xuân ấy
. Tớ và cậu rồi mai này đây sẽ có cuộc sống cho riêng mình, những năm tháng tuổi trẻ đã qua rồi cũng chỉ còn là hồi ức. Dù vẫn tiếc nuối nhưng tớ xin gửi lại cảm xúc cho cô gái năm ấy, tớ bây giờ sẽ học cách quên cậu, quên đi người từng là một vì sao trong mắt tớ. Tớ sẽ tiến về phía trước với hành trang của hồi ức khi xưa, tớ sẽ xem đó như một động lực để tiếp tục hành trình cuộc đời. Mong cậu cũng vậy, mong cậu hãy mãi như những tháng ngày ấy, nhiệt huyết và tỏa sáng. Chúc chàng trai năm 17 tuổi của tớ:
Tiền đồ tựa gấm, một đời an nhiên
Cô gái năm ấy đã từng thích cậu
"Tiền đồ tựa gấm, một đời an nhiên"
Chào cậu, chàng trai đã từng là một phần thanh xuân của tớ.
Tớ không biết cảm xúc của cậu khi đọc được bức thư này sẽ ra sao. Có chăng cậu sẽ cảm thấy ngạc nhiên vì năm ấy, tháng ấy có người cuồng si cậu đến vậy. Cậu biết không, vào cái tuổi lưng chừng của tuổi trẻ, tớ đã từng vì một người thích màu xanh mà đem lòng yêu cả bầu trời. Tớ thật sự rất vui nhưng cũng có chút tiếc nuối khi gặp cậu ở độ tuổi 17. Được gặp cậu là một điều may mắn nhất trong thanh xuân của tớ, cậu là động lực, là ánh sáng, là cơn gió mang hương vị của mùa hè. Nhưng tiếc rằng, đó chỉ là cảm xúc đơn phương của tớ, cậu mãi mãi xem tớ là một người bạn cùng lớp không hơn không kém.
Năm ấy, tháng ấy từng cử chỉ, từng ánh mắt của cậu đều làm tớ thổn thức. Cậu biết không, mùa hè năm ấy, cậu nhìn ngắm ánh nắng của mùa hạ gay gắt, còn tớ lặng thầm ngắm nhìn bóng lưng cậu. Bóng lưng của thiếu niên mang trong mình nhiệt huyết tuổi trẻ, cậu tựa như Mặt Trời nhỏ chẳng bao giờ lặn trong tim tớ. Thời gian tàn nhẫn, chẳng đợi ai bao giờ, chẳng đợi tớ nói lời yêu cậu, cũng chẳng đợi cậu đáp lại tình cảm của tớ. Cứ thế, cậu và tớ cứ thế rời xa nhau, cậu có buồn không? Tớ thì rất buồn, buồn cho một tình cảm chẳng có lời hồi đáp, buồn vì chàng trai năm ấy chẳng còn nhớ rõ tớ nữa rồi. Tớ thích cậu nhưng cậu của ngày ấy và mãi sau này cũng chưa một lần ngoái đầu lại nhìn tớ dù chỉ một lần.
Có lẽ số kiếp đã định sẵn tớ và cậu chẳng có duyên tương phùng nên dù có muốn tớ cũng chưa một lần được gặp lại cậu. Tớ vẫn sẽ nhớ mãi những ngày đi thật sớm chỉ để nhìn thấy cậu, cố ý đi chậm để theo dõi cậu lâu hơn. Những lần khóc ướt gối vì biết cậu có người mình thích, những lần cố gắng, nỗ lực để được gần cậu hơn. Cậu biết không, tớ vẫn luôn âm thầm dõi theo cậu, nhưng tuổi trẻ tựa như một cơn gió đem đến những dư vị ngọt ngào nhưng cũng chỉ là thoáng qua. Những rung động, tình cảm mà tớ dành cho cậu có lẽ xin đành cất lại ở những năm tháng thanh xuân ấy
. Tớ và cậu rồi mai này đây sẽ có cuộc sống cho riêng mình, những năm tháng tuổi trẻ đã qua rồi cũng chỉ còn là hồi ức. Dù vẫn tiếc nuối nhưng tớ xin gửi lại cảm xúc cho cô gái năm ấy, tớ bây giờ sẽ học cách quên cậu, quên đi người từng là một vì sao trong mắt tớ. Tớ sẽ tiến về phía trước với hành trang của hồi ức khi xưa, tớ sẽ xem đó như một động lực để tiếp tục hành trình cuộc đời. Mong cậu cũng vậy, mong cậu hãy mãi như những tháng ngày ấy, nhiệt huyết và tỏa sáng. Chúc chàng trai năm 17 tuổi của tớ:
Tiền đồ tựa gấm, một đời an nhiên
Cô gái năm ấy đã từng thích cậu