Một chiều ấy, tia nắng vàng dần yếu ớt, mây trắng trôi lênh đênh, thơ thẩn trên cao và tán lá cây nhẹ nhàng đong đưa xào xạc vì cơn gió quá đỗi bất chợt. Chúng tôi ngồi bên nhau, bên bờ sông vắng lặng, từng chút, từng chút một ngắm nhìn thời gian trôi qua. Chúng tôi ở đấy, im lặng rất rất lâu...