

Yêu phải tra nam chính là, cho dù biết anh ấy chẳng ưa thích gì mình, cũng sẽ chỉ vì một chút âu yếm giả tạo của anh mà vui mừng cả ngày hôm đó.
Yêu phải tra nam cũng giống như nghiện ma túy vậy, biết rằng anh ấy chỉ chơi đùa với mình thôi, biết rằng anh ấy đối với mình vô cùng tàn nhẫn, vô cùng độc hại, nhưng vẫn không có cách nào ép bản thân thoát ra khỏi sự mê muội ngu xuẩn đó.
Yêu phải tra nam chính là, dẫu biết níu kéo cũng chẳng ích gì nhưng bản thân vẫn không ngừng nhắn tin làm phiền để nhận được một chút để ý từ anh..
* * *
Dưới đây chính là chút tâm tư của cô gái ấy, cô gái đã bị anh vứt bỏ..
Nếu như anh đọc được những dòng này, nếu như anh lại vô tình nhớ đến em, nếu như anh nhận ra bản thân mình cũng có một chút tình cảm nào đó với em, cũng đừng nhắn tin tìm em. Sau những dòng này, em đã trở thành cô gái không còn tình cảm với anh nữa rồi..
Cô gái nhỏ thu mình bên cạnh chiếc radio đang phát bản nhạc buồn, ánh trăng len lỏi vượt qua cánh cửa sổ, nhẹ nhàng đáp những tia sáng êm dịu lên tóc cô gái..
Chiếc điện thoại vẫn sáng màn hình, ngón tay cô thanh mảnh lướt qua lại dòng tin nhắn cũ, nước mắt trào ra lần lượt rơi xuống bên cạnh radio..
Bản nhạc buồn len lỏi vào trong tâm trí cô, từng kí ức quen thuộc lại hiện lên. Hai người không phải là người yêu, cũng chẳng phải bạn bè, chỉ là mối quan hệ mập mờ vượt trên hay chữ "tình bạn" nhưng lại chịu thua trước "tình yêu"..
Hai người cùng nhau đi chơi, cùng nhau trò chuyện, thân mật là thế nhưng lại chưa một lần cùng nhau dừng lại để nhìn xem đến cùng hai người là gì của nhau?
Vệt sáng xanh lập loè trên màn hình điện thoại, anh đang hoạt động..
Nhưng cô biết, anh đang nhắn tin với những người con gái khác, xinh đẹp hơn cô, thông minh hơn cô, và tuyệt vời hơn cô..
Bản nhạc nhẹ nhàng cứ phát đi, rồi lại phát lại, tựa như không có hồi kết. Cô gái ấy cũng chẳng màng chuyện tắt nó đi, cô vẫn nhìn vào màn hình điện thoại, nước mắt vẫn rơi..
Mỗi khi nghe bản nhạc này, em đều nhớ đến anh, có lẽ chính vì thế mà em không dám nghe lại nó nữa..
Hai năm rồi, em có dũng khí nghe lại bản nhạc này rồi, có phải em cũng đã có dũng khí để quên anh không?
* * *
Hãy chia sẽ câu chuyện khi yêu phải tra nam mà không buông tay được của các bạn cho mình nhé. Mình mong rằng mình không cô đơn..
Yêu phải tra nam cũng giống như nghiện ma túy vậy, biết rằng anh ấy chỉ chơi đùa với mình thôi, biết rằng anh ấy đối với mình vô cùng tàn nhẫn, vô cùng độc hại, nhưng vẫn không có cách nào ép bản thân thoát ra khỏi sự mê muội ngu xuẩn đó.
Yêu phải tra nam chính là, dẫu biết níu kéo cũng chẳng ích gì nhưng bản thân vẫn không ngừng nhắn tin làm phiền để nhận được một chút để ý từ anh..
* * *
Dưới đây chính là chút tâm tư của cô gái ấy, cô gái đã bị anh vứt bỏ..
Nếu như anh đọc được những dòng này, nếu như anh lại vô tình nhớ đến em, nếu như anh nhận ra bản thân mình cũng có một chút tình cảm nào đó với em, cũng đừng nhắn tin tìm em. Sau những dòng này, em đã trở thành cô gái không còn tình cảm với anh nữa rồi..
Cô gái nhỏ thu mình bên cạnh chiếc radio đang phát bản nhạc buồn, ánh trăng len lỏi vượt qua cánh cửa sổ, nhẹ nhàng đáp những tia sáng êm dịu lên tóc cô gái..
Chiếc điện thoại vẫn sáng màn hình, ngón tay cô thanh mảnh lướt qua lại dòng tin nhắn cũ, nước mắt trào ra lần lượt rơi xuống bên cạnh radio..
Bản nhạc buồn len lỏi vào trong tâm trí cô, từng kí ức quen thuộc lại hiện lên. Hai người không phải là người yêu, cũng chẳng phải bạn bè, chỉ là mối quan hệ mập mờ vượt trên hay chữ "tình bạn" nhưng lại chịu thua trước "tình yêu"..
Hai người cùng nhau đi chơi, cùng nhau trò chuyện, thân mật là thế nhưng lại chưa một lần cùng nhau dừng lại để nhìn xem đến cùng hai người là gì của nhau?
Vệt sáng xanh lập loè trên màn hình điện thoại, anh đang hoạt động..
Nhưng cô biết, anh đang nhắn tin với những người con gái khác, xinh đẹp hơn cô, thông minh hơn cô, và tuyệt vời hơn cô..
Bản nhạc nhẹ nhàng cứ phát đi, rồi lại phát lại, tựa như không có hồi kết. Cô gái ấy cũng chẳng màng chuyện tắt nó đi, cô vẫn nhìn vào màn hình điện thoại, nước mắt vẫn rơi..
Mỗi khi nghe bản nhạc này, em đều nhớ đến anh, có lẽ chính vì thế mà em không dám nghe lại nó nữa..
Hai năm rồi, em có dũng khí nghe lại bản nhạc này rồi, có phải em cũng đã có dũng khí để quên anh không?
* * *
Hãy chia sẽ câu chuyện khi yêu phải tra nam mà không buông tay được của các bạn cho mình nhé. Mình mong rằng mình không cô đơn..
Chỉnh sửa cuối: