Chương 6: Xung đột (2) - Bản lĩnh
[BOOK]Trận đấu sắp bắt đầu, những công đoạn chuẩn bị cũng đang dần trở nên nhanh chóng. Khoác lên mình bộ quân phục thông minh chuyên dùng cho đối kháng, Foxus trông chín chắn và chuyên nghiệp hơn nhiều so với dáng vẻ mọi khi. Từng bước, anh tiến đến cái bàn sắt để trước mặt, chọn súng. Trên đây có đủ các loại súng, từ súng ngắn tới súng trường, đều đã được chuẩn bị sẵn, tất nhiên cũng là loại súng cảm ứng.
- Cảm ơn, và cẩn thận!
Với gương mặt lạnh tanh, Lys đứng tựa nhẹ vào bàn, nói với Foxus đang tỉ mỉ lựa chọn súng ở bên cạnh, ánh mắt cô hướng tới nơi sẽ diễn ra trận đấu mà đăm chiêu chứ không nhìn trực tiếp vào anh. Anh cũng chỉ cười, dù gì thì không ai có thể quy định cách cảm ơn dù nó có tiêu chuẩn, nhưng cách thể hiện của mỗi người là khác nhau. Người thiếu nữ trước mặt, tuy cứng như đá, cũng ít cười nhưng anh thật sự tin, cô rồi sẽ cười thôi. Ai tất nhiên cũng sẽ có mặt mềm yếu, có mặt không thể để người khác nhìn thấu, anh hiểu và sẽ chờ, một ngày nào đó cô sẽ tự tin thể hiện nụ cười trước anh thôi.
Một tiếng huýt sáo dài của trọng tài thông báo các tuyển thủ bắt đầu khâu chọn vị trí bắn, nắm chắc hai khẩu súng ngắn trong đôi tay, Foxus tiến về vị trí mình đã để ý từ đầu, Gonghu cũng vậy, nhưng anh ta chọn một khẩu súng trường. Người ta thường nói, kết quả của một trận chiến không phải quyết định bởi cây súng mà quyết định bởi người bắn, nhưng đấy là sai. Kết quả của một trận đấu, quyết định bởi cả hai yếu tố. Kĩ thuật là một chuyện, nhưng ai cũng yếu không cái này thì cái khác, ai ai cũng sẽ có khuyết điểm, và lẽ dĩ nhiên, ta không thể dùng tới khuyết điểm, cũng như việc đưa một khẩu súng ngắn cho người chuyên dùng súng trường vậy, sẽ sinh ra khác biệt.
Lại một tiếng huýt sáo, vị trí đã được chọn xong. Ba! Hai! Một! Tiếng súng vang lên, trận đấu bắt đầu!
Các tấm bia (đã được ẩn đi từ trước) bật lên bất ngờ ở dưới nền đất đầy sỏi cát không khỏi khiến nhiều người giật mình nhưng người đã trải qua cái khắc nghiệt thì không! Được huấn luyện chưa bao giờ là vô ích. Chọn vị trí ở một cành cây vững chắc không quá cao lắm, Foxus đã phản ứng kịp, lập tức tiến hành nhắm vào những tấm bia đang di chuyển loạn xạ.
Pằng! Pằng! 8 điểm! Hai phát súng liên tiếp. Nhưng, một phát là trúng bia, một phát còn lại chính là hình nhân bắn, Foxus không biết là đã phát giác ra từ trước hay may mắn mà tránh được, còn bắn trúng bia khiến cái bia ngã xuống. Gonghu hắn ta tuyệt đối không hề thua kém, cũng là chọn một cành cây nhưng xem ra chỗ anh ta chọn ẩn náu kĩ hơn, kèm không gian hẹp hơn đôi chút, một phát súng 9 điểm! Hình nhân trước đó cũng đã bật lên nhưng hắn ta như biết trước vậy, không hề nao núng.
Cái gì vậy chứ? Tên này.. hắn có nói tới phần hình nhân chiến binh đâu? Nilla với gương mặt biểu tình mạnh mẽ, muốn nhảy bổ tới báo trọng tài nhưng đã bị Lys chặn lại. Hướng theo ánh mắt kia, Nilla thấy Huyn liền hiểu. Ông ta quan trọng kĩ năng dùng trong thực chiến, mà trong thực chiến, ai mà lường được chuyện gì xảy ra nên vấn đề này không thể nói, cô đành nhịn xuống cục tức này vậy.
Hiện trường quan sát thì thào bàn tán, nhưng trận đấu vẫn phải tiếp tục theo đúng quỹ đạo của nó. Hạ được một cái, những cái khác sẽ trở nên nhanh và khó đoán quán tính hơn đòi hỏi người bắn phải bình tĩnh. Lại thêm phát súng vang lên, Foxus dùng chân giống như cái móc lên cành cây vậy, cả cơ thể uyển chuyển đu trên cây, ngắm bắn, một phát 9 điểm, lần này anh đã nhanh hơn, còn nhanh hơn cả hình nhân cùng loại với cái ban nãy từng làm anh giật bắn một hồi, lần trước thì được nhưng lần này thì không, một chiêu không thể dùng hai lần đâu! Nghe thấy tiếng thông báo bảng điểm phát bắn vừa xong vang lên dường như khiến Gonghu mất tập trung một chút, và kết quả là một phát bắn 8, 5 điểm. Vẫn còn hơn Foxus, nhưng chỉ 0, 5, để làm bẽ mặt một người ta cần nhiều hơn thế! Đi cùng với nụ cười âm thầm của hắn là biến động lớn ở sân bên đối thủ. Một phát 6 điểm do cành cây bất chợt gãy, và cũng chính vì lí do chọn địa điểm không kĩ đó, Foxus đã thua. Sự cố đã làm anh ngã xuống đất, thật may là không đập đầu.
- Kết quả trận đầu tiên đã rõ, Gonghu thắng!
Mặc kệ tiếng thông báo, Nilla lao đến đỡ Foxus từ đám lá cây đứng dậy, lo lắng hỏi han còn Lys chỉ đứng đó nhìn anh, không nói gì, rồi lại nhìn cành cây đã gãy, bàn tay vô thức nắm chặt. Nilla trông thấy Lys chăm chú, liền hiểu đã có người động tay. Foxus trước nay nhiều khi trông ngô ngố nhưng không thể phủ nhận một điều rằng anh rất cẩn thận, vả lại đối với việc nhắm bắn mà nói, con người ta phải thật lưu tâm đến vị trí bắn.
Rối rít kiểm tra dù Foxus luôn miệng nói không sao tới khi chắc chắn rằng anh chỉ bị xô xát nhẹ, Nilla mới thở phào nhẹ nhõm. Lys tất nhiên cũng nhìn anh một chút, đưa chai nước mà mình mang theo.
- Ách! Bị cậu phát hiện rồi.
Foxus giật nảy kêu lên, chợt nhìn Lys mà cười trừ, ra là cô đã để ý thấy sự bất thường và động vào cánh tay trái của anh. Nãy giờ cô không nói gì chỉ là đang suy nghĩ, ngã từ độ cao ấy xuống xô xát như vậy là quá nhẹ, nên đã suy đoán và quan sát, tất nhiên là.. trúng phóc. Lys xoa bóp tay cho Foxus, nhiều khi còn như hờn trách mà nhấn mạnh một cái đau điếng, cô thở dài.
- Cậu không nên cố quá chỉ vì tôi. Hắn ta nói đúng, tôi vốn là một tù nhân, và tôi chẳng quan tâm đến việc hắn nhục mạ tôi đâu.
Foxus nhìn cô như vậy, toan ngăn lại và động viên nhưng Lys nào có phải người dễ đụng? Cô hướng đôi mắt sắc bén đến tên Gonghu đang cười đắc ý với mấy người bạn của hắn ở đằng xa, đay nghiến hòn đá nhỏ ở trên tay, ném vụt phát trước sự bất ngờ của Foxus, và, giờ đến lượt Gonghu kêu toáng lên, chưng bộ mặt đáng sợ quay ngoắt về "thủ phạm", nhưng cô ta có vẻ sẽ chẳng hối lỗi với việc mình đã làm đâu, minh chứng là câu nói mang đầy thách thức khi cô ta đang dần bước tới
- Từng muốn tôi làm đồ chơi? Chứng minh bản lĩnh đó đi.
* * * Còn tiếp ___[/BOOK]