Admin

Nothing to lose.. your love to win..
23,348 ❤︎ Bài viết: 4205 Tìm chủ đề
2277 8
Kiếm tiền
Admin đã kiếm được 22770 đ

Việt Nam quê hương ta​


Việt Nam đất nước ta ơi

Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn

Cánh cò bay lả rập rờn

Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều


Quê hương biết mấy thân yêu

Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau

Mặt người vất vả in sâu

Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn


Đất nghèo nuôi những anh hùng

Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên

Đạp quân thù xuống đất đen

Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa


Việt Nam đất nắng chan hòa

Hoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanh

Mắt đen cô gái long lanh

Yêu ai yêu trọn tấm tình thuỷ chung


Đất trăm nghề của trăm vùng

Khách phương xa tới lạ lùng tìm xem

Tay người như có phép tiên

Trên tre lá cũng dệt nghìn bài thơ


Nước bâng khuâng những bến đò

Đêm đêm còn vọng câu hò Trương Chi

Đói nghèo nên phải chia ly

Xót xa lòng kẻ rời quê lên đường


Ta đi ta nhớ núi rừng

Ta đi ta nhớ dòng sông vỗ bờ

Nhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngô

Bát cơm rau muống quả cà giòn tan.



Nguyễn Đình Thi

54951903596_eaa1e26dde_o.png


Cảm nhận bài thơ Việt Nam quê hương ta – Nguyễn Đình Thi

Việt Nam quê hương ta là một bản thơ trữ tình – sử thi đằm thắm, thiết tha và đầy tự hào. Trong bài thơ, Nguyễn Đình Thi đã vẽ nên một bức tranh Tổ quốc thật đẹp: có mây trời Trường Sơn, có biển lúa mênh mông, có cánh cò bay lả, có những bến đò bâng khuâng, có những con người hiền lành, thủy chung nhưng kiên cường bất khuất. Đó là vẻ đẹp vừa hiền hòa, vừa mạnh mẽ, vừa dung dị, vừa thiêng liêng.

Bài thơ chứa đựng sự hòa quyện giữa thiên nhiên và con người. Thiên nhiên Việt Nam đẹp một cách thơ mộng: đồng lúa xanh bát ngát, trời xanh chan hòa nắng, hoa trái bốn mùa. Nhưng bên cạnh vẻ đẹp ấy là lịch sử đau thương, nơi những con người áo nâu nghèo khó vẫn luôn đứng lên đánh giặc. Chính sự kết hợp giữa chất trữ tình và chiều sâu lịch sử tạo nên sức lay động mạnh mẽ cho bài thơ.

Đặc biệt, hình ảnh con người Việt Nam hiện lên đẹp đẽ trong cả lao động lẫn chiến đấu. Họ hiền lành, chịu thương chịu khó, nhưng khi đất nước bị xâm lăng thì "ăn gạo, uống nước sông" vẫn sẵn sàng vùng lên như những anh hùng. Đó là vẻ đẹp rất Việt Nam – bền bỉ, thủy chung, chất phác nhưng mạnh mẽ phi thường.

Bài thơ còn mang một nỗi nhớ sâu lắng dành cho quê hương. Những món ăn dân dã như rau muống, quả cà, khoai ngô; những câu hò Trương Chi trong đêm; những bến đò, dòng sông... tất cả đều trở thành ký ức đẹp trong tâm hồn người xa quê. Nỗi nhớ ấy rất đỗi chân thành, làm cho bài thơ thêm phần mộc mạc mà tha thiết.

Nhìn chung, Việt Nam quê hương ta là bài thơ vừa chan chứa ân tình với đất nước, vừa khẳng định vẻ đẹp của nhân dân Việt Nam – một dân tộc giàu sức sống, chan hòa, hiền hậu nhưng gan góc. Đọc bài thơ, ta thấy lòng mình dâng lên niềm yêu quê hương đất nước giản dị mà sâu sắc, như bao đời người Việt luôn mang trong tim.

Xem thêm:

Những Bài Thơ Ca Ngợi Tổ Quốc Việt Nam
 
Last edited by a moderator:
1,544 ❤︎ Bài viết: 1203 Tìm chủ đề
Phân tích bài thơ Việt Nam quê hương ta – Nguyễn Đình Thi

Mở đầu bài thơ, tác giả vẽ nên khung cảnh thiên nhiên đậm đà bản sắc Việt:

"Việt Nam đất nước ta ơi

Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn

Cánh cò bay lả rập rờn

Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều"


Thiên nhiên hiện lên rộng lớn, hiền hòa, thơ mộng. Biển lúa mênh mông tượng trưng cho sự trù phú của đất nước; cánh cò bay lả là hình ảnh thân thuộc của làng quê Việt Nam; Trường Sơn mây phủ gợi vẻ đẹp hùng vĩ. Khổ thơ mở đầu đã đem đến cảm giác rất đỗi tự hào và gần gũi.

Sau vẻ đẹp thiên nhiên, nhà thơ nhắc về những đau thương:

"Quê hương biết mấy thân yêu

Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau

Mặt người vất vả in sâu

Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn"


Con người Việt Nam hiện lên chất phác, chịu thương chịu khó. Áo nâu nhuộm bùn là biểu tượng của đời sống lam lũ nhưng cũng gợi sự bền bỉ, dẻo dai.

Bài thơ chuyển giọng sang khúc ca bi tráng:

"Đất nghèo nuôi những anh hùng

Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên

Đạp quân thù xuống đất đen

Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa"


Đây là đoạn thơ mang âm hưởng sử thi. Người dân Việt Nam tuy nghèo nhưng giàu lòng yêu nước; luôn đứng lên chống giặc, rồi lại trở về với sự hiền lành vốn có. Vẻ đẹp của con người ở đây là vẻ đẹp anh hùng nhưng không mất đi sự dung dị.

Khổ thơ tiếp theo nhấn mạnh vẻ đẹp nữ tính, dịu dàng:

"Mắt đen cô gái long lanh

Yêu ai yêu trọn tấm tình thủy chung"


Con gái Việt Nam hiện lên với đôi mắt đen long lanh – biểu tượng cho sự trong sáng, mộc mạc và chung thủy.

Tiếp đó là vẻ đẹp của lao động sáng tạo:

"Tay người như có phép tiên

Trên tre lá cũng dệt nghìn bài thơ"


Nguyễn Đình Thi ca ngợi đôi bàn tay tài hoa của người dân Việt Nam – từ những vật liệu đơn sơ cũng có thể tạo nên cái đẹp.

Nỗi nhớ quê hương được thể hiện sâu sắc:

"Nước bâng khuâng những bến đò

Đêm đêm còn vọng câu hò Trương Chi"


Câu hò, bến đò là những âm thanh và hình ảnh gợi kí ức. Nỗi nhớ quê nhà gắn liền với những gì mộc mạc, thân thuộc nhất.

Kết bài là nỗi nhớ bao trùm:

"Ta đi ta nhớ núi rừng

Ta đi ta nhớ dòng sông vỗ bờ

Nhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngô

Bát cơm rau muống quả cà giòn tan."


Những món ăn, cảnh vật thôn quê được nhắc đến bằng giọng điệu giản dị nhưng tha thiết. Quê hương không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn, mà còn là nơi lưu giữ hương vị và kỷ niệm của tuổi thơ.

Toàn bài thơ thể hiện tình yêu nước sâu nặng: Yêu thiên nhiên, yêu con người, yêu truyền thống lao động, yêu lịch sử đấu tranh. Qua đó, Nguyễn Đình Thi ca ngợi vẻ đẹp của đất nước Việt Nam – một vẻ đẹp trong sáng, chân chất nhưng cũng đầy sức mạnh tinh thần.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back