- Xu
- 13,791,480
Bài viết: 2022 



Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ "Mẹ và quả" – Nguyễn Khoa Điềm.
Bài thơ Mẹ và quả
Những mùa quả mẹ tôi hái được
Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng
Những mùa quả lặn rồi lại mọc
Như mặt trời, khi như mặt trăng.
Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên
Còn những bí và bầu thì lớn xuống
Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn
Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi.
Và chúng tôi, một thứ quả trên đời
Bảy mươi tuổi mẹ đợi chờ được hái
Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi
Mình vẫn còn một thứ quả non xanh?
(Nguyễn Khoa Điềm)

Đoạn 1.
Với lời thơ giàu chất suy tư, chiêm nghiệm, "Mẹ và quả" của Nguyễn Khoa Điềm là một bài thơ để lại nhiều cảm xúc và suy ngẫm. Bài thơ khắc họa hình ảnh người mẹ qua những cảm nhận của nhân vật trữ tình - người con. Với con, mẹ là người phụ nữ tần tảo, lam lũ, cũng là hiện thân của những đắp bồi vun vén cho ngọt ngào đong đầy nơi những mùa quả, cho yêu thương nuôi lớn những đứa con. Mồ hôi mẹ thầm lặng nhỏ xuống, để những mùa quả "lặn" rồi lại "mọc". Bàn tay mẹ chăm chút, nâng niu, để những đứa con theo năm tháng lớn khôn. Mẹ đã thu hái biết bao mùa bí, mùa bầu ngọt thơm trái chín. Nhưng điều mẹ ước mong lớn nhất là "được hái" thứ quả mẹ chắt chiu vun trồng cả đời – đó là thứ quả của thành công, thứ quả trưởng thành nơi các con. Đối với mẹ, các con chính là thứ quả đặc biệt mà mẹ dành tất cả tình yêu thương để vun xới, đắp bồi. Thấu hiểu được sự mong chờ của mẹ, cũng là lúc con giật mình hoảng sợ một ngày kia mẹ già yếu mà con vẫn còn non dại, chưa kịp trưởng thành. Bài thơ vì vậy không chỉ dừng lại ở ý nghĩa ngợi ca công lao to lớn và tình yêu thương của mẹ, mà còn khiến mỗi chúng ta thêm nhận thức thấm thía về trách nhiệm cần phải trưởng thành để vui lòng mẹ cũng như trách nhiệm đền đáp công ơn sinh thành của mẹ.
Đoạn 2.
"Mẹ và quả" là bài thơ mang đậm phong cách nghệ thuật Nguyễn Khoa Điềm: Giàu cảm xúc và đậm chất suy tư. Cảm xúc và suy tư ấy đã lắng đọng lại, kết tinh thành những vần thơ đầy sức lay động. Viết về mẹ như biết bao bài thơ khác, "Mẹ và quả" mang đến cho vườn thơ đầy sắc màu ấy một bông hoa thật đẹp. Bài thơ khắc họa hình ảnh người mẹ cả đời chăm chút, chắt chiu cho những mùa quả - những mùa bí mùa bầu đơm hoa, kết trái. Cũng chính người mẹ ấy cả đời yêu thương, che chở, nuôi lớn lũ con mình. Mẹ chăm quả, mẹ chăm con bằng những nhọc nhằn và sự hi sinh thầm lặng. Thầm lặng như những mặn mòi rỏ xuống, tạo nên dáng bí dáng bầu mang dáng giọt mồ hôi. Mồ hôi mẹ kết thành trái chín nơi cây mẹ mỗi mùa thu hái. Nhưng với mẹ, các con là thứ quả mà mẹ mong chờ được hái nhất. Mẹ mong chờ được nhìn thấy thành quả chăm sóc cả đời mình – đó là sự trưởng thành, khôn lớn của các con. Tình yêu của mẹ thật lớn lao, cao cả, mẹ đâu mong đợi gì cho riêng mình. Sự mong đợi ngọt ngào nhất đều là dành cho các con. Nhưng càng thấm thía sự mong mỏi của mẹ, con càng hoảng sợ một ngày kia, khi bàn tay mẹ "mỏi", mà mình vẫn chưa kịp trưởng thành, chưa kịp "chín" như ước mong của mẹ. Hai câu thơ cuối là trăn trở, suy tư của nhân vật trữ tình – người con đã đánh thức trong người đọc biết bao cảm xúc và suy ngẫm về công lao của mẹ và trách nhiệm đáp đền của mỗi người con đối với công lao ấy.
Xem tiếp bên dưới..
Chỉnh sửa cuối: