[Verse 1] Anh đưa em về quê đưa em ra đồng Có đàn cò trắng bay chiếc nón lá có quai hồng Ngâm thân mình giữa sông bắt con cá bỏ vô lồng Xã thành thị phố đông tay không tay có tập tầm vông Em có lấy anh làm chồng Anh không đi lên từ dưới đáy Anh vươn lên từ hạt gạo, anh muốn cho thế giới thấy đây là thanh âm da vàng Lãng khách tự do ngồi đàn hát cho qua ngày Và tiếng sáo đồng quê tựa như giấc mơ thiên đàng [Giấc mơ trưa] Và gió theo em đi về con đường, và nắng theo em bên dòng sông vắng Mùa đã trôi đi những miền xanh thẳm, mùa đã quên đi những lần em buồn Từng dấu chân xưa trên đường em về giờ đã ra hoa những nhành hoa vắng Người đã đi qua những lời em kể, này giấc mơ trưa bao giờ em về? Một tiếng chuông chùa [Verse 2] Lặng im ngồi lắng nghe Đàn ca dưới gốc tre khi mà nắng về, tò te tò tí tế mẹ yêu cầm cái que Nhớ ngày còn non ngồi khóc nhè bà mua cho cái xe Nói thì chẳng nghe đạp ra từ đầu ngõ làm cốc chè Trong làng có mấy thằng cu chơi trò với mấy đồng xu Đánh khăng bày vào đầu bạn đam mê từ nhỏ là cầm súng Súng ở đây là súng phóc, tuổi thơ của anh gắn liền với đồng lúa xanh tươi Mười hai giờ trưa đi cào thóc, bán dép tổ ong đi mua kem ăn Nhai kẹo cao su bốc thăm trúng thưởng Lớp 7 đã là dân chơi sung sướng vì có cô bạn học đi về cùng đường [MIKELODIC:] Bản thân ta mới biết rằng ta cần gì, vẫn luôn có gia đình anh em hậu phương Ai cũng có cho mình hai từ quê hương, cho con được nghe lại tiếng sáo diều Cho con nhớ lại giấc mộng giữa trưa cùng anh em còn tha hồ tắm mưa Anh đưa em về quê đưa em ra đồng Có đàn cò trắng bay chiếc nón lá có quai hồng Ngâm thân mình giữa sông bắt con cá bỏ vô lồng Xã thành thị phố đông tay không tay có tập tầm vông Em có lấy anh làm chồng