Vi vút hàng lau gió lay lay Ngoại ô heo hút cỏ bông may Đá mòn in dấu ai bỏ lại Kẻ nắm đôi tay, kẻ độc hành!
01. Nắng hạ chờ đông trong vô vọng Vô thức cõi lòng chợt buồn tênh Nghiêng nghiêng thác đá gập ghềnh Hàng thông lá rụng, sợi tình vấn vương..
02. Đêm nay trăng sáng cả vùng trời Thầm nhớ ai, người em không đợi Trăng non thủ thỉ "đừng mong nữa" Rì rào gió cuốn mộng tình xưa
03. Tại sao em chẳng một lời? Để trăng vời vợi đợi chờ sao đêm Diêu bông cứ trốn, tôi tìm Lim dim bụi trúc chỉ đường cho tôi. Để tôi trông đứng trông ngồi Diêu bông chẳng thấy, mà người sang ngang.
04. Tựa lưng vách đá viết vần thơ Cuộc đời vừa thật lại như mơ Hỉ nộ ái ố nào kịp trở Bất biến nào ai thấu chữ ngờ.