Chương 10: Tỏ tình
Những ngày ở quê cậu rất vui, được đón một cái tế rất ấm cúng và hạnh phúc, lần đầu tiên cậu được nấu bánh chưng, được nhận tiền lì xì với cảm giác vui mừng đến thứ. Đêm đó, cậu ngủ thằng Hoàng trước nay chỉ ngủ một mình nên dù là con trai thì cậu vẫn có chút không quen, cứ trằn trọc mãi không ngủ được. Hoàng lên tiếng:
- Anh ngủ không quen đúng không?
- Có chút..
- Có phải anh thích chị tôi không? Hãy đối xử với chị tôi thật tốt nhìn chị ấy có vẻ mạnh mẽ như vậy nhưng chị ấy rất dễ bị tổn thương, vẫn còn trẻ con lắm không biết yêu đương gì đâu.
Những ngày Tết ấm cũng cứ thế trôi đi đã đến lúc cả hai lên thành phố, mặc dù chia tay họ trong sự tiếc nuối nhưng nhìn thấy những người mình yêu thương đang sống vui vẻ, hạnh phúc cô cũng thấy rất yên tâm, ngồi trên xe cô nhìn qua của kính thấy ngôi nhà của mình đang khuất dần phía xa. Rồi cô nhận ra rằng cậu đang ngồi cạnh cô, bèn lên tiếng:
- Tại sao cậu về đây mà không nói gì với tôi?
- Cái này gọi là đột xuất không co thời gian bẩm báo.
- Chẳng qua là nhớ tôi nên mới tìm đến nhà tôi chứ gì, không cần cãi đâu, đừng ngại nói ra nỗi lòng của mình, tôi sẽ thông cảm cho cậu.
Cứ ngỡ như là lời nói đùa của cô nhưng nào ngờ nó đã trúng ngay tim đen của cậu.
Những cái nắng thật chói chang, oi bức báo hiệu cho chúng ta một mùa hè đã đến, thế là kết thúc thời học sinh. Mới đó mà cô đã sống ở đây được một năm rồi, nhanh thật, năm học này cô cũng gặt hái được kha khá thành công đối với bản thân. Có lẽ so với cậu chưa là gì nhưng những thành tích cô chưa bao giờ nghĩ đến, cô thật sự rất vui, đặc biệt là nhờ có cậu đã nghiêm khắc, kiên nhẫn dạy cô. Cô biết ơn lắm, ở với nhau một quãng thời gian như vậy cô cũng biết trái tim mình thật sự đã rung động, nhưng đó chỉ là cô, cô cũng không rõ cậu như thế nào, cô cũng không hề tự tin vào bản thân mình.
Sắp tới cũng là sinh nhật của cô, cậu cũng định sẽ bày tỏ lòng mình, đây cũng là lần đầu tiên cậu cảm thấy rung động đối với một người.
Nếu thằng Hoàng không nói cho cậu biết thì chắc cậu quên mất, cũng không biết phải bày tỏ ra sao, cậu còn ngây ngốc đứng trước gương mà tập thoại.
Ngày hôm đó cậu như vờ đi sinh nhật của cô, trong lòng cô cũng buồn lắm nhưng cũng chẳng thể nói ra được chỉ biết bày ra vẻ mặt bực tức cả ngày. Tối đó cô lại sang phòng cậu học như mọi ngày, vừa vào thấy phòng tối om, cô lên tiếng:
- Này, cậu đâu rồi, sao không bật đèn, này..
Gọi mãi không có người trả lời, cô định quay về thì giọng hát cậu vang lên "happy birthday to you.." vừa hát trên tay cầm chiếc bánh kem tiến lại phía cô. Hành động của cậu là cho cô không khỏi bất ngờ chỉ biết sững lại, đằng sau những ánh nến lung linh đó là gương mặt rạng ngời của cậu, cậu bảo cô thổi nến. Mắt cô hơi đỏ vì vui quá cô thổi nến xong, cậu đẳ bánh kem xuống đứng trước mặt cô.
- Mai này, tôi cũng không rõ nữa nhưng mỗi lần ở cạnh cậu tôi thấy rất vui, rất hạnh phúc, chính cậu đã thay đổi tôi rấ nhiều tôi cũng không rõ nữa, tôi nghĩ là mình đối với cậu không chỉ là bạn bè, liệu cậu.. có thể.. tiến thêm một bước nữa.. với tôi không?
Nhận từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, thì ra cậu cũng thích cô, cô đưa tay tự véo má mình đúng là không nằm mơ, nghĩ rồi cô kiễng chân lên thơm vào má cậu như một câu trả lời rồi chạy vội về phòng.
Lòng cậu vui sướng không tả nỗi, đưa tay lên má không tự chủ mà cười lớn, má cậu cũng đỏ ửng lên, thì ra cô cũng thích mình.
Lát sau cậu qua gõ của phòng cô, thật sự lúc này cảm thấy rất ngại nhưng mà phải gọi cô qua ăn bánh kem, cả hai nhìn nhau lặng như tờ, mặt đỏ ửng lên. Cậu hỏi cô.
- Vậy là cậu.. cậu cũng thích tôi phải không?
- Cậu đừng.. nói.. nói về nó nữa, ngại chết tôi mất.
- Vậy cậu có đồng ý không?
Cậu nhìn cô với vẻ mặt mong chờ rồi cô gật đầu, chạy luôn về phòng.
Sáng sớm cả hai vừa đúng lúc bước ra khỏi phòng rồi lại ngại ngùng chả biết nói gì, lần này cô quyết nhất định phải bình tĩnh, thế rôi cô nói với cậu.
- Nhưng mà chuyện này là bí mật của chúng ta, tôi không muốn quá nhiều người biết.
- Được thôi, nhưng với một điều kiện!
Cô liền hỏi cái gì cậu cúi xuống đưa má về phía cô ám chỉ, cô cũng đã biết được ngại ngùng nhưng vẫn nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn, rồi chạy ngay xuống bếp.
Cứ thế cuộc tình bí mật diễn ra, cả hai đều chìm ngập trong hạnh phúc, mỗi ngày trôi qua rất bình yên, nhanh chóng kì thi cũng đã cận kề, vốn dĩ cô đã gầy nay có phần lo lắng trông khá xanh xao. Cậu thấy vậy cũng rất lo lắng, bắt cô ăn thật nhiều cơm chứ cô nhỏ bé quá.
Cử chỉ của cậu cũng đã trở nên nhẹ nhàng và ân cần, luôn nâng niu cô chứ không như hồi trước, giờ cô có mắng cũng không dám cãi lại.
Nhưng mà việc thi đại học cũng đồng nghĩa với việc cô sẽ không còn được ở đây nữa, liệu rồi mối tình đầu vừa mới chớm nở sẽ ra sao.
Tối ấy ngồi học bài, cô hỏi cậu dự định gì trong tương lai rất nhanh cậu trả lời sẽ thi vào một trường đại học ở gần đây, cô rất ngạc nhiên biết năng lực của cậu hoàn toàn có thể phát triển tốt hơn ở nơi khác nhưng cậu đã nói rằng chính vì sẽ được gần cô hơn.
Cô vui lắm, nhưng cũng thấy mình làm như vậy thật ích kỉ nhưng trái lại cậu lại an ủi cô hết mực. Được vậy cô sẽ cố gắng để đỗ cùng trường với cậu, chỉ cần cô có gắng nhiều hơn nữa thì chắc rằng sẽ làm được, cô nói với cậu.
- Anh, em sẽ cố gắng đỗ cùng trường với anh.
Cậu tròn mắt nhìn cô, vừa gọi cậu là gì cơ "anh" ư, lần đầu tiên được nghe cô gọi như vậy nhưng cậu rất thích được nước mà đòi cô gọi thêm nữa.
- Anh ngủ không quen đúng không?
- Có chút..
- Có phải anh thích chị tôi không? Hãy đối xử với chị tôi thật tốt nhìn chị ấy có vẻ mạnh mẽ như vậy nhưng chị ấy rất dễ bị tổn thương, vẫn còn trẻ con lắm không biết yêu đương gì đâu.
Những ngày Tết ấm cũng cứ thế trôi đi đã đến lúc cả hai lên thành phố, mặc dù chia tay họ trong sự tiếc nuối nhưng nhìn thấy những người mình yêu thương đang sống vui vẻ, hạnh phúc cô cũng thấy rất yên tâm, ngồi trên xe cô nhìn qua của kính thấy ngôi nhà của mình đang khuất dần phía xa. Rồi cô nhận ra rằng cậu đang ngồi cạnh cô, bèn lên tiếng:
- Tại sao cậu về đây mà không nói gì với tôi?
- Cái này gọi là đột xuất không co thời gian bẩm báo.
- Chẳng qua là nhớ tôi nên mới tìm đến nhà tôi chứ gì, không cần cãi đâu, đừng ngại nói ra nỗi lòng của mình, tôi sẽ thông cảm cho cậu.
Cứ ngỡ như là lời nói đùa của cô nhưng nào ngờ nó đã trúng ngay tim đen của cậu.
Những cái nắng thật chói chang, oi bức báo hiệu cho chúng ta một mùa hè đã đến, thế là kết thúc thời học sinh. Mới đó mà cô đã sống ở đây được một năm rồi, nhanh thật, năm học này cô cũng gặt hái được kha khá thành công đối với bản thân. Có lẽ so với cậu chưa là gì nhưng những thành tích cô chưa bao giờ nghĩ đến, cô thật sự rất vui, đặc biệt là nhờ có cậu đã nghiêm khắc, kiên nhẫn dạy cô. Cô biết ơn lắm, ở với nhau một quãng thời gian như vậy cô cũng biết trái tim mình thật sự đã rung động, nhưng đó chỉ là cô, cô cũng không rõ cậu như thế nào, cô cũng không hề tự tin vào bản thân mình.
Sắp tới cũng là sinh nhật của cô, cậu cũng định sẽ bày tỏ lòng mình, đây cũng là lần đầu tiên cậu cảm thấy rung động đối với một người.
Nếu thằng Hoàng không nói cho cậu biết thì chắc cậu quên mất, cũng không biết phải bày tỏ ra sao, cậu còn ngây ngốc đứng trước gương mà tập thoại.
Ngày hôm đó cậu như vờ đi sinh nhật của cô, trong lòng cô cũng buồn lắm nhưng cũng chẳng thể nói ra được chỉ biết bày ra vẻ mặt bực tức cả ngày. Tối đó cô lại sang phòng cậu học như mọi ngày, vừa vào thấy phòng tối om, cô lên tiếng:
- Này, cậu đâu rồi, sao không bật đèn, này..
Gọi mãi không có người trả lời, cô định quay về thì giọng hát cậu vang lên "happy birthday to you.." vừa hát trên tay cầm chiếc bánh kem tiến lại phía cô. Hành động của cậu là cho cô không khỏi bất ngờ chỉ biết sững lại, đằng sau những ánh nến lung linh đó là gương mặt rạng ngời của cậu, cậu bảo cô thổi nến. Mắt cô hơi đỏ vì vui quá cô thổi nến xong, cậu đẳ bánh kem xuống đứng trước mặt cô.
- Mai này, tôi cũng không rõ nữa nhưng mỗi lần ở cạnh cậu tôi thấy rất vui, rất hạnh phúc, chính cậu đã thay đổi tôi rấ nhiều tôi cũng không rõ nữa, tôi nghĩ là mình đối với cậu không chỉ là bạn bè, liệu cậu.. có thể.. tiến thêm một bước nữa.. với tôi không?
Nhận từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, thì ra cậu cũng thích cô, cô đưa tay tự véo má mình đúng là không nằm mơ, nghĩ rồi cô kiễng chân lên thơm vào má cậu như một câu trả lời rồi chạy vội về phòng.
Lòng cậu vui sướng không tả nỗi, đưa tay lên má không tự chủ mà cười lớn, má cậu cũng đỏ ửng lên, thì ra cô cũng thích mình.
Lát sau cậu qua gõ của phòng cô, thật sự lúc này cảm thấy rất ngại nhưng mà phải gọi cô qua ăn bánh kem, cả hai nhìn nhau lặng như tờ, mặt đỏ ửng lên. Cậu hỏi cô.
- Vậy là cậu.. cậu cũng thích tôi phải không?
- Cậu đừng.. nói.. nói về nó nữa, ngại chết tôi mất.
- Vậy cậu có đồng ý không?
Cậu nhìn cô với vẻ mặt mong chờ rồi cô gật đầu, chạy luôn về phòng.
Sáng sớm cả hai vừa đúng lúc bước ra khỏi phòng rồi lại ngại ngùng chả biết nói gì, lần này cô quyết nhất định phải bình tĩnh, thế rôi cô nói với cậu.
- Nhưng mà chuyện này là bí mật của chúng ta, tôi không muốn quá nhiều người biết.
- Được thôi, nhưng với một điều kiện!
Cô liền hỏi cái gì cậu cúi xuống đưa má về phía cô ám chỉ, cô cũng đã biết được ngại ngùng nhưng vẫn nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn, rồi chạy ngay xuống bếp.
Cứ thế cuộc tình bí mật diễn ra, cả hai đều chìm ngập trong hạnh phúc, mỗi ngày trôi qua rất bình yên, nhanh chóng kì thi cũng đã cận kề, vốn dĩ cô đã gầy nay có phần lo lắng trông khá xanh xao. Cậu thấy vậy cũng rất lo lắng, bắt cô ăn thật nhiều cơm chứ cô nhỏ bé quá.
Cử chỉ của cậu cũng đã trở nên nhẹ nhàng và ân cần, luôn nâng niu cô chứ không như hồi trước, giờ cô có mắng cũng không dám cãi lại.
Nhưng mà việc thi đại học cũng đồng nghĩa với việc cô sẽ không còn được ở đây nữa, liệu rồi mối tình đầu vừa mới chớm nở sẽ ra sao.
Tối ấy ngồi học bài, cô hỏi cậu dự định gì trong tương lai rất nhanh cậu trả lời sẽ thi vào một trường đại học ở gần đây, cô rất ngạc nhiên biết năng lực của cậu hoàn toàn có thể phát triển tốt hơn ở nơi khác nhưng cậu đã nói rằng chính vì sẽ được gần cô hơn.
Cô vui lắm, nhưng cũng thấy mình làm như vậy thật ích kỉ nhưng trái lại cậu lại an ủi cô hết mực. Được vậy cô sẽ cố gắng để đỗ cùng trường với cậu, chỉ cần cô có gắng nhiều hơn nữa thì chắc rằng sẽ làm được, cô nói với cậu.
- Anh, em sẽ cố gắng đỗ cùng trường với anh.
Cậu tròn mắt nhìn cô, vừa gọi cậu là gì cơ "anh" ư, lần đầu tiên được nghe cô gọi như vậy nhưng cậu rất thích được nước mà đòi cô gọi thêm nữa.
Chỉnh sửa cuối: