

Một số bài thơ 7 chữ
1. Vào Xuân
Nắng ban mai reo rắc cung đàn
Tiếng nẩy chồi vườn lộc kết xuân
Em có nghe lòng đang rạo rực
Cánh môi trần mộng đỏ cười duyên. (-st: Ánh Hạ)
*ÁO DÀI
Dưới nắng tung tăng bóng áo dài
Thoảng theo làn gió nhẹ lung lay,
Ôi màu áo trắng thời xa vắng
Cho mắt ai buồn theo.. ngẩn ngơ.
2. Sầu Tím
Chiều Mây hỏi Núi có buồn không?
Về xa mấy dặm nhớ mênh mông
Vầng Trăng một bóng Người đâu biết
Có kẻ chiều nay bước theo chồng.
Ta chúc em rượu nhạt lời không
Vườn thưa đâu ngõ cánh thiệp hồng
Bên nhau hai đứa thầm ghi khắc
Nay về Tên ấy bỏ đầu Đông.. (st: Ánh Hạ)
3. Tình Yêu-Toán Học
Tìm giả thuyết khi tình Bội Số
Mang Đạo Hàm vào ngõ tìm em
Giải Tích Phân đi về xóm cũ
Chứng Minh Rằng: Bài toán tình yêu.
Tìm Căn Thức tình em bỏ lại
Nghiệm Chia Hai khoảnh khắc nụ cười
Và Ý Nghĩa Phương Trình độc thoại
Xa người! Định Lý Đảo tim tôi.
Tìm lời thể như tìm Ẩn Số
Tựa Cos-Sin chắn ẩn hai người
Tag-Cotag không về chung ngõ
Em hững hờ Vô Nghiệm tình tôi.. (st: Ánh Hạ)
4. Xuân Hà Nội

Xuân đã về chưa Hà Nội ơi?
Ta về lồng lộng gió lưng trời
Sông Hồng bỗng đỏ như ngày ấy
Nửa dường nhung nhớ, nửa xa xôi.
Bóng chiều bàng bạc bóng Hồ Tây
Mây pha màu khói, khói pha mây
Mùa xuân thấp thoáng như cô gái
Nắng hồng bẽn lẽn, má hây hây.
Ta theo tìm em giữa phố xa
Bao nàng áo đỏ đẹp như hoa
Bao màu ngói đỏ tươi son mới
Lấp lánh hoàng hôn những mái nhà.
Là đã bên nhau rồi đó em
Mùa xuân Hà Nội buốt hơi kem
Hoa đào nghiêng nụ lung linh gió
Lất phất mưa bay ướt lạnh thềm.
5. Về trường cũ

Trường cũ ta về mây trắng bay
Nhớ em, ngõ trúc lá rơi đầy
Áo trắng không còn trong sương trắng
Trắng chiều thu lạnh, trắng heo may.
Lớp học nhìn ra những cánh đồng
Những mùa xanh mướt lúa đơm bông
Tìm đâu bụi phấn ngày xưa ấy
Một thuở chia xa thắm phượng hồng?
Vẫn bóng thầy xưa dưới mái trường
Vẫn lời trầm ấm lắm yêu thương
Vẫn lời thơ nở trên trang sách
Những nụ hoa đời, gió ngát hương.
Tóc cô giờ bạc màu sương xám
Lãng đãng mây chiều vạt nắng rơi
Một lần thổn thức ta thầm gọi
Gió vọng sân trường tiếng: Mẹ ơi!..
6, Em Và Thơ
Tác giả: Hoàng Thu Diệp
Tôi ghé vườn thơ dưới nắng hè
Ngọn gió buồn hiu hắt tiếng ve
Như cố tìm đâu cành phượng vĩ
Thời học sinh trường lớp bạn bè
Mà đã bây giờ xa quá xa
Người xưa cảnh cũ có chăng là
Đồng vọng trong tôi trời luyến nhớ
Hờ hững.. ngập ngừng ta với ta
Nhưng bổng tôi nghe trong cánh gió
Một lời thơ dịu mát hoàng hôn
Như cùng ai nỗi lòng bày tỏ
Hồn ngất ngây chân vội bước dồn
Dưới thảo lư nầy tôi gặp em
Những vần thơ tiếng nói con tim
Man mác trong ngàn hoa nội cỏ
Tiềm ẩn trong đuôi mắt dịu hiền
Tôi đọc vần thơ với chữ YÊU
Khi giữa không gian rụng nắng chiều
Nhìn em.. nhìn cánh chim đơn lẻ
Sao bổng trong lòng thấy quạnh hiu
Đó có phải là một cảm thông
Tri kỷ tri âm một tấm lòng
Và thơ bắt nhịp cầu tâm thức
Trọn vẹn cho người bao ước mong
Và từ hôm đó tôi làm thơ
Thơ chở giúp tôi những đợi chờ
Những mộng mơ buồn vui vụng dại
Những đêm thức giấc.. hồn bơ vơ
7, Màu Mực Tím

Tác giả: Kiên Giang
Tôi đã tương tư màu mực tím
Từ ngày mới viết chữ A, B
Cong queo dòng bút tình thơ dại
Chữ nghĩa đẹp trong nét vụng về
Mỗi lần trái mồng tơi chín
Anh hái làm mực tím
Tặng cô bạn nửa ve bầu
Cô đem mực tím nhuộm màu áo thơ
Từ ngày nhuộm áo màu tim tím
Bè bạn gặp em ở cổng trường
Thường gọi: Nầy cô em áo tím
Cho anh nhểu mực viết văn chương
Mỗi lần tan học tung tăng bước
Em đụt mưa chiều, trú nắng trưa
Dưới lá mồng tơi râm bóng mát
Ngồi nghe mẹ kể chuyện đời xưa
Mẹ nghèo chăm bón vồng khoai tím
Hái lá mồng tơi bán chợ làng
Đổi gạo, mua đèn cùng giấy mực
Nuôi con ăn học, mấy năm trường
Từ lúc em vào trường áo tím
Riêng anh thi rớt học trường tư
Khác trường khác lớp, tình chia ngả
Ký ức ngày xanh.. lớp bụi mù
Mẹ không phiền anh thi rớt
Nhưng thoáng nét buồn trong mắt sâu
Vẫn bán lá khoai mua giấy mực
Nuôi con, chờ đợi mùa thi sau
Để tự trách mình, anh cạo trọc
Học trò thi rớt hóa nhà sư
Đèn chong từ đó soi trang sách
Chữ nghĩa tương tư mắt học trò
Sợ lỡ mùa thi mẹ lại già
Gánh hàng oằn nặng, quãng đường xa
Bóng chiều nghiêng xế trên lưng mẹ
Con học đợi ngày chiếm thủ khoa
Bên song cửa sổ căn nhà lá
Khi mẹ gánh hàng họp chợ đông
Con ngỡ trong hồn, hoa phượng nở
Đẹp thay trang sách dưới đèn chong
Sương khuya rơi ướt cánh đồng
Ướt vai áo mẹ, uớt lòng sách đêm
Trăng mờ sáng tựa hoa đèn
Mẹ lo cơm áo, con tìm công danh
Mùa thi ấy, con vừa thi đỗ
Thì bóng từ thân đã khuất rồi
- Ai đẩy xe tang chầm chậm lại
Chờ hoa phượng rụng phủ quan tài
Mẹ buông gánh nợ đời đi vội
Cát bụi quay cuồng theo bánh xe
Ví biết mẹ già sao mất sớm
- Con tìm danh vọng để làm chi
Mây Tần ngày ấy thành mây trắng
Con ngỡ mây tang: Tóc mẹ hiền
Ngước mắt nhìn mây con vẫn ngỡ
Mẹ mình họp chợ chốn cung tiên.
8, Có Một Thiên Đường

Tác giả: Nguyễn Hùng
Có áng mây trời lãng đãng trôi
Có đóa tin yêu rụng xuống đời
Có đôi mắt chớp ngây thơ lắm
Có nụ cười hồng thắm trên môi
Có người ngớ ngẩn chuyện yêu thương
Có hơi thở nhẹ ẩm đêm sương
Có phàm nhân ngỡ mình thi sĩ
Có những bài thơ rất tầm thường.
Có chiều mưa bụi ướt mắt môi
Có niềm tâm sự gởi đâu rồi?
Có gót chân ai đang bước vội
Có vầng trăng lẻ vỡ làm đôi
Có một mảnh đời trót hư hao
Có mớ hàng trang dĩ vãng nào
Có những đêm dài không muốn ngủ
Có người chờ sáng mới chiêm bao
Có người em nhỏ ngây thơ lắm
Có tà áo mới rất trinh nguyên
Có gian dối luồn trong khóe mắt
Có kẻ điên đi kiếm muộn phiền
Có nghĩa gì đâu một bóng hình
Có nụ tình câm chết lặng thinh
Có người sắp chết còn mơ mộng
Có gã mù chờ đón bình minh
Có một chút hiểu lầm nho nhỏ
Có gì lạ lắm ở trong em
Có tình tưởng có nhưng không có
Có thể đành lòng gian dối thêm?
Có kẻ điên mới cho mình tỉnh
Có người tỉnh mới biết mình điên
Có mảng tâm tư vừa nhuốm bệnh
Có chút tâm hồn chợt lãng quên
Có nàng thiếu nữ rất đoan trinh
Có đôi mắt chớp đẩy đưa tình
Có điều định nói sao chưa nói?
Có người vừa lạc mất niềm tin
* * *
Có một bài thơ toàn chữ có
Có một thiên đường, có hay không?
Có tĩnh mạch nào hồng máu đỏ
Có quả tim nồng đã lạnh đông.
9, XUÂN SUM HỌP

Tiết trời dịu mát, lất phất mưa,
Từng hạt tung tăng khắp phố phường.
Mai vàng, đào thắm mừng năm mới,
Con cháu sum vầy những ngày xuân.
Chúc ông, chúc bà them mạnh khỏe,
Chúc mẹ và cha phát lộc tài.
Mỗi năm xuân đến, Tết về nhà,
Cả nhà vui vẻ rộn tiếng ca.
10, Tan vỡ
Thôi nhé đường đời đã biết nhau,
Thà rằng quên trước khỏi quên sau.
Đã mang chi nữa tình mây nước,
Để mặc sương sa bạc mái đầu.
Rồi ánh trăng kia với gió thâu,
Với sương hồ lạnh, với ngàn lau,
Với bao cảnh đẹp vui khi trước
Ủ rủ vì em nặng khối sầu.
Tác giả:
Thế Lữ
11, CÓ NHỮNG NGÀY KHÔNG NHAU
Ngày không nhau đêm đầy nỗi nhớ
Giọt sương khuya lạnh buốt vai gầy
Ngày không nhau gió về trăn trở
Nghe cõi lòng vương áng mây bay
Ngày không nhau sầu dâng lên mắt
Nét mi ngoan đẫm lệ ưu phiền
Ngày không nhau con tim thầm nhắc
Nụ hôn nồng một thuở thần tiên
Ngày không nhau tình xa diệu vợi
Bước em đi khúc khuỷu, gập ghềnh
Ngày không nhau còn ai chờ đợi
Bản nhạc ngày xưa bỗng buồn tênh
Ngày không nhau.. từ nay thôi nhé!
Giấc mơ yêu mãi mãi lụi tàn
Ngày không nhau nẻo về lặng lẽ
Vẫy tay chào mộng ảo trần gian!
Tác giả:
Hội Viên Thi Đàn
11, TÌNH MẸ
Thơ: Trần Hiếu
Công lao dưỡng dục lớn nhường nào
Hiếu tử cho rằng trả hết sao
Được mẹ chăm lo là diễm phúc
Ân tình có thể sánh trời cao
Muôn ngàn vất vả những chăm lo
Mỗi bước con đi duỗi mắt dò
Chẳng quản ngày đêm bao khó nhọc
Tình thương của mẹ thật vô bờ
Nặng gánh oằn vai đã bấy lâu
Dù cho nắng dãi với mưa dầu
Ba chìm bảy nổi thân rời rã
Một nắng hai sương bạc mái đầu
Lắm lúc âu sầu thức trắng đêm
Đau thương nặng gánh trĩu vai mềm
Bao năm khắc khoải thân tàn tạ
Bởi lẽ chưa từng giấc ngủ êm.
12, MẸ LÀ TẤT CẢ
Thơ: Lê Đình Vân
Giữa cuộc nỗi trôi nhớ Mẹ hiền
Mẹ là tất cả.. là tay tiên
Là xôi nếp một, thơm bông lúa
Thoang thoảng hương cau, ngọt mía đường
Suốt cả đời người luôn yêu thương
Quê nghèo một nắng với hai sương
Thân cò lặn lội bên bờ vắng
Cuộc sống gian nan khổ dặm trường
Thân yêu sao hai tiếng mẫu từ
Tình thương chảy mãi vẫn còn dư
Biển Đông khó sánh được lòng mẹ
Non cao biết mấy kể cho vừa
Mấy chục năm trường sống nổi trôi
Hỏi sao không tóc bạc da mồi
Vết nhăn vết xếp thân còm cỏi
Thương quá là thương hỡi mẹ ơi.
13, MẸ ƠI!
Thơ: Dương Tuấn
Tôi sống tha hương giữa xứ người
Vẫn dòng máu Việt chảy trong tôi
Tuổi thơ lặng lẽ trong vô cảm
Lầm lũi cô đơn ít nói cười.
Tôi hưởng hạnh phúc nhất trên đời
Từ vòng tay mẹ chẳng buông lơi
Mẹ ơi! Chỉ mẹ là duy nhất
Mẹ là niềm vui.. ánh mặt trời.
Rồi một ngày kia u ám mây
Trời buồn than khóc với cỏ cây
Mẹ tôi đi mãi không về nữa
Đất lạnh hoang tàn.. mẹ nằm đây.
Mẹ đành lòng sao.. bỏ lại con
Ra đi trong lúc tuổi còn son
Chữ hiếu một ngày con chưa vẹn
Mẹ đành lòng sao.. nỡ bỏ con?
Con giờ tang tóc một màu mây
Tiếng nhạc, lời thơ sống qua ngày
Bạn bè thân hữu dăm ba đứa
Ai hiểu được lòng con đắng cay?
14, NHỚ MẸ
Thơ: Mami Vam
Cơm nghèo Mẹ nấu vậy mà ngon
Giọng nói thân thương mãi chẳng còn
Ước được sum vầy như thuở trước
Nụ cười ấm áp cõi lòng con.
Không màng đánh mất tuổi thanh xuân
Vất vã đắng cay mẹ đã từng..
Tất cả cho con không hoàn lại
Thương người khóe mắt trẻ rưng rưng.
15, Mùa Xuân Chín
Trong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lý - Bóng xuân sang.
Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Bao cô thôn nữ hát trên đồi:
- Ngày mai trong đám xuân xanh ấy
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi
Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi
Hổn hển như lời của nước mây
Thầm thì với ai ngồi dưới trúc
Nghe ra ý vị và thơ ngây
Khách xa, gặp lúc mùa xuân chín
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng:
- "Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?"
Hàn Mặc Tử
16, Cách Làm Thơ Tám Chữ
Có người hỏi cách làm thơ tám chữ
Xin trả lời dễ lắm chứ ai ơi
Nghĩ làm sao thì cứ viết nên lời
Vì vần điệu không bó như thơ khác
Cốt là nghe êm êm theo tiếng nhạc
Mỗi một vần chỉ phải một lần thôi
Hết hai câu lại được đổi âm rồi
Bằng bằng hết lại đến phiên trắc trắc
Cần âm điệu nghe sao đừng khúc mắc
Đừng cho 5, 6 chữ một âm đều
Nên đổi thay bằng trắc thật là kêu
Không nhất thiết câu đầu tiên phải trắc
Vần thứ nhất câu 2 & 3 bắt cặp
Rồi 4 & 5, 6 & 7 tiếp tục đi
Câu cuối cùng cũng chẳng bó buộc gì
Vì chấm dứt mà không cần vần tiếp
Thơ có hay còn nhờ ngôn ngữ đẹp
Như bài này con cóc phải cười thôi
Viết lông bông đùa một chút cho vui
Để cho biết đó là thơ tám chữ
À quên chứ, vần bằng còn hai thứ
Hoặc dấu huyền hay không dấu đó nghe
Trong hai câu liên tiếp phải đổi bè
Huyền câu trước thì câu sau không dấu.
Nguồn: Tổng hợp từ Internet
1. Vào Xuân
Nắng ban mai reo rắc cung đàn
Tiếng nẩy chồi vườn lộc kết xuân
Em có nghe lòng đang rạo rực
Cánh môi trần mộng đỏ cười duyên. (-st: Ánh Hạ)
*ÁO DÀI
Dưới nắng tung tăng bóng áo dài
Thoảng theo làn gió nhẹ lung lay,
Ôi màu áo trắng thời xa vắng
Cho mắt ai buồn theo.. ngẩn ngơ.
2. Sầu Tím
Chiều Mây hỏi Núi có buồn không?
Về xa mấy dặm nhớ mênh mông
Vầng Trăng một bóng Người đâu biết
Có kẻ chiều nay bước theo chồng.
Ta chúc em rượu nhạt lời không
Vườn thưa đâu ngõ cánh thiệp hồng
Bên nhau hai đứa thầm ghi khắc
Nay về Tên ấy bỏ đầu Đông.. (st: Ánh Hạ)
3. Tình Yêu-Toán Học
Tìm giả thuyết khi tình Bội Số
Mang Đạo Hàm vào ngõ tìm em
Giải Tích Phân đi về xóm cũ
Chứng Minh Rằng: Bài toán tình yêu.
Tìm Căn Thức tình em bỏ lại
Nghiệm Chia Hai khoảnh khắc nụ cười
Và Ý Nghĩa Phương Trình độc thoại
Xa người! Định Lý Đảo tim tôi.
Tìm lời thể như tìm Ẩn Số
Tựa Cos-Sin chắn ẩn hai người
Tag-Cotag không về chung ngõ
Em hững hờ Vô Nghiệm tình tôi.. (st: Ánh Hạ)
4. Xuân Hà Nội

Xuân đã về chưa Hà Nội ơi?
Ta về lồng lộng gió lưng trời
Sông Hồng bỗng đỏ như ngày ấy
Nửa dường nhung nhớ, nửa xa xôi.
Bóng chiều bàng bạc bóng Hồ Tây
Mây pha màu khói, khói pha mây
Mùa xuân thấp thoáng như cô gái
Nắng hồng bẽn lẽn, má hây hây.
Ta theo tìm em giữa phố xa
Bao nàng áo đỏ đẹp như hoa
Bao màu ngói đỏ tươi son mới
Lấp lánh hoàng hôn những mái nhà.
Là đã bên nhau rồi đó em
Mùa xuân Hà Nội buốt hơi kem
Hoa đào nghiêng nụ lung linh gió
Lất phất mưa bay ướt lạnh thềm.
5. Về trường cũ

Trường cũ ta về mây trắng bay
Nhớ em, ngõ trúc lá rơi đầy
Áo trắng không còn trong sương trắng
Trắng chiều thu lạnh, trắng heo may.
Lớp học nhìn ra những cánh đồng
Những mùa xanh mướt lúa đơm bông
Tìm đâu bụi phấn ngày xưa ấy
Một thuở chia xa thắm phượng hồng?
Vẫn bóng thầy xưa dưới mái trường
Vẫn lời trầm ấm lắm yêu thương
Vẫn lời thơ nở trên trang sách
Những nụ hoa đời, gió ngát hương.
Tóc cô giờ bạc màu sương xám
Lãng đãng mây chiều vạt nắng rơi
Một lần thổn thức ta thầm gọi
Gió vọng sân trường tiếng: Mẹ ơi!..
6, Em Và Thơ
Tác giả: Hoàng Thu Diệp
Tôi ghé vườn thơ dưới nắng hè
Ngọn gió buồn hiu hắt tiếng ve
Như cố tìm đâu cành phượng vĩ
Thời học sinh trường lớp bạn bè
Mà đã bây giờ xa quá xa
Người xưa cảnh cũ có chăng là
Đồng vọng trong tôi trời luyến nhớ
Hờ hững.. ngập ngừng ta với ta
Nhưng bổng tôi nghe trong cánh gió
Một lời thơ dịu mát hoàng hôn
Như cùng ai nỗi lòng bày tỏ
Hồn ngất ngây chân vội bước dồn
Dưới thảo lư nầy tôi gặp em
Những vần thơ tiếng nói con tim
Man mác trong ngàn hoa nội cỏ
Tiềm ẩn trong đuôi mắt dịu hiền
Tôi đọc vần thơ với chữ YÊU
Khi giữa không gian rụng nắng chiều
Nhìn em.. nhìn cánh chim đơn lẻ
Sao bổng trong lòng thấy quạnh hiu
Đó có phải là một cảm thông
Tri kỷ tri âm một tấm lòng
Và thơ bắt nhịp cầu tâm thức
Trọn vẹn cho người bao ước mong
Và từ hôm đó tôi làm thơ
Thơ chở giúp tôi những đợi chờ
Những mộng mơ buồn vui vụng dại
Những đêm thức giấc.. hồn bơ vơ
7, Màu Mực Tím

Tác giả: Kiên Giang
Tôi đã tương tư màu mực tím
Từ ngày mới viết chữ A, B
Cong queo dòng bút tình thơ dại
Chữ nghĩa đẹp trong nét vụng về
Mỗi lần trái mồng tơi chín
Anh hái làm mực tím
Tặng cô bạn nửa ve bầu
Cô đem mực tím nhuộm màu áo thơ
Từ ngày nhuộm áo màu tim tím
Bè bạn gặp em ở cổng trường
Thường gọi: Nầy cô em áo tím
Cho anh nhểu mực viết văn chương
Mỗi lần tan học tung tăng bước
Em đụt mưa chiều, trú nắng trưa
Dưới lá mồng tơi râm bóng mát
Ngồi nghe mẹ kể chuyện đời xưa
Mẹ nghèo chăm bón vồng khoai tím
Hái lá mồng tơi bán chợ làng
Đổi gạo, mua đèn cùng giấy mực
Nuôi con ăn học, mấy năm trường
Từ lúc em vào trường áo tím
Riêng anh thi rớt học trường tư
Khác trường khác lớp, tình chia ngả
Ký ức ngày xanh.. lớp bụi mù
Mẹ không phiền anh thi rớt
Nhưng thoáng nét buồn trong mắt sâu
Vẫn bán lá khoai mua giấy mực
Nuôi con, chờ đợi mùa thi sau
Để tự trách mình, anh cạo trọc
Học trò thi rớt hóa nhà sư
Đèn chong từ đó soi trang sách
Chữ nghĩa tương tư mắt học trò
Sợ lỡ mùa thi mẹ lại già
Gánh hàng oằn nặng, quãng đường xa
Bóng chiều nghiêng xế trên lưng mẹ
Con học đợi ngày chiếm thủ khoa
Bên song cửa sổ căn nhà lá
Khi mẹ gánh hàng họp chợ đông
Con ngỡ trong hồn, hoa phượng nở
Đẹp thay trang sách dưới đèn chong
Sương khuya rơi ướt cánh đồng
Ướt vai áo mẹ, uớt lòng sách đêm
Trăng mờ sáng tựa hoa đèn
Mẹ lo cơm áo, con tìm công danh
Mùa thi ấy, con vừa thi đỗ
Thì bóng từ thân đã khuất rồi
- Ai đẩy xe tang chầm chậm lại
Chờ hoa phượng rụng phủ quan tài
Mẹ buông gánh nợ đời đi vội
Cát bụi quay cuồng theo bánh xe
Ví biết mẹ già sao mất sớm
- Con tìm danh vọng để làm chi
Mây Tần ngày ấy thành mây trắng
Con ngỡ mây tang: Tóc mẹ hiền
Ngước mắt nhìn mây con vẫn ngỡ
Mẹ mình họp chợ chốn cung tiên.
8, Có Một Thiên Đường

Tác giả: Nguyễn Hùng
Có áng mây trời lãng đãng trôi
Có đóa tin yêu rụng xuống đời
Có đôi mắt chớp ngây thơ lắm
Có nụ cười hồng thắm trên môi
Có người ngớ ngẩn chuyện yêu thương
Có hơi thở nhẹ ẩm đêm sương
Có phàm nhân ngỡ mình thi sĩ
Có những bài thơ rất tầm thường.
Có chiều mưa bụi ướt mắt môi
Có niềm tâm sự gởi đâu rồi?
Có gót chân ai đang bước vội
Có vầng trăng lẻ vỡ làm đôi
Có một mảnh đời trót hư hao
Có mớ hàng trang dĩ vãng nào
Có những đêm dài không muốn ngủ
Có người chờ sáng mới chiêm bao
Có người em nhỏ ngây thơ lắm
Có tà áo mới rất trinh nguyên
Có gian dối luồn trong khóe mắt
Có kẻ điên đi kiếm muộn phiền
Có nghĩa gì đâu một bóng hình
Có nụ tình câm chết lặng thinh
Có người sắp chết còn mơ mộng
Có gã mù chờ đón bình minh
Có một chút hiểu lầm nho nhỏ
Có gì lạ lắm ở trong em
Có tình tưởng có nhưng không có
Có thể đành lòng gian dối thêm?
Có kẻ điên mới cho mình tỉnh
Có người tỉnh mới biết mình điên
Có mảng tâm tư vừa nhuốm bệnh
Có chút tâm hồn chợt lãng quên
Có nàng thiếu nữ rất đoan trinh
Có đôi mắt chớp đẩy đưa tình
Có điều định nói sao chưa nói?
Có người vừa lạc mất niềm tin
* * *
Có một bài thơ toàn chữ có
Có một thiên đường, có hay không?
Có tĩnh mạch nào hồng máu đỏ
Có quả tim nồng đã lạnh đông.
9, XUÂN SUM HỌP

Tiết trời dịu mát, lất phất mưa,
Từng hạt tung tăng khắp phố phường.
Mai vàng, đào thắm mừng năm mới,
Con cháu sum vầy những ngày xuân.
Chúc ông, chúc bà them mạnh khỏe,
Chúc mẹ và cha phát lộc tài.
Mỗi năm xuân đến, Tết về nhà,
Cả nhà vui vẻ rộn tiếng ca.
10, Tan vỡ
Thôi nhé đường đời đã biết nhau,
Thà rằng quên trước khỏi quên sau.
Đã mang chi nữa tình mây nước,
Để mặc sương sa bạc mái đầu.
Rồi ánh trăng kia với gió thâu,
Với sương hồ lạnh, với ngàn lau,
Với bao cảnh đẹp vui khi trước
Ủ rủ vì em nặng khối sầu.
Tác giả:
Thế Lữ
11, CÓ NHỮNG NGÀY KHÔNG NHAU
Ngày không nhau đêm đầy nỗi nhớ
Giọt sương khuya lạnh buốt vai gầy
Ngày không nhau gió về trăn trở
Nghe cõi lòng vương áng mây bay
Ngày không nhau sầu dâng lên mắt
Nét mi ngoan đẫm lệ ưu phiền
Ngày không nhau con tim thầm nhắc
Nụ hôn nồng một thuở thần tiên
Ngày không nhau tình xa diệu vợi
Bước em đi khúc khuỷu, gập ghềnh
Ngày không nhau còn ai chờ đợi
Bản nhạc ngày xưa bỗng buồn tênh
Ngày không nhau.. từ nay thôi nhé!
Giấc mơ yêu mãi mãi lụi tàn
Ngày không nhau nẻo về lặng lẽ
Vẫy tay chào mộng ảo trần gian!
Tác giả:
Hội Viên Thi Đàn
11, TÌNH MẸ
Thơ: Trần Hiếu
Công lao dưỡng dục lớn nhường nào
Hiếu tử cho rằng trả hết sao
Được mẹ chăm lo là diễm phúc
Ân tình có thể sánh trời cao
Muôn ngàn vất vả những chăm lo
Mỗi bước con đi duỗi mắt dò
Chẳng quản ngày đêm bao khó nhọc
Tình thương của mẹ thật vô bờ
Nặng gánh oằn vai đã bấy lâu
Dù cho nắng dãi với mưa dầu
Ba chìm bảy nổi thân rời rã
Một nắng hai sương bạc mái đầu
Lắm lúc âu sầu thức trắng đêm
Đau thương nặng gánh trĩu vai mềm
Bao năm khắc khoải thân tàn tạ
Bởi lẽ chưa từng giấc ngủ êm.
12, MẸ LÀ TẤT CẢ
Thơ: Lê Đình Vân
Giữa cuộc nỗi trôi nhớ Mẹ hiền
Mẹ là tất cả.. là tay tiên
Là xôi nếp một, thơm bông lúa
Thoang thoảng hương cau, ngọt mía đường
Suốt cả đời người luôn yêu thương
Quê nghèo một nắng với hai sương
Thân cò lặn lội bên bờ vắng
Cuộc sống gian nan khổ dặm trường
Thân yêu sao hai tiếng mẫu từ
Tình thương chảy mãi vẫn còn dư
Biển Đông khó sánh được lòng mẹ
Non cao biết mấy kể cho vừa
Mấy chục năm trường sống nổi trôi
Hỏi sao không tóc bạc da mồi
Vết nhăn vết xếp thân còm cỏi
Thương quá là thương hỡi mẹ ơi.
13, MẸ ƠI!
Thơ: Dương Tuấn
Tôi sống tha hương giữa xứ người
Vẫn dòng máu Việt chảy trong tôi
Tuổi thơ lặng lẽ trong vô cảm
Lầm lũi cô đơn ít nói cười.
Tôi hưởng hạnh phúc nhất trên đời
Từ vòng tay mẹ chẳng buông lơi
Mẹ ơi! Chỉ mẹ là duy nhất
Mẹ là niềm vui.. ánh mặt trời.
Rồi một ngày kia u ám mây
Trời buồn than khóc với cỏ cây
Mẹ tôi đi mãi không về nữa
Đất lạnh hoang tàn.. mẹ nằm đây.
Mẹ đành lòng sao.. bỏ lại con
Ra đi trong lúc tuổi còn son
Chữ hiếu một ngày con chưa vẹn
Mẹ đành lòng sao.. nỡ bỏ con?
Con giờ tang tóc một màu mây
Tiếng nhạc, lời thơ sống qua ngày
Bạn bè thân hữu dăm ba đứa
Ai hiểu được lòng con đắng cay?
14, NHỚ MẸ
Thơ: Mami Vam
Cơm nghèo Mẹ nấu vậy mà ngon
Giọng nói thân thương mãi chẳng còn
Ước được sum vầy như thuở trước
Nụ cười ấm áp cõi lòng con.
Không màng đánh mất tuổi thanh xuân
Vất vã đắng cay mẹ đã từng..
Tất cả cho con không hoàn lại
Thương người khóe mắt trẻ rưng rưng.
15, Mùa Xuân Chín
Trong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lý - Bóng xuân sang.
Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Bao cô thôn nữ hát trên đồi:
- Ngày mai trong đám xuân xanh ấy
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi
Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi
Hổn hển như lời của nước mây
Thầm thì với ai ngồi dưới trúc
Nghe ra ý vị và thơ ngây
Khách xa, gặp lúc mùa xuân chín
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng:
- "Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?"
Hàn Mặc Tử
16, Cách Làm Thơ Tám Chữ
Có người hỏi cách làm thơ tám chữ
Xin trả lời dễ lắm chứ ai ơi
Nghĩ làm sao thì cứ viết nên lời
Vì vần điệu không bó như thơ khác
Cốt là nghe êm êm theo tiếng nhạc
Mỗi một vần chỉ phải một lần thôi
Hết hai câu lại được đổi âm rồi
Bằng bằng hết lại đến phiên trắc trắc
Cần âm điệu nghe sao đừng khúc mắc
Đừng cho 5, 6 chữ một âm đều
Nên đổi thay bằng trắc thật là kêu
Không nhất thiết câu đầu tiên phải trắc
Vần thứ nhất câu 2 & 3 bắt cặp
Rồi 4 & 5, 6 & 7 tiếp tục đi
Câu cuối cùng cũng chẳng bó buộc gì
Vì chấm dứt mà không cần vần tiếp
Thơ có hay còn nhờ ngôn ngữ đẹp
Như bài này con cóc phải cười thôi
Viết lông bông đùa một chút cho vui
Để cho biết đó là thơ tám chữ
À quên chứ, vần bằng còn hai thứ
Hoặc dấu huyền hay không dấu đó nghe
Trong hai câu liên tiếp phải đổi bè
Huyền câu trước thì câu sau không dấu.
Nguồn: Tổng hợp từ Internet
Last edited by a moderator: