Tác giả, tác phẩm: Lưu Quang Vũ (17 tháng 4 năm 1948 – 29 tháng 8 năm 1988) là nhà soạn kịch, nhà thơ và nhà văn hiện đại của Việt Nam. Ông sinh tại xã Thiệu Cơ, huyện Hạ Hòa, tỉnh Phú Thọ nhưng quê gốc lại ở phường Hải Châu, quận Hải Châu, thành phố Đà Nẵng, là con trai nhà viết kịch Lưu Quang Thuận và bà Vũ Thị Khánh, và tuổi thơ sống tại Phú Thọ cùng cha mẹ. Khi hòa bình lập lại (1954) gia đình ông chuyển về sống tại Hà Nội. Thiên hướng và năng khiếu nghệ thuật của ông đã sớm bộc lộ từ nhỏ và vùng quê trung du Bắc Bộ đó đã in dấu trong các sáng tác của ông sau này. Các tác phẩm của ông đã để lại một dấu ấn đáng kể trong lòng công chúng Việt Nam. Tác phẩm ông nổi bật lên từ những năm sau chiến tranh, đặc biệt là những năm 80. Ông đã từng sống những năm tháng tuổi trẻ trong chiến tranh, vào bộ đội chiến đấu và trở về sống trong một thời kỳ khó khăn của nước nhà: Thời hậu chiến, kinh tế bao cấp với chồng chất khó khăn, cơ cực. Các vở kịch, truyện ngắn, thơ của Lưu Quang Vũ giàu tính hiện thực và nhân văn cũng như in đậm dấu ấn của từng giai đoạn trong cuộc sống của ông. Thơ Lưu Quang Vũ không chỉ bay bổng, tài hoa mà còn giàu cảm xúc, trăn trở, khát khao. Rất nhiều bài thơ của ông được bạn đọc yêu thích như: Và anh tồn tại, Tiếng Việt, Vườn trong phố, Bầy ong trong đêm sâu.. Và Anh Tồn Tại Giữa bao la đường sá của con người Thành phố rộng, hồ xa, chiều nổi gió Ngày chóng tắt, cây vườn mau đổ lá Khi tàu đông anh lỡ chuyến đi dài Chỉ một người ở lại với anh thôi Lúc anh vắng người ấy thường thức đợi Khi anh khổ chỉ riêng người ấy tới Anh yên lòng bên lửa ấm yêu thương Người ấy chỉ vui khi anh hết lo buồn Anh lạc bước, em đưa anh trở lại Khi cằn cỗi thấy tháng ngày mệt mỏi Em là sớm mai là tuổi trẻ của anh Khi những điều giả dối vây quanh Bàn tay ấy chở che và gìn giữ Biết ơn em, em từ miền gió cát Về với anh, bông cúc nhỏ hoa vàng Anh thành người có ích cũng nhờ em Anh biết sống vững vàng không sợ hãi Như những nhà vườn, như người dệt vải Ngày của đời thường thành ngày-ở-bên-em Anh biết tình yêu không phải vô biên Như tia nắng, chúng mình không sống mãi Như câu thơ, chắc gì ai đọc lại Ai biết ngày mai sẽ có những gì Người đổi thay, năm tháng cũng qua đi Giữa thế giới mong manh và biến đổi "Anh yêu em và anh tồn tại" Em của anh, đôi vai ấm dịu dàng Người nhóm bếp mỗi chiều, người thức dậy lúc tinh sương Em ở đấy, đời chẳng còn đáng ngại Em ở đấy, bàn tay tin cậy Bàn tay luôn đỏ lên vì giặt giũ mỗi ngày Ðôi mắt buồn của một xứ sở có nhiều mưa Ngọn đèn sáng rụt rè trên cửa sổ Ðã quen lắm, anh vẫn còn bỡ ngỡ Gọi tên em, môi vẫn lạ lùng sao. Cảm nhận về bài thơ: "Và Anh Tồn Tại" của tác giả Lưu Quang Vũ: Bài thơ là tình cảm Lưu Quang Vũ dành cho Xuân Quỳnh. Tình yêu dù trải qua nhiều gian khó nhưng Lưu Quang Vũ vẫn luôn yêu thương Xuân Quỳnh. Tác giả nói về sự hy sinh thanh xuân của vợ dành chồng con. Tất cả chi tiết đời thường của Xuân Quỳnh đều được Lưu Quang Vũ ghi chép, lưu giữ bằng cả tình yêu thương, sự trân quý. Lưu Quang Vũ bày tỏ lòng biết ơn đối với Xuân Quỳnh. Ngày mai không biết ra sao, nhưng hiện tại có Xuân Quỳnh bên cạnh thì chẳng ngại chi khó khăn. Lúc buồn nhất, gian khổ nhất cũng chỉ có Xuân Quỳnh bên cạnh an ủi, động viên, sẻ chia, tiếp thêm động lực cho Lưu Quang Vũ. Từ ngữ bài thơ mộc mạc, gần gũi, dễ hiểu. Đọc bài thơ, ta cảm thấy xúc động, bởi tình yêu Lưu Quang Vũ với Xuân Quỳnh dù trải qua bao khó khăn, nhưng vẫn luôn bên nhau.