Không đề 11
Chợt nhận ra ta không còn trẻ
Tuổi thanh xuân cứ thế trôi mau
Những bạn bè thủa ấy nay đâu
Mỗi người một nơi nhìn cuộc sống.
Cây bàng non vừa ươm mới đó
Nay vươn dài phủ bóng một dòng sông
Lá nhẹ rơi theo dòng nước mát
Có bao giờ ngược nước lá trôi?
Đời cho ta một lần được sống
Ấy vậy mà đã lấy mất thanh xuân
Trưởng thành thôi thời gian không chờ đợi
Sống trọn kiếp người, được mấy kẻ đâu.