không đề Người chân thật, lòng thảnh thơi Kẻ dối gian, gian dối chẳng lên lời Làm người tốt bao giờ chẳng khó Một sai lầm nhắc mãi tới mai sau.
không đề 1 Ngồi lặng thầm nghiêng mình bên khói thuốc Tàn trắng nhẹ rơi, ôm lấy chiếc tay đơn Tiếng tích tắc vang vọng bốn góc tường Bất giác cười, cười cuộc đời hiu quạnh.
Không đề 2 Khói thuốc đắng, đắng đầu môi Cánh tàn rơi, tâm thần bất định Nhìn dòng đời cứ trôi, trôi mãi Tự dằn lòng lệ trắng thôi tuôn.
không đề 3 Chợt giật mình giấc mơ không thật Em hiện lên, chân thật, tinh khôi Cười dịu dàng em bước bên tôi Như những ngày xưa, yên bình ấm áp. Hạt bụi hư bay vào khóe mắt Lệ lăn dài, lăn mãi không thôi Đưa tay với hình ảnh ấy đang rời Bỗng nhận ra, mình tôi lạnh lẽo.
Không đề 4 Chén rượu đắng, giọt sầu vơi Ly chạm ly, vang vọng đất trời Tôi cười bạn, cười con người đơn giản Bạn cười tôi, ngờ nghệch nhất thế gian.
Không đề 6 Hai năm tuổi nhìn đời sáng tối Mỗi bước đi lạc lối vạn trùng khơi Lòng tự hỏi biết bao giờ bình lặng Để tìm được nơi thuộc về tôi.
không đề 7 Dẫu biết rằng yêu là sẽ khổ Mà tại sao vẫn chọn khổ để yêu Một chữ yêu bao nhiêu là chữ khổ Khổ thật nhiều đời vẫn muốn được yêu.
Không đề 8 Bên kia bức tường họ cười vui vẻ Ở bên này vắng vẻ mình tôi Cạnh bên nhau tự xa tận chân trời Vậy mới biết đời nhiều gian dối.
không đề 9 Em với tôi dưới một bầu trời Lại thuộc về hai rìa thế giới Một thế giới của người quyền quý Thế giới kia, thế giới thuộc về tôi Ở nơi đó con người thân thiện lắm Sống quây quần đùm bọc yêu thương Nhưng em ơi, chỉ có bấy nhiêu thôi Còn cuộc sống lại vô cùng vất vả. Ở nơi đó nơi những người lao động Làm mệt mài chẳng để ráo mồ hôi Sớm thức giấc đêm muộn mới nghỉ ngơi Vì cuộc sống còn nhiều thiếu thốn. Ở nơi đó, em ơi ở nơi đó Em có còn, còn có thể là em Tôi luôn mong rằng em được hạnh phúc Bên tôi là hạnh phúc thật không em?