Bài viết: 260 



Tung
Trình bày: Dư Nễ Thi Thoại, Tân Văn
Nếu bạn từng rung động trước những bản nhạc cổ phong mang nỗi cô độc lặng thầm, oán hận ngút trời nhưng vẫn chan chứa tình cảm sâu đậm, thì "Tung" của Dư Nễ Thi Thoại chắc chắn là một bản nhạc bạn không nên bỏ qua. Đây là một bài hát vừa lạ vừa quen vừa lạ ở phần nhạc nền mang màu sắc đầy u uất và ma mị, quen ở cách nó kể một câu chuyện đầy trăn trở, như thể ai đó đang thì thầm bên tai bạn về một kiếp nhân sinh đã đi đến tận cùng bi thương.
Tên bài hát "Tung" có nghĩa là buông thả, buông xuôi, hay thậm chí là mặc cho số mệnh cuốn đi. Và "Dư Nễ Thi Thoại" cùng "Tặng nàng lời thơ", như một lời tỏ tình cuối cùng gửi đến người con gái ấy, một người có thể chỉ tồn tại trong ký ức, hay trong mộng mị. Cả tiêu đề đã mang một không khí thơ mộng xen lẫn bi thương, như thể ngay từ lúc đọc tên, ta đã cảm nhận được kết cục không thể tốt đẹp.
Lời bài hát là một bức tranh cổ nhuộm đầy khói sương. Một nhân vật có thể là một hiệp khách, một kẻ phản nghịch, hay chỉ là một kẻ lãng tử, nhìn lại cuộc đời mình như một giấc mộng. Anh ta từng yêu, từng oán, từng đứng trên đỉnh cao và cũng từng rơi xuống vực thẳm. Có đoạn anh tự hỏi: "Ai từng phụ ta một lần?" là một câu hỏi đầy đau đáu không nhất thiết phải có câu trả lời, vì có lẽ trong lòng anh đã biết, chỉ là không muốn đối mặt.
Không giống những bài cổ phong lãng mạn và mơ hồ, "Tung" mang theo hơi thở của sự tỉnh táo lạnh lùng. Âm nhạc dồn dập, tiết tấu mạnh, khiến người nghe cảm thấy như đang bước vào một thế giới khác, nơi yêu hận không rõ ràng, mà tất cả chỉ còn lại những vết thương sâu hoắm chẳng thể lành.
Nếu bạn là người yêu thích những ca khúc có chiều sâu, thích đào bới tầng tầng lớp lớp ý nghĩa ẩn trong từng câu chữ, "Tung" là một bài hát rất đáng để nghe và nghiền ngẫm. Từ từng vần thơ cổ kính đến những triết lý nhân sinh cài cắm trong từng khổ nhạc, tất cả như muốn nhắn nhủ rằng: Có những nỗi đau không cần phải nói ra, chỉ cần đặt vào một bản nhạc, ai hiểu được thì hiểu, ai không hiểu cũng chẳng sao.
Và với tôi, "Tung" không chỉ là một bài hát. Nó là một bản trường ca lặng lẽ, nơi những linh hồn cô đơn tìm thấy tiếng vọng của chính mình giữa biển người.
Lời bài hát
纵 - 予你诗话, 辛雯
此身献我最后一抹残红
须要世人允你一生入梦
今夜月色引弓恨沙西风
皆作掌中翁
历任无踪常盼寄重乾坤
山河无功不过阶下之臣
谁负当日春深自称浮尘
凌迟天地根
累仇天伦往来相忿
孤作无风尘
贪念痴嗔何以沾我身
谁与我人心刺剑千刃
便报天恩万倍加深
诸多前尘莫道残忍
无人听我所闻
谁纵我绝峰横刀向生
血雨腥风恨仇为盟
狭路相逢叶落归根
千万人口中评谁人谋论
此生自自悬恨越烈越浓
举世憎我何憎片刻从容
无非湮灭哀中四海为笼
再逐一葬送
无人知我来路尺骨敲钟
满目草芥偏争阎罗之功
不动声色赏这楼已窜洞
却无疾而终
累仇死生往来无痕
坐观酒满樽
是非在我何窥假与真
谁与我人心刺剑千刃
便报天恩万倍加深
诸多前尘莫道残忍
无人听我所闻
谁纵我绝峰横刀向生
血雨腥风恨仇为盟
狭路相逢叶落归根
千万人口中万物独我尊
这三界混沌为我沉沦
夜火星尘甘于温存
日月为衬过眼自焚
光阴何虚再问
这是道命轮奉我虔诚
黄粱高枕题笔画梦
毕匿往事春秋纵横
千万人谁曾负我这一乘
Pinyin
Cǐ shēn xìan wǒ zùi hòu yī mǒ cán hóng
Xū yāo shì rén yún ní yī shēng rù mèng
Jīn yè yuè sè yǐn gōng hèn shā xī fēng
Jiē zuò zhǎng zhōng wēng
Lì rèn wú zōng cháng pàn jī zhòng qían kūn
Shān hé wú gōng bù guò jiē xìa zhī chén
Shúi fù dāng rì chūn shēn zì chēng fú chén
Líng chí tiān dì gēn
Lěi chóu tiān lún wǎng lái xiāng fén
Gū zuò wú fēng chén
Tān nìan chī chēn hé yǐ zhān wǒ shēn
Shúi yú wǒ rén xīn cì jìan qiān rèn
Bìan bào tiān ēn wàn bèi jiā shēn
Zhū duō qían chén mò dào cán rěn
Wú rén tīng wǒ suǒ wén
Shúi zòng wǒ jué fēng héng dāo xìang shēng
Xuè yǔ xīng fēng hèn chóu wéi méng
Xía lù xiāng féng yè luò guī gēn
Qiān wàn rén kǒu zhōng píng shúi rén móu lùn
Cǐ shēng zì zì xúan hèn yuè liè yuè nóng
Jǔ shì zēng wǒ hé zēng pìan kè cóng róng
Wú fēi yān miè āi zhōng sì hǎi wéi lóng
Zài zhú yī zàng sòng
Wú rén zhī wǒ lái lù chǐ gǔ qiāo zhōng
Mǎn mù cǎo jiè piān zhēng yán luó zhī gōng
Bù dòng shēng sè shǎng zhè lóu yǐ cuān dòng
Què wú jí ér zhōng
Lěi chóu sǐ shēng wǎng lái wú hén
Zuò guān jiǔ mǎn zūn
Shì fēi zài wǒ hé kuī jiǎ yǔ zhēn
Shúi yú wǒ rén xīn cì jìan qiān rèn
Bìan bào tiān ēn wàn bèi jiā shēn
Zhū duō qían chén mò dào cán rěn
Wú rén tīng wǒ suǒ wén
Shúi zòng wǒ jué fēng héng dāo xìang shēng
Xuè yǔ xīng fēng hèn chóu wéi méng
Xía lù xiāng féng yè luò guī gēn
Qiān wàn rén kǒu zhōng wàn wù dú wǒ zūn
Zhè sān jiè hùn dùn wéi wǒ chén lún
Yè huǒ xīng chén gān yú wēn cún
Rì yuè wéi chèn guò yǎn zì fēng
Guāng yīn hé xū zài wèn
Zhè shì dào mìng lún fèng wǒ qían chéng
Húang líang gāo zhěn tí bǐ hùa mèng
Bì nì wǎng shì chūn qiū zòng héng
Qiān wàn rén shúi zēng fù wǒ zhè yī chéng
Lời Việt
Thân này hiến trọn chút hồng tàn cuối
Chỉ mong nhân thế cho nàng giấc mộng suốt đời
Đêm nay ánh nguyệt giương cung hận gió cát rơi
Tất thảy hóa con rối trong tay người
Năm tháng vùi tên, mong gửi gắm non sông
Công danh chẳng trọn, chỉ là kẻ đứng dưới bậc rồng
Ai phụ xuân thì xưa, tự nhận thân mình tro bụi
Gốc trời đứt đoạn, ngàn dao tàn khắc tội
Oán thù dây dưa, người thân hóa kẻ thù
Ta đơn độc giữa nhân gian không bụi phủ
Tham sân si lấp thân này mù mịt
Ai cùng ta đau lòng, gươm nhọn ngàn lần đâm biết mấy?
Để báo thiên ân, ta nguyện thọ đắng cay gấp trăm bội
Chuyện cũ muôn đời, ai rằng không tàn nhẫn?
Lời ta kể chẳng ai đoái nghe
Ai buông ta giữa tuyệt phong, kiếm ngang sinh mệnh?
Mưa máu gió tanh, oán thù kết nghĩa
Chốn hiểm lộ gặp nhau, lá rụng về cội
Giữa vạn miệng người, ai bàn mưu ai luận tội?
Đời ta treo oán, càng treo càng đậm sắc
Thiên hạ căm ghét, hờn ta chẳng khoảnh khắc
Cũng chỉ là tan biến giữa thương đau
Biển trời làm ngục tù, đời ta chôn lấp
Từng chuyện, từng người, ta tiễn qua nấm đất
Không ai biết đường ta đi, xương đoản gõ chuông vang
Mắt thấy cỏ rác tranh công nơi âm phủ
Giữ vẻ bình thản, ngắm lầu gác đã hoang vu
Cuối cùng chẳng bệnh chẳng đau, mà cũng kết thúc
Oán thù sinh tử, chẳng lưu chút dấu
Ngồi ngắm chén rượu đầy
Phải trái là do ta, đâu cần giả trá chân tình?
Ai cùng ta, lòng người lưỡi kiếm xuyên qua
Để báo thiên ân, ta gánh khổ sâu xa
Chuyện cũ bao đời, ai dám bảo không là tàn nhẫn?
Lời ta kể chẳng ai nghe qua
Ai thả ta lên đỉnh tuyệt, gươm ngang sinh mệnh
Mưa máu gió tanh, kết thù làm bạn
Chốn hiểm lộ tương ngộ, lá rụng tìm về nguồn cội
Giữa vạn lời, chỉ mình ta là tôn chủ muôn loài
Ba cõi hỗn mang vì ta sa đọa
Lửa đêm bụi sao, ta cam chịu ấm êm
Nhật nguyệt làm nền, ánh nhìn tự thiêu đốt
Thời gian hư ảo, còn hỏi để làm chi?
Là mệnh đạo an bài, ta thành tâm tiếp nhận
Mộng kê vàng gối êm, họa giấc bằng lời
Chôn vùi dĩ vãng, xuân thu tung hoành
Giữa triệu người, ai từng phụ ta một lần?