Bài viết: 260 



Thanh Minh Vũ Thượng
Trình bày : Hứa Tung
Tác từ: Hứa Tung, An Kỳ
Tác khúc: Hứa Tung
Biên khúc: Hứa Tung
Trình bày : Hứa Tung
Tác từ: Hứa Tung, An Kỳ
Tác khúc: Hứa Tung
Biên khúc: Hứa Tung
Có những bài hát không cần quá nhiều giai điệu cầu kỳ hay đoạn cao trào dữ dội, nhưng vẫn khiến người nghe phải dừng lại, lặng im và lắng lòng. "Thanh Minh Vũ Thượng" – bài hát do chính Hứa Tung sáng tác và trình bày là một trong số đó.
Lần đầu nghe Thanh Minh Vũ Thượng, tôi cứ ngỡ đây là một bài nhạc cổ phong được viết cách đây vài chục năm bởi giai điệu trầm lắng, âm sắc nhẹ nhàng như một làn mưa bụi cuối xuân, và ca từ thì đậm chất thơ, đầy hoài niệm. Nhưng không, đây là một bài hát hiện đại, ra mắt vào năm 2009, được viết bởi một nghệ sĩ trẻ nổi bật của dòng nhạc Trung Quốc đương đại, Hứa Tung. Có thể nói, bài hát là một điểm sáng trong sự nghiệp của anh, giúp anh ghi dấu ấn sâu đậm với phong cách nhạc cổ phong kết hợp hiện đại.
Tiêu đề bài hát "Thanh Minh Vũ Thượng" có thể tạm hiểu là "Mưa trong tiết Thanh Minh". Tiết Thanh Minh vốn là khoảng thời gian tảo mộ trong truyền thống Trung Hoa, khi người ta nhớ về người thân đã khuất. Hứa Tung đã lấy bối cảnh này để viết nên một bản tình ca buồn, mang đậm nét tang thương nhưng vẫn dịu dàng, tinh tế.
Giai điệu nhẹ nhàng, như tiếng mưa rơi lác đác trong một ngày xuân muộn. Âm thanh piano và nhạc cụ dân tộc đan xen khéo léo, làm nổi bật lên cảm giác cô đơn, lưu luyến và tiếc nuối trong từng câu chữ. Lời bài hát nếu chỉ đọc thôi cũng thấy như đang thưởng thức một đoạn văn xuôi mang chất thơ. Những hình ảnh như "trăng lồng khói mỏng", "diều giấy gửi gió bay xa", "lệ chia hai dòng".. đều được chọn lựa tinh tế để khắc họa một câu chuyện tình yêu đã rời xa, không rõ là do sinh ly hay tử biệt.
Nhưng điều đặc biệt ở Thanh Minh Vũ Thượng không chỉ nằm ở nội dung hay giai điệu mà còn ở cảm xúc mà bài hát truyền tải. Người nghe không cần hiểu hết tiếng Trung, cũng có thể cảm được sự xót xa, nỗi nhớ da diết trong từng lời ca, từng nhấn nhá nhẹ nhàng của giọng hát Hứa Tung.
Đây không đơn thuần là một bài hát. Nó là một câu chuyện. Một dòng nhật ký. Một nén hương lòng cho người đã khuất, hoặc cũng có thể là một hoài niệm khắc khoải dành cho người chẳng còn chung bước.
Nếu bạn đang cần một bản nhạc để lắng lại sau những ồn ào, hoặc chỉ đơn giản là muốn cảm nhận một chút sâu lắng, cổ điển và đầy chất thơ, Thanh Minh Vũ Thượng sẽ là lựa chọn hoàn hảo. Và biết đâu, giữa cơn mưa nhè nhẹ của ngày nào đó, bạn sẽ lại bất giác nhớ đến bài hát này như nhớ về một điều gì đã từng rất quan trọng trong tim mình.
Lời bài hát
窗透初晓 日照西桥 云自摇
想你当年荷风微摆的衣角
木雕流金岁月连一七年前封笔
因为我今生挥毫只为你
雨打湿了眼眶 念念已久盼归堂
最怕不觉泪已拆两行
我在人间彷徨 寻不到你的天堂
东凭西景放恨不能遗忘
又是清明雨上 纸鸢寄到你身旁
把你最爱的歌来轻轻唱
远方有琴悄然 空灵声声催天雨
涓涓心事说给自己听
月影冲冲烟火几重 烛花红
红尘旧梦 梦断都成空
雨打湿了眼眶 念念已久盼归堂
最怕不觉泪已拆两行
我在人间彷徨 寻不到你的天堂
东凭西景放恨不能遗忘
又是清明雨上 纸鸢寄到你身旁
把你最爱的歌来轻轻唱
我在人间彷徨 寻不到你的天堂
东凭西景放恨不能遗忘
又是清明雨上 纸鸢寄到你身旁
把你最爱的歌来轻轻唱
Pinyin
Chuāng tòu chū xiǎo rì zhào xī qíao yún zì yáo
Xiǎng nǐ dāng nían hé fēng wēi bǎi de yī jiǎo
Mù diāo líu jīn sùi yuè lían yī qī nían qían fēng bǐ
Yīn wéi wǒ jīn shēng huī háo zhī wéi nǐ
Yǔ dǎ shī liǎo yǎn kùang nían nían yǐ jǐng pàn guī táng
Zùi pà bù jué lèi yǐ chāi liǎng xíng
Wǒ zài rén jiān páng húang xún bù dào nǐ de tiān táng
Dōng píng xī jìng fàng hèn bù néng yí wàng
Yòu shì qīng míng yǔ shàng zhē jú jì dào nǐ shēn páng
Bǎ nǐ zùi ài de gē lái qīng qīng chàng
Yuǎn fāng yǒu qín qiǎo rán kōng líng shēng shēng cuī tiān yǔ
Juān juān xīn shì shuō gěi zì jǐ tīng
Yuè yǐng chōng chōng yān huǒ jī zhòng zhú huā hóng
Hóng chén jìu mèng mèng dùan dū chéng kōng
Yǔ dǎ shī liǎo yǎn kùang nían nían yǐ jǐng pàn guī táng
Zùi pà bù jué lèi yǐ chāi liǎng xíng
Wǒ zài rén jiān páng húang xún bù dào nǐ de tiān táng
Dōng píng xī jìng fàng hèn bù néng yí wàng
Yòu shì qīng míng yǔ shàng zhē jú jì dào nǐ shēn páng
Bǎ nǐ zùi ài de gē lái qīng qīng chàng
Wǒ zài rén jiān páng húang xún bù dào nǐ de tiān táng
Dōng píng xī jìng fàng hèn bù néng yí wàng
Yòu shì qīng míng yǔ shàng zhē jú jì dào nǐ shēn páng
Bǎ nǐ zùi ài de gē lái qīng qīng chàng
Lời Việt
Ánh sớm rọi qua rèm, tây kiều mây nhẹ lung lay,
Nhớ người năm ấy gió sen lay áo một chiều nào.
Thời gian khắc gỗ, dát vàng, bút ngừng năm ấy,
Chỉ vì đời này ta nguyện vẽ nên nàng.
Mưa làm hoen mắt lệ, mong ngóng mãi trở về nhà,
Chỉ sợ chẳng hay, lệ đã chia hai dòng.
Nhân gian ta lạc lối, tìm chẳng ra chốn thiên đường,
Trông đông vọng tây, hận này chẳng thể quên.
Lại đến tiết Thanh Minh, mưa phùn rơi tiễn diều bay,
Mang khúc ca nàng thích ngân nga hát khẽ.
Phương xa vang tiếng đàn, mờ xa thúc giục trời mưa,
Lặng thầm tâm sự, kể cho riêng lòng mình.
Bóng nguyệt soi mờ khói, pháo hoa tàn, nến hồng phai,
Giấc mộng trần ai, vỡ rồi hóa hư không.
Mưa làm hoen mắt lệ, mong ngóng mãi trở về nhà,
Chỉ sợ chẳng hay, lệ đã chia hai dòng.
Nhân gian ta lạc lối, tìm chẳng ra chốn thiên đường,
Trông đông vọng tây, hận này chẳng thể quên.
Lại đến tiết Thanh Minh, mưa phùn rơi tiễn diều bay,
Mang khúc ca nàng thích ngân nga hát khẽ.
Nhân gian ta lạc lối, tìm chẳng ra chốn thiên đường,
Trông đông vọng tây, hận này chẳng thể quên.
Lại đến tiết Thanh Minh, mưa phùn rơi tiễn diều bay,
Mang khúc ca nàng thích ngân nga hát khẽ.