Tôi hát êm đềm cho chính tôi
Tôi quen tôi đã quen rồi em, dang dở khi tình yêu tôi không xây trên bạc vàng..
Tôi hát êm đềm cho chính tôi
Tôi quen tôi đã quen rồi em, dang dở khi tình yêu tôi không xây trên bạc vàng..
Vàng cây lá bay, đôi tay ngây buồn mang suy tư về.
Về đây nghe em, ta nối lại tình xưa, chuyện tình mà bao năm qua đã biến thành kỷ niệm..
Kỷ niệm của tôi, dòng sông thành phố
Thành phố nào nhớ không em
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Đường quanh co quyện gốc thông già
Chiều đan tay nghe nắng chan hòa
Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em
Mắt em buồn trong sương chiều anh thấy đẹp hơn..
Hơn thua chi cuộc đời nào có phải trò chơi
Chờ người nơi ấy, về đây mang theo dấu yêu
Trong đôi mắt em, anh là tất cả. Là niềm vui, là hạnh phúc em dấu yêu. Nhưng em ước gì..